• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Chàng Rể Phế Vật - Lê Kim Huyền - Trần Xuân Độ (16 Viewers)

  • Chương 645

CHƯƠNG 645





“Mày đang tìm chết đấy Trần Xuân Độ ạ! Tao thề chắc chắn sẽ khiến mày chết thảm.” Giọng Kinh mang theo sự hoảng sợ và tức giận tột độ.





“Vậy sao? Vậy mày định khiến tao chết như thế nào?” Trần Xuân Độ nói rồi lại giơ chân lên lần nữa.





Trần Xuân Độ nhìn Kinh, khoé miệng cong lên nở nụ cười đầy ẩn ý, Kinh nhìn mà thấy anh giống như một con quỷ.





“Không!” Kinh thấy Trần Xuân Độ lại giơ chân lên, đồng tử trong mắt lại co rút, anh ta vội vàng cầu xin, sự kiêu ngạo và tự tin lúc trước đã không còn, lúc này anh ta đã trở nên cực kỳ hèn mọn.





Tuy nhiên, Trần Xuân Độ lại phớt lờ sự cầu xin của anh ta, anh giẫm chân xuống, lại một tiếng xương gãy đáng sợ nữa vang lên, chân Kinh thoáng chốc gãy nát.





“Rắc!”





“A…”





Sau tiếng xương gãy là tiếng kêu thảm thiết thấu trời. Tứ chi của Kinh đã gãy hết. Người anh ta đã nằm trong vũng máu, cảnh tượng thảm khốc, thê thảm. Hai mắt anh ta đỏ ngầu, toàn thân run rẩy vì đau đớn.





Giờ phút này, Kinh – người khiến cả Yên Kinh chấn động có ai ngờ anh ta lại có ngày bị người khác giẫm dưới chân thảm hại như vậy, tay chân đều đã gãy. Cảnh tượng đáng sợ này chắc chắn sẽ khiến toàn bộ Yên Kinh chấn động.





Trần Xuân Độ cầm con dao găm Long Nha trong tay, chân vẫn giẫm trên người Kinh, khiến anh trông như ác ma, đáng sợ rợn tóc gáy.





“Long Vương. Nếu tao không giết mày, tao thề không làm người.” Miệng Kinh hộc máu, từng chữ phát ra đều như lời nguyền độc ác, giọng anh ta như ác quỷ, dùng toàn lực để hét ra, vang vọng khắp khoảng không.





“Vậy sợ rằng mày thật sự không thể làm người rồi.” Giọng Trần Xuân Độ cực kỳ lạnh, đột nhiên anh giơ chân lên, giẫm mạnh xuống.





“Rắc! Rắc! A!”





Một loạt tiếng động và tiếng hét chói tai vang vọng không gian, cơ thể Kinh run rẩy kịch liệt, miệng không ngừng phụt ra máu tươi.





“Tao nói… Tao nói.” Cuối cùng Kinh cũng không chịu nổi cơn đau dữ dội nữa, hét lên.





Chân Trần Xuân Độ dừng lại giữa không trung, Kinh thở gấp vài lần rồi nhìn Trần Xuân Độ nói: “Năm ngoái họ xuất hiện ở đây, nhưng tao vừa định bắt họ thì đã có người giúp họ trốn thoát.”





“Có người?” Mắt Trần Xuân Độ nheo lại.





“Khả năng phản trinh sát của người đó rất mạnh, làm việc không chút sơ hở, không để lại bất kỳ dấu vết nào, tao không thể lần ra họ đang ở đâu.” Khi nói, trong mắt Kinh loé lên vẻ oán độc, nếu người nhà Trần Xuân Độ trong tay anh ta thì anh ta sẽ không rơi vào bước đường như bây giờ.





“Có nghĩ là mày đang chơi tao?” Trần Xuân Độ cười khẩy, đột nhiên giẫm mạnh chân xuống.





“Rắc!” Ngực Kinh lõm xuống, trước ngực anh ta xuất hiện dấu giày rõ ràng.





… Maybach vẫn dừng ở nơi xa, Hộ ngồi ở hàng ghế sau, tâm tư rối bời, không thể bình tĩnh.





Anh ta tận mắt nhìn thấy Kinh bị kéo ra khỏi xe, mà lúc này từ vị trí của anh ta khó có thể nhìn rõ.





Đột nhiên, trong màn đên tĩnh mịnh vang lên tiếng thở gấp gáp nặng nề, Hộ quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ xe, trong tiếng đó còn có tiếng giày da giẫm xuống, trong đêm đen yên tĩnh cực kỳ rõ ràng.





Hộ nghe thấy tiếng bước chân, ánh mắt đột nhiên trở nên nghiêm túc.





Mà tên đàn em lái xe đã thảng thốt bước xuống xe nhìn.





“Phụt!”





Ngay khi tên đó vừa xuống xe thì một tia sáng màu đen vụt qua, sau đó tên ấy ngã xuống đất.





Hộ ở trong xe nhìn thấy vẻ mặt tên đó khẽ run, chật vật chịu đựng cơn đau dữ dội, bước xuống xe, gian nan nhìn về phía xa.





Trong màn đêm thăm thẳm chỉ có ánh đèn đường mở ảo hắt ra từ vài ngọn đèn đường, một người đàn ông toàn thân đẫm máu đi giày da chầm chậm bước về phía này, bóng dáng đó rất quen khiến Hộ không thể quên được, người đó chính là Trần Xuân Độ.





Trong tay Trần Xuân Độ còn kéo lê cơ thể mềm nhũn đầy máu, cơ thể bê bết máu ấy đã hoàn toàn không nhìn ra gương mặt, chỉ có thể dựa vào bộ đồ đắt tiền được đặt may riêng trên người anh ta để đoán ra thân phận, người này chính là Kinh.





Hộ nhìn vào Kinh, đôi mắt co lại đột ngột.





Trần Xuân Độ kéo cái xác đi về phía Hộ.





Anh kéo Kinh đang hấp hối đi tới trước chiếc xe Maybach.





“Rầm!” Trần Xuân Độ đập mạnh Kinh lên nắp ca-pô của chiếc xe.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Chàng rể phế vật convert
Chàng rể bất đắc dĩ của nữ thần
Chàng Rể Đỉnh Cấp
  • KK Cố Hương
Chàng rể bất đắc dĩ của nữ thần
Chàng Rể Đệ Nhất

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom