Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 474
Chương 474
Long nha của long vương vô cùng kiên cố, không gì phá nổi, có thể nói là thần binh lợi khí!
Mà bây giờ lại đang nằm trong tay Dracula… Chuôi dao ôn nhuận, mà lưỡi lại lạnh lẽo đến xương tủy… Hai tay Dracula đang nắm lấy nó đều cảm nhận được sự lạnh lẽo thẩm thấu vào xương cốt, giống như muốn xâm nhập vào linh hồn!
“Long nha… Đây chính là long nha trong truyền thuyết!” Dracula cầm long nha, cả người run rẩy, gã ta cầm vũ khí mà như đang cầm một quả bom nổ chậm khiến gã ta run sợ không thôi!
Hai chân của Dracula đều đang run run rẩy, hô hấp cũng vô cùng dồn dập!
Rốt cuộc Dracula cũng phản ứng lại, người đàn ông đứng trước mặt gã ta lại là long vương trong truyền thuyết!
Trước kia khi nhìn thấy Trần Xuân Độ thì gã ta liền loại bỏ anh, trong mắt gã ta thì người đàn ông bình thường như vậy sao có thể là long vương danh tiếng lấy lừng chứ!
Mà bây giờ, sự thật lại như một bàn tay hung hăng tát một cái thật vang lên mặt Dracula, khiến hai mắt gã ta cũng xuất hiện hai sao Kim lớn!
Trần Xuân Độ lại thực sự là long vương! Là người đàn ông đứng trên đỉnh của thế giới bễ nghễ chúng sinh!
Tất nhiên Dracula không thể tưởng tượng được, thực tế lại không phải những người như Dracula có thể tưởng tượng đến, long vương lại bình thường như vậy, lại cam tâm ở rể trong nhà họ Lê trong một nơi chật hẹp như vậy!
“Long vương…” Hai tay Dracula cầm lấy chuôi Long Nha, thân hình gã ta run rẩy không thôi ngẩng đầu lên nhìn Trần Xuân Độ, hai mắt hiện lên vẻ phức tạp.
“Dám đụng tới người phụ nữ của tôi, ông có biết sẽ có hậu quả gì không?” Trần Xuân Độ bình tĩnh bước từng bước ra, thanh âm thâm thúy lộ ra một cỗ cảm giác áp bách vô cùng chân thật và cường thế!
Thân hình Dracula run lên, một bước của Trần Xuân Độ tựa như núi lớn đè xuống, bao phủ ngập trời lao về phía Dracula!
Nếu là trước kia thì Dracula có thể thoải mái đối phó nhưng giờ phút này, sao gã ta dám đối phó chứ?
“Bịch!”
Đột nhiên Dracula không chịu nổi sức nặng, sắc mặt tái nhợt rồi hai chân quỳ phục xuống mắt đất!
Dracula… Một giới huyết tộc quỳ xuống trước mặt đương thời long vương!
“Tôi sai rồi, long vương, cầu xin ngài trừng phạt tôi…” Dracula cắn răng nói, tâm thần gã ta run rẩy, tuy gã ta quỳ xuống nhưng vẫn không phục, một người đàn ông có dung mạo bình thường như vậy lại có được thân phận đáng sợ khiến toàn bộ thế giới chấn động!
…
Bên trong phòng ngủ của khách sạn, Lê Kim Huyên đứng ở bên cửa sổ, đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm ra một màn trên mặt cỏ bên ngoài khách sạn, gương mặt nữ thần tổng tài khôi phục chút huyết sắc nhưng vẫn có chút tái nhợt, cô không ngừng hít sâu vào cố gắng bình tâm lại.
“Tổng giám đốc Lê…” Tô Loan Loan đứng ở bên cạnh Lê Kim Huyên, khi cô ta nhìn thấy Trần Xuân Độ ở trên sân cỏ thì đã yên tâm hơn rất nhiều.
Trong lúc cô ta nhìn lại, Trần Xuân Độ đã ra tay, khỏi cần nghĩ cũng biết kết cục của Dracula, hẳn là rất bi thảm.
“Khụ khụ…” Đột nhiên Tô Loan Loan ho khan mấy tiếng. Khi cô ta buông tay che miệng ra thì bất chợt phát hiện trên bàn tay xuất hiện một ngụm máu màu đỏ chói mắt. Trong cơ thể cô ta bị thương nặng, cô ta ho ra máu!
“Cô bị thương rồi, mau ngồi xuống!” Lê Kim Huyên nghe thấy Tô Loan Loan ho khan, lúc này mới lấy lại tinh thần. Cô vội kéo một cái ghế tới, đỡ Tô Kim Loan suy yếu ngồi xuống.
Sau khi Tô Loan Loan ngồi, Lê Kim Huyên tựa người bên cạnh cửa sổ, tầm mắt vẫn luôn nhìn Trần Xuân Độ ở trên sân cỏ chưa từng dời đi.
Lê Kim Huyên chăm chú nhìn Trần Xuân Độ. Cô ở trên tầng lầu rất cao, hơn nữa khoảng cách lại xa như vậy, vì thế cô vốn không thể nhìn rõ. Tuy nhiên cô vẫn chưa hề quên người đàn ông đã từng cứu mình.
“Cái người cứu tôi đó sẽ không xảy ra chuyện gì chứ? Tôi rất lo lắng cho anh ấy… lỡ như…” Lê Kim Huyên nhẹ giọng nói.
“Sẽ không sao đâu.” Lê Kim Huyên còn chưa nói hết, Tô Loan Loan đã ngắt lời.
Lê Kim Huyên hơi sững sờ, cô lập tức nhìn về phía Tô Loan Loan với vẻ nghi vấn, cô không rõ vì sao Tô Loan Loan lại chắc chắn như vậy.
Lúc này Tô Loan Loan mới ý thức được mình nói sai, cô ta vội vã giải thích: “Tổng giám đốc Lê, vừa nãy cô cũng nhìn thấy thực lực của người đó rồi, ngay cả tôi cũng không phải là đối thủ. Mà người thần bí kia lại có thể ép lùi gã ta, rõ ràng là thực lực của anh ta cũng không hề thua kém. Nếu như anh ta có thể đứng ra, vậy thì anh ta vốn rất có lòng tin đối với chính mình… Với lại chúng ta ở đây quan sát thân thủ của anh ta thì cũng có thể thấy anh ta rất điêu luyện… Nếu như anh ta thật sự không địch lại, ít nhất cũng sẽ có khả năng rút lui an toàn.” Tô Loan Loan vội vàng giải thích. Lúc này Lê Kim Huyên mới phản ứng kịp, cô hết sức tán thành với lời nói của Tô Loan Loan, lập tức yên tâm hơn không ít.
Long nha của long vương vô cùng kiên cố, không gì phá nổi, có thể nói là thần binh lợi khí!
Mà bây giờ lại đang nằm trong tay Dracula… Chuôi dao ôn nhuận, mà lưỡi lại lạnh lẽo đến xương tủy… Hai tay Dracula đang nắm lấy nó đều cảm nhận được sự lạnh lẽo thẩm thấu vào xương cốt, giống như muốn xâm nhập vào linh hồn!
“Long nha… Đây chính là long nha trong truyền thuyết!” Dracula cầm long nha, cả người run rẩy, gã ta cầm vũ khí mà như đang cầm một quả bom nổ chậm khiến gã ta run sợ không thôi!
Hai chân của Dracula đều đang run run rẩy, hô hấp cũng vô cùng dồn dập!
Rốt cuộc Dracula cũng phản ứng lại, người đàn ông đứng trước mặt gã ta lại là long vương trong truyền thuyết!
Trước kia khi nhìn thấy Trần Xuân Độ thì gã ta liền loại bỏ anh, trong mắt gã ta thì người đàn ông bình thường như vậy sao có thể là long vương danh tiếng lấy lừng chứ!
Mà bây giờ, sự thật lại như một bàn tay hung hăng tát một cái thật vang lên mặt Dracula, khiến hai mắt gã ta cũng xuất hiện hai sao Kim lớn!
Trần Xuân Độ lại thực sự là long vương! Là người đàn ông đứng trên đỉnh của thế giới bễ nghễ chúng sinh!
Tất nhiên Dracula không thể tưởng tượng được, thực tế lại không phải những người như Dracula có thể tưởng tượng đến, long vương lại bình thường như vậy, lại cam tâm ở rể trong nhà họ Lê trong một nơi chật hẹp như vậy!
“Long vương…” Hai tay Dracula cầm lấy chuôi Long Nha, thân hình gã ta run rẩy không thôi ngẩng đầu lên nhìn Trần Xuân Độ, hai mắt hiện lên vẻ phức tạp.
“Dám đụng tới người phụ nữ của tôi, ông có biết sẽ có hậu quả gì không?” Trần Xuân Độ bình tĩnh bước từng bước ra, thanh âm thâm thúy lộ ra một cỗ cảm giác áp bách vô cùng chân thật và cường thế!
Thân hình Dracula run lên, một bước của Trần Xuân Độ tựa như núi lớn đè xuống, bao phủ ngập trời lao về phía Dracula!
Nếu là trước kia thì Dracula có thể thoải mái đối phó nhưng giờ phút này, sao gã ta dám đối phó chứ?
“Bịch!”
Đột nhiên Dracula không chịu nổi sức nặng, sắc mặt tái nhợt rồi hai chân quỳ phục xuống mắt đất!
Dracula… Một giới huyết tộc quỳ xuống trước mặt đương thời long vương!
“Tôi sai rồi, long vương, cầu xin ngài trừng phạt tôi…” Dracula cắn răng nói, tâm thần gã ta run rẩy, tuy gã ta quỳ xuống nhưng vẫn không phục, một người đàn ông có dung mạo bình thường như vậy lại có được thân phận đáng sợ khiến toàn bộ thế giới chấn động!
…
Bên trong phòng ngủ của khách sạn, Lê Kim Huyên đứng ở bên cửa sổ, đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm ra một màn trên mặt cỏ bên ngoài khách sạn, gương mặt nữ thần tổng tài khôi phục chút huyết sắc nhưng vẫn có chút tái nhợt, cô không ngừng hít sâu vào cố gắng bình tâm lại.
“Tổng giám đốc Lê…” Tô Loan Loan đứng ở bên cạnh Lê Kim Huyên, khi cô ta nhìn thấy Trần Xuân Độ ở trên sân cỏ thì đã yên tâm hơn rất nhiều.
Trong lúc cô ta nhìn lại, Trần Xuân Độ đã ra tay, khỏi cần nghĩ cũng biết kết cục của Dracula, hẳn là rất bi thảm.
“Khụ khụ…” Đột nhiên Tô Loan Loan ho khan mấy tiếng. Khi cô ta buông tay che miệng ra thì bất chợt phát hiện trên bàn tay xuất hiện một ngụm máu màu đỏ chói mắt. Trong cơ thể cô ta bị thương nặng, cô ta ho ra máu!
“Cô bị thương rồi, mau ngồi xuống!” Lê Kim Huyên nghe thấy Tô Loan Loan ho khan, lúc này mới lấy lại tinh thần. Cô vội kéo một cái ghế tới, đỡ Tô Kim Loan suy yếu ngồi xuống.
Sau khi Tô Loan Loan ngồi, Lê Kim Huyên tựa người bên cạnh cửa sổ, tầm mắt vẫn luôn nhìn Trần Xuân Độ ở trên sân cỏ chưa từng dời đi.
Lê Kim Huyên chăm chú nhìn Trần Xuân Độ. Cô ở trên tầng lầu rất cao, hơn nữa khoảng cách lại xa như vậy, vì thế cô vốn không thể nhìn rõ. Tuy nhiên cô vẫn chưa hề quên người đàn ông đã từng cứu mình.
“Cái người cứu tôi đó sẽ không xảy ra chuyện gì chứ? Tôi rất lo lắng cho anh ấy… lỡ như…” Lê Kim Huyên nhẹ giọng nói.
“Sẽ không sao đâu.” Lê Kim Huyên còn chưa nói hết, Tô Loan Loan đã ngắt lời.
Lê Kim Huyên hơi sững sờ, cô lập tức nhìn về phía Tô Loan Loan với vẻ nghi vấn, cô không rõ vì sao Tô Loan Loan lại chắc chắn như vậy.
Lúc này Tô Loan Loan mới ý thức được mình nói sai, cô ta vội vã giải thích: “Tổng giám đốc Lê, vừa nãy cô cũng nhìn thấy thực lực của người đó rồi, ngay cả tôi cũng không phải là đối thủ. Mà người thần bí kia lại có thể ép lùi gã ta, rõ ràng là thực lực của anh ta cũng không hề thua kém. Nếu như anh ta có thể đứng ra, vậy thì anh ta vốn rất có lòng tin đối với chính mình… Với lại chúng ta ở đây quan sát thân thủ của anh ta thì cũng có thể thấy anh ta rất điêu luyện… Nếu như anh ta thật sự không địch lại, ít nhất cũng sẽ có khả năng rút lui an toàn.” Tô Loan Loan vội vàng giải thích. Lúc này Lê Kim Huyên mới phản ứng kịp, cô hết sức tán thành với lời nói của Tô Loan Loan, lập tức yên tâm hơn không ít.
Bình luận facebook