• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Chàng Rể Phế Vật - Lê Kim Huyền - Trần Xuân Độ (56 Viewers)

  • Chương 717

CHƯƠNG 717


“Tô Loan Loan, đừng có thủ hạ lưu tình, anh ta da dày thịt béo.” Lê Kim Huyên lạnh nhạt lên tiếng, dặn dò xong thì cạch cạch đi về phía phòng mình, mà Tô Loan Loan cũng yên tâm hơn, tay vung ra nhanh như chớp, bắt lấy cổ tay của Trần Xuân Độ rồi đột nhiên kéo một cái!


“Ai da!” Vẻ mặt Trần Xuân Độ cứng lại, một cơn đau nhức kịch liệt khiến anh không nhịn được hít một ngụm khí lạnh!


“Đừng đừng đừng… Tay chị Tô, chị Tô, thủ hạ lưu tình, đánh người không đánh mặt!” E rằng cả Long Quân cũng không ngờ rằng Long Vương dẫn dắt bọn họ chinh chiến xa trường, oai phong hiển hách lại có một ngày bị một người phụ nữ của đội đặc chủng của nước C ức hiếp đến kêu la thảm thiết không ngừng!


Mà lúc Trần Xuân Độ bị Tô Loan Loan đánh cũng không nhịn được mà nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Lê Kim Huyên, nội tâm cũng không nhịn được thầm mắng, con cọp cái này, đi chậm quá rồi đó… Bởi vì tiếng kêu thảm thiết của anh không phải giả vờ, Tô Loan Loan hoàn toàn ra đòn mạnh mới có thể làm anh phát ra tiếng kêu la chân thật như vậy!


Mã cho đến khi Lê Kim Huyên đi vào phòng rồi thì vẻ mặt Trần Xuân Độ mới khôi phục lại như thường, anh nhìn về phía Tô Loan Loan mà nói: “Được rồi, thu tay lại đi.”


Khóe miệng Tô Loan Loan hơi giương lên để lộ một ý cười, hiển nhiên, chính bản thân cô lúc trước cũng không nghĩ đến có một ngày đường đường là Long Vương lại bị mình đánh thảm như vậy… Đêm khuya, hai chiếc xe ô tô nhanh chóng lái vào khu vực của chiến phòng Yên Kinh, cả đường đi thông thoáng, bên ngoài xe còn lây dính mấy vệt máu khiến người ta nhìn thấy mà giật mình, làm nội tâm người ta run rẩy.


“Két két!”


Đột nhiên, xe con thắng gấp, lốp xe cấp tốc ma sát với mặt đất phát ra tiếng động chói tai khó nghe, rồi khó khăn lắm mới dừng lại trước cửa một tòa nhà lớn.


Trên xe, từng tên chiến sĩ siêu cấp quấn băng vải trắng dìu dắt nhau đi vào tòa nhà, lúc này, bọn họ không thể so được với bộ dạng hăng hái lúc đi ra khỏi chiến phòng Yên Kinh kia, ngược lại nhìn nhếch nhác không chịu nổi!


Mặc dù đêm đã khuya, nhưng trong tòa nhà của Chiến phòng Yên Kinh vẫn sáng đèn, các sĩ quan tướng lĩnh mặc quân phục rằn ri đang vội vã đi lại trong tòa nhà, mà sau khi những binh sĩ siêu cấp đó đi vào tòa nhà, bọn họ đã nhanh chóng thu hút rất nhiều sự chú ý. Các tướng lĩnh dừng bước, ánh mắt đổ dồn sang bên này.


Không bao lâu sau, vài tốp người mặc đồng phục y tá vội vàng đẩy giường cấp cứu chạy đến, đỡ những binh sĩ siêu cấp này lên giường cứu hộ, đẩy vào thang máy, đưa thẳng đến phòng thí nghiệm…


Nửa tiếng sau, tướng lĩnh già đang ngủ trong văn phòng, đột nhiên lại bị tiếng đập cửa dồn dập đánh thức, trong lòng ông ta khẽ chấn động, dự cảm chẳng lành chợt dâng lên. Thế là ông ta vội vàng bước xuống giường xếp, mặc áo khoác, mở cửa phòng làm việc ra. Đứng trước cửa là một vị tướng lĩnh, vẻ mặt sốt ruột.


“Có chuyện gì?” Tướng lĩnh già bình tĩnh hỏi, không hề thấy được dáng vẻ buồn ngủ nào trên gương mặt của ông ta.


“Bọn họ…về rồi.” Vị tướng sĩ nọ bước lên trước một bước, nén giọng nói. Vẻ mặt trông rất khó coi.


“Tình hình thương vong.” Biểu cảm trên gương mặt người tướng lĩnh già thâm trầm, không chút biến đổi, khiến người ta rất khó đoán được ý nghĩ trong lòng của ông ta.


“Gần như đều bị thương nặng, cả gân tay lẫn chân của người mạnh nhất dẫn đội cũng bị đứt hết. Ngay cả phòng thí nghiệm cũng không thể cứu chữa. Bọn họ, e rằng đã phế rồi…” Vị tướng lĩnh nọ thấp giọng nói.


“Mục tiêu thì sao? Lẽ nào bọn họ không báo cáo tình hình của mục tiêu sao?” Người tướng lĩnh già chậm rãi hỏi.


“Cái này… theo như những gì bọn họ trình bày thì mục tiêu không hề bị tổn hại chút nào…” Sau khi nhắc đến mục tiêu, vẻ mặt của vị tướng lĩnh nọ càng khó coi hơn.


Đây gần như là sỉ nhục cực lớn đối với Chiến phòng Yên Kinh! Những binh sĩ siêu cấp như bọn họ vốn dĩ đã là đội quân át chủ bài rồi, vậy mà lại không thể nào gây ra được chút thương tích gì cho mục tiêu!


Vị tướng lĩnh nọ tất nhiên không thể nào chấp nhận được sự thật này, sắc mặt cực kỳ dữ tợn. Bởi vì ngay từ đầu kế hoạch cải tạo này cũng có sự dốc sức tán thành và thúc đẩy của anh ta.


Kết quả bây giờ không còn gì để nghi ngờ nữa, nó đã chứng minh rằng kế hoạch này vô cùng thất bại!


“Trưởng quan, tôi tự nguyện đến tòa án quân sự để nhận phán quyết về lần thất bại này của tôi.” Vị tướng lĩnh nọ nói.


“Không cần. Kế hoạch này ngay từ đầu cũng không phải do một mình cậu thúc đẩy, nó là ý kiến của tất cả mọi người. Bây giờ đã thất bại, thì cũng là trách nhiệm của mọi người. Hơn nữa, những chiến sĩ thất bại lần này cũng có thể tha thứ được, bởi vì mục tiêu vốn không phải người bình thường.” Đột nhiên, người tướng lĩnh già chậm rãi lên tiếng giải thích.


“Vậy rốt cuộc mục tiêu là ai?” Khuôn mặt vị tướng lĩnh nọ đầy vẻ nghi ngờ, tài liệu nhiệm vụ lần này là do đích thân tướng lĩnh già giao cho các binh sĩ siêu cấp, không có bất cứ người nào ở giữa biết được thông tin về nhiệm vụ, dường như là nhiệm vụ tuyệt mật.


“Cậu vẫn chưa có quyền hạn để biết được thân phận của mục tiêu.” Tướng lĩnh già xoay người, ánh mắt lạnh lùng quét một vòng lên người vị tướng lĩnh nọ.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Chàng rể phế vật convert
Chàng rể bất đắc dĩ của nữ thần
Chàng Rể Đỉnh Cấp
  • KK Cố Hương
Chàng rể bất đắc dĩ của nữ thần
Chàng Rể Đệ Nhất

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom