Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 919
CHƯƠNG 919
Một gã thương nhân trẻ tuổi run rẩy lau mồ hôi lạnh trên trán… Tình cảnh này hoàn toàn vượt quá phạm vi chịu đựng của anh ta.
Người đàn ông thân sĩ thờ phụng cơ đốc giáo dùng sức giơ tay lên trước ngực vẽ hình chữ thập, nỗ lực cầu xin Chúa Trời… Lúc này trong lòng anh ta hết sức kinh hãi, chỉ có thể dùng phương thức cầu xin để hóa giải…
Lê Kim Huyên đứng ở một bên, gương mặt ngây ngốc… Cô hoàn toàn không phản ứng kịp… Tình cảnh tiến triển đến nước này hoàn toàn vượt quá tưởng tượng của cô…
Trần Xuân Độ nghiêng đầu qua chỗ khác nhìn về phía nữ thần tổng giám đốc, bất đắc dĩ nhún vai với cô…
Lúc này, đám nhân viên bảo vệ cũng mang vẻ mặt ngơ ngác kinh ngạc, hơn nửa ngày mới phản ứng lại được! Bọn họ trực tiếp móc côn điện ra, định đánh nhau ngay tại nơi này!
“Dừng tay.” Nhưng đúng lúc đó, một tiếng quát cáu kỉnh vang lên!
Tất cả mọi người đều quay đầu lại!
Chỉ thấy một người đàn ông trung niên mặc một bộ đồ Tây phẳng phiu bưng ly rượu chậm rãi tiến lên!
Nhân viên an ninh nhìn thấy người đàn ông này, tất cả đều thối lui, hết sức cung kính gọi: “Hội trưởng La.”
Thời điểm đám khách mời nhìn thấy người đàn ông trung niên này, ai nấy cũng đều kinh ngạc. Bọn họ kịp phản ứng lại, liên tục gật đầu chào hỏi ông ta, giọng nói mang theo sự tôn kính.
“Xin chào hội trưởng La.”
“Hội trưởng La ngài tới rồi!”
Người đàn ông trung niên chậm rãi gật đầu, cứ như vậy thong thả tiến lên phía trước. Khi ông ta đứng ở chỗ này, không khí bên trong phòng tiệc nhất thời trở nên yên tĩnh. Cả người ông ta tản ra một loại khí thế lạnh nhạt, cứ như thể nắm trong tay toàn bộ tình hình vậy!
Đôi mắt xinh đẹp của Lê Kim Huyên sững ra nhìn người đàn ông trung niên… Tất nhiên cô biết ông ta…
Vị này chính là một nhân tài kiệt xuất trong giới kinh doanh ở Thành phố T, hội trưởng thương hội thành phố T tiếng tăm lừng lẫy, La Hạo Nhiên!
La Hạo Nhiên chậm rãi tiến lên, nói với đám nhân viên an ninh: “Tất cả đi xuống đi.”
Đám nhân viên an ninh cung kính khom người, sau đó đồng loạt lui xuống…
Các khách mời có mặt ở đây đều có chút há hốc mồm… Đây là tình huống gì vậy? Trần Xuân Độ gây ra động tĩnh lớn như thế ở trong phòng tiệc… liên tiếp tát hai người ngất xỉu… vậy mà hội trưởng La lại không truy cứu?
Trần Xuân Độ nhìn chằm chằm vào La Hạo Nhiên với vẻ ẩn ý, lên tiếng hỏi: “Ông là ai vậy?”
Trần Xuân Độ hết sức vô lại mở miệng, điệu bộ cực kỳ kiêu ngạo.
La Hạo Nhiên nhìn Trần Xuân Độ một hồi lâu, sau đó chậm rãi giơ tay, tự giới thiệu chính mình: “Tôi là La Hạo Nhiên, hội trưởng thương hội thành phố T.”
Trần Xuân Độ lãnh đạm liếc mắt nhìn ông ta, hoàn toàn không có ý định bắt tay với ông ta…
Nhìn thấy Trần Xuân Độ vậy mà lại không bắt tay mình, sắc mặt La Hạo Nhiên vẫn không thay đổi, vô cùng tự nhiên thu tay về.
Một đám khách mời tại hiện trường càng thêm trợn tròn mắt! Bốn phía xung quanh vang lên tiếng nghị luận rì rầm…
“Trời ơi… người này thật trâu mà… ngay cả hội trưởng La muốn bắt tay anh ta mà anh ta cũng không tiếp?”
Một gã thương nhân trẻ tuổi run rẩy lau mồ hôi lạnh trên trán… Tình cảnh này hoàn toàn vượt quá phạm vi chịu đựng của anh ta.
Người đàn ông thân sĩ thờ phụng cơ đốc giáo dùng sức giơ tay lên trước ngực vẽ hình chữ thập, nỗ lực cầu xin Chúa Trời… Lúc này trong lòng anh ta hết sức kinh hãi, chỉ có thể dùng phương thức cầu xin để hóa giải…
Lê Kim Huyên đứng ở một bên, gương mặt ngây ngốc… Cô hoàn toàn không phản ứng kịp… Tình cảnh tiến triển đến nước này hoàn toàn vượt quá tưởng tượng của cô…
Trần Xuân Độ nghiêng đầu qua chỗ khác nhìn về phía nữ thần tổng giám đốc, bất đắc dĩ nhún vai với cô…
Lúc này, đám nhân viên bảo vệ cũng mang vẻ mặt ngơ ngác kinh ngạc, hơn nửa ngày mới phản ứng lại được! Bọn họ trực tiếp móc côn điện ra, định đánh nhau ngay tại nơi này!
“Dừng tay.” Nhưng đúng lúc đó, một tiếng quát cáu kỉnh vang lên!
Tất cả mọi người đều quay đầu lại!
Chỉ thấy một người đàn ông trung niên mặc một bộ đồ Tây phẳng phiu bưng ly rượu chậm rãi tiến lên!
Nhân viên an ninh nhìn thấy người đàn ông này, tất cả đều thối lui, hết sức cung kính gọi: “Hội trưởng La.”
Thời điểm đám khách mời nhìn thấy người đàn ông trung niên này, ai nấy cũng đều kinh ngạc. Bọn họ kịp phản ứng lại, liên tục gật đầu chào hỏi ông ta, giọng nói mang theo sự tôn kính.
“Xin chào hội trưởng La.”
“Hội trưởng La ngài tới rồi!”
Người đàn ông trung niên chậm rãi gật đầu, cứ như vậy thong thả tiến lên phía trước. Khi ông ta đứng ở chỗ này, không khí bên trong phòng tiệc nhất thời trở nên yên tĩnh. Cả người ông ta tản ra một loại khí thế lạnh nhạt, cứ như thể nắm trong tay toàn bộ tình hình vậy!
Đôi mắt xinh đẹp của Lê Kim Huyên sững ra nhìn người đàn ông trung niên… Tất nhiên cô biết ông ta…
Vị này chính là một nhân tài kiệt xuất trong giới kinh doanh ở Thành phố T, hội trưởng thương hội thành phố T tiếng tăm lừng lẫy, La Hạo Nhiên!
La Hạo Nhiên chậm rãi tiến lên, nói với đám nhân viên an ninh: “Tất cả đi xuống đi.”
Đám nhân viên an ninh cung kính khom người, sau đó đồng loạt lui xuống…
Các khách mời có mặt ở đây đều có chút há hốc mồm… Đây là tình huống gì vậy? Trần Xuân Độ gây ra động tĩnh lớn như thế ở trong phòng tiệc… liên tiếp tát hai người ngất xỉu… vậy mà hội trưởng La lại không truy cứu?
Trần Xuân Độ nhìn chằm chằm vào La Hạo Nhiên với vẻ ẩn ý, lên tiếng hỏi: “Ông là ai vậy?”
Trần Xuân Độ hết sức vô lại mở miệng, điệu bộ cực kỳ kiêu ngạo.
La Hạo Nhiên nhìn Trần Xuân Độ một hồi lâu, sau đó chậm rãi giơ tay, tự giới thiệu chính mình: “Tôi là La Hạo Nhiên, hội trưởng thương hội thành phố T.”
Trần Xuân Độ lãnh đạm liếc mắt nhìn ông ta, hoàn toàn không có ý định bắt tay với ông ta…
Nhìn thấy Trần Xuân Độ vậy mà lại không bắt tay mình, sắc mặt La Hạo Nhiên vẫn không thay đổi, vô cùng tự nhiên thu tay về.
Một đám khách mời tại hiện trường càng thêm trợn tròn mắt! Bốn phía xung quanh vang lên tiếng nghị luận rì rầm…
“Trời ơi… người này thật trâu mà… ngay cả hội trưởng La muốn bắt tay anh ta mà anh ta cũng không tiếp?”
Bình luận facebook