Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1180
CHƯƠNG 1180
“Đồng chí, phiền anh có thể báo cho anh ấy một tiếng không… Chúng tôi có chuyện quan trọng cần tìm anh ấy.” Người lính kia trịnh trọng nói.
Trên mặt Trương Dũng lộ ra biểu cảm ngạc nhiên. Giờ phút này, anh ta lại càng thêm lưỡng lự, nhưng lúc này hoàn toàn không phải trường hợp anh ta có thể chống đỡ một mình… Cần phải báo cho anh Trần ngay!
Trương Dũng cẩn thận bấm số, gọi cho Trần Xuân Độ.
Trước cửa phòng bảo vệ, một đám nhân viên an ninh ngây ngốc nhìn đám lính kia. Đứng trước đoàn lính chỉnh tề này, khí thế của vài nhân viên an ninh lập tức hạ xuống, cảm giác như châu chấu đá voi vậy… Một nhân viên trong đó cẩn thận hỏi: “Tiểu Phan… Vừa nãy cậu gào lên kinh ngạc cái gì ấy nhỉ? Nghĩa là sao?”
Tên bảo vệ là quân nhân vừa xuất ngũ trưng ta vẻ mặt vô cùng kích động, đáp lại bằng giọng đầy kính trọng và trang nghiêm: “Canh G… Đây là… Xe của chiến sĩ vũ trang…!!”
Một đám nhân viên an ninh đứng xung quanh nghe thấy một cái tên thật là dài… Tức khắc chẳng hiểu ra làm sao…! Mà tuy họ không hiểu… nhưng… Đây chắc chắn là nhân vật tai to mặt lớn!!
Văn phòng ở tầng 99.
Trần Xuân Độ đang trầm tư hút thuốc lá… Đột nhiên nhận được cuộc gọi của Trương Dũng.
“Anh Trần… Trước… Trước cửa có một đám quân nhân tìm anh…” Giọng Trương Dũng run run, cẩn thận nói.
Nghe được hai chữ “quân nhân”, ánh mắt Trần Xuân Độ chợt trở nên nghiêm trọng…! Quân nhân?!! Chẳng lẽ các thế lực ở Kinh thành đã phát hiện ra thân phận của mình?!!
Giờ khắc này, ánh mắt Trần Xuân Độ trở nên vô cùng sắc bén, một luồng khí đáng sợ lập tức trào dâng!!
“Chờ tôi, đừng hành động thiếu suy nghĩ!” Giọng điệu Trần Xuân Độ trở nên hết sức nghiêm trọng!
Dứt lời, anh lập tức lao ra khỏi văn phòng, vọt vào trong thang máy, thẳng xuống tầng một tòa nhà!
Dọc đường đi, sắc mặt Trần Xuân Độ nghiêm trọng khác thường, chuôi dao găm Long Nha bên tay phải cũng đã hiện ra!! Nếu các thế lực Yên Kinh thật sự tìm đến cửa… Vậy hôm nay chính là một trận chiến sống còn!!
Ngay giây phút thang máy mở ra, ánh mắt Trần Xuân Độ lập tức đặt lên ba chiếc xe việt dã đỗ ngoài cửa tòa nhà… Xe việt dã Dũng Sĩ Đông Phong? Đây…. Là xe việt dã siêu tính năng chỉ trang bị riêng cho bộ đội đặc chủng nước C!
Lập tức, ánh mắt anh khóa chặt biển số xe của ba chiếc xe việt dã kia… Nền trắng… Chữ đỏ!!
Ngay đầu biển số xe là hai chữ to đùng màu đỏ tươi – Canh G!
Quân khu Yên Kinh… Đội canh gác có vũ trang!!
Trong nháy mắt, ánh mắt Trần Xuân Độ trở nên lạnh lẽo thấu xương! Ngay cả lục quân cũng bị chúng vươn tay tới rồi sao?!!
Cảnh giới cả người Trần Xuân Độ được đề tới mức cao nhất, anh đi từng bước về phía cửa chính. Theo từng nhịp chân, hơi thở của anh càng nhẹ hơn, chỉ có sát khí trong mắt là càng thêm dày đặc! Đây… là lần đầu tiên anh thật sự cảnh giác cao độ như vầy từ khi trở về nước C!
“Các người tìm tôi có chuyện gì?” Giọng điệu Trần Xuân Độ vô cùng bình tĩnh, không thể bình tĩnh hơn được nữa.
Thế nhưng ngay lúc đó, cửa chiếc xe việt dã Đông Phong đỗ ở giữa kia lại đột nhiên mở ra!
Một người đàn ông mặc quân phục thường dùng từ từ bước xuống xe, đồng thời đám binh lính bên ngoài cũng cung kính trang nghiêm hẳn lên, đó là sự phục tùng và tôn kính từ tận đáy lòng!
Ngay lúc Trần Xuân Độ nhìn thấy người mặc quân phục thường dùng này, trong lòng anh bỗng giật nảy!!
“Đồng chí, phiền anh có thể báo cho anh ấy một tiếng không… Chúng tôi có chuyện quan trọng cần tìm anh ấy.” Người lính kia trịnh trọng nói.
Trên mặt Trương Dũng lộ ra biểu cảm ngạc nhiên. Giờ phút này, anh ta lại càng thêm lưỡng lự, nhưng lúc này hoàn toàn không phải trường hợp anh ta có thể chống đỡ một mình… Cần phải báo cho anh Trần ngay!
Trương Dũng cẩn thận bấm số, gọi cho Trần Xuân Độ.
Trước cửa phòng bảo vệ, một đám nhân viên an ninh ngây ngốc nhìn đám lính kia. Đứng trước đoàn lính chỉnh tề này, khí thế của vài nhân viên an ninh lập tức hạ xuống, cảm giác như châu chấu đá voi vậy… Một nhân viên trong đó cẩn thận hỏi: “Tiểu Phan… Vừa nãy cậu gào lên kinh ngạc cái gì ấy nhỉ? Nghĩa là sao?”
Tên bảo vệ là quân nhân vừa xuất ngũ trưng ta vẻ mặt vô cùng kích động, đáp lại bằng giọng đầy kính trọng và trang nghiêm: “Canh G… Đây là… Xe của chiến sĩ vũ trang…!!”
Một đám nhân viên an ninh đứng xung quanh nghe thấy một cái tên thật là dài… Tức khắc chẳng hiểu ra làm sao…! Mà tuy họ không hiểu… nhưng… Đây chắc chắn là nhân vật tai to mặt lớn!!
Văn phòng ở tầng 99.
Trần Xuân Độ đang trầm tư hút thuốc lá… Đột nhiên nhận được cuộc gọi của Trương Dũng.
“Anh Trần… Trước… Trước cửa có một đám quân nhân tìm anh…” Giọng Trương Dũng run run, cẩn thận nói.
Nghe được hai chữ “quân nhân”, ánh mắt Trần Xuân Độ chợt trở nên nghiêm trọng…! Quân nhân?!! Chẳng lẽ các thế lực ở Kinh thành đã phát hiện ra thân phận của mình?!!
Giờ khắc này, ánh mắt Trần Xuân Độ trở nên vô cùng sắc bén, một luồng khí đáng sợ lập tức trào dâng!!
“Chờ tôi, đừng hành động thiếu suy nghĩ!” Giọng điệu Trần Xuân Độ trở nên hết sức nghiêm trọng!
Dứt lời, anh lập tức lao ra khỏi văn phòng, vọt vào trong thang máy, thẳng xuống tầng một tòa nhà!
Dọc đường đi, sắc mặt Trần Xuân Độ nghiêm trọng khác thường, chuôi dao găm Long Nha bên tay phải cũng đã hiện ra!! Nếu các thế lực Yên Kinh thật sự tìm đến cửa… Vậy hôm nay chính là một trận chiến sống còn!!
Ngay giây phút thang máy mở ra, ánh mắt Trần Xuân Độ lập tức đặt lên ba chiếc xe việt dã đỗ ngoài cửa tòa nhà… Xe việt dã Dũng Sĩ Đông Phong? Đây…. Là xe việt dã siêu tính năng chỉ trang bị riêng cho bộ đội đặc chủng nước C!
Lập tức, ánh mắt anh khóa chặt biển số xe của ba chiếc xe việt dã kia… Nền trắng… Chữ đỏ!!
Ngay đầu biển số xe là hai chữ to đùng màu đỏ tươi – Canh G!
Quân khu Yên Kinh… Đội canh gác có vũ trang!!
Trong nháy mắt, ánh mắt Trần Xuân Độ trở nên lạnh lẽo thấu xương! Ngay cả lục quân cũng bị chúng vươn tay tới rồi sao?!!
Cảnh giới cả người Trần Xuân Độ được đề tới mức cao nhất, anh đi từng bước về phía cửa chính. Theo từng nhịp chân, hơi thở của anh càng nhẹ hơn, chỉ có sát khí trong mắt là càng thêm dày đặc! Đây… là lần đầu tiên anh thật sự cảnh giác cao độ như vầy từ khi trở về nước C!
“Các người tìm tôi có chuyện gì?” Giọng điệu Trần Xuân Độ vô cùng bình tĩnh, không thể bình tĩnh hơn được nữa.
Thế nhưng ngay lúc đó, cửa chiếc xe việt dã Đông Phong đỗ ở giữa kia lại đột nhiên mở ra!
Một người đàn ông mặc quân phục thường dùng từ từ bước xuống xe, đồng thời đám binh lính bên ngoài cũng cung kính trang nghiêm hẳn lên, đó là sự phục tùng và tôn kính từ tận đáy lòng!
Ngay lúc Trần Xuân Độ nhìn thấy người mặc quân phục thường dùng này, trong lòng anh bỗng giật nảy!!
Bình luận facebook