Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 559
Chương 559
Giám khảo Chu khinh thường nhìn qua, đắc ý cười khẩy nói: “Đương nhiên, chỉ có thiết kế mới mới có càng nhiều cái hay để xem.”
“Chỉ một nguyên nhân này e là không đủ để ông dốc lòng thiết kế mới từng vòng đâu nhỉ?” Trần Xuân Độ nhìn thẳng vào giám khảo Chu, như là chỉ cần một ánh mắt đã có thể nhìn thấu mọi thứ, anh chợt hỏi: “Là ai, là ai bảo ông làm như vậy?”
Sắc mặt giám khảo Chu trầm xuống, “hừ” một tiếng, nói: “Nhóc con, cậu có tư cách gì để hỏi tôi? Tôi làm cái gì chẳng lẽ còn cần nói với cậu sao?”
Giám khảo Chu nhìn Trần Xuân Độ, rồi chuyển lời, ánh mắt tràn ngập vẻ khinh thường và huênh hoang: “Lí do rất đơn giản, tôi và Trương Bảo Thành từng có mâu thuẫn với nhau, lúc tranh ghế hội trưởng hiệp hội đổ thạch, người được chọn vốn là tôi, nếu không phải Trương Bảo Thành đã dùng những thủ đoạn dơ bẩn đó, hội trưởng bây giờ nên là tôi mới phải.”
“Lí do này, đủ rồi chứ?” Giám khảo Chu lạnh lùng đáp, giọng nói vô cùng ngông cuồng.
“Vòng đầu đã để Trương Bảo Thành ăn may vào được vòng trong, vòng thứ hai này, cậu tưởng rằng ông ta còn sự may mắn đó, mở ra được bảo thạch hai màu nữa sao?” Giọng điệu của giám khảo Chu đầy vẻ chế nhạo, những giám khảo khác cũng không ngừng gật đầu, như là bọn họ có cùng quan điểm với giám khảo Chu.
“Giám khảo Chu, đừng để ý đến cậu ta, cuộc thi sắp bắt đầu rồi, chúng ta nên đi phân phát nguyên thạch thôi.” Một giám khảo khác lấy lòng giám khảo Chu, nói.
Giám khảo Chu gật đầu, đứng dậy nhàn nhạt nói: “Đi thôi.”
Trên hàng ghế giám khảo, các giám khảo lần lượt đứng dậy, lúc này trong hội trường thi rộng rãi chỉ còn lại tám chiếc bàn, trông càng trống trải hơn.
Tám tuyển thủ còn lại đứng ở bàn, nhìn từng vị giám khảo bước qua bàn mình.
Lần này không phải do tuyển thủ tự mình chọn nguyên thạch mà là do các giám khảo khác nhau phát cho mỗi người một khối, mỗi một giám khảo chỉ phát một khối nguyên thạch cho tuyển thủ để đảm bảo tính công bằng.
Khi Trần Xuân Độ đi đến trước mặt Trương Bảo Thành, sắc mặt Trương Bảo Thành vô cùng khó coi, vì ông ta có quá nhiều kẻ địch.
Ngoại trừ ông ta ra, bảy người còn lại, ông ta đã đắc tội với Song Tử Thần và Ngọc Thành Vọng, năm người còn lại cũng có mối quan hệ đối thủ với ông ta, mà quan trọng nhất là, trong những giám khảo, ông ta đã nhìn thấy giám khảo Chu và những giám khảo từng có mâu thuẫn với ông ta, đây dường như là một trò cười mà thượng đế ban tặng cho ông ta.
Trong lòng Trương Bảo Thành đầy khổ sở, tuy nói sẽ do những vị giám khảo khác nhau phân phát nguyên thạch, nhưng trên thế giới này nào có sự công bằng tuyệt đối, huống chi, có biết bao nhiêu người ở đây chỉ mong ông ta lập tức bị loại, nguy cơ ẩn nấp mọi nơi, vô số cặp mắt đang nhìn chằm chằm ông ta như hổ rình mồi.
Trước đó ông ta may mắn mở được bảo thạch hai màu, tiến vào vào trong, nhưng điều này có thể chứng tỏ điều gì chứ? Quy tắc vòng thứ hai, ông ta buộc phải trao đổi nguyên thạch với người khác, có Song Tử Thần và Ngọc Thành Vọng ở đây, với sức ảnh hưởng của hai người bọn họ, ai dám đổi với ông ta chứ?
Trương Bảo Thành có thể ngồi trên ghế hội trưởng hiệp hội đổ thạch, đương nhiên là nhìn thấu được hết nhân tình thế sự, e là Lê Thần Vũ đã tính toán xong hết mọi thứ rồi, ông ta đã tiến vào cái bẫy được thiết kế sẵn của Lê Thần Vũ!
Rất nhanh, Trương Bảo Thành nhìn bốn khối nguyên thạch trên bàn, trong lòng thầm thở dài một tiếng, ông ta ngẩng đầu lên, nhìn vị giám khảo Chu kia, giám khảo Chu liếc nhìn Trương Bảo Thành một cái, nói một câu với ý tứ sâu xa: “Hội trưởng Trương, chúc ông may mắn.”
Giám khảo Chu nói xong, nở một nụ cười kì lạ, rồi lập tức quay người, rời đi cùng những giám khảo khác.
“Cuộc thi bắt đầu.” MC dứt lời, các tuyển thủ liền cúi đầu nghiên cứu nguyên thạch của mình.
Trương Bảo Thành cúi đầu xuống chưa được bao lâu, chợt có một giọng nói đột nhiên vang lên khiến Trương Bảo Thành thấy run rẩy sợ hãi.
“Ai dám giao dịch với Trương Bảo Thành, tôi sẽ cho người đó bị loại ngay ở vòng này.”
Trương Bảo Thành ngẩng đầu lên, thấy Song Tử Thần đang nhìn ông ta chằm chằm như hổ rình mồi.
Trương Bảo Thành nhìn Song Tử Thần, sắc mặt khẽ thay đổi.
Mà sắc mặt nhiều tuyển thủ xung quanh cũng trở nên ngỡ ngàng, bọn họ nhìn nhau, không ai có thể ngờ được Song Tử Thần lại công khai nhằm vào Trương Bảo Thành như vậy, rõ ràng là đang đả kích ông ta một cách trần trụi!
“Ai giao dịch với Trương Bảo Thành, tôi sẽ tính sổ với người đó sau đại hội đổ thạch.”
Giám khảo Chu khinh thường nhìn qua, đắc ý cười khẩy nói: “Đương nhiên, chỉ có thiết kế mới mới có càng nhiều cái hay để xem.”
“Chỉ một nguyên nhân này e là không đủ để ông dốc lòng thiết kế mới từng vòng đâu nhỉ?” Trần Xuân Độ nhìn thẳng vào giám khảo Chu, như là chỉ cần một ánh mắt đã có thể nhìn thấu mọi thứ, anh chợt hỏi: “Là ai, là ai bảo ông làm như vậy?”
Sắc mặt giám khảo Chu trầm xuống, “hừ” một tiếng, nói: “Nhóc con, cậu có tư cách gì để hỏi tôi? Tôi làm cái gì chẳng lẽ còn cần nói với cậu sao?”
Giám khảo Chu nhìn Trần Xuân Độ, rồi chuyển lời, ánh mắt tràn ngập vẻ khinh thường và huênh hoang: “Lí do rất đơn giản, tôi và Trương Bảo Thành từng có mâu thuẫn với nhau, lúc tranh ghế hội trưởng hiệp hội đổ thạch, người được chọn vốn là tôi, nếu không phải Trương Bảo Thành đã dùng những thủ đoạn dơ bẩn đó, hội trưởng bây giờ nên là tôi mới phải.”
“Lí do này, đủ rồi chứ?” Giám khảo Chu lạnh lùng đáp, giọng nói vô cùng ngông cuồng.
“Vòng đầu đã để Trương Bảo Thành ăn may vào được vòng trong, vòng thứ hai này, cậu tưởng rằng ông ta còn sự may mắn đó, mở ra được bảo thạch hai màu nữa sao?” Giọng điệu của giám khảo Chu đầy vẻ chế nhạo, những giám khảo khác cũng không ngừng gật đầu, như là bọn họ có cùng quan điểm với giám khảo Chu.
“Giám khảo Chu, đừng để ý đến cậu ta, cuộc thi sắp bắt đầu rồi, chúng ta nên đi phân phát nguyên thạch thôi.” Một giám khảo khác lấy lòng giám khảo Chu, nói.
Giám khảo Chu gật đầu, đứng dậy nhàn nhạt nói: “Đi thôi.”
Trên hàng ghế giám khảo, các giám khảo lần lượt đứng dậy, lúc này trong hội trường thi rộng rãi chỉ còn lại tám chiếc bàn, trông càng trống trải hơn.
Tám tuyển thủ còn lại đứng ở bàn, nhìn từng vị giám khảo bước qua bàn mình.
Lần này không phải do tuyển thủ tự mình chọn nguyên thạch mà là do các giám khảo khác nhau phát cho mỗi người một khối, mỗi một giám khảo chỉ phát một khối nguyên thạch cho tuyển thủ để đảm bảo tính công bằng.
Khi Trần Xuân Độ đi đến trước mặt Trương Bảo Thành, sắc mặt Trương Bảo Thành vô cùng khó coi, vì ông ta có quá nhiều kẻ địch.
Ngoại trừ ông ta ra, bảy người còn lại, ông ta đã đắc tội với Song Tử Thần và Ngọc Thành Vọng, năm người còn lại cũng có mối quan hệ đối thủ với ông ta, mà quan trọng nhất là, trong những giám khảo, ông ta đã nhìn thấy giám khảo Chu và những giám khảo từng có mâu thuẫn với ông ta, đây dường như là một trò cười mà thượng đế ban tặng cho ông ta.
Trong lòng Trương Bảo Thành đầy khổ sở, tuy nói sẽ do những vị giám khảo khác nhau phân phát nguyên thạch, nhưng trên thế giới này nào có sự công bằng tuyệt đối, huống chi, có biết bao nhiêu người ở đây chỉ mong ông ta lập tức bị loại, nguy cơ ẩn nấp mọi nơi, vô số cặp mắt đang nhìn chằm chằm ông ta như hổ rình mồi.
Trước đó ông ta may mắn mở được bảo thạch hai màu, tiến vào vào trong, nhưng điều này có thể chứng tỏ điều gì chứ? Quy tắc vòng thứ hai, ông ta buộc phải trao đổi nguyên thạch với người khác, có Song Tử Thần và Ngọc Thành Vọng ở đây, với sức ảnh hưởng của hai người bọn họ, ai dám đổi với ông ta chứ?
Trương Bảo Thành có thể ngồi trên ghế hội trưởng hiệp hội đổ thạch, đương nhiên là nhìn thấu được hết nhân tình thế sự, e là Lê Thần Vũ đã tính toán xong hết mọi thứ rồi, ông ta đã tiến vào cái bẫy được thiết kế sẵn của Lê Thần Vũ!
Rất nhanh, Trương Bảo Thành nhìn bốn khối nguyên thạch trên bàn, trong lòng thầm thở dài một tiếng, ông ta ngẩng đầu lên, nhìn vị giám khảo Chu kia, giám khảo Chu liếc nhìn Trương Bảo Thành một cái, nói một câu với ý tứ sâu xa: “Hội trưởng Trương, chúc ông may mắn.”
Giám khảo Chu nói xong, nở một nụ cười kì lạ, rồi lập tức quay người, rời đi cùng những giám khảo khác.
“Cuộc thi bắt đầu.” MC dứt lời, các tuyển thủ liền cúi đầu nghiên cứu nguyên thạch của mình.
Trương Bảo Thành cúi đầu xuống chưa được bao lâu, chợt có một giọng nói đột nhiên vang lên khiến Trương Bảo Thành thấy run rẩy sợ hãi.
“Ai dám giao dịch với Trương Bảo Thành, tôi sẽ cho người đó bị loại ngay ở vòng này.”
Trương Bảo Thành ngẩng đầu lên, thấy Song Tử Thần đang nhìn ông ta chằm chằm như hổ rình mồi.
Trương Bảo Thành nhìn Song Tử Thần, sắc mặt khẽ thay đổi.
Mà sắc mặt nhiều tuyển thủ xung quanh cũng trở nên ngỡ ngàng, bọn họ nhìn nhau, không ai có thể ngờ được Song Tử Thần lại công khai nhằm vào Trương Bảo Thành như vậy, rõ ràng là đang đả kích ông ta một cách trần trụi!
“Ai giao dịch với Trương Bảo Thành, tôi sẽ tính sổ với người đó sau đại hội đổ thạch.”
Bình luận facebook