Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 709
CHƯƠNG 709
“Đội trưởng!” Cuối cùng, một người binh lính siêu cấp ở gần đội trưởng nhất nhìn thấy đội trưởng không hề có ý định tránh né, dưới tình thế cấp bách đã nhào về phía đội trưởng!
“Phụt!”
Đội trưởng bị đẩy mạnh ra mấy mét, ngã nhào xuống đất. Chờ tới lúc anh ta nhìn lại, phát hiện một binh lính siêu cấp không ngờ ngã dưới đất, hai mắt trợn trừng, một con dao găm quân đội màu đen đang cắm ở chỗ tim anh ta!
Máu ào ào tuôn ra. Người binh lính siêu cấp nhìn về phía đội trưởng, trong mắt hình như vẫn mang theo vẻ không cam lòng và khó tin. Bản thân anh ta cũng không ngờ anh ta mới nhận được thực lực mạnh không bao lâu, đã bị mất mạng!
Trần Xuân Độ chậm rãi rút con dao găm Long Nha ra, bình tĩnh nhìn lướt qua xung quanh, từng ánh mắt lạnh lẽo muốn giết người đều tập trung ở trên người anh. Lúc đó, nhiệt độ không khí dường như chợt giảm xuống!
“Tôi đã từng bảo các người cút đi, các người không đi, đây chính là cái giá phải trả.” Trần Xuân Độ hờ hững nói. Lúc này, anh làm gì còn dáng vẻ lưu manh côn đồ trong mắt Lê Kim Huyên nữa. Anh lúc này không ngờ là một vị thần giết chóc, một ma quỷ tới từ địa ngục!
Cho dù những binh lính siêu cấp từng giết người như ngóe, đối mặt với Trần Xuân Độ cũng bất giác run rẩy, đó là nỗi sợ từ sâu trong linh hồn đối với khí thế trên người Trần Xuân Độ!
Đó là khí chất đặc biệt của bậc vương giả! Ở nước ngoài, sợ rằng số người có khí chất này cũng không quá một bàn tay!
Mà xét đến cùng, đám binh lính siêu cấp bọn họ cũng chỉ là binh lính nghe theo mệnh lệnh, sao có thể so sánh được với Trần Xuân Độ!
“Rút lui!” Đội trưởng liếc nhìn qua những binh lính siêu cấp của mình, không ngờ chỉ trong thời gian ngắn ngủi, bọn họ đã chết và bị thương cả đám… Mà người đàn ông này không hề bị thương, sức chiến đấu cũng không hề giảm bớt!
Lúc này đội trưởng này mới đột nhiên kịp phản ứng, vội vàng ra lệnh rút lui!
Nhưng… đã quá muộn rồi!
“Anh muốn chết!”
Khi đội trưởng nhận thấy Trần Xuân Độ nhìn về phía một binh lính siêu cấp trong đó, con ngươi chợt co lại, một cơn giận đột nhiên bùng phát!
Đội trưởng ném khẩu súng trong tay đi, rút con dao găm trên bắp chân ra và xông tới tấn công Trần Xuân Độ!
“Đội trưởng!” Những binh lính siêu cấp đang vội vàng rút lui nhìn thấy bóng dáng đội trưởng phấn đấu quên mình, chợt nghiêm mặt lại.
“Đi!”
Đội trưởng hét lớn. Anh ta muốn tự mình ngăn cản Trần Xuân Độ!
“Sao vậy?” Trần Xuân Độ nhếch môi cười châm chọc: “Các người thấy không giết được tôi, còn muốn chạy trốn sao?”
“Các người tưởng còn có thể chạy được à?” Giọng nói của Trần Xuân Độ vang vọng trên không trung giống như tiếng sấm, làm rất nhiều binh lính siêu cấp thầm chấn động!
“A…!”
Mà lúc này, không ngờ đội trưởng đã xông đến trước mặt Trần Xuân Độ, anh ta chợt vung con dao găm trong tay lên, cắt về phía cổ của Trần Xuân Độ!
Kết quả, tốc độ của Trần Xuân Độ nhanh hơn! Trong không trung không ngừng vang vọng tiếng rồng ngâm, tốc độ của anh đã đạt tới mức cao nhất, biến thành từng bóng mờ còn sót lại, làm người đội trưởng kia căn bản không thể nhìn thấy rõ động tác của anh!
“Phụt!”
Một tia sáng màu đen lóe lên, trên cổ tay của đội trưởng xuất hiện một vết thương, máu văng ra khắp nơi!
Tay đội trưởng nắm con dao quân đội đột nhiên không tự chủ được mà thả lỏng ra, con dao quân đội rơi xuống đất!
Hai đồng tử của đội trưởng co lại, một cơn đau dữ dội làm anh ta lập tức phản ứng lại, muốn tránh né!
Nhưng tốc độ của Trần Xuân Độ nhanh hơn, tia sáng màu đen nhanh chóng di chuyển trên người đội trưởng giống như một rồng đen, nhanh đến mức làm đội trưởng cũng không nhìn ra được bóng dáng của nó!
Mà bộ rằn ri trên người đội trưởng không ngừng xuất hiện từng lỗ thủng, máu văng ra khắp nơi. Tay chân anh ta xuất hiện từng vết thương, cả người giống như một bãi thịt vụn ngã bịch xuống đất!
“Anh làm gì?” Đội trưởng nhìn chằm chằm vào Trần Xuân Độ, trong con mắt kèm theo ý muốn giết người và sự ngạc nhiên khó tin! Mới chỉ mấy giây ngắn ngủi, anh ta đã mất đi khả năng kiểm soát cơ thể mình!
“Đội trưởng!” Cuối cùng, một người binh lính siêu cấp ở gần đội trưởng nhất nhìn thấy đội trưởng không hề có ý định tránh né, dưới tình thế cấp bách đã nhào về phía đội trưởng!
“Phụt!”
Đội trưởng bị đẩy mạnh ra mấy mét, ngã nhào xuống đất. Chờ tới lúc anh ta nhìn lại, phát hiện một binh lính siêu cấp không ngờ ngã dưới đất, hai mắt trợn trừng, một con dao găm quân đội màu đen đang cắm ở chỗ tim anh ta!
Máu ào ào tuôn ra. Người binh lính siêu cấp nhìn về phía đội trưởng, trong mắt hình như vẫn mang theo vẻ không cam lòng và khó tin. Bản thân anh ta cũng không ngờ anh ta mới nhận được thực lực mạnh không bao lâu, đã bị mất mạng!
Trần Xuân Độ chậm rãi rút con dao găm Long Nha ra, bình tĩnh nhìn lướt qua xung quanh, từng ánh mắt lạnh lẽo muốn giết người đều tập trung ở trên người anh. Lúc đó, nhiệt độ không khí dường như chợt giảm xuống!
“Tôi đã từng bảo các người cút đi, các người không đi, đây chính là cái giá phải trả.” Trần Xuân Độ hờ hững nói. Lúc này, anh làm gì còn dáng vẻ lưu manh côn đồ trong mắt Lê Kim Huyên nữa. Anh lúc này không ngờ là một vị thần giết chóc, một ma quỷ tới từ địa ngục!
Cho dù những binh lính siêu cấp từng giết người như ngóe, đối mặt với Trần Xuân Độ cũng bất giác run rẩy, đó là nỗi sợ từ sâu trong linh hồn đối với khí thế trên người Trần Xuân Độ!
Đó là khí chất đặc biệt của bậc vương giả! Ở nước ngoài, sợ rằng số người có khí chất này cũng không quá một bàn tay!
Mà xét đến cùng, đám binh lính siêu cấp bọn họ cũng chỉ là binh lính nghe theo mệnh lệnh, sao có thể so sánh được với Trần Xuân Độ!
“Rút lui!” Đội trưởng liếc nhìn qua những binh lính siêu cấp của mình, không ngờ chỉ trong thời gian ngắn ngủi, bọn họ đã chết và bị thương cả đám… Mà người đàn ông này không hề bị thương, sức chiến đấu cũng không hề giảm bớt!
Lúc này đội trưởng này mới đột nhiên kịp phản ứng, vội vàng ra lệnh rút lui!
Nhưng… đã quá muộn rồi!
“Anh muốn chết!”
Khi đội trưởng nhận thấy Trần Xuân Độ nhìn về phía một binh lính siêu cấp trong đó, con ngươi chợt co lại, một cơn giận đột nhiên bùng phát!
Đội trưởng ném khẩu súng trong tay đi, rút con dao găm trên bắp chân ra và xông tới tấn công Trần Xuân Độ!
“Đội trưởng!” Những binh lính siêu cấp đang vội vàng rút lui nhìn thấy bóng dáng đội trưởng phấn đấu quên mình, chợt nghiêm mặt lại.
“Đi!”
Đội trưởng hét lớn. Anh ta muốn tự mình ngăn cản Trần Xuân Độ!
“Sao vậy?” Trần Xuân Độ nhếch môi cười châm chọc: “Các người thấy không giết được tôi, còn muốn chạy trốn sao?”
“Các người tưởng còn có thể chạy được à?” Giọng nói của Trần Xuân Độ vang vọng trên không trung giống như tiếng sấm, làm rất nhiều binh lính siêu cấp thầm chấn động!
“A…!”
Mà lúc này, không ngờ đội trưởng đã xông đến trước mặt Trần Xuân Độ, anh ta chợt vung con dao găm trong tay lên, cắt về phía cổ của Trần Xuân Độ!
Kết quả, tốc độ của Trần Xuân Độ nhanh hơn! Trong không trung không ngừng vang vọng tiếng rồng ngâm, tốc độ của anh đã đạt tới mức cao nhất, biến thành từng bóng mờ còn sót lại, làm người đội trưởng kia căn bản không thể nhìn thấy rõ động tác của anh!
“Phụt!”
Một tia sáng màu đen lóe lên, trên cổ tay của đội trưởng xuất hiện một vết thương, máu văng ra khắp nơi!
Tay đội trưởng nắm con dao quân đội đột nhiên không tự chủ được mà thả lỏng ra, con dao quân đội rơi xuống đất!
Hai đồng tử của đội trưởng co lại, một cơn đau dữ dội làm anh ta lập tức phản ứng lại, muốn tránh né!
Nhưng tốc độ của Trần Xuân Độ nhanh hơn, tia sáng màu đen nhanh chóng di chuyển trên người đội trưởng giống như một rồng đen, nhanh đến mức làm đội trưởng cũng không nhìn ra được bóng dáng của nó!
Mà bộ rằn ri trên người đội trưởng không ngừng xuất hiện từng lỗ thủng, máu văng ra khắp nơi. Tay chân anh ta xuất hiện từng vết thương, cả người giống như một bãi thịt vụn ngã bịch xuống đất!
“Anh làm gì?” Đội trưởng nhìn chằm chằm vào Trần Xuân Độ, trong con mắt kèm theo ý muốn giết người và sự ngạc nhiên khó tin! Mới chỉ mấy giây ngắn ngủi, anh ta đã mất đi khả năng kiểm soát cơ thể mình!
Bình luận facebook