Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 815
CHƯƠNG 815
Cùng lúc đó, bên ngoài khách sạn, cảnh tượng cũng tương tự, một trận đạn lửa điên cuồng!
Tia lửa đạn bay ra, phá vỡ cả bầu trời đêm, toàn bộ khung cảnh lập tức biến thành một bãi chiến trường!
“Vèo vèo vèo!”
Vô số tia lửa xuyên thấu bầu trời đêm, bắn ra từ phòng khách sạn, tập kích về phía Trần Xuân Độ!
Bên ngoài khách sạn, hàng ngàn tia đạn bắn về phía Trần Xuân Độ! Cũng ngay tại lúc này, một vầng sáng đen nhanh chóng lóe lên!
“Bang bang bang!”
Âm thanh kháng cự thanh thúy vang lên!
Bên trong khách sạn, đám sát thủ lộ ra tia hoảng sợ… Bọn chúng còn chưa kịp phản ứng, chứ đừng nói gì đến chống đỡ!
Mấy tên sát thủ trực tiếp bị ngọn lửa từ trên trời rơi xuống đánh trúng, ngã xuống trong vũng máu!
“Tạch tạch tạch…!” Hỏa lực điên cuồng bắn phá! Vô số ngọn lửa mãnh liệt trào ra!
Mặc dù đám sát thủ đã được huấn luyện chuyên nghiệp, nhưng… bọn chúng chưa bao giờ gặp phải kiểu bày trận sát phạt đáng sợ như vậy!
Ở nước C… không ngờ lại có loại vũ khí nhiệt hạng nặng có sức công phá lớn đến vậy?! Quả thật là chưa từng nghĩ tới!!
Trước một đợt áp chế hỏa lực hạng nặng kinh hoàng, tất cả mọi người… đều bị biến thành bia mục tiêu bằng thịt!
Lại thêm một tên sát thủ ngã xuống đất… Khắp mặt đất đều là xác người nhuốm đầy máu tươi!
“Mau tránh đi! Tránh đi!” Tên thủ lĩnh Dương Hạ hét lên!! Lúc này, bọn chúng đã lâm vào tình thế tuyệt vọng khó có thể sống sót, đành phải chiến đấu đến chết!
Bên ngoài khách sạn, tất cả sát thủ nhìn thấy một người đàn ông chậm rãi đi ra từ trong bóng tối, sắc mặt của bọn chúng đều hiện lên vẻ kinh hãi, lập tức rút súng lục ra, chuẩn bị đánh trả…
Đột nhiên, ánh mắt Dương Hạ sửng sốt, thân hình Trần Xuân Độ lập tức vọt lên, đôi chân dài hóa thành thứ vũ khí đáng sợ!
“Rầm——!” Một tên sát thủ bị đá văng ra mấy mét, miệng nôn ra máu!
Sắc mặt đám sát thủ đột ngột thay đổi! Bọn chúng xúm lại, cố gắng ngăn chặn người đàn ông có sức mạnh kinh người này!
Hai tay Trần Xuân Độ hờ hững chắp sau lưng, hai chân dài biến thành vũ khí giết người!
“Rầm rầm rầm ——!” Trong bóng tối, từng người từng người bị đá bay, đám sát thủ trước mặt anh căn bản không đủ sức để phản kháng! Trong đêm tối, bóng người bay tứ tung! Máu tươi chảy thành vũng!
Trong không khí ngập tràn mùi tanh và sắc đỏ của máu.
Lúc này, Trần Xuân Độ cuối cùng cũng lộ ra vẻ hưởng thụ: “Mùi vị này đã rất lâu rồi…” Đây là mùi máu tươi, mùi chỉ có thể thưởng thức được ở chiến trường.
“À… thì ra là vậy.” Nụ cười của Trần Xuân Độ nhàn nhạt mà đầy vẻ dữ tợn, giống như đây không phải chuyện gì to tát.
Trong đêm đen, Long Vương một mình xông pha, ra vào trận mạc như chốn không người!
Toàn bộ trận chiến nằm trong tầm kiểm soát của anh! Cả tòa nhà cổ kính trở thành miếng mồi ngon cho anh!
Sắc mặt Dương Hạ đông cứng lại, con ngươi thoáng hiện lên tia dữ tợn, quỷ dị, khóa chặt lấy người Trần Xuân Độ: “Mày… là Long Vương?”
“Tao chính là Long Vương.” Trong sắc đen của màn đêm, Trần Xuân Độ chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt…
chống lại tầm mắt của Dương Hạ.
Hai tia nhìn đáng sợ giao nhau giữa không trung! Sát khí tràn lan!
“Được lắm! Mày chính là người tao đang tìm! Tao nhận mệnh Ma Minh nhiệm vụ cấp S đến chém đầu mày!!” Giọng nói của Dương Hạ lạnh lẽo, toát ra sát khí!
Cùng lúc đó, xung quanh… vô số súng trường hỏa lực hạng nặng lập tức chĩa về phía anh…! Tất cả đầu súng đều nhắm vào cùng một mục tiêu —— Trần Xuân Độ!
“Giết.” Dương Hạ ra lệnh, khóe miệng nâng lên đầy hưng phấn mà dữ tợn.
Cùng lúc đó, bên ngoài khách sạn, cảnh tượng cũng tương tự, một trận đạn lửa điên cuồng!
Tia lửa đạn bay ra, phá vỡ cả bầu trời đêm, toàn bộ khung cảnh lập tức biến thành một bãi chiến trường!
“Vèo vèo vèo!”
Vô số tia lửa xuyên thấu bầu trời đêm, bắn ra từ phòng khách sạn, tập kích về phía Trần Xuân Độ!
Bên ngoài khách sạn, hàng ngàn tia đạn bắn về phía Trần Xuân Độ! Cũng ngay tại lúc này, một vầng sáng đen nhanh chóng lóe lên!
“Bang bang bang!”
Âm thanh kháng cự thanh thúy vang lên!
Bên trong khách sạn, đám sát thủ lộ ra tia hoảng sợ… Bọn chúng còn chưa kịp phản ứng, chứ đừng nói gì đến chống đỡ!
Mấy tên sát thủ trực tiếp bị ngọn lửa từ trên trời rơi xuống đánh trúng, ngã xuống trong vũng máu!
“Tạch tạch tạch…!” Hỏa lực điên cuồng bắn phá! Vô số ngọn lửa mãnh liệt trào ra!
Mặc dù đám sát thủ đã được huấn luyện chuyên nghiệp, nhưng… bọn chúng chưa bao giờ gặp phải kiểu bày trận sát phạt đáng sợ như vậy!
Ở nước C… không ngờ lại có loại vũ khí nhiệt hạng nặng có sức công phá lớn đến vậy?! Quả thật là chưa từng nghĩ tới!!
Trước một đợt áp chế hỏa lực hạng nặng kinh hoàng, tất cả mọi người… đều bị biến thành bia mục tiêu bằng thịt!
Lại thêm một tên sát thủ ngã xuống đất… Khắp mặt đất đều là xác người nhuốm đầy máu tươi!
“Mau tránh đi! Tránh đi!” Tên thủ lĩnh Dương Hạ hét lên!! Lúc này, bọn chúng đã lâm vào tình thế tuyệt vọng khó có thể sống sót, đành phải chiến đấu đến chết!
Bên ngoài khách sạn, tất cả sát thủ nhìn thấy một người đàn ông chậm rãi đi ra từ trong bóng tối, sắc mặt của bọn chúng đều hiện lên vẻ kinh hãi, lập tức rút súng lục ra, chuẩn bị đánh trả…
Đột nhiên, ánh mắt Dương Hạ sửng sốt, thân hình Trần Xuân Độ lập tức vọt lên, đôi chân dài hóa thành thứ vũ khí đáng sợ!
“Rầm——!” Một tên sát thủ bị đá văng ra mấy mét, miệng nôn ra máu!
Sắc mặt đám sát thủ đột ngột thay đổi! Bọn chúng xúm lại, cố gắng ngăn chặn người đàn ông có sức mạnh kinh người này!
Hai tay Trần Xuân Độ hờ hững chắp sau lưng, hai chân dài biến thành vũ khí giết người!
“Rầm rầm rầm ——!” Trong bóng tối, từng người từng người bị đá bay, đám sát thủ trước mặt anh căn bản không đủ sức để phản kháng! Trong đêm tối, bóng người bay tứ tung! Máu tươi chảy thành vũng!
Trong không khí ngập tràn mùi tanh và sắc đỏ của máu.
Lúc này, Trần Xuân Độ cuối cùng cũng lộ ra vẻ hưởng thụ: “Mùi vị này đã rất lâu rồi…” Đây là mùi máu tươi, mùi chỉ có thể thưởng thức được ở chiến trường.
“À… thì ra là vậy.” Nụ cười của Trần Xuân Độ nhàn nhạt mà đầy vẻ dữ tợn, giống như đây không phải chuyện gì to tát.
Trong đêm đen, Long Vương một mình xông pha, ra vào trận mạc như chốn không người!
Toàn bộ trận chiến nằm trong tầm kiểm soát của anh! Cả tòa nhà cổ kính trở thành miếng mồi ngon cho anh!
Sắc mặt Dương Hạ đông cứng lại, con ngươi thoáng hiện lên tia dữ tợn, quỷ dị, khóa chặt lấy người Trần Xuân Độ: “Mày… là Long Vương?”
“Tao chính là Long Vương.” Trong sắc đen của màn đêm, Trần Xuân Độ chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt…
chống lại tầm mắt của Dương Hạ.
Hai tia nhìn đáng sợ giao nhau giữa không trung! Sát khí tràn lan!
“Được lắm! Mày chính là người tao đang tìm! Tao nhận mệnh Ma Minh nhiệm vụ cấp S đến chém đầu mày!!” Giọng nói của Dương Hạ lạnh lẽo, toát ra sát khí!
Cùng lúc đó, xung quanh… vô số súng trường hỏa lực hạng nặng lập tức chĩa về phía anh…! Tất cả đầu súng đều nhắm vào cùng một mục tiêu —— Trần Xuân Độ!
“Giết.” Dương Hạ ra lệnh, khóe miệng nâng lên đầy hưng phấn mà dữ tợn.
Bình luận facebook