Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 621
CHƯƠNG 621
Hộ không kềm chế được cơn giận đã bất ngờ nhặt một thanh kiếm dài nằm trên đất, lao thẳng về phía Trần Xuân Độ!
Cùng lúc đó, Kinh cũng di chuyển.
Trên tay anh ta xuất hiện một khẩu súng lục Khẩu súng lục rất đặc biệt, toàn bộ khẩu súng dường như được làm bằng một viên ngọc bích hoàn hảo, và mõm súng có màu trắng, giống như xương của một loài thú lớn nào đó!
Trần Xuân Độ nheo mắt, nhìn chằm chằm họng súng!
Súng ngọc xương voi! Trần Xuân Độ vừa nhìn thấy khẩu súng này liền nhận ra nó.
Đây là khẩu súng lục được thiết kế bởi nhà chế tạo súng hàng đầu thế giới, ông ta từng thiết kế vô số khẩu súng như khẩu súng lục nổi tiếng Browning, nhưng súng ngọc xương voi thì là khẩu duy nhất mà ông ta từng chế tạo!
Bởi vì khẩu súng này đòi hỏi quá cao về vật liệu, ngày nay, trên thế giới có rất ít vật liệu có thể đáp ứng được yêu cầu! Chỉ một chiếc ngà voi đạt yêu cầu cũng cần ít nhất hàng chục tỷ!
Cả khẩu súng có màu trắng như tuyết, ánh trăng sáng rọi vào súng lục làm loé lên một tia xanh biếc, tỏ rõ sự phi phàm của khẩu súng này.
“Phốc!”
Ngón tay Kinh bóp cò súng, họng súng toé lửa, một lưỡi lửa nhanh chóng bắn về phía Trần Xuân Độ!
Bởi vì chất liệu nên tiếng súng này cũng cực kỳ nhỏ, có thể xem là một vũ khí tuyệt vời cho ám sát!
Kinh rõ ràng không muốn đánh động cho những người ở khu vực này, gây hoảng loạn thì sẽ rất khó để chấm dứt.
Trần Xuân Độ trừng mắt, nhìn chằm chằm viên đạn đang bắn vừa phía mình!
“Keng!”
Trần Xuân Độ biến sắc, rút Long Nha ra, vung lên!
Lưỡi lửa đó, tại thời điểm chuẩn bị bắn trúng Trần Xuân Độ thì bị tia sáng đen bất thình lình xẹt qua, chém làm hai!
“Keng!”
Ngọn lửa rơi thành vụn nhỏ trên đất, vào lúc này, một đường kiếm bổ về phía cổ của Trần Xuân Độ!
Trần Xuân Độ cảm giác như cái chết đang kề bên, Hộ mang theo sát khí ngập tràn chém đến, đây là muốn giết chết anh!
“Keng!”
Trần Xuân Độ đột nhiên vung Long Nha, chém tới tấp!
Đốm lửa văng khắp nơi! Trần Xuân Độ cùng Hộ bộc phát sức mạnh, nhất thời, Hộ mất khống chế lui về sau, khó khăn lắm mới ổn định thân hình.
Khi Hộ ngẩng đầu nhìn Trần Xuân Độ, lanh ta đột nhiên phát hiện Trần Xuân Độ đang đứng yên tại chỗ, không chút sứt mẻ, như không có chuyện gì xảy ra.
Trần Xuân Độ nhàn nhạt nhìn anh ánh mắt tuy bình tĩnh nhưng lại khiến sắc mặt của Hồ càng thêm khó coi, thẹn quá hoá giận.
Hộ cầm thanh kiếm, huyệt hổ khẩu run mạnh, Trần Xuân Độ quá mạnh, đòn toàn lực của anh ta vừa rồi dường như chỉ khiến Trần Xuân Độ tung ra 70% sức mạnh mà thôi.
“Quỳ xuống xin lỗi thì tôi sẽ tha cho hai người.” Trần Xuân Độ Bình tĩnh nói.
Hộ sửng sốt, cười ha ha: “Bảo chúng tôi xin lỗi anh sao, đúng là viển vông!”
Hộ và Kinh là ai? Là những tay sừng sỏ ở Yên Kinh và thành phố T, yêu cầu họ xin lỗi Trần Xuân Độ thì trời nghiêng đất ngả!
“Nếu bây giờ không xin lỗi, sau này hối hận cũng không kịp.” Trần Xuân Độ nhàn nhạt đáp, sau đó bước ra ngoài.”
“Aaaaaa..” Hộ chém về phía Trần Xuân Độ nhưng không ngờ lại thất bại!
Đó chỉ là cái bóng của Trần Xuân Độ!
Kinh nhìn kỹ xung quanh, bóng dáng của Trần Xuân Độ loáng một cái, tốc độ của anh quá nhanh, cho dù Kinh kịp phản ứng thì cũng chậm nửa nhịp!
Kinh cùng Hộ vốn nghĩ rằng tốc độ của họ đã là cực hạn của cơ thể con người, nhưng hôm nay, sự xuất hiện của Trần Xuân Độ đã hoàn toàn thay đổi nhận thức của họ!
Đây có còn là một con người không! Đây không phải là tốc độ mà một người bình thường nên có!
Đột nhiên, Kinh rẩy toàn thân, cảm giác cái chết cận kề dâng lên mãnh liệt khiến anh ta vội rời khỏi Hộ theo bản năng!
Cũng đúng lúc này, Trần Xuân Độ thình lình xuất hiện phía sau, một tia sáng đen đâm thẳng vào vị trí trước đó của anh ta!
Hộ không kềm chế được cơn giận đã bất ngờ nhặt một thanh kiếm dài nằm trên đất, lao thẳng về phía Trần Xuân Độ!
Cùng lúc đó, Kinh cũng di chuyển.
Trên tay anh ta xuất hiện một khẩu súng lục Khẩu súng lục rất đặc biệt, toàn bộ khẩu súng dường như được làm bằng một viên ngọc bích hoàn hảo, và mõm súng có màu trắng, giống như xương của một loài thú lớn nào đó!
Trần Xuân Độ nheo mắt, nhìn chằm chằm họng súng!
Súng ngọc xương voi! Trần Xuân Độ vừa nhìn thấy khẩu súng này liền nhận ra nó.
Đây là khẩu súng lục được thiết kế bởi nhà chế tạo súng hàng đầu thế giới, ông ta từng thiết kế vô số khẩu súng như khẩu súng lục nổi tiếng Browning, nhưng súng ngọc xương voi thì là khẩu duy nhất mà ông ta từng chế tạo!
Bởi vì khẩu súng này đòi hỏi quá cao về vật liệu, ngày nay, trên thế giới có rất ít vật liệu có thể đáp ứng được yêu cầu! Chỉ một chiếc ngà voi đạt yêu cầu cũng cần ít nhất hàng chục tỷ!
Cả khẩu súng có màu trắng như tuyết, ánh trăng sáng rọi vào súng lục làm loé lên một tia xanh biếc, tỏ rõ sự phi phàm của khẩu súng này.
“Phốc!”
Ngón tay Kinh bóp cò súng, họng súng toé lửa, một lưỡi lửa nhanh chóng bắn về phía Trần Xuân Độ!
Bởi vì chất liệu nên tiếng súng này cũng cực kỳ nhỏ, có thể xem là một vũ khí tuyệt vời cho ám sát!
Kinh rõ ràng không muốn đánh động cho những người ở khu vực này, gây hoảng loạn thì sẽ rất khó để chấm dứt.
Trần Xuân Độ trừng mắt, nhìn chằm chằm viên đạn đang bắn vừa phía mình!
“Keng!”
Trần Xuân Độ biến sắc, rút Long Nha ra, vung lên!
Lưỡi lửa đó, tại thời điểm chuẩn bị bắn trúng Trần Xuân Độ thì bị tia sáng đen bất thình lình xẹt qua, chém làm hai!
“Keng!”
Ngọn lửa rơi thành vụn nhỏ trên đất, vào lúc này, một đường kiếm bổ về phía cổ của Trần Xuân Độ!
Trần Xuân Độ cảm giác như cái chết đang kề bên, Hộ mang theo sát khí ngập tràn chém đến, đây là muốn giết chết anh!
“Keng!”
Trần Xuân Độ đột nhiên vung Long Nha, chém tới tấp!
Đốm lửa văng khắp nơi! Trần Xuân Độ cùng Hộ bộc phát sức mạnh, nhất thời, Hộ mất khống chế lui về sau, khó khăn lắm mới ổn định thân hình.
Khi Hộ ngẩng đầu nhìn Trần Xuân Độ, lanh ta đột nhiên phát hiện Trần Xuân Độ đang đứng yên tại chỗ, không chút sứt mẻ, như không có chuyện gì xảy ra.
Trần Xuân Độ nhàn nhạt nhìn anh ánh mắt tuy bình tĩnh nhưng lại khiến sắc mặt của Hồ càng thêm khó coi, thẹn quá hoá giận.
Hộ cầm thanh kiếm, huyệt hổ khẩu run mạnh, Trần Xuân Độ quá mạnh, đòn toàn lực của anh ta vừa rồi dường như chỉ khiến Trần Xuân Độ tung ra 70% sức mạnh mà thôi.
“Quỳ xuống xin lỗi thì tôi sẽ tha cho hai người.” Trần Xuân Độ Bình tĩnh nói.
Hộ sửng sốt, cười ha ha: “Bảo chúng tôi xin lỗi anh sao, đúng là viển vông!”
Hộ và Kinh là ai? Là những tay sừng sỏ ở Yên Kinh và thành phố T, yêu cầu họ xin lỗi Trần Xuân Độ thì trời nghiêng đất ngả!
“Nếu bây giờ không xin lỗi, sau này hối hận cũng không kịp.” Trần Xuân Độ nhàn nhạt đáp, sau đó bước ra ngoài.”
“Aaaaaa..” Hộ chém về phía Trần Xuân Độ nhưng không ngờ lại thất bại!
Đó chỉ là cái bóng của Trần Xuân Độ!
Kinh nhìn kỹ xung quanh, bóng dáng của Trần Xuân Độ loáng một cái, tốc độ của anh quá nhanh, cho dù Kinh kịp phản ứng thì cũng chậm nửa nhịp!
Kinh cùng Hộ vốn nghĩ rằng tốc độ của họ đã là cực hạn của cơ thể con người, nhưng hôm nay, sự xuất hiện của Trần Xuân Độ đã hoàn toàn thay đổi nhận thức của họ!
Đây có còn là một con người không! Đây không phải là tốc độ mà một người bình thường nên có!
Đột nhiên, Kinh rẩy toàn thân, cảm giác cái chết cận kề dâng lên mãnh liệt khiến anh ta vội rời khỏi Hộ theo bản năng!
Cũng đúng lúc này, Trần Xuân Độ thình lình xuất hiện phía sau, một tia sáng đen đâm thẳng vào vị trí trước đó của anh ta!