Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 367
Chương 367
Bò Cạp vừa nói như vậy, ánh mắt của những đặc công nhìn Trần Xuân Độ đồng loạt trở nên kỳ lạ khác thường, trong ánh mắt nhìn về phía Trần Xuân Độ, đều lộ rõ cảm giác xa cách và hờ hững.
Chuyên gia ở bên cạnh không ngừng gật đầu, lạnh lùng nhìn Trần Xuân Độ nói: “Muốn dùng châm cứu cứu người… suy nghĩ hão huyền, thật sự cho rằng cậu có thể diệu thủ hồi xuân, tình huống giống như thế này, Tổ chức Y tế Yên Kinh cũng không chắc có biện pháp, cậu lại muốn dùng máy cây kim châm cứu cứu sống người ta… cậu coi người khác là kẻ ngu à?”
Vẻ mặt chuyên gia đầy khinh thường, kiêu ngạo nhìn Trần Xuân Độ, không chút lưu tình đả kích.
Mà Trần Xuân Độ vẫn giữ im lặng, chỉ lẳng lặng nhìn chuyên gia, đôi mắt thâm thúy, châm chọc nhàn nhạt ở nơi sâu trong đáy mắt dần dần lộ rõ ra…
“Ừm…”
Đúng lúc này, bỗng nhiên ngón tay của Trạm trưởng Lý vẫn luôn lẳng lặng nằm trên giường khẽ run lên, phát ra tiếng rên rỉ khàn khàn mang theo đau đớn.
Xoạt!
Đột nhiên bầu không khí yên tĩnh trở lại, âm thanh kia cắt đứt châm chọc của chuyên gia và Bò Cạp.
Bỗng nhiên vẻ mặt khinh thường của chuyên gia cứng ngắc, mà đáy lòng Bò Cạp thì lộp bộp, tất cả đặc công ở đây đều dồn mắt về phía Trạm trưởng Lý đang nằm trên giường.
Ngay sau đó, vẻ mặt chuyên gia cứng lại, thay vào đó là khiếp sợ và không thể nào tin nổi.
“Trạm trưởng… chuyện này không thể nào…” Bò Cạp nhìn Trạm trưởng nằm ở trên giường, không ngừng lắm bẩm, toàn thân run rầy, trên mặt toát vẻ kinh ngạc.
Mà Trần Xuân Độ đứng nguyên tại chỗ, khóe miệng từ từ nâng lên một đường cong mang theo suy ngẫm, nhìn về phía chuyên gia và Bò Cạp đang trợn mắt há hốc miệng, ánh mắt đầy trêu tức.
“Trạm trưởng… ngài tỉnh rồi?” Ngay sau đó, cơ thể máy vị đặc công chợt lóe lên! Chỉ trong chốc lát đã dùng tốc độ nhanh không tưởng nồi xuất hiện bên giường Trạm trưởng Lý! Để lại chuyên gia và Bò Cạp không cách nào di chuyển ở tại chỗ.
“Chuyện này không thể nào… sao trò bịp bợm giang hồ này… lại thật sự có thể cải tử hồi sinh!” Chuyên gia không ngừng lắc đầu, vẻ mặt ngây ngốc, ánh mắt tràn đầy khiếp sợ! Trong đầu ông ta trống rỗng!
Nhìn Trạm trưởng Lý đang mở hai mắt ra kia, giống như đang gặp ma!
Ở trong mắt ông ta, chỉ có Tây y, Tây y chính là vua, thứ như Đông y này chỉ là trò bịp bợm giang hồ…
mà hiện thực lại vả mặt ông ta bôm bốp!
Hiện thực quá mức tàn khốc khiến cho ông ta khó mà tiếp nhận… cái người mà trước đó còn bị ông ta châm chọc là bịp bợm giang hồ, vậy mà bây giờ thật sự dùng máy cây kim châm cứu làm Trạm trưởng Lý tỉnh lại! Theo như ông ta thấy, điều này quả thật không có căn cứ, nhưng kết quả Trần Xuân Độ lại thật sự làm được!
Chuyên gia đứng ở nơi đó, sắc mặt âm trầm, vô cùng khó coi, hô hấp của ông ta dồn dập rối loạn, từng hình ảnh lóe lên trong đầu, đến bây giờ ông ta vẫn không hiểu nỗi… Trần Xuân Độ châm nhiều kim châm cứu như vậy… dựa trên lý thuyết, cơ thể người bình thường vốn không thể chịu đựng được… nhưng Trạm trưởng lại được anh cứu sống!
Chuyên gia đứng ở nơi đó… khuôn mặt đau rát… đây hoàn toàn là bản thân ông ta tự vả mặt mình! Ngay ở mấy phút trước, ông ta còn không chút kiêng kị châm chọc giễu cợt đấy!
“Trạm trưởng, ông tỉnh rồi? Cảm thấy thế nào?” Những lính đặc công vây quanh Trạm trưởng Lý đang nằm trên giường, trên mặt lộ ra vẻ quan tâm.
Không ai quan tâm đến chuyên gia và Bò Cạp kia, chuyên gia đứng im tại chỗ, vẻ mặt âm trầm, vô cùng khó coi.
Chuyên gia nhìn Trần Xuân Độ chằm chặp, trong đôi mắt khó nén nổi kinh ngạc khiếp sợ, trong lòng ông ta cũng khó mà bình tĩnh!
Ông ta liếc mắt nhìn Trạm trưởng Lý đang nằm trên giường, trên người Trạm trưởng Lý chỉ chít kim châm cứu khiến cho cả người ông ta hệt như một con nhím, Nhưng khiến cho chuyên gia và Bò Cạp không thể nào chấp nhận được chính là… Trạm trưởng Lý thật sự tỉnh lại… Vừa rồi ông ta đã dùng tắt cả mọi cách đều không thể làm cho Trạm trưởng Lý có bất kỳ phản ứng gì… Mà tên này chỉ tiện tay châm cứu mấy kim, lại khiến cho Trạm trưởng Lý tỉnh lại!
Điều này sao có thể! Dù thế nào chuyên gia cũng không thể chấp nhận!
“Trò bịp bợm giang hồ, sao có thể diệu thủ hồi xuân.” Trong lòng chuyên gia cực kỳ không cam lòng, tức giận quát lên.
Trần Xuân Độ nhìn chuyên gia bằng ánh mắt trêu tức, vẻ mặt bình tĩnh, chậm rãi lên tiếng, giọng điệu lạnh nhạt, lại bất giác lộ đầy châm chọc: “Trò bịp bợm giang hồ? Ông dựa vào cái gì mà nói đây là trò bịp bợm giang hồ, chỉ dựa vào y thuật tài giỏi bậc nhất của ông cũng không thể cứu ông ta tỉnh lại, nhưng mắy cây kim châm của tôi lại có thể khiến ông ta tỉnh lại, ông ghen ghét sao?”
Chuyên gia lạnh lùng nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, câu nói này của Trần Xuân Độ rất thản nhiên, nhưng lại giống như một cây kim, đâm thẳng vào trái tim ông ta, vô cùng đau đớn!
Khuôn mặt chuyên gia đau rát, ông ta lạnh lùng nhìn thẳng vào Trần Xuân Độ, mặc dù nghiền răng nghiền lợi, hận Trần Xuân Độ thầu xương… nhưng ông ta cũng vô cùng xấu hổ, ngay cả tên này sử dụng trò bịp bơm giang hồ như thế nào mà ông ta cũng không thể nhìn thấu! Ông ta biết để mặt mũi ở đâu!
Trong ánh mắt lạnh lẽo tức giận của chuyên gia, Trần Xuân Độ chậm rãi quay người, đi đến bên cạnh Trạm trưởng Lý.
Trạm trưởng Lý mở mắt ra, mặc dù ông ta đã tỉnh lại, nhưng sắc mặt vẫn rất tái nhọt… nói chuyện cũng vô cùng khó khăn, giọng điệu lộ rõ cảm giác yếu ớt.
“Cậu đến rồi.” Trạm trưởng Lý nhìn thấy Trần Xuân Độ, trong ánh mắt toát vẻ vui mừng.
Trần Xuân Độ khẽ gật đầu, đột nhiên lầy một ống tiêm ra, bên trong chứa đầy chất lỏng màu tím… mơ hồ lấp lánh ánh tím, lộ ra sự cao quý sâu thẳm không cách nào hình dung.
“Cậu muốn làm gì?” Tay Trần Xuân Độ tìm tòi trên cánh tay khô gầy như củi của Trạm trưởng Lý, lập tức.
bị đặc công bên cạnh ngăn lại.
“Cứu Trạm trưởng của các anh.” Trần Xuân Độ thản nhiên nói.
“Trong này là cái gì, không phải adrenalin chứ?” Ánh mắt một đặc công trong đó lóe lên, lên tiếng hỏi.
Bò Cạp vừa nói như vậy, ánh mắt của những đặc công nhìn Trần Xuân Độ đồng loạt trở nên kỳ lạ khác thường, trong ánh mắt nhìn về phía Trần Xuân Độ, đều lộ rõ cảm giác xa cách và hờ hững.
Chuyên gia ở bên cạnh không ngừng gật đầu, lạnh lùng nhìn Trần Xuân Độ nói: “Muốn dùng châm cứu cứu người… suy nghĩ hão huyền, thật sự cho rằng cậu có thể diệu thủ hồi xuân, tình huống giống như thế này, Tổ chức Y tế Yên Kinh cũng không chắc có biện pháp, cậu lại muốn dùng máy cây kim châm cứu cứu sống người ta… cậu coi người khác là kẻ ngu à?”
Vẻ mặt chuyên gia đầy khinh thường, kiêu ngạo nhìn Trần Xuân Độ, không chút lưu tình đả kích.
Mà Trần Xuân Độ vẫn giữ im lặng, chỉ lẳng lặng nhìn chuyên gia, đôi mắt thâm thúy, châm chọc nhàn nhạt ở nơi sâu trong đáy mắt dần dần lộ rõ ra…
“Ừm…”
Đúng lúc này, bỗng nhiên ngón tay của Trạm trưởng Lý vẫn luôn lẳng lặng nằm trên giường khẽ run lên, phát ra tiếng rên rỉ khàn khàn mang theo đau đớn.
Xoạt!
Đột nhiên bầu không khí yên tĩnh trở lại, âm thanh kia cắt đứt châm chọc của chuyên gia và Bò Cạp.
Bỗng nhiên vẻ mặt khinh thường của chuyên gia cứng ngắc, mà đáy lòng Bò Cạp thì lộp bộp, tất cả đặc công ở đây đều dồn mắt về phía Trạm trưởng Lý đang nằm trên giường.
Ngay sau đó, vẻ mặt chuyên gia cứng lại, thay vào đó là khiếp sợ và không thể nào tin nổi.
“Trạm trưởng… chuyện này không thể nào…” Bò Cạp nhìn Trạm trưởng nằm ở trên giường, không ngừng lắm bẩm, toàn thân run rầy, trên mặt toát vẻ kinh ngạc.
Mà Trần Xuân Độ đứng nguyên tại chỗ, khóe miệng từ từ nâng lên một đường cong mang theo suy ngẫm, nhìn về phía chuyên gia và Bò Cạp đang trợn mắt há hốc miệng, ánh mắt đầy trêu tức.
“Trạm trưởng… ngài tỉnh rồi?” Ngay sau đó, cơ thể máy vị đặc công chợt lóe lên! Chỉ trong chốc lát đã dùng tốc độ nhanh không tưởng nồi xuất hiện bên giường Trạm trưởng Lý! Để lại chuyên gia và Bò Cạp không cách nào di chuyển ở tại chỗ.
“Chuyện này không thể nào… sao trò bịp bợm giang hồ này… lại thật sự có thể cải tử hồi sinh!” Chuyên gia không ngừng lắc đầu, vẻ mặt ngây ngốc, ánh mắt tràn đầy khiếp sợ! Trong đầu ông ta trống rỗng!
Nhìn Trạm trưởng Lý đang mở hai mắt ra kia, giống như đang gặp ma!
Ở trong mắt ông ta, chỉ có Tây y, Tây y chính là vua, thứ như Đông y này chỉ là trò bịp bợm giang hồ…
mà hiện thực lại vả mặt ông ta bôm bốp!
Hiện thực quá mức tàn khốc khiến cho ông ta khó mà tiếp nhận… cái người mà trước đó còn bị ông ta châm chọc là bịp bợm giang hồ, vậy mà bây giờ thật sự dùng máy cây kim châm cứu làm Trạm trưởng Lý tỉnh lại! Theo như ông ta thấy, điều này quả thật không có căn cứ, nhưng kết quả Trần Xuân Độ lại thật sự làm được!
Chuyên gia đứng ở nơi đó, sắc mặt âm trầm, vô cùng khó coi, hô hấp của ông ta dồn dập rối loạn, từng hình ảnh lóe lên trong đầu, đến bây giờ ông ta vẫn không hiểu nỗi… Trần Xuân Độ châm nhiều kim châm cứu như vậy… dựa trên lý thuyết, cơ thể người bình thường vốn không thể chịu đựng được… nhưng Trạm trưởng lại được anh cứu sống!
Chuyên gia đứng ở nơi đó… khuôn mặt đau rát… đây hoàn toàn là bản thân ông ta tự vả mặt mình! Ngay ở mấy phút trước, ông ta còn không chút kiêng kị châm chọc giễu cợt đấy!
“Trạm trưởng, ông tỉnh rồi? Cảm thấy thế nào?” Những lính đặc công vây quanh Trạm trưởng Lý đang nằm trên giường, trên mặt lộ ra vẻ quan tâm.
Không ai quan tâm đến chuyên gia và Bò Cạp kia, chuyên gia đứng im tại chỗ, vẻ mặt âm trầm, vô cùng khó coi.
Chuyên gia nhìn Trần Xuân Độ chằm chặp, trong đôi mắt khó nén nổi kinh ngạc khiếp sợ, trong lòng ông ta cũng khó mà bình tĩnh!
Ông ta liếc mắt nhìn Trạm trưởng Lý đang nằm trên giường, trên người Trạm trưởng Lý chỉ chít kim châm cứu khiến cho cả người ông ta hệt như một con nhím, Nhưng khiến cho chuyên gia và Bò Cạp không thể nào chấp nhận được chính là… Trạm trưởng Lý thật sự tỉnh lại… Vừa rồi ông ta đã dùng tắt cả mọi cách đều không thể làm cho Trạm trưởng Lý có bất kỳ phản ứng gì… Mà tên này chỉ tiện tay châm cứu mấy kim, lại khiến cho Trạm trưởng Lý tỉnh lại!
Điều này sao có thể! Dù thế nào chuyên gia cũng không thể chấp nhận!
“Trò bịp bợm giang hồ, sao có thể diệu thủ hồi xuân.” Trong lòng chuyên gia cực kỳ không cam lòng, tức giận quát lên.
Trần Xuân Độ nhìn chuyên gia bằng ánh mắt trêu tức, vẻ mặt bình tĩnh, chậm rãi lên tiếng, giọng điệu lạnh nhạt, lại bất giác lộ đầy châm chọc: “Trò bịp bợm giang hồ? Ông dựa vào cái gì mà nói đây là trò bịp bợm giang hồ, chỉ dựa vào y thuật tài giỏi bậc nhất của ông cũng không thể cứu ông ta tỉnh lại, nhưng mắy cây kim châm của tôi lại có thể khiến ông ta tỉnh lại, ông ghen ghét sao?”
Chuyên gia lạnh lùng nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, câu nói này của Trần Xuân Độ rất thản nhiên, nhưng lại giống như một cây kim, đâm thẳng vào trái tim ông ta, vô cùng đau đớn!
Khuôn mặt chuyên gia đau rát, ông ta lạnh lùng nhìn thẳng vào Trần Xuân Độ, mặc dù nghiền răng nghiền lợi, hận Trần Xuân Độ thầu xương… nhưng ông ta cũng vô cùng xấu hổ, ngay cả tên này sử dụng trò bịp bơm giang hồ như thế nào mà ông ta cũng không thể nhìn thấu! Ông ta biết để mặt mũi ở đâu!
Trong ánh mắt lạnh lẽo tức giận của chuyên gia, Trần Xuân Độ chậm rãi quay người, đi đến bên cạnh Trạm trưởng Lý.
Trạm trưởng Lý mở mắt ra, mặc dù ông ta đã tỉnh lại, nhưng sắc mặt vẫn rất tái nhọt… nói chuyện cũng vô cùng khó khăn, giọng điệu lộ rõ cảm giác yếu ớt.
“Cậu đến rồi.” Trạm trưởng Lý nhìn thấy Trần Xuân Độ, trong ánh mắt toát vẻ vui mừng.
Trần Xuân Độ khẽ gật đầu, đột nhiên lầy một ống tiêm ra, bên trong chứa đầy chất lỏng màu tím… mơ hồ lấp lánh ánh tím, lộ ra sự cao quý sâu thẳm không cách nào hình dung.
“Cậu muốn làm gì?” Tay Trần Xuân Độ tìm tòi trên cánh tay khô gầy như củi của Trạm trưởng Lý, lập tức.
bị đặc công bên cạnh ngăn lại.
“Cứu Trạm trưởng của các anh.” Trần Xuân Độ thản nhiên nói.
“Trong này là cái gì, không phải adrenalin chứ?” Ánh mắt một đặc công trong đó lóe lên, lên tiếng hỏi.
Bình luận facebook