Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 661
CHƯƠNG 661
Nụ cười trên môi Lê Kim Huyên hơi cứng đờ, cô lập tức giải thích: “Tôi vẫn luôn ở nước ngoài.”
“Chẳng trách chẳng trách.” Người đàn ông bừng tỉn hiểu ra, sau đó móc một tấm danh thiếp ở trước ngực ra đưa cho Lê Kim Huyên, ngượng ngùng cười: “Có thể quen biết cô thật là vinh hạnh của tôi. Tôi họ Trương, là chi thứ của nhà họ Lê, cháu Lê Thái Bách, có thể may mắn quen biết cô, vận may của tôi thật sự quá tốt.”
Lê Kim Huyên xấu hổ cười, còn chưa kịp trả lời, người đàn ông kia đã tiếp tục cười hỏi Lê Kim Huyên: “Còn không biết cô Lê ở dòng nào nhỉ?”
“Tôi…” Bàn tay ngọc đang cầm danh thiếp của Lê Kim Huyên chợt dừng giữa không trung, câu hỏi của người đàn ông kia tức khắc làm cho vẻ mặt Lê Kim Huyên cứng lại, lập tức không biết trả lời làm sao, trên mặt cũng hiện lên vẻ lúng túng.
“Làm sao vậy, cô Lê, tôi chỉ muốn hỏi cô ở dòng nào thôi… Đã mạo phạm đến cô rồi sao?” Người đàn ông kia nhìn vẻ mặt mất tự nhiên của Lê Kim Huyên thì cẩn thận hỏi.
Đang lúc Lê Kim Huyên không biết đáp lại như thế nào, một giọng nói chợt truyền vào tai cô: “Kim Huyên, sao em lại ở đây, anh tìm em nãy giờ đó.”
Cơ thể mềm mại của Lê Kim Huyên run lên theo bản năng, cô nhìn về phía giọng nói kia truyền tới, đôi mắt đẹp lập tức co rụt lại.
Trần Xuân Độ mặc một thân âu phục, anh bước tới, cầm ly rượu trong tay, đi đến bên người Lê Kim Huyên, nắm lấy bàn tay ngọc nhỏ dài của Lê Kim Huyên vô cùng thân thiết, sau khi bàn tay nhỏ bé mềm mịn của Tổng giám đốc nữ thần bị Trần Xuân Độ cầm trong tay, trong lòng Trần Xuân Độ khó nén rung động.
“Anh đến làm gì…” Lê Kim Huyên híp mắt, thấp giọng hỏi với giọng điệu không vui.
“Anh đến cứu em, không có anh, em không ở trong này nổi ba phút đâu.” Trần Xuân Độ nói.
“Ai muốn anh cứu!” Lê Kim Huyên không phục, nũng nịu hừ một tiếng.
Đột nhiên, mặt Lê Kim Huyên cứng lại, cơ thể mềm mại của cô chợt cảm nhận được một cảm giác khác thường.
Lê Kim Huyên cúi đầu, liếc nhìn bàn tay to của Trần Xuân Độ đang ôm cả eo nhỏ của cô không chút kiêng nể, anh cũng đang trắng trợn cười nói với người đàn ông kia: “Ngưỡng mộ đã lâu ngưỡng mộ đã lâu, Lê Thái Bách như sấm bên tai…”
Trần Xuân Độ tươi cười làm cho người đàn ông không quen biết Trần Xuân Độ mờ mịt không hiểu ra sao, nhưng thấy Trần Xuân Độ nhiệt tình như vậy, anh ta cũng chỉ có thể hòa nhã nặn ra một nụ cười.
“Bà xã, anh tìm em nửa ngày, em đến đây cũng không nói với anh một tiếng. Ở nhà tùy tiện làm mình làm mẩy sao cũng được, nhưng ở bên ngoài dù thế nào em cũng phải cho chồng em chút thể diện chứ.” Trần Xuân Độ đột nhiên quay đầu nói với Lê Kim Huyên.
Tiếng nói của Trần Xuân Độ rất lớn, giống như cái loa phóng thanh, lập tức hấp dẫn sự chú ý của không ít người xung quanh, khí chất thân sĩ vốn có của anh bị phá sạch sành sanh.
Khuôn mặt xinh đẹp của Lê Kim Huyên đột nhiên sững sờ! Người đàn ông kia quét mắt đánh giá Trần Xuân Độ, vẻ mặt đầy ngạc nhiên, rõ ràng anh ta không ngờ rằng Lê Kim Huyên xinh đẹp tuyệt sắc như vậy lại có một người chồng không chút tố chất như thế!
“Anh…” Khuôn mặt xinh đẹp và tinh tế của Lê Kim Huyên đột nhiên cứng lại, không nói nên lời!
Giờ phút này, có thể nói Tổng giám đốc nữ thần xấu hổ và tức giận muốn chết!
Giọng nói của Trần Xuân Độ rất to, nói với giọng to như thế nên lập tức hấp dẫn sự chú ý của rất nhiều người ở xung quanh, Trần Xuân Độ và Lê Kim Huyên tức khắc trở thành tiêu điểm ở đó.
Lúc này Tổng Giám đốc nữ thần cực kì xấu hổ, đôi mắt xinh đẹp tức giận nhìn Trần Xuân Độ, ánh mắt lạnh lẽo tỏa ra từ trong đôi mắt xinh đẹp của Lê Kim Huyên!
“Anh…” Lê Kim Huyên nhìn Trần Xuân Độ chằm chằm, răng cắn lên đôi môi đỏ mọng. Ánh mắt đầy sát khí đó như là muốn băm vằm Trần Xuân Độ ra vậy!
Trần Xuân Độ nghiêng đầu nhìn Lê Kim Huyên và mỉm cười nói: “Kim Huyên, chúng ta đi thôi!”
“Cô Lê à, đây là… chồng cô?” Người đàn ông đó ngạc nhiên hỏi.
“Vâng…” Lê Kim Huyên đang định giải thích rõ, đột nhiên, Trần Xuân Độ ôm eo Lê Kim Huyên và đột ngột dùng lực, cơ thể mềm mại của Lê Kim Huyên nhất thời không không chế được thế là ngã về phía Trần Xuân Độ.
Rồi đôi môi của Trần Xuân Độ bỗng hôn lên!
Đôi mắt xinh đẹp của Lê Kim Huyên bỗng trợn lên, theo bản năng cô muốn kháng cự và né tránh, nhưng mà bàn tay đó của Trần Xuân Độ lại ôm chặt cô khiến cô không thể tránh được!
Lê Kim Huyên chỉ đành trơ mắt nhìn Trần Xuân Độ hôn lên!
Hai môi chạm vào nhau, trong đầu Lê Kim Huyên trống rỗng!
“Này…” Cả người Lê Kim Huyên đều bối rối, hồi lâu vẫn chưa phản ứng lại! Cơ thể mềm mại bỗng trở nên cực kì cứng ngắc!
Nụ cười trên môi Lê Kim Huyên hơi cứng đờ, cô lập tức giải thích: “Tôi vẫn luôn ở nước ngoài.”
“Chẳng trách chẳng trách.” Người đàn ông bừng tỉn hiểu ra, sau đó móc một tấm danh thiếp ở trước ngực ra đưa cho Lê Kim Huyên, ngượng ngùng cười: “Có thể quen biết cô thật là vinh hạnh của tôi. Tôi họ Trương, là chi thứ của nhà họ Lê, cháu Lê Thái Bách, có thể may mắn quen biết cô, vận may của tôi thật sự quá tốt.”
Lê Kim Huyên xấu hổ cười, còn chưa kịp trả lời, người đàn ông kia đã tiếp tục cười hỏi Lê Kim Huyên: “Còn không biết cô Lê ở dòng nào nhỉ?”
“Tôi…” Bàn tay ngọc đang cầm danh thiếp của Lê Kim Huyên chợt dừng giữa không trung, câu hỏi của người đàn ông kia tức khắc làm cho vẻ mặt Lê Kim Huyên cứng lại, lập tức không biết trả lời làm sao, trên mặt cũng hiện lên vẻ lúng túng.
“Làm sao vậy, cô Lê, tôi chỉ muốn hỏi cô ở dòng nào thôi… Đã mạo phạm đến cô rồi sao?” Người đàn ông kia nhìn vẻ mặt mất tự nhiên của Lê Kim Huyên thì cẩn thận hỏi.
Đang lúc Lê Kim Huyên không biết đáp lại như thế nào, một giọng nói chợt truyền vào tai cô: “Kim Huyên, sao em lại ở đây, anh tìm em nãy giờ đó.”
Cơ thể mềm mại của Lê Kim Huyên run lên theo bản năng, cô nhìn về phía giọng nói kia truyền tới, đôi mắt đẹp lập tức co rụt lại.
Trần Xuân Độ mặc một thân âu phục, anh bước tới, cầm ly rượu trong tay, đi đến bên người Lê Kim Huyên, nắm lấy bàn tay ngọc nhỏ dài của Lê Kim Huyên vô cùng thân thiết, sau khi bàn tay nhỏ bé mềm mịn của Tổng giám đốc nữ thần bị Trần Xuân Độ cầm trong tay, trong lòng Trần Xuân Độ khó nén rung động.
“Anh đến làm gì…” Lê Kim Huyên híp mắt, thấp giọng hỏi với giọng điệu không vui.
“Anh đến cứu em, không có anh, em không ở trong này nổi ba phút đâu.” Trần Xuân Độ nói.
“Ai muốn anh cứu!” Lê Kim Huyên không phục, nũng nịu hừ một tiếng.
Đột nhiên, mặt Lê Kim Huyên cứng lại, cơ thể mềm mại của cô chợt cảm nhận được một cảm giác khác thường.
Lê Kim Huyên cúi đầu, liếc nhìn bàn tay to của Trần Xuân Độ đang ôm cả eo nhỏ của cô không chút kiêng nể, anh cũng đang trắng trợn cười nói với người đàn ông kia: “Ngưỡng mộ đã lâu ngưỡng mộ đã lâu, Lê Thái Bách như sấm bên tai…”
Trần Xuân Độ tươi cười làm cho người đàn ông không quen biết Trần Xuân Độ mờ mịt không hiểu ra sao, nhưng thấy Trần Xuân Độ nhiệt tình như vậy, anh ta cũng chỉ có thể hòa nhã nặn ra một nụ cười.
“Bà xã, anh tìm em nửa ngày, em đến đây cũng không nói với anh một tiếng. Ở nhà tùy tiện làm mình làm mẩy sao cũng được, nhưng ở bên ngoài dù thế nào em cũng phải cho chồng em chút thể diện chứ.” Trần Xuân Độ đột nhiên quay đầu nói với Lê Kim Huyên.
Tiếng nói của Trần Xuân Độ rất lớn, giống như cái loa phóng thanh, lập tức hấp dẫn sự chú ý của không ít người xung quanh, khí chất thân sĩ vốn có của anh bị phá sạch sành sanh.
Khuôn mặt xinh đẹp của Lê Kim Huyên đột nhiên sững sờ! Người đàn ông kia quét mắt đánh giá Trần Xuân Độ, vẻ mặt đầy ngạc nhiên, rõ ràng anh ta không ngờ rằng Lê Kim Huyên xinh đẹp tuyệt sắc như vậy lại có một người chồng không chút tố chất như thế!
“Anh…” Khuôn mặt xinh đẹp và tinh tế của Lê Kim Huyên đột nhiên cứng lại, không nói nên lời!
Giờ phút này, có thể nói Tổng giám đốc nữ thần xấu hổ và tức giận muốn chết!
Giọng nói của Trần Xuân Độ rất to, nói với giọng to như thế nên lập tức hấp dẫn sự chú ý của rất nhiều người ở xung quanh, Trần Xuân Độ và Lê Kim Huyên tức khắc trở thành tiêu điểm ở đó.
Lúc này Tổng Giám đốc nữ thần cực kì xấu hổ, đôi mắt xinh đẹp tức giận nhìn Trần Xuân Độ, ánh mắt lạnh lẽo tỏa ra từ trong đôi mắt xinh đẹp của Lê Kim Huyên!
“Anh…” Lê Kim Huyên nhìn Trần Xuân Độ chằm chằm, răng cắn lên đôi môi đỏ mọng. Ánh mắt đầy sát khí đó như là muốn băm vằm Trần Xuân Độ ra vậy!
Trần Xuân Độ nghiêng đầu nhìn Lê Kim Huyên và mỉm cười nói: “Kim Huyên, chúng ta đi thôi!”
“Cô Lê à, đây là… chồng cô?” Người đàn ông đó ngạc nhiên hỏi.
“Vâng…” Lê Kim Huyên đang định giải thích rõ, đột nhiên, Trần Xuân Độ ôm eo Lê Kim Huyên và đột ngột dùng lực, cơ thể mềm mại của Lê Kim Huyên nhất thời không không chế được thế là ngã về phía Trần Xuân Độ.
Rồi đôi môi của Trần Xuân Độ bỗng hôn lên!
Đôi mắt xinh đẹp của Lê Kim Huyên bỗng trợn lên, theo bản năng cô muốn kháng cự và né tránh, nhưng mà bàn tay đó của Trần Xuân Độ lại ôm chặt cô khiến cô không thể tránh được!
Lê Kim Huyên chỉ đành trơ mắt nhìn Trần Xuân Độ hôn lên!
Hai môi chạm vào nhau, trong đầu Lê Kim Huyên trống rỗng!
“Này…” Cả người Lê Kim Huyên đều bối rối, hồi lâu vẫn chưa phản ứng lại! Cơ thể mềm mại bỗng trở nên cực kì cứng ngắc!
Bình luận facebook