• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Chàng Rể Siêu Cấp (3 Viewers)

  • Chương 3597

“Ha ha, Thất công chúa, ngày nhìn thấy không, tên tiểu tử đó chạy rồi, tên tiểu tử đó chạy rồi."


Gần như ngay khi Hàn Tam Thiên vừa động, người đàn ông đã vô cùng đắc ý, lập tức phá lên cười.


Thất công chúa vốn đĩ muốn xem Hàn Tam Thiên bên kia có động tác gì mới, tưởng rằng anh sẽ làm ra hành động phản kháng nào đó nên cũng có chút chờ mong, nhưng vừa ngẩng đầu đã thấy anh quay đầu bỏ chạy, trong lòng không khỏi cảm thấy vô cùng thất vọng, đồng thời cũng buồn bực không thôi.






Nam nhân, quả nhiên là không có tên nào đáng tin


cậy cả.


.


Ngay cả mình cũng cược cho hắn thắng, vậy mà hắn lại......



vietwriter.vn



"Đuổi."


Ở bên này như vậy, Quỷ Tôn và Ngọc Diện Tu La bên kia hiển nhiên là càng thêm đắc ý.


Mặc dù lúc này Hàn Tam Thiên đã chạy cách xa một đoạn, nhưng hai kẻ kia lại không hề bối rối một chút


nào, thậm chí còn cười lạnh.


Nếu tên tiểu tử này đã không địch lại được thì có nghĩa là bọn họ đã nắm chắc phần thắng, cho dù bây giờ hắn có chạy thì cũng có thể chạy đi đâu được cơ chứ?


Nơi này chính là Ma Vân Quỷ Thành, là địa bàn của





hắn.


Chạy đi, ngươi có thể chạy đi đâu được?!


Chẳng qua cũng chỉ là một con ba ba nằm trong rọ mà thôi, nếu đã muốn cho hắn chết thì hắn cũng không sống được.


Nhưng khi hai kẻ kia còn đang đắc ý thì đột nhiên nụ cười trên mặt Quỷ Tôn từ từ đông cứng lại.


Bởi vì lộ tuyến chạy trốn của Hàn Tam Thiên lúc này không phải là nơi khác, mà là......


"Không, không thể nào, không thể nào." Nhìn thấy


lộ trình của anh, sắc mặt của Quỷ Tôn lập tức trở nên trắng bệch, lảo đảo vô lực lắc đầu.





"Quỷ Tôn huynh, có chuyện gì vậy?" Nhìn thấy Quỷ


Tôn như vậy, Ngọc Diện Tu La đứng bên cạnh có chút khó hiểu.


Hàn Tam Thiên không làm gì cả, tại sao Quỷ Tôn đang cuồng tiếu lại đột nhiên biến thành dáng vẻ như thế này, thậm chí hắn còn có chút sợ hãi.


"Hình như hắn đã phát hiện ra mệnh môn của ta rồi." Quỷ Tôn do dự quay đầu nhìn về phía Ngọc Diện Tu La.


“Cái gì?" Nghe xong lời này, Ngọc Diện Tu La gần như có chút không thể nào tin được, gã cau mày nói: “Có phải huynh nhầm rồi không? Chuyện này tuyệt đối không thể nào.”





Cũng không phải là thổi phồng, với bản lĩnh của gã thì ít nhất cũng được coi là cao thủ trong cao thủ, nhưng nếu như đánh với Quỷ Tôn thì gã cũng tuyệt đối không nắm chắc mình có thể tìm được mệnh môn của cơ thể bất tử của Quỷ Tôn.


Nói cách khác, cho dù không phải là gã, Quỷ Tôn tung hoành nhiều năm như vậy hắn cũng đã từng gặp qua không ít cao thủ, thậm chí còn có một số cao thủ mạnh hơn cả bọn họ.


Mượn trận chiến thành danh của Quỷ Tôn để mà nói, hắn chỉ dùng một trận đã đánh bại 4 cao thủ có


tu vi cao hơn cả mình, gây chấn động cả Ma tộc.


Nếu mệnh môn của Quỷ Tôn dễ dàng bị người ta phát hiện ra như vậy thì hắn làm sao có thể uy chấn





Ma tộc, khó gặp được địch thủ có chứ? Chỉ sợ là đã sớm chết bất đắc kỳ tử nơi đầu đường xó chợ từ lâu rồi, nào có được thành tựu như bây giờ?


Cho nên từ đó tới nay đã có rất nhiều cao thủ từng thử nhưng vẫn không thể nào tìm được, Hàn Tam Thiên chỉ là một tên tiểu tử Nhân tộc nhỏ nhoi, làm


sao có tư cách đó có chứ?


"Ta cũng không rõ, nhưng có vẻ như hắn đang hướng về phía mệnh môn của ta." Quỷ Tôn vội vàng


nói.




“Ha ha, Thất công chúa, ngày nhìn thấy không, tên tiểu tử đó chạy rồi, tên tiểu tử đó chạy rồi."


Gần như ngay khi Hàn Tam Thiên vừa động, người đàn ông đã vô cùng đắc ý, lập tức phá lên cười.


Thất công chúa vốn đĩ muốn xem Hàn Tam Thiên bên kia có động tác gì mới, tưởng rằng anh sẽ làm ra hành động phản kháng nào đó nên cũng có chút chờ mong, nhưng vừa ngẩng đầu đã thấy anh quay đầu bỏ chạy, trong lòng không khỏi cảm thấy vô cùng thất vọng, đồng thời cũng buồn bực không thôi.






Nam nhân, quả nhiên là không có tên nào đáng tin


cậy cả.


.


Ngay cả mình cũng cược cho hắn thắng, vậy mà hắn lại......



vietwriter.vn



"Đuổi."


Ở bên này như vậy, Quỷ Tôn và Ngọc Diện Tu La bên kia hiển nhiên là càng thêm đắc ý.


Mặc dù lúc này Hàn Tam Thiên đã chạy cách xa một đoạn, nhưng hai kẻ kia lại không hề bối rối một chút


nào, thậm chí còn cười lạnh.


Nếu tên tiểu tử này đã không địch lại được thì có nghĩa là bọn họ đã nắm chắc phần thắng, cho dù bây giờ hắn có chạy thì cũng có thể chạy đi đâu được cơ chứ?


Nơi này chính là Ma Vân Quỷ Thành, là địa bàn của





hắn.


Chạy đi, ngươi có thể chạy đi đâu được?!


Chẳng qua cũng chỉ là một con ba ba nằm trong rọ mà thôi, nếu đã muốn cho hắn chết thì hắn cũng không sống được.


Nhưng khi hai kẻ kia còn đang đắc ý thì đột nhiên nụ cười trên mặt Quỷ Tôn từ từ đông cứng lại.


Bởi vì lộ tuyến chạy trốn của Hàn Tam Thiên lúc này không phải là nơi khác, mà là......


"Không, không thể nào, không thể nào." Nhìn thấy


lộ trình của anh, sắc mặt của Quỷ Tôn lập tức trở nên trắng bệch, lảo đảo vô lực lắc đầu.





"Quỷ Tôn huynh, có chuyện gì vậy?" Nhìn thấy Quỷ


Tôn như vậy, Ngọc Diện Tu La đứng bên cạnh có chút khó hiểu.


Hàn Tam Thiên không làm gì cả, tại sao Quỷ Tôn đang cuồng tiếu lại đột nhiên biến thành dáng vẻ như thế này, thậm chí hắn còn có chút sợ hãi.


"Hình như hắn đã phát hiện ra mệnh môn của ta rồi." Quỷ Tôn do dự quay đầu nhìn về phía Ngọc Diện Tu La.


“Cái gì?" Nghe xong lời này, Ngọc Diện Tu La gần như có chút không thể nào tin được, gã cau mày nói: “Có phải huynh nhầm rồi không? Chuyện này tuyệt đối không thể nào.”





Cũng không phải là thổi phồng, với bản lĩnh của gã thì ít nhất cũng được coi là cao thủ trong cao thủ, nhưng nếu như đánh với Quỷ Tôn thì gã cũng tuyệt đối không nắm chắc mình có thể tìm được mệnh môn của cơ thể bất tử của Quỷ Tôn.


Nói cách khác, cho dù không phải là gã, Quỷ Tôn tung hoành nhiều năm như vậy hắn cũng đã từng gặp qua không ít cao thủ, thậm chí còn có một số cao thủ mạnh hơn cả bọn họ.


Mượn trận chiến thành danh của Quỷ Tôn để mà nói, hắn chỉ dùng một trận đã đánh bại 4 cao thủ có


tu vi cao hơn cả mình, gây chấn động cả Ma tộc.


Nếu mệnh môn của Quỷ Tôn dễ dàng bị người ta phát hiện ra như vậy thì hắn làm sao có thể uy chấn





Ma tộc, khó gặp được địch thủ có chứ? Chỉ sợ là đã sớm chết bất đắc kỳ tử nơi đầu đường xó chợ từ lâu rồi, nào có được thành tựu như bây giờ?


Cho nên từ đó tới nay đã có rất nhiều cao thủ từng thử nhưng vẫn không thể nào tìm được, Hàn Tam Thiên chỉ là một tên tiểu tử Nhân tộc nhỏ nhoi, làm


sao có tư cách đó có chứ?


"Ta cũng không rõ, nhưng có vẻ như hắn đang hướng về phía mệnh môn của ta." Quỷ Tôn vội vàng


nói.


vietwriter.vn









“Ha ha, Thất công chúa, ngày nhìn thấy không, tên tiểu tử đó chạy rồi, tên tiểu tử đó chạy rồi."


Gần như ngay khi Hàn Tam Thiên vừa động, người đàn ông đã vô cùng đắc ý, lập tức phá lên cười.


Thất công chúa vốn đĩ muốn xem Hàn Tam Thiên bên kia có động tác gì mới, tưởng rằng anh sẽ làm ra hành động phản kháng nào đó nên cũng có chút chờ mong, nhưng vừa ngẩng đầu đã thấy anh quay đầu bỏ chạy, trong lòng không khỏi cảm thấy vô cùng thất vọng, đồng thời cũng buồn bực không thôi.






Nam nhân, quả nhiên là không có tên nào đáng tin


cậy cả.


.


Ngay cả mình cũng cược cho hắn thắng, vậy mà hắn lại......



vietwriter.vn



"Đuổi."


Ở bên này như vậy, Quỷ Tôn và Ngọc Diện Tu La bên kia hiển nhiên là càng thêm đắc ý.


Mặc dù lúc này Hàn Tam Thiên đã chạy cách xa một đoạn, nhưng hai kẻ kia lại không hề bối rối một chút


nào, thậm chí còn cười lạnh.


Nếu tên tiểu tử này đã không địch lại được thì có nghĩa là bọn họ đã nắm chắc phần thắng, cho dù bây giờ hắn có chạy thì cũng có thể chạy đi đâu được cơ chứ?


Nơi này chính là Ma Vân Quỷ Thành, là địa bàn của





hắn.


Chạy đi, ngươi có thể chạy đi đâu được?!


Chẳng qua cũng chỉ là một con ba ba nằm trong rọ mà thôi, nếu đã muốn cho hắn chết thì hắn cũng không sống được.


Nhưng khi hai kẻ kia còn đang đắc ý thì đột nhiên nụ cười trên mặt Quỷ Tôn từ từ đông cứng lại.


Bởi vì lộ tuyến chạy trốn của Hàn Tam Thiên lúc này không phải là nơi khác, mà là......


"Không, không thể nào, không thể nào." Nhìn thấy


lộ trình của anh, sắc mặt của Quỷ Tôn lập tức trở nên trắng bệch, lảo đảo vô lực lắc đầu.





"Quỷ Tôn huynh, có chuyện gì vậy?" Nhìn thấy Quỷ


Tôn như vậy, Ngọc Diện Tu La đứng bên cạnh có chút khó hiểu.


Hàn Tam Thiên không làm gì cả, tại sao Quỷ Tôn đang cuồng tiếu lại đột nhiên biến thành dáng vẻ như thế này, thậm chí hắn còn có chút sợ hãi.


"Hình như hắn đã phát hiện ra mệnh môn của ta rồi." Quỷ Tôn do dự quay đầu nhìn về phía Ngọc Diện Tu La.


“Cái gì?" Nghe xong lời này, Ngọc Diện Tu La gần như có chút không thể nào tin được, gã cau mày nói: “Có phải huynh nhầm rồi không? Chuyện này tuyệt đối không thể nào.”





Cũng không phải là thổi phồng, với bản lĩnh của gã thì ít nhất cũng được coi là cao thủ trong cao thủ, nhưng nếu như đánh với Quỷ Tôn thì gã cũng tuyệt đối không nắm chắc mình có thể tìm được mệnh môn của cơ thể bất tử của Quỷ Tôn.


Nói cách khác, cho dù không phải là gã, Quỷ Tôn tung hoành nhiều năm như vậy hắn cũng đã từng gặp qua không ít cao thủ, thậm chí còn có một số cao thủ mạnh hơn cả bọn họ.


Mượn trận chiến thành danh của Quỷ Tôn để mà nói, hắn chỉ dùng một trận đã đánh bại 4 cao thủ có


tu vi cao hơn cả mình, gây chấn động cả Ma tộc.


Nếu mệnh môn của Quỷ Tôn dễ dàng bị người ta phát hiện ra như vậy thì hắn làm sao có thể uy chấn





Ma tộc, khó gặp được địch thủ có chứ? Chỉ sợ là đã sớm chết bất đắc kỳ tử nơi đầu đường xó chợ từ lâu rồi, nào có được thành tựu như bây giờ?


Cho nên từ đó tới nay đã có rất nhiều cao thủ từng thử nhưng vẫn không thể nào tìm được, Hàn Tam Thiên chỉ là một tên tiểu tử Nhân tộc nhỏ nhoi, làm


sao có tư cách đó có chứ?


"Ta cũng không rõ, nhưng có vẻ như hắn đang hướng về phía mệnh môn của ta." Quỷ Tôn vội vàng


nói.




“Ha ha, Thất công chúa, ngày nhìn thấy không, tên tiểu tử đó chạy rồi, tên tiểu tử đó chạy rồi."


Gần như ngay khi Hàn Tam Thiên vừa động, người đàn ông đã vô cùng đắc ý, lập tức phá lên cười.


Thất công chúa vốn đĩ muốn xem Hàn Tam Thiên bên kia có động tác gì mới, tưởng rằng anh sẽ làm ra hành động phản kháng nào đó nên cũng có chút chờ mong, nhưng vừa ngẩng đầu đã thấy anh quay đầu bỏ chạy, trong lòng không khỏi cảm thấy vô cùng thất vọng, đồng thời cũng buồn bực không thôi.






Nam nhân, quả nhiên là không có tên nào đáng tin


cậy cả.


.


Ngay cả mình cũng cược cho hắn thắng, vậy mà hắn lại......



vietwriter.vn



"Đuổi."


Ở bên này như vậy, Quỷ Tôn và Ngọc Diện Tu La bên kia hiển nhiên là càng thêm đắc ý.


Mặc dù lúc này Hàn Tam Thiên đã chạy cách xa một đoạn, nhưng hai kẻ kia lại không hề bối rối một chút


nào, thậm chí còn cười lạnh.


Nếu tên tiểu tử này đã không địch lại được thì có nghĩa là bọn họ đã nắm chắc phần thắng, cho dù bây giờ hắn có chạy thì cũng có thể chạy đi đâu được cơ chứ?


Nơi này chính là Ma Vân Quỷ Thành, là địa bàn của





hắn.


Chạy đi, ngươi có thể chạy đi đâu được?!


Chẳng qua cũng chỉ là một con ba ba nằm trong rọ mà thôi, nếu đã muốn cho hắn chết thì hắn cũng không sống được.


Nhưng khi hai kẻ kia còn đang đắc ý thì đột nhiên nụ cười trên mặt Quỷ Tôn từ từ đông cứng lại.


Bởi vì lộ tuyến chạy trốn của Hàn Tam Thiên lúc này không phải là nơi khác, mà là......


"Không, không thể nào, không thể nào." Nhìn thấy


lộ trình của anh, sắc mặt của Quỷ Tôn lập tức trở nên trắng bệch, lảo đảo vô lực lắc đầu.





"Quỷ Tôn huynh, có chuyện gì vậy?" Nhìn thấy Quỷ


Tôn như vậy, Ngọc Diện Tu La đứng bên cạnh có chút khó hiểu.


Hàn Tam Thiên không làm gì cả, tại sao Quỷ Tôn đang cuồng tiếu lại đột nhiên biến thành dáng vẻ như thế này, thậm chí hắn còn có chút sợ hãi.


"Hình như hắn đã phát hiện ra mệnh môn của ta rồi." Quỷ Tôn do dự quay đầu nhìn về phía Ngọc Diện Tu La.


“Cái gì?" Nghe xong lời này, Ngọc Diện Tu La gần như có chút không thể nào tin được, gã cau mày nói: “Có phải huynh nhầm rồi không? Chuyện này tuyệt đối không thể nào.”





Cũng không phải là thổi phồng, với bản lĩnh của gã thì ít nhất cũng được coi là cao thủ trong cao thủ, nhưng nếu như đánh với Quỷ Tôn thì gã cũng tuyệt đối không nắm chắc mình có thể tìm được mệnh môn của cơ thể bất tử của Quỷ Tôn.


Nói cách khác, cho dù không phải là gã, Quỷ Tôn tung hoành nhiều năm như vậy hắn cũng đã từng gặp qua không ít cao thủ, thậm chí còn có một số cao thủ mạnh hơn cả bọn họ.


Mượn trận chiến thành danh của Quỷ Tôn để mà nói, hắn chỉ dùng một trận đã đánh bại 4 cao thủ có


tu vi cao hơn cả mình, gây chấn động cả Ma tộc.


Nếu mệnh môn của Quỷ Tôn dễ dàng bị người ta phát hiện ra như vậy thì hắn làm sao có thể uy chấn





Ma tộc, khó gặp được địch thủ có chứ? Chỉ sợ là đã sớm chết bất đắc kỳ tử nơi đầu đường xó chợ từ lâu rồi, nào có được thành tựu như bây giờ?


Cho nên từ đó tới nay đã có rất nhiều cao thủ từng thử nhưng vẫn không thể nào tìm được, Hàn Tam Thiên chỉ là một tên tiểu tử Nhân tộc nhỏ nhoi, làm


sao có tư cách đó có chứ?


"Ta cũng không rõ, nhưng có vẻ như hắn đang hướng về phía mệnh môn của ta." Quỷ Tôn vội vàng


nói.


vietwriter.vn









“Ha ha, Thất công chúa, ngày nhìn thấy không, tên tiểu tử đó chạy rồi, tên tiểu tử đó chạy rồi."


Gần như ngay khi Hàn Tam Thiên vừa động, người đàn ông đã vô cùng đắc ý, lập tức phá lên cười.


Thất công chúa vốn đĩ muốn xem Hàn Tam Thiên bên kia có động tác gì mới, tưởng rằng anh sẽ làm ra hành động phản kháng nào đó nên cũng có chút chờ mong, nhưng vừa ngẩng đầu đã thấy anh quay đầu bỏ chạy, trong lòng không khỏi cảm thấy vô cùng thất vọng, đồng thời cũng buồn bực không thôi.






Nam nhân, quả nhiên là không có tên nào đáng tin


cậy cả.


.


Ngay cả mình cũng cược cho hắn thắng, vậy mà hắn lại......



vietwriter.vn



"Đuổi."


Ở bên này như vậy, Quỷ Tôn và Ngọc Diện Tu La bên kia hiển nhiên là càng thêm đắc ý.


Mặc dù lúc này Hàn Tam Thiên đã chạy cách xa một đoạn, nhưng hai kẻ kia lại không hề bối rối một chút


nào, thậm chí còn cười lạnh.


Nếu tên tiểu tử này đã không địch lại được thì có nghĩa là bọn họ đã nắm chắc phần thắng, cho dù bây giờ hắn có chạy thì cũng có thể chạy đi đâu được cơ chứ?


Nơi này chính là Ma Vân Quỷ Thành, là địa bàn của





hắn.


Chạy đi, ngươi có thể chạy đi đâu được?!


Chẳng qua cũng chỉ là một con ba ba nằm trong rọ mà thôi, nếu đã muốn cho hắn chết thì hắn cũng không sống được.


Nhưng khi hai kẻ kia còn đang đắc ý thì đột nhiên nụ cười trên mặt Quỷ Tôn từ từ đông cứng lại.


Bởi vì lộ tuyến chạy trốn của Hàn Tam Thiên lúc này không phải là nơi khác, mà là......


"Không, không thể nào, không thể nào." Nhìn thấy


lộ trình của anh, sắc mặt của Quỷ Tôn lập tức trở nên trắng bệch, lảo đảo vô lực lắc đầu.





"Quỷ Tôn huynh, có chuyện gì vậy?" Nhìn thấy Quỷ


Tôn như vậy, Ngọc Diện Tu La đứng bên cạnh có chút khó hiểu.


Hàn Tam Thiên không làm gì cả, tại sao Quỷ Tôn đang cuồng tiếu lại đột nhiên biến thành dáng vẻ như thế này, thậm chí hắn còn có chút sợ hãi.


"Hình như hắn đã phát hiện ra mệnh môn của ta rồi." Quỷ Tôn do dự quay đầu nhìn về phía Ngọc Diện Tu La.


“Cái gì?" Nghe xong lời này, Ngọc Diện Tu La gần như có chút không thể nào tin được, gã cau mày nói: “Có phải huynh nhầm rồi không? Chuyện này tuyệt đối không thể nào.”





Cũng không phải là thổi phồng, với bản lĩnh của gã thì ít nhất cũng được coi là cao thủ trong cao thủ, nhưng nếu như đánh với Quỷ Tôn thì gã cũng tuyệt đối không nắm chắc mình có thể tìm được mệnh môn của cơ thể bất tử của Quỷ Tôn.


Nói cách khác, cho dù không phải là gã, Quỷ Tôn tung hoành nhiều năm như vậy hắn cũng đã từng gặp qua không ít cao thủ, thậm chí còn có một số cao thủ mạnh hơn cả bọn họ.


Mượn trận chiến thành danh của Quỷ Tôn để mà nói, hắn chỉ dùng một trận đã đánh bại 4 cao thủ có


tu vi cao hơn cả mình, gây chấn động cả Ma tộc.


Nếu mệnh môn của Quỷ Tôn dễ dàng bị người ta phát hiện ra như vậy thì hắn làm sao có thể uy chấn





Ma tộc, khó gặp được địch thủ có chứ? Chỉ sợ là đã sớm chết bất đắc kỳ tử nơi đầu đường xó chợ từ lâu rồi, nào có được thành tựu như bây giờ?


Cho nên từ đó tới nay đã có rất nhiều cao thủ từng thử nhưng vẫn không thể nào tìm được, Hàn Tam Thiên chỉ là một tên tiểu tử Nhân tộc nhỏ nhoi, làm


sao có tư cách đó có chứ?


"Ta cũng không rõ, nhưng có vẻ như hắn đang hướng về phía mệnh môn của ta." Quỷ Tôn vội vàng


nói.




“Ha ha, Thất công chúa, ngày nhìn thấy không, tên tiểu tử đó chạy rồi, tên tiểu tử đó chạy rồi."


Gần như ngay khi Hàn Tam Thiên vừa động, người đàn ông đã vô cùng đắc ý, lập tức phá lên cười.


Thất công chúa vốn đĩ muốn xem Hàn Tam Thiên bên kia có động tác gì mới, tưởng rằng anh sẽ làm ra hành động phản kháng nào đó nên cũng có chút chờ mong, nhưng vừa ngẩng đầu đã thấy anh quay đầu bỏ chạy, trong lòng không khỏi cảm thấy vô cùng thất vọng, đồng thời cũng buồn bực không thôi.






Nam nhân, quả nhiên là không có tên nào đáng tin


cậy cả.


.


Ngay cả mình cũng cược cho hắn thắng, vậy mà hắn lại......



vietwriter.vn



"Đuổi."


Ở bên này như vậy, Quỷ Tôn và Ngọc Diện Tu La bên kia hiển nhiên là càng thêm đắc ý.


Mặc dù lúc này Hàn Tam Thiên đã chạy cách xa một đoạn, nhưng hai kẻ kia lại không hề bối rối một chút


nào, thậm chí còn cười lạnh.


Nếu tên tiểu tử này đã không địch lại được thì có nghĩa là bọn họ đã nắm chắc phần thắng, cho dù bây giờ hắn có chạy thì cũng có thể chạy đi đâu được cơ chứ?


Nơi này chính là Ma Vân Quỷ Thành, là địa bàn của





hắn.


Chạy đi, ngươi có thể chạy đi đâu được?!


Chẳng qua cũng chỉ là một con ba ba nằm trong rọ mà thôi, nếu đã muốn cho hắn chết thì hắn cũng không sống được.


Nhưng khi hai kẻ kia còn đang đắc ý thì đột nhiên nụ cười trên mặt Quỷ Tôn từ từ đông cứng lại.


Bởi vì lộ tuyến chạy trốn của Hàn Tam Thiên lúc này không phải là nơi khác, mà là......


"Không, không thể nào, không thể nào." Nhìn thấy


lộ trình của anh, sắc mặt của Quỷ Tôn lập tức trở nên trắng bệch, lảo đảo vô lực lắc đầu.





"Quỷ Tôn huynh, có chuyện gì vậy?" Nhìn thấy Quỷ


Tôn như vậy, Ngọc Diện Tu La đứng bên cạnh có chút khó hiểu.


Hàn Tam Thiên không làm gì cả, tại sao Quỷ Tôn đang cuồng tiếu lại đột nhiên biến thành dáng vẻ như thế này, thậm chí hắn còn có chút sợ hãi.


"Hình như hắn đã phát hiện ra mệnh môn của ta rồi." Quỷ Tôn do dự quay đầu nhìn về phía Ngọc Diện Tu La.


“Cái gì?" Nghe xong lời này, Ngọc Diện Tu La gần như có chút không thể nào tin được, gã cau mày nói: “Có phải huynh nhầm rồi không? Chuyện này tuyệt đối không thể nào.”





Cũng không phải là thổi phồng, với bản lĩnh của gã thì ít nhất cũng được coi là cao thủ trong cao thủ, nhưng nếu như đánh với Quỷ Tôn thì gã cũng tuyệt đối không nắm chắc mình có thể tìm được mệnh môn của cơ thể bất tử của Quỷ Tôn.


Nói cách khác, cho dù không phải là gã, Quỷ Tôn tung hoành nhiều năm như vậy hắn cũng đã từng gặp qua không ít cao thủ, thậm chí còn có một số cao thủ mạnh hơn cả bọn họ.


Mượn trận chiến thành danh của Quỷ Tôn để mà nói, hắn chỉ dùng một trận đã đánh bại 4 cao thủ có


tu vi cao hơn cả mình, gây chấn động cả Ma tộc.


Nếu mệnh môn của Quỷ Tôn dễ dàng bị người ta phát hiện ra như vậy thì hắn làm sao có thể uy chấn





Ma tộc, khó gặp được địch thủ có chứ? Chỉ sợ là đã sớm chết bất đắc kỳ tử nơi đầu đường xó chợ từ lâu rồi, nào có được thành tựu như bây giờ?


Cho nên từ đó tới nay đã có rất nhiều cao thủ từng thử nhưng vẫn không thể nào tìm được, Hàn Tam Thiên chỉ là một tên tiểu tử Nhân tộc nhỏ nhoi, làm


sao có tư cách đó có chứ?


"Ta cũng không rõ, nhưng có vẻ như hắn đang hướng về phía mệnh môn của ta." Quỷ Tôn vội vàng


nói.


vietwriter.vn









“Ha ha, Thất công chúa, ngày nhìn thấy không, tên tiểu tử đó chạy rồi, tên tiểu tử đó chạy rồi."


Gần như ngay khi Hàn Tam Thiên vừa động, người đàn ông đã vô cùng đắc ý, lập tức phá lên cười.


Thất công chúa vốn đĩ muốn xem Hàn Tam Thiên bên kia có động tác gì mới, tưởng rằng anh sẽ làm ra hành động phản kháng nào đó nên cũng có chút chờ mong, nhưng vừa ngẩng đầu đã thấy anh quay đầu bỏ chạy, trong lòng không khỏi cảm thấy vô cùng thất vọng, đồng thời cũng buồn bực không thôi.






Nam nhân, quả nhiên là không có tên nào đáng tin


cậy cả.


.


Ngay cả mình cũng cược cho hắn thắng, vậy mà hắn lại......



vietwriter.vn



"Đuổi."


Ở bên này như vậy, Quỷ Tôn và Ngọc Diện Tu La bên kia hiển nhiên là càng thêm đắc ý.


Mặc dù lúc này Hàn Tam Thiên đã chạy cách xa một đoạn, nhưng hai kẻ kia lại không hề bối rối một chút


nào, thậm chí còn cười lạnh.


Nếu tên tiểu tử này đã không địch lại được thì có nghĩa là bọn họ đã nắm chắc phần thắng, cho dù bây giờ hắn có chạy thì cũng có thể chạy đi đâu được cơ chứ?


Nơi này chính là Ma Vân Quỷ Thành, là địa bàn của





hắn.


Chạy đi, ngươi có thể chạy đi đâu được?!


Chẳng qua cũng chỉ là một con ba ba nằm trong rọ mà thôi, nếu đã muốn cho hắn chết thì hắn cũng không sống được.


Nhưng khi hai kẻ kia còn đang đắc ý thì đột nhiên nụ cười trên mặt Quỷ Tôn từ từ đông cứng lại.


Bởi vì lộ tuyến chạy trốn của Hàn Tam Thiên lúc này không phải là nơi khác, mà là......


"Không, không thể nào, không thể nào." Nhìn thấy


lộ trình của anh, sắc mặt của Quỷ Tôn lập tức trở nên trắng bệch, lảo đảo vô lực lắc đầu.





"Quỷ Tôn huynh, có chuyện gì vậy?" Nhìn thấy Quỷ


Tôn như vậy, Ngọc Diện Tu La đứng bên cạnh có chút khó hiểu.


Hàn Tam Thiên không làm gì cả, tại sao Quỷ Tôn đang cuồng tiếu lại đột nhiên biến thành dáng vẻ như thế này, thậm chí hắn còn có chút sợ hãi.


"Hình như hắn đã phát hiện ra mệnh môn của ta rồi." Quỷ Tôn do dự quay đầu nhìn về phía Ngọc Diện Tu La.


“Cái gì?" Nghe xong lời này, Ngọc Diện Tu La gần như có chút không thể nào tin được, gã cau mày nói: “Có phải huynh nhầm rồi không? Chuyện này tuyệt đối không thể nào.”





Cũng không phải là thổi phồng, với bản lĩnh của gã thì ít nhất cũng được coi là cao thủ trong cao thủ, nhưng nếu như đánh với Quỷ Tôn thì gã cũng tuyệt đối không nắm chắc mình có thể tìm được mệnh môn của cơ thể bất tử của Quỷ Tôn.


Nói cách khác, cho dù không phải là gã, Quỷ Tôn tung hoành nhiều năm như vậy hắn cũng đã từng gặp qua không ít cao thủ, thậm chí còn có một số cao thủ mạnh hơn cả bọn họ.


Mượn trận chiến thành danh của Quỷ Tôn để mà nói, hắn chỉ dùng một trận đã đánh bại 4 cao thủ có


tu vi cao hơn cả mình, gây chấn động cả Ma tộc.


Nếu mệnh môn của Quỷ Tôn dễ dàng bị người ta phát hiện ra như vậy thì hắn làm sao có thể uy chấn





Ma tộc, khó gặp được địch thủ có chứ? Chỉ sợ là đã sớm chết bất đắc kỳ tử nơi đầu đường xó chợ từ lâu rồi, nào có được thành tựu như bây giờ?


Cho nên từ đó tới nay đã có rất nhiều cao thủ từng thử nhưng vẫn không thể nào tìm được, Hàn Tam Thiên chỉ là một tên tiểu tử Nhân tộc nhỏ nhoi, làm


sao có tư cách đó có chứ?


"Ta cũng không rõ, nhưng có vẻ như hắn đang hướng về phía mệnh môn của ta." Quỷ Tôn vội vàng


nói.




“Ha ha, Thất công chúa, ngày nhìn thấy không, tên tiểu tử đó chạy rồi, tên tiểu tử đó chạy rồi."


Gần như ngay khi Hàn Tam Thiên vừa động, người đàn ông đã vô cùng đắc ý, lập tức phá lên cười.


Thất công chúa vốn đĩ muốn xem Hàn Tam Thiên bên kia có động tác gì mới, tưởng rằng anh sẽ làm ra hành động phản kháng nào đó nên cũng có chút chờ mong, nhưng vừa ngẩng đầu đã thấy anh quay đầu bỏ chạy, trong lòng không khỏi cảm thấy vô cùng thất vọng, đồng thời cũng buồn bực không thôi.






Nam nhân, quả nhiên là không có tên nào đáng tin


cậy cả.


.


Ngay cả mình cũng cược cho hắn thắng, vậy mà hắn lại......



vietwriter.vn



"Đuổi."


Ở bên này như vậy, Quỷ Tôn và Ngọc Diện Tu La bên kia hiển nhiên là càng thêm đắc ý.


Mặc dù lúc này Hàn Tam Thiên đã chạy cách xa một đoạn, nhưng hai kẻ kia lại không hề bối rối một chút


nào, thậm chí còn cười lạnh.


Nếu tên tiểu tử này đã không địch lại được thì có nghĩa là bọn họ đã nắm chắc phần thắng, cho dù bây giờ hắn có chạy thì cũng có thể chạy đi đâu được cơ chứ?


Nơi này chính là Ma Vân Quỷ Thành, là địa bàn của





hắn.


Chạy đi, ngươi có thể chạy đi đâu được?!


Chẳng qua cũng chỉ là một con ba ba nằm trong rọ mà thôi, nếu đã muốn cho hắn chết thì hắn cũng không sống được.


Nhưng khi hai kẻ kia còn đang đắc ý thì đột nhiên nụ cười trên mặt Quỷ Tôn từ từ đông cứng lại.


Bởi vì lộ tuyến chạy trốn của Hàn Tam Thiên lúc này không phải là nơi khác, mà là......


"Không, không thể nào, không thể nào." Nhìn thấy


lộ trình của anh, sắc mặt của Quỷ Tôn lập tức trở nên trắng bệch, lảo đảo vô lực lắc đầu.





"Quỷ Tôn huynh, có chuyện gì vậy?" Nhìn thấy Quỷ


Tôn như vậy, Ngọc Diện Tu La đứng bên cạnh có chút khó hiểu.


Hàn Tam Thiên không làm gì cả, tại sao Quỷ Tôn đang cuồng tiếu lại đột nhiên biến thành dáng vẻ như thế này, thậm chí hắn còn có chút sợ hãi.


"Hình như hắn đã phát hiện ra mệnh môn của ta rồi." Quỷ Tôn do dự quay đầu nhìn về phía Ngọc Diện Tu La.


“Cái gì?" Nghe xong lời này, Ngọc Diện Tu La gần như có chút không thể nào tin được, gã cau mày nói: “Có phải huynh nhầm rồi không? Chuyện này tuyệt đối không thể nào.”





Cũng không phải là thổi phồng, với bản lĩnh của gã thì ít nhất cũng được coi là cao thủ trong cao thủ, nhưng nếu như đánh với Quỷ Tôn thì gã cũng tuyệt đối không nắm chắc mình có thể tìm được mệnh môn của cơ thể bất tử của Quỷ Tôn.


Nói cách khác, cho dù không phải là gã, Quỷ Tôn tung hoành nhiều năm như vậy hắn cũng đã từng gặp qua không ít cao thủ, thậm chí còn có một số cao thủ mạnh hơn cả bọn họ.


Mượn trận chiến thành danh của Quỷ Tôn để mà nói, hắn chỉ dùng một trận đã đánh bại 4 cao thủ có


tu vi cao hơn cả mình, gây chấn động cả Ma tộc.


Nếu mệnh môn của Quỷ Tôn dễ dàng bị người ta phát hiện ra như vậy thì hắn làm sao có thể uy chấn





Ma tộc, khó gặp được địch thủ có chứ? Chỉ sợ là đã sớm chết bất đắc kỳ tử nơi đầu đường xó chợ từ lâu rồi, nào có được thành tựu như bây giờ?


Cho nên từ đó tới nay đã có rất nhiều cao thủ từng thử nhưng vẫn không thể nào tìm được, Hàn Tam Thiên chỉ là một tên tiểu tử Nhân tộc nhỏ nhoi, làm


sao có tư cách đó có chứ?


"Ta cũng không rõ, nhưng có vẻ như hắn đang hướng về phía mệnh môn của ta." Quỷ Tôn vội vàng


nói.


vietwriter.vn









“Ha ha, Thất công chúa, ngày nhìn thấy không, tên tiểu tử đó chạy rồi, tên tiểu tử đó chạy rồi."


Gần như ngay khi Hàn Tam Thiên vừa động, người đàn ông đã vô cùng đắc ý, lập tức phá lên cười.


Thất công chúa vốn đĩ muốn xem Hàn Tam Thiên bên kia có động tác gì mới, tưởng rằng anh sẽ làm ra hành động phản kháng nào đó nên cũng có chút chờ mong, nhưng vừa ngẩng đầu đã thấy anh quay đầu bỏ chạy, trong lòng không khỏi cảm thấy vô cùng thất vọng, đồng thời cũng buồn bực không thôi.






Nam nhân, quả nhiên là không có tên nào đáng tin


cậy cả.


.


Ngay cả mình cũng cược cho hắn thắng, vậy mà hắn lại......



vietwriter.vn



"Đuổi."


Ở bên này như vậy, Quỷ Tôn và Ngọc Diện Tu La bên kia hiển nhiên là càng thêm đắc ý.


Mặc dù lúc này Hàn Tam Thiên đã chạy cách xa một đoạn, nhưng hai kẻ kia lại không hề bối rối một chút


nào, thậm chí còn cười lạnh.


Nếu tên tiểu tử này đã không địch lại được thì có nghĩa là bọn họ đã nắm chắc phần thắng, cho dù bây giờ hắn có chạy thì cũng có thể chạy đi đâu được cơ chứ?


Nơi này chính là Ma Vân Quỷ Thành, là địa bàn của





hắn.


Chạy đi, ngươi có thể chạy đi đâu được?!


Chẳng qua cũng chỉ là một con ba ba nằm trong rọ mà thôi, nếu đã muốn cho hắn chết thì hắn cũng không sống được.


Nhưng khi hai kẻ kia còn đang đắc ý thì đột nhiên nụ cười trên mặt Quỷ Tôn từ từ đông cứng lại.


Bởi vì lộ tuyến chạy trốn của Hàn Tam Thiên lúc này không phải là nơi khác, mà là......


"Không, không thể nào, không thể nào." Nhìn thấy


lộ trình của anh, sắc mặt của Quỷ Tôn lập tức trở nên trắng bệch, lảo đảo vô lực lắc đầu.





"Quỷ Tôn huynh, có chuyện gì vậy?" Nhìn thấy Quỷ


Tôn như vậy, Ngọc Diện Tu La đứng bên cạnh có chút khó hiểu.


Hàn Tam Thiên không làm gì cả, tại sao Quỷ Tôn đang cuồng tiếu lại đột nhiên biến thành dáng vẻ như thế này, thậm chí hắn còn có chút sợ hãi.


"Hình như hắn đã phát hiện ra mệnh môn của ta rồi." Quỷ Tôn do dự quay đầu nhìn về phía Ngọc Diện Tu La.


“Cái gì?" Nghe xong lời này, Ngọc Diện Tu La gần như có chút không thể nào tin được, gã cau mày nói: “Có phải huynh nhầm rồi không? Chuyện này tuyệt đối không thể nào.”





Cũng không phải là thổi phồng, với bản lĩnh của gã thì ít nhất cũng được coi là cao thủ trong cao thủ, nhưng nếu như đánh với Quỷ Tôn thì gã cũng tuyệt đối không nắm chắc mình có thể tìm được mệnh môn của cơ thể bất tử của Quỷ Tôn.


Nói cách khác, cho dù không phải là gã, Quỷ Tôn tung hoành nhiều năm như vậy hắn cũng đã từng gặp qua không ít cao thủ, thậm chí còn có một số cao thủ mạnh hơn cả bọn họ.


Mượn trận chiến thành danh của Quỷ Tôn để mà nói, hắn chỉ dùng một trận đã đánh bại 4 cao thủ có


tu vi cao hơn cả mình, gây chấn động cả Ma tộc.


Nếu mệnh môn của Quỷ Tôn dễ dàng bị người ta phát hiện ra như vậy thì hắn làm sao có thể uy chấn





Ma tộc, khó gặp được địch thủ có chứ? Chỉ sợ là đã sớm chết bất đắc kỳ tử nơi đầu đường xó chợ từ lâu rồi, nào có được thành tựu như bây giờ?


Cho nên từ đó tới nay đã có rất nhiều cao thủ từng thử nhưng vẫn không thể nào tìm được, Hàn Tam Thiên chỉ là một tên tiểu tử Nhân tộc nhỏ nhoi, làm


sao có tư cách đó có chứ?


"Ta cũng không rõ, nhưng có vẻ như hắn đang hướng về phía mệnh môn của ta." Quỷ Tôn vội vàng


nói.




“Ha ha, Thất công chúa, ngày nhìn thấy không, tên tiểu tử đó chạy rồi, tên tiểu tử đó chạy rồi."


Gần như ngay khi Hàn Tam Thiên vừa động, người đàn ông đã vô cùng đắc ý, lập tức phá lên cười.


Thất công chúa vốn đĩ muốn xem Hàn Tam Thiên bên kia có động tác gì mới, tưởng rằng anh sẽ làm ra hành động phản kháng nào đó nên cũng có chút chờ mong, nhưng vừa ngẩng đầu đã thấy anh quay đầu bỏ chạy, trong lòng không khỏi cảm thấy vô cùng thất vọng, đồng thời cũng buồn bực không thôi.






Nam nhân, quả nhiên là không có tên nào đáng tin


cậy cả.


.


Ngay cả mình cũng cược cho hắn thắng, vậy mà hắn lại......



vietwriter.vn



"Đuổi."


Ở bên này như vậy, Quỷ Tôn và Ngọc Diện Tu La bên kia hiển nhiên là càng thêm đắc ý.


Mặc dù lúc này Hàn Tam Thiên đã chạy cách xa một đoạn, nhưng hai kẻ kia lại không hề bối rối một chút


nào, thậm chí còn cười lạnh.


Nếu tên tiểu tử này đã không địch lại được thì có nghĩa là bọn họ đã nắm chắc phần thắng, cho dù bây giờ hắn có chạy thì cũng có thể chạy đi đâu được cơ chứ?


Nơi này chính là Ma Vân Quỷ Thành, là địa bàn của





hắn.


Chạy đi, ngươi có thể chạy đi đâu được?!


Chẳng qua cũng chỉ là một con ba ba nằm trong rọ mà thôi, nếu đã muốn cho hắn chết thì hắn cũng không sống được.


Nhưng khi hai kẻ kia còn đang đắc ý thì đột nhiên nụ cười trên mặt Quỷ Tôn từ từ đông cứng lại.


Bởi vì lộ tuyến chạy trốn của Hàn Tam Thiên lúc này không phải là nơi khác, mà là......


"Không, không thể nào, không thể nào." Nhìn thấy


lộ trình của anh, sắc mặt của Quỷ Tôn lập tức trở nên trắng bệch, lảo đảo vô lực lắc đầu.





"Quỷ Tôn huynh, có chuyện gì vậy?" Nhìn thấy Quỷ


Tôn như vậy, Ngọc Diện Tu La đứng bên cạnh có chút khó hiểu.


Hàn Tam Thiên không làm gì cả, tại sao Quỷ Tôn đang cuồng tiếu lại đột nhiên biến thành dáng vẻ như thế này, thậm chí hắn còn có chút sợ hãi.


"Hình như hắn đã phát hiện ra mệnh môn của ta rồi." Quỷ Tôn do dự quay đầu nhìn về phía Ngọc Diện Tu La.


“Cái gì?" Nghe xong lời này, Ngọc Diện Tu La gần như có chút không thể nào tin được, gã cau mày nói: “Có phải huynh nhầm rồi không? Chuyện này tuyệt đối không thể nào.”





Cũng không phải là thổi phồng, với bản lĩnh của gã thì ít nhất cũng được coi là cao thủ trong cao thủ, nhưng nếu như đánh với Quỷ Tôn thì gã cũng tuyệt đối không nắm chắc mình có thể tìm được mệnh môn của cơ thể bất tử của Quỷ Tôn.


Nói cách khác, cho dù không phải là gã, Quỷ Tôn tung hoành nhiều năm như vậy hắn cũng đã từng gặp qua không ít cao thủ, thậm chí còn có một số cao thủ mạnh hơn cả bọn họ.


Mượn trận chiến thành danh của Quỷ Tôn để mà nói, hắn chỉ dùng một trận đã đánh bại 4 cao thủ có


tu vi cao hơn cả mình, gây chấn động cả Ma tộc.


Nếu mệnh môn của Quỷ Tôn dễ dàng bị người ta phát hiện ra như vậy thì hắn làm sao có thể uy chấn





Ma tộc, khó gặp được địch thủ có chứ? Chỉ sợ là đã sớm chết bất đắc kỳ tử nơi đầu đường xó chợ từ lâu rồi, nào có được thành tựu như bây giờ?


Cho nên từ đó tới nay đã có rất nhiều cao thủ từng thử nhưng vẫn không thể nào tìm được, Hàn Tam Thiên chỉ là một tên tiểu tử Nhân tộc nhỏ nhoi, làm


sao có tư cách đó có chứ?


"Ta cũng không rõ, nhưng có vẻ như hắn đang hướng về phía mệnh môn của ta." Quỷ Tôn vội vàng


nói.


vietwriter.vn









“Ha ha, Thất công chúa, ngày nhìn thấy không, tên tiểu tử đó chạy rồi, tên tiểu tử đó chạy rồi."


Gần như ngay khi Hàn Tam Thiên vừa động, người đàn ông đã vô cùng đắc ý, lập tức phá lên cười.


Thất công chúa vốn đĩ muốn xem Hàn Tam Thiên bên kia có động tác gì mới, tưởng rằng anh sẽ làm ra hành động phản kháng nào đó nên cũng có chút chờ mong, nhưng vừa ngẩng đầu đã thấy anh quay đầu bỏ chạy, trong lòng không khỏi cảm thấy vô cùng thất vọng, đồng thời cũng buồn bực không thôi.






Nam nhân, quả nhiên là không có tên nào đáng tin


cậy cả.


.


Ngay cả mình cũng cược cho hắn thắng, vậy mà hắn lại......



vietwriter.vn



"Đuổi."


Ở bên này như vậy, Quỷ Tôn và Ngọc Diện Tu La bên kia hiển nhiên là càng thêm đắc ý.


Mặc dù lúc này Hàn Tam Thiên đã chạy cách xa một đoạn, nhưng hai kẻ kia lại không hề bối rối một chút


nào, thậm chí còn cười lạnh.


Nếu tên tiểu tử này đã không địch lại được thì có nghĩa là bọn họ đã nắm chắc phần thắng, cho dù bây giờ hắn có chạy thì cũng có thể chạy đi đâu được cơ chứ?


Nơi này chính là Ma Vân Quỷ Thành, là địa bàn của





hắn.


Chạy đi, ngươi có thể chạy đi đâu được?!


Chẳng qua cũng chỉ là một con ba ba nằm trong rọ mà thôi, nếu đã muốn cho hắn chết thì hắn cũng không sống được.


Nhưng khi hai kẻ kia còn đang đắc ý thì đột nhiên nụ cười trên mặt Quỷ Tôn từ từ đông cứng lại.


Bởi vì lộ tuyến chạy trốn của Hàn Tam Thiên lúc này không phải là nơi khác, mà là......


"Không, không thể nào, không thể nào." Nhìn thấy


lộ trình của anh, sắc mặt của Quỷ Tôn lập tức trở nên trắng bệch, lảo đảo vô lực lắc đầu.





"Quỷ Tôn huynh, có chuyện gì vậy?" Nhìn thấy Quỷ


Tôn như vậy, Ngọc Diện Tu La đứng bên cạnh có chút khó hiểu.


Hàn Tam Thiên không làm gì cả, tại sao Quỷ Tôn đang cuồng tiếu lại đột nhiên biến thành dáng vẻ như thế này, thậm chí hắn còn có chút sợ hãi.


"Hình như hắn đã phát hiện ra mệnh môn của ta rồi." Quỷ Tôn do dự quay đầu nhìn về phía Ngọc Diện Tu La.


“Cái gì?" Nghe xong lời này, Ngọc Diện Tu La gần như có chút không thể nào tin được, gã cau mày nói: “Có phải huynh nhầm rồi không? Chuyện này tuyệt đối không thể nào.”





Cũng không phải là thổi phồng, với bản lĩnh của gã thì ít nhất cũng được coi là cao thủ trong cao thủ, nhưng nếu như đánh với Quỷ Tôn thì gã cũng tuyệt đối không nắm chắc mình có thể tìm được mệnh môn của cơ thể bất tử của Quỷ Tôn.


Nói cách khác, cho dù không phải là gã, Quỷ Tôn tung hoành nhiều năm như vậy hắn cũng đã từng gặp qua không ít cao thủ, thậm chí còn có một số cao thủ mạnh hơn cả bọn họ.


Mượn trận chiến thành danh của Quỷ Tôn để mà nói, hắn chỉ dùng một trận đã đánh bại 4 cao thủ có


tu vi cao hơn cả mình, gây chấn động cả Ma tộc.


Nếu mệnh môn của Quỷ Tôn dễ dàng bị người ta phát hiện ra như vậy thì hắn làm sao có thể uy chấn





Ma tộc, khó gặp được địch thủ có chứ? Chỉ sợ là đã sớm chết bất đắc kỳ tử nơi đầu đường xó chợ từ lâu rồi, nào có được thành tựu như bây giờ?


Cho nên từ đó tới nay đã có rất nhiều cao thủ từng thử nhưng vẫn không thể nào tìm được, Hàn Tam Thiên chỉ là một tên tiểu tử Nhân tộc nhỏ nhoi, làm


sao có tư cách đó có chứ?


"Ta cũng không rõ, nhưng có vẻ như hắn đang hướng về phía mệnh môn của ta." Quỷ Tôn vội vàng


nói.




“Ha ha, Thất công chúa, ngày nhìn thấy không, tên tiểu tử đó chạy rồi, tên tiểu tử đó chạy rồi."


Gần như ngay khi Hàn Tam Thiên vừa động, người đàn ông đã vô cùng đắc ý, lập tức phá lên cười.


Thất công chúa vốn đĩ muốn xem Hàn Tam Thiên bên kia có động tác gì mới, tưởng rằng anh sẽ làm ra hành động phản kháng nào đó nên cũng có chút chờ mong, nhưng vừa ngẩng đầu đã thấy anh quay đầu bỏ chạy, trong lòng không khỏi cảm thấy vô cùng thất vọng, đồng thời cũng buồn bực không thôi.






Nam nhân, quả nhiên là không có tên nào đáng tin


cậy cả.


.


Ngay cả mình cũng cược cho hắn thắng, vậy mà hắn lại......



vietwriter.vn



"Đuổi."


Ở bên này như vậy, Quỷ Tôn và Ngọc Diện Tu La bên kia hiển nhiên là càng thêm đắc ý.


Mặc dù lúc này Hàn Tam Thiên đã chạy cách xa một đoạn, nhưng hai kẻ kia lại không hề bối rối một chút


nào, thậm chí còn cười lạnh.


Nếu tên tiểu tử này đã không địch lại được thì có nghĩa là bọn họ đã nắm chắc phần thắng, cho dù bây giờ hắn có chạy thì cũng có thể chạy đi đâu được cơ chứ?


Nơi này chính là Ma Vân Quỷ Thành, là địa bàn của





hắn.


Chạy đi, ngươi có thể chạy đi đâu được?!


Chẳng qua cũng chỉ là một con ba ba nằm trong rọ mà thôi, nếu đã muốn cho hắn chết thì hắn cũng không sống được.


Nhưng khi hai kẻ kia còn đang đắc ý thì đột nhiên nụ cười trên mặt Quỷ Tôn từ từ đông cứng lại.


Bởi vì lộ tuyến chạy trốn của Hàn Tam Thiên lúc này không phải là nơi khác, mà là......


"Không, không thể nào, không thể nào." Nhìn thấy


lộ trình của anh, sắc mặt của Quỷ Tôn lập tức trở nên trắng bệch, lảo đảo vô lực lắc đầu.





"Quỷ Tôn huynh, có chuyện gì vậy?" Nhìn thấy Quỷ


Tôn như vậy, Ngọc Diện Tu La đứng bên cạnh có chút khó hiểu.


Hàn Tam Thiên không làm gì cả, tại sao Quỷ Tôn đang cuồng tiếu lại đột nhiên biến thành dáng vẻ như thế này, thậm chí hắn còn có chút sợ hãi.


"Hình như hắn đã phát hiện ra mệnh môn của ta rồi." Quỷ Tôn do dự quay đầu nhìn về phía Ngọc Diện Tu La.


“Cái gì?" Nghe xong lời này, Ngọc Diện Tu La gần như có chút không thể nào tin được, gã cau mày nói: “Có phải huynh nhầm rồi không? Chuyện này tuyệt đối không thể nào.”





Cũng không phải là thổi phồng, với bản lĩnh của gã thì ít nhất cũng được coi là cao thủ trong cao thủ, nhưng nếu như đánh với Quỷ Tôn thì gã cũng tuyệt đối không nắm chắc mình có thể tìm được mệnh môn của cơ thể bất tử của Quỷ Tôn.


Nói cách khác, cho dù không phải là gã, Quỷ Tôn tung hoành nhiều năm như vậy hắn cũng đã từng gặp qua không ít cao thủ, thậm chí còn có một số cao thủ mạnh hơn cả bọn họ.


Mượn trận chiến thành danh của Quỷ Tôn để mà nói, hắn chỉ dùng một trận đã đánh bại 4 cao thủ có


tu vi cao hơn cả mình, gây chấn động cả Ma tộc.


Nếu mệnh môn của Quỷ Tôn dễ dàng bị người ta phát hiện ra như vậy thì hắn làm sao có thể uy chấn





Ma tộc, khó gặp được địch thủ có chứ? Chỉ sợ là đã sớm chết bất đắc kỳ tử nơi đầu đường xó chợ từ lâu rồi, nào có được thành tựu như bây giờ?


Cho nên từ đó tới nay đã có rất nhiều cao thủ từng thử nhưng vẫn không thể nào tìm được, Hàn Tam Thiên chỉ là một tên tiểu tử Nhân tộc nhỏ nhoi, làm


sao có tư cách đó có chứ?


"Ta cũng không rõ, nhưng có vẻ như hắn đang hướng về phía mệnh môn của ta." Quỷ Tôn vội vàng


nói.


vietwriter.vn









“Ha ha, Thất công chúa, ngày nhìn thấy không, tên tiểu tử đó chạy rồi, tên tiểu tử đó chạy rồi."


Gần như ngay khi Hàn Tam Thiên vừa động, người đàn ông đã vô cùng đắc ý, lập tức phá lên cười.


Thất công chúa vốn đĩ muốn xem Hàn Tam Thiên bên kia có động tác gì mới, tưởng rằng anh sẽ làm ra hành động phản kháng nào đó nên cũng có chút chờ mong, nhưng vừa ngẩng đầu đã thấy anh quay đầu bỏ chạy, trong lòng không khỏi cảm thấy vô cùng thất vọng, đồng thời cũng buồn bực không thôi.






Nam nhân, quả nhiên là không có tên nào đáng tin


cậy cả.


.


Ngay cả mình cũng cược cho hắn thắng, vậy mà hắn lại......



vietwriter.vn



"Đuổi."


Ở bên này như vậy, Quỷ Tôn và Ngọc Diện Tu La bên kia hiển nhiên là càng thêm đắc ý.


Mặc dù lúc này Hàn Tam Thiên đã chạy cách xa một đoạn, nhưng hai kẻ kia lại không hề bối rối một chút


nào, thậm chí còn cười lạnh.


Nếu tên tiểu tử này đã không địch lại được thì có nghĩa là bọn họ đã nắm chắc phần thắng, cho dù bây giờ hắn có chạy thì cũng có thể chạy đi đâu được cơ chứ?


Nơi này chính là Ma Vân Quỷ Thành, là địa bàn của





hắn.


Chạy đi, ngươi có thể chạy đi đâu được?!


Chẳng qua cũng chỉ là một con ba ba nằm trong rọ mà thôi, nếu đã muốn cho hắn chết thì hắn cũng không sống được.


Nhưng khi hai kẻ kia còn đang đắc ý thì đột nhiên nụ cười trên mặt Quỷ Tôn từ từ đông cứng lại.


Bởi vì lộ tuyến chạy trốn của Hàn Tam Thiên lúc này không phải là nơi khác, mà là......


"Không, không thể nào, không thể nào." Nhìn thấy


lộ trình của anh, sắc mặt của Quỷ Tôn lập tức trở nên trắng bệch, lảo đảo vô lực lắc đầu.





"Quỷ Tôn huynh, có chuyện gì vậy?" Nhìn thấy Quỷ


Tôn như vậy, Ngọc Diện Tu La đứng bên cạnh có chút khó hiểu.


Hàn Tam Thiên không làm gì cả, tại sao Quỷ Tôn đang cuồng tiếu lại đột nhiên biến thành dáng vẻ như thế này, thậm chí hắn còn có chút sợ hãi.


"Hình như hắn đã phát hiện ra mệnh môn của ta rồi." Quỷ Tôn do dự quay đầu nhìn về phía Ngọc Diện Tu La.


“Cái gì?" Nghe xong lời này, Ngọc Diện Tu La gần như có chút không thể nào tin được, gã cau mày nói: “Có phải huynh nhầm rồi không? Chuyện này tuyệt đối không thể nào.”





Cũng không phải là thổi phồng, với bản lĩnh của gã thì ít nhất cũng được coi là cao thủ trong cao thủ, nhưng nếu như đánh với Quỷ Tôn thì gã cũng tuyệt đối không nắm chắc mình có thể tìm được mệnh môn của cơ thể bất tử của Quỷ Tôn.


Nói cách khác, cho dù không phải là gã, Quỷ Tôn tung hoành nhiều năm như vậy hắn cũng đã từng gặp qua không ít cao thủ, thậm chí còn có một số cao thủ mạnh hơn cả bọn họ.


Mượn trận chiến thành danh của Quỷ Tôn để mà nói, hắn chỉ dùng một trận đã đánh bại 4 cao thủ có


tu vi cao hơn cả mình, gây chấn động cả Ma tộc.


Nếu mệnh môn của Quỷ Tôn dễ dàng bị người ta phát hiện ra như vậy thì hắn làm sao có thể uy chấn





Ma tộc, khó gặp được địch thủ có chứ? Chỉ sợ là đã sớm chết bất đắc kỳ tử nơi đầu đường xó chợ từ lâu rồi, nào có được thành tựu như bây giờ?


Cho nên từ đó tới nay đã có rất nhiều cao thủ từng thử nhưng vẫn không thể nào tìm được, Hàn Tam Thiên chỉ là một tên tiểu tử Nhân tộc nhỏ nhoi, làm


sao có tư cách đó có chứ?


"Ta cũng không rõ, nhưng có vẻ như hắn đang hướng về phía mệnh môn của ta." Quỷ Tôn vội vàng


nói.




“Ha ha, Thất công chúa, ngày nhìn thấy không, tên tiểu tử đó chạy rồi, tên tiểu tử đó chạy rồi."


Gần như ngay khi Hàn Tam Thiên vừa động, người đàn ông đã vô cùng đắc ý, lập tức phá lên cười.


Thất công chúa vốn đĩ muốn xem Hàn Tam Thiên bên kia có động tác gì mới, tưởng rằng anh sẽ làm ra hành động phản kháng nào đó nên cũng có chút chờ mong, nhưng vừa ngẩng đầu đã thấy anh quay đầu bỏ chạy, trong lòng không khỏi cảm thấy vô cùng thất vọng, đồng thời cũng buồn bực không thôi.






Nam nhân, quả nhiên là không có tên nào đáng tin


cậy cả.


.


Ngay cả mình cũng cược cho hắn thắng, vậy mà hắn lại......



vietwriter.vn



"Đuổi."


Ở bên này như vậy, Quỷ Tôn và Ngọc Diện Tu La bên kia hiển nhiên là càng thêm đắc ý.


Mặc dù lúc này Hàn Tam Thiên đã chạy cách xa một đoạn, nhưng hai kẻ kia lại không hề bối rối một chút


nào, thậm chí còn cười lạnh.


Nếu tên tiểu tử này đã không địch lại được thì có nghĩa là bọn họ đã nắm chắc phần thắng, cho dù bây giờ hắn có chạy thì cũng có thể chạy đi đâu được cơ chứ?


Nơi này chính là Ma Vân Quỷ Thành, là địa bàn của





hắn.


Chạy đi, ngươi có thể chạy đi đâu được?!


Chẳng qua cũng chỉ là một con ba ba nằm trong rọ mà thôi, nếu đã muốn cho hắn chết thì hắn cũng không sống được.


Nhưng khi hai kẻ kia còn đang đắc ý thì đột nhiên nụ cười trên mặt Quỷ Tôn từ từ đông cứng lại.


Bởi vì lộ tuyến chạy trốn của Hàn Tam Thiên lúc này không phải là nơi khác, mà là......


"Không, không thể nào, không thể nào." Nhìn thấy


lộ trình của anh, sắc mặt của Quỷ Tôn lập tức trở nên trắng bệch, lảo đảo vô lực lắc đầu.





"Quỷ Tôn huynh, có chuyện gì vậy?" Nhìn thấy Quỷ


Tôn như vậy, Ngọc Diện Tu La đứng bên cạnh có chút khó hiểu.


Hàn Tam Thiên không làm gì cả, tại sao Quỷ Tôn đang cuồng tiếu lại đột nhiên biến thành dáng vẻ như thế này, thậm chí hắn còn có chút sợ hãi.


"Hình như hắn đã phát hiện ra mệnh môn của ta rồi." Quỷ Tôn do dự quay đầu nhìn về phía Ngọc Diện Tu La.


“Cái gì?" Nghe xong lời này, Ngọc Diện Tu La gần như có chút không thể nào tin được, gã cau mày nói: “Có phải huynh nhầm rồi không? Chuyện này tuyệt đối không thể nào.”





Cũng không phải là thổi phồng, với bản lĩnh của gã thì ít nhất cũng được coi là cao thủ trong cao thủ, nhưng nếu như đánh với Quỷ Tôn thì gã cũng tuyệt đối không nắm chắc mình có thể tìm được mệnh môn của cơ thể bất tử của Quỷ Tôn.


Nói cách khác, cho dù không phải là gã, Quỷ Tôn tung hoành nhiều năm như vậy hắn cũng đã từng gặp qua không ít cao thủ, thậm chí còn có một số cao thủ mạnh hơn cả bọn họ.


Mượn trận chiến thành danh của Quỷ Tôn để mà nói, hắn chỉ dùng một trận đã đánh bại 4 cao thủ có


tu vi cao hơn cả mình, gây chấn động cả Ma tộc.


Nếu mệnh môn của Quỷ Tôn dễ dàng bị người ta phát hiện ra như vậy thì hắn làm sao có thể uy chấn





Ma tộc, khó gặp được địch thủ có chứ? Chỉ sợ là đã sớm chết bất đắc kỳ tử nơi đầu đường xó chợ từ lâu rồi, nào có được thành tựu như bây giờ?


Cho nên từ đó tới nay đã có rất nhiều cao thủ từng thử nhưng vẫn không thể nào tìm được, Hàn Tam Thiên chỉ là một tên tiểu tử Nhân tộc nhỏ nhoi, làm


sao có tư cách đó có chứ?


"Ta cũng không rõ, nhưng có vẻ như hắn đang hướng về phía mệnh môn của ta." Quỷ Tôn vội vàng


nói.


vietwriter.vn
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Chàng Rể Siêu Cấp
  • 5.00 star(s)
  • Tuyển Thanh
Review Chàng Rể Siêu Cấp
  • Đang cập nhật..
Chàng rể siêu phàm
Chàng rể siêu cấp convert
  • 5.00 star(s)
  • Tuyệt Nhân / Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ
Chàng rể bất đắc dĩ của nữ thần

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom