Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 616
Chương 616
Lẽ ra Hộ không nên mắc mưu, nhưng sự ưu việt vốn có của Hộ khiến anh ta không thể chấp nhận, là chủ nhân của thành phố T mà lại có một ngày bị sỉ nhục ở một thành phố khác như thế!
Làm sao có thể dung thứ cho một kẻ xúc phạm đến sự tôn nghiêm của mình chứ.
Trần Xuân Độ mở miệng, đang định tiếp tục nói chuyện thì đột nhiên Hộ hét lên một tiếng, vung cánh tay trái còn lại, bất thình lình lao thẳng về phía Trần Xuân Độ!
Tốc độ của Hộ quá nhanh chỉ có thể nhìn thấy dư ảnh ở chỗ anh ta đứng mà thôi, thời điểm anh ta hét lên, toàn thân như một tia chớp loé lên trước mặt Trần Xuân Độ, nhìn bằng mắt cũng có thể thấy được một đấm đó sắp đấm vào ngực Trần Xuân Độ rồi!
Tốc độ của Hộ nhanh kinh khủng, có thể nói anh ta đã xuất hiện trước mặt Trần Xuân Độ bằng một vận tốc đáng sợ, còn sức mạnh của anh ta thì hiển nhiên là không thể coi thường!
Cũng đúng lúc này, trong mắt Trần Xuân Độ lóe lên một ánh nhìn thâm thuý, ngay khi nắm đấm của Hộ đấm vào mặt Trần Xuân Độ thì Trần Xuân Độ bất ngờ di chuyển bước chân, thân hình nhoáng lên một cái, tránh được một đấm của Hộ trong tư thế quái dị!
Cú đấm của Hộ bị trượt khiến anh ta kinh ngạc vô cùng, anh ta không ngờ Trần Xuân Độ có thể tránh được đòn tấn công này!
“Chỉ có chút bản lĩnh đó thôi sao?”
Một giọng nói điềm tĩnh đột nhiên vang lên sau lưng Hộ, Hộ chậm rãi quay lại và lạ kỳ thay, Trần Xuân Độ không biết từ khi nào đã xuất hiện phía sau anh ta, trong ánh mắt bình tĩnh chậm rãi nổi lên một cái nhìn sâu không thấy đáy.
“Dùng dao mổ trâu để giết gà ấy mà, đây không phải là toàn bộ thực lực của anh đấy chứ?” Nụ cười của Trần Xuân Độ càng thêm ẩn ý khi nhìn Hộ.
Hộ hừ một tiếng, vung tay phải lên, chỉ một giây sau trên tay hộ đã xuất hiện một con dao bén, lạnh lùng nhìn chằm chằm: “Năm đó để anh tránh được một lần, hôm nay tôi sẽ sửa lại sai lầm lúc xưa, anh đã bị bao vây trùng trùng rồi, chết là cái chắc!”
Vừa dứt lời, Hộ bất ngờ quát lớn đồng thời đâm thẳng con dao về phía Trần Xuân Độ!
Con ngươi của Trần Xuân Độ rụt lại, tốc độ dao găm trong tay Hộ quá nhanh, hoàn toàn không giống hành động của một cánh tay bị gãy.
Trần Xuân Độ chấn động trong lòng, vừa rồi rõ ràng là Hộ đã giả vờ để che dấu thực lực.
Trần Xuân Độ nheo hai mắt lại, sau bao nhiêu năm, chắc chắn thực lực của Hộ đã tăng mạnh, hiện tại anh ta đã có thể chen một chân vào hàng ngũ những cao thủ nước C!
“Vút!”
Một tiếng xé gió chợt vang lên, Hộ cầm dao găm, thanh thế hùng hổ, tung gió lao đến mang khiến Trần Xuân Độ rét lạnh!
Một con dao găm bình thường nhưng nằm trong tay Hộ thì chẳng khác nào một con rắn độc đang nhe cặp nanh bén nhọn!
Trong nháy mắt, cổ tay của Hộ chấn động, tốc độ đột nhiên bùng phát, đâm thẳng vào ngực Trần Xuân Độ!
Chỉ trong nháy mắt, con dao trong tay Hộ đã đâm liên tục mấy nhát, để lại không ít tàn ảnh giữa không trung.
Cũng may là Trần Xuân Độ có thể tránh được, nếu là người bình thường nhất định lồng ngực sẽ bị đâm thành cái sàng!
Vào thời khắc như chỉ mành treo chuông này, Trần Xuân Độ đột nhiên trừng mắt, giây phút mũi dao trắng loá như tuyết đâm về phía ngực Trần Xuân Độ thì một tia sáng đen bất thình lình phóng ra và ngay sau đó là một tiếng nổ vang trời, đốm lửa bay tứ tung.
Sắc mặt của Hộ phút chốc liền nghiêm trọng, một luồng sáng đen kịp thời xuất hiện đã ngăn chặn đòn tấn công sắc bén của con dao.
Nhưng Hộ hoàn toàn không thấy được tia sáng đen đó đã xuất hiện như thế nào, cứ như nó từ trong không trung hiện ra vậy!
Hộ nhìn về phía Trần Xuân Độ, sự kiêng kỵ cùng sát ý càng hiện rõ hơn trên mặt, tốc độ của anh ta vốn đã đáng sợ rồi vậy mà vẫn không thể nhìn thấy đòn đánh của tia sáng đen vừa rồi!
Như thể tốc độ của Trần Xuân Độ còn nhanh hơn cả anh ta!
“Xem ra đã nhiều năm rồi mà anh không tiến bộ được bao nhiêu nhỉ, vẫn chỉ ở đẳng cấp mà tôi dùng một tay vẫn có thể đánh bại anh.” Trần Xuân Độ liếc Hộ một cái, giọng điệu đầy khinh bỉ, dáng vẻ cà lơ phất phơ, hiển nhiên là cố ý chọc tức Hộ, rõ ràng là đang khích tướng.
“Phế hai tay mày rồi nói.” Hộ lạnh lùng đáp lại, một cước bước ra, sàn nhà ca ca da nẻ!
Tiếp theo giây, Hộ chợt biến mất ở tại chỗ, cầm trong tay chủy thủ, vươn nhanh đâm hướng Trần Xuân Độ!
Trần Xuân Độ tiếp tục lùi lại, mũi nhọn của con dao long nha trong tay tức tốc xẹt qua chặn toàn bộ thế tấn công sắc bén của Hộ lại!
“Keng keng keng!”
Lẽ ra Hộ không nên mắc mưu, nhưng sự ưu việt vốn có của Hộ khiến anh ta không thể chấp nhận, là chủ nhân của thành phố T mà lại có một ngày bị sỉ nhục ở một thành phố khác như thế!
Làm sao có thể dung thứ cho một kẻ xúc phạm đến sự tôn nghiêm của mình chứ.
Trần Xuân Độ mở miệng, đang định tiếp tục nói chuyện thì đột nhiên Hộ hét lên một tiếng, vung cánh tay trái còn lại, bất thình lình lao thẳng về phía Trần Xuân Độ!
Tốc độ của Hộ quá nhanh chỉ có thể nhìn thấy dư ảnh ở chỗ anh ta đứng mà thôi, thời điểm anh ta hét lên, toàn thân như một tia chớp loé lên trước mặt Trần Xuân Độ, nhìn bằng mắt cũng có thể thấy được một đấm đó sắp đấm vào ngực Trần Xuân Độ rồi!
Tốc độ của Hộ nhanh kinh khủng, có thể nói anh ta đã xuất hiện trước mặt Trần Xuân Độ bằng một vận tốc đáng sợ, còn sức mạnh của anh ta thì hiển nhiên là không thể coi thường!
Cũng đúng lúc này, trong mắt Trần Xuân Độ lóe lên một ánh nhìn thâm thuý, ngay khi nắm đấm của Hộ đấm vào mặt Trần Xuân Độ thì Trần Xuân Độ bất ngờ di chuyển bước chân, thân hình nhoáng lên một cái, tránh được một đấm của Hộ trong tư thế quái dị!
Cú đấm của Hộ bị trượt khiến anh ta kinh ngạc vô cùng, anh ta không ngờ Trần Xuân Độ có thể tránh được đòn tấn công này!
“Chỉ có chút bản lĩnh đó thôi sao?”
Một giọng nói điềm tĩnh đột nhiên vang lên sau lưng Hộ, Hộ chậm rãi quay lại và lạ kỳ thay, Trần Xuân Độ không biết từ khi nào đã xuất hiện phía sau anh ta, trong ánh mắt bình tĩnh chậm rãi nổi lên một cái nhìn sâu không thấy đáy.
“Dùng dao mổ trâu để giết gà ấy mà, đây không phải là toàn bộ thực lực của anh đấy chứ?” Nụ cười của Trần Xuân Độ càng thêm ẩn ý khi nhìn Hộ.
Hộ hừ một tiếng, vung tay phải lên, chỉ một giây sau trên tay hộ đã xuất hiện một con dao bén, lạnh lùng nhìn chằm chằm: “Năm đó để anh tránh được một lần, hôm nay tôi sẽ sửa lại sai lầm lúc xưa, anh đã bị bao vây trùng trùng rồi, chết là cái chắc!”
Vừa dứt lời, Hộ bất ngờ quát lớn đồng thời đâm thẳng con dao về phía Trần Xuân Độ!
Con ngươi của Trần Xuân Độ rụt lại, tốc độ dao găm trong tay Hộ quá nhanh, hoàn toàn không giống hành động của một cánh tay bị gãy.
Trần Xuân Độ chấn động trong lòng, vừa rồi rõ ràng là Hộ đã giả vờ để che dấu thực lực.
Trần Xuân Độ nheo hai mắt lại, sau bao nhiêu năm, chắc chắn thực lực của Hộ đã tăng mạnh, hiện tại anh ta đã có thể chen một chân vào hàng ngũ những cao thủ nước C!
“Vút!”
Một tiếng xé gió chợt vang lên, Hộ cầm dao găm, thanh thế hùng hổ, tung gió lao đến mang khiến Trần Xuân Độ rét lạnh!
Một con dao găm bình thường nhưng nằm trong tay Hộ thì chẳng khác nào một con rắn độc đang nhe cặp nanh bén nhọn!
Trong nháy mắt, cổ tay của Hộ chấn động, tốc độ đột nhiên bùng phát, đâm thẳng vào ngực Trần Xuân Độ!
Chỉ trong nháy mắt, con dao trong tay Hộ đã đâm liên tục mấy nhát, để lại không ít tàn ảnh giữa không trung.
Cũng may là Trần Xuân Độ có thể tránh được, nếu là người bình thường nhất định lồng ngực sẽ bị đâm thành cái sàng!
Vào thời khắc như chỉ mành treo chuông này, Trần Xuân Độ đột nhiên trừng mắt, giây phút mũi dao trắng loá như tuyết đâm về phía ngực Trần Xuân Độ thì một tia sáng đen bất thình lình phóng ra và ngay sau đó là một tiếng nổ vang trời, đốm lửa bay tứ tung.
Sắc mặt của Hộ phút chốc liền nghiêm trọng, một luồng sáng đen kịp thời xuất hiện đã ngăn chặn đòn tấn công sắc bén của con dao.
Nhưng Hộ hoàn toàn không thấy được tia sáng đen đó đã xuất hiện như thế nào, cứ như nó từ trong không trung hiện ra vậy!
Hộ nhìn về phía Trần Xuân Độ, sự kiêng kỵ cùng sát ý càng hiện rõ hơn trên mặt, tốc độ của anh ta vốn đã đáng sợ rồi vậy mà vẫn không thể nhìn thấy đòn đánh của tia sáng đen vừa rồi!
Như thể tốc độ của Trần Xuân Độ còn nhanh hơn cả anh ta!
“Xem ra đã nhiều năm rồi mà anh không tiến bộ được bao nhiêu nhỉ, vẫn chỉ ở đẳng cấp mà tôi dùng một tay vẫn có thể đánh bại anh.” Trần Xuân Độ liếc Hộ một cái, giọng điệu đầy khinh bỉ, dáng vẻ cà lơ phất phơ, hiển nhiên là cố ý chọc tức Hộ, rõ ràng là đang khích tướng.
“Phế hai tay mày rồi nói.” Hộ lạnh lùng đáp lại, một cước bước ra, sàn nhà ca ca da nẻ!
Tiếp theo giây, Hộ chợt biến mất ở tại chỗ, cầm trong tay chủy thủ, vươn nhanh đâm hướng Trần Xuân Độ!
Trần Xuân Độ tiếp tục lùi lại, mũi nhọn của con dao long nha trong tay tức tốc xẹt qua chặn toàn bộ thế tấn công sắc bén của Hộ lại!
“Keng keng keng!”
Bình luận facebook