• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Chàng Rể Phế Vật - Lê Kim Huyền - Trần Xuân Độ (150 Viewers)

  • Chương 391

CHƯƠNG 391


“Cậu ta lại dám quay lại, vậy chúng ta liền để cậu ta có đi không về! Cậu ta không chết, nhà họ Ngọc ăn ngủ khó yên!” Thái Thượng trưởng lão mắt bắn ra kiên định, lạnh lẽo đáng sợ!


Ngoài khách sạn, màn đêm sâu thẳm, lời của Thái Thượng trưởng lão mơ hồ tràn ra khỏi phòng bao, khiến bầu trời đêm đen mịt càng thêm áp chế, ngay cả vằng trăng cong cũng như trùm lên một tầng sương lạnh ngập tràn sát phạt!


Trong phòng bao khác, Trần Xuân Độ hắt xì mấy cái, lẫm bẩm vài câu: “Mẹ nó, tên khốn nào lại nhớ thương ông đây?”


Trần Xuân Độ xoa mũi, ngẫm nghĩ bản thân ở nước ngoài từng đối địch với vô số người mới dẫn tới bản thân hay hắt xì.


Anh đang do dự, có nên kêu Long Ngục ra quân, đi nhắc nhở các thế lực, tránh cho có người cứ nhắm vào mình.


Chính vào lúc này, chuông điện thoại của Trần Xuân Độ vang lên.


Anh móc điện thoại ra, bắm nhận, cười nói: “Kim Huyên, có chuyện gì em đến phòng anh nói không được sao, cần gì gọi điện thoại lãng phí tiền chứ ~”


Đầu kia điện thoại vang lên giọng nói ngân vang vui tai: “Đại hội đổ ngọc cũng không còn mấy ngày nữa, lời hứa của anh hình như còn chưa thực hiện.”


Trần Xuân Độ khẽ sững sốt, lúc này mới nhớ tới, trước đó mình vỗ ngực chém gió trước mặt cô.


“Hội trưởng Trương mấy ngày nay đã kiếm được một trăm năm mươi tỷ cho tập đoàn Lê thị, mục tiêu nhỏ đó của anh định lúc nào thực hiện?” Đầu kia điện thoại, giọng nói tổng giám đốc nữ thần thêm chút trào phúng khinh thường.


Trần Xuân Độ nhướn mày, cô là đang khinh thường anh trắng trợn à! Đây cmn không phải khiêu khích sao?!


Đậu xanh, đường đường là Long Vương uy chắn tứ phương, hô mưa gọi gió ở quốc tế, dưới trướng vô số tài sản, nắm trong tay tập đoàn quốc tế thực lực hùng hậu, bây giờ lại bị một nữ tổng giám đốc trào phúng, một ngày không kiếm được ba trăm tỷ!


“Em yên tâm đi, mấy ngày nay, anh đương nhiên sẽ cho em một đáp án.” Trần Xuân Độ nhàn nhạt nói.


Nói xong, bèn không cho cô lại nói gì nữa, cúp máy, đứng bên giường, ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, vô tận thâm thúy.


Mà Lê Kim Huyên ở ngay phòng cách vách, nghe tiếng máy bận trong điện thoại, mặt đầy kinh ngạc, một lúc sau mới phản ứng lại, mắt lóe lên lửa giận… Trần Xuân Độ lại dám cúp điện thoại của cô! Thật là ngày càng hồng hách, tùy tiện không chút cố ky!


Lê Kim Huyên hừ lạnh một tiếng, hai tay khoanh trước ngực, bờ môi anh đào tinh tế đỏ thắm bỗng nhếch lên đường cong có chút ý tứ, càng thêm xinh đẹp quyến rũ.


Cô như bỗng nhớ tới gì đó, mặt lộ ra mỉm cười đắc ý.


Cô đương nhiên rất mong đợi, nhìn thấy một màn Trần Xuân Độ bị đánh mặt thê thảm, đến lúc đó, xem tên này làm sao thu dọn cục diện!


Sáng sớm hôm sau.


Trần Xuân Độ chạy vòng quanh khách sạn, sau khi chạy ba mươi lăm vòng xong, cả người có chút đổ mồ hôi, lại làm 20 tổ chống đẩy một tay, mới lạnh nhạt đi vào trong khách sạn.


Đi vào nhà hàng của khách sạn, Trần Xuân Độ liếc mắt đã thấy Lê Kim Huyên yên tĩnh ngồi dùng cơm trong góc cùng với Tô Loan Loan.


Trần Xuân Độ bước nhanh đến, tùy tiện đặt mông ngồi xuống, trong cái trợn mắt của Lê Kim Huyên, gọi nhân viên phục vụ đến, tiêu sái mở miệng nói: “Cho tôi một phần sandwich, một phần trứng chần, một ly sữa, lại thêm một chén cháo.”


Sau khi nhân viên phục vụ rời đi, Lê Kim Huyên mắt lạnh liếc Trần Xuân Độ một cái, dùng sức rụt rụt về một bên, gắt nhẹ một câu với Trần Xuân Độ: “Heo.”


Mà Trần Xuân Độ không hề để ý đến châm chọc của Lê Kim Huyên, đợi nhân viên phục vụ mang phần bữa sáng tinh sảo ngon miệng đến, Trần Xuân Độ ngay cả dao nĩa cũng lười dùng, đã ăn ngấu nghiền như gió lốc.


Lê Kim Huyên nhìn thầy Trần Xuân Độ như vậy, càng xấu hổ…Ra vẻ không biết Trần Xuân Độ, cái này thật là mắt mặt!


“Rất chờ mong biểu hiện hôm nay của anh trên đại hội đồ thạch.” Lê Kim Huyên nhàn nhạt mở miệng, trên mặt có một chút trào phúng.


Trần Xuân Độ cũng không ngẩng đầu lên, làm cho Lê Kim Huyên xấu hỗ là, anh thế mà vô cùng không biết xâu hỗ trả lời: “Yên tâm, Kim Huyên em nhìn kỹ đi, anh bộc lộ thân thủ, hội trưởng Trương hội trưởng Lý gì đó, cũng phải ảm đạm thất sắc.”


Lông mày đen của Lê Kim Huyên nhíu lại, khuôn mặt lạnh như băng, cô nói móc, thế mà lại bị xem thành cổ vũ!


Gương mặt Lê Kim Huyên phiếm hồng, trong đôi mắt đẹp hiện ra một sự tức giận không nói nên lời, người này, thật sự không biết xáu hồ!


Khuôn mặt nữ thần tổng giám đốc hiện lên vẻ giận dỗi, cặp chân dài dưới bàn, hung hăng đá Trần Xuân Độ một cước, đứng dậy cầm túi xách nói với Tô Loan Loan: “Ăn xong rồi, chúng ta quay về thôi.”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Chàng rể phế vật convert
Chàng rể bất đắc dĩ của nữ thần
Chàng Rể Đỉnh Cấp
  • KK Cố Hương
Chàng rể bất đắc dĩ của nữ thần
Chàng Rể Đệ Nhất

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom