• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Chàng Rể Phế Vật - Lê Kim Huyền - Trần Xuân Độ (156 Viewers)

  • Chương 414

Chương 414


“Nếu những tên tay sai đó không có khắc phục tốt hậu quả, để lại người còn sống của nhà họ Ngọc chạy thoát thì cũng đừng để bọn họ sống.” Lê Thần Vũ dặn dò.


“Được.” Tên thủ hạ đó đáp, không dám làm trái.


Hai người hầu nữ đi tới, cầm một chiếc khăn lông bé cao cấp, tỏa ra một mùi hương thoang thoảng, cẩn thận lau máu trên tay cho Lê Thần Vũ.


Tên thủ hạ đó lui xuống với trạng thái run rấy, anh ta đối với mệnh lệnh của Lê Thần Vũ cảm thấy rất sửng sốt, anh ta rất rõ lai lịch của nhóm tay sai… Đều là nhà họ Lê thông qua thủ đoạn đặc biệt, mời từ một vài thế lực cường đại, những kẻ cực kỳ tàn ác… Bọn họ gần như đều dính án giết rất nhiều người, vốn nên bị tử hình, nhưng lại được nhà họ Lê tốn số tiền lớn bảo vệ, cho ăn ngon uống ngon, chính là vì để có một ngày có thể đối phó với chuyện nhà họ Lê cảm thấy bó tay!”


Bọn họ làm việc gần như không có giới hạn, cho nên tên thủ hạ đó lo lắng những kẻ cực kỳ tàn ác trở.


thành tay sai của nhà họ Lê này một khi được thả ra thì sẽ tạo thành ảnh hưởng rất lớn đối với Yên Kinh!


Mà Lê Thần Vũ lại hoàn toàn không dùng cách của anh ta, cố chấp mà làm, khiến anh ta bây giờ cũng hết cách.


Rất nhanh, từ gara của Lê phủ, từng chiếc xe van màu đen từ trong garo gầm rú lao ra Nhanh như tia chớp!


Mỗi một chiếc xe van màu đen của bọn họ đều mang khí thế đùng đùng chạy về phía thành phó, sát khí đằng đẳng.


Hướng bọn họ chạy về, chính là sân bay Yên Kinh!


Sẩắm tối, màn đêm tối đen bỗng buông xuống, Trần Xuân Độ sau khi bị thương do đao, cơ thể có hơi suy yếu, bèn nằm bò trên giường, nằm nhắm mắt dưỡng khí.


Trần Xuân Độ cứ ngủ từ chiều tới sẩm tối, anh không hề có cảm giác gì, mãi tới khi có tiếng gõ cửa vang lên, anh mới bỗng dưng mở hai mắt ra, nhìn ra bên ngoài cửa số của khách sạn, đã là một khoảng tối mịt.


Trần Xuân Độ mở thẳng cửa phòng ra, liếc mắt thì nhìn thấy tổng giám đốc nử thần mặc chiếc váy dài màu trắng, Lê Kim Huyên đứng sờ sờ ở trước mặt anh, gương mặt xinh đẹp tinh tế đó mới xứng với vóc dáng cực phẩm kia, đủ để ăn đứt hotgirl mạng.


Đôi mắt trong trẻo tự như giọt nước mùa thu đó của Lê Kim Huyên, nhàn nhạt liếc nhìn Trần Xuân Độ, toàn thân trên dưới, tản ra lực hấp dẫn vô hình tới người ta say đắm.


Ánh mắt của tổng giám đốc nữ thần quét từ cổ của Trần Xuân Độ xuống dưới, ánh mắt bình thản vào lúc này mới lập tức thay đổi, đôi mắt đẹp lộ vẻ sững sờ, mắt trợn lên!


Trần Xuân Độ sau khi nhìn thấy tổng giám đốc nữ thần như vậy, dường như rất hài lòng, khóe miệng hơi cong lên, cười xấu xa: “Tận mắt, dáng người này của anh, em cũng đâu phải lần đầu tiên thưởng thức~”


Tổng giám đốc nữ thần sau khi nghe tháy Trần Xuân Độ nói vậy, ánh mắt hơi nheo lại, sau đó lạnh lùng nhìn Trần Xuân Độ, khóe môi đỏ mọng tinh tế hơi mím lại: “Nơi đông người, ai dạy anh vô sỉ như vậy?”


Sau đó, tổng giám đốc nữ thần bèn xoay người rời đi, trước khi đi ném lại một câu: “Tô Loan Loan muốn đợi anh cùng đi ăn cơm.”


Trần Xuân Độ sau khi nghe thấy lời của tổng giám đốc nữ thần thì sững người, nhìn bóng lưng gợi cảm mê người của Lê Kim Huyên mới phản ứng lại, khóe miệng nhéch lên lộ ra nụ cười rất vô lại, nhìn chằm chằm bóng lưng của tổng giám đốc nữ thần, giống như đang tự nói với chính mình: “Tô Loan Loan muốn gọi anh đi ăn cơm thì cô ta tới gọi là được rồi, có liên quan gì tới em chứ?”


Trần Xuân Độ rất thích thú, ánh mắt sâu thẳm nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Lê Kim Huyên, như xa như gần.


Nửa tiếng sau, Trần Xuân Độ mặc đơn giản một chiếc sơ mi trắng xuất hiện ở trong nhà hàng, trong miệng anh lúc ày ngậm điều thuốc, đang nhìn đông nhìn tây, vẻ mặt rất vô lại.


Đánh giá nhà hàng hồi lâu, Trần Xuân Độ lúc này mới tìm được Lê Kim Huyên và Tô Loan Loan ngồi ở nơi yên tĩnh trong góc nhà hàng, khóe miệng khẽ nhéch lên, sải bước đi về phía Lê Kim Huyên.


Sau khi đi tới cạnh bàn, Trần Xuân Độ tự nhiên ngồi xuống, mà Lê Kim Huyên lập tức nhíu mày liễu, bịt mũi, lạnh lùng nhìn Trần Xuân Độ.


Mà Trần Xuân Độ căn bản không có cảm thấy Lê Kim Huyên cứ luôn nhìn mình, trực tiếp cầm một chiếc đùi gà trên đĩa sứ màu trắng lên, rồi rót một ly rượu vang đầy cho mình, không hề kiêng ky mà mở to miệng gặm đùi gà, uống rượu vang.


Lê Kim Huyên lạnh lùng nhìn Trần Xuân Độ hồi lâu, cuối cùng cô không nhịn được nữa, mở miệng nói: “Có thể dập tắt thuốc được không?”


Tay cầm đùi gà của Trần Xuân Độ hơi khựng lại trên không, anh ngẩng đầu, nhìn sang gương mặt cau có của Lê Kim Huyên, không kịp phản ứng.


Lê Kim Huyên thấy vẻ mờ mịt của Trần Xuân Độ, lập tức càng tức: “Anh bây giờ không nghe lời của tôi, tạo phản cũng thôi đi, anh hút thuốc ở nơi cắm hút thuốc, ngay cả quy tắc của nhà hàng cũng không tuân thủ sao!”


Lê Kim Huyên tức quá hóa cười, nặng nề mở miệng, đôi mắt đẹp lộ ra tia tức tối, rõ ràng cô đã tức giận thật rồi.


Trần Xuân Độ liếc nhìn xung quanh, quả nhiên, nhìn thấy một nhân viên phục vụ đang rảo bước đi về phía Trần Xuân Độ.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Chàng rể phế vật convert
Chàng rể bất đắc dĩ của nữ thần
Chàng Rể Đỉnh Cấp
  • KK Cố Hương
Chàng rể bất đắc dĩ của nữ thần
Chàng Rể Đệ Nhất

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom