Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 820
CHƯƠNG 820
Dương Hạ bị một thanh đoản kiếm uy lực kinh người trực tiếp đánh bay!
“Ầm!” Dương Hạ hung hăng đập vào vách tường của khách sạn, bức tường không chịu nổi sức lực lập tức sụp đổ!
Dương Hạ nặng nề ngã vào trong đống đổ nát, máu không ngừng trào ra khỏi miệng … Gã rốt cuộc cũng không ngăn cản được!
Thanh Long Nha đó được cắm trên mặt đất bên cạnh gã, tản ra một tia sáng lạnh khiến người run rẩy!
Dương Hạ kinh hãi run lên… Lúc này đây … Gã rốt cục cũng nhìn rõ ràng thanh Long Nha mang theo phong cách cổ xưa này!
Lưỡi kiếm đơn giản, phần lưng sắc nhọn được bao phủ bởi những đường nét kỳ dị, giống như đồ đằng, toát ra khí chất giết người ghê tợn!
Cả người Dương Hạ run lên, đồng tử co rút kịch liệt!
“Long Nha!” Giọng nói của Dương Hạ khẽ run rẩy, kinh ngạc như không thể tin được! Cuối cùng gã cũng nhận ra nó! Thanh Long Nha khủng khiếp này đã làm chấn động toàn bộ thế giới hải ngoại!
Nó … Đại diện cho điều cấm kỵ của lịch sử đẫm máu ở nước ngoài!
Theo truyền thuyết, Long Vương đã sử dụng một thanh Long Nha, xuyên thủng khoảng không, một kiếm đã từng giải quyết trăm chuyện lớn nhỏ!
Trong đêm đen, Trần Xuân Độ chậm rãi đi tới, mỗi một bước đi mang theo sát khí vô cùng chấn động!
Đồng tử Dương Hạ co rút kịch liệt, nhìn chằm chằm bóng dáng quen thuộc mà khiến người sợ hãi trong đêm đen kia! Bóng dáng đó đang chầm chậm đi đến … Như mang theo sát khí của màn đêm lan tràn vô tận!
Lúc này, thân thể Dương Hạ kịch liệt run lên! Con ngươi kinh hoàng run rẩy …!
Mặc dù chưa bao giờ tận mắt nhìn thấy “Cấm kỵ khủng bố” đó, nhưng gã… Cũng đã hơn một lần nghe tin được đồn về tên trùm của Ma Minh!
Trong ảnh, bóng dáng đứng trên xác chết đẫm máu, cả đời này gã ta không cách nào quên được.
“Mày… Mày đến tột cùng là ai?!!!” Thân thể Dương Hạ run rẩy kịch liệt, đó là nỗi sợ hãi phát ra từ tận bên trong linh hồn!
Sắc mặt Trần Xuân Độ lạnh lùng, hai mắt đỏ như màu máu, trong đôi con ngươi đỏ ngầu kia: “Mày không biết tao là Long Vương sao?”
Giọng nói của anh ta giống như một con quỷ đến từ địa ngục, trong đêm đen có vẻ dữ tợn quỷ dị!
Dương Hạ mang theo vẻ mặt khiếp sợ, toàn thân kịch liệt run rẩy!
Hai mắt Trần Xuân Độ đỏ tươi, khóe miệng … Dấy lên một tia lạnh lùng quỷ dị: “Tao, chính là…Trần Xuân Độ.”
Ầm! Vào lúc này, con ngươi của Dương Hạ co rút kịch liệt! Cơ thể đột nhiên run lên! Không dám tin vào mắt mình…Gã kinh hãi nhìn bóng người trước mặt?!
Sự run rẩy của gã đã đạt đến giới hạn … Đó thật sự là một nổi hoảng loạn khủng bố, một cơn chấn động vô cùng to lớn!
“Long Vương !!” Giọng nói của Dương Hạ kịch liệt run rẩy… Cổ họng khàn khàn mang theo sự kinh hãi, nổi sợ hãi đó trước nay chưa từng có, đó chính là sự sợ hãi do linh hồn bị chấn động!
Xì xào ~! Những sát thủ sống sót xung quanh … Nghe thấy từ “Long Vương”, tất cả đều bị giật lùi lui về phía sau …! Thậm chí hai chân của đám sát thủ kia mềm nhũn, trực tiếp bị dọa sợ đến xụi lơ trên mặt đất…Thân thể hoảng sợ không thể đứng dậy nổi!
Hai từ này … Dường như là một điều cấm kỵ chưa từng có!
Trong một đêm, tất cả sát thủ rốt cuộc không chịu nổi hoảng sợ vô cùng khủng bố này, mềm nhũn run rẩy ngã quỳ xuống đất … Đó là nổi sợ do linh hồn bị chấn động!!
Trong một khoảnh khắc … Tất cả những tên sát thủ do sợ hãi mà ngã xụi lơ trên mặt đất?!
Tại sao thế này?! Đã xảy ra chuyện gì vậy?
Đôi mắt của Trần Xuân Độ đỏ rực như một con ác quỷ,anh ta chậm rãi bước về phía Dương Hạ hệt như Tu la giáng xuống!
Dương Hạ và đám sát thủ không khỏi run rẩy, đó là nỗi sợ hãi từ sâu thẳm tâm hồn họ!
“Ma Minh …” Giọng Trần Xuân Độ bình tĩnh, nhưng lại mang theo cỗ sát khí đẫm máu hệt như Tu la!
Dương Hạ kịch liệt run rẩy, trực tiếp ngã xuống đất … Đồng tử hoảng sợ vô cùng, chính là hoảng sợ đến linh hồn đang run rẩy!
Dương Hạ bị một thanh đoản kiếm uy lực kinh người trực tiếp đánh bay!
“Ầm!” Dương Hạ hung hăng đập vào vách tường của khách sạn, bức tường không chịu nổi sức lực lập tức sụp đổ!
Dương Hạ nặng nề ngã vào trong đống đổ nát, máu không ngừng trào ra khỏi miệng … Gã rốt cuộc cũng không ngăn cản được!
Thanh Long Nha đó được cắm trên mặt đất bên cạnh gã, tản ra một tia sáng lạnh khiến người run rẩy!
Dương Hạ kinh hãi run lên… Lúc này đây … Gã rốt cục cũng nhìn rõ ràng thanh Long Nha mang theo phong cách cổ xưa này!
Lưỡi kiếm đơn giản, phần lưng sắc nhọn được bao phủ bởi những đường nét kỳ dị, giống như đồ đằng, toát ra khí chất giết người ghê tợn!
Cả người Dương Hạ run lên, đồng tử co rút kịch liệt!
“Long Nha!” Giọng nói của Dương Hạ khẽ run rẩy, kinh ngạc như không thể tin được! Cuối cùng gã cũng nhận ra nó! Thanh Long Nha khủng khiếp này đã làm chấn động toàn bộ thế giới hải ngoại!
Nó … Đại diện cho điều cấm kỵ của lịch sử đẫm máu ở nước ngoài!
Theo truyền thuyết, Long Vương đã sử dụng một thanh Long Nha, xuyên thủng khoảng không, một kiếm đã từng giải quyết trăm chuyện lớn nhỏ!
Trong đêm đen, Trần Xuân Độ chậm rãi đi tới, mỗi một bước đi mang theo sát khí vô cùng chấn động!
Đồng tử Dương Hạ co rút kịch liệt, nhìn chằm chằm bóng dáng quen thuộc mà khiến người sợ hãi trong đêm đen kia! Bóng dáng đó đang chầm chậm đi đến … Như mang theo sát khí của màn đêm lan tràn vô tận!
Lúc này, thân thể Dương Hạ kịch liệt run lên! Con ngươi kinh hoàng run rẩy …!
Mặc dù chưa bao giờ tận mắt nhìn thấy “Cấm kỵ khủng bố” đó, nhưng gã… Cũng đã hơn một lần nghe tin được đồn về tên trùm của Ma Minh!
Trong ảnh, bóng dáng đứng trên xác chết đẫm máu, cả đời này gã ta không cách nào quên được.
“Mày… Mày đến tột cùng là ai?!!!” Thân thể Dương Hạ run rẩy kịch liệt, đó là nỗi sợ hãi phát ra từ tận bên trong linh hồn!
Sắc mặt Trần Xuân Độ lạnh lùng, hai mắt đỏ như màu máu, trong đôi con ngươi đỏ ngầu kia: “Mày không biết tao là Long Vương sao?”
Giọng nói của anh ta giống như một con quỷ đến từ địa ngục, trong đêm đen có vẻ dữ tợn quỷ dị!
Dương Hạ mang theo vẻ mặt khiếp sợ, toàn thân kịch liệt run rẩy!
Hai mắt Trần Xuân Độ đỏ tươi, khóe miệng … Dấy lên một tia lạnh lùng quỷ dị: “Tao, chính là…Trần Xuân Độ.”
Ầm! Vào lúc này, con ngươi của Dương Hạ co rút kịch liệt! Cơ thể đột nhiên run lên! Không dám tin vào mắt mình…Gã kinh hãi nhìn bóng người trước mặt?!
Sự run rẩy của gã đã đạt đến giới hạn … Đó thật sự là một nổi hoảng loạn khủng bố, một cơn chấn động vô cùng to lớn!
“Long Vương !!” Giọng nói của Dương Hạ kịch liệt run rẩy… Cổ họng khàn khàn mang theo sự kinh hãi, nổi sợ hãi đó trước nay chưa từng có, đó chính là sự sợ hãi do linh hồn bị chấn động!
Xì xào ~! Những sát thủ sống sót xung quanh … Nghe thấy từ “Long Vương”, tất cả đều bị giật lùi lui về phía sau …! Thậm chí hai chân của đám sát thủ kia mềm nhũn, trực tiếp bị dọa sợ đến xụi lơ trên mặt đất…Thân thể hoảng sợ không thể đứng dậy nổi!
Hai từ này … Dường như là một điều cấm kỵ chưa từng có!
Trong một đêm, tất cả sát thủ rốt cuộc không chịu nổi hoảng sợ vô cùng khủng bố này, mềm nhũn run rẩy ngã quỳ xuống đất … Đó là nổi sợ do linh hồn bị chấn động!!
Trong một khoảnh khắc … Tất cả những tên sát thủ do sợ hãi mà ngã xụi lơ trên mặt đất?!
Tại sao thế này?! Đã xảy ra chuyện gì vậy?
Đôi mắt của Trần Xuân Độ đỏ rực như một con ác quỷ,anh ta chậm rãi bước về phía Dương Hạ hệt như Tu la giáng xuống!
Dương Hạ và đám sát thủ không khỏi run rẩy, đó là nỗi sợ hãi từ sâu thẳm tâm hồn họ!
“Ma Minh …” Giọng Trần Xuân Độ bình tĩnh, nhưng lại mang theo cỗ sát khí đẫm máu hệt như Tu la!
Dương Hạ kịch liệt run rẩy, trực tiếp ngã xuống đất … Đồng tử hoảng sợ vô cùng, chính là hoảng sợ đến linh hồn đang run rẩy!
Bình luận facebook