Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3571
Kiếm qua, Hồng Loan cũng đồng thời nghiêng người nhường lối, nhưng kiếm về trên tay Hàn Tam Thiên, đồng thời Hồng Loan quay người lại, có chút sờ trên mặt một cái, lại ngạc nhiên phát hiện trên. mặt đã bị rạch một đường sâu, máu tươi chảy ròng.
Nàng đột nhiên phẫn nộ ngẩng đầu, Hàn Tam Thiên đừng nói quay đầu, thậm chí ngay cả bước chân cũng không dừng lại dù là một khắc.
Nàng dường như bến thành một con ruồi, người khác chỉ là tiện tay một cái, nàng liền bay tứ tung, không sinh ra hiệu quả gì.
Bị miệt thị mà phẫn nộ, cộng thêm nội tâm rung động, chính là khắc hoạ chân thực về hết thảy nội tâm của Hồng Loan lúc này.
Nàng đã không cam lòng bị đối xử như thế, nhưng lại sợ tùy tiện lại ra tay, sẽ chỉ dẫn tới hậu quả thảm
hại hơn.
Quay mắt nhìn quỷ tôn một cái, quỷ tôn cũng đã
vietwriter.vn
nắm chặt song quyền, hiển nhiên, hắn lúc này cũng
tức giận không nhẹ.
Chẳng qua hắn cuối cùng không nhiều lời gì cả, Hồng Loan cũng lựa chọn che miệng vết thương của mình, để tỏ rõ mình thụ thương bất lực chiến đấu.
Từ bên trong căn phòng hoàng kim đi tới, hai nữ hầu cũng chưa nhiều lời, cuống quít trực tiếp lui vào bên trong phòng, ngay sau đó nhẹ nhàng đóng cửa phòng nặng nề lại..
Âm!
Theo một tiếng vang thật lớn, cửa đóng, thế giới bên ngoài cũng đột nhiên lâm vào sự vắng lặng một cách chết chóc.
II
Khóe miệng Hàn Tam Thiên nở nụ cười, bất đắc dĩ lắc đầu, đứng dậy mấy bước đi đến bên trên đường dài ngoài phòng, sau đó bước chân anh dừng lại, vẫn chưa đi.
Dường như đang đợi gì đó.
"Chư vị, thời điểm không còn sớm, trời cũng sắp tối rồi, còn trốn nữa thì cũng không có ý nghĩa." Hàn Tam Thiên nhẹ giọng dứt lời, Tiểu Hắc Côn trong tay biến thành trường kiếm cũng bị anh nhẹ nhàng
nâng lên.
vừa rồi khi đấu cùng Hồng Loan, Hàn Tam Thiên hiển nhiên vẫn chưa sử dụng chân khí, chỉ là đơn thuần ứng dụng Tiểu Học Côn một phòng một
công.
Đã giữ lại thực lực của mình, đồng thời cũng để nó
hoàn thành một kích trí mạng càng tốt hơn.
Đấu với những người này =, hiển nhiên đây là lựa chọn tốt nhất.
"Hoa..."
"Đát..."
"Nha..."
truyền đến các loại tiếng động rất nhỏ, sau đó, từng bóng người từ bốn phương tám hướng trong chỗ tối chậm rãi đi ra.
Ngay sau đó, càng ngày càng nhiều, càng ngày
càng nhiều. ..
Cho đến mười mấy giây sau, lấy phòng ốc và Hàn
đều là người nhiều vô kể.
Những người ai cũng có tướng mạo quái dị, nhưng cũng cường tráng như người gấu người heo lúc trước, thân hình gần như là lớn hơn gấp mấy lần Hàn Tam Thiên.
Đám người này toàn bộ tay cầm vũ khí, hung hãn vô
cùng, xem xét liền không phải dễ trêu.
Hàn Tam Thiên có chút giương mắt, quan sát bốn phía, bất đắc dĩ lắc đầu cười khổ: "Thật đúng là xem trọng ta."
Bốn phía có nhân số chừng ngàn người, đừng nói Hàn Tam Thiên hiện tại, cho dù là Hàn Tam Thiên ở
thời kỳ toàn thịnh cũng không nhịn được sẽ cau
chặt lông mày. Dù sao đám người này vô luận thể
tích hay là lực lượng đều cũng không phải là người
dễ đối phó, số lượng như vậy thì đương nhiên cũng liền lộ ra vạn phần khủng bố.
Kiếm qua, Hồng Loan cũng đồng thời nghiêng người nhường lối, nhưng kiếm về trên tay Hàn Tam Thiên, đồng thời Hồng Loan quay người lại, có chút sờ trên mặt một cái, lại ngạc nhiên phát hiện trên. mặt đã bị rạch một đường sâu, máu tươi chảy ròng.
Nàng đột nhiên phẫn nộ ngẩng đầu, Hàn Tam Thiên đừng nói quay đầu, thậm chí ngay cả bước chân cũng không dừng lại dù là một khắc.
Nàng dường như bến thành một con ruồi, người khác chỉ là tiện tay một cái, nàng liền bay tứ tung, không sinh ra hiệu quả gì.
Bị miệt thị mà phẫn nộ, cộng thêm nội tâm rung động, chính là khắc hoạ chân thực về hết thảy nội tâm của Hồng Loan lúc này.
Nàng đã không cam lòng bị đối xử như thế, nhưng lại sợ tùy tiện lại ra tay, sẽ chỉ dẫn tới hậu quả thảm
hại hơn.
Quay mắt nhìn quỷ tôn một cái, quỷ tôn cũng đã
vietwriter.vn
nắm chặt song quyền, hiển nhiên, hắn lúc này cũng
tức giận không nhẹ.
Chẳng qua hắn cuối cùng không nhiều lời gì cả, Hồng Loan cũng lựa chọn che miệng vết thương của mình, để tỏ rõ mình thụ thương bất lực chiến đấu.
Từ bên trong căn phòng hoàng kim đi tới, hai nữ hầu cũng chưa nhiều lời, cuống quít trực tiếp lui vào bên trong phòng, ngay sau đó nhẹ nhàng đóng cửa phòng nặng nề lại..
Âm!
Theo một tiếng vang thật lớn, cửa đóng, thế giới bên ngoài cũng đột nhiên lâm vào sự vắng lặng một cách chết chóc.
II
Khóe miệng Hàn Tam Thiên nở nụ cười, bất đắc dĩ lắc đầu, đứng dậy mấy bước đi đến bên trên đường dài ngoài phòng, sau đó bước chân anh dừng lại, vẫn chưa đi.
Dường như đang đợi gì đó.
"Chư vị, thời điểm không còn sớm, trời cũng sắp tối rồi, còn trốn nữa thì cũng không có ý nghĩa." Hàn Tam Thiên nhẹ giọng dứt lời, Tiểu Hắc Côn trong tay biến thành trường kiếm cũng bị anh nhẹ nhàng
nâng lên.
vừa rồi khi đấu cùng Hồng Loan, Hàn Tam Thiên hiển nhiên vẫn chưa sử dụng chân khí, chỉ là đơn thuần ứng dụng Tiểu Học Côn một phòng một
công.
Đã giữ lại thực lực của mình, đồng thời cũng để nó
hoàn thành một kích trí mạng càng tốt hơn.
Đấu với những người này =, hiển nhiên đây là lựa chọn tốt nhất.
"Hoa..."
"Đát..."
"Nha..."
truyền đến các loại tiếng động rất nhỏ, sau đó, từng bóng người từ bốn phương tám hướng trong chỗ tối chậm rãi đi ra.
Ngay sau đó, càng ngày càng nhiều, càng ngày
càng nhiều. ..
Cho đến mười mấy giây sau, lấy phòng ốc và Hàn
đều là người nhiều vô kể.
Những người ai cũng có tướng mạo quái dị, nhưng cũng cường tráng như người gấu người heo lúc trước, thân hình gần như là lớn hơn gấp mấy lần Hàn Tam Thiên.
Đám người này toàn bộ tay cầm vũ khí, hung hãn vô
cùng, xem xét liền không phải dễ trêu.
Hàn Tam Thiên có chút giương mắt, quan sát bốn phía, bất đắc dĩ lắc đầu cười khổ: "Thật đúng là xem trọng ta."
Bốn phía có nhân số chừng ngàn người, đừng nói Hàn Tam Thiên hiện tại, cho dù là Hàn Tam Thiên ở
thời kỳ toàn thịnh cũng không nhịn được sẽ cau
chặt lông mày. Dù sao đám người này vô luận thể
tích hay là lực lượng đều cũng không phải là người
dễ đối phó, số lượng như vậy thì đương nhiên cũng liền lộ ra vạn phần khủng bố.
vietwriter.vn
Kiếm qua, Hồng Loan cũng đồng thời nghiêng người nhường lối, nhưng kiếm về trên tay Hàn Tam Thiên, đồng thời Hồng Loan quay người lại, có chút sờ trên mặt một cái, lại ngạc nhiên phát hiện trên. mặt đã bị rạch một đường sâu, máu tươi chảy ròng.
Nàng đột nhiên phẫn nộ ngẩng đầu, Hàn Tam Thiên đừng nói quay đầu, thậm chí ngay cả bước chân cũng không dừng lại dù là một khắc.
Nàng dường như bến thành một con ruồi, người khác chỉ là tiện tay một cái, nàng liền bay tứ tung, không sinh ra hiệu quả gì.
Bị miệt thị mà phẫn nộ, cộng thêm nội tâm rung động, chính là khắc hoạ chân thực về hết thảy nội tâm của Hồng Loan lúc này.
Nàng đã không cam lòng bị đối xử như thế, nhưng lại sợ tùy tiện lại ra tay, sẽ chỉ dẫn tới hậu quả thảm
hại hơn.
Quay mắt nhìn quỷ tôn một cái, quỷ tôn cũng đã
vietwriter.vn
nắm chặt song quyền, hiển nhiên, hắn lúc này cũng
tức giận không nhẹ.
Chẳng qua hắn cuối cùng không nhiều lời gì cả, Hồng Loan cũng lựa chọn che miệng vết thương của mình, để tỏ rõ mình thụ thương bất lực chiến đấu.
Từ bên trong căn phòng hoàng kim đi tới, hai nữ hầu cũng chưa nhiều lời, cuống quít trực tiếp lui vào bên trong phòng, ngay sau đó nhẹ nhàng đóng cửa phòng nặng nề lại..
Âm!
Theo một tiếng vang thật lớn, cửa đóng, thế giới bên ngoài cũng đột nhiên lâm vào sự vắng lặng một cách chết chóc.
II
Khóe miệng Hàn Tam Thiên nở nụ cười, bất đắc dĩ lắc đầu, đứng dậy mấy bước đi đến bên trên đường dài ngoài phòng, sau đó bước chân anh dừng lại, vẫn chưa đi.
Dường như đang đợi gì đó.
"Chư vị, thời điểm không còn sớm, trời cũng sắp tối rồi, còn trốn nữa thì cũng không có ý nghĩa." Hàn Tam Thiên nhẹ giọng dứt lời, Tiểu Hắc Côn trong tay biến thành trường kiếm cũng bị anh nhẹ nhàng
nâng lên.
vừa rồi khi đấu cùng Hồng Loan, Hàn Tam Thiên hiển nhiên vẫn chưa sử dụng chân khí, chỉ là đơn thuần ứng dụng Tiểu Học Côn một phòng một
công.
Đã giữ lại thực lực của mình, đồng thời cũng để nó
hoàn thành một kích trí mạng càng tốt hơn.
Đấu với những người này =, hiển nhiên đây là lựa chọn tốt nhất.
"Hoa..."
"Đát..."
"Nha..."
truyền đến các loại tiếng động rất nhỏ, sau đó, từng bóng người từ bốn phương tám hướng trong chỗ tối chậm rãi đi ra.
Ngay sau đó, càng ngày càng nhiều, càng ngày
càng nhiều. ..
Cho đến mười mấy giây sau, lấy phòng ốc và Hàn
đều là người nhiều vô kể.
Những người ai cũng có tướng mạo quái dị, nhưng cũng cường tráng như người gấu người heo lúc trước, thân hình gần như là lớn hơn gấp mấy lần Hàn Tam Thiên.
Đám người này toàn bộ tay cầm vũ khí, hung hãn vô
cùng, xem xét liền không phải dễ trêu.
Hàn Tam Thiên có chút giương mắt, quan sát bốn phía, bất đắc dĩ lắc đầu cười khổ: "Thật đúng là xem trọng ta."
Bốn phía có nhân số chừng ngàn người, đừng nói Hàn Tam Thiên hiện tại, cho dù là Hàn Tam Thiên ở
thời kỳ toàn thịnh cũng không nhịn được sẽ cau
chặt lông mày. Dù sao đám người này vô luận thể
tích hay là lực lượng đều cũng không phải là người
dễ đối phó, số lượng như vậy thì đương nhiên cũng liền lộ ra vạn phần khủng bố.
Kiếm qua, Hồng Loan cũng đồng thời nghiêng người nhường lối, nhưng kiếm về trên tay Hàn Tam Thiên, đồng thời Hồng Loan quay người lại, có chút sờ trên mặt một cái, lại ngạc nhiên phát hiện trên. mặt đã bị rạch một đường sâu, máu tươi chảy ròng.
Nàng đột nhiên phẫn nộ ngẩng đầu, Hàn Tam Thiên đừng nói quay đầu, thậm chí ngay cả bước chân cũng không dừng lại dù là một khắc.
Nàng dường như bến thành một con ruồi, người khác chỉ là tiện tay một cái, nàng liền bay tứ tung, không sinh ra hiệu quả gì.
Bị miệt thị mà phẫn nộ, cộng thêm nội tâm rung động, chính là khắc hoạ chân thực về hết thảy nội tâm của Hồng Loan lúc này.
Nàng đã không cam lòng bị đối xử như thế, nhưng lại sợ tùy tiện lại ra tay, sẽ chỉ dẫn tới hậu quả thảm
hại hơn.
Quay mắt nhìn quỷ tôn một cái, quỷ tôn cũng đã
vietwriter.vn
nắm chặt song quyền, hiển nhiên, hắn lúc này cũng
tức giận không nhẹ.
Chẳng qua hắn cuối cùng không nhiều lời gì cả, Hồng Loan cũng lựa chọn che miệng vết thương của mình, để tỏ rõ mình thụ thương bất lực chiến đấu.
Từ bên trong căn phòng hoàng kim đi tới, hai nữ hầu cũng chưa nhiều lời, cuống quít trực tiếp lui vào bên trong phòng, ngay sau đó nhẹ nhàng đóng cửa phòng nặng nề lại..
Âm!
Theo một tiếng vang thật lớn, cửa đóng, thế giới bên ngoài cũng đột nhiên lâm vào sự vắng lặng một cách chết chóc.
II
Khóe miệng Hàn Tam Thiên nở nụ cười, bất đắc dĩ lắc đầu, đứng dậy mấy bước đi đến bên trên đường dài ngoài phòng, sau đó bước chân anh dừng lại, vẫn chưa đi.
Dường như đang đợi gì đó.
"Chư vị, thời điểm không còn sớm, trời cũng sắp tối rồi, còn trốn nữa thì cũng không có ý nghĩa." Hàn Tam Thiên nhẹ giọng dứt lời, Tiểu Hắc Côn trong tay biến thành trường kiếm cũng bị anh nhẹ nhàng
nâng lên.
vừa rồi khi đấu cùng Hồng Loan, Hàn Tam Thiên hiển nhiên vẫn chưa sử dụng chân khí, chỉ là đơn thuần ứng dụng Tiểu Học Côn một phòng một
công.
Đã giữ lại thực lực của mình, đồng thời cũng để nó
hoàn thành một kích trí mạng càng tốt hơn.
Đấu với những người này =, hiển nhiên đây là lựa chọn tốt nhất.
"Hoa..."
"Đát..."
"Nha..."
truyền đến các loại tiếng động rất nhỏ, sau đó, từng bóng người từ bốn phương tám hướng trong chỗ tối chậm rãi đi ra.
Ngay sau đó, càng ngày càng nhiều, càng ngày
càng nhiều. ..
Cho đến mười mấy giây sau, lấy phòng ốc và Hàn
đều là người nhiều vô kể.
Những người ai cũng có tướng mạo quái dị, nhưng cũng cường tráng như người gấu người heo lúc trước, thân hình gần như là lớn hơn gấp mấy lần Hàn Tam Thiên.
Đám người này toàn bộ tay cầm vũ khí, hung hãn vô
cùng, xem xét liền không phải dễ trêu.
Hàn Tam Thiên có chút giương mắt, quan sát bốn phía, bất đắc dĩ lắc đầu cười khổ: "Thật đúng là xem trọng ta."
Bốn phía có nhân số chừng ngàn người, đừng nói Hàn Tam Thiên hiện tại, cho dù là Hàn Tam Thiên ở
thời kỳ toàn thịnh cũng không nhịn được sẽ cau
chặt lông mày. Dù sao đám người này vô luận thể
tích hay là lực lượng đều cũng không phải là người
dễ đối phó, số lượng như vậy thì đương nhiên cũng liền lộ ra vạn phần khủng bố.
vietwriter.vn
Kiếm qua, Hồng Loan cũng đồng thời nghiêng người nhường lối, nhưng kiếm về trên tay Hàn Tam Thiên, đồng thời Hồng Loan quay người lại, có chút sờ trên mặt một cái, lại ngạc nhiên phát hiện trên. mặt đã bị rạch một đường sâu, máu tươi chảy ròng.
Nàng đột nhiên phẫn nộ ngẩng đầu, Hàn Tam Thiên đừng nói quay đầu, thậm chí ngay cả bước chân cũng không dừng lại dù là một khắc.
Nàng dường như bến thành một con ruồi, người khác chỉ là tiện tay một cái, nàng liền bay tứ tung, không sinh ra hiệu quả gì.
Bị miệt thị mà phẫn nộ, cộng thêm nội tâm rung động, chính là khắc hoạ chân thực về hết thảy nội tâm của Hồng Loan lúc này.
Nàng đã không cam lòng bị đối xử như thế, nhưng lại sợ tùy tiện lại ra tay, sẽ chỉ dẫn tới hậu quả thảm
hại hơn.
Quay mắt nhìn quỷ tôn một cái, quỷ tôn cũng đã
vietwriter.vn
nắm chặt song quyền, hiển nhiên, hắn lúc này cũng
tức giận không nhẹ.
Chẳng qua hắn cuối cùng không nhiều lời gì cả, Hồng Loan cũng lựa chọn che miệng vết thương của mình, để tỏ rõ mình thụ thương bất lực chiến đấu.
Từ bên trong căn phòng hoàng kim đi tới, hai nữ hầu cũng chưa nhiều lời, cuống quít trực tiếp lui vào bên trong phòng, ngay sau đó nhẹ nhàng đóng cửa phòng nặng nề lại..
Âm!
Theo một tiếng vang thật lớn, cửa đóng, thế giới bên ngoài cũng đột nhiên lâm vào sự vắng lặng một cách chết chóc.
II
Khóe miệng Hàn Tam Thiên nở nụ cười, bất đắc dĩ lắc đầu, đứng dậy mấy bước đi đến bên trên đường dài ngoài phòng, sau đó bước chân anh dừng lại, vẫn chưa đi.
Dường như đang đợi gì đó.
"Chư vị, thời điểm không còn sớm, trời cũng sắp tối rồi, còn trốn nữa thì cũng không có ý nghĩa." Hàn Tam Thiên nhẹ giọng dứt lời, Tiểu Hắc Côn trong tay biến thành trường kiếm cũng bị anh nhẹ nhàng
nâng lên.
vừa rồi khi đấu cùng Hồng Loan, Hàn Tam Thiên hiển nhiên vẫn chưa sử dụng chân khí, chỉ là đơn thuần ứng dụng Tiểu Học Côn một phòng một
công.
Đã giữ lại thực lực của mình, đồng thời cũng để nó
hoàn thành một kích trí mạng càng tốt hơn.
Đấu với những người này =, hiển nhiên đây là lựa chọn tốt nhất.
"Hoa..."
"Đát..."
"Nha..."
truyền đến các loại tiếng động rất nhỏ, sau đó, từng bóng người từ bốn phương tám hướng trong chỗ tối chậm rãi đi ra.
Ngay sau đó, càng ngày càng nhiều, càng ngày
càng nhiều. ..
Cho đến mười mấy giây sau, lấy phòng ốc và Hàn
đều là người nhiều vô kể.
Những người ai cũng có tướng mạo quái dị, nhưng cũng cường tráng như người gấu người heo lúc trước, thân hình gần như là lớn hơn gấp mấy lần Hàn Tam Thiên.
Đám người này toàn bộ tay cầm vũ khí, hung hãn vô
cùng, xem xét liền không phải dễ trêu.
Hàn Tam Thiên có chút giương mắt, quan sát bốn phía, bất đắc dĩ lắc đầu cười khổ: "Thật đúng là xem trọng ta."
Bốn phía có nhân số chừng ngàn người, đừng nói Hàn Tam Thiên hiện tại, cho dù là Hàn Tam Thiên ở
thời kỳ toàn thịnh cũng không nhịn được sẽ cau
chặt lông mày. Dù sao đám người này vô luận thể
tích hay là lực lượng đều cũng không phải là người
dễ đối phó, số lượng như vậy thì đương nhiên cũng liền lộ ra vạn phần khủng bố.
Kiếm qua, Hồng Loan cũng đồng thời nghiêng người nhường lối, nhưng kiếm về trên tay Hàn Tam Thiên, đồng thời Hồng Loan quay người lại, có chút sờ trên mặt một cái, lại ngạc nhiên phát hiện trên. mặt đã bị rạch một đường sâu, máu tươi chảy ròng.
Nàng đột nhiên phẫn nộ ngẩng đầu, Hàn Tam Thiên đừng nói quay đầu, thậm chí ngay cả bước chân cũng không dừng lại dù là một khắc.
Nàng dường như bến thành một con ruồi, người khác chỉ là tiện tay một cái, nàng liền bay tứ tung, không sinh ra hiệu quả gì.
Bị miệt thị mà phẫn nộ, cộng thêm nội tâm rung động, chính là khắc hoạ chân thực về hết thảy nội tâm của Hồng Loan lúc này.
Nàng đã không cam lòng bị đối xử như thế, nhưng lại sợ tùy tiện lại ra tay, sẽ chỉ dẫn tới hậu quả thảm
hại hơn.
Quay mắt nhìn quỷ tôn một cái, quỷ tôn cũng đã
vietwriter.vn
nắm chặt song quyền, hiển nhiên, hắn lúc này cũng
tức giận không nhẹ.
Chẳng qua hắn cuối cùng không nhiều lời gì cả, Hồng Loan cũng lựa chọn che miệng vết thương của mình, để tỏ rõ mình thụ thương bất lực chiến đấu.
Từ bên trong căn phòng hoàng kim đi tới, hai nữ hầu cũng chưa nhiều lời, cuống quít trực tiếp lui vào bên trong phòng, ngay sau đó nhẹ nhàng đóng cửa phòng nặng nề lại..
Âm!
Theo một tiếng vang thật lớn, cửa đóng, thế giới bên ngoài cũng đột nhiên lâm vào sự vắng lặng một cách chết chóc.
II
Khóe miệng Hàn Tam Thiên nở nụ cười, bất đắc dĩ lắc đầu, đứng dậy mấy bước đi đến bên trên đường dài ngoài phòng, sau đó bước chân anh dừng lại, vẫn chưa đi.
Dường như đang đợi gì đó.
"Chư vị, thời điểm không còn sớm, trời cũng sắp tối rồi, còn trốn nữa thì cũng không có ý nghĩa." Hàn Tam Thiên nhẹ giọng dứt lời, Tiểu Hắc Côn trong tay biến thành trường kiếm cũng bị anh nhẹ nhàng
nâng lên.
vừa rồi khi đấu cùng Hồng Loan, Hàn Tam Thiên hiển nhiên vẫn chưa sử dụng chân khí, chỉ là đơn thuần ứng dụng Tiểu Học Côn một phòng một
công.
Đã giữ lại thực lực của mình, đồng thời cũng để nó
hoàn thành một kích trí mạng càng tốt hơn.
Đấu với những người này =, hiển nhiên đây là lựa chọn tốt nhất.
"Hoa..."
"Đát..."
"Nha..."
truyền đến các loại tiếng động rất nhỏ, sau đó, từng bóng người từ bốn phương tám hướng trong chỗ tối chậm rãi đi ra.
Ngay sau đó, càng ngày càng nhiều, càng ngày
càng nhiều. ..
Cho đến mười mấy giây sau, lấy phòng ốc và Hàn
đều là người nhiều vô kể.
Những người ai cũng có tướng mạo quái dị, nhưng cũng cường tráng như người gấu người heo lúc trước, thân hình gần như là lớn hơn gấp mấy lần Hàn Tam Thiên.
Đám người này toàn bộ tay cầm vũ khí, hung hãn vô
cùng, xem xét liền không phải dễ trêu.
Hàn Tam Thiên có chút giương mắt, quan sát bốn phía, bất đắc dĩ lắc đầu cười khổ: "Thật đúng là xem trọng ta."
Bốn phía có nhân số chừng ngàn người, đừng nói Hàn Tam Thiên hiện tại, cho dù là Hàn Tam Thiên ở
thời kỳ toàn thịnh cũng không nhịn được sẽ cau
chặt lông mày. Dù sao đám người này vô luận thể
tích hay là lực lượng đều cũng không phải là người
dễ đối phó, số lượng như vậy thì đương nhiên cũng liền lộ ra vạn phần khủng bố.
vietwriter.vn
Kiếm qua, Hồng Loan cũng đồng thời nghiêng người nhường lối, nhưng kiếm về trên tay Hàn Tam Thiên, đồng thời Hồng Loan quay người lại, có chút sờ trên mặt một cái, lại ngạc nhiên phát hiện trên. mặt đã bị rạch một đường sâu, máu tươi chảy ròng.
Nàng đột nhiên phẫn nộ ngẩng đầu, Hàn Tam Thiên đừng nói quay đầu, thậm chí ngay cả bước chân cũng không dừng lại dù là một khắc.
Nàng dường như bến thành một con ruồi, người khác chỉ là tiện tay một cái, nàng liền bay tứ tung, không sinh ra hiệu quả gì.
Bị miệt thị mà phẫn nộ, cộng thêm nội tâm rung động, chính là khắc hoạ chân thực về hết thảy nội tâm của Hồng Loan lúc này.
Nàng đã không cam lòng bị đối xử như thế, nhưng lại sợ tùy tiện lại ra tay, sẽ chỉ dẫn tới hậu quả thảm
hại hơn.
Quay mắt nhìn quỷ tôn một cái, quỷ tôn cũng đã
vietwriter.vn
nắm chặt song quyền, hiển nhiên, hắn lúc này cũng
tức giận không nhẹ.
Chẳng qua hắn cuối cùng không nhiều lời gì cả, Hồng Loan cũng lựa chọn che miệng vết thương của mình, để tỏ rõ mình thụ thương bất lực chiến đấu.
Từ bên trong căn phòng hoàng kim đi tới, hai nữ hầu cũng chưa nhiều lời, cuống quít trực tiếp lui vào bên trong phòng, ngay sau đó nhẹ nhàng đóng cửa phòng nặng nề lại..
Âm!
Theo một tiếng vang thật lớn, cửa đóng, thế giới bên ngoài cũng đột nhiên lâm vào sự vắng lặng một cách chết chóc.
II
Khóe miệng Hàn Tam Thiên nở nụ cười, bất đắc dĩ lắc đầu, đứng dậy mấy bước đi đến bên trên đường dài ngoài phòng, sau đó bước chân anh dừng lại, vẫn chưa đi.
Dường như đang đợi gì đó.
"Chư vị, thời điểm không còn sớm, trời cũng sắp tối rồi, còn trốn nữa thì cũng không có ý nghĩa." Hàn Tam Thiên nhẹ giọng dứt lời, Tiểu Hắc Côn trong tay biến thành trường kiếm cũng bị anh nhẹ nhàng
nâng lên.
vừa rồi khi đấu cùng Hồng Loan, Hàn Tam Thiên hiển nhiên vẫn chưa sử dụng chân khí, chỉ là đơn thuần ứng dụng Tiểu Học Côn một phòng một
công.
Đã giữ lại thực lực của mình, đồng thời cũng để nó
hoàn thành một kích trí mạng càng tốt hơn.
Đấu với những người này =, hiển nhiên đây là lựa chọn tốt nhất.
"Hoa..."
"Đát..."
"Nha..."
truyền đến các loại tiếng động rất nhỏ, sau đó, từng bóng người từ bốn phương tám hướng trong chỗ tối chậm rãi đi ra.
Ngay sau đó, càng ngày càng nhiều, càng ngày
càng nhiều. ..
Cho đến mười mấy giây sau, lấy phòng ốc và Hàn
đều là người nhiều vô kể.
Những người ai cũng có tướng mạo quái dị, nhưng cũng cường tráng như người gấu người heo lúc trước, thân hình gần như là lớn hơn gấp mấy lần Hàn Tam Thiên.
Đám người này toàn bộ tay cầm vũ khí, hung hãn vô
cùng, xem xét liền không phải dễ trêu.
Hàn Tam Thiên có chút giương mắt, quan sát bốn phía, bất đắc dĩ lắc đầu cười khổ: "Thật đúng là xem trọng ta."
Bốn phía có nhân số chừng ngàn người, đừng nói Hàn Tam Thiên hiện tại, cho dù là Hàn Tam Thiên ở
thời kỳ toàn thịnh cũng không nhịn được sẽ cau
chặt lông mày. Dù sao đám người này vô luận thể
tích hay là lực lượng đều cũng không phải là người
dễ đối phó, số lượng như vậy thì đương nhiên cũng liền lộ ra vạn phần khủng bố.
Kiếm qua, Hồng Loan cũng đồng thời nghiêng người nhường lối, nhưng kiếm về trên tay Hàn Tam Thiên, đồng thời Hồng Loan quay người lại, có chút sờ trên mặt một cái, lại ngạc nhiên phát hiện trên. mặt đã bị rạch một đường sâu, máu tươi chảy ròng.
Nàng đột nhiên phẫn nộ ngẩng đầu, Hàn Tam Thiên đừng nói quay đầu, thậm chí ngay cả bước chân cũng không dừng lại dù là một khắc.
Nàng dường như bến thành một con ruồi, người khác chỉ là tiện tay một cái, nàng liền bay tứ tung, không sinh ra hiệu quả gì.
Bị miệt thị mà phẫn nộ, cộng thêm nội tâm rung động, chính là khắc hoạ chân thực về hết thảy nội tâm của Hồng Loan lúc này.
Nàng đã không cam lòng bị đối xử như thế, nhưng lại sợ tùy tiện lại ra tay, sẽ chỉ dẫn tới hậu quả thảm
hại hơn.
Quay mắt nhìn quỷ tôn một cái, quỷ tôn cũng đã
vietwriter.vn
nắm chặt song quyền, hiển nhiên, hắn lúc này cũng
tức giận không nhẹ.
Chẳng qua hắn cuối cùng không nhiều lời gì cả, Hồng Loan cũng lựa chọn che miệng vết thương của mình, để tỏ rõ mình thụ thương bất lực chiến đấu.
Từ bên trong căn phòng hoàng kim đi tới, hai nữ hầu cũng chưa nhiều lời, cuống quít trực tiếp lui vào bên trong phòng, ngay sau đó nhẹ nhàng đóng cửa phòng nặng nề lại..
Âm!
Theo một tiếng vang thật lớn, cửa đóng, thế giới bên ngoài cũng đột nhiên lâm vào sự vắng lặng một cách chết chóc.
II
Khóe miệng Hàn Tam Thiên nở nụ cười, bất đắc dĩ lắc đầu, đứng dậy mấy bước đi đến bên trên đường dài ngoài phòng, sau đó bước chân anh dừng lại, vẫn chưa đi.
Dường như đang đợi gì đó.
"Chư vị, thời điểm không còn sớm, trời cũng sắp tối rồi, còn trốn nữa thì cũng không có ý nghĩa." Hàn Tam Thiên nhẹ giọng dứt lời, Tiểu Hắc Côn trong tay biến thành trường kiếm cũng bị anh nhẹ nhàng
nâng lên.
vừa rồi khi đấu cùng Hồng Loan, Hàn Tam Thiên hiển nhiên vẫn chưa sử dụng chân khí, chỉ là đơn thuần ứng dụng Tiểu Học Côn một phòng một
công.
Đã giữ lại thực lực của mình, đồng thời cũng để nó
hoàn thành một kích trí mạng càng tốt hơn.
Đấu với những người này =, hiển nhiên đây là lựa chọn tốt nhất.
"Hoa..."
"Đát..."
"Nha..."
truyền đến các loại tiếng động rất nhỏ, sau đó, từng bóng người từ bốn phương tám hướng trong chỗ tối chậm rãi đi ra.
Ngay sau đó, càng ngày càng nhiều, càng ngày
càng nhiều. ..
Cho đến mười mấy giây sau, lấy phòng ốc và Hàn
đều là người nhiều vô kể.
Những người ai cũng có tướng mạo quái dị, nhưng cũng cường tráng như người gấu người heo lúc trước, thân hình gần như là lớn hơn gấp mấy lần Hàn Tam Thiên.
Đám người này toàn bộ tay cầm vũ khí, hung hãn vô
cùng, xem xét liền không phải dễ trêu.
Hàn Tam Thiên có chút giương mắt, quan sát bốn phía, bất đắc dĩ lắc đầu cười khổ: "Thật đúng là xem trọng ta."
Bốn phía có nhân số chừng ngàn người, đừng nói Hàn Tam Thiên hiện tại, cho dù là Hàn Tam Thiên ở
thời kỳ toàn thịnh cũng không nhịn được sẽ cau
chặt lông mày. Dù sao đám người này vô luận thể
tích hay là lực lượng đều cũng không phải là người
dễ đối phó, số lượng như vậy thì đương nhiên cũng liền lộ ra vạn phần khủng bố.
vietwriter.vn
Kiếm qua, Hồng Loan cũng đồng thời nghiêng người nhường lối, nhưng kiếm về trên tay Hàn Tam Thiên, đồng thời Hồng Loan quay người lại, có chút sờ trên mặt một cái, lại ngạc nhiên phát hiện trên. mặt đã bị rạch một đường sâu, máu tươi chảy ròng.
Nàng đột nhiên phẫn nộ ngẩng đầu, Hàn Tam Thiên đừng nói quay đầu, thậm chí ngay cả bước chân cũng không dừng lại dù là một khắc.
Nàng dường như bến thành một con ruồi, người khác chỉ là tiện tay một cái, nàng liền bay tứ tung, không sinh ra hiệu quả gì.
Bị miệt thị mà phẫn nộ, cộng thêm nội tâm rung động, chính là khắc hoạ chân thực về hết thảy nội tâm của Hồng Loan lúc này.
Nàng đã không cam lòng bị đối xử như thế, nhưng lại sợ tùy tiện lại ra tay, sẽ chỉ dẫn tới hậu quả thảm
hại hơn.
Quay mắt nhìn quỷ tôn một cái, quỷ tôn cũng đã
vietwriter.vn
nắm chặt song quyền, hiển nhiên, hắn lúc này cũng
tức giận không nhẹ.
Chẳng qua hắn cuối cùng không nhiều lời gì cả, Hồng Loan cũng lựa chọn che miệng vết thương của mình, để tỏ rõ mình thụ thương bất lực chiến đấu.
Từ bên trong căn phòng hoàng kim đi tới, hai nữ hầu cũng chưa nhiều lời, cuống quít trực tiếp lui vào bên trong phòng, ngay sau đó nhẹ nhàng đóng cửa phòng nặng nề lại..
Âm!
Theo một tiếng vang thật lớn, cửa đóng, thế giới bên ngoài cũng đột nhiên lâm vào sự vắng lặng một cách chết chóc.
II
Khóe miệng Hàn Tam Thiên nở nụ cười, bất đắc dĩ lắc đầu, đứng dậy mấy bước đi đến bên trên đường dài ngoài phòng, sau đó bước chân anh dừng lại, vẫn chưa đi.
Dường như đang đợi gì đó.
"Chư vị, thời điểm không còn sớm, trời cũng sắp tối rồi, còn trốn nữa thì cũng không có ý nghĩa." Hàn Tam Thiên nhẹ giọng dứt lời, Tiểu Hắc Côn trong tay biến thành trường kiếm cũng bị anh nhẹ nhàng
nâng lên.
vừa rồi khi đấu cùng Hồng Loan, Hàn Tam Thiên hiển nhiên vẫn chưa sử dụng chân khí, chỉ là đơn thuần ứng dụng Tiểu Học Côn một phòng một
công.
Đã giữ lại thực lực của mình, đồng thời cũng để nó
hoàn thành một kích trí mạng càng tốt hơn.
Đấu với những người này =, hiển nhiên đây là lựa chọn tốt nhất.
"Hoa..."
"Đát..."
"Nha..."
truyền đến các loại tiếng động rất nhỏ, sau đó, từng bóng người từ bốn phương tám hướng trong chỗ tối chậm rãi đi ra.
Ngay sau đó, càng ngày càng nhiều, càng ngày
càng nhiều. ..
Cho đến mười mấy giây sau, lấy phòng ốc và Hàn
đều là người nhiều vô kể.
Những người ai cũng có tướng mạo quái dị, nhưng cũng cường tráng như người gấu người heo lúc trước, thân hình gần như là lớn hơn gấp mấy lần Hàn Tam Thiên.
Đám người này toàn bộ tay cầm vũ khí, hung hãn vô
cùng, xem xét liền không phải dễ trêu.
Hàn Tam Thiên có chút giương mắt, quan sát bốn phía, bất đắc dĩ lắc đầu cười khổ: "Thật đúng là xem trọng ta."
Bốn phía có nhân số chừng ngàn người, đừng nói Hàn Tam Thiên hiện tại, cho dù là Hàn Tam Thiên ở
thời kỳ toàn thịnh cũng không nhịn được sẽ cau
chặt lông mày. Dù sao đám người này vô luận thể
tích hay là lực lượng đều cũng không phải là người
dễ đối phó, số lượng như vậy thì đương nhiên cũng liền lộ ra vạn phần khủng bố.
Kiếm qua, Hồng Loan cũng đồng thời nghiêng người nhường lối, nhưng kiếm về trên tay Hàn Tam Thiên, đồng thời Hồng Loan quay người lại, có chút sờ trên mặt một cái, lại ngạc nhiên phát hiện trên. mặt đã bị rạch một đường sâu, máu tươi chảy ròng.
Nàng đột nhiên phẫn nộ ngẩng đầu, Hàn Tam Thiên đừng nói quay đầu, thậm chí ngay cả bước chân cũng không dừng lại dù là một khắc.
Nàng dường như bến thành một con ruồi, người khác chỉ là tiện tay một cái, nàng liền bay tứ tung, không sinh ra hiệu quả gì.
Bị miệt thị mà phẫn nộ, cộng thêm nội tâm rung động, chính là khắc hoạ chân thực về hết thảy nội tâm của Hồng Loan lúc này.
Nàng đã không cam lòng bị đối xử như thế, nhưng lại sợ tùy tiện lại ra tay, sẽ chỉ dẫn tới hậu quả thảm
hại hơn.
Quay mắt nhìn quỷ tôn một cái, quỷ tôn cũng đã
vietwriter.vn
nắm chặt song quyền, hiển nhiên, hắn lúc này cũng
tức giận không nhẹ.
Chẳng qua hắn cuối cùng không nhiều lời gì cả, Hồng Loan cũng lựa chọn che miệng vết thương của mình, để tỏ rõ mình thụ thương bất lực chiến đấu.
Từ bên trong căn phòng hoàng kim đi tới, hai nữ hầu cũng chưa nhiều lời, cuống quít trực tiếp lui vào bên trong phòng, ngay sau đó nhẹ nhàng đóng cửa phòng nặng nề lại..
Âm!
Theo một tiếng vang thật lớn, cửa đóng, thế giới bên ngoài cũng đột nhiên lâm vào sự vắng lặng một cách chết chóc.
II
Khóe miệng Hàn Tam Thiên nở nụ cười, bất đắc dĩ lắc đầu, đứng dậy mấy bước đi đến bên trên đường dài ngoài phòng, sau đó bước chân anh dừng lại, vẫn chưa đi.
Dường như đang đợi gì đó.
"Chư vị, thời điểm không còn sớm, trời cũng sắp tối rồi, còn trốn nữa thì cũng không có ý nghĩa." Hàn Tam Thiên nhẹ giọng dứt lời, Tiểu Hắc Côn trong tay biến thành trường kiếm cũng bị anh nhẹ nhàng
nâng lên.
vừa rồi khi đấu cùng Hồng Loan, Hàn Tam Thiên hiển nhiên vẫn chưa sử dụng chân khí, chỉ là đơn thuần ứng dụng Tiểu Học Côn một phòng một
công.
Đã giữ lại thực lực của mình, đồng thời cũng để nó
hoàn thành một kích trí mạng càng tốt hơn.
Đấu với những người này =, hiển nhiên đây là lựa chọn tốt nhất.
"Hoa..."
"Đát..."
"Nha..."
truyền đến các loại tiếng động rất nhỏ, sau đó, từng bóng người từ bốn phương tám hướng trong chỗ tối chậm rãi đi ra.
Ngay sau đó, càng ngày càng nhiều, càng ngày
càng nhiều. ..
Cho đến mười mấy giây sau, lấy phòng ốc và Hàn
đều là người nhiều vô kể.
Những người ai cũng có tướng mạo quái dị, nhưng cũng cường tráng như người gấu người heo lúc trước, thân hình gần như là lớn hơn gấp mấy lần Hàn Tam Thiên.
Đám người này toàn bộ tay cầm vũ khí, hung hãn vô
cùng, xem xét liền không phải dễ trêu.
Hàn Tam Thiên có chút giương mắt, quan sát bốn phía, bất đắc dĩ lắc đầu cười khổ: "Thật đúng là xem trọng ta."
Bốn phía có nhân số chừng ngàn người, đừng nói Hàn Tam Thiên hiện tại, cho dù là Hàn Tam Thiên ở
thời kỳ toàn thịnh cũng không nhịn được sẽ cau
chặt lông mày. Dù sao đám người này vô luận thể
tích hay là lực lượng đều cũng không phải là người
dễ đối phó, số lượng như vậy thì đương nhiên cũng liền lộ ra vạn phần khủng bố.
vietwriter.vn
Kiếm qua, Hồng Loan cũng đồng thời nghiêng người nhường lối, nhưng kiếm về trên tay Hàn Tam Thiên, đồng thời Hồng Loan quay người lại, có chút sờ trên mặt một cái, lại ngạc nhiên phát hiện trên. mặt đã bị rạch một đường sâu, máu tươi chảy ròng.
Nàng đột nhiên phẫn nộ ngẩng đầu, Hàn Tam Thiên đừng nói quay đầu, thậm chí ngay cả bước chân cũng không dừng lại dù là một khắc.
Nàng dường như bến thành một con ruồi, người khác chỉ là tiện tay một cái, nàng liền bay tứ tung, không sinh ra hiệu quả gì.
Bị miệt thị mà phẫn nộ, cộng thêm nội tâm rung động, chính là khắc hoạ chân thực về hết thảy nội tâm của Hồng Loan lúc này.
Nàng đã không cam lòng bị đối xử như thế, nhưng lại sợ tùy tiện lại ra tay, sẽ chỉ dẫn tới hậu quả thảm
hại hơn.
Quay mắt nhìn quỷ tôn một cái, quỷ tôn cũng đã
vietwriter.vn
nắm chặt song quyền, hiển nhiên, hắn lúc này cũng
tức giận không nhẹ.
Chẳng qua hắn cuối cùng không nhiều lời gì cả, Hồng Loan cũng lựa chọn che miệng vết thương của mình, để tỏ rõ mình thụ thương bất lực chiến đấu.
Từ bên trong căn phòng hoàng kim đi tới, hai nữ hầu cũng chưa nhiều lời, cuống quít trực tiếp lui vào bên trong phòng, ngay sau đó nhẹ nhàng đóng cửa phòng nặng nề lại..
Âm!
Theo một tiếng vang thật lớn, cửa đóng, thế giới bên ngoài cũng đột nhiên lâm vào sự vắng lặng một cách chết chóc.
II
Khóe miệng Hàn Tam Thiên nở nụ cười, bất đắc dĩ lắc đầu, đứng dậy mấy bước đi đến bên trên đường dài ngoài phòng, sau đó bước chân anh dừng lại, vẫn chưa đi.
Dường như đang đợi gì đó.
"Chư vị, thời điểm không còn sớm, trời cũng sắp tối rồi, còn trốn nữa thì cũng không có ý nghĩa." Hàn Tam Thiên nhẹ giọng dứt lời, Tiểu Hắc Côn trong tay biến thành trường kiếm cũng bị anh nhẹ nhàng
nâng lên.
vừa rồi khi đấu cùng Hồng Loan, Hàn Tam Thiên hiển nhiên vẫn chưa sử dụng chân khí, chỉ là đơn thuần ứng dụng Tiểu Học Côn một phòng một
công.
Đã giữ lại thực lực của mình, đồng thời cũng để nó
hoàn thành một kích trí mạng càng tốt hơn.
Đấu với những người này =, hiển nhiên đây là lựa chọn tốt nhất.
"Hoa..."
"Đát..."
"Nha..."
truyền đến các loại tiếng động rất nhỏ, sau đó, từng bóng người từ bốn phương tám hướng trong chỗ tối chậm rãi đi ra.
Ngay sau đó, càng ngày càng nhiều, càng ngày
càng nhiều. ..
Cho đến mười mấy giây sau, lấy phòng ốc và Hàn
đều là người nhiều vô kể.
Những người ai cũng có tướng mạo quái dị, nhưng cũng cường tráng như người gấu người heo lúc trước, thân hình gần như là lớn hơn gấp mấy lần Hàn Tam Thiên.
Đám người này toàn bộ tay cầm vũ khí, hung hãn vô
cùng, xem xét liền không phải dễ trêu.
Hàn Tam Thiên có chút giương mắt, quan sát bốn phía, bất đắc dĩ lắc đầu cười khổ: "Thật đúng là xem trọng ta."
Bốn phía có nhân số chừng ngàn người, đừng nói Hàn Tam Thiên hiện tại, cho dù là Hàn Tam Thiên ở
thời kỳ toàn thịnh cũng không nhịn được sẽ cau
chặt lông mày. Dù sao đám người này vô luận thể
tích hay là lực lượng đều cũng không phải là người
dễ đối phó, số lượng như vậy thì đương nhiên cũng liền lộ ra vạn phần khủng bố.
Kiếm qua, Hồng Loan cũng đồng thời nghiêng người nhường lối, nhưng kiếm về trên tay Hàn Tam Thiên, đồng thời Hồng Loan quay người lại, có chút sờ trên mặt một cái, lại ngạc nhiên phát hiện trên. mặt đã bị rạch một đường sâu, máu tươi chảy ròng.
Nàng đột nhiên phẫn nộ ngẩng đầu, Hàn Tam Thiên đừng nói quay đầu, thậm chí ngay cả bước chân cũng không dừng lại dù là một khắc.
Nàng dường như bến thành một con ruồi, người khác chỉ là tiện tay một cái, nàng liền bay tứ tung, không sinh ra hiệu quả gì.
Bị miệt thị mà phẫn nộ, cộng thêm nội tâm rung động, chính là khắc hoạ chân thực về hết thảy nội tâm của Hồng Loan lúc này.
Nàng đã không cam lòng bị đối xử như thế, nhưng lại sợ tùy tiện lại ra tay, sẽ chỉ dẫn tới hậu quả thảm
hại hơn.
Quay mắt nhìn quỷ tôn một cái, quỷ tôn cũng đã
vietwriter.vn
nắm chặt song quyền, hiển nhiên, hắn lúc này cũng
tức giận không nhẹ.
Chẳng qua hắn cuối cùng không nhiều lời gì cả, Hồng Loan cũng lựa chọn che miệng vết thương của mình, để tỏ rõ mình thụ thương bất lực chiến đấu.
Từ bên trong căn phòng hoàng kim đi tới, hai nữ hầu cũng chưa nhiều lời, cuống quít trực tiếp lui vào bên trong phòng, ngay sau đó nhẹ nhàng đóng cửa phòng nặng nề lại..
Âm!
Theo một tiếng vang thật lớn, cửa đóng, thế giới bên ngoài cũng đột nhiên lâm vào sự vắng lặng một cách chết chóc.
II
Khóe miệng Hàn Tam Thiên nở nụ cười, bất đắc dĩ lắc đầu, đứng dậy mấy bước đi đến bên trên đường dài ngoài phòng, sau đó bước chân anh dừng lại, vẫn chưa đi.
Dường như đang đợi gì đó.
"Chư vị, thời điểm không còn sớm, trời cũng sắp tối rồi, còn trốn nữa thì cũng không có ý nghĩa." Hàn Tam Thiên nhẹ giọng dứt lời, Tiểu Hắc Côn trong tay biến thành trường kiếm cũng bị anh nhẹ nhàng
nâng lên.
vừa rồi khi đấu cùng Hồng Loan, Hàn Tam Thiên hiển nhiên vẫn chưa sử dụng chân khí, chỉ là đơn thuần ứng dụng Tiểu Học Côn một phòng một
công.
Đã giữ lại thực lực của mình, đồng thời cũng để nó
hoàn thành một kích trí mạng càng tốt hơn.
Đấu với những người này =, hiển nhiên đây là lựa chọn tốt nhất.
"Hoa..."
"Đát..."
"Nha..."
truyền đến các loại tiếng động rất nhỏ, sau đó, từng bóng người từ bốn phương tám hướng trong chỗ tối chậm rãi đi ra.
Ngay sau đó, càng ngày càng nhiều, càng ngày
càng nhiều. ..
Cho đến mười mấy giây sau, lấy phòng ốc và Hàn
đều là người nhiều vô kể.
Những người ai cũng có tướng mạo quái dị, nhưng cũng cường tráng như người gấu người heo lúc trước, thân hình gần như là lớn hơn gấp mấy lần Hàn Tam Thiên.
Đám người này toàn bộ tay cầm vũ khí, hung hãn vô
cùng, xem xét liền không phải dễ trêu.
Hàn Tam Thiên có chút giương mắt, quan sát bốn phía, bất đắc dĩ lắc đầu cười khổ: "Thật đúng là xem trọng ta."
Bốn phía có nhân số chừng ngàn người, đừng nói Hàn Tam Thiên hiện tại, cho dù là Hàn Tam Thiên ở
thời kỳ toàn thịnh cũng không nhịn được sẽ cau
chặt lông mày. Dù sao đám người này vô luận thể
tích hay là lực lượng đều cũng không phải là người
dễ đối phó, số lượng như vậy thì đương nhiên cũng liền lộ ra vạn phần khủng bố.
vietwriter.vn
Kiếm qua, Hồng Loan cũng đồng thời nghiêng người nhường lối, nhưng kiếm về trên tay Hàn Tam Thiên, đồng thời Hồng Loan quay người lại, có chút sờ trên mặt một cái, lại ngạc nhiên phát hiện trên. mặt đã bị rạch một đường sâu, máu tươi chảy ròng.
Nàng đột nhiên phẫn nộ ngẩng đầu, Hàn Tam Thiên đừng nói quay đầu, thậm chí ngay cả bước chân cũng không dừng lại dù là một khắc.
Nàng dường như bến thành một con ruồi, người khác chỉ là tiện tay một cái, nàng liền bay tứ tung, không sinh ra hiệu quả gì.
Bị miệt thị mà phẫn nộ, cộng thêm nội tâm rung động, chính là khắc hoạ chân thực về hết thảy nội tâm của Hồng Loan lúc này.
Nàng đã không cam lòng bị đối xử như thế, nhưng lại sợ tùy tiện lại ra tay, sẽ chỉ dẫn tới hậu quả thảm
hại hơn.
Quay mắt nhìn quỷ tôn một cái, quỷ tôn cũng đã
vietwriter.vn
nắm chặt song quyền, hiển nhiên, hắn lúc này cũng
tức giận không nhẹ.
Chẳng qua hắn cuối cùng không nhiều lời gì cả, Hồng Loan cũng lựa chọn che miệng vết thương của mình, để tỏ rõ mình thụ thương bất lực chiến đấu.
Từ bên trong căn phòng hoàng kim đi tới, hai nữ hầu cũng chưa nhiều lời, cuống quít trực tiếp lui vào bên trong phòng, ngay sau đó nhẹ nhàng đóng cửa phòng nặng nề lại..
Âm!
Theo một tiếng vang thật lớn, cửa đóng, thế giới bên ngoài cũng đột nhiên lâm vào sự vắng lặng một cách chết chóc.
II
Khóe miệng Hàn Tam Thiên nở nụ cười, bất đắc dĩ lắc đầu, đứng dậy mấy bước đi đến bên trên đường dài ngoài phòng, sau đó bước chân anh dừng lại, vẫn chưa đi.
Dường như đang đợi gì đó.
"Chư vị, thời điểm không còn sớm, trời cũng sắp tối rồi, còn trốn nữa thì cũng không có ý nghĩa." Hàn Tam Thiên nhẹ giọng dứt lời, Tiểu Hắc Côn trong tay biến thành trường kiếm cũng bị anh nhẹ nhàng
nâng lên.
vừa rồi khi đấu cùng Hồng Loan, Hàn Tam Thiên hiển nhiên vẫn chưa sử dụng chân khí, chỉ là đơn thuần ứng dụng Tiểu Học Côn một phòng một
công.
Đã giữ lại thực lực của mình, đồng thời cũng để nó
hoàn thành một kích trí mạng càng tốt hơn.
Đấu với những người này =, hiển nhiên đây là lựa chọn tốt nhất.
"Hoa..."
"Đát..."
"Nha..."
truyền đến các loại tiếng động rất nhỏ, sau đó, từng bóng người từ bốn phương tám hướng trong chỗ tối chậm rãi đi ra.
Ngay sau đó, càng ngày càng nhiều, càng ngày
càng nhiều. ..
Cho đến mười mấy giây sau, lấy phòng ốc và Hàn
đều là người nhiều vô kể.
Những người ai cũng có tướng mạo quái dị, nhưng cũng cường tráng như người gấu người heo lúc trước, thân hình gần như là lớn hơn gấp mấy lần Hàn Tam Thiên.
Đám người này toàn bộ tay cầm vũ khí, hung hãn vô
cùng, xem xét liền không phải dễ trêu.
Hàn Tam Thiên có chút giương mắt, quan sát bốn phía, bất đắc dĩ lắc đầu cười khổ: "Thật đúng là xem trọng ta."
Bốn phía có nhân số chừng ngàn người, đừng nói Hàn Tam Thiên hiện tại, cho dù là Hàn Tam Thiên ở
thời kỳ toàn thịnh cũng không nhịn được sẽ cau
chặt lông mày. Dù sao đám người này vô luận thể
tích hay là lực lượng đều cũng không phải là người
dễ đối phó, số lượng như vậy thì đương nhiên cũng liền lộ ra vạn phần khủng bố.
Kiếm qua, Hồng Loan cũng đồng thời nghiêng người nhường lối, nhưng kiếm về trên tay Hàn Tam Thiên, đồng thời Hồng Loan quay người lại, có chút sờ trên mặt một cái, lại ngạc nhiên phát hiện trên. mặt đã bị rạch một đường sâu, máu tươi chảy ròng.
Nàng đột nhiên phẫn nộ ngẩng đầu, Hàn Tam Thiên đừng nói quay đầu, thậm chí ngay cả bước chân cũng không dừng lại dù là một khắc.
Nàng dường như bến thành một con ruồi, người khác chỉ là tiện tay một cái, nàng liền bay tứ tung, không sinh ra hiệu quả gì.
Bị miệt thị mà phẫn nộ, cộng thêm nội tâm rung động, chính là khắc hoạ chân thực về hết thảy nội tâm của Hồng Loan lúc này.
Nàng đã không cam lòng bị đối xử như thế, nhưng lại sợ tùy tiện lại ra tay, sẽ chỉ dẫn tới hậu quả thảm
hại hơn.
Quay mắt nhìn quỷ tôn một cái, quỷ tôn cũng đã
vietwriter.vn
nắm chặt song quyền, hiển nhiên, hắn lúc này cũng
tức giận không nhẹ.
Chẳng qua hắn cuối cùng không nhiều lời gì cả, Hồng Loan cũng lựa chọn che miệng vết thương của mình, để tỏ rõ mình thụ thương bất lực chiến đấu.
Từ bên trong căn phòng hoàng kim đi tới, hai nữ hầu cũng chưa nhiều lời, cuống quít trực tiếp lui vào bên trong phòng, ngay sau đó nhẹ nhàng đóng cửa phòng nặng nề lại..
Âm!
Theo một tiếng vang thật lớn, cửa đóng, thế giới bên ngoài cũng đột nhiên lâm vào sự vắng lặng một cách chết chóc.
II
Khóe miệng Hàn Tam Thiên nở nụ cười, bất đắc dĩ lắc đầu, đứng dậy mấy bước đi đến bên trên đường dài ngoài phòng, sau đó bước chân anh dừng lại, vẫn chưa đi.
Dường như đang đợi gì đó.
"Chư vị, thời điểm không còn sớm, trời cũng sắp tối rồi, còn trốn nữa thì cũng không có ý nghĩa." Hàn Tam Thiên nhẹ giọng dứt lời, Tiểu Hắc Côn trong tay biến thành trường kiếm cũng bị anh nhẹ nhàng
nâng lên.
vừa rồi khi đấu cùng Hồng Loan, Hàn Tam Thiên hiển nhiên vẫn chưa sử dụng chân khí, chỉ là đơn thuần ứng dụng Tiểu Học Côn một phòng một
công.
Đã giữ lại thực lực của mình, đồng thời cũng để nó
hoàn thành một kích trí mạng càng tốt hơn.
Đấu với những người này =, hiển nhiên đây là lựa chọn tốt nhất.
"Hoa..."
"Đát..."
"Nha..."
truyền đến các loại tiếng động rất nhỏ, sau đó, từng bóng người từ bốn phương tám hướng trong chỗ tối chậm rãi đi ra.
Ngay sau đó, càng ngày càng nhiều, càng ngày
càng nhiều. ..
Cho đến mười mấy giây sau, lấy phòng ốc và Hàn
đều là người nhiều vô kể.
Những người ai cũng có tướng mạo quái dị, nhưng cũng cường tráng như người gấu người heo lúc trước, thân hình gần như là lớn hơn gấp mấy lần Hàn Tam Thiên.
Đám người này toàn bộ tay cầm vũ khí, hung hãn vô
cùng, xem xét liền không phải dễ trêu.
Hàn Tam Thiên có chút giương mắt, quan sát bốn phía, bất đắc dĩ lắc đầu cười khổ: "Thật đúng là xem trọng ta."
Bốn phía có nhân số chừng ngàn người, đừng nói Hàn Tam Thiên hiện tại, cho dù là Hàn Tam Thiên ở
thời kỳ toàn thịnh cũng không nhịn được sẽ cau
chặt lông mày. Dù sao đám người này vô luận thể
tích hay là lực lượng đều cũng không phải là người
dễ đối phó, số lượng như vậy thì đương nhiên cũng liền lộ ra vạn phần khủng bố.
vietwriter.vn
Nàng đột nhiên phẫn nộ ngẩng đầu, Hàn Tam Thiên đừng nói quay đầu, thậm chí ngay cả bước chân cũng không dừng lại dù là một khắc.
Nàng dường như bến thành một con ruồi, người khác chỉ là tiện tay một cái, nàng liền bay tứ tung, không sinh ra hiệu quả gì.
Bị miệt thị mà phẫn nộ, cộng thêm nội tâm rung động, chính là khắc hoạ chân thực về hết thảy nội tâm của Hồng Loan lúc này.
Nàng đã không cam lòng bị đối xử như thế, nhưng lại sợ tùy tiện lại ra tay, sẽ chỉ dẫn tới hậu quả thảm
hại hơn.
Quay mắt nhìn quỷ tôn một cái, quỷ tôn cũng đã
vietwriter.vn
nắm chặt song quyền, hiển nhiên, hắn lúc này cũng
tức giận không nhẹ.
Chẳng qua hắn cuối cùng không nhiều lời gì cả, Hồng Loan cũng lựa chọn che miệng vết thương của mình, để tỏ rõ mình thụ thương bất lực chiến đấu.
Từ bên trong căn phòng hoàng kim đi tới, hai nữ hầu cũng chưa nhiều lời, cuống quít trực tiếp lui vào bên trong phòng, ngay sau đó nhẹ nhàng đóng cửa phòng nặng nề lại..
Âm!
Theo một tiếng vang thật lớn, cửa đóng, thế giới bên ngoài cũng đột nhiên lâm vào sự vắng lặng một cách chết chóc.
II
Khóe miệng Hàn Tam Thiên nở nụ cười, bất đắc dĩ lắc đầu, đứng dậy mấy bước đi đến bên trên đường dài ngoài phòng, sau đó bước chân anh dừng lại, vẫn chưa đi.
Dường như đang đợi gì đó.
"Chư vị, thời điểm không còn sớm, trời cũng sắp tối rồi, còn trốn nữa thì cũng không có ý nghĩa." Hàn Tam Thiên nhẹ giọng dứt lời, Tiểu Hắc Côn trong tay biến thành trường kiếm cũng bị anh nhẹ nhàng
nâng lên.
vừa rồi khi đấu cùng Hồng Loan, Hàn Tam Thiên hiển nhiên vẫn chưa sử dụng chân khí, chỉ là đơn thuần ứng dụng Tiểu Học Côn một phòng một
công.
Đã giữ lại thực lực của mình, đồng thời cũng để nó
hoàn thành một kích trí mạng càng tốt hơn.
Đấu với những người này =, hiển nhiên đây là lựa chọn tốt nhất.
"Hoa..."
"Đát..."
"Nha..."
truyền đến các loại tiếng động rất nhỏ, sau đó, từng bóng người từ bốn phương tám hướng trong chỗ tối chậm rãi đi ra.
Ngay sau đó, càng ngày càng nhiều, càng ngày
càng nhiều. ..
Cho đến mười mấy giây sau, lấy phòng ốc và Hàn
đều là người nhiều vô kể.
Những người ai cũng có tướng mạo quái dị, nhưng cũng cường tráng như người gấu người heo lúc trước, thân hình gần như là lớn hơn gấp mấy lần Hàn Tam Thiên.
Đám người này toàn bộ tay cầm vũ khí, hung hãn vô
cùng, xem xét liền không phải dễ trêu.
Hàn Tam Thiên có chút giương mắt, quan sát bốn phía, bất đắc dĩ lắc đầu cười khổ: "Thật đúng là xem trọng ta."
Bốn phía có nhân số chừng ngàn người, đừng nói Hàn Tam Thiên hiện tại, cho dù là Hàn Tam Thiên ở
thời kỳ toàn thịnh cũng không nhịn được sẽ cau
chặt lông mày. Dù sao đám người này vô luận thể
tích hay là lực lượng đều cũng không phải là người
dễ đối phó, số lượng như vậy thì đương nhiên cũng liền lộ ra vạn phần khủng bố.
Kiếm qua, Hồng Loan cũng đồng thời nghiêng người nhường lối, nhưng kiếm về trên tay Hàn Tam Thiên, đồng thời Hồng Loan quay người lại, có chút sờ trên mặt một cái, lại ngạc nhiên phát hiện trên. mặt đã bị rạch một đường sâu, máu tươi chảy ròng.
Nàng đột nhiên phẫn nộ ngẩng đầu, Hàn Tam Thiên đừng nói quay đầu, thậm chí ngay cả bước chân cũng không dừng lại dù là một khắc.
Nàng dường như bến thành một con ruồi, người khác chỉ là tiện tay một cái, nàng liền bay tứ tung, không sinh ra hiệu quả gì.
Bị miệt thị mà phẫn nộ, cộng thêm nội tâm rung động, chính là khắc hoạ chân thực về hết thảy nội tâm của Hồng Loan lúc này.
Nàng đã không cam lòng bị đối xử như thế, nhưng lại sợ tùy tiện lại ra tay, sẽ chỉ dẫn tới hậu quả thảm
hại hơn.
Quay mắt nhìn quỷ tôn một cái, quỷ tôn cũng đã
vietwriter.vn
nắm chặt song quyền, hiển nhiên, hắn lúc này cũng
tức giận không nhẹ.
Chẳng qua hắn cuối cùng không nhiều lời gì cả, Hồng Loan cũng lựa chọn che miệng vết thương của mình, để tỏ rõ mình thụ thương bất lực chiến đấu.
Từ bên trong căn phòng hoàng kim đi tới, hai nữ hầu cũng chưa nhiều lời, cuống quít trực tiếp lui vào bên trong phòng, ngay sau đó nhẹ nhàng đóng cửa phòng nặng nề lại..
Âm!
Theo một tiếng vang thật lớn, cửa đóng, thế giới bên ngoài cũng đột nhiên lâm vào sự vắng lặng một cách chết chóc.
II
Khóe miệng Hàn Tam Thiên nở nụ cười, bất đắc dĩ lắc đầu, đứng dậy mấy bước đi đến bên trên đường dài ngoài phòng, sau đó bước chân anh dừng lại, vẫn chưa đi.
Dường như đang đợi gì đó.
"Chư vị, thời điểm không còn sớm, trời cũng sắp tối rồi, còn trốn nữa thì cũng không có ý nghĩa." Hàn Tam Thiên nhẹ giọng dứt lời, Tiểu Hắc Côn trong tay biến thành trường kiếm cũng bị anh nhẹ nhàng
nâng lên.
vừa rồi khi đấu cùng Hồng Loan, Hàn Tam Thiên hiển nhiên vẫn chưa sử dụng chân khí, chỉ là đơn thuần ứng dụng Tiểu Học Côn một phòng một
công.
Đã giữ lại thực lực của mình, đồng thời cũng để nó
hoàn thành một kích trí mạng càng tốt hơn.
Đấu với những người này =, hiển nhiên đây là lựa chọn tốt nhất.
"Hoa..."
"Đát..."
"Nha..."
truyền đến các loại tiếng động rất nhỏ, sau đó, từng bóng người từ bốn phương tám hướng trong chỗ tối chậm rãi đi ra.
Ngay sau đó, càng ngày càng nhiều, càng ngày
càng nhiều. ..
Cho đến mười mấy giây sau, lấy phòng ốc và Hàn
đều là người nhiều vô kể.
Những người ai cũng có tướng mạo quái dị, nhưng cũng cường tráng như người gấu người heo lúc trước, thân hình gần như là lớn hơn gấp mấy lần Hàn Tam Thiên.
Đám người này toàn bộ tay cầm vũ khí, hung hãn vô
cùng, xem xét liền không phải dễ trêu.
Hàn Tam Thiên có chút giương mắt, quan sát bốn phía, bất đắc dĩ lắc đầu cười khổ: "Thật đúng là xem trọng ta."
Bốn phía có nhân số chừng ngàn người, đừng nói Hàn Tam Thiên hiện tại, cho dù là Hàn Tam Thiên ở
thời kỳ toàn thịnh cũng không nhịn được sẽ cau
chặt lông mày. Dù sao đám người này vô luận thể
tích hay là lực lượng đều cũng không phải là người
dễ đối phó, số lượng như vậy thì đương nhiên cũng liền lộ ra vạn phần khủng bố.
vietwriter.vn
Kiếm qua, Hồng Loan cũng đồng thời nghiêng người nhường lối, nhưng kiếm về trên tay Hàn Tam Thiên, đồng thời Hồng Loan quay người lại, có chút sờ trên mặt một cái, lại ngạc nhiên phát hiện trên. mặt đã bị rạch một đường sâu, máu tươi chảy ròng.
Nàng đột nhiên phẫn nộ ngẩng đầu, Hàn Tam Thiên đừng nói quay đầu, thậm chí ngay cả bước chân cũng không dừng lại dù là một khắc.
Nàng dường như bến thành một con ruồi, người khác chỉ là tiện tay một cái, nàng liền bay tứ tung, không sinh ra hiệu quả gì.
Bị miệt thị mà phẫn nộ, cộng thêm nội tâm rung động, chính là khắc hoạ chân thực về hết thảy nội tâm của Hồng Loan lúc này.
Nàng đã không cam lòng bị đối xử như thế, nhưng lại sợ tùy tiện lại ra tay, sẽ chỉ dẫn tới hậu quả thảm
hại hơn.
Quay mắt nhìn quỷ tôn một cái, quỷ tôn cũng đã
vietwriter.vn
nắm chặt song quyền, hiển nhiên, hắn lúc này cũng
tức giận không nhẹ.
Chẳng qua hắn cuối cùng không nhiều lời gì cả, Hồng Loan cũng lựa chọn che miệng vết thương của mình, để tỏ rõ mình thụ thương bất lực chiến đấu.
Từ bên trong căn phòng hoàng kim đi tới, hai nữ hầu cũng chưa nhiều lời, cuống quít trực tiếp lui vào bên trong phòng, ngay sau đó nhẹ nhàng đóng cửa phòng nặng nề lại..
Âm!
Theo một tiếng vang thật lớn, cửa đóng, thế giới bên ngoài cũng đột nhiên lâm vào sự vắng lặng một cách chết chóc.
II
Khóe miệng Hàn Tam Thiên nở nụ cười, bất đắc dĩ lắc đầu, đứng dậy mấy bước đi đến bên trên đường dài ngoài phòng, sau đó bước chân anh dừng lại, vẫn chưa đi.
Dường như đang đợi gì đó.
"Chư vị, thời điểm không còn sớm, trời cũng sắp tối rồi, còn trốn nữa thì cũng không có ý nghĩa." Hàn Tam Thiên nhẹ giọng dứt lời, Tiểu Hắc Côn trong tay biến thành trường kiếm cũng bị anh nhẹ nhàng
nâng lên.
vừa rồi khi đấu cùng Hồng Loan, Hàn Tam Thiên hiển nhiên vẫn chưa sử dụng chân khí, chỉ là đơn thuần ứng dụng Tiểu Học Côn một phòng một
công.
Đã giữ lại thực lực của mình, đồng thời cũng để nó
hoàn thành một kích trí mạng càng tốt hơn.
Đấu với những người này =, hiển nhiên đây là lựa chọn tốt nhất.
"Hoa..."
"Đát..."
"Nha..."
truyền đến các loại tiếng động rất nhỏ, sau đó, từng bóng người từ bốn phương tám hướng trong chỗ tối chậm rãi đi ra.
Ngay sau đó, càng ngày càng nhiều, càng ngày
càng nhiều. ..
Cho đến mười mấy giây sau, lấy phòng ốc và Hàn
đều là người nhiều vô kể.
Những người ai cũng có tướng mạo quái dị, nhưng cũng cường tráng như người gấu người heo lúc trước, thân hình gần như là lớn hơn gấp mấy lần Hàn Tam Thiên.
Đám người này toàn bộ tay cầm vũ khí, hung hãn vô
cùng, xem xét liền không phải dễ trêu.
Hàn Tam Thiên có chút giương mắt, quan sát bốn phía, bất đắc dĩ lắc đầu cười khổ: "Thật đúng là xem trọng ta."
Bốn phía có nhân số chừng ngàn người, đừng nói Hàn Tam Thiên hiện tại, cho dù là Hàn Tam Thiên ở
thời kỳ toàn thịnh cũng không nhịn được sẽ cau
chặt lông mày. Dù sao đám người này vô luận thể
tích hay là lực lượng đều cũng không phải là người
dễ đối phó, số lượng như vậy thì đương nhiên cũng liền lộ ra vạn phần khủng bố.
Kiếm qua, Hồng Loan cũng đồng thời nghiêng người nhường lối, nhưng kiếm về trên tay Hàn Tam Thiên, đồng thời Hồng Loan quay người lại, có chút sờ trên mặt một cái, lại ngạc nhiên phát hiện trên. mặt đã bị rạch một đường sâu, máu tươi chảy ròng.
Nàng đột nhiên phẫn nộ ngẩng đầu, Hàn Tam Thiên đừng nói quay đầu, thậm chí ngay cả bước chân cũng không dừng lại dù là một khắc.
Nàng dường như bến thành một con ruồi, người khác chỉ là tiện tay một cái, nàng liền bay tứ tung, không sinh ra hiệu quả gì.
Bị miệt thị mà phẫn nộ, cộng thêm nội tâm rung động, chính là khắc hoạ chân thực về hết thảy nội tâm của Hồng Loan lúc này.
Nàng đã không cam lòng bị đối xử như thế, nhưng lại sợ tùy tiện lại ra tay, sẽ chỉ dẫn tới hậu quả thảm
hại hơn.
Quay mắt nhìn quỷ tôn một cái, quỷ tôn cũng đã
vietwriter.vn
nắm chặt song quyền, hiển nhiên, hắn lúc này cũng
tức giận không nhẹ.
Chẳng qua hắn cuối cùng không nhiều lời gì cả, Hồng Loan cũng lựa chọn che miệng vết thương của mình, để tỏ rõ mình thụ thương bất lực chiến đấu.
Từ bên trong căn phòng hoàng kim đi tới, hai nữ hầu cũng chưa nhiều lời, cuống quít trực tiếp lui vào bên trong phòng, ngay sau đó nhẹ nhàng đóng cửa phòng nặng nề lại..
Âm!
Theo một tiếng vang thật lớn, cửa đóng, thế giới bên ngoài cũng đột nhiên lâm vào sự vắng lặng một cách chết chóc.
II
Khóe miệng Hàn Tam Thiên nở nụ cười, bất đắc dĩ lắc đầu, đứng dậy mấy bước đi đến bên trên đường dài ngoài phòng, sau đó bước chân anh dừng lại, vẫn chưa đi.
Dường như đang đợi gì đó.
"Chư vị, thời điểm không còn sớm, trời cũng sắp tối rồi, còn trốn nữa thì cũng không có ý nghĩa." Hàn Tam Thiên nhẹ giọng dứt lời, Tiểu Hắc Côn trong tay biến thành trường kiếm cũng bị anh nhẹ nhàng
nâng lên.
vừa rồi khi đấu cùng Hồng Loan, Hàn Tam Thiên hiển nhiên vẫn chưa sử dụng chân khí, chỉ là đơn thuần ứng dụng Tiểu Học Côn một phòng một
công.
Đã giữ lại thực lực của mình, đồng thời cũng để nó
hoàn thành một kích trí mạng càng tốt hơn.
Đấu với những người này =, hiển nhiên đây là lựa chọn tốt nhất.
"Hoa..."
"Đát..."
"Nha..."
truyền đến các loại tiếng động rất nhỏ, sau đó, từng bóng người từ bốn phương tám hướng trong chỗ tối chậm rãi đi ra.
Ngay sau đó, càng ngày càng nhiều, càng ngày
càng nhiều. ..
Cho đến mười mấy giây sau, lấy phòng ốc và Hàn
đều là người nhiều vô kể.
Những người ai cũng có tướng mạo quái dị, nhưng cũng cường tráng như người gấu người heo lúc trước, thân hình gần như là lớn hơn gấp mấy lần Hàn Tam Thiên.
Đám người này toàn bộ tay cầm vũ khí, hung hãn vô
cùng, xem xét liền không phải dễ trêu.
Hàn Tam Thiên có chút giương mắt, quan sát bốn phía, bất đắc dĩ lắc đầu cười khổ: "Thật đúng là xem trọng ta."
Bốn phía có nhân số chừng ngàn người, đừng nói Hàn Tam Thiên hiện tại, cho dù là Hàn Tam Thiên ở
thời kỳ toàn thịnh cũng không nhịn được sẽ cau
chặt lông mày. Dù sao đám người này vô luận thể
tích hay là lực lượng đều cũng không phải là người
dễ đối phó, số lượng như vậy thì đương nhiên cũng liền lộ ra vạn phần khủng bố.
vietwriter.vn
Kiếm qua, Hồng Loan cũng đồng thời nghiêng người nhường lối, nhưng kiếm về trên tay Hàn Tam Thiên, đồng thời Hồng Loan quay người lại, có chút sờ trên mặt một cái, lại ngạc nhiên phát hiện trên. mặt đã bị rạch một đường sâu, máu tươi chảy ròng.
Nàng đột nhiên phẫn nộ ngẩng đầu, Hàn Tam Thiên đừng nói quay đầu, thậm chí ngay cả bước chân cũng không dừng lại dù là một khắc.
Nàng dường như bến thành một con ruồi, người khác chỉ là tiện tay một cái, nàng liền bay tứ tung, không sinh ra hiệu quả gì.
Bị miệt thị mà phẫn nộ, cộng thêm nội tâm rung động, chính là khắc hoạ chân thực về hết thảy nội tâm của Hồng Loan lúc này.
Nàng đã không cam lòng bị đối xử như thế, nhưng lại sợ tùy tiện lại ra tay, sẽ chỉ dẫn tới hậu quả thảm
hại hơn.
Quay mắt nhìn quỷ tôn một cái, quỷ tôn cũng đã
vietwriter.vn
nắm chặt song quyền, hiển nhiên, hắn lúc này cũng
tức giận không nhẹ.
Chẳng qua hắn cuối cùng không nhiều lời gì cả, Hồng Loan cũng lựa chọn che miệng vết thương của mình, để tỏ rõ mình thụ thương bất lực chiến đấu.
Từ bên trong căn phòng hoàng kim đi tới, hai nữ hầu cũng chưa nhiều lời, cuống quít trực tiếp lui vào bên trong phòng, ngay sau đó nhẹ nhàng đóng cửa phòng nặng nề lại..
Âm!
Theo một tiếng vang thật lớn, cửa đóng, thế giới bên ngoài cũng đột nhiên lâm vào sự vắng lặng một cách chết chóc.
II
Khóe miệng Hàn Tam Thiên nở nụ cười, bất đắc dĩ lắc đầu, đứng dậy mấy bước đi đến bên trên đường dài ngoài phòng, sau đó bước chân anh dừng lại, vẫn chưa đi.
Dường như đang đợi gì đó.
"Chư vị, thời điểm không còn sớm, trời cũng sắp tối rồi, còn trốn nữa thì cũng không có ý nghĩa." Hàn Tam Thiên nhẹ giọng dứt lời, Tiểu Hắc Côn trong tay biến thành trường kiếm cũng bị anh nhẹ nhàng
nâng lên.
vừa rồi khi đấu cùng Hồng Loan, Hàn Tam Thiên hiển nhiên vẫn chưa sử dụng chân khí, chỉ là đơn thuần ứng dụng Tiểu Học Côn một phòng một
công.
Đã giữ lại thực lực của mình, đồng thời cũng để nó
hoàn thành một kích trí mạng càng tốt hơn.
Đấu với những người này =, hiển nhiên đây là lựa chọn tốt nhất.
"Hoa..."
"Đát..."
"Nha..."
truyền đến các loại tiếng động rất nhỏ, sau đó, từng bóng người từ bốn phương tám hướng trong chỗ tối chậm rãi đi ra.
Ngay sau đó, càng ngày càng nhiều, càng ngày
càng nhiều. ..
Cho đến mười mấy giây sau, lấy phòng ốc và Hàn
đều là người nhiều vô kể.
Những người ai cũng có tướng mạo quái dị, nhưng cũng cường tráng như người gấu người heo lúc trước, thân hình gần như là lớn hơn gấp mấy lần Hàn Tam Thiên.
Đám người này toàn bộ tay cầm vũ khí, hung hãn vô
cùng, xem xét liền không phải dễ trêu.
Hàn Tam Thiên có chút giương mắt, quan sát bốn phía, bất đắc dĩ lắc đầu cười khổ: "Thật đúng là xem trọng ta."
Bốn phía có nhân số chừng ngàn người, đừng nói Hàn Tam Thiên hiện tại, cho dù là Hàn Tam Thiên ở
thời kỳ toàn thịnh cũng không nhịn được sẽ cau
chặt lông mày. Dù sao đám người này vô luận thể
tích hay là lực lượng đều cũng không phải là người
dễ đối phó, số lượng như vậy thì đương nhiên cũng liền lộ ra vạn phần khủng bố.
Kiếm qua, Hồng Loan cũng đồng thời nghiêng người nhường lối, nhưng kiếm về trên tay Hàn Tam Thiên, đồng thời Hồng Loan quay người lại, có chút sờ trên mặt một cái, lại ngạc nhiên phát hiện trên. mặt đã bị rạch một đường sâu, máu tươi chảy ròng.
Nàng đột nhiên phẫn nộ ngẩng đầu, Hàn Tam Thiên đừng nói quay đầu, thậm chí ngay cả bước chân cũng không dừng lại dù là một khắc.
Nàng dường như bến thành một con ruồi, người khác chỉ là tiện tay một cái, nàng liền bay tứ tung, không sinh ra hiệu quả gì.
Bị miệt thị mà phẫn nộ, cộng thêm nội tâm rung động, chính là khắc hoạ chân thực về hết thảy nội tâm của Hồng Loan lúc này.
Nàng đã không cam lòng bị đối xử như thế, nhưng lại sợ tùy tiện lại ra tay, sẽ chỉ dẫn tới hậu quả thảm
hại hơn.
Quay mắt nhìn quỷ tôn một cái, quỷ tôn cũng đã
vietwriter.vn
nắm chặt song quyền, hiển nhiên, hắn lúc này cũng
tức giận không nhẹ.
Chẳng qua hắn cuối cùng không nhiều lời gì cả, Hồng Loan cũng lựa chọn che miệng vết thương của mình, để tỏ rõ mình thụ thương bất lực chiến đấu.
Từ bên trong căn phòng hoàng kim đi tới, hai nữ hầu cũng chưa nhiều lời, cuống quít trực tiếp lui vào bên trong phòng, ngay sau đó nhẹ nhàng đóng cửa phòng nặng nề lại..
Âm!
Theo một tiếng vang thật lớn, cửa đóng, thế giới bên ngoài cũng đột nhiên lâm vào sự vắng lặng một cách chết chóc.
II
Khóe miệng Hàn Tam Thiên nở nụ cười, bất đắc dĩ lắc đầu, đứng dậy mấy bước đi đến bên trên đường dài ngoài phòng, sau đó bước chân anh dừng lại, vẫn chưa đi.
Dường như đang đợi gì đó.
"Chư vị, thời điểm không còn sớm, trời cũng sắp tối rồi, còn trốn nữa thì cũng không có ý nghĩa." Hàn Tam Thiên nhẹ giọng dứt lời, Tiểu Hắc Côn trong tay biến thành trường kiếm cũng bị anh nhẹ nhàng
nâng lên.
vừa rồi khi đấu cùng Hồng Loan, Hàn Tam Thiên hiển nhiên vẫn chưa sử dụng chân khí, chỉ là đơn thuần ứng dụng Tiểu Học Côn một phòng một
công.
Đã giữ lại thực lực của mình, đồng thời cũng để nó
hoàn thành một kích trí mạng càng tốt hơn.
Đấu với những người này =, hiển nhiên đây là lựa chọn tốt nhất.
"Hoa..."
"Đát..."
"Nha..."
truyền đến các loại tiếng động rất nhỏ, sau đó, từng bóng người từ bốn phương tám hướng trong chỗ tối chậm rãi đi ra.
Ngay sau đó, càng ngày càng nhiều, càng ngày
càng nhiều. ..
Cho đến mười mấy giây sau, lấy phòng ốc và Hàn
đều là người nhiều vô kể.
Những người ai cũng có tướng mạo quái dị, nhưng cũng cường tráng như người gấu người heo lúc trước, thân hình gần như là lớn hơn gấp mấy lần Hàn Tam Thiên.
Đám người này toàn bộ tay cầm vũ khí, hung hãn vô
cùng, xem xét liền không phải dễ trêu.
Hàn Tam Thiên có chút giương mắt, quan sát bốn phía, bất đắc dĩ lắc đầu cười khổ: "Thật đúng là xem trọng ta."
Bốn phía có nhân số chừng ngàn người, đừng nói Hàn Tam Thiên hiện tại, cho dù là Hàn Tam Thiên ở
thời kỳ toàn thịnh cũng không nhịn được sẽ cau
chặt lông mày. Dù sao đám người này vô luận thể
tích hay là lực lượng đều cũng không phải là người
dễ đối phó, số lượng như vậy thì đương nhiên cũng liền lộ ra vạn phần khủng bố.
vietwriter.vn
Kiếm qua, Hồng Loan cũng đồng thời nghiêng người nhường lối, nhưng kiếm về trên tay Hàn Tam Thiên, đồng thời Hồng Loan quay người lại, có chút sờ trên mặt một cái, lại ngạc nhiên phát hiện trên. mặt đã bị rạch một đường sâu, máu tươi chảy ròng.
Nàng đột nhiên phẫn nộ ngẩng đầu, Hàn Tam Thiên đừng nói quay đầu, thậm chí ngay cả bước chân cũng không dừng lại dù là một khắc.
Nàng dường như bến thành một con ruồi, người khác chỉ là tiện tay một cái, nàng liền bay tứ tung, không sinh ra hiệu quả gì.
Bị miệt thị mà phẫn nộ, cộng thêm nội tâm rung động, chính là khắc hoạ chân thực về hết thảy nội tâm của Hồng Loan lúc này.
Nàng đã không cam lòng bị đối xử như thế, nhưng lại sợ tùy tiện lại ra tay, sẽ chỉ dẫn tới hậu quả thảm
hại hơn.
Quay mắt nhìn quỷ tôn một cái, quỷ tôn cũng đã
vietwriter.vn
nắm chặt song quyền, hiển nhiên, hắn lúc này cũng
tức giận không nhẹ.
Chẳng qua hắn cuối cùng không nhiều lời gì cả, Hồng Loan cũng lựa chọn che miệng vết thương của mình, để tỏ rõ mình thụ thương bất lực chiến đấu.
Từ bên trong căn phòng hoàng kim đi tới, hai nữ hầu cũng chưa nhiều lời, cuống quít trực tiếp lui vào bên trong phòng, ngay sau đó nhẹ nhàng đóng cửa phòng nặng nề lại..
Âm!
Theo một tiếng vang thật lớn, cửa đóng, thế giới bên ngoài cũng đột nhiên lâm vào sự vắng lặng một cách chết chóc.
II
Khóe miệng Hàn Tam Thiên nở nụ cười, bất đắc dĩ lắc đầu, đứng dậy mấy bước đi đến bên trên đường dài ngoài phòng, sau đó bước chân anh dừng lại, vẫn chưa đi.
Dường như đang đợi gì đó.
"Chư vị, thời điểm không còn sớm, trời cũng sắp tối rồi, còn trốn nữa thì cũng không có ý nghĩa." Hàn Tam Thiên nhẹ giọng dứt lời, Tiểu Hắc Côn trong tay biến thành trường kiếm cũng bị anh nhẹ nhàng
nâng lên.
vừa rồi khi đấu cùng Hồng Loan, Hàn Tam Thiên hiển nhiên vẫn chưa sử dụng chân khí, chỉ là đơn thuần ứng dụng Tiểu Học Côn một phòng một
công.
Đã giữ lại thực lực của mình, đồng thời cũng để nó
hoàn thành một kích trí mạng càng tốt hơn.
Đấu với những người này =, hiển nhiên đây là lựa chọn tốt nhất.
"Hoa..."
"Đát..."
"Nha..."
truyền đến các loại tiếng động rất nhỏ, sau đó, từng bóng người từ bốn phương tám hướng trong chỗ tối chậm rãi đi ra.
Ngay sau đó, càng ngày càng nhiều, càng ngày
càng nhiều. ..
Cho đến mười mấy giây sau, lấy phòng ốc và Hàn
đều là người nhiều vô kể.
Những người ai cũng có tướng mạo quái dị, nhưng cũng cường tráng như người gấu người heo lúc trước, thân hình gần như là lớn hơn gấp mấy lần Hàn Tam Thiên.
Đám người này toàn bộ tay cầm vũ khí, hung hãn vô
cùng, xem xét liền không phải dễ trêu.
Hàn Tam Thiên có chút giương mắt, quan sát bốn phía, bất đắc dĩ lắc đầu cười khổ: "Thật đúng là xem trọng ta."
Bốn phía có nhân số chừng ngàn người, đừng nói Hàn Tam Thiên hiện tại, cho dù là Hàn Tam Thiên ở
thời kỳ toàn thịnh cũng không nhịn được sẽ cau
chặt lông mày. Dù sao đám người này vô luận thể
tích hay là lực lượng đều cũng không phải là người
dễ đối phó, số lượng như vậy thì đương nhiên cũng liền lộ ra vạn phần khủng bố.
Kiếm qua, Hồng Loan cũng đồng thời nghiêng người nhường lối, nhưng kiếm về trên tay Hàn Tam Thiên, đồng thời Hồng Loan quay người lại, có chút sờ trên mặt một cái, lại ngạc nhiên phát hiện trên. mặt đã bị rạch một đường sâu, máu tươi chảy ròng.
Nàng đột nhiên phẫn nộ ngẩng đầu, Hàn Tam Thiên đừng nói quay đầu, thậm chí ngay cả bước chân cũng không dừng lại dù là một khắc.
Nàng dường như bến thành một con ruồi, người khác chỉ là tiện tay một cái, nàng liền bay tứ tung, không sinh ra hiệu quả gì.
Bị miệt thị mà phẫn nộ, cộng thêm nội tâm rung động, chính là khắc hoạ chân thực về hết thảy nội tâm của Hồng Loan lúc này.
Nàng đã không cam lòng bị đối xử như thế, nhưng lại sợ tùy tiện lại ra tay, sẽ chỉ dẫn tới hậu quả thảm
hại hơn.
Quay mắt nhìn quỷ tôn một cái, quỷ tôn cũng đã
vietwriter.vn
nắm chặt song quyền, hiển nhiên, hắn lúc này cũng
tức giận không nhẹ.
Chẳng qua hắn cuối cùng không nhiều lời gì cả, Hồng Loan cũng lựa chọn che miệng vết thương của mình, để tỏ rõ mình thụ thương bất lực chiến đấu.
Từ bên trong căn phòng hoàng kim đi tới, hai nữ hầu cũng chưa nhiều lời, cuống quít trực tiếp lui vào bên trong phòng, ngay sau đó nhẹ nhàng đóng cửa phòng nặng nề lại..
Âm!
Theo một tiếng vang thật lớn, cửa đóng, thế giới bên ngoài cũng đột nhiên lâm vào sự vắng lặng một cách chết chóc.
II
Khóe miệng Hàn Tam Thiên nở nụ cười, bất đắc dĩ lắc đầu, đứng dậy mấy bước đi đến bên trên đường dài ngoài phòng, sau đó bước chân anh dừng lại, vẫn chưa đi.
Dường như đang đợi gì đó.
"Chư vị, thời điểm không còn sớm, trời cũng sắp tối rồi, còn trốn nữa thì cũng không có ý nghĩa." Hàn Tam Thiên nhẹ giọng dứt lời, Tiểu Hắc Côn trong tay biến thành trường kiếm cũng bị anh nhẹ nhàng
nâng lên.
vừa rồi khi đấu cùng Hồng Loan, Hàn Tam Thiên hiển nhiên vẫn chưa sử dụng chân khí, chỉ là đơn thuần ứng dụng Tiểu Học Côn một phòng một
công.
Đã giữ lại thực lực của mình, đồng thời cũng để nó
hoàn thành một kích trí mạng càng tốt hơn.
Đấu với những người này =, hiển nhiên đây là lựa chọn tốt nhất.
"Hoa..."
"Đát..."
"Nha..."
truyền đến các loại tiếng động rất nhỏ, sau đó, từng bóng người từ bốn phương tám hướng trong chỗ tối chậm rãi đi ra.
Ngay sau đó, càng ngày càng nhiều, càng ngày
càng nhiều. ..
Cho đến mười mấy giây sau, lấy phòng ốc và Hàn
đều là người nhiều vô kể.
Những người ai cũng có tướng mạo quái dị, nhưng cũng cường tráng như người gấu người heo lúc trước, thân hình gần như là lớn hơn gấp mấy lần Hàn Tam Thiên.
Đám người này toàn bộ tay cầm vũ khí, hung hãn vô
cùng, xem xét liền không phải dễ trêu.
Hàn Tam Thiên có chút giương mắt, quan sát bốn phía, bất đắc dĩ lắc đầu cười khổ: "Thật đúng là xem trọng ta."
Bốn phía có nhân số chừng ngàn người, đừng nói Hàn Tam Thiên hiện tại, cho dù là Hàn Tam Thiên ở
thời kỳ toàn thịnh cũng không nhịn được sẽ cau
chặt lông mày. Dù sao đám người này vô luận thể
tích hay là lực lượng đều cũng không phải là người
dễ đối phó, số lượng như vậy thì đương nhiên cũng liền lộ ra vạn phần khủng bố.
vietwriter.vn
Kiếm qua, Hồng Loan cũng đồng thời nghiêng người nhường lối, nhưng kiếm về trên tay Hàn Tam Thiên, đồng thời Hồng Loan quay người lại, có chút sờ trên mặt một cái, lại ngạc nhiên phát hiện trên. mặt đã bị rạch một đường sâu, máu tươi chảy ròng.
Nàng đột nhiên phẫn nộ ngẩng đầu, Hàn Tam Thiên đừng nói quay đầu, thậm chí ngay cả bước chân cũng không dừng lại dù là một khắc.
Nàng dường như bến thành một con ruồi, người khác chỉ là tiện tay một cái, nàng liền bay tứ tung, không sinh ra hiệu quả gì.
Bị miệt thị mà phẫn nộ, cộng thêm nội tâm rung động, chính là khắc hoạ chân thực về hết thảy nội tâm của Hồng Loan lúc này.
Nàng đã không cam lòng bị đối xử như thế, nhưng lại sợ tùy tiện lại ra tay, sẽ chỉ dẫn tới hậu quả thảm
hại hơn.
Quay mắt nhìn quỷ tôn một cái, quỷ tôn cũng đã
vietwriter.vn
nắm chặt song quyền, hiển nhiên, hắn lúc này cũng
tức giận không nhẹ.
Chẳng qua hắn cuối cùng không nhiều lời gì cả, Hồng Loan cũng lựa chọn che miệng vết thương của mình, để tỏ rõ mình thụ thương bất lực chiến đấu.
Từ bên trong căn phòng hoàng kim đi tới, hai nữ hầu cũng chưa nhiều lời, cuống quít trực tiếp lui vào bên trong phòng, ngay sau đó nhẹ nhàng đóng cửa phòng nặng nề lại..
Âm!
Theo một tiếng vang thật lớn, cửa đóng, thế giới bên ngoài cũng đột nhiên lâm vào sự vắng lặng một cách chết chóc.
II
Khóe miệng Hàn Tam Thiên nở nụ cười, bất đắc dĩ lắc đầu, đứng dậy mấy bước đi đến bên trên đường dài ngoài phòng, sau đó bước chân anh dừng lại, vẫn chưa đi.
Dường như đang đợi gì đó.
"Chư vị, thời điểm không còn sớm, trời cũng sắp tối rồi, còn trốn nữa thì cũng không có ý nghĩa." Hàn Tam Thiên nhẹ giọng dứt lời, Tiểu Hắc Côn trong tay biến thành trường kiếm cũng bị anh nhẹ nhàng
nâng lên.
vừa rồi khi đấu cùng Hồng Loan, Hàn Tam Thiên hiển nhiên vẫn chưa sử dụng chân khí, chỉ là đơn thuần ứng dụng Tiểu Học Côn một phòng một
công.
Đã giữ lại thực lực của mình, đồng thời cũng để nó
hoàn thành một kích trí mạng càng tốt hơn.
Đấu với những người này =, hiển nhiên đây là lựa chọn tốt nhất.
"Hoa..."
"Đát..."
"Nha..."
truyền đến các loại tiếng động rất nhỏ, sau đó, từng bóng người từ bốn phương tám hướng trong chỗ tối chậm rãi đi ra.
Ngay sau đó, càng ngày càng nhiều, càng ngày
càng nhiều. ..
Cho đến mười mấy giây sau, lấy phòng ốc và Hàn
đều là người nhiều vô kể.
Những người ai cũng có tướng mạo quái dị, nhưng cũng cường tráng như người gấu người heo lúc trước, thân hình gần như là lớn hơn gấp mấy lần Hàn Tam Thiên.
Đám người này toàn bộ tay cầm vũ khí, hung hãn vô
cùng, xem xét liền không phải dễ trêu.
Hàn Tam Thiên có chút giương mắt, quan sát bốn phía, bất đắc dĩ lắc đầu cười khổ: "Thật đúng là xem trọng ta."
Bốn phía có nhân số chừng ngàn người, đừng nói Hàn Tam Thiên hiện tại, cho dù là Hàn Tam Thiên ở
thời kỳ toàn thịnh cũng không nhịn được sẽ cau
chặt lông mày. Dù sao đám người này vô luận thể
tích hay là lực lượng đều cũng không phải là người
dễ đối phó, số lượng như vậy thì đương nhiên cũng liền lộ ra vạn phần khủng bố.
Kiếm qua, Hồng Loan cũng đồng thời nghiêng người nhường lối, nhưng kiếm về trên tay Hàn Tam Thiên, đồng thời Hồng Loan quay người lại, có chút sờ trên mặt một cái, lại ngạc nhiên phát hiện trên. mặt đã bị rạch một đường sâu, máu tươi chảy ròng.
Nàng đột nhiên phẫn nộ ngẩng đầu, Hàn Tam Thiên đừng nói quay đầu, thậm chí ngay cả bước chân cũng không dừng lại dù là một khắc.
Nàng dường như bến thành một con ruồi, người khác chỉ là tiện tay một cái, nàng liền bay tứ tung, không sinh ra hiệu quả gì.
Bị miệt thị mà phẫn nộ, cộng thêm nội tâm rung động, chính là khắc hoạ chân thực về hết thảy nội tâm của Hồng Loan lúc này.
Nàng đã không cam lòng bị đối xử như thế, nhưng lại sợ tùy tiện lại ra tay, sẽ chỉ dẫn tới hậu quả thảm
hại hơn.
Quay mắt nhìn quỷ tôn một cái, quỷ tôn cũng đã
vietwriter.vn
nắm chặt song quyền, hiển nhiên, hắn lúc này cũng
tức giận không nhẹ.
Chẳng qua hắn cuối cùng không nhiều lời gì cả, Hồng Loan cũng lựa chọn che miệng vết thương của mình, để tỏ rõ mình thụ thương bất lực chiến đấu.
Từ bên trong căn phòng hoàng kim đi tới, hai nữ hầu cũng chưa nhiều lời, cuống quít trực tiếp lui vào bên trong phòng, ngay sau đó nhẹ nhàng đóng cửa phòng nặng nề lại..
Âm!
Theo một tiếng vang thật lớn, cửa đóng, thế giới bên ngoài cũng đột nhiên lâm vào sự vắng lặng một cách chết chóc.
II
Khóe miệng Hàn Tam Thiên nở nụ cười, bất đắc dĩ lắc đầu, đứng dậy mấy bước đi đến bên trên đường dài ngoài phòng, sau đó bước chân anh dừng lại, vẫn chưa đi.
Dường như đang đợi gì đó.
"Chư vị, thời điểm không còn sớm, trời cũng sắp tối rồi, còn trốn nữa thì cũng không có ý nghĩa." Hàn Tam Thiên nhẹ giọng dứt lời, Tiểu Hắc Côn trong tay biến thành trường kiếm cũng bị anh nhẹ nhàng
nâng lên.
vừa rồi khi đấu cùng Hồng Loan, Hàn Tam Thiên hiển nhiên vẫn chưa sử dụng chân khí, chỉ là đơn thuần ứng dụng Tiểu Học Côn một phòng một
công.
Đã giữ lại thực lực của mình, đồng thời cũng để nó
hoàn thành một kích trí mạng càng tốt hơn.
Đấu với những người này =, hiển nhiên đây là lựa chọn tốt nhất.
"Hoa..."
"Đát..."
"Nha..."
truyền đến các loại tiếng động rất nhỏ, sau đó, từng bóng người từ bốn phương tám hướng trong chỗ tối chậm rãi đi ra.
Ngay sau đó, càng ngày càng nhiều, càng ngày
càng nhiều. ..
Cho đến mười mấy giây sau, lấy phòng ốc và Hàn
đều là người nhiều vô kể.
Những người ai cũng có tướng mạo quái dị, nhưng cũng cường tráng như người gấu người heo lúc trước, thân hình gần như là lớn hơn gấp mấy lần Hàn Tam Thiên.
Đám người này toàn bộ tay cầm vũ khí, hung hãn vô
cùng, xem xét liền không phải dễ trêu.
Hàn Tam Thiên có chút giương mắt, quan sát bốn phía, bất đắc dĩ lắc đầu cười khổ: "Thật đúng là xem trọng ta."
Bốn phía có nhân số chừng ngàn người, đừng nói Hàn Tam Thiên hiện tại, cho dù là Hàn Tam Thiên ở
thời kỳ toàn thịnh cũng không nhịn được sẽ cau
chặt lông mày. Dù sao đám người này vô luận thể
tích hay là lực lượng đều cũng không phải là người
dễ đối phó, số lượng như vậy thì đương nhiên cũng liền lộ ra vạn phần khủng bố.
vietwriter.vn
Kiếm qua, Hồng Loan cũng đồng thời nghiêng người nhường lối, nhưng kiếm về trên tay Hàn Tam Thiên, đồng thời Hồng Loan quay người lại, có chút sờ trên mặt một cái, lại ngạc nhiên phát hiện trên. mặt đã bị rạch một đường sâu, máu tươi chảy ròng.
Nàng đột nhiên phẫn nộ ngẩng đầu, Hàn Tam Thiên đừng nói quay đầu, thậm chí ngay cả bước chân cũng không dừng lại dù là một khắc.
Nàng dường như bến thành một con ruồi, người khác chỉ là tiện tay một cái, nàng liền bay tứ tung, không sinh ra hiệu quả gì.
Bị miệt thị mà phẫn nộ, cộng thêm nội tâm rung động, chính là khắc hoạ chân thực về hết thảy nội tâm của Hồng Loan lúc này.
Nàng đã không cam lòng bị đối xử như thế, nhưng lại sợ tùy tiện lại ra tay, sẽ chỉ dẫn tới hậu quả thảm
hại hơn.
Quay mắt nhìn quỷ tôn một cái, quỷ tôn cũng đã
vietwriter.vn
nắm chặt song quyền, hiển nhiên, hắn lúc này cũng
tức giận không nhẹ.
Chẳng qua hắn cuối cùng không nhiều lời gì cả, Hồng Loan cũng lựa chọn che miệng vết thương của mình, để tỏ rõ mình thụ thương bất lực chiến đấu.
Từ bên trong căn phòng hoàng kim đi tới, hai nữ hầu cũng chưa nhiều lời, cuống quít trực tiếp lui vào bên trong phòng, ngay sau đó nhẹ nhàng đóng cửa phòng nặng nề lại..
Âm!
Theo một tiếng vang thật lớn, cửa đóng, thế giới bên ngoài cũng đột nhiên lâm vào sự vắng lặng một cách chết chóc.
II
Khóe miệng Hàn Tam Thiên nở nụ cười, bất đắc dĩ lắc đầu, đứng dậy mấy bước đi đến bên trên đường dài ngoài phòng, sau đó bước chân anh dừng lại, vẫn chưa đi.
Dường như đang đợi gì đó.
"Chư vị, thời điểm không còn sớm, trời cũng sắp tối rồi, còn trốn nữa thì cũng không có ý nghĩa." Hàn Tam Thiên nhẹ giọng dứt lời, Tiểu Hắc Côn trong tay biến thành trường kiếm cũng bị anh nhẹ nhàng
nâng lên.
vừa rồi khi đấu cùng Hồng Loan, Hàn Tam Thiên hiển nhiên vẫn chưa sử dụng chân khí, chỉ là đơn thuần ứng dụng Tiểu Học Côn một phòng một
công.
Đã giữ lại thực lực của mình, đồng thời cũng để nó
hoàn thành một kích trí mạng càng tốt hơn.
Đấu với những người này =, hiển nhiên đây là lựa chọn tốt nhất.
"Hoa..."
"Đát..."
"Nha..."
truyền đến các loại tiếng động rất nhỏ, sau đó, từng bóng người từ bốn phương tám hướng trong chỗ tối chậm rãi đi ra.
Ngay sau đó, càng ngày càng nhiều, càng ngày
càng nhiều. ..
Cho đến mười mấy giây sau, lấy phòng ốc và Hàn
đều là người nhiều vô kể.
Những người ai cũng có tướng mạo quái dị, nhưng cũng cường tráng như người gấu người heo lúc trước, thân hình gần như là lớn hơn gấp mấy lần Hàn Tam Thiên.
Đám người này toàn bộ tay cầm vũ khí, hung hãn vô
cùng, xem xét liền không phải dễ trêu.
Hàn Tam Thiên có chút giương mắt, quan sát bốn phía, bất đắc dĩ lắc đầu cười khổ: "Thật đúng là xem trọng ta."
Bốn phía có nhân số chừng ngàn người, đừng nói Hàn Tam Thiên hiện tại, cho dù là Hàn Tam Thiên ở
thời kỳ toàn thịnh cũng không nhịn được sẽ cau
chặt lông mày. Dù sao đám người này vô luận thể
tích hay là lực lượng đều cũng không phải là người
dễ đối phó, số lượng như vậy thì đương nhiên cũng liền lộ ra vạn phần khủng bố.
Kiếm qua, Hồng Loan cũng đồng thời nghiêng người nhường lối, nhưng kiếm về trên tay Hàn Tam Thiên, đồng thời Hồng Loan quay người lại, có chút sờ trên mặt một cái, lại ngạc nhiên phát hiện trên. mặt đã bị rạch một đường sâu, máu tươi chảy ròng.
Nàng đột nhiên phẫn nộ ngẩng đầu, Hàn Tam Thiên đừng nói quay đầu, thậm chí ngay cả bước chân cũng không dừng lại dù là một khắc.
Nàng dường như bến thành một con ruồi, người khác chỉ là tiện tay một cái, nàng liền bay tứ tung, không sinh ra hiệu quả gì.
Bị miệt thị mà phẫn nộ, cộng thêm nội tâm rung động, chính là khắc hoạ chân thực về hết thảy nội tâm của Hồng Loan lúc này.
Nàng đã không cam lòng bị đối xử như thế, nhưng lại sợ tùy tiện lại ra tay, sẽ chỉ dẫn tới hậu quả thảm
hại hơn.
Quay mắt nhìn quỷ tôn một cái, quỷ tôn cũng đã
vietwriter.vn
nắm chặt song quyền, hiển nhiên, hắn lúc này cũng
tức giận không nhẹ.
Chẳng qua hắn cuối cùng không nhiều lời gì cả, Hồng Loan cũng lựa chọn che miệng vết thương của mình, để tỏ rõ mình thụ thương bất lực chiến đấu.
Từ bên trong căn phòng hoàng kim đi tới, hai nữ hầu cũng chưa nhiều lời, cuống quít trực tiếp lui vào bên trong phòng, ngay sau đó nhẹ nhàng đóng cửa phòng nặng nề lại..
Âm!
Theo một tiếng vang thật lớn, cửa đóng, thế giới bên ngoài cũng đột nhiên lâm vào sự vắng lặng một cách chết chóc.
II
Khóe miệng Hàn Tam Thiên nở nụ cười, bất đắc dĩ lắc đầu, đứng dậy mấy bước đi đến bên trên đường dài ngoài phòng, sau đó bước chân anh dừng lại, vẫn chưa đi.
Dường như đang đợi gì đó.
"Chư vị, thời điểm không còn sớm, trời cũng sắp tối rồi, còn trốn nữa thì cũng không có ý nghĩa." Hàn Tam Thiên nhẹ giọng dứt lời, Tiểu Hắc Côn trong tay biến thành trường kiếm cũng bị anh nhẹ nhàng
nâng lên.
vừa rồi khi đấu cùng Hồng Loan, Hàn Tam Thiên hiển nhiên vẫn chưa sử dụng chân khí, chỉ là đơn thuần ứng dụng Tiểu Học Côn một phòng một
công.
Đã giữ lại thực lực của mình, đồng thời cũng để nó
hoàn thành một kích trí mạng càng tốt hơn.
Đấu với những người này =, hiển nhiên đây là lựa chọn tốt nhất.
"Hoa..."
"Đát..."
"Nha..."
truyền đến các loại tiếng động rất nhỏ, sau đó, từng bóng người từ bốn phương tám hướng trong chỗ tối chậm rãi đi ra.
Ngay sau đó, càng ngày càng nhiều, càng ngày
càng nhiều. ..
Cho đến mười mấy giây sau, lấy phòng ốc và Hàn
đều là người nhiều vô kể.
Những người ai cũng có tướng mạo quái dị, nhưng cũng cường tráng như người gấu người heo lúc trước, thân hình gần như là lớn hơn gấp mấy lần Hàn Tam Thiên.
Đám người này toàn bộ tay cầm vũ khí, hung hãn vô
cùng, xem xét liền không phải dễ trêu.
Hàn Tam Thiên có chút giương mắt, quan sát bốn phía, bất đắc dĩ lắc đầu cười khổ: "Thật đúng là xem trọng ta."
Bốn phía có nhân số chừng ngàn người, đừng nói Hàn Tam Thiên hiện tại, cho dù là Hàn Tam Thiên ở
thời kỳ toàn thịnh cũng không nhịn được sẽ cau
chặt lông mày. Dù sao đám người này vô luận thể
tích hay là lực lượng đều cũng không phải là người
dễ đối phó, số lượng như vậy thì đương nhiên cũng liền lộ ra vạn phần khủng bố.
vietwriter.vn
Kiếm qua, Hồng Loan cũng đồng thời nghiêng người nhường lối, nhưng kiếm về trên tay Hàn Tam Thiên, đồng thời Hồng Loan quay người lại, có chút sờ trên mặt một cái, lại ngạc nhiên phát hiện trên. mặt đã bị rạch một đường sâu, máu tươi chảy ròng.
Nàng đột nhiên phẫn nộ ngẩng đầu, Hàn Tam Thiên đừng nói quay đầu, thậm chí ngay cả bước chân cũng không dừng lại dù là một khắc.
Nàng dường như bến thành một con ruồi, người khác chỉ là tiện tay một cái, nàng liền bay tứ tung, không sinh ra hiệu quả gì.
Bị miệt thị mà phẫn nộ, cộng thêm nội tâm rung động, chính là khắc hoạ chân thực về hết thảy nội tâm của Hồng Loan lúc này.
Nàng đã không cam lòng bị đối xử như thế, nhưng lại sợ tùy tiện lại ra tay, sẽ chỉ dẫn tới hậu quả thảm
hại hơn.
Quay mắt nhìn quỷ tôn một cái, quỷ tôn cũng đã
vietwriter.vn
nắm chặt song quyền, hiển nhiên, hắn lúc này cũng
tức giận không nhẹ.
Chẳng qua hắn cuối cùng không nhiều lời gì cả, Hồng Loan cũng lựa chọn che miệng vết thương của mình, để tỏ rõ mình thụ thương bất lực chiến đấu.
Từ bên trong căn phòng hoàng kim đi tới, hai nữ hầu cũng chưa nhiều lời, cuống quít trực tiếp lui vào bên trong phòng, ngay sau đó nhẹ nhàng đóng cửa phòng nặng nề lại..
Âm!
Theo một tiếng vang thật lớn, cửa đóng, thế giới bên ngoài cũng đột nhiên lâm vào sự vắng lặng một cách chết chóc.
II
Khóe miệng Hàn Tam Thiên nở nụ cười, bất đắc dĩ lắc đầu, đứng dậy mấy bước đi đến bên trên đường dài ngoài phòng, sau đó bước chân anh dừng lại, vẫn chưa đi.
Dường như đang đợi gì đó.
"Chư vị, thời điểm không còn sớm, trời cũng sắp tối rồi, còn trốn nữa thì cũng không có ý nghĩa." Hàn Tam Thiên nhẹ giọng dứt lời, Tiểu Hắc Côn trong tay biến thành trường kiếm cũng bị anh nhẹ nhàng
nâng lên.
vừa rồi khi đấu cùng Hồng Loan, Hàn Tam Thiên hiển nhiên vẫn chưa sử dụng chân khí, chỉ là đơn thuần ứng dụng Tiểu Học Côn một phòng một
công.
Đã giữ lại thực lực của mình, đồng thời cũng để nó
hoàn thành một kích trí mạng càng tốt hơn.
Đấu với những người này =, hiển nhiên đây là lựa chọn tốt nhất.
"Hoa..."
"Đát..."
"Nha..."
truyền đến các loại tiếng động rất nhỏ, sau đó, từng bóng người từ bốn phương tám hướng trong chỗ tối chậm rãi đi ra.
Ngay sau đó, càng ngày càng nhiều, càng ngày
càng nhiều. ..
Cho đến mười mấy giây sau, lấy phòng ốc và Hàn
đều là người nhiều vô kể.
Những người ai cũng có tướng mạo quái dị, nhưng cũng cường tráng như người gấu người heo lúc trước, thân hình gần như là lớn hơn gấp mấy lần Hàn Tam Thiên.
Đám người này toàn bộ tay cầm vũ khí, hung hãn vô
cùng, xem xét liền không phải dễ trêu.
Hàn Tam Thiên có chút giương mắt, quan sát bốn phía, bất đắc dĩ lắc đầu cười khổ: "Thật đúng là xem trọng ta."
Bốn phía có nhân số chừng ngàn người, đừng nói Hàn Tam Thiên hiện tại, cho dù là Hàn Tam Thiên ở
thời kỳ toàn thịnh cũng không nhịn được sẽ cau
chặt lông mày. Dù sao đám người này vô luận thể
tích hay là lực lượng đều cũng không phải là người
dễ đối phó, số lượng như vậy thì đương nhiên cũng liền lộ ra vạn phần khủng bố.
Kiếm qua, Hồng Loan cũng đồng thời nghiêng người nhường lối, nhưng kiếm về trên tay Hàn Tam Thiên, đồng thời Hồng Loan quay người lại, có chút sờ trên mặt một cái, lại ngạc nhiên phát hiện trên. mặt đã bị rạch một đường sâu, máu tươi chảy ròng.
Nàng đột nhiên phẫn nộ ngẩng đầu, Hàn Tam Thiên đừng nói quay đầu, thậm chí ngay cả bước chân cũng không dừng lại dù là một khắc.
Nàng dường như bến thành một con ruồi, người khác chỉ là tiện tay một cái, nàng liền bay tứ tung, không sinh ra hiệu quả gì.
Bị miệt thị mà phẫn nộ, cộng thêm nội tâm rung động, chính là khắc hoạ chân thực về hết thảy nội tâm của Hồng Loan lúc này.
Nàng đã không cam lòng bị đối xử như thế, nhưng lại sợ tùy tiện lại ra tay, sẽ chỉ dẫn tới hậu quả thảm
hại hơn.
Quay mắt nhìn quỷ tôn một cái, quỷ tôn cũng đã
vietwriter.vn
nắm chặt song quyền, hiển nhiên, hắn lúc này cũng
tức giận không nhẹ.
Chẳng qua hắn cuối cùng không nhiều lời gì cả, Hồng Loan cũng lựa chọn che miệng vết thương của mình, để tỏ rõ mình thụ thương bất lực chiến đấu.
Từ bên trong căn phòng hoàng kim đi tới, hai nữ hầu cũng chưa nhiều lời, cuống quít trực tiếp lui vào bên trong phòng, ngay sau đó nhẹ nhàng đóng cửa phòng nặng nề lại..
Âm!
Theo một tiếng vang thật lớn, cửa đóng, thế giới bên ngoài cũng đột nhiên lâm vào sự vắng lặng một cách chết chóc.
II
Khóe miệng Hàn Tam Thiên nở nụ cười, bất đắc dĩ lắc đầu, đứng dậy mấy bước đi đến bên trên đường dài ngoài phòng, sau đó bước chân anh dừng lại, vẫn chưa đi.
Dường như đang đợi gì đó.
"Chư vị, thời điểm không còn sớm, trời cũng sắp tối rồi, còn trốn nữa thì cũng không có ý nghĩa." Hàn Tam Thiên nhẹ giọng dứt lời, Tiểu Hắc Côn trong tay biến thành trường kiếm cũng bị anh nhẹ nhàng
nâng lên.
vừa rồi khi đấu cùng Hồng Loan, Hàn Tam Thiên hiển nhiên vẫn chưa sử dụng chân khí, chỉ là đơn thuần ứng dụng Tiểu Học Côn một phòng một
công.
Đã giữ lại thực lực của mình, đồng thời cũng để nó
hoàn thành một kích trí mạng càng tốt hơn.
Đấu với những người này =, hiển nhiên đây là lựa chọn tốt nhất.
"Hoa..."
"Đát..."
"Nha..."
truyền đến các loại tiếng động rất nhỏ, sau đó, từng bóng người từ bốn phương tám hướng trong chỗ tối chậm rãi đi ra.
Ngay sau đó, càng ngày càng nhiều, càng ngày
càng nhiều. ..
Cho đến mười mấy giây sau, lấy phòng ốc và Hàn
đều là người nhiều vô kể.
Những người ai cũng có tướng mạo quái dị, nhưng cũng cường tráng như người gấu người heo lúc trước, thân hình gần như là lớn hơn gấp mấy lần Hàn Tam Thiên.
Đám người này toàn bộ tay cầm vũ khí, hung hãn vô
cùng, xem xét liền không phải dễ trêu.
Hàn Tam Thiên có chút giương mắt, quan sát bốn phía, bất đắc dĩ lắc đầu cười khổ: "Thật đúng là xem trọng ta."
Bốn phía có nhân số chừng ngàn người, đừng nói Hàn Tam Thiên hiện tại, cho dù là Hàn Tam Thiên ở
thời kỳ toàn thịnh cũng không nhịn được sẽ cau
chặt lông mày. Dù sao đám người này vô luận thể
tích hay là lực lượng đều cũng không phải là người
dễ đối phó, số lượng như vậy thì đương nhiên cũng liền lộ ra vạn phần khủng bố.
vietwriter.vn
Bình luận facebook