Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 527
Chương 527
Đột nhiên, tiếng chuông điện thoại ồn ào vang lên, Trần Xuân Độ nhấc máy, nhìn lướt qua, phát hiện là cuộc gọi của Metis.
“Metis, rốt cuộc thì cô muốn làm gì hả?”
Lê Kim Huyên không có trong phòng, Trần Xuân Độ cũng không hề kiềm chế gì, nói chuyện không chút lưu tình nào.
Sắc mặt Trần Xuân Độ không tốt lắm, nhớ đến chuyện Metis khiến anh phải đưa ra lựa chọn đã khiến cho trong lòng Trần Xuân Độ dâng lên một ngọn lửa không cách nào giải tỏa.
“Anh cảm thấy tôi đang muốn gì hả?” Đầu bên kia điện thoại, giọng nói của Metis rất nhẹ nhàng, mang theo ý quyến rũ, nhưng Trần Xuân Độ có thể nghe ra Metis hiện đang rất suy yếu.
Trần Xuân Độ nhíu mày: “Muốn tính mạng của tôi, cũng phải xem cô có bản lĩnh tới lấy hay không đã, Metis, nếu lúc trước cô không chọc tới tôi, thì sao tôi có thể lợi dụng cô mà phát tiết được chứ.” Trần Xuân Độ hơi dừng lại, nói: “Trong khoảng thời gian này, tôi vẫn chưa phát tiết lần nào cả đâu.”
Trong lời nói của Trần Xuân Độ tràn ngập ám chỉ, khiến sắc mặt Metis bên đầu dây bên kia có hơi biến đổi, đột nhiên trở nên cực kỳ lạnh lùng, nữ thần vốn luôn bình tĩnh, dường như lời nói vừa rồi của Trần Xuân Độ đã chạm tới vết sẹo trong lòng của cô!
Trong đôi mắt đầy xinh đẹp của Metis nổi lên hai ngọn lửa, trên người cô tràn ngập hơi thở lạnh như băng, khiến cho không khí xung quanh trở nên lạnh lẽo vô cùng!
Hai thị nữ đứng kế bên không kiềm chế được mà run rẩy cả lên, các cô rõ ràng cảm nhận được Nữ Thần Trí Tuệ đang căm giận tới mức tràn ngập sát ý vô tận!
“Trần Xuân Độ! Anh đừng có mà quá đáng!” Metis lạnh lùng nói, câu nói của Trần Xuân Độ khiến khuôn mặt xinh xắn của cô nổi lên hai rặng ửng hồng hấp dẫn tới mê người. Metis thẹn quá hóa giận! Bị Trần Xuân Độ một lời nói trúng vết sẹo trong lòng của cô!
Khi Trần Xuân Độ nhắc tới chuyện này, thân thể Metis kịch liệt run lên, dường như nhớ đến hai lần kia, Trần Xuân Độ như dã thú đè cô xuống giường khiến cô xấu hổ không thôi!
Hai thị nữ đứng hai bên ngẩng đầu nhìn về phía Nữ Thần Trí Tuệ đang nổi giận đùng đùng không có nơi để phát tiết, trong lòng vô cùng sợ hãi.
Đây là lần đầu tiên các cô thấy Nữ Thần Trí Tuệ tức giận ngút trời, làm cho họ sợ hãi trong lòng.
Đột nhiên, một thị nữ trong đó lộ ra ánh mắt nghi ngờ, bởi vì gương mặt lạnh lùng như băng của Metis, lúc này khuôn mặt xinh đẹp đó đã đỏ bừng lên giống như hai bên mặt có hai ngọn lửa, cả khuôn mặt đỏ như trái táo chín.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà lại khiến cho Nữ Thần Trí Tuệ của họ vừa thẹn vừa giận?
Trong lòng các thị nữ vô cùng tò mò, mà lúc này Metis đang nghiến răng nghiến lợi, gằn từng chữ nói với Trần Xuân Độ ở đầu dây bên kia điện thoại: “Anh cho rằng tôi không dám đến sao?”
Trần Xuân Độ ở đầu dây bên kia lạnh lùng hừ một tiếng: “Lần nào cô cũng mở mồm hô hào muốn giết tôi, nhưng tôi vẫn bình yên không sứt mẻ đấy thôi. Không phải cô muốn mạng của tôi sao? Tôi đang ở Yên Kinh, nếu cô muốn thì có thể đến lấy bất cứ lúc nào.”
“Anh!”
Metis cầm điện thoại, cô ta bị Trần Xuân Độ làm cho tức giận vô cùng. Trần Xuân Độ đúng là quá ngạo mạn, vậy mà lại dám ngang nhiên khiêu khích Nữ Thần Trí Tuệ, rõ ràng là không coi nữ thần ra gì!
Đây mới là phong cách của Long Vương! Vừa vô sỉ vừa ngang ngược, Trần Xuân Độ khiêu khích trắng trợn lại khiến cho Metis câm nín.
