Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 620
CHƯƠNG 620
Kinh cùng Hộ liền đơ mặt, Kinh thản nhiên nói: “Những người phụ nữ có thể xứng đôi với chúng tôi ít lắm, đâu như người phụ nữ họ Lê kia, chỉ là cái thứ bị nhà họ Lê đuổi ra khỏi nhà, mà còn mặt mũi mang họ Lê. Loại phụ nữ đó mà Long Vương cũng muốn, lẽ nào đó là sở thích của Long Vương sao?”
Kinh vừa dứt lời, Trần Xuân Độ đột nhiên bộc phát ra một luồng sức mạnh đáng sợ!
Trần Xuân Độ lạnh lùng lườm Kinh và Hộ, không thèm che giấu sát ý nữa mà gằn từng tiếng: “Động tới vợ tôi, xem ra các người chán sống rồi!”
Một luồng sát khí toả ra từ cơ thể Trần Xuân Độ, nhưng vẻ mặt đang ngỡ ngàng của của Kinh và Hộ đã nhanh chóng khôi phục lại vẻ lạnh lùng.
Kinh tựa hồ đang cố ý chế nhạo: “Sao, chẳng lẽ tôi đã nói sai? Lê Duy Dương bị Lê Hồng đuổi ra khỏi nhà, Lê Kim Huyên lại không được nhà họ Lê thừa nhận, còn anh thị bị Lê Kim Huyên la hét, chửi rủa, đây mà là Long Vương làm nghiêng ngả hải ngoại sao?”
Hộ cũng châm chọc: “Giết anh rồi, chúng tôi sẽ chăm sóc cô ta thật tốt, dựa vào nhan sắc của cô ta tôi sẽ làm cho cô ta trở thành hoa khôi đầu bảng nước C, chỉ có những kẻ sừng sỏ của nước C mới được thưởng thức…
Hộ còn chưa nói xong thì một tia sáng đen lướt qua, Hộ hoa cả mắt, da đầu run lên, cảm giác cận kề cái chết trào dâng trong lòng khiến anh ta né sang một bên theo bản năng!
Bốp!
Một vầng sáng đen xẹt qua, trong nháy mắt, trên mặt Hộ xuất hiện một vệt máu, từ tai trái lan đến khóe miệng phải, như thể cả khuôn mặt bị chia làm đôi!
Tốc độ của tia sáng đen đó quá nhanh, cả Kinh lẫn Hộ đều không kịp phản ứng, thậm chí khi vết thương của Hộ xuất hiện, mất 2 – 3 giây máu tươi mới chảy ra!
Khoảnh khắc đó, Hộ lạnh toát người như rơi vào hầm băng!
Cảm giác mà Trần Xuân Độ gây ra cho anh ta là vô cùng kinh hãi, Hộ tin chắc nếu vừa rồi mình chỉ chậm nửa nhịp là tia sáng đen kia không chỉ cắt vào mặt mà còn cắt phăng yết hầu của anh ta!
Hộ nhìn Trần Xuân Độ, chỉ thấy mặt Trần Xuân Độ lạnh như băng, nhìn Hộ, chậm rãi nói: “Động tới tôi còn được chứ động tới người phụ nữ của tôi thì phải chết.”
“Nhĩ Đông Trần…”
Cơ thể Hộ kịch liệt run lên, máu trên mặt anh ta càng làm tăng thêm cảm giác điên dại, máu tươi nhuộm đỏ tầm nhìn của Hộ!
“Mày muốn chết à!”
Hộ vuốt mặt rồi cúi nhìn thì thấy máu tươi dính đầy tay, khuôn mặt của anh ta ngay lập tức trở nên gớm ghiếc và đáng sợ!
Khuôn mặt đẹp trai đó đã bị dao của Trần Xuân Độ phá hủy, vẻ ngoài đẹp trai cuối cùng cũng không còn nữa!
Hết thảy những chuyện này đều là do Trần Xuân Độ!
“Đây là trừng phạt cho những gì anh vừa nói.” Trần Xuân Độ thản nhiên đáp lại.
Hộ gầm lên, dường như có một luồng sức mạnh đáng sợ thức tỉnh khiến giờ phút này, anh ta trông vô cùng đáng sợ, không ai dám tiếp cận!
Kinh nhìn Hộ, không hề bận tâm,một tia thương hại hiếm thấy xẹt qua đôi mắt sâu thẳm của anh ta, sau đó anh ta nhìn Trần Xuân Độ với vẻ mặt nghiêm trọng.
Hiển nhiên là Kinh sẽ không đánh giá thấp Trần Xuân Độ, làm sao có thể đánh giá thấp một kẻ mang danh hiệu Long Vương ở nước ngoài như đối phương.
Với trí óc của Kinh và Hộ thì cuộc nói chuyện vừa rồi hoàn toàn là để khích tướng Trần Xuân Độ ra tay, để anh ta bộc lộ khuyết điểm trước, nhưng không ngờ tốc độ phi dao của Trần Xuân Độ lại kinh khủng đến mức phá huỷ khuôn mặt của Hộ.
Kinh nhìn Trần Xuân Độ, anh ta nắm trong tay hồ sơ về Trần Xuân Độ nhưng thông tin được ghi trong hồ sơ đã quá cũ, rất nhiều tin tức đã lỗi thời, nên họ không biết rõ về Trần Xuân Độ.
Trong vài năm trở lại đây, cả Kinh lẫn Hộ đều trở thành những kẻ hùng cứ một phương còn Trần Xuân Độ thì đã trở thành người đàn ông khiến cả hải ngoại chấn động.
Rốt cuộc anh ta mạnh đến mức nào?
Kinh nhìn Trần Xuân Độ chăm chú nhưng không sao nhìn thấy được, như thể Trần Xuân Độ còn thâm sâu hơn cả anh ta.
Ngay cả khi Hộ bị hủy dung, Kinh vẫn không nhìn thấu được thực lực của Trần Xuân Độ.
“Nếu anh là Long Vương thì hôm nay tôi sẽ là kẻ giết rồng!” Hộ nhìn Trần Xuân Độ, vẻ mặt hung dữ, gằn giọng hét lớn.
Giờ phút này Hộ đã mất đi vẻ anh tuấn bên ngoài thay vào đó là dáng vẻ dữ tợn, đáng sợ!
Trần Xuân Độ cất con dao Long Nha đi, thản nhiên nhìn Hộ rồi vừa rít thuốc nhả khói vừa liếc Kinh và Hộ, sau đó chậm rãi châm chích: “Dựa vào các người mà muốn giết rồng sao?”
Giọng điệu của Trần Xuân Độ rất bình tĩnh và thờ ơ, anh ta hoàn toàn không tức giận với lời nói vừa rồi của Hộ, thậm chí anh ta còn không khó chịu, Trần Xuân Độ cười nhạo một tiếng, rồi nhìn thẳng vào mắt Hộ, Kinh: “Muốn chết!”
Kinh cùng Hộ liền đơ mặt, Kinh thản nhiên nói: “Những người phụ nữ có thể xứng đôi với chúng tôi ít lắm, đâu như người phụ nữ họ Lê kia, chỉ là cái thứ bị nhà họ Lê đuổi ra khỏi nhà, mà còn mặt mũi mang họ Lê. Loại phụ nữ đó mà Long Vương cũng muốn, lẽ nào đó là sở thích của Long Vương sao?”
Kinh vừa dứt lời, Trần Xuân Độ đột nhiên bộc phát ra một luồng sức mạnh đáng sợ!
Trần Xuân Độ lạnh lùng lườm Kinh và Hộ, không thèm che giấu sát ý nữa mà gằn từng tiếng: “Động tới vợ tôi, xem ra các người chán sống rồi!”
Một luồng sát khí toả ra từ cơ thể Trần Xuân Độ, nhưng vẻ mặt đang ngỡ ngàng của của Kinh và Hộ đã nhanh chóng khôi phục lại vẻ lạnh lùng.
Kinh tựa hồ đang cố ý chế nhạo: “Sao, chẳng lẽ tôi đã nói sai? Lê Duy Dương bị Lê Hồng đuổi ra khỏi nhà, Lê Kim Huyên lại không được nhà họ Lê thừa nhận, còn anh thị bị Lê Kim Huyên la hét, chửi rủa, đây mà là Long Vương làm nghiêng ngả hải ngoại sao?”
Hộ cũng châm chọc: “Giết anh rồi, chúng tôi sẽ chăm sóc cô ta thật tốt, dựa vào nhan sắc của cô ta tôi sẽ làm cho cô ta trở thành hoa khôi đầu bảng nước C, chỉ có những kẻ sừng sỏ của nước C mới được thưởng thức…
Hộ còn chưa nói xong thì một tia sáng đen lướt qua, Hộ hoa cả mắt, da đầu run lên, cảm giác cận kề cái chết trào dâng trong lòng khiến anh ta né sang một bên theo bản năng!
Bốp!
Một vầng sáng đen xẹt qua, trong nháy mắt, trên mặt Hộ xuất hiện một vệt máu, từ tai trái lan đến khóe miệng phải, như thể cả khuôn mặt bị chia làm đôi!
Tốc độ của tia sáng đen đó quá nhanh, cả Kinh lẫn Hộ đều không kịp phản ứng, thậm chí khi vết thương của Hộ xuất hiện, mất 2 – 3 giây máu tươi mới chảy ra!
Khoảnh khắc đó, Hộ lạnh toát người như rơi vào hầm băng!
Cảm giác mà Trần Xuân Độ gây ra cho anh ta là vô cùng kinh hãi, Hộ tin chắc nếu vừa rồi mình chỉ chậm nửa nhịp là tia sáng đen kia không chỉ cắt vào mặt mà còn cắt phăng yết hầu của anh ta!
Hộ nhìn Trần Xuân Độ, chỉ thấy mặt Trần Xuân Độ lạnh như băng, nhìn Hộ, chậm rãi nói: “Động tới tôi còn được chứ động tới người phụ nữ của tôi thì phải chết.”
“Nhĩ Đông Trần…”
Cơ thể Hộ kịch liệt run lên, máu trên mặt anh ta càng làm tăng thêm cảm giác điên dại, máu tươi nhuộm đỏ tầm nhìn của Hộ!
“Mày muốn chết à!”
Hộ vuốt mặt rồi cúi nhìn thì thấy máu tươi dính đầy tay, khuôn mặt của anh ta ngay lập tức trở nên gớm ghiếc và đáng sợ!
Khuôn mặt đẹp trai đó đã bị dao của Trần Xuân Độ phá hủy, vẻ ngoài đẹp trai cuối cùng cũng không còn nữa!
Hết thảy những chuyện này đều là do Trần Xuân Độ!
“Đây là trừng phạt cho những gì anh vừa nói.” Trần Xuân Độ thản nhiên đáp lại.
Hộ gầm lên, dường như có một luồng sức mạnh đáng sợ thức tỉnh khiến giờ phút này, anh ta trông vô cùng đáng sợ, không ai dám tiếp cận!
Kinh nhìn Hộ, không hề bận tâm,một tia thương hại hiếm thấy xẹt qua đôi mắt sâu thẳm của anh ta, sau đó anh ta nhìn Trần Xuân Độ với vẻ mặt nghiêm trọng.
Hiển nhiên là Kinh sẽ không đánh giá thấp Trần Xuân Độ, làm sao có thể đánh giá thấp một kẻ mang danh hiệu Long Vương ở nước ngoài như đối phương.
Với trí óc của Kinh và Hộ thì cuộc nói chuyện vừa rồi hoàn toàn là để khích tướng Trần Xuân Độ ra tay, để anh ta bộc lộ khuyết điểm trước, nhưng không ngờ tốc độ phi dao của Trần Xuân Độ lại kinh khủng đến mức phá huỷ khuôn mặt của Hộ.
Kinh nhìn Trần Xuân Độ, anh ta nắm trong tay hồ sơ về Trần Xuân Độ nhưng thông tin được ghi trong hồ sơ đã quá cũ, rất nhiều tin tức đã lỗi thời, nên họ không biết rõ về Trần Xuân Độ.
Trong vài năm trở lại đây, cả Kinh lẫn Hộ đều trở thành những kẻ hùng cứ một phương còn Trần Xuân Độ thì đã trở thành người đàn ông khiến cả hải ngoại chấn động.
Rốt cuộc anh ta mạnh đến mức nào?
Kinh nhìn Trần Xuân Độ chăm chú nhưng không sao nhìn thấy được, như thể Trần Xuân Độ còn thâm sâu hơn cả anh ta.
Ngay cả khi Hộ bị hủy dung, Kinh vẫn không nhìn thấu được thực lực của Trần Xuân Độ.
“Nếu anh là Long Vương thì hôm nay tôi sẽ là kẻ giết rồng!” Hộ nhìn Trần Xuân Độ, vẻ mặt hung dữ, gằn giọng hét lớn.
Giờ phút này Hộ đã mất đi vẻ anh tuấn bên ngoài thay vào đó là dáng vẻ dữ tợn, đáng sợ!
Trần Xuân Độ cất con dao Long Nha đi, thản nhiên nhìn Hộ rồi vừa rít thuốc nhả khói vừa liếc Kinh và Hộ, sau đó chậm rãi châm chích: “Dựa vào các người mà muốn giết rồng sao?”
Giọng điệu của Trần Xuân Độ rất bình tĩnh và thờ ơ, anh ta hoàn toàn không tức giận với lời nói vừa rồi của Hộ, thậm chí anh ta còn không khó chịu, Trần Xuân Độ cười nhạo một tiếng, rồi nhìn thẳng vào mắt Hộ, Kinh: “Muốn chết!”
Bình luận facebook