Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3603
Quỷ Tôn cũng tức giận điên cuồng gầm lên, chỉ vào Hàn Tam Thiên mắng to: “Ngươi là cái đồ chết tiệt, người chờ đó cho ta, ông đây sẽ bẻ gãy cổ người rồi ném cái đầu chó của người xuống trước mặt Thất
công chúa để tạ lỗi."
Nhìn thấy hai tên kia gắt gỏng giận dữ như vậy, Hàn Tam Thiên không những không cảm thấy sợ hãi chút nào mà ngược lại còn thấy buồn cười, anh bất lực lắc lắc đầu, sau đó nhìn về phía Thất công chúa nói: “Ta đã nói rồi, nếu tâm tình của ta tốt thì biết đâu ta sẽ đồng ý, nhưng bây giờ hai người các người vừa mở miệng đã mắng chửi ta, ta rất không vui, vậy nên ta không cần nói nhiều nữa, ta không đồng ý"
“Trừ phi...." Hàn Tam Thiên nói đến đây, trên mặt liền hiện lên một nụ cười xấu xa......
vietwriter.vn
Nghe thấy hai từ “Trừ phi", lại nhìn thấy nụ cười xấu
xa trên khuôn mặt của Hàn Tam Thiên, Ngọc Diện Tu La và Quỷ Tôn liền biết rằng Hàn Tam Thiên căn bản là không có ý tốt.
“Thất công chúa, đừng để ý tới hắn, hắn chẳng qua chỉ là một Nhân tộc hạ đẳng, một tên du côn lưu manh mà thôi, ngài cược với hắn làm gì." Ngọc Diện Tu La vội vã nói.
Quỷ Tôn cũng gật đầu lia lịa nói: “Đúng vậy, ngài đánh cược với tên phế vật như hắn làm cái gì, hắn chẳng qua chỉ là một kẻ sắp chết mà thôi, hãy để hắn chết rồi xuống đánh cược với Diêm Vương đi."
"Trừ phi thế nào?" Thất công chúa vẫn không để ý tới lời can ngăn của bọn họ, thậm chí ánh mắt còn
chưa từng rời khỏi Hàn Tam Thiên nửa phần.
"Thất công chúa, cái này......"
Ngọc Diện Tu La và Quỷ Tô vô cùng bất đắc dĩ, nhưng thấy Thất công chúa căn bản không nhìn
mình một chút nào, bọn họ liền biết rằng nàng đã hạ quyết tâm, vì vậy chỉ có thể quay đầu lại trợn mắt nhìn Hàn Tam Thiên.
“Họ Hàn kia, đừng trách ta không cảnh cáo người, Thất công chúa của bọn ta chẳng qua chỉ là nổi hứng muốn chơi đùa, cũng chỉ là giống với lúc trước ngài ấy ở nhà thấy người khác đùa giỡn với chó nên nhất thời hứng thú mà thôi. Người chẳng qua cũng chỉ là con chó kia thôi, vậy nên tốt nhất là người hãy bỏ những suy nghĩ quá phận kia đi, nếu không
đừng trách ta không khách khí." Ngọc Diện Tu La
lạnh lùng quát lên.
“Nếu như nàng ta hứng thú với ta giống như với chó, vậy nếu ta là đùa giỡn với chó, thế thì người là gì?" Hàn Tam Thiên cười lạnh nói.
Một câu nói khiến cho sự kiêu ngạo của Ngọc Diện Tu La trực tiếp bị chặn lại, nghẹn nửa ngày cũng
không nghẹn ra được nửa cái rắm nào.
"Đồ đê tiện, người thật sự là một tên miệng lưỡi sắc bén." Thấy Ngọc Diện Tu La bị chọc tức, Quỷ Tôn sao có thể bỏ lỡ cơ hội biểu diễn trước mặt Thất
công chúa này được cơ chứ?
Đặc biệt là khi nãy hắn còn bị người ta trực tiếp phá
vỡ cơ thể bất tử ngay trước mặt Thất công chúa, quả thực là mất mặt chết đi được.
Nàng chính là nhân bánh của hắn, đồng thời cũng là đùi lớn của hắn, cho nên lúc này hơn ai hết Quỷ Tôn càng muốn lấy lại vị thế của mình, cảm xúc cũng đã sớm không còn bình tĩnh như lúc trước,
một lòng muốn phản kích lại Hàn Tam Thiên.
Hàn Tam Thiên không nói gì, chỉ nhìn về phía Thất
công chúa.
Rõ ràng là Thất công chúa cũng rất nhanh đã hiểu cái gọi là “trừ phi” kia của Hàn Tam Thiên: “Ngươi muốn bọn họ xin lỗi người sao?"
Hàn Tam Thiên gật gật đầu: "Muốn bàn giao dịch
chẳng phải là nên ôn hòa nhã nhặn, bình bình tĩnh. tĩnh, công bằng công chính hay sao?"
Quỷ Tôn cũng tức giận điên cuồng gầm lên, chỉ vào Hàn Tam Thiên mắng to: “Ngươi là cái đồ chết tiệt, người chờ đó cho ta, ông đây sẽ bẻ gãy cổ người rồi ném cái đầu chó của người xuống trước mặt Thất
công chúa để tạ lỗi."
Nhìn thấy hai tên kia gắt gỏng giận dữ như vậy, Hàn Tam Thiên không những không cảm thấy sợ hãi chút nào mà ngược lại còn thấy buồn cười, anh bất lực lắc lắc đầu, sau đó nhìn về phía Thất công chúa nói: “Ta đã nói rồi, nếu tâm tình của ta tốt thì biết đâu ta sẽ đồng ý, nhưng bây giờ hai người các người vừa mở miệng đã mắng chửi ta, ta rất không vui, vậy nên ta không cần nói nhiều nữa, ta không đồng ý"
“Trừ phi...." Hàn Tam Thiên nói đến đây, trên mặt liền hiện lên một nụ cười xấu xa......
vietwriter.vn
Nghe thấy hai từ “Trừ phi", lại nhìn thấy nụ cười xấu
xa trên khuôn mặt của Hàn Tam Thiên, Ngọc Diện Tu La và Quỷ Tôn liền biết rằng Hàn Tam Thiên căn bản là không có ý tốt.
“Thất công chúa, đừng để ý tới hắn, hắn chẳng qua chỉ là một Nhân tộc hạ đẳng, một tên du côn lưu manh mà thôi, ngài cược với hắn làm gì." Ngọc Diện Tu La vội vã nói.
Quỷ Tôn cũng gật đầu lia lịa nói: “Đúng vậy, ngài đánh cược với tên phế vật như hắn làm cái gì, hắn chẳng qua chỉ là một kẻ sắp chết mà thôi, hãy để hắn chết rồi xuống đánh cược với Diêm Vương đi."
"Trừ phi thế nào?" Thất công chúa vẫn không để ý tới lời can ngăn của bọn họ, thậm chí ánh mắt còn
chưa từng rời khỏi Hàn Tam Thiên nửa phần.
"Thất công chúa, cái này......"
Ngọc Diện Tu La và Quỷ Tô vô cùng bất đắc dĩ, nhưng thấy Thất công chúa căn bản không nhìn
mình một chút nào, bọn họ liền biết rằng nàng đã hạ quyết tâm, vì vậy chỉ có thể quay đầu lại trợn mắt nhìn Hàn Tam Thiên.
“Họ Hàn kia, đừng trách ta không cảnh cáo người, Thất công chúa của bọn ta chẳng qua chỉ là nổi hứng muốn chơi đùa, cũng chỉ là giống với lúc trước ngài ấy ở nhà thấy người khác đùa giỡn với chó nên nhất thời hứng thú mà thôi. Người chẳng qua cũng chỉ là con chó kia thôi, vậy nên tốt nhất là người hãy bỏ những suy nghĩ quá phận kia đi, nếu không
đừng trách ta không khách khí." Ngọc Diện Tu La
lạnh lùng quát lên.
“Nếu như nàng ta hứng thú với ta giống như với chó, vậy nếu ta là đùa giỡn với chó, thế thì người là gì?" Hàn Tam Thiên cười lạnh nói.
Một câu nói khiến cho sự kiêu ngạo của Ngọc Diện Tu La trực tiếp bị chặn lại, nghẹn nửa ngày cũng
không nghẹn ra được nửa cái rắm nào.
"Đồ đê tiện, người thật sự là một tên miệng lưỡi sắc bén." Thấy Ngọc Diện Tu La bị chọc tức, Quỷ Tôn sao có thể bỏ lỡ cơ hội biểu diễn trước mặt Thất
công chúa này được cơ chứ?
Đặc biệt là khi nãy hắn còn bị người ta trực tiếp phá
vỡ cơ thể bất tử ngay trước mặt Thất công chúa, quả thực là mất mặt chết đi được.
Nàng chính là nhân bánh của hắn, đồng thời cũng là đùi lớn của hắn, cho nên lúc này hơn ai hết Quỷ Tôn càng muốn lấy lại vị thế của mình, cảm xúc cũng đã sớm không còn bình tĩnh như lúc trước,
một lòng muốn phản kích lại Hàn Tam Thiên.
Hàn Tam Thiên không nói gì, chỉ nhìn về phía Thất
công chúa.
Rõ ràng là Thất công chúa cũng rất nhanh đã hiểu cái gọi là “trừ phi” kia của Hàn Tam Thiên: “Ngươi muốn bọn họ xin lỗi người sao?"
Hàn Tam Thiên gật gật đầu: "Muốn bàn giao dịch
chẳng phải là nên ôn hòa nhã nhặn, bình bình tĩnh. tĩnh, công bằng công chính hay sao?"
vietwriter.vn
Quỷ Tôn cũng tức giận điên cuồng gầm lên, chỉ vào Hàn Tam Thiên mắng to: “Ngươi là cái đồ chết tiệt, người chờ đó cho ta, ông đây sẽ bẻ gãy cổ người rồi ném cái đầu chó của người xuống trước mặt Thất
công chúa để tạ lỗi."
Nhìn thấy hai tên kia gắt gỏng giận dữ như vậy, Hàn Tam Thiên không những không cảm thấy sợ hãi chút nào mà ngược lại còn thấy buồn cười, anh bất lực lắc lắc đầu, sau đó nhìn về phía Thất công chúa nói: “Ta đã nói rồi, nếu tâm tình của ta tốt thì biết đâu ta sẽ đồng ý, nhưng bây giờ hai người các người vừa mở miệng đã mắng chửi ta, ta rất không vui, vậy nên ta không cần nói nhiều nữa, ta không đồng ý"
“Trừ phi...." Hàn Tam Thiên nói đến đây, trên mặt liền hiện lên một nụ cười xấu xa......
vietwriter.vn
Nghe thấy hai từ “Trừ phi", lại nhìn thấy nụ cười xấu
xa trên khuôn mặt của Hàn Tam Thiên, Ngọc Diện Tu La và Quỷ Tôn liền biết rằng Hàn Tam Thiên căn bản là không có ý tốt.
“Thất công chúa, đừng để ý tới hắn, hắn chẳng qua chỉ là một Nhân tộc hạ đẳng, một tên du côn lưu manh mà thôi, ngài cược với hắn làm gì." Ngọc Diện Tu La vội vã nói.
Quỷ Tôn cũng gật đầu lia lịa nói: “Đúng vậy, ngài đánh cược với tên phế vật như hắn làm cái gì, hắn chẳng qua chỉ là một kẻ sắp chết mà thôi, hãy để hắn chết rồi xuống đánh cược với Diêm Vương đi."
"Trừ phi thế nào?" Thất công chúa vẫn không để ý tới lời can ngăn của bọn họ, thậm chí ánh mắt còn
chưa từng rời khỏi Hàn Tam Thiên nửa phần.
"Thất công chúa, cái này......"
Ngọc Diện Tu La và Quỷ Tô vô cùng bất đắc dĩ, nhưng thấy Thất công chúa căn bản không nhìn
mình một chút nào, bọn họ liền biết rằng nàng đã hạ quyết tâm, vì vậy chỉ có thể quay đầu lại trợn mắt nhìn Hàn Tam Thiên.
“Họ Hàn kia, đừng trách ta không cảnh cáo người, Thất công chúa của bọn ta chẳng qua chỉ là nổi hứng muốn chơi đùa, cũng chỉ là giống với lúc trước ngài ấy ở nhà thấy người khác đùa giỡn với chó nên nhất thời hứng thú mà thôi. Người chẳng qua cũng chỉ là con chó kia thôi, vậy nên tốt nhất là người hãy bỏ những suy nghĩ quá phận kia đi, nếu không
đừng trách ta không khách khí." Ngọc Diện Tu La
lạnh lùng quát lên.
“Nếu như nàng ta hứng thú với ta giống như với chó, vậy nếu ta là đùa giỡn với chó, thế thì người là gì?" Hàn Tam Thiên cười lạnh nói.
Một câu nói khiến cho sự kiêu ngạo của Ngọc Diện Tu La trực tiếp bị chặn lại, nghẹn nửa ngày cũng
không nghẹn ra được nửa cái rắm nào.
"Đồ đê tiện, người thật sự là một tên miệng lưỡi sắc bén." Thấy Ngọc Diện Tu La bị chọc tức, Quỷ Tôn sao có thể bỏ lỡ cơ hội biểu diễn trước mặt Thất
công chúa này được cơ chứ?
Đặc biệt là khi nãy hắn còn bị người ta trực tiếp phá
vỡ cơ thể bất tử ngay trước mặt Thất công chúa, quả thực là mất mặt chết đi được.
Nàng chính là nhân bánh của hắn, đồng thời cũng là đùi lớn của hắn, cho nên lúc này hơn ai hết Quỷ Tôn càng muốn lấy lại vị thế của mình, cảm xúc cũng đã sớm không còn bình tĩnh như lúc trước,
một lòng muốn phản kích lại Hàn Tam Thiên.
Hàn Tam Thiên không nói gì, chỉ nhìn về phía Thất
công chúa.
Rõ ràng là Thất công chúa cũng rất nhanh đã hiểu cái gọi là “trừ phi” kia của Hàn Tam Thiên: “Ngươi muốn bọn họ xin lỗi người sao?"
Hàn Tam Thiên gật gật đầu: "Muốn bàn giao dịch
chẳng phải là nên ôn hòa nhã nhặn, bình bình tĩnh. tĩnh, công bằng công chính hay sao?"
Quỷ Tôn cũng tức giận điên cuồng gầm lên, chỉ vào Hàn Tam Thiên mắng to: “Ngươi là cái đồ chết tiệt, người chờ đó cho ta, ông đây sẽ bẻ gãy cổ người rồi ném cái đầu chó của người xuống trước mặt Thất
công chúa để tạ lỗi."
Nhìn thấy hai tên kia gắt gỏng giận dữ như vậy, Hàn Tam Thiên không những không cảm thấy sợ hãi chút nào mà ngược lại còn thấy buồn cười, anh bất lực lắc lắc đầu, sau đó nhìn về phía Thất công chúa nói: “Ta đã nói rồi, nếu tâm tình của ta tốt thì biết đâu ta sẽ đồng ý, nhưng bây giờ hai người các người vừa mở miệng đã mắng chửi ta, ta rất không vui, vậy nên ta không cần nói nhiều nữa, ta không đồng ý"
“Trừ phi...." Hàn Tam Thiên nói đến đây, trên mặt liền hiện lên một nụ cười xấu xa......
vietwriter.vn
Nghe thấy hai từ “Trừ phi", lại nhìn thấy nụ cười xấu
xa trên khuôn mặt của Hàn Tam Thiên, Ngọc Diện Tu La và Quỷ Tôn liền biết rằng Hàn Tam Thiên căn bản là không có ý tốt.
“Thất công chúa, đừng để ý tới hắn, hắn chẳng qua chỉ là một Nhân tộc hạ đẳng, một tên du côn lưu manh mà thôi, ngài cược với hắn làm gì." Ngọc Diện Tu La vội vã nói.
Quỷ Tôn cũng gật đầu lia lịa nói: “Đúng vậy, ngài đánh cược với tên phế vật như hắn làm cái gì, hắn chẳng qua chỉ là một kẻ sắp chết mà thôi, hãy để hắn chết rồi xuống đánh cược với Diêm Vương đi."
"Trừ phi thế nào?" Thất công chúa vẫn không để ý tới lời can ngăn của bọn họ, thậm chí ánh mắt còn
chưa từng rời khỏi Hàn Tam Thiên nửa phần.
"Thất công chúa, cái này......"
Ngọc Diện Tu La và Quỷ Tô vô cùng bất đắc dĩ, nhưng thấy Thất công chúa căn bản không nhìn
mình một chút nào, bọn họ liền biết rằng nàng đã hạ quyết tâm, vì vậy chỉ có thể quay đầu lại trợn mắt nhìn Hàn Tam Thiên.
“Họ Hàn kia, đừng trách ta không cảnh cáo người, Thất công chúa của bọn ta chẳng qua chỉ là nổi hứng muốn chơi đùa, cũng chỉ là giống với lúc trước ngài ấy ở nhà thấy người khác đùa giỡn với chó nên nhất thời hứng thú mà thôi. Người chẳng qua cũng chỉ là con chó kia thôi, vậy nên tốt nhất là người hãy bỏ những suy nghĩ quá phận kia đi, nếu không
đừng trách ta không khách khí." Ngọc Diện Tu La
lạnh lùng quát lên.
“Nếu như nàng ta hứng thú với ta giống như với chó, vậy nếu ta là đùa giỡn với chó, thế thì người là gì?" Hàn Tam Thiên cười lạnh nói.
Một câu nói khiến cho sự kiêu ngạo của Ngọc Diện Tu La trực tiếp bị chặn lại, nghẹn nửa ngày cũng
không nghẹn ra được nửa cái rắm nào.
"Đồ đê tiện, người thật sự là một tên miệng lưỡi sắc bén." Thấy Ngọc Diện Tu La bị chọc tức, Quỷ Tôn sao có thể bỏ lỡ cơ hội biểu diễn trước mặt Thất
công chúa này được cơ chứ?
Đặc biệt là khi nãy hắn còn bị người ta trực tiếp phá
vỡ cơ thể bất tử ngay trước mặt Thất công chúa, quả thực là mất mặt chết đi được.
Nàng chính là nhân bánh của hắn, đồng thời cũng là đùi lớn của hắn, cho nên lúc này hơn ai hết Quỷ Tôn càng muốn lấy lại vị thế của mình, cảm xúc cũng đã sớm không còn bình tĩnh như lúc trước,
một lòng muốn phản kích lại Hàn Tam Thiên.
Hàn Tam Thiên không nói gì, chỉ nhìn về phía Thất
công chúa.
Rõ ràng là Thất công chúa cũng rất nhanh đã hiểu cái gọi là “trừ phi” kia của Hàn Tam Thiên: “Ngươi muốn bọn họ xin lỗi người sao?"
Hàn Tam Thiên gật gật đầu: "Muốn bàn giao dịch
chẳng phải là nên ôn hòa nhã nhặn, bình bình tĩnh. tĩnh, công bằng công chính hay sao?"
vietwriter.vn
Quỷ Tôn cũng tức giận điên cuồng gầm lên, chỉ vào Hàn Tam Thiên mắng to: “Ngươi là cái đồ chết tiệt, người chờ đó cho ta, ông đây sẽ bẻ gãy cổ người rồi ném cái đầu chó của người xuống trước mặt Thất
công chúa để tạ lỗi."
Nhìn thấy hai tên kia gắt gỏng giận dữ như vậy, Hàn Tam Thiên không những không cảm thấy sợ hãi chút nào mà ngược lại còn thấy buồn cười, anh bất lực lắc lắc đầu, sau đó nhìn về phía Thất công chúa nói: “Ta đã nói rồi, nếu tâm tình của ta tốt thì biết đâu ta sẽ đồng ý, nhưng bây giờ hai người các người vừa mở miệng đã mắng chửi ta, ta rất không vui, vậy nên ta không cần nói nhiều nữa, ta không đồng ý"
“Trừ phi...." Hàn Tam Thiên nói đến đây, trên mặt liền hiện lên một nụ cười xấu xa......
vietwriter.vn
Nghe thấy hai từ “Trừ phi", lại nhìn thấy nụ cười xấu
xa trên khuôn mặt của Hàn Tam Thiên, Ngọc Diện Tu La và Quỷ Tôn liền biết rằng Hàn Tam Thiên căn bản là không có ý tốt.
“Thất công chúa, đừng để ý tới hắn, hắn chẳng qua chỉ là một Nhân tộc hạ đẳng, một tên du côn lưu manh mà thôi, ngài cược với hắn làm gì." Ngọc Diện Tu La vội vã nói.
Quỷ Tôn cũng gật đầu lia lịa nói: “Đúng vậy, ngài đánh cược với tên phế vật như hắn làm cái gì, hắn chẳng qua chỉ là một kẻ sắp chết mà thôi, hãy để hắn chết rồi xuống đánh cược với Diêm Vương đi."
"Trừ phi thế nào?" Thất công chúa vẫn không để ý tới lời can ngăn của bọn họ, thậm chí ánh mắt còn
chưa từng rời khỏi Hàn Tam Thiên nửa phần.
"Thất công chúa, cái này......"
Ngọc Diện Tu La và Quỷ Tô vô cùng bất đắc dĩ, nhưng thấy Thất công chúa căn bản không nhìn
mình một chút nào, bọn họ liền biết rằng nàng đã hạ quyết tâm, vì vậy chỉ có thể quay đầu lại trợn mắt nhìn Hàn Tam Thiên.
“Họ Hàn kia, đừng trách ta không cảnh cáo người, Thất công chúa của bọn ta chẳng qua chỉ là nổi hứng muốn chơi đùa, cũng chỉ là giống với lúc trước ngài ấy ở nhà thấy người khác đùa giỡn với chó nên nhất thời hứng thú mà thôi. Người chẳng qua cũng chỉ là con chó kia thôi, vậy nên tốt nhất là người hãy bỏ những suy nghĩ quá phận kia đi, nếu không
đừng trách ta không khách khí." Ngọc Diện Tu La
lạnh lùng quát lên.
“Nếu như nàng ta hứng thú với ta giống như với chó, vậy nếu ta là đùa giỡn với chó, thế thì người là gì?" Hàn Tam Thiên cười lạnh nói.
Một câu nói khiến cho sự kiêu ngạo của Ngọc Diện Tu La trực tiếp bị chặn lại, nghẹn nửa ngày cũng
không nghẹn ra được nửa cái rắm nào.
"Đồ đê tiện, người thật sự là một tên miệng lưỡi sắc bén." Thấy Ngọc Diện Tu La bị chọc tức, Quỷ Tôn sao có thể bỏ lỡ cơ hội biểu diễn trước mặt Thất
công chúa này được cơ chứ?
Đặc biệt là khi nãy hắn còn bị người ta trực tiếp phá
vỡ cơ thể bất tử ngay trước mặt Thất công chúa, quả thực là mất mặt chết đi được.
Nàng chính là nhân bánh của hắn, đồng thời cũng là đùi lớn của hắn, cho nên lúc này hơn ai hết Quỷ Tôn càng muốn lấy lại vị thế của mình, cảm xúc cũng đã sớm không còn bình tĩnh như lúc trước,
một lòng muốn phản kích lại Hàn Tam Thiên.
Hàn Tam Thiên không nói gì, chỉ nhìn về phía Thất
công chúa.
Rõ ràng là Thất công chúa cũng rất nhanh đã hiểu cái gọi là “trừ phi” kia của Hàn Tam Thiên: “Ngươi muốn bọn họ xin lỗi người sao?"
Hàn Tam Thiên gật gật đầu: "Muốn bàn giao dịch
chẳng phải là nên ôn hòa nhã nhặn, bình bình tĩnh. tĩnh, công bằng công chính hay sao?"
Quỷ Tôn cũng tức giận điên cuồng gầm lên, chỉ vào Hàn Tam Thiên mắng to: “Ngươi là cái đồ chết tiệt, người chờ đó cho ta, ông đây sẽ bẻ gãy cổ người rồi ném cái đầu chó của người xuống trước mặt Thất
công chúa để tạ lỗi."
Nhìn thấy hai tên kia gắt gỏng giận dữ như vậy, Hàn Tam Thiên không những không cảm thấy sợ hãi chút nào mà ngược lại còn thấy buồn cười, anh bất lực lắc lắc đầu, sau đó nhìn về phía Thất công chúa nói: “Ta đã nói rồi, nếu tâm tình của ta tốt thì biết đâu ta sẽ đồng ý, nhưng bây giờ hai người các người vừa mở miệng đã mắng chửi ta, ta rất không vui, vậy nên ta không cần nói nhiều nữa, ta không đồng ý"
“Trừ phi...." Hàn Tam Thiên nói đến đây, trên mặt liền hiện lên một nụ cười xấu xa......
vietwriter.vn
Nghe thấy hai từ “Trừ phi", lại nhìn thấy nụ cười xấu
xa trên khuôn mặt của Hàn Tam Thiên, Ngọc Diện Tu La và Quỷ Tôn liền biết rằng Hàn Tam Thiên căn bản là không có ý tốt.
“Thất công chúa, đừng để ý tới hắn, hắn chẳng qua chỉ là một Nhân tộc hạ đẳng, một tên du côn lưu manh mà thôi, ngài cược với hắn làm gì." Ngọc Diện Tu La vội vã nói.
Quỷ Tôn cũng gật đầu lia lịa nói: “Đúng vậy, ngài đánh cược với tên phế vật như hắn làm cái gì, hắn chẳng qua chỉ là một kẻ sắp chết mà thôi, hãy để hắn chết rồi xuống đánh cược với Diêm Vương đi."
"Trừ phi thế nào?" Thất công chúa vẫn không để ý tới lời can ngăn của bọn họ, thậm chí ánh mắt còn
chưa từng rời khỏi Hàn Tam Thiên nửa phần.
"Thất công chúa, cái này......"
Ngọc Diện Tu La và Quỷ Tô vô cùng bất đắc dĩ, nhưng thấy Thất công chúa căn bản không nhìn
mình một chút nào, bọn họ liền biết rằng nàng đã hạ quyết tâm, vì vậy chỉ có thể quay đầu lại trợn mắt nhìn Hàn Tam Thiên.
“Họ Hàn kia, đừng trách ta không cảnh cáo người, Thất công chúa của bọn ta chẳng qua chỉ là nổi hứng muốn chơi đùa, cũng chỉ là giống với lúc trước ngài ấy ở nhà thấy người khác đùa giỡn với chó nên nhất thời hứng thú mà thôi. Người chẳng qua cũng chỉ là con chó kia thôi, vậy nên tốt nhất là người hãy bỏ những suy nghĩ quá phận kia đi, nếu không
đừng trách ta không khách khí." Ngọc Diện Tu La
lạnh lùng quát lên.
“Nếu như nàng ta hứng thú với ta giống như với chó, vậy nếu ta là đùa giỡn với chó, thế thì người là gì?" Hàn Tam Thiên cười lạnh nói.
Một câu nói khiến cho sự kiêu ngạo của Ngọc Diện Tu La trực tiếp bị chặn lại, nghẹn nửa ngày cũng
không nghẹn ra được nửa cái rắm nào.
"Đồ đê tiện, người thật sự là một tên miệng lưỡi sắc bén." Thấy Ngọc Diện Tu La bị chọc tức, Quỷ Tôn sao có thể bỏ lỡ cơ hội biểu diễn trước mặt Thất
công chúa này được cơ chứ?
Đặc biệt là khi nãy hắn còn bị người ta trực tiếp phá
vỡ cơ thể bất tử ngay trước mặt Thất công chúa, quả thực là mất mặt chết đi được.
Nàng chính là nhân bánh của hắn, đồng thời cũng là đùi lớn của hắn, cho nên lúc này hơn ai hết Quỷ Tôn càng muốn lấy lại vị thế của mình, cảm xúc cũng đã sớm không còn bình tĩnh như lúc trước,
một lòng muốn phản kích lại Hàn Tam Thiên.
Hàn Tam Thiên không nói gì, chỉ nhìn về phía Thất
công chúa.
Rõ ràng là Thất công chúa cũng rất nhanh đã hiểu cái gọi là “trừ phi” kia của Hàn Tam Thiên: “Ngươi muốn bọn họ xin lỗi người sao?"
Hàn Tam Thiên gật gật đầu: "Muốn bàn giao dịch
chẳng phải là nên ôn hòa nhã nhặn, bình bình tĩnh. tĩnh, công bằng công chính hay sao?"
vietwriter.vn
Quỷ Tôn cũng tức giận điên cuồng gầm lên, chỉ vào Hàn Tam Thiên mắng to: “Ngươi là cái đồ chết tiệt, người chờ đó cho ta, ông đây sẽ bẻ gãy cổ người rồi ném cái đầu chó của người xuống trước mặt Thất
công chúa để tạ lỗi."
Nhìn thấy hai tên kia gắt gỏng giận dữ như vậy, Hàn Tam Thiên không những không cảm thấy sợ hãi chút nào mà ngược lại còn thấy buồn cười, anh bất lực lắc lắc đầu, sau đó nhìn về phía Thất công chúa nói: “Ta đã nói rồi, nếu tâm tình của ta tốt thì biết đâu ta sẽ đồng ý, nhưng bây giờ hai người các người vừa mở miệng đã mắng chửi ta, ta rất không vui, vậy nên ta không cần nói nhiều nữa, ta không đồng ý"
“Trừ phi...." Hàn Tam Thiên nói đến đây, trên mặt liền hiện lên một nụ cười xấu xa......
vietwriter.vn
Nghe thấy hai từ “Trừ phi", lại nhìn thấy nụ cười xấu
xa trên khuôn mặt của Hàn Tam Thiên, Ngọc Diện Tu La và Quỷ Tôn liền biết rằng Hàn Tam Thiên căn bản là không có ý tốt.
“Thất công chúa, đừng để ý tới hắn, hắn chẳng qua chỉ là một Nhân tộc hạ đẳng, một tên du côn lưu manh mà thôi, ngài cược với hắn làm gì." Ngọc Diện Tu La vội vã nói.
Quỷ Tôn cũng gật đầu lia lịa nói: “Đúng vậy, ngài đánh cược với tên phế vật như hắn làm cái gì, hắn chẳng qua chỉ là một kẻ sắp chết mà thôi, hãy để hắn chết rồi xuống đánh cược với Diêm Vương đi."
"Trừ phi thế nào?" Thất công chúa vẫn không để ý tới lời can ngăn của bọn họ, thậm chí ánh mắt còn
chưa từng rời khỏi Hàn Tam Thiên nửa phần.
"Thất công chúa, cái này......"
Ngọc Diện Tu La và Quỷ Tô vô cùng bất đắc dĩ, nhưng thấy Thất công chúa căn bản không nhìn
mình một chút nào, bọn họ liền biết rằng nàng đã hạ quyết tâm, vì vậy chỉ có thể quay đầu lại trợn mắt nhìn Hàn Tam Thiên.
“Họ Hàn kia, đừng trách ta không cảnh cáo người, Thất công chúa của bọn ta chẳng qua chỉ là nổi hứng muốn chơi đùa, cũng chỉ là giống với lúc trước ngài ấy ở nhà thấy người khác đùa giỡn với chó nên nhất thời hứng thú mà thôi. Người chẳng qua cũng chỉ là con chó kia thôi, vậy nên tốt nhất là người hãy bỏ những suy nghĩ quá phận kia đi, nếu không
đừng trách ta không khách khí." Ngọc Diện Tu La
lạnh lùng quát lên.
“Nếu như nàng ta hứng thú với ta giống như với chó, vậy nếu ta là đùa giỡn với chó, thế thì người là gì?" Hàn Tam Thiên cười lạnh nói.
Một câu nói khiến cho sự kiêu ngạo của Ngọc Diện Tu La trực tiếp bị chặn lại, nghẹn nửa ngày cũng
không nghẹn ra được nửa cái rắm nào.
"Đồ đê tiện, người thật sự là một tên miệng lưỡi sắc bén." Thấy Ngọc Diện Tu La bị chọc tức, Quỷ Tôn sao có thể bỏ lỡ cơ hội biểu diễn trước mặt Thất
công chúa này được cơ chứ?
Đặc biệt là khi nãy hắn còn bị người ta trực tiếp phá
vỡ cơ thể bất tử ngay trước mặt Thất công chúa, quả thực là mất mặt chết đi được.
Nàng chính là nhân bánh của hắn, đồng thời cũng là đùi lớn của hắn, cho nên lúc này hơn ai hết Quỷ Tôn càng muốn lấy lại vị thế của mình, cảm xúc cũng đã sớm không còn bình tĩnh như lúc trước,
một lòng muốn phản kích lại Hàn Tam Thiên.
Hàn Tam Thiên không nói gì, chỉ nhìn về phía Thất
công chúa.
Rõ ràng là Thất công chúa cũng rất nhanh đã hiểu cái gọi là “trừ phi” kia của Hàn Tam Thiên: “Ngươi muốn bọn họ xin lỗi người sao?"
Hàn Tam Thiên gật gật đầu: "Muốn bàn giao dịch
chẳng phải là nên ôn hòa nhã nhặn, bình bình tĩnh. tĩnh, công bằng công chính hay sao?"
Quỷ Tôn cũng tức giận điên cuồng gầm lên, chỉ vào Hàn Tam Thiên mắng to: “Ngươi là cái đồ chết tiệt, người chờ đó cho ta, ông đây sẽ bẻ gãy cổ người rồi ném cái đầu chó của người xuống trước mặt Thất
công chúa để tạ lỗi."
Nhìn thấy hai tên kia gắt gỏng giận dữ như vậy, Hàn Tam Thiên không những không cảm thấy sợ hãi chút nào mà ngược lại còn thấy buồn cười, anh bất lực lắc lắc đầu, sau đó nhìn về phía Thất công chúa nói: “Ta đã nói rồi, nếu tâm tình của ta tốt thì biết đâu ta sẽ đồng ý, nhưng bây giờ hai người các người vừa mở miệng đã mắng chửi ta, ta rất không vui, vậy nên ta không cần nói nhiều nữa, ta không đồng ý"
“Trừ phi...." Hàn Tam Thiên nói đến đây, trên mặt liền hiện lên một nụ cười xấu xa......
vietwriter.vn
Nghe thấy hai từ “Trừ phi", lại nhìn thấy nụ cười xấu
xa trên khuôn mặt của Hàn Tam Thiên, Ngọc Diện Tu La và Quỷ Tôn liền biết rằng Hàn Tam Thiên căn bản là không có ý tốt.
“Thất công chúa, đừng để ý tới hắn, hắn chẳng qua chỉ là một Nhân tộc hạ đẳng, một tên du côn lưu manh mà thôi, ngài cược với hắn làm gì." Ngọc Diện Tu La vội vã nói.
Quỷ Tôn cũng gật đầu lia lịa nói: “Đúng vậy, ngài đánh cược với tên phế vật như hắn làm cái gì, hắn chẳng qua chỉ là một kẻ sắp chết mà thôi, hãy để hắn chết rồi xuống đánh cược với Diêm Vương đi."
"Trừ phi thế nào?" Thất công chúa vẫn không để ý tới lời can ngăn của bọn họ, thậm chí ánh mắt còn
chưa từng rời khỏi Hàn Tam Thiên nửa phần.
"Thất công chúa, cái này......"
Ngọc Diện Tu La và Quỷ Tô vô cùng bất đắc dĩ, nhưng thấy Thất công chúa căn bản không nhìn
mình một chút nào, bọn họ liền biết rằng nàng đã hạ quyết tâm, vì vậy chỉ có thể quay đầu lại trợn mắt nhìn Hàn Tam Thiên.
“Họ Hàn kia, đừng trách ta không cảnh cáo người, Thất công chúa của bọn ta chẳng qua chỉ là nổi hứng muốn chơi đùa, cũng chỉ là giống với lúc trước ngài ấy ở nhà thấy người khác đùa giỡn với chó nên nhất thời hứng thú mà thôi. Người chẳng qua cũng chỉ là con chó kia thôi, vậy nên tốt nhất là người hãy bỏ những suy nghĩ quá phận kia đi, nếu không
đừng trách ta không khách khí." Ngọc Diện Tu La
lạnh lùng quát lên.
“Nếu như nàng ta hứng thú với ta giống như với chó, vậy nếu ta là đùa giỡn với chó, thế thì người là gì?" Hàn Tam Thiên cười lạnh nói.
Một câu nói khiến cho sự kiêu ngạo của Ngọc Diện Tu La trực tiếp bị chặn lại, nghẹn nửa ngày cũng
không nghẹn ra được nửa cái rắm nào.
"Đồ đê tiện, người thật sự là một tên miệng lưỡi sắc bén." Thấy Ngọc Diện Tu La bị chọc tức, Quỷ Tôn sao có thể bỏ lỡ cơ hội biểu diễn trước mặt Thất
công chúa này được cơ chứ?
Đặc biệt là khi nãy hắn còn bị người ta trực tiếp phá
vỡ cơ thể bất tử ngay trước mặt Thất công chúa, quả thực là mất mặt chết đi được.
Nàng chính là nhân bánh của hắn, đồng thời cũng là đùi lớn của hắn, cho nên lúc này hơn ai hết Quỷ Tôn càng muốn lấy lại vị thế của mình, cảm xúc cũng đã sớm không còn bình tĩnh như lúc trước,
một lòng muốn phản kích lại Hàn Tam Thiên.
Hàn Tam Thiên không nói gì, chỉ nhìn về phía Thất
công chúa.
Rõ ràng là Thất công chúa cũng rất nhanh đã hiểu cái gọi là “trừ phi” kia của Hàn Tam Thiên: “Ngươi muốn bọn họ xin lỗi người sao?"
Hàn Tam Thiên gật gật đầu: "Muốn bàn giao dịch
chẳng phải là nên ôn hòa nhã nhặn, bình bình tĩnh. tĩnh, công bằng công chính hay sao?"
vietwriter.vn
Quỷ Tôn cũng tức giận điên cuồng gầm lên, chỉ vào Hàn Tam Thiên mắng to: “Ngươi là cái đồ chết tiệt, người chờ đó cho ta, ông đây sẽ bẻ gãy cổ người rồi ném cái đầu chó của người xuống trước mặt Thất
công chúa để tạ lỗi."
Nhìn thấy hai tên kia gắt gỏng giận dữ như vậy, Hàn Tam Thiên không những không cảm thấy sợ hãi chút nào mà ngược lại còn thấy buồn cười, anh bất lực lắc lắc đầu, sau đó nhìn về phía Thất công chúa nói: “Ta đã nói rồi, nếu tâm tình của ta tốt thì biết đâu ta sẽ đồng ý, nhưng bây giờ hai người các người vừa mở miệng đã mắng chửi ta, ta rất không vui, vậy nên ta không cần nói nhiều nữa, ta không đồng ý"
“Trừ phi...." Hàn Tam Thiên nói đến đây, trên mặt liền hiện lên một nụ cười xấu xa......
vietwriter.vn
Nghe thấy hai từ “Trừ phi", lại nhìn thấy nụ cười xấu
xa trên khuôn mặt của Hàn Tam Thiên, Ngọc Diện Tu La và Quỷ Tôn liền biết rằng Hàn Tam Thiên căn bản là không có ý tốt.
“Thất công chúa, đừng để ý tới hắn, hắn chẳng qua chỉ là một Nhân tộc hạ đẳng, một tên du côn lưu manh mà thôi, ngài cược với hắn làm gì." Ngọc Diện Tu La vội vã nói.
Quỷ Tôn cũng gật đầu lia lịa nói: “Đúng vậy, ngài đánh cược với tên phế vật như hắn làm cái gì, hắn chẳng qua chỉ là một kẻ sắp chết mà thôi, hãy để hắn chết rồi xuống đánh cược với Diêm Vương đi."
"Trừ phi thế nào?" Thất công chúa vẫn không để ý tới lời can ngăn của bọn họ, thậm chí ánh mắt còn
chưa từng rời khỏi Hàn Tam Thiên nửa phần.
"Thất công chúa, cái này......"
Ngọc Diện Tu La và Quỷ Tô vô cùng bất đắc dĩ, nhưng thấy Thất công chúa căn bản không nhìn
mình một chút nào, bọn họ liền biết rằng nàng đã hạ quyết tâm, vì vậy chỉ có thể quay đầu lại trợn mắt nhìn Hàn Tam Thiên.
“Họ Hàn kia, đừng trách ta không cảnh cáo người, Thất công chúa của bọn ta chẳng qua chỉ là nổi hứng muốn chơi đùa, cũng chỉ là giống với lúc trước ngài ấy ở nhà thấy người khác đùa giỡn với chó nên nhất thời hứng thú mà thôi. Người chẳng qua cũng chỉ là con chó kia thôi, vậy nên tốt nhất là người hãy bỏ những suy nghĩ quá phận kia đi, nếu không
đừng trách ta không khách khí." Ngọc Diện Tu La
lạnh lùng quát lên.
“Nếu như nàng ta hứng thú với ta giống như với chó, vậy nếu ta là đùa giỡn với chó, thế thì người là gì?" Hàn Tam Thiên cười lạnh nói.
Một câu nói khiến cho sự kiêu ngạo của Ngọc Diện Tu La trực tiếp bị chặn lại, nghẹn nửa ngày cũng
không nghẹn ra được nửa cái rắm nào.
"Đồ đê tiện, người thật sự là một tên miệng lưỡi sắc bén." Thấy Ngọc Diện Tu La bị chọc tức, Quỷ Tôn sao có thể bỏ lỡ cơ hội biểu diễn trước mặt Thất
công chúa này được cơ chứ?
Đặc biệt là khi nãy hắn còn bị người ta trực tiếp phá
vỡ cơ thể bất tử ngay trước mặt Thất công chúa, quả thực là mất mặt chết đi được.
Nàng chính là nhân bánh của hắn, đồng thời cũng là đùi lớn của hắn, cho nên lúc này hơn ai hết Quỷ Tôn càng muốn lấy lại vị thế của mình, cảm xúc cũng đã sớm không còn bình tĩnh như lúc trước,
một lòng muốn phản kích lại Hàn Tam Thiên.
Hàn Tam Thiên không nói gì, chỉ nhìn về phía Thất
công chúa.
Rõ ràng là Thất công chúa cũng rất nhanh đã hiểu cái gọi là “trừ phi” kia của Hàn Tam Thiên: “Ngươi muốn bọn họ xin lỗi người sao?"
Hàn Tam Thiên gật gật đầu: "Muốn bàn giao dịch
chẳng phải là nên ôn hòa nhã nhặn, bình bình tĩnh. tĩnh, công bằng công chính hay sao?"
Quỷ Tôn cũng tức giận điên cuồng gầm lên, chỉ vào Hàn Tam Thiên mắng to: “Ngươi là cái đồ chết tiệt, người chờ đó cho ta, ông đây sẽ bẻ gãy cổ người rồi ném cái đầu chó của người xuống trước mặt Thất
công chúa để tạ lỗi."
Nhìn thấy hai tên kia gắt gỏng giận dữ như vậy, Hàn Tam Thiên không những không cảm thấy sợ hãi chút nào mà ngược lại còn thấy buồn cười, anh bất lực lắc lắc đầu, sau đó nhìn về phía Thất công chúa nói: “Ta đã nói rồi, nếu tâm tình của ta tốt thì biết đâu ta sẽ đồng ý, nhưng bây giờ hai người các người vừa mở miệng đã mắng chửi ta, ta rất không vui, vậy nên ta không cần nói nhiều nữa, ta không đồng ý"
“Trừ phi...." Hàn Tam Thiên nói đến đây, trên mặt liền hiện lên một nụ cười xấu xa......
vietwriter.vn
Nghe thấy hai từ “Trừ phi", lại nhìn thấy nụ cười xấu
xa trên khuôn mặt của Hàn Tam Thiên, Ngọc Diện Tu La và Quỷ Tôn liền biết rằng Hàn Tam Thiên căn bản là không có ý tốt.
“Thất công chúa, đừng để ý tới hắn, hắn chẳng qua chỉ là một Nhân tộc hạ đẳng, một tên du côn lưu manh mà thôi, ngài cược với hắn làm gì." Ngọc Diện Tu La vội vã nói.
Quỷ Tôn cũng gật đầu lia lịa nói: “Đúng vậy, ngài đánh cược với tên phế vật như hắn làm cái gì, hắn chẳng qua chỉ là một kẻ sắp chết mà thôi, hãy để hắn chết rồi xuống đánh cược với Diêm Vương đi."
"Trừ phi thế nào?" Thất công chúa vẫn không để ý tới lời can ngăn của bọn họ, thậm chí ánh mắt còn
chưa từng rời khỏi Hàn Tam Thiên nửa phần.
"Thất công chúa, cái này......"
Ngọc Diện Tu La và Quỷ Tô vô cùng bất đắc dĩ, nhưng thấy Thất công chúa căn bản không nhìn
mình một chút nào, bọn họ liền biết rằng nàng đã hạ quyết tâm, vì vậy chỉ có thể quay đầu lại trợn mắt nhìn Hàn Tam Thiên.
“Họ Hàn kia, đừng trách ta không cảnh cáo người, Thất công chúa của bọn ta chẳng qua chỉ là nổi hứng muốn chơi đùa, cũng chỉ là giống với lúc trước ngài ấy ở nhà thấy người khác đùa giỡn với chó nên nhất thời hứng thú mà thôi. Người chẳng qua cũng chỉ là con chó kia thôi, vậy nên tốt nhất là người hãy bỏ những suy nghĩ quá phận kia đi, nếu không
đừng trách ta không khách khí." Ngọc Diện Tu La
lạnh lùng quát lên.
“Nếu như nàng ta hứng thú với ta giống như với chó, vậy nếu ta là đùa giỡn với chó, thế thì người là gì?" Hàn Tam Thiên cười lạnh nói.
Một câu nói khiến cho sự kiêu ngạo của Ngọc Diện Tu La trực tiếp bị chặn lại, nghẹn nửa ngày cũng
không nghẹn ra được nửa cái rắm nào.
"Đồ đê tiện, người thật sự là một tên miệng lưỡi sắc bén." Thấy Ngọc Diện Tu La bị chọc tức, Quỷ Tôn sao có thể bỏ lỡ cơ hội biểu diễn trước mặt Thất
công chúa này được cơ chứ?
Đặc biệt là khi nãy hắn còn bị người ta trực tiếp phá
vỡ cơ thể bất tử ngay trước mặt Thất công chúa, quả thực là mất mặt chết đi được.
Nàng chính là nhân bánh của hắn, đồng thời cũng là đùi lớn của hắn, cho nên lúc này hơn ai hết Quỷ Tôn càng muốn lấy lại vị thế của mình, cảm xúc cũng đã sớm không còn bình tĩnh như lúc trước,
một lòng muốn phản kích lại Hàn Tam Thiên.
Hàn Tam Thiên không nói gì, chỉ nhìn về phía Thất
công chúa.
Rõ ràng là Thất công chúa cũng rất nhanh đã hiểu cái gọi là “trừ phi” kia của Hàn Tam Thiên: “Ngươi muốn bọn họ xin lỗi người sao?"
Hàn Tam Thiên gật gật đầu: "Muốn bàn giao dịch
chẳng phải là nên ôn hòa nhã nhặn, bình bình tĩnh. tĩnh, công bằng công chính hay sao?"
vietwriter.vn
Quỷ Tôn cũng tức giận điên cuồng gầm lên, chỉ vào Hàn Tam Thiên mắng to: “Ngươi là cái đồ chết tiệt, người chờ đó cho ta, ông đây sẽ bẻ gãy cổ người rồi ném cái đầu chó của người xuống trước mặt Thất
công chúa để tạ lỗi."
Nhìn thấy hai tên kia gắt gỏng giận dữ như vậy, Hàn Tam Thiên không những không cảm thấy sợ hãi chút nào mà ngược lại còn thấy buồn cười, anh bất lực lắc lắc đầu, sau đó nhìn về phía Thất công chúa nói: “Ta đã nói rồi, nếu tâm tình của ta tốt thì biết đâu ta sẽ đồng ý, nhưng bây giờ hai người các người vừa mở miệng đã mắng chửi ta, ta rất không vui, vậy nên ta không cần nói nhiều nữa, ta không đồng ý"
“Trừ phi...." Hàn Tam Thiên nói đến đây, trên mặt liền hiện lên một nụ cười xấu xa......
vietwriter.vn
Nghe thấy hai từ “Trừ phi", lại nhìn thấy nụ cười xấu
xa trên khuôn mặt của Hàn Tam Thiên, Ngọc Diện Tu La và Quỷ Tôn liền biết rằng Hàn Tam Thiên căn bản là không có ý tốt.
“Thất công chúa, đừng để ý tới hắn, hắn chẳng qua chỉ là một Nhân tộc hạ đẳng, một tên du côn lưu manh mà thôi, ngài cược với hắn làm gì." Ngọc Diện Tu La vội vã nói.
Quỷ Tôn cũng gật đầu lia lịa nói: “Đúng vậy, ngài đánh cược với tên phế vật như hắn làm cái gì, hắn chẳng qua chỉ là một kẻ sắp chết mà thôi, hãy để hắn chết rồi xuống đánh cược với Diêm Vương đi."
"Trừ phi thế nào?" Thất công chúa vẫn không để ý tới lời can ngăn của bọn họ, thậm chí ánh mắt còn
chưa từng rời khỏi Hàn Tam Thiên nửa phần.
"Thất công chúa, cái này......"
Ngọc Diện Tu La và Quỷ Tô vô cùng bất đắc dĩ, nhưng thấy Thất công chúa căn bản không nhìn
mình một chút nào, bọn họ liền biết rằng nàng đã hạ quyết tâm, vì vậy chỉ có thể quay đầu lại trợn mắt nhìn Hàn Tam Thiên.
“Họ Hàn kia, đừng trách ta không cảnh cáo người, Thất công chúa của bọn ta chẳng qua chỉ là nổi hứng muốn chơi đùa, cũng chỉ là giống với lúc trước ngài ấy ở nhà thấy người khác đùa giỡn với chó nên nhất thời hứng thú mà thôi. Người chẳng qua cũng chỉ là con chó kia thôi, vậy nên tốt nhất là người hãy bỏ những suy nghĩ quá phận kia đi, nếu không
đừng trách ta không khách khí." Ngọc Diện Tu La
lạnh lùng quát lên.
“Nếu như nàng ta hứng thú với ta giống như với chó, vậy nếu ta là đùa giỡn với chó, thế thì người là gì?" Hàn Tam Thiên cười lạnh nói.
Một câu nói khiến cho sự kiêu ngạo của Ngọc Diện Tu La trực tiếp bị chặn lại, nghẹn nửa ngày cũng
không nghẹn ra được nửa cái rắm nào.
"Đồ đê tiện, người thật sự là một tên miệng lưỡi sắc bén." Thấy Ngọc Diện Tu La bị chọc tức, Quỷ Tôn sao có thể bỏ lỡ cơ hội biểu diễn trước mặt Thất
công chúa này được cơ chứ?
Đặc biệt là khi nãy hắn còn bị người ta trực tiếp phá
vỡ cơ thể bất tử ngay trước mặt Thất công chúa, quả thực là mất mặt chết đi được.
Nàng chính là nhân bánh của hắn, đồng thời cũng là đùi lớn của hắn, cho nên lúc này hơn ai hết Quỷ Tôn càng muốn lấy lại vị thế của mình, cảm xúc cũng đã sớm không còn bình tĩnh như lúc trước,
một lòng muốn phản kích lại Hàn Tam Thiên.
Hàn Tam Thiên không nói gì, chỉ nhìn về phía Thất
công chúa.
Rõ ràng là Thất công chúa cũng rất nhanh đã hiểu cái gọi là “trừ phi” kia của Hàn Tam Thiên: “Ngươi muốn bọn họ xin lỗi người sao?"
Hàn Tam Thiên gật gật đầu: "Muốn bàn giao dịch
chẳng phải là nên ôn hòa nhã nhặn, bình bình tĩnh. tĩnh, công bằng công chính hay sao?"
Quỷ Tôn cũng tức giận điên cuồng gầm lên, chỉ vào Hàn Tam Thiên mắng to: “Ngươi là cái đồ chết tiệt, người chờ đó cho ta, ông đây sẽ bẻ gãy cổ người rồi ném cái đầu chó của người xuống trước mặt Thất
công chúa để tạ lỗi."
Nhìn thấy hai tên kia gắt gỏng giận dữ như vậy, Hàn Tam Thiên không những không cảm thấy sợ hãi chút nào mà ngược lại còn thấy buồn cười, anh bất lực lắc lắc đầu, sau đó nhìn về phía Thất công chúa nói: “Ta đã nói rồi, nếu tâm tình của ta tốt thì biết đâu ta sẽ đồng ý, nhưng bây giờ hai người các người vừa mở miệng đã mắng chửi ta, ta rất không vui, vậy nên ta không cần nói nhiều nữa, ta không đồng ý"
“Trừ phi...." Hàn Tam Thiên nói đến đây, trên mặt liền hiện lên một nụ cười xấu xa......
vietwriter.vn
Nghe thấy hai từ “Trừ phi", lại nhìn thấy nụ cười xấu
xa trên khuôn mặt của Hàn Tam Thiên, Ngọc Diện Tu La và Quỷ Tôn liền biết rằng Hàn Tam Thiên căn bản là không có ý tốt.
“Thất công chúa, đừng để ý tới hắn, hắn chẳng qua chỉ là một Nhân tộc hạ đẳng, một tên du côn lưu manh mà thôi, ngài cược với hắn làm gì." Ngọc Diện Tu La vội vã nói.
Quỷ Tôn cũng gật đầu lia lịa nói: “Đúng vậy, ngài đánh cược với tên phế vật như hắn làm cái gì, hắn chẳng qua chỉ là một kẻ sắp chết mà thôi, hãy để hắn chết rồi xuống đánh cược với Diêm Vương đi."
"Trừ phi thế nào?" Thất công chúa vẫn không để ý tới lời can ngăn của bọn họ, thậm chí ánh mắt còn
chưa từng rời khỏi Hàn Tam Thiên nửa phần.
"Thất công chúa, cái này......"
Ngọc Diện Tu La và Quỷ Tô vô cùng bất đắc dĩ, nhưng thấy Thất công chúa căn bản không nhìn
mình một chút nào, bọn họ liền biết rằng nàng đã hạ quyết tâm, vì vậy chỉ có thể quay đầu lại trợn mắt nhìn Hàn Tam Thiên.
“Họ Hàn kia, đừng trách ta không cảnh cáo người, Thất công chúa của bọn ta chẳng qua chỉ là nổi hứng muốn chơi đùa, cũng chỉ là giống với lúc trước ngài ấy ở nhà thấy người khác đùa giỡn với chó nên nhất thời hứng thú mà thôi. Người chẳng qua cũng chỉ là con chó kia thôi, vậy nên tốt nhất là người hãy bỏ những suy nghĩ quá phận kia đi, nếu không
đừng trách ta không khách khí." Ngọc Diện Tu La
lạnh lùng quát lên.
“Nếu như nàng ta hứng thú với ta giống như với chó, vậy nếu ta là đùa giỡn với chó, thế thì người là gì?" Hàn Tam Thiên cười lạnh nói.
Một câu nói khiến cho sự kiêu ngạo của Ngọc Diện Tu La trực tiếp bị chặn lại, nghẹn nửa ngày cũng
không nghẹn ra được nửa cái rắm nào.
"Đồ đê tiện, người thật sự là một tên miệng lưỡi sắc bén." Thấy Ngọc Diện Tu La bị chọc tức, Quỷ Tôn sao có thể bỏ lỡ cơ hội biểu diễn trước mặt Thất
công chúa này được cơ chứ?
Đặc biệt là khi nãy hắn còn bị người ta trực tiếp phá
vỡ cơ thể bất tử ngay trước mặt Thất công chúa, quả thực là mất mặt chết đi được.
Nàng chính là nhân bánh của hắn, đồng thời cũng là đùi lớn của hắn, cho nên lúc này hơn ai hết Quỷ Tôn càng muốn lấy lại vị thế của mình, cảm xúc cũng đã sớm không còn bình tĩnh như lúc trước,
một lòng muốn phản kích lại Hàn Tam Thiên.
Hàn Tam Thiên không nói gì, chỉ nhìn về phía Thất
công chúa.
Rõ ràng là Thất công chúa cũng rất nhanh đã hiểu cái gọi là “trừ phi” kia của Hàn Tam Thiên: “Ngươi muốn bọn họ xin lỗi người sao?"
Hàn Tam Thiên gật gật đầu: "Muốn bàn giao dịch
chẳng phải là nên ôn hòa nhã nhặn, bình bình tĩnh. tĩnh, công bằng công chính hay sao?"
vietwriter.vn
Quỷ Tôn cũng tức giận điên cuồng gầm lên, chỉ vào Hàn Tam Thiên mắng to: “Ngươi là cái đồ chết tiệt, người chờ đó cho ta, ông đây sẽ bẻ gãy cổ người rồi ném cái đầu chó của người xuống trước mặt Thất
công chúa để tạ lỗi."
Nhìn thấy hai tên kia gắt gỏng giận dữ như vậy, Hàn Tam Thiên không những không cảm thấy sợ hãi chút nào mà ngược lại còn thấy buồn cười, anh bất lực lắc lắc đầu, sau đó nhìn về phía Thất công chúa nói: “Ta đã nói rồi, nếu tâm tình của ta tốt thì biết đâu ta sẽ đồng ý, nhưng bây giờ hai người các người vừa mở miệng đã mắng chửi ta, ta rất không vui, vậy nên ta không cần nói nhiều nữa, ta không đồng ý"
“Trừ phi...." Hàn Tam Thiên nói đến đây, trên mặt liền hiện lên một nụ cười xấu xa......
vietwriter.vn
Nghe thấy hai từ “Trừ phi", lại nhìn thấy nụ cười xấu
xa trên khuôn mặt của Hàn Tam Thiên, Ngọc Diện Tu La và Quỷ Tôn liền biết rằng Hàn Tam Thiên căn bản là không có ý tốt.
“Thất công chúa, đừng để ý tới hắn, hắn chẳng qua chỉ là một Nhân tộc hạ đẳng, một tên du côn lưu manh mà thôi, ngài cược với hắn làm gì." Ngọc Diện Tu La vội vã nói.
Quỷ Tôn cũng gật đầu lia lịa nói: “Đúng vậy, ngài đánh cược với tên phế vật như hắn làm cái gì, hắn chẳng qua chỉ là một kẻ sắp chết mà thôi, hãy để hắn chết rồi xuống đánh cược với Diêm Vương đi."
"Trừ phi thế nào?" Thất công chúa vẫn không để ý tới lời can ngăn của bọn họ, thậm chí ánh mắt còn
chưa từng rời khỏi Hàn Tam Thiên nửa phần.
"Thất công chúa, cái này......"
Ngọc Diện Tu La và Quỷ Tô vô cùng bất đắc dĩ, nhưng thấy Thất công chúa căn bản không nhìn
mình một chút nào, bọn họ liền biết rằng nàng đã hạ quyết tâm, vì vậy chỉ có thể quay đầu lại trợn mắt nhìn Hàn Tam Thiên.
“Họ Hàn kia, đừng trách ta không cảnh cáo người, Thất công chúa của bọn ta chẳng qua chỉ là nổi hứng muốn chơi đùa, cũng chỉ là giống với lúc trước ngài ấy ở nhà thấy người khác đùa giỡn với chó nên nhất thời hứng thú mà thôi. Người chẳng qua cũng chỉ là con chó kia thôi, vậy nên tốt nhất là người hãy bỏ những suy nghĩ quá phận kia đi, nếu không
đừng trách ta không khách khí." Ngọc Diện Tu La
lạnh lùng quát lên.
“Nếu như nàng ta hứng thú với ta giống như với chó, vậy nếu ta là đùa giỡn với chó, thế thì người là gì?" Hàn Tam Thiên cười lạnh nói.
Một câu nói khiến cho sự kiêu ngạo của Ngọc Diện Tu La trực tiếp bị chặn lại, nghẹn nửa ngày cũng
không nghẹn ra được nửa cái rắm nào.
"Đồ đê tiện, người thật sự là một tên miệng lưỡi sắc bén." Thấy Ngọc Diện Tu La bị chọc tức, Quỷ Tôn sao có thể bỏ lỡ cơ hội biểu diễn trước mặt Thất
công chúa này được cơ chứ?
Đặc biệt là khi nãy hắn còn bị người ta trực tiếp phá
vỡ cơ thể bất tử ngay trước mặt Thất công chúa, quả thực là mất mặt chết đi được.
Nàng chính là nhân bánh của hắn, đồng thời cũng là đùi lớn của hắn, cho nên lúc này hơn ai hết Quỷ Tôn càng muốn lấy lại vị thế của mình, cảm xúc cũng đã sớm không còn bình tĩnh như lúc trước,
một lòng muốn phản kích lại Hàn Tam Thiên.
Hàn Tam Thiên không nói gì, chỉ nhìn về phía Thất
công chúa.
Rõ ràng là Thất công chúa cũng rất nhanh đã hiểu cái gọi là “trừ phi” kia của Hàn Tam Thiên: “Ngươi muốn bọn họ xin lỗi người sao?"
Hàn Tam Thiên gật gật đầu: "Muốn bàn giao dịch
chẳng phải là nên ôn hòa nhã nhặn, bình bình tĩnh. tĩnh, công bằng công chính hay sao?"
Quỷ Tôn cũng tức giận điên cuồng gầm lên, chỉ vào Hàn Tam Thiên mắng to: “Ngươi là cái đồ chết tiệt, người chờ đó cho ta, ông đây sẽ bẻ gãy cổ người rồi ném cái đầu chó của người xuống trước mặt Thất
công chúa để tạ lỗi."
Nhìn thấy hai tên kia gắt gỏng giận dữ như vậy, Hàn Tam Thiên không những không cảm thấy sợ hãi chút nào mà ngược lại còn thấy buồn cười, anh bất lực lắc lắc đầu, sau đó nhìn về phía Thất công chúa nói: “Ta đã nói rồi, nếu tâm tình của ta tốt thì biết đâu ta sẽ đồng ý, nhưng bây giờ hai người các người vừa mở miệng đã mắng chửi ta, ta rất không vui, vậy nên ta không cần nói nhiều nữa, ta không đồng ý"
“Trừ phi...." Hàn Tam Thiên nói đến đây, trên mặt liền hiện lên một nụ cười xấu xa......
vietwriter.vn
Nghe thấy hai từ “Trừ phi", lại nhìn thấy nụ cười xấu
xa trên khuôn mặt của Hàn Tam Thiên, Ngọc Diện Tu La và Quỷ Tôn liền biết rằng Hàn Tam Thiên căn bản là không có ý tốt.
“Thất công chúa, đừng để ý tới hắn, hắn chẳng qua chỉ là một Nhân tộc hạ đẳng, một tên du côn lưu manh mà thôi, ngài cược với hắn làm gì." Ngọc Diện Tu La vội vã nói.
Quỷ Tôn cũng gật đầu lia lịa nói: “Đúng vậy, ngài đánh cược với tên phế vật như hắn làm cái gì, hắn chẳng qua chỉ là một kẻ sắp chết mà thôi, hãy để hắn chết rồi xuống đánh cược với Diêm Vương đi."
"Trừ phi thế nào?" Thất công chúa vẫn không để ý tới lời can ngăn của bọn họ, thậm chí ánh mắt còn
chưa từng rời khỏi Hàn Tam Thiên nửa phần.
"Thất công chúa, cái này......"
Ngọc Diện Tu La và Quỷ Tô vô cùng bất đắc dĩ, nhưng thấy Thất công chúa căn bản không nhìn
mình một chút nào, bọn họ liền biết rằng nàng đã hạ quyết tâm, vì vậy chỉ có thể quay đầu lại trợn mắt nhìn Hàn Tam Thiên.
“Họ Hàn kia, đừng trách ta không cảnh cáo người, Thất công chúa của bọn ta chẳng qua chỉ là nổi hứng muốn chơi đùa, cũng chỉ là giống với lúc trước ngài ấy ở nhà thấy người khác đùa giỡn với chó nên nhất thời hứng thú mà thôi. Người chẳng qua cũng chỉ là con chó kia thôi, vậy nên tốt nhất là người hãy bỏ những suy nghĩ quá phận kia đi, nếu không
đừng trách ta không khách khí." Ngọc Diện Tu La
lạnh lùng quát lên.
“Nếu như nàng ta hứng thú với ta giống như với chó, vậy nếu ta là đùa giỡn với chó, thế thì người là gì?" Hàn Tam Thiên cười lạnh nói.
Một câu nói khiến cho sự kiêu ngạo của Ngọc Diện Tu La trực tiếp bị chặn lại, nghẹn nửa ngày cũng
không nghẹn ra được nửa cái rắm nào.
"Đồ đê tiện, người thật sự là một tên miệng lưỡi sắc bén." Thấy Ngọc Diện Tu La bị chọc tức, Quỷ Tôn sao có thể bỏ lỡ cơ hội biểu diễn trước mặt Thất
công chúa này được cơ chứ?
Đặc biệt là khi nãy hắn còn bị người ta trực tiếp phá
vỡ cơ thể bất tử ngay trước mặt Thất công chúa, quả thực là mất mặt chết đi được.
Nàng chính là nhân bánh của hắn, đồng thời cũng là đùi lớn của hắn, cho nên lúc này hơn ai hết Quỷ Tôn càng muốn lấy lại vị thế của mình, cảm xúc cũng đã sớm không còn bình tĩnh như lúc trước,
một lòng muốn phản kích lại Hàn Tam Thiên.
Hàn Tam Thiên không nói gì, chỉ nhìn về phía Thất
công chúa.
Rõ ràng là Thất công chúa cũng rất nhanh đã hiểu cái gọi là “trừ phi” kia của Hàn Tam Thiên: “Ngươi muốn bọn họ xin lỗi người sao?"
Hàn Tam Thiên gật gật đầu: "Muốn bàn giao dịch
chẳng phải là nên ôn hòa nhã nhặn, bình bình tĩnh. tĩnh, công bằng công chính hay sao?"
vietwriter.vn
công chúa để tạ lỗi."
Nhìn thấy hai tên kia gắt gỏng giận dữ như vậy, Hàn Tam Thiên không những không cảm thấy sợ hãi chút nào mà ngược lại còn thấy buồn cười, anh bất lực lắc lắc đầu, sau đó nhìn về phía Thất công chúa nói: “Ta đã nói rồi, nếu tâm tình của ta tốt thì biết đâu ta sẽ đồng ý, nhưng bây giờ hai người các người vừa mở miệng đã mắng chửi ta, ta rất không vui, vậy nên ta không cần nói nhiều nữa, ta không đồng ý"
“Trừ phi...." Hàn Tam Thiên nói đến đây, trên mặt liền hiện lên một nụ cười xấu xa......
vietwriter.vn
Nghe thấy hai từ “Trừ phi", lại nhìn thấy nụ cười xấu
xa trên khuôn mặt của Hàn Tam Thiên, Ngọc Diện Tu La và Quỷ Tôn liền biết rằng Hàn Tam Thiên căn bản là không có ý tốt.
“Thất công chúa, đừng để ý tới hắn, hắn chẳng qua chỉ là một Nhân tộc hạ đẳng, một tên du côn lưu manh mà thôi, ngài cược với hắn làm gì." Ngọc Diện Tu La vội vã nói.
Quỷ Tôn cũng gật đầu lia lịa nói: “Đúng vậy, ngài đánh cược với tên phế vật như hắn làm cái gì, hắn chẳng qua chỉ là một kẻ sắp chết mà thôi, hãy để hắn chết rồi xuống đánh cược với Diêm Vương đi."
"Trừ phi thế nào?" Thất công chúa vẫn không để ý tới lời can ngăn của bọn họ, thậm chí ánh mắt còn
chưa từng rời khỏi Hàn Tam Thiên nửa phần.
"Thất công chúa, cái này......"
Ngọc Diện Tu La và Quỷ Tô vô cùng bất đắc dĩ, nhưng thấy Thất công chúa căn bản không nhìn
mình một chút nào, bọn họ liền biết rằng nàng đã hạ quyết tâm, vì vậy chỉ có thể quay đầu lại trợn mắt nhìn Hàn Tam Thiên.
“Họ Hàn kia, đừng trách ta không cảnh cáo người, Thất công chúa của bọn ta chẳng qua chỉ là nổi hứng muốn chơi đùa, cũng chỉ là giống với lúc trước ngài ấy ở nhà thấy người khác đùa giỡn với chó nên nhất thời hứng thú mà thôi. Người chẳng qua cũng chỉ là con chó kia thôi, vậy nên tốt nhất là người hãy bỏ những suy nghĩ quá phận kia đi, nếu không
đừng trách ta không khách khí." Ngọc Diện Tu La
lạnh lùng quát lên.
“Nếu như nàng ta hứng thú với ta giống như với chó, vậy nếu ta là đùa giỡn với chó, thế thì người là gì?" Hàn Tam Thiên cười lạnh nói.
Một câu nói khiến cho sự kiêu ngạo của Ngọc Diện Tu La trực tiếp bị chặn lại, nghẹn nửa ngày cũng
không nghẹn ra được nửa cái rắm nào.
"Đồ đê tiện, người thật sự là một tên miệng lưỡi sắc bén." Thấy Ngọc Diện Tu La bị chọc tức, Quỷ Tôn sao có thể bỏ lỡ cơ hội biểu diễn trước mặt Thất
công chúa này được cơ chứ?
Đặc biệt là khi nãy hắn còn bị người ta trực tiếp phá
vỡ cơ thể bất tử ngay trước mặt Thất công chúa, quả thực là mất mặt chết đi được.
Nàng chính là nhân bánh của hắn, đồng thời cũng là đùi lớn của hắn, cho nên lúc này hơn ai hết Quỷ Tôn càng muốn lấy lại vị thế của mình, cảm xúc cũng đã sớm không còn bình tĩnh như lúc trước,
một lòng muốn phản kích lại Hàn Tam Thiên.
Hàn Tam Thiên không nói gì, chỉ nhìn về phía Thất
công chúa.
Rõ ràng là Thất công chúa cũng rất nhanh đã hiểu cái gọi là “trừ phi” kia của Hàn Tam Thiên: “Ngươi muốn bọn họ xin lỗi người sao?"
Hàn Tam Thiên gật gật đầu: "Muốn bàn giao dịch
chẳng phải là nên ôn hòa nhã nhặn, bình bình tĩnh. tĩnh, công bằng công chính hay sao?"
Quỷ Tôn cũng tức giận điên cuồng gầm lên, chỉ vào Hàn Tam Thiên mắng to: “Ngươi là cái đồ chết tiệt, người chờ đó cho ta, ông đây sẽ bẻ gãy cổ người rồi ném cái đầu chó của người xuống trước mặt Thất
công chúa để tạ lỗi."
Nhìn thấy hai tên kia gắt gỏng giận dữ như vậy, Hàn Tam Thiên không những không cảm thấy sợ hãi chút nào mà ngược lại còn thấy buồn cười, anh bất lực lắc lắc đầu, sau đó nhìn về phía Thất công chúa nói: “Ta đã nói rồi, nếu tâm tình của ta tốt thì biết đâu ta sẽ đồng ý, nhưng bây giờ hai người các người vừa mở miệng đã mắng chửi ta, ta rất không vui, vậy nên ta không cần nói nhiều nữa, ta không đồng ý"
“Trừ phi...." Hàn Tam Thiên nói đến đây, trên mặt liền hiện lên một nụ cười xấu xa......
vietwriter.vn
Nghe thấy hai từ “Trừ phi", lại nhìn thấy nụ cười xấu
xa trên khuôn mặt của Hàn Tam Thiên, Ngọc Diện Tu La và Quỷ Tôn liền biết rằng Hàn Tam Thiên căn bản là không có ý tốt.
“Thất công chúa, đừng để ý tới hắn, hắn chẳng qua chỉ là một Nhân tộc hạ đẳng, một tên du côn lưu manh mà thôi, ngài cược với hắn làm gì." Ngọc Diện Tu La vội vã nói.
Quỷ Tôn cũng gật đầu lia lịa nói: “Đúng vậy, ngài đánh cược với tên phế vật như hắn làm cái gì, hắn chẳng qua chỉ là một kẻ sắp chết mà thôi, hãy để hắn chết rồi xuống đánh cược với Diêm Vương đi."
"Trừ phi thế nào?" Thất công chúa vẫn không để ý tới lời can ngăn của bọn họ, thậm chí ánh mắt còn
chưa từng rời khỏi Hàn Tam Thiên nửa phần.
"Thất công chúa, cái này......"
Ngọc Diện Tu La và Quỷ Tô vô cùng bất đắc dĩ, nhưng thấy Thất công chúa căn bản không nhìn
mình một chút nào, bọn họ liền biết rằng nàng đã hạ quyết tâm, vì vậy chỉ có thể quay đầu lại trợn mắt nhìn Hàn Tam Thiên.
“Họ Hàn kia, đừng trách ta không cảnh cáo người, Thất công chúa của bọn ta chẳng qua chỉ là nổi hứng muốn chơi đùa, cũng chỉ là giống với lúc trước ngài ấy ở nhà thấy người khác đùa giỡn với chó nên nhất thời hứng thú mà thôi. Người chẳng qua cũng chỉ là con chó kia thôi, vậy nên tốt nhất là người hãy bỏ những suy nghĩ quá phận kia đi, nếu không
đừng trách ta không khách khí." Ngọc Diện Tu La
lạnh lùng quát lên.
“Nếu như nàng ta hứng thú với ta giống như với chó, vậy nếu ta là đùa giỡn với chó, thế thì người là gì?" Hàn Tam Thiên cười lạnh nói.
Một câu nói khiến cho sự kiêu ngạo của Ngọc Diện Tu La trực tiếp bị chặn lại, nghẹn nửa ngày cũng
không nghẹn ra được nửa cái rắm nào.
"Đồ đê tiện, người thật sự là một tên miệng lưỡi sắc bén." Thấy Ngọc Diện Tu La bị chọc tức, Quỷ Tôn sao có thể bỏ lỡ cơ hội biểu diễn trước mặt Thất
công chúa này được cơ chứ?
Đặc biệt là khi nãy hắn còn bị người ta trực tiếp phá
vỡ cơ thể bất tử ngay trước mặt Thất công chúa, quả thực là mất mặt chết đi được.
Nàng chính là nhân bánh của hắn, đồng thời cũng là đùi lớn của hắn, cho nên lúc này hơn ai hết Quỷ Tôn càng muốn lấy lại vị thế của mình, cảm xúc cũng đã sớm không còn bình tĩnh như lúc trước,
một lòng muốn phản kích lại Hàn Tam Thiên.
Hàn Tam Thiên không nói gì, chỉ nhìn về phía Thất
công chúa.
Rõ ràng là Thất công chúa cũng rất nhanh đã hiểu cái gọi là “trừ phi” kia của Hàn Tam Thiên: “Ngươi muốn bọn họ xin lỗi người sao?"
Hàn Tam Thiên gật gật đầu: "Muốn bàn giao dịch
chẳng phải là nên ôn hòa nhã nhặn, bình bình tĩnh. tĩnh, công bằng công chính hay sao?"
vietwriter.vn
Quỷ Tôn cũng tức giận điên cuồng gầm lên, chỉ vào Hàn Tam Thiên mắng to: “Ngươi là cái đồ chết tiệt, người chờ đó cho ta, ông đây sẽ bẻ gãy cổ người rồi ném cái đầu chó của người xuống trước mặt Thất
công chúa để tạ lỗi."
Nhìn thấy hai tên kia gắt gỏng giận dữ như vậy, Hàn Tam Thiên không những không cảm thấy sợ hãi chút nào mà ngược lại còn thấy buồn cười, anh bất lực lắc lắc đầu, sau đó nhìn về phía Thất công chúa nói: “Ta đã nói rồi, nếu tâm tình của ta tốt thì biết đâu ta sẽ đồng ý, nhưng bây giờ hai người các người vừa mở miệng đã mắng chửi ta, ta rất không vui, vậy nên ta không cần nói nhiều nữa, ta không đồng ý"
“Trừ phi...." Hàn Tam Thiên nói đến đây, trên mặt liền hiện lên một nụ cười xấu xa......
vietwriter.vn
Nghe thấy hai từ “Trừ phi", lại nhìn thấy nụ cười xấu
xa trên khuôn mặt của Hàn Tam Thiên, Ngọc Diện Tu La và Quỷ Tôn liền biết rằng Hàn Tam Thiên căn bản là không có ý tốt.
“Thất công chúa, đừng để ý tới hắn, hắn chẳng qua chỉ là một Nhân tộc hạ đẳng, một tên du côn lưu manh mà thôi, ngài cược với hắn làm gì." Ngọc Diện Tu La vội vã nói.
Quỷ Tôn cũng gật đầu lia lịa nói: “Đúng vậy, ngài đánh cược với tên phế vật như hắn làm cái gì, hắn chẳng qua chỉ là một kẻ sắp chết mà thôi, hãy để hắn chết rồi xuống đánh cược với Diêm Vương đi."
"Trừ phi thế nào?" Thất công chúa vẫn không để ý tới lời can ngăn của bọn họ, thậm chí ánh mắt còn
chưa từng rời khỏi Hàn Tam Thiên nửa phần.
"Thất công chúa, cái này......"
Ngọc Diện Tu La và Quỷ Tô vô cùng bất đắc dĩ, nhưng thấy Thất công chúa căn bản không nhìn
mình một chút nào, bọn họ liền biết rằng nàng đã hạ quyết tâm, vì vậy chỉ có thể quay đầu lại trợn mắt nhìn Hàn Tam Thiên.
“Họ Hàn kia, đừng trách ta không cảnh cáo người, Thất công chúa của bọn ta chẳng qua chỉ là nổi hứng muốn chơi đùa, cũng chỉ là giống với lúc trước ngài ấy ở nhà thấy người khác đùa giỡn với chó nên nhất thời hứng thú mà thôi. Người chẳng qua cũng chỉ là con chó kia thôi, vậy nên tốt nhất là người hãy bỏ những suy nghĩ quá phận kia đi, nếu không
đừng trách ta không khách khí." Ngọc Diện Tu La
lạnh lùng quát lên.
“Nếu như nàng ta hứng thú với ta giống như với chó, vậy nếu ta là đùa giỡn với chó, thế thì người là gì?" Hàn Tam Thiên cười lạnh nói.
Một câu nói khiến cho sự kiêu ngạo của Ngọc Diện Tu La trực tiếp bị chặn lại, nghẹn nửa ngày cũng
không nghẹn ra được nửa cái rắm nào.
"Đồ đê tiện, người thật sự là một tên miệng lưỡi sắc bén." Thấy Ngọc Diện Tu La bị chọc tức, Quỷ Tôn sao có thể bỏ lỡ cơ hội biểu diễn trước mặt Thất
công chúa này được cơ chứ?
Đặc biệt là khi nãy hắn còn bị người ta trực tiếp phá
vỡ cơ thể bất tử ngay trước mặt Thất công chúa, quả thực là mất mặt chết đi được.
Nàng chính là nhân bánh của hắn, đồng thời cũng là đùi lớn của hắn, cho nên lúc này hơn ai hết Quỷ Tôn càng muốn lấy lại vị thế của mình, cảm xúc cũng đã sớm không còn bình tĩnh như lúc trước,
một lòng muốn phản kích lại Hàn Tam Thiên.
Hàn Tam Thiên không nói gì, chỉ nhìn về phía Thất
công chúa.
Rõ ràng là Thất công chúa cũng rất nhanh đã hiểu cái gọi là “trừ phi” kia của Hàn Tam Thiên: “Ngươi muốn bọn họ xin lỗi người sao?"
Hàn Tam Thiên gật gật đầu: "Muốn bàn giao dịch
chẳng phải là nên ôn hòa nhã nhặn, bình bình tĩnh. tĩnh, công bằng công chính hay sao?"
Quỷ Tôn cũng tức giận điên cuồng gầm lên, chỉ vào Hàn Tam Thiên mắng to: “Ngươi là cái đồ chết tiệt, người chờ đó cho ta, ông đây sẽ bẻ gãy cổ người rồi ném cái đầu chó của người xuống trước mặt Thất
công chúa để tạ lỗi."
Nhìn thấy hai tên kia gắt gỏng giận dữ như vậy, Hàn Tam Thiên không những không cảm thấy sợ hãi chút nào mà ngược lại còn thấy buồn cười, anh bất lực lắc lắc đầu, sau đó nhìn về phía Thất công chúa nói: “Ta đã nói rồi, nếu tâm tình của ta tốt thì biết đâu ta sẽ đồng ý, nhưng bây giờ hai người các người vừa mở miệng đã mắng chửi ta, ta rất không vui, vậy nên ta không cần nói nhiều nữa, ta không đồng ý"
“Trừ phi...." Hàn Tam Thiên nói đến đây, trên mặt liền hiện lên một nụ cười xấu xa......
vietwriter.vn
Nghe thấy hai từ “Trừ phi", lại nhìn thấy nụ cười xấu
xa trên khuôn mặt của Hàn Tam Thiên, Ngọc Diện Tu La và Quỷ Tôn liền biết rằng Hàn Tam Thiên căn bản là không có ý tốt.
“Thất công chúa, đừng để ý tới hắn, hắn chẳng qua chỉ là một Nhân tộc hạ đẳng, một tên du côn lưu manh mà thôi, ngài cược với hắn làm gì." Ngọc Diện Tu La vội vã nói.
Quỷ Tôn cũng gật đầu lia lịa nói: “Đúng vậy, ngài đánh cược với tên phế vật như hắn làm cái gì, hắn chẳng qua chỉ là một kẻ sắp chết mà thôi, hãy để hắn chết rồi xuống đánh cược với Diêm Vương đi."
"Trừ phi thế nào?" Thất công chúa vẫn không để ý tới lời can ngăn của bọn họ, thậm chí ánh mắt còn
chưa từng rời khỏi Hàn Tam Thiên nửa phần.
"Thất công chúa, cái này......"
Ngọc Diện Tu La và Quỷ Tô vô cùng bất đắc dĩ, nhưng thấy Thất công chúa căn bản không nhìn
mình một chút nào, bọn họ liền biết rằng nàng đã hạ quyết tâm, vì vậy chỉ có thể quay đầu lại trợn mắt nhìn Hàn Tam Thiên.
“Họ Hàn kia, đừng trách ta không cảnh cáo người, Thất công chúa của bọn ta chẳng qua chỉ là nổi hứng muốn chơi đùa, cũng chỉ là giống với lúc trước ngài ấy ở nhà thấy người khác đùa giỡn với chó nên nhất thời hứng thú mà thôi. Người chẳng qua cũng chỉ là con chó kia thôi, vậy nên tốt nhất là người hãy bỏ những suy nghĩ quá phận kia đi, nếu không
đừng trách ta không khách khí." Ngọc Diện Tu La
lạnh lùng quát lên.
“Nếu như nàng ta hứng thú với ta giống như với chó, vậy nếu ta là đùa giỡn với chó, thế thì người là gì?" Hàn Tam Thiên cười lạnh nói.
Một câu nói khiến cho sự kiêu ngạo của Ngọc Diện Tu La trực tiếp bị chặn lại, nghẹn nửa ngày cũng
không nghẹn ra được nửa cái rắm nào.
"Đồ đê tiện, người thật sự là một tên miệng lưỡi sắc bén." Thấy Ngọc Diện Tu La bị chọc tức, Quỷ Tôn sao có thể bỏ lỡ cơ hội biểu diễn trước mặt Thất
công chúa này được cơ chứ?
Đặc biệt là khi nãy hắn còn bị người ta trực tiếp phá
vỡ cơ thể bất tử ngay trước mặt Thất công chúa, quả thực là mất mặt chết đi được.
Nàng chính là nhân bánh của hắn, đồng thời cũng là đùi lớn của hắn, cho nên lúc này hơn ai hết Quỷ Tôn càng muốn lấy lại vị thế của mình, cảm xúc cũng đã sớm không còn bình tĩnh như lúc trước,
một lòng muốn phản kích lại Hàn Tam Thiên.
Hàn Tam Thiên không nói gì, chỉ nhìn về phía Thất
công chúa.
Rõ ràng là Thất công chúa cũng rất nhanh đã hiểu cái gọi là “trừ phi” kia của Hàn Tam Thiên: “Ngươi muốn bọn họ xin lỗi người sao?"
Hàn Tam Thiên gật gật đầu: "Muốn bàn giao dịch
chẳng phải là nên ôn hòa nhã nhặn, bình bình tĩnh. tĩnh, công bằng công chính hay sao?"
vietwriter.vn
Quỷ Tôn cũng tức giận điên cuồng gầm lên, chỉ vào Hàn Tam Thiên mắng to: “Ngươi là cái đồ chết tiệt, người chờ đó cho ta, ông đây sẽ bẻ gãy cổ người rồi ném cái đầu chó của người xuống trước mặt Thất
công chúa để tạ lỗi."
Nhìn thấy hai tên kia gắt gỏng giận dữ như vậy, Hàn Tam Thiên không những không cảm thấy sợ hãi chút nào mà ngược lại còn thấy buồn cười, anh bất lực lắc lắc đầu, sau đó nhìn về phía Thất công chúa nói: “Ta đã nói rồi, nếu tâm tình của ta tốt thì biết đâu ta sẽ đồng ý, nhưng bây giờ hai người các người vừa mở miệng đã mắng chửi ta, ta rất không vui, vậy nên ta không cần nói nhiều nữa, ta không đồng ý"
“Trừ phi...." Hàn Tam Thiên nói đến đây, trên mặt liền hiện lên một nụ cười xấu xa......
vietwriter.vn
Nghe thấy hai từ “Trừ phi", lại nhìn thấy nụ cười xấu
xa trên khuôn mặt của Hàn Tam Thiên, Ngọc Diện Tu La và Quỷ Tôn liền biết rằng Hàn Tam Thiên căn bản là không có ý tốt.
“Thất công chúa, đừng để ý tới hắn, hắn chẳng qua chỉ là một Nhân tộc hạ đẳng, một tên du côn lưu manh mà thôi, ngài cược với hắn làm gì." Ngọc Diện Tu La vội vã nói.
Quỷ Tôn cũng gật đầu lia lịa nói: “Đúng vậy, ngài đánh cược với tên phế vật như hắn làm cái gì, hắn chẳng qua chỉ là một kẻ sắp chết mà thôi, hãy để hắn chết rồi xuống đánh cược với Diêm Vương đi."
"Trừ phi thế nào?" Thất công chúa vẫn không để ý tới lời can ngăn của bọn họ, thậm chí ánh mắt còn
chưa từng rời khỏi Hàn Tam Thiên nửa phần.
"Thất công chúa, cái này......"
Ngọc Diện Tu La và Quỷ Tô vô cùng bất đắc dĩ, nhưng thấy Thất công chúa căn bản không nhìn
mình một chút nào, bọn họ liền biết rằng nàng đã hạ quyết tâm, vì vậy chỉ có thể quay đầu lại trợn mắt nhìn Hàn Tam Thiên.
“Họ Hàn kia, đừng trách ta không cảnh cáo người, Thất công chúa của bọn ta chẳng qua chỉ là nổi hứng muốn chơi đùa, cũng chỉ là giống với lúc trước ngài ấy ở nhà thấy người khác đùa giỡn với chó nên nhất thời hứng thú mà thôi. Người chẳng qua cũng chỉ là con chó kia thôi, vậy nên tốt nhất là người hãy bỏ những suy nghĩ quá phận kia đi, nếu không
đừng trách ta không khách khí." Ngọc Diện Tu La
lạnh lùng quát lên.
“Nếu như nàng ta hứng thú với ta giống như với chó, vậy nếu ta là đùa giỡn với chó, thế thì người là gì?" Hàn Tam Thiên cười lạnh nói.
Một câu nói khiến cho sự kiêu ngạo của Ngọc Diện Tu La trực tiếp bị chặn lại, nghẹn nửa ngày cũng
không nghẹn ra được nửa cái rắm nào.
"Đồ đê tiện, người thật sự là một tên miệng lưỡi sắc bén." Thấy Ngọc Diện Tu La bị chọc tức, Quỷ Tôn sao có thể bỏ lỡ cơ hội biểu diễn trước mặt Thất
công chúa này được cơ chứ?
Đặc biệt là khi nãy hắn còn bị người ta trực tiếp phá
vỡ cơ thể bất tử ngay trước mặt Thất công chúa, quả thực là mất mặt chết đi được.
Nàng chính là nhân bánh của hắn, đồng thời cũng là đùi lớn của hắn, cho nên lúc này hơn ai hết Quỷ Tôn càng muốn lấy lại vị thế của mình, cảm xúc cũng đã sớm không còn bình tĩnh như lúc trước,
một lòng muốn phản kích lại Hàn Tam Thiên.
Hàn Tam Thiên không nói gì, chỉ nhìn về phía Thất
công chúa.
Rõ ràng là Thất công chúa cũng rất nhanh đã hiểu cái gọi là “trừ phi” kia của Hàn Tam Thiên: “Ngươi muốn bọn họ xin lỗi người sao?"
Hàn Tam Thiên gật gật đầu: "Muốn bàn giao dịch
chẳng phải là nên ôn hòa nhã nhặn, bình bình tĩnh. tĩnh, công bằng công chính hay sao?"
Quỷ Tôn cũng tức giận điên cuồng gầm lên, chỉ vào Hàn Tam Thiên mắng to: “Ngươi là cái đồ chết tiệt, người chờ đó cho ta, ông đây sẽ bẻ gãy cổ người rồi ném cái đầu chó của người xuống trước mặt Thất
công chúa để tạ lỗi."
Nhìn thấy hai tên kia gắt gỏng giận dữ như vậy, Hàn Tam Thiên không những không cảm thấy sợ hãi chút nào mà ngược lại còn thấy buồn cười, anh bất lực lắc lắc đầu, sau đó nhìn về phía Thất công chúa nói: “Ta đã nói rồi, nếu tâm tình của ta tốt thì biết đâu ta sẽ đồng ý, nhưng bây giờ hai người các người vừa mở miệng đã mắng chửi ta, ta rất không vui, vậy nên ta không cần nói nhiều nữa, ta không đồng ý"
“Trừ phi...." Hàn Tam Thiên nói đến đây, trên mặt liền hiện lên một nụ cười xấu xa......
vietwriter.vn
Nghe thấy hai từ “Trừ phi", lại nhìn thấy nụ cười xấu
xa trên khuôn mặt của Hàn Tam Thiên, Ngọc Diện Tu La và Quỷ Tôn liền biết rằng Hàn Tam Thiên căn bản là không có ý tốt.
“Thất công chúa, đừng để ý tới hắn, hắn chẳng qua chỉ là một Nhân tộc hạ đẳng, một tên du côn lưu manh mà thôi, ngài cược với hắn làm gì." Ngọc Diện Tu La vội vã nói.
Quỷ Tôn cũng gật đầu lia lịa nói: “Đúng vậy, ngài đánh cược với tên phế vật như hắn làm cái gì, hắn chẳng qua chỉ là một kẻ sắp chết mà thôi, hãy để hắn chết rồi xuống đánh cược với Diêm Vương đi."
"Trừ phi thế nào?" Thất công chúa vẫn không để ý tới lời can ngăn của bọn họ, thậm chí ánh mắt còn
chưa từng rời khỏi Hàn Tam Thiên nửa phần.
"Thất công chúa, cái này......"
Ngọc Diện Tu La và Quỷ Tô vô cùng bất đắc dĩ, nhưng thấy Thất công chúa căn bản không nhìn
mình một chút nào, bọn họ liền biết rằng nàng đã hạ quyết tâm, vì vậy chỉ có thể quay đầu lại trợn mắt nhìn Hàn Tam Thiên.
“Họ Hàn kia, đừng trách ta không cảnh cáo người, Thất công chúa của bọn ta chẳng qua chỉ là nổi hứng muốn chơi đùa, cũng chỉ là giống với lúc trước ngài ấy ở nhà thấy người khác đùa giỡn với chó nên nhất thời hứng thú mà thôi. Người chẳng qua cũng chỉ là con chó kia thôi, vậy nên tốt nhất là người hãy bỏ những suy nghĩ quá phận kia đi, nếu không
đừng trách ta không khách khí." Ngọc Diện Tu La
lạnh lùng quát lên.
“Nếu như nàng ta hứng thú với ta giống như với chó, vậy nếu ta là đùa giỡn với chó, thế thì người là gì?" Hàn Tam Thiên cười lạnh nói.
Một câu nói khiến cho sự kiêu ngạo của Ngọc Diện Tu La trực tiếp bị chặn lại, nghẹn nửa ngày cũng
không nghẹn ra được nửa cái rắm nào.
"Đồ đê tiện, người thật sự là một tên miệng lưỡi sắc bén." Thấy Ngọc Diện Tu La bị chọc tức, Quỷ Tôn sao có thể bỏ lỡ cơ hội biểu diễn trước mặt Thất
công chúa này được cơ chứ?
Đặc biệt là khi nãy hắn còn bị người ta trực tiếp phá
vỡ cơ thể bất tử ngay trước mặt Thất công chúa, quả thực là mất mặt chết đi được.
Nàng chính là nhân bánh của hắn, đồng thời cũng là đùi lớn của hắn, cho nên lúc này hơn ai hết Quỷ Tôn càng muốn lấy lại vị thế của mình, cảm xúc cũng đã sớm không còn bình tĩnh như lúc trước,
một lòng muốn phản kích lại Hàn Tam Thiên.
Hàn Tam Thiên không nói gì, chỉ nhìn về phía Thất
công chúa