Lần trước Metis đến, chẳng những không làm Trần Xuân Độ chịu thương tổn gì mà còn bị anh dùng gậy mạnh mẽ trừng phạt một trận. Đến tận bây giờ, Metis vẫn không thể nào quên được, đêm hôm ấy, Trần Xuân Độ điên cuồng trừng phạt cô ta như dã thú, làm cho cô ta mệt mỏi mấy lần, ngày hôm sau, cổ họng cũng khàn đi.
Sao Metis có thể ngoan ngoãn dâng mình đến cửa chứ, làm một con búp bê hình người… Mà Trần Xuân Độ cứ năm lần bảy lượt nhắc đến hai lần đó, làm cho Metis không nén được tức giận… Đây thật sự là hai lần xấu hổ nhất trong đời mình, cuối cùng đều bị tên khốn đáng chết Trần Xuân Độ này chiếm hết!
Đồ khốn kiếp, anh đúng thật là vô liêm sỉ đến cùng cực!
Metis cảm thấy hơi hối hận, đáng lẽ ra không nên giúp tên đáng chết này!
“Long Vương!” Metis tức giận đến mức mái tóc dài rối tung lên cũng không sửa lại, nghiến răng gằn từng chữ tức giận hét lên.
“Metis… Tuyệt đối đừng nên chọc giận tôi. Nếu chọc giận tôi thì cho dù cô có là Nữ Thần Trí Tuệ, tôi vẫn có thể làm cô trở thành một cô nhóc làm ấm giường như trước.” Ở đầu dây bên kia, Trần Xuân Độ chậm rãi mở miệng, giọng nói lộ ra vẻ vô cùng sâu xa.
Metis hừ lạnh một tiếng: “Chọc giận anh? Loại người xem lòng tốt như lòng lang dạ sói như anh, tôi mới chứng kiến lần đầu đấy.”
“Cô có ý gì?” Trần Xuân Độ hơi sững người, nhíu mày.
“Anh muốn thuốc giải, tôi đã bào chế xong cho anh rồi đấy, không lâu nữa sẽ đưa đến tay thuộc hạ của anh.” Lời nói của Metis ở đầu dây bên kia khiến Trần Xuân Độ không dám tưởng tượng nổi.
“Cô nói gì? Thuốc giải?!” Cả người Trần Xuân Độ run lên, bỗng nhiên giật mình! Anh hoàn toàn không ngờ Metis sẽ nói ra tin tức tốt như vậy, thậm chí Trần Xuân Độ còn cảm thấy không dám tin chuyện này là sự thật.
Đột nhiên, tiếng chuông điện thoại ồn ào vang lên, Trần Xuân Độ nhấc máy, nhìn lướt qua, phát hiện là cuộc gọi của Metis.
“Metis, rốt cuộc thì cô muốn làm gì hả?”
Lê Kim Huyên không có trong phòng, Trần Xuân Độ cũng không hề kiềm chế gì, nói chuyện không chút lưu tình nào.
Sắc mặt Trần Xuân Độ không tốt lắm, nhớ đến chuyện Metis khiến anh phải đưa ra lựa chọn đã khiến cho trong lòng Trần Xuân Độ dâng lên một ngọn lửa không cách nào giải tỏa.
“Anh cảm thấy tôi đang muốn gì hả?” Đầu bên kia điện thoại, giọng nói của Metis rất nhẹ nhàng, mang theo ý quyến rũ, nhưng Trần Xuân Độ có thể nghe ra Metis hiện đang rất suy yếu.
Trần Xuân Độ nhíu mày: “Muốn tính mạng của tôi, cũng phải xem cô có bản lĩnh tới lấy hay không đã, Metis, nếu lúc trước cô không chọc tới tôi, thì sao tôi có thể lợi dụng cô mà phát tiết được chứ.” Trần Xuân Độ hơi dừng lại, nói: “Trong khoảng thời gian này, tôi vẫn chưa phát tiết lần nào cả đâu.”
Trong lời nói của Trần Xuân Độ tràn ngập ám chỉ, khiến sắc mặt Metis bên đầu dây bên kia có hơi biến đổi, đột nhiên trở nên cực kỳ lạnh lùng, nữ thần vốn luôn bình tĩnh, dường như lời nói vừa rồi của Trần Xuân Độ đã chạm tới vết sẹo trong lòng của cô!
Trong đôi mắt đầy xinh đẹp của Metis nổi lên hai ngọn lửa, trên người cô tràn ngập hơi thở lạnh như băng, khiến cho không khí xung quanh trở nên lạnh lẽo vô cùng!
Hai thị nữ đứng kế bên không kiềm chế được mà run rẩy cả lên, các cô rõ ràng cảm nhận được Nữ Thần Trí Tuệ đang căm giận tới mức tràn ngập sát ý vô tận!
“Trần Xuân Độ! Anh đừng có mà quá đáng!” Metis lạnh lùng nói, câu nói của Trần Xuân Độ khiến khuôn mặt xinh xắn của cô nổi lên hai rặng ửng hồng hấp dẫn tới mê người. Metis thẹn quá hóa giận! Bị Trần Xuân Độ một lời nói trúng vết sẹo trong lòng của cô!
Khi Trần Xuân Độ nhắc tới chuyện này, thân thể Metis kịch liệt run lên, dường như nhớ đến hai lần kia, Trần Xuân Độ như dã thú đè cô xuống giường khiến cô xấu hổ không thôi!
Hai thị nữ đứng hai bên ngẩng đầu nhìn về phía Nữ Thần Trí Tuệ đang nổi giận đùng đùng không có nơi để phát tiết, trong lòng vô cùng sợ hãi.
Đây là lần đầu tiên các cô thấy Nữ Thần Trí Tuệ tức giận ngút trời, làm cho họ sợ hãi trong lòng.
Đột nhiên, một thị nữ trong đó lộ ra ánh mắt nghi ngờ, bởi vì gương mặt lạnh lùng như băng của Metis, lúc này khuôn mặt xinh đẹp đó đã đỏ bừng lên giống như hai bên mặt có hai ngọn lửa, cả khuôn mặt đỏ như trái táo chín.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà lại khiến cho Nữ Thần Trí Tuệ của họ vừa thẹn vừa giận?
Trong lòng các thị nữ vô cùng tò mò, mà lúc này Metis đang nghiến răng nghiến lợi, gằn từng chữ nói với Trần Xuân Độ ở đầu dây bên kia điện thoại: “Anh cho rằng tôi không dám đến sao?”
Trần Xuân Độ ở đầu dây bên kia lạnh lùng hừ một tiếng: “Lần nào cô cũng mở mồm hô hào muốn giết tôi, nhưng tôi vẫn bình yên không sứt mẻ đấy thôi. Không phải cô muốn mạng của tôi sao? Tôi đang ở Yên Kinh, nếu cô muốn thì có thể đến lấy bất cứ lúc nào.”
“Anh!”
Metis cầm điện thoại, cô ta bị Trần Xuân Độ làm cho tức giận vô cùng. Trần Xuân Độ đúng là quá ngạo mạn, vậy mà lại dám ngang nhiên khiêu khích Nữ Thần Trí Tuệ, rõ ràng là không coi nữ thần ra gì!
Đây mới là phong cách của Long Vương! Vừa vô sỉ vừa ngang ngược, Trần Xuân Độ khiêu khích trắng trợn lại khiến cho Metis câm nín.
Lần trước Metis đến, chẳng những không làm Trần Xuân Độ chịu thương tổn gì mà còn bị anh dùng gậy mạnh mẽ trừng phạt một trận. Đến tận bây giờ, Metis vẫn không thể nào quên được, đêm hôm ấy, Trần Xuân Độ điên cuồng trừng phạt cô ta như dã thú, làm cho cô ta mệt mỏi mấy lần, ngày hôm sau, cổ họng cũng khàn đi.
Sao Metis có thể ngoan ngoãn dâng mình đến cửa chứ, làm một con búp bê hình người… Mà Trần Xuân Độ cứ năm lần bảy lượt nhắc đến hai lần đó, làm cho Metis không nén được tức giận… Đây thật sự là hai lần xấu hổ nhất trong đời mình, cuối cùng đều bị tên khốn đáng chết Trần Xuân Độ này chiếm hết!
Đồ khốn kiếp, anh đúng thật là vô liêm sỉ đến cùng cực!
Metis cảm thấy hơi hối hận, đáng lẽ ra không nên giúp tên đáng chết này!
“Long Vương!” Metis tức giận đến mức mái tóc dài rối tung lên cũng không sửa lại, nghiến răng gằn từng chữ tức giận hét lên.
“Metis… Tuyệt đối đừng nên chọc giận tôi. Nếu chọc giận tôi thì cho dù cô có là Nữ Thần Trí Tuệ, tôi vẫn có thể làm cô trở thành một cô nhóc làm ấm giường như trước.” Ở đầu dây bên kia, Trần Xuân Độ chậm rãi mở miệng, giọng nói lộ ra vẻ vô cùng sâu xa.
Metis hừ lạnh một tiếng: “Chọc giận anh? Loại người xem lòng tốt như lòng lang dạ sói như anh, tôi mới chứng kiến lần đầu đấy.”
“Cô có ý gì?” Trần Xuân Độ hơi sững người, nhíu mày.
“Anh muốn thuốc giải, tôi đã bào chế xong cho anh rồi đấy, không lâu nữa sẽ đưa đến tay thuộc hạ của anh.” Lời nói của Metis ở đầu dây bên kia khiến Trần Xuân Độ không dám tưởng tượng nổi.
“Cô nói gì? Thuốc giải?!” Cả người Trần Xuân Độ run lên, bỗng nhiên giật mình! Anh hoàn toàn không ngờ Metis sẽ nói ra tin tức tốt như vậy, thậm chí Trần Xuân Độ còn cảm thấy không dám tin chuyện này là sự thật.
Bình luận facebook