Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 926
CHƯƠNG 926
Rất khó có thể tưởng tượng, nếu để những người khác trong nhà họ Vương biết chuyện, nếu như tin tức truyền về dòng họ… Chỉ sợ Vương Vô Địch anh ta sẽ thân bại danh liệt, anh ta sẽ trở thành trò chơi của đám thiên kiêu ở các dòng họ võ đạo khác!
Còn Trần Xuân Độ kia… lúc này Vương Vô Địch chỉ có một mong muốn, cũng là phương pháp duy nhất có thể giải trừ mối hận trong lòng anh ta! Đó chính là Trần Xuân Độ phải chết!
Vương Vô Địch vô thức nắm chặt hai tay… Giờ khắc này, cơn phẫn nộ trong lòng Vương Vô Địch khó có thể ngăn chặn! Anh ta nhất định… nhất định phải chém! Không tiếc bất cứ giá nào cũng phải chém chết Trần Xuân Độ!
Hơi thở của Vương Vô Địch kéo theo hơi lạnh, trực tiếp gọi tới một dãy số!
“Cậu Vương, không phải cậu đến thành phố T sao, có việc gì cần phân phó?” Trong điện thoại, một âm thanh già nua chậm rãi truyền ra. Tuy già nua không gì sánh được nhưng lại lộ vẻ thâm thúy.
“Bác Hai, tôi cần nhờ bác một việc!” Vương Vô Địch siết chặt nắm đấm, âm thanh khàn khàn cất lên, mang theo sát khí bén nhọn.
Bên kia điện thoại, bác Hai của Vương Vô Địch đầu tiên là yên lặng một lát, sau đó âm thanh kinh ngạc cất lên, chậm rãi hỏi: “Chuyện gì mà lại cần nhờ tôi? Lẽ nào cậu gặp phiền phức ở thành phố T sao?”
Sắc mặt Vương Vô Địch trở nên dữ tợn, anh ta chậm rãi nói: “Tôi muốn chém một người! Cần Liệp Ưng!”
“Cậu Hai, cậu muốn chém ai? Vậy mà lại cần Liệp Ưng xuất thủ?” Giọng điệu của bác Hai càng thêm khiếp sợ! Liệp Ưng chính là một trong những thủ đoạn ẩn giấu của của nhà họ Vương, nếu không có tình huống gì đặc biệt, tuyệt đối không thể điều động Liệp Ưng… Đó là vũ khí bí mật đủ để cứu vớt cả dòng tộc!
Ánh mắt Vương Vô Địch chăm chú ngưng tụ, cả người mang theo sát cơ ngập trời, anh ta chậm rãi phun ra ba chữ: “Trần… Xuân Độ!”
Đầu bên kia điện thoại hoàn toàn yên tĩnh! Bác Hai không nói gì, dường như ông ta đang rơi vào trầm tư!
Trong điện thoại, lần thứ hai bác Hai rơi vào trầm tư! Điều động Liệp Ưng… Đây cũng không phải hành động bình thường! Thân phận của Liệp Ưng quá mức nhạy cảm! Nếu như giữa chừng có chuyện không may xảy ra, hậu quả thật sự là không thể tưởng tượng nổi!
“Bác Hai, lúc này, bác phải giúp tôi!” Vương Vô Địch siết chặt nắm đấm khẩn cầu! Cậu Hai của nhà họ Vương… chưa bao giờ khẩn cầu trước mặt trưởng bối như! Chẳng bao lâu sau, anh ta sẽ hô mưa gọi gió ở Yên Kinh, sao lại phải cầu tình làm gì? Cũng đâu cần mượn nhờ lực lượng của gia tộc? Chỉ dựa vào một mình anh ta, chỉ cần mưu lược của anh ta là đã có thể chém được Càn Khôn, không ai địch nổi!
Thế mà hôm nay… đường đường là cậu hai của nhà họ Vương… lại phải vội vàng bấm số điện thoại của dòng tộc, khẩn cầu bác Hai… Vả lại, lỡ như anh ta không thể trả nổi cái giá khi điều động Liệp Ưng xuất kích thì sao? Đây… là một con đường không thể quay đầu! Vương Vô Địch thực sự bị ép!
“Cậu Hai, cậu nói vậy là đang làm khó tôi rồi…” Giọng nói của bác Hai hết sức bất đắc dĩ: “Liệp Ưng là thủ đoạn sát phạt lánh đời của nhà họ Vương, cậu Hai hẳn là còn hiểu rõ mặt lợi và mặt hại trong chuyện này hơn tôi… Nếu xuất hiện điều gì bất trắc, hậu quả…”
Vương Vô Địch siết chặt nắm tay, sắc mặt biến đổi nhiều lần, trịnh trọng nói: “Bác Hai, việc này… tôi tự có tính toán, hết thảy đều nằm trong lòng bàn tay của tôi! Tuyệt đối sẽ không xuất hiện sai lầm! Liệp Ưng vừa xuất động, Nhĩ Đông Trần sẽ chết! Tất cả… đều sẽ kết thúc!”
Trong điện thoại, bác Hai trầm mặc lần thứ ba! Ngay cả vị bác Hai đã trải qua biết bao mưa bão của Nhà họ Vương cũng không thể tùy tiện định đoạt chuyện này… ảnh hưởng của Liệp Ưng thực sự quá mức nhạy cảm!
“Hồi lâu sau, bác Hai chậm rãi thở dài một tiếng!
“Cậu Hai, cậu đã cố ý muốn gọi… vậy thì tôi sẽ liều mạng giúp cậu một lần!” Trong giọng nói già nua thâm thuý của bác Hai mang theo vẻ bất đắc dĩ.
Rất khó có thể tưởng tượng, nếu để những người khác trong nhà họ Vương biết chuyện, nếu như tin tức truyền về dòng họ… Chỉ sợ Vương Vô Địch anh ta sẽ thân bại danh liệt, anh ta sẽ trở thành trò chơi của đám thiên kiêu ở các dòng họ võ đạo khác!
Còn Trần Xuân Độ kia… lúc này Vương Vô Địch chỉ có một mong muốn, cũng là phương pháp duy nhất có thể giải trừ mối hận trong lòng anh ta! Đó chính là Trần Xuân Độ phải chết!
Vương Vô Địch vô thức nắm chặt hai tay… Giờ khắc này, cơn phẫn nộ trong lòng Vương Vô Địch khó có thể ngăn chặn! Anh ta nhất định… nhất định phải chém! Không tiếc bất cứ giá nào cũng phải chém chết Trần Xuân Độ!
Hơi thở của Vương Vô Địch kéo theo hơi lạnh, trực tiếp gọi tới một dãy số!
“Cậu Vương, không phải cậu đến thành phố T sao, có việc gì cần phân phó?” Trong điện thoại, một âm thanh già nua chậm rãi truyền ra. Tuy già nua không gì sánh được nhưng lại lộ vẻ thâm thúy.
“Bác Hai, tôi cần nhờ bác một việc!” Vương Vô Địch siết chặt nắm đấm, âm thanh khàn khàn cất lên, mang theo sát khí bén nhọn.
Bên kia điện thoại, bác Hai của Vương Vô Địch đầu tiên là yên lặng một lát, sau đó âm thanh kinh ngạc cất lên, chậm rãi hỏi: “Chuyện gì mà lại cần nhờ tôi? Lẽ nào cậu gặp phiền phức ở thành phố T sao?”
Sắc mặt Vương Vô Địch trở nên dữ tợn, anh ta chậm rãi nói: “Tôi muốn chém một người! Cần Liệp Ưng!”
“Cậu Hai, cậu muốn chém ai? Vậy mà lại cần Liệp Ưng xuất thủ?” Giọng điệu của bác Hai càng thêm khiếp sợ! Liệp Ưng chính là một trong những thủ đoạn ẩn giấu của của nhà họ Vương, nếu không có tình huống gì đặc biệt, tuyệt đối không thể điều động Liệp Ưng… Đó là vũ khí bí mật đủ để cứu vớt cả dòng tộc!
Ánh mắt Vương Vô Địch chăm chú ngưng tụ, cả người mang theo sát cơ ngập trời, anh ta chậm rãi phun ra ba chữ: “Trần… Xuân Độ!”
Đầu bên kia điện thoại hoàn toàn yên tĩnh! Bác Hai không nói gì, dường như ông ta đang rơi vào trầm tư!
Trong điện thoại, lần thứ hai bác Hai rơi vào trầm tư! Điều động Liệp Ưng… Đây cũng không phải hành động bình thường! Thân phận của Liệp Ưng quá mức nhạy cảm! Nếu như giữa chừng có chuyện không may xảy ra, hậu quả thật sự là không thể tưởng tượng nổi!
“Bác Hai, lúc này, bác phải giúp tôi!” Vương Vô Địch siết chặt nắm đấm khẩn cầu! Cậu Hai của nhà họ Vương… chưa bao giờ khẩn cầu trước mặt trưởng bối như! Chẳng bao lâu sau, anh ta sẽ hô mưa gọi gió ở Yên Kinh, sao lại phải cầu tình làm gì? Cũng đâu cần mượn nhờ lực lượng của gia tộc? Chỉ dựa vào một mình anh ta, chỉ cần mưu lược của anh ta là đã có thể chém được Càn Khôn, không ai địch nổi!
Thế mà hôm nay… đường đường là cậu hai của nhà họ Vương… lại phải vội vàng bấm số điện thoại của dòng tộc, khẩn cầu bác Hai… Vả lại, lỡ như anh ta không thể trả nổi cái giá khi điều động Liệp Ưng xuất kích thì sao? Đây… là một con đường không thể quay đầu! Vương Vô Địch thực sự bị ép!
“Cậu Hai, cậu nói vậy là đang làm khó tôi rồi…” Giọng nói của bác Hai hết sức bất đắc dĩ: “Liệp Ưng là thủ đoạn sát phạt lánh đời của nhà họ Vương, cậu Hai hẳn là còn hiểu rõ mặt lợi và mặt hại trong chuyện này hơn tôi… Nếu xuất hiện điều gì bất trắc, hậu quả…”
Vương Vô Địch siết chặt nắm tay, sắc mặt biến đổi nhiều lần, trịnh trọng nói: “Bác Hai, việc này… tôi tự có tính toán, hết thảy đều nằm trong lòng bàn tay của tôi! Tuyệt đối sẽ không xuất hiện sai lầm! Liệp Ưng vừa xuất động, Nhĩ Đông Trần sẽ chết! Tất cả… đều sẽ kết thúc!”
Trong điện thoại, bác Hai trầm mặc lần thứ ba! Ngay cả vị bác Hai đã trải qua biết bao mưa bão của Nhà họ Vương cũng không thể tùy tiện định đoạt chuyện này… ảnh hưởng của Liệp Ưng thực sự quá mức nhạy cảm!
“Hồi lâu sau, bác Hai chậm rãi thở dài một tiếng!
“Cậu Hai, cậu đã cố ý muốn gọi… vậy thì tôi sẽ liều mạng giúp cậu một lần!” Trong giọng nói già nua thâm thuý của bác Hai mang theo vẻ bất đắc dĩ.
Bình luận facebook