Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 706
CHƯƠNG 706
Khí thế sát phạt đáng sợ phát ra vô tận. Trần Xuân Độ đứng ở đó, đã chấn áp tất cả chiến sĩ siêu cấp!
Không ngờ anh đã khiến bọn họ nhất thời không dám bước tới!
“Nước C đã ra lệnh truy nã số một đối với anh, còn nói tới tình cảm Phòng thủ tác chiến Yên Kinh gì chứ?
Nổ súng!” Đội trưởng hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt đầy giễu cợt nhìn về phía Trần Xuân Độ!
…
Trong phòng của khách sạn, Lê Kim Huyên đứng bên giường, gương mặt tái nhợt của cô vẫn khó có thể bình tĩnh được. Ngay vừa rồi, cô đã tận mắt nhìn thấy mọi chuyện xảy ra. Động tác của những người này quá nhanh, cô căn bản không nhận ra được thân phận của bọn họ.
Mà lúc này, khi những người đó lao ra khỏi khách sạn, đứng bên hàng rào ngoài khách sạn, không biết tại sao trong đầu Lê Kim Huyên đột nhiên hiện ra cảnh tượng Trần Xuân Độ đấu với người khổng lồ trước đó.
Người khổng lồ kia hình như có rất nhiều điểm tương tự với những binh lính siêu cấp này…
Lê Kim Huyên đang trầm tư suy nghĩ, cô đột nhiên nghĩ tới điều gì, vội vàng mặc áo ngủ màu tím và ra khỏi phòng, gõ cửa phòng của Tô Loan Loan.
Mà giờ phút này, khắp nơi trên mặt đất ngoài hàng rào khách sạn là cảnh thương vong đẫm máu! Cơ thể Trần Xuân Độ lóe lên, cho dù kỹ thuật bắn súng của những binh lính siêu cấp này có tinh tế vô địch, cũng khó có thể nắm bắt được bóng dáng của anh!
Những binh lính siêu cấp này giống như những con kiến hôi… lập tức bị đánh ngã!
Bọn họ cố gắng liên kết với nhau bắn lén, bắn lấy Long Vương… Nhưng trong mấy giây ngắn ngủi… Tất cả binh lính siêu cấp đều bị đánh bay… Máu điên cuồng phun ra!
Bọn họ đã hoàn toàn đánh giá thấp khả năng chiến đấu của Long Vương!
Đội trưởng nhìn chằm chằm vào Trần Xuân Độ, tròng mắt cũng sắp rơi ra ngoài!
Anh ta không thể ngờ được mọi chuyện xoay chuyển ngược lại nhanh như vậy!
Lúc Trần Xuân Độ ở cửa khách sạn chủ yếu vẫn chỉ phòng vệ bị động. Nhưng bây giờ, anh ở bên ngoài khách sạn lại giống như thay da đổi thịt, sát phạt sắc bén chẳng khác nào vị thần giết chóc!
“Phụt!” Một binh lính siêu cấp lặng lẽ xuất hiện ở sau lưng Trần Xuân Độ, vừa mới định móc con dao găm quân đội ra đâm Trần Xuân Độ, lấy mạng của anh. Kết quả anh chợt nghiêng người, một tay bóp chặt cổ anh ta và chậm rãi nhấc lên!
Binh lính siêu cấp này cố giãy giụa nhưng căn bản không ăn thua!
Trần Xuân Độ liếc nhìn anh ta với vẻ lãnh đạm. Bốn mắt đối diện nhau, toàn thân người binh lính siêu cấp kia chợt run rẩy, sắc mặt lập tức tái nhợt, vô cùng hoảng sợ!
“Lên!”
Từng binh lính siêu cấp xông tới trước hàng rào sắt, dựa vào hàng rào sắt để chuẩn bị ngăn Trần Xuân Độ lại!
Mà Trần Xuân Độ đã bị một hàng rào sắt to dày lạnh lẽo khóa chặt! Bọn họ đang cố ngăn cản anh!
Nhưng một hàng rào sắt nhỏ bé này làm sao có thể ngăn cản được Long Vương?
Hàng rào sắt to dày bị Trần Xuân Độ vung một cánh tay lên… kéo đứt!
“Lên!” Con ngươi của đội trưởng đã sớm đỏ ngầu, khiến anh ta trông vô cùng đáng sợ!
Từng binh lính siêu cấp chen nhau lao về phía trước, tay cầm súng ào ào dựa vào hàng rào sắt kiên cố để chặn giữ chỗ này, nòng súng đều nhằm vào Trần Xuân Độ.
Trần Xuân Độ đứng ở trên nóc xe đó, chỉ cần anh có bất kỳ động đậy nào, đều sẽ phải chịu sức tấn công vô cùng mãnh liệt!
Trong tay Trần Xuân Độ vẫn nắm thanh thép. Anh đứng ở đó với vẻ mặt lạnh như băng, chẳng khác nào ác ma!
“Long Vương, anh còn không chịu nhận tội? Anh chống cự cũng vô ích thôi!” Đội trưởng lạnh lùng nói.
Lúc này, người đàn ông đứng cách đó không xa đã lật đổ nhận thức của anh ta.
Cao thủ bình thường không thể so sánh được với đám binh lính siêu cấp bọn họ. Có thể nói loại bỏ một vài tác dụng phụ, bọn họ đã là quân át chủ bài của Phòng thủ tác chiến Yên Kinh. Nhưng bây giờ, qua lâu như vậy mà bọn họ vẫn không thể bắt được người đàn ông này!
Thậm chí bên phía bọn họ đã xuất hiện thương vong nhưng người đàn ông này lại không hề sao cả!
“Nhận tội à? Tôi có tội gì? Bắt tôi vì tội danh không chính đáng, đây chính là tác phong của Phòng thủ tác chiến Yên Kinh sao?” Trần Xuân Độ cười chế nhạo: “Tôi nể tình sĩ quan huấn luyện các anh ngày trước đã nhiều lần nhượng bộ, nhưng các anh trước sau vẫn muốn chết, vậy tôi không cần phải nương tay nữa.”
“Sĩ quan huấn luyện ngày trước? Long Vương, anh còn ngậm máu phun người à? Anh bị nước C ra lệnh truy sát số một, sao có thể có quan hệ với sĩ quan huấn luyện của chúng tôi chứ?” Đội trưởng kia cười lạnh, giọng nói vô cùng châm chọc!
Khí thế sát phạt đáng sợ phát ra vô tận. Trần Xuân Độ đứng ở đó, đã chấn áp tất cả chiến sĩ siêu cấp!
Không ngờ anh đã khiến bọn họ nhất thời không dám bước tới!
“Nước C đã ra lệnh truy nã số một đối với anh, còn nói tới tình cảm Phòng thủ tác chiến Yên Kinh gì chứ?
Nổ súng!” Đội trưởng hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt đầy giễu cợt nhìn về phía Trần Xuân Độ!
…
Trong phòng của khách sạn, Lê Kim Huyên đứng bên giường, gương mặt tái nhợt của cô vẫn khó có thể bình tĩnh được. Ngay vừa rồi, cô đã tận mắt nhìn thấy mọi chuyện xảy ra. Động tác của những người này quá nhanh, cô căn bản không nhận ra được thân phận của bọn họ.
Mà lúc này, khi những người đó lao ra khỏi khách sạn, đứng bên hàng rào ngoài khách sạn, không biết tại sao trong đầu Lê Kim Huyên đột nhiên hiện ra cảnh tượng Trần Xuân Độ đấu với người khổng lồ trước đó.
Người khổng lồ kia hình như có rất nhiều điểm tương tự với những binh lính siêu cấp này…
Lê Kim Huyên đang trầm tư suy nghĩ, cô đột nhiên nghĩ tới điều gì, vội vàng mặc áo ngủ màu tím và ra khỏi phòng, gõ cửa phòng của Tô Loan Loan.
Mà giờ phút này, khắp nơi trên mặt đất ngoài hàng rào khách sạn là cảnh thương vong đẫm máu! Cơ thể Trần Xuân Độ lóe lên, cho dù kỹ thuật bắn súng của những binh lính siêu cấp này có tinh tế vô địch, cũng khó có thể nắm bắt được bóng dáng của anh!
Những binh lính siêu cấp này giống như những con kiến hôi… lập tức bị đánh ngã!
Bọn họ cố gắng liên kết với nhau bắn lén, bắn lấy Long Vương… Nhưng trong mấy giây ngắn ngủi… Tất cả binh lính siêu cấp đều bị đánh bay… Máu điên cuồng phun ra!
Bọn họ đã hoàn toàn đánh giá thấp khả năng chiến đấu của Long Vương!
Đội trưởng nhìn chằm chằm vào Trần Xuân Độ, tròng mắt cũng sắp rơi ra ngoài!
Anh ta không thể ngờ được mọi chuyện xoay chuyển ngược lại nhanh như vậy!
Lúc Trần Xuân Độ ở cửa khách sạn chủ yếu vẫn chỉ phòng vệ bị động. Nhưng bây giờ, anh ở bên ngoài khách sạn lại giống như thay da đổi thịt, sát phạt sắc bén chẳng khác nào vị thần giết chóc!
“Phụt!” Một binh lính siêu cấp lặng lẽ xuất hiện ở sau lưng Trần Xuân Độ, vừa mới định móc con dao găm quân đội ra đâm Trần Xuân Độ, lấy mạng của anh. Kết quả anh chợt nghiêng người, một tay bóp chặt cổ anh ta và chậm rãi nhấc lên!
Binh lính siêu cấp này cố giãy giụa nhưng căn bản không ăn thua!
Trần Xuân Độ liếc nhìn anh ta với vẻ lãnh đạm. Bốn mắt đối diện nhau, toàn thân người binh lính siêu cấp kia chợt run rẩy, sắc mặt lập tức tái nhợt, vô cùng hoảng sợ!
“Lên!”
Từng binh lính siêu cấp xông tới trước hàng rào sắt, dựa vào hàng rào sắt để chuẩn bị ngăn Trần Xuân Độ lại!
Mà Trần Xuân Độ đã bị một hàng rào sắt to dày lạnh lẽo khóa chặt! Bọn họ đang cố ngăn cản anh!
Nhưng một hàng rào sắt nhỏ bé này làm sao có thể ngăn cản được Long Vương?
Hàng rào sắt to dày bị Trần Xuân Độ vung một cánh tay lên… kéo đứt!
“Lên!” Con ngươi của đội trưởng đã sớm đỏ ngầu, khiến anh ta trông vô cùng đáng sợ!
Từng binh lính siêu cấp chen nhau lao về phía trước, tay cầm súng ào ào dựa vào hàng rào sắt kiên cố để chặn giữ chỗ này, nòng súng đều nhằm vào Trần Xuân Độ.
Trần Xuân Độ đứng ở trên nóc xe đó, chỉ cần anh có bất kỳ động đậy nào, đều sẽ phải chịu sức tấn công vô cùng mãnh liệt!
Trong tay Trần Xuân Độ vẫn nắm thanh thép. Anh đứng ở đó với vẻ mặt lạnh như băng, chẳng khác nào ác ma!
“Long Vương, anh còn không chịu nhận tội? Anh chống cự cũng vô ích thôi!” Đội trưởng lạnh lùng nói.
Lúc này, người đàn ông đứng cách đó không xa đã lật đổ nhận thức của anh ta.
Cao thủ bình thường không thể so sánh được với đám binh lính siêu cấp bọn họ. Có thể nói loại bỏ một vài tác dụng phụ, bọn họ đã là quân át chủ bài của Phòng thủ tác chiến Yên Kinh. Nhưng bây giờ, qua lâu như vậy mà bọn họ vẫn không thể bắt được người đàn ông này!
Thậm chí bên phía bọn họ đã xuất hiện thương vong nhưng người đàn ông này lại không hề sao cả!
“Nhận tội à? Tôi có tội gì? Bắt tôi vì tội danh không chính đáng, đây chính là tác phong của Phòng thủ tác chiến Yên Kinh sao?” Trần Xuân Độ cười chế nhạo: “Tôi nể tình sĩ quan huấn luyện các anh ngày trước đã nhiều lần nhượng bộ, nhưng các anh trước sau vẫn muốn chết, vậy tôi không cần phải nương tay nữa.”
“Sĩ quan huấn luyện ngày trước? Long Vương, anh còn ngậm máu phun người à? Anh bị nước C ra lệnh truy sát số một, sao có thể có quan hệ với sĩ quan huấn luyện của chúng tôi chứ?” Đội trưởng kia cười lạnh, giọng nói vô cùng châm chọc!
Bình luận facebook