Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1138
CHƯƠNG 1138
Ngay lúc Trần Xuân Độ đang nằm sấp trên giường, cảm thán không biết phải làm sao, đột nhiên có tin nhắn từ Messenger gửi đến.
Trần Xuân Độ có chút phấn khởi, cho là Tôn Giai Giai cuối cùng đã trả lời tin nhắn của mình, nhanh chóng cầm lên xem, Kết quả, không phải tin nhắn từ Tôn Giai Giai, Mà là tin nhắn của em gái ngực to mới quen và kết bạn Facebook hôm nay… Lưu Tịnh Tịnh.
Lưu Tịnh Tịnh: Anh trai, tối đến quán bar uống rượu… Khi Trần Xuân Độ nhìn thấy tin nhắn này của cô ta, không khỏi sững sờ, uống rượu? Em gái ngực to đang hẹn mình sao?
Có điều, Trần Xuân Độ lúc này hiển nhiên không có tâm trạng đi trêu chọc em gái, người tình nhỏ bé Tôn Giai Giai của anh đã ghen thành ra như vậy rồi, anh không muốn có lỗi với Tôn Giai Giai, vì vậy, anh nhắn lại: Đã muộn rồi, không tiện lắm.
Không lâu sau, bên kia lại gửi tin nhắn đến, Lưu Tịnh Tịnh: Được rồi, không đến thì thôi, dù sao một cô gái như em, uống say sẽ nằm trong quán bar, bị người ta đưa đi, cũng chỉ có thể coi như mình xui xẻo.
Nhìn thấy những dòng này, trái tim của Trần Xuân Độ khẽ đập, một cô gái xinh đẹp như Lưu Tịnh Tịnh, nếu thật sự uống say, bị người ta đưa đi và lợi dụng, vậy thì, quả thật không thể chịu nổi! Khao khát bảo vệ ích kỷ của Trần Xuân Độ nhất thời dâng lên. Em gái ngực khủng tuyệt thế như vậy, anh làm sao có thể để người khác chạm vào được? Anh phải bảo vệ cô.
Thế là, cuối cùng Trần Xuân Độ đã chạy đến quán bar… Chiếc Maybach từ từ dừng trước cửa một quán bar sang trọng ở thành phố T.
Người ta nói, thành phố T là một thủ đô ma quái, một thành phố không ngủ. Đêm ở đây tràn ngập ánh đèn neon chói lóa.
Trong quán bar, đèn nhấp nháy rực rỡ, tiếng nhạc DJ sôi động không ngừng vang lên. Một nhóm người uống rượu lắc lư điên cuồng trên sàn nhảy của quán bar, thả hồn theo cảm xúc…!
Trần Xuân Độ đi xuyên qua đám người đang uốn éo điên cuồng, cuối cùng cũng tìm thấy bóng dáng xinh đẹp quen thuộc ở môt nơi trước quầy bar..!
Mái tóc dài xõa ngang vai, gương mặt xinh đẹp tinh xảo được mascara theo kiểu Hàn Quốc.
Nếu không phải tầm nhìn của Trần Xuân Độ tốt, suýt nữa đã không nhận ra! Đây, đây là cô gái trong sáng tuyệt đẹp như tranh vẽ của lúc sáng sao? Tại thời điểm này quả thật đã hóa thân thành nữ hoàng của hộp đêm!
Lưu Tịnh Tịnh lúc này hoàn toàn khác với khí chất trong sáng, xinh đẹp lúc đầu ban sáng… Cô ta của lúc này như trở thành một con người khác, giống như một nhân cách khác.
“Anh trai, ở đây…” Lưu Tịnh Tịnh cũng đã nhìn thấy Trần Xuân Độ trong đám người, giơ tay về phía anh vẫy gọi.
Trần Xuân Độ có chút lúng túng, chậm rãi đi về phía cô ta… “Sao lại tới những nơi như thế này? Nơi này rất phức tạp, con gái con đứa như em không sợ bị người ta lừa gạt sao?” Trần Xuân Độ chậm rãi nói.
Lưu Tịnh Tịnh chớp đôi mi dài và đẹp, từ tính nói: “Sao hả, anh đang quan tâm em sao?”
“Đây là một lời nhắc nhở có ý tốt.” Trần Xuân Độ châm một điếu thuốc với vẻ chán chường.
Lưu Tịnh Tịnh nở nụ cười ngọt ngào, đột nhiên chồm tới trước mặt Trần Xuân Độ và bất ngờ hôn lên mặt anh.
“Anh trai, cảm ơn anh…” Nụ cười của Lưu Tịnh Tịnh rất ngọt ngào, ngọt đến mức như khiến người ta phải tan chảy.
Trần Xuân Độ ngây ngẩn trong giây phút này, ngơ ngác nhìn cô nhóc trước mặt, giờ phút này, trên gương mặt thanh tú của anh đã hiện lên dấu môi son anh đào nhỏ.
Cô nhóc này, cũng quá, quá chủ động rồi thì phải?! Không nói không rằng đã hôn?! Lẽ nào, sinh viên đại hiện nay đều chủ động và nồng nhiệt như vậy sao?! Trái tim nhỏ bé của Trần Xuân Độ nhất thời nhảy dựng lên…!
Ngay lúc Trần Xuân Độ đang nằm sấp trên giường, cảm thán không biết phải làm sao, đột nhiên có tin nhắn từ Messenger gửi đến.
Trần Xuân Độ có chút phấn khởi, cho là Tôn Giai Giai cuối cùng đã trả lời tin nhắn của mình, nhanh chóng cầm lên xem, Kết quả, không phải tin nhắn từ Tôn Giai Giai, Mà là tin nhắn của em gái ngực to mới quen và kết bạn Facebook hôm nay… Lưu Tịnh Tịnh.
Lưu Tịnh Tịnh: Anh trai, tối đến quán bar uống rượu… Khi Trần Xuân Độ nhìn thấy tin nhắn này của cô ta, không khỏi sững sờ, uống rượu? Em gái ngực to đang hẹn mình sao?
Có điều, Trần Xuân Độ lúc này hiển nhiên không có tâm trạng đi trêu chọc em gái, người tình nhỏ bé Tôn Giai Giai của anh đã ghen thành ra như vậy rồi, anh không muốn có lỗi với Tôn Giai Giai, vì vậy, anh nhắn lại: Đã muộn rồi, không tiện lắm.
Không lâu sau, bên kia lại gửi tin nhắn đến, Lưu Tịnh Tịnh: Được rồi, không đến thì thôi, dù sao một cô gái như em, uống say sẽ nằm trong quán bar, bị người ta đưa đi, cũng chỉ có thể coi như mình xui xẻo.
Nhìn thấy những dòng này, trái tim của Trần Xuân Độ khẽ đập, một cô gái xinh đẹp như Lưu Tịnh Tịnh, nếu thật sự uống say, bị người ta đưa đi và lợi dụng, vậy thì, quả thật không thể chịu nổi! Khao khát bảo vệ ích kỷ của Trần Xuân Độ nhất thời dâng lên. Em gái ngực khủng tuyệt thế như vậy, anh làm sao có thể để người khác chạm vào được? Anh phải bảo vệ cô.
Thế là, cuối cùng Trần Xuân Độ đã chạy đến quán bar… Chiếc Maybach từ từ dừng trước cửa một quán bar sang trọng ở thành phố T.
Người ta nói, thành phố T là một thủ đô ma quái, một thành phố không ngủ. Đêm ở đây tràn ngập ánh đèn neon chói lóa.
Trong quán bar, đèn nhấp nháy rực rỡ, tiếng nhạc DJ sôi động không ngừng vang lên. Một nhóm người uống rượu lắc lư điên cuồng trên sàn nhảy của quán bar, thả hồn theo cảm xúc…!
Trần Xuân Độ đi xuyên qua đám người đang uốn éo điên cuồng, cuối cùng cũng tìm thấy bóng dáng xinh đẹp quen thuộc ở môt nơi trước quầy bar..!
Mái tóc dài xõa ngang vai, gương mặt xinh đẹp tinh xảo được mascara theo kiểu Hàn Quốc.
Nếu không phải tầm nhìn của Trần Xuân Độ tốt, suýt nữa đã không nhận ra! Đây, đây là cô gái trong sáng tuyệt đẹp như tranh vẽ của lúc sáng sao? Tại thời điểm này quả thật đã hóa thân thành nữ hoàng của hộp đêm!
Lưu Tịnh Tịnh lúc này hoàn toàn khác với khí chất trong sáng, xinh đẹp lúc đầu ban sáng… Cô ta của lúc này như trở thành một con người khác, giống như một nhân cách khác.
“Anh trai, ở đây…” Lưu Tịnh Tịnh cũng đã nhìn thấy Trần Xuân Độ trong đám người, giơ tay về phía anh vẫy gọi.
Trần Xuân Độ có chút lúng túng, chậm rãi đi về phía cô ta… “Sao lại tới những nơi như thế này? Nơi này rất phức tạp, con gái con đứa như em không sợ bị người ta lừa gạt sao?” Trần Xuân Độ chậm rãi nói.
Lưu Tịnh Tịnh chớp đôi mi dài và đẹp, từ tính nói: “Sao hả, anh đang quan tâm em sao?”
“Đây là một lời nhắc nhở có ý tốt.” Trần Xuân Độ châm một điếu thuốc với vẻ chán chường.
Lưu Tịnh Tịnh nở nụ cười ngọt ngào, đột nhiên chồm tới trước mặt Trần Xuân Độ và bất ngờ hôn lên mặt anh.
“Anh trai, cảm ơn anh…” Nụ cười của Lưu Tịnh Tịnh rất ngọt ngào, ngọt đến mức như khiến người ta phải tan chảy.
Trần Xuân Độ ngây ngẩn trong giây phút này, ngơ ngác nhìn cô nhóc trước mặt, giờ phút này, trên gương mặt thanh tú của anh đã hiện lên dấu môi son anh đào nhỏ.
Cô nhóc này, cũng quá, quá chủ động rồi thì phải?! Không nói không rằng đã hôn?! Lẽ nào, sinh viên đại hiện nay đều chủ động và nồng nhiệt như vậy sao?! Trái tim nhỏ bé của Trần Xuân Độ nhất thời nhảy dựng lên…!
Bình luận facebook