Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 566
Chương 566
Còn những người thích ứng được thì nheo mắt nhìn kỹ mới phát hiện trong lòng bàn tay của Trần Xuân Độ là những viên ngọc lớn nhỏ như hạt cát màu vàng lấp lánh, thế nhưng chúng lại tản mát ra nhiều tia sáng đến mức khiến nhiều người có mặt khó hiểu, giống như trong lòng bàn tay của Trần Xuân Độ không phải là ngọc mà là những mặt trời bé con vậy.
“Đây là cái gì mà có thể toả sáng như vậy!”
“Trời ơi, mắt của tôi muốn loá rồi!”
Các khán giả lần lượt thích ứng được và nhìn vào lòng bàn tay của vị giám khảo mặc đồ đen bí ẩn, giống như có một vòng mặt trời thu nhỏ được khống chế trong lòng bàn tay, thậm chí những người nhìn thấy đều mất khống chế mà nhao nhao đứng dậy.
Ánh mắt của giám khảo Chu rụt lại khi thấy cảnh tượng trong lòng bàn tay của Trần Xuân Độ, đáy mắt hiện lên một tia khó tin.
“Không thể có chuyện đó được!”
Sau khi mắt của các giám khảo khác đã thích ứng được thì họ cũng đều biến sắc khi nhìn vào lòng bàn tay của Trần Xuân Độ!
Những hạt ngọc kém chất lượng trước đây đều biến mất và thay vào đó là những hạt ngọc mà họ chưa từng nhìn thấy.
Trần Xuân Độ giống như một ảo thuật gia, biểu diễn một màn ảo thuật khiến tất cả bọn họ phấn khích.
“Đây là cái gì?” Một vị giám khảo nhìn chằm chằm vào những hạt vàng trong lòng bàn tay Trần Xuân Độ, ngay cả hơi thở cũng trở nên dồn dập!
Không ai trong số họ từng nhìn thấy thứ này, nhưng không có nghĩa là họ không biết giá trị của nó.
Hầu hết phản ứng đầu tiên của tất cả mọi người đều chắc chắn rằng nó là một viên ngọc vô giá, nó đã khơi dậy lòng tham của rất nhiều người, đối với bọn họ mà nói thì nó là một sự cám dỗ trí mạng.
Trên khán đài, vô số khán giả đang nhốn nháo, họ phấn khích bàn luận về cảnh tượng này. Đây chắc chắn là cảnh tượng gây chấn động nhất trong lịch sử của Chung Cực Tam Đao từ trước đến nay!
Còn Lê Thần Vũ ngồi ở khu VIP khi chứng kiến cảnh tượng này thì ánh mắt luôn nhìn Trần Xuân Độ của anh ta lại càng trở nên sâu xa…
“Đã điều tra được lai lịch của tên giám khảo mặc đồ đen chưa?” Lê Thần Vũ hỏi tên thuộc hạ bên cạnh.
Tên thuộc hạ lắc đầu, trước đó, Lê Thần Vũ đã yêu cầu họ thông qua người của hiệp hội đổ thạch tìm hiểu lý lịch của vị giám kháo bí ẩn được mời riêng này.
Nhưng người của họ đều không tìm ra manh mối, như thể người này bỗng dưng xuất hiện vậy.
“Cũng lợi hại đấy.” Lê Thần Vũ nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, càng nhìn anh ta càng cảm thấy vị giám khảo bí ẩn này quen mặt.
“Chung Cực Tam Đao kết thúc thì mời anh ta tham gia tiệc tối nay đi.” Lê Thần Vũ thản nhiên nói.
Vẻ mặt của những tên thuộc hạ bên cạnh chợt đơ ra, trong lòng hơi bất ngờ vì họ không nghĩ Lê Thần Vũ lại đưa ra quyết định nhanh như vậy!
Đúng là thú vị, chỉ trong phút chốc đã đưa ra quyết định mời chào anh ta… Tên thuộc hạ không khỏi thầm hâm mộ vị giám khảo đó, có thể tham gia vào bữa tiệc riêng tư của cậu chủ nhà họ Lê là một vận may cực kỳ hiếm có.
“Sau khi đợt thứ hai kết thúc, nhắn với anh ta hãy quan tâm Song Tử Thần nhiều hơn, tôi sẽ có thưởng hậu hĩnh.” Lê Thần Vũ nói.
“Vâng.” Tên thuộc hạ nghe lời, quay người đi đến trường đấu.
Dưới ghế giám khảo, Trương Bảo Thành rất ngạc nhiên, ngỡ ngàng, choáng váng nhìn những vụn vàng trong tay Trần Xuân Độ.
Đến tận lúc này, ông ta vẫn chưa thể hiểu được chuyện gì đang diễn ra, rõ ràng trong tay ông ta, nó chỉ là một viên ngọc kém chất lượng nhưng nằm trong tay vị giám khảo đó, nó lại biến thành loại ngọc mà ông ta chưa bao giờ nhìn thấy.
Rốt cuộc anh ấy đã dùng cách thức gì? Trương Bảo Thành cực kỳ chắc chắn rằng mình không nhìn lầm, lúc trước nó là một viên ngọc kém chất lượng, chính mình còn không dám tin, lăn qua lăn lại, kiểm tra mấy lần, cuối cùng mới bỏ xuống.
Vậy mà lúc này đây, Trần Xuân Độ lại làm ra một chuyện kỳ diệu khiến toàn trường khiếp sợ!
Không ai nhìn thấy động tác của Trần Xuân Độ! Cho dù cảnh vừa rồi được chiếu lại nhiều lần trên màn hình lớn cùng lời giải thích khó hiểu cũng như những phân tích được lặp đi lặp lại nhiều lần nhưng vẫn khó có thể đưa ra kết luận!
Trần Xuân Độ rốt cuộc đã làm thế nào? Có vô số vị tai to mặt lớn và những vị đứng đầu giới đổ thạch đều ở đây, nhưng không một ai có thể giải thích những gì vừa mới xảy ra.
Ngay cả Song Tử Thần cùng Ngọc Thành Vọng cũng vậy.
Song Tử Thần nhìn chằm chằm vụn vàng trong tay Trần Xuân Độ, hai ông già gần như không có gì là không biết này cũng lần đầu tiên chấn động… Bởi vì, bọn họ cũng không biết rốt cuộc đây là thứ gì.
Cả nhà tham gia Group Facebook THÍCH TRUYỆN bên em để báo lỗi và giao lưu nhé. Chúc cả nhà đọc truyện vui vẻ!
Còn những người thích ứng được thì nheo mắt nhìn kỹ mới phát hiện trong lòng bàn tay của Trần Xuân Độ là những viên ngọc lớn nhỏ như hạt cát màu vàng lấp lánh, thế nhưng chúng lại tản mát ra nhiều tia sáng đến mức khiến nhiều người có mặt khó hiểu, giống như trong lòng bàn tay của Trần Xuân Độ không phải là ngọc mà là những mặt trời bé con vậy.
“Đây là cái gì mà có thể toả sáng như vậy!”
“Trời ơi, mắt của tôi muốn loá rồi!”
Các khán giả lần lượt thích ứng được và nhìn vào lòng bàn tay của vị giám khảo mặc đồ đen bí ẩn, giống như có một vòng mặt trời thu nhỏ được khống chế trong lòng bàn tay, thậm chí những người nhìn thấy đều mất khống chế mà nhao nhao đứng dậy.
Ánh mắt của giám khảo Chu rụt lại khi thấy cảnh tượng trong lòng bàn tay của Trần Xuân Độ, đáy mắt hiện lên một tia khó tin.
“Không thể có chuyện đó được!”
Sau khi mắt của các giám khảo khác đã thích ứng được thì họ cũng đều biến sắc khi nhìn vào lòng bàn tay của Trần Xuân Độ!
Những hạt ngọc kém chất lượng trước đây đều biến mất và thay vào đó là những hạt ngọc mà họ chưa từng nhìn thấy.
Trần Xuân Độ giống như một ảo thuật gia, biểu diễn một màn ảo thuật khiến tất cả bọn họ phấn khích.
“Đây là cái gì?” Một vị giám khảo nhìn chằm chằm vào những hạt vàng trong lòng bàn tay Trần Xuân Độ, ngay cả hơi thở cũng trở nên dồn dập!
Không ai trong số họ từng nhìn thấy thứ này, nhưng không có nghĩa là họ không biết giá trị của nó.
Hầu hết phản ứng đầu tiên của tất cả mọi người đều chắc chắn rằng nó là một viên ngọc vô giá, nó đã khơi dậy lòng tham của rất nhiều người, đối với bọn họ mà nói thì nó là một sự cám dỗ trí mạng.
Trên khán đài, vô số khán giả đang nhốn nháo, họ phấn khích bàn luận về cảnh tượng này. Đây chắc chắn là cảnh tượng gây chấn động nhất trong lịch sử của Chung Cực Tam Đao từ trước đến nay!
Còn Lê Thần Vũ ngồi ở khu VIP khi chứng kiến cảnh tượng này thì ánh mắt luôn nhìn Trần Xuân Độ của anh ta lại càng trở nên sâu xa…
“Đã điều tra được lai lịch của tên giám khảo mặc đồ đen chưa?” Lê Thần Vũ hỏi tên thuộc hạ bên cạnh.
Tên thuộc hạ lắc đầu, trước đó, Lê Thần Vũ đã yêu cầu họ thông qua người của hiệp hội đổ thạch tìm hiểu lý lịch của vị giám kháo bí ẩn được mời riêng này.
Nhưng người của họ đều không tìm ra manh mối, như thể người này bỗng dưng xuất hiện vậy.
“Cũng lợi hại đấy.” Lê Thần Vũ nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, càng nhìn anh ta càng cảm thấy vị giám khảo bí ẩn này quen mặt.
“Chung Cực Tam Đao kết thúc thì mời anh ta tham gia tiệc tối nay đi.” Lê Thần Vũ thản nhiên nói.
Vẻ mặt của những tên thuộc hạ bên cạnh chợt đơ ra, trong lòng hơi bất ngờ vì họ không nghĩ Lê Thần Vũ lại đưa ra quyết định nhanh như vậy!
Đúng là thú vị, chỉ trong phút chốc đã đưa ra quyết định mời chào anh ta… Tên thuộc hạ không khỏi thầm hâm mộ vị giám khảo đó, có thể tham gia vào bữa tiệc riêng tư của cậu chủ nhà họ Lê là một vận may cực kỳ hiếm có.
“Sau khi đợt thứ hai kết thúc, nhắn với anh ta hãy quan tâm Song Tử Thần nhiều hơn, tôi sẽ có thưởng hậu hĩnh.” Lê Thần Vũ nói.
“Vâng.” Tên thuộc hạ nghe lời, quay người đi đến trường đấu.
Dưới ghế giám khảo, Trương Bảo Thành rất ngạc nhiên, ngỡ ngàng, choáng váng nhìn những vụn vàng trong tay Trần Xuân Độ.
Đến tận lúc này, ông ta vẫn chưa thể hiểu được chuyện gì đang diễn ra, rõ ràng trong tay ông ta, nó chỉ là một viên ngọc kém chất lượng nhưng nằm trong tay vị giám khảo đó, nó lại biến thành loại ngọc mà ông ta chưa bao giờ nhìn thấy.
Rốt cuộc anh ấy đã dùng cách thức gì? Trương Bảo Thành cực kỳ chắc chắn rằng mình không nhìn lầm, lúc trước nó là một viên ngọc kém chất lượng, chính mình còn không dám tin, lăn qua lăn lại, kiểm tra mấy lần, cuối cùng mới bỏ xuống.
Vậy mà lúc này đây, Trần Xuân Độ lại làm ra một chuyện kỳ diệu khiến toàn trường khiếp sợ!
Không ai nhìn thấy động tác của Trần Xuân Độ! Cho dù cảnh vừa rồi được chiếu lại nhiều lần trên màn hình lớn cùng lời giải thích khó hiểu cũng như những phân tích được lặp đi lặp lại nhiều lần nhưng vẫn khó có thể đưa ra kết luận!
Trần Xuân Độ rốt cuộc đã làm thế nào? Có vô số vị tai to mặt lớn và những vị đứng đầu giới đổ thạch đều ở đây, nhưng không một ai có thể giải thích những gì vừa mới xảy ra.
Ngay cả Song Tử Thần cùng Ngọc Thành Vọng cũng vậy.
Song Tử Thần nhìn chằm chằm vụn vàng trong tay Trần Xuân Độ, hai ông già gần như không có gì là không biết này cũng lần đầu tiên chấn động… Bởi vì, bọn họ cũng không biết rốt cuộc đây là thứ gì.
Cả nhà tham gia Group Facebook THÍCH TRUYỆN bên em để báo lỗi và giao lưu nhé. Chúc cả nhà đọc truyện vui vẻ!