Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 752
CHƯƠNG 752
“Vù!” cây thương dài mạnh mẽ hướng tới… giây tiếp theo… nó đã cách nơi trên ngực trái của Trần Xuân Độ một cm!
Trần Xuân Độ một tay giữ chặt cán thương, như một dã thú … khiến Dương Trường Không không thể nhúc nhích một phân nào!
Dưới lớp mặt nạ, con ngươi của Trần Xuân Độ đầy vết hằn máu … sự giết chóc lan tràn vô tận!
“Vẽ đường cho hươu chạy, trong mắt các ngươi còn có hai chữ gia tộc, quốc gia sao?!” Giọng nói của Trần Xuân Độ vô cùng lạnh lẽo, mang theo sự âm trầm và cuồng bạo!
“A! Chết đi cho tao!” Hai mắt Dương Trường Không đỏ ngầu như một con mãnh thú điên loạn, hắn càng đâm mạnh tới, như muốn đâm thủng lồng ngực Trần Xuân Độ.
“Tiếp tay cho giặc…tai họa khủng khiếp…Tội này của mày không thể đối mặt với tổ tiên họ Dương…!”
Trần Xuân Độ hét lên, lại bộc phát lần nữa! cây thương bạc đầy giết chóc của Dương Trường Không dần dần bị bẻ cong bởi bàn tay trần của Trần Xuân Độ!
“Chết đi!” Dương Trường Không hai mắt đỏ như máu, đằng đằng sát khí!
Trần Xuân Độ mắt càng thêm máu lạnh, mang theo ý mỉa mai, “Hừ, ngoan cố ư, mày xúc phạm thanh danh ngàn năm của Nhà họ Dương. Hôm nay, tao sẽ thay mặt tổ tiên nhà họ Dương giải quyết!”
Cả người Trần Xuân Độ tỏa ra sát khí… Sự giết chóc trong nháy mắt tràn ra từ trong cơ thể đó.
“Rầm.” Ngân Long Thương đó bị sức mạnh kinh khủng của Trần Xuân Độ bóp nát, dần cong vẹo rồi biến dạng.
“Răng rắc” Có một thanh âm gay gắt vang lên!
Ngân Long Thương bị Trần Xuân Độ dùng tay không bóp nát.
Trần Xuân Độ bỗng chốc biến thành bóng mờ, mạnh mẽ lao tới.
Trong giây tiếp theo, bóng dáng của anh đã xuất hiện sau lưng Dương Trường Không!
“Xoẹt”
Là một tia đen lướt qua. Đó là một tia sáng đen nhanh như chớp!
Dương Trường Không lấy tay ôm lấy cổ mình. Đồng tử của anh ta đột nhiên mở mang theo sự hoảng sợ kinh hoàng.
Giây tiếp theo, đầu anh ta rơi xuống. Thân xác chia thành hai mảnh.
Hai vị hào kiệt của nhà họ Dương, kế tục võ thuật ngàn năm của gia tộc. Hai thiên tài võ học tuyệt thế, cuối cùng đều ngã xuống tại đây.
Dưới mặt nạ răng nanh, ánh mắt của Trần Xuân Độ đỏ ngầu. Đây là Long Vương, là Long Vương khiến người ngoài phải run sợ đi ra từ trong biển máu. Uy danh của Long Vương là tượng trưng cho sự tàn sát vô tận!
…
Trong biệt thự nhà họ Lê, Lê Hạo đang ngồi trên ghế đại sư, trong lòng rất khó bình tĩnh.
Tiếng chém giết cuồng bạo bên ngoài vang vọng trong không gian. Ông ta có thể nghe thấy rõ ràng.
Nhưng lúc này, tiếng chém giết ngừng lại … Điều này khiến ông ta càng thêm bất an.
Không biết kết cục như thế nào.
Tuy rằng Lê Hạo có lòng tin với hai vị nhà họ Dương, nhưng dù sao đó cũng là Long Vương.
Trong giây tiếp theo, một đám cấp dưới vội vàng chạy tới!
“Sao rồi? Hai vị hào kiệt nhà họ Dương đã giết hắn chưa?” Lê Hạo lo lắng hỏi.
“Báo cáo! hai vị hào kiệt nhà họ Dương…bị chém đầu tại chỗ…” Tên cấp dưới run rẩy quỳ xuống đất báo cáo!
Như sét đánh ngang tai! Lúc này, thân thể già nua của Lê Hạo run lên kịch liệt, ông ta lùi lại mấy bước, suýt nữa thì ngã xuống đất!
Vài tên cấp dưới vội vàng tiến lên đỡ!
Lê Hạo vô cùng hoảng hốt. Môi không ngừng run rẩy. Hai vị hào kiệt nhà họ Dương…đều bị chém đầu?
Ngay cả Nhà họ Dương cũng không ngăn cản được hắn ư?
“Mau hạ lệnh cho tất cả mọi người người. Cản hắn lại. Nhất định phải giữ hắn lại. Tổ chức đặc công sẽ sớm tới đây! Kéo dài thời gian cho tôi.” Toàn thân Lê Hạo run lên.
“Vù!” cây thương dài mạnh mẽ hướng tới… giây tiếp theo… nó đã cách nơi trên ngực trái của Trần Xuân Độ một cm!
Trần Xuân Độ một tay giữ chặt cán thương, như một dã thú … khiến Dương Trường Không không thể nhúc nhích một phân nào!
Dưới lớp mặt nạ, con ngươi của Trần Xuân Độ đầy vết hằn máu … sự giết chóc lan tràn vô tận!
“Vẽ đường cho hươu chạy, trong mắt các ngươi còn có hai chữ gia tộc, quốc gia sao?!” Giọng nói của Trần Xuân Độ vô cùng lạnh lẽo, mang theo sự âm trầm và cuồng bạo!
“A! Chết đi cho tao!” Hai mắt Dương Trường Không đỏ ngầu như một con mãnh thú điên loạn, hắn càng đâm mạnh tới, như muốn đâm thủng lồng ngực Trần Xuân Độ.
“Tiếp tay cho giặc…tai họa khủng khiếp…Tội này của mày không thể đối mặt với tổ tiên họ Dương…!”
Trần Xuân Độ hét lên, lại bộc phát lần nữa! cây thương bạc đầy giết chóc của Dương Trường Không dần dần bị bẻ cong bởi bàn tay trần của Trần Xuân Độ!
“Chết đi!” Dương Trường Không hai mắt đỏ như máu, đằng đằng sát khí!
Trần Xuân Độ mắt càng thêm máu lạnh, mang theo ý mỉa mai, “Hừ, ngoan cố ư, mày xúc phạm thanh danh ngàn năm của Nhà họ Dương. Hôm nay, tao sẽ thay mặt tổ tiên nhà họ Dương giải quyết!”
Cả người Trần Xuân Độ tỏa ra sát khí… Sự giết chóc trong nháy mắt tràn ra từ trong cơ thể đó.
“Rầm.” Ngân Long Thương đó bị sức mạnh kinh khủng của Trần Xuân Độ bóp nát, dần cong vẹo rồi biến dạng.
“Răng rắc” Có một thanh âm gay gắt vang lên!
Ngân Long Thương bị Trần Xuân Độ dùng tay không bóp nát.
Trần Xuân Độ bỗng chốc biến thành bóng mờ, mạnh mẽ lao tới.
Trong giây tiếp theo, bóng dáng của anh đã xuất hiện sau lưng Dương Trường Không!
“Xoẹt”
Là một tia đen lướt qua. Đó là một tia sáng đen nhanh như chớp!
Dương Trường Không lấy tay ôm lấy cổ mình. Đồng tử của anh ta đột nhiên mở mang theo sự hoảng sợ kinh hoàng.
Giây tiếp theo, đầu anh ta rơi xuống. Thân xác chia thành hai mảnh.
Hai vị hào kiệt của nhà họ Dương, kế tục võ thuật ngàn năm của gia tộc. Hai thiên tài võ học tuyệt thế, cuối cùng đều ngã xuống tại đây.
Dưới mặt nạ răng nanh, ánh mắt của Trần Xuân Độ đỏ ngầu. Đây là Long Vương, là Long Vương khiến người ngoài phải run sợ đi ra từ trong biển máu. Uy danh của Long Vương là tượng trưng cho sự tàn sát vô tận!
…
Trong biệt thự nhà họ Lê, Lê Hạo đang ngồi trên ghế đại sư, trong lòng rất khó bình tĩnh.
Tiếng chém giết cuồng bạo bên ngoài vang vọng trong không gian. Ông ta có thể nghe thấy rõ ràng.
Nhưng lúc này, tiếng chém giết ngừng lại … Điều này khiến ông ta càng thêm bất an.
Không biết kết cục như thế nào.
Tuy rằng Lê Hạo có lòng tin với hai vị nhà họ Dương, nhưng dù sao đó cũng là Long Vương.
Trong giây tiếp theo, một đám cấp dưới vội vàng chạy tới!
“Sao rồi? Hai vị hào kiệt nhà họ Dương đã giết hắn chưa?” Lê Hạo lo lắng hỏi.
“Báo cáo! hai vị hào kiệt nhà họ Dương…bị chém đầu tại chỗ…” Tên cấp dưới run rẩy quỳ xuống đất báo cáo!
Như sét đánh ngang tai! Lúc này, thân thể già nua của Lê Hạo run lên kịch liệt, ông ta lùi lại mấy bước, suýt nữa thì ngã xuống đất!
Vài tên cấp dưới vội vàng tiến lên đỡ!
Lê Hạo vô cùng hoảng hốt. Môi không ngừng run rẩy. Hai vị hào kiệt nhà họ Dương…đều bị chém đầu?
Ngay cả Nhà họ Dương cũng không ngăn cản được hắn ư?
“Mau hạ lệnh cho tất cả mọi người người. Cản hắn lại. Nhất định phải giữ hắn lại. Tổ chức đặc công sẽ sớm tới đây! Kéo dài thời gian cho tôi.” Toàn thân Lê Hạo run lên.
Bình luận facebook