• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Chàng Rể Phế Vật - Lê Kim Huyền - Trần Xuân Độ (156 Viewers)

  • Chương 461

Chương 461


“Đó là dĩ nhiên, con còn không biết thân phận bọn họ. . . Hai người bọn họ mỗi người đều có ba lần giữ lịch sử quán quân Chung Cực Tam Đao, dưới tình huống bình thường, chỉ ra một người là giúp con tiêu diệt tất cả địch thủ trong đại hội đổ thạch, tình huống lần này và mấy lần trước có chút không giống, nhưng khác một người nữa cũng rời núi rồi, trên căn bản sẽ thắng cuộc.”


Trong giọng nói Lê Hồng lộ ra nụ cười thâm thúy, nhàn nhạt mở miệng nói.


“Chẳng qua là đáng tiếc Kim Huyên rồi, hai người bọn họ ngàn dặm xa xôi từ thành phố T tới, lại không nghĩ rằng không may mắn như vậy.” Lê Hồng lời nói vừa chuyển, bỗng nhiên thở dài một cái.


“Bọn họ tới tham gia đại hội đổ thạch, chắc không phải hướng về phía Chung Cực Tam Đao tới, con nghe nói Trần Xuân Độ chủ động từ bỏ Chung Cực Tam Đao.” Lê Thần Vũ nói.


“Chủ động từ bỏ?” Lê Hồng hơi sững sờ, đột nhiên ha ha cười lớn, làm cho Lê Thần Vũ không rõ.


“Giỏi cho một người chủ động từ bỏ. . . Thần Vũ, đến lúc đó con phải cảm ơn Kim Huyên thật tốt, cứ như vậy, con sẽ bớt một đối thủ cạnh tranh.” Lê Hồng bỗng nhiên đứng lên, tiếng cười cởi mở, nhìn về phía Lê Thần Vũ, phân phó nói: “Sau đại hội đổ thạch, gọi Kim Huyên về Lê phủ ăn một bữa đi, con bé đã quá nhiều năm không về đây rồi.”


Lê Thần Vũ nhìn về phía Lê Hồng hỏi: “Ông nội là muốn cho cô ấy về nhà sao?”


Thần sắc Lê Hồng bình tĩnh, hai tròng mắt thâm thúy, hiếm thấy hiện ra vẻ nuối tiếc đau thương: “Ta tôn trọng tất cả quyết định của con bé.”


Sau khi Lê Hồng nói xong, rất mau đi ra khỏi phòng, mà Lê Thần Vũ đứng lên, thẳng đến khi tiễn Lê Hồng ra phòng.


Lê Hồng chân trước mới vừa đi ra khỏi phòng, chân sau một vị thủ hạ mau chóng đi vào, ghé vào bên người Lê Thần Vũ, thần sắc tràn đầy lấy lòng cung kính: “Cậu Lê, tựa đề tin tức Yên Kinh đã đổi mới.”


“Thế nào?” Ôn hòa dửng dưng trên mặt Lê Thần Vũ rút đi, bị một cỗ uy nghiêm thâm thúy chiếm lấy.


“Nhiệt độ của Trần Xuân Độ và Lê Kim Huyên không hạ xuống, ngược lại vẫn đang tăng lên, trải qua dự đoán phân tích của nhân sĩ chuyên nghiệp, tiếp tục như vậy, cậu Lê ngài từ đầu đến cuối đứng hàng thứ hai, sẽ bị Trần Xuân Độ áp suốt một tuần lễ…”


“Ầm!”


Ly trà trong tay Lê Thần Vũ bởi vì tay buông lỏng một chút, bỗng nhiên rơi xuống đất, ly trà đất sét phẩm chất cực tốt rơi trên mặt đất, nước trà nóng bỏng văng khắp nơi, ly trà giá trị ba trăm triệu, nứt chia năm xẻ bảy, thê thảm không nỡ nhìn.


Mặc dù thần sắc Lê Thần Vũ bình tĩnh như cũ, nhưng hai tròng mắt anh ta thấy lạnh cả người, nhưng càng phát ra lạnh lẽo ác liệt.


“Một tuần lễ sao?” Lê Thần Vũ đưa tay, cầm ly trà chưa vỡ từ mâm trà, thổi thổi nước trà, nhẹ khẽ nhấp một miếng, nhàn nhạt mở miệng: “Tôi bất kể dùng cách gì, Yên Kinh, địa bàn của tôi, quyết không thể bị anh ta chiếm đi thanh thế.”


“Dạ!”


… …


Mà sau khi qua buổi trưa, buổi chiều Yên Kinh, một lần nữa bị tin tức cuốn lên, đưa tới chấn động phạm vi nhỏ.


Trong đại hội đổ thạch có hắc mã, ngay cả Trương Bảo Thành cũng cam bái hạ phong, hội trưởng hiệp hội đổ thạch Yên Kinh tự mình ra mặt, mời Trần Xuân Độ tham gia Chung Cực Tam Đao, kết quả Trần Xuân Độ lại từ chối.


Cái tên cuối cùng của Chung Cực Tam Đao, trời đất xui khiến rơi vào trên người Trương Bảo Thành.


Tin tức này rất nhanh nhanh chóng truyền bá trong Yên Kinh, trở thành chuyện phiếm trà dư tửu hậu của rất nhiều người, hai chữ Trần Xuân Độ cũng rất nhanh đóng dấu trong đầu rất nhiều người.


Thậm chí buổi tối Trần Xuân Độ lái xe đi đón Lê Kim Huyên tan làm, cũng bị người nhận ra, một người đẹp tóc thắt bím đuôi ngựa, cả người tản ra ánh mặt trời, hơi thở thanh mát tiến lên, muốn chụp chung với Trần Xuân Độ.


Trần Xuân Độ đang tựa vào đầu xe hút thuốc, đụng phải chuyện này, ánh mắt anh quét qua cô gái tóc thắt bím đuôi ngựa vui tươi, cặp mắt nhất thời sáng lên, cười đồng ý.


Rất nhanh, cô gái xinh tươi lấy ra gậy selfie, Trần Xuân Độ ôm bả vai cô gái, người đẹp đuôi ngựa bên cạnh còn sót lại nhàn nhạt mùi thơm của nước gội đầu, chui thẳng vào mũi Trần Xuân Độ.


Sau khi chụp xong, đột nhiên, Trần Xuân Độ cảm thấy sau lưng lạnh cả người, một giọng nói lạnh như băng nhưng tràn đầy vô tận mị lực truyền vào trong tai Trần Xuân Độ: “Muốn show ân ái, đừng tựa vào xe tôi.”


Mà Trần Xuân Độ nghe thấy giọng nói này, theo bản năng cả người run run một cái, đột nhiên nghiêng đầu, chỉ thấy Lê Kim Huyên cầm túi xách đứng ở nơi đó, mặt đẹp băng hàn như sương.


Trần Xuân Độ sững sốt một chút, lại nhìn đồng hồ, phát hiện thời gian trôi qua thật nhanh, bất tri bất giác, lại đã đến giờ Lê Kim Huyên tan làm.


Mà người đẹp tóc đuôi ngựa thấy tình thế không ổn, cũng tìm cớ, nhanh chóng chạy đi.


Lê Kim Huyên mắt đẹp nhìn chằm chằm bóng lưng người đẹp tóc đuôi ngựa rời đi, không mở miệng phát ra một chút thanh âm, Trần Xuân Độ ở bên cạnh rất chột dạ mở miệng nói: “Kim Huyên…”


“Im miệng.”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Chàng rể phế vật convert
Chàng rể bất đắc dĩ của nữ thần
Chàng Rể Đỉnh Cấp
  • KK Cố Hương
Chàng rể bất đắc dĩ của nữ thần
Chàng Rể Đệ Nhất

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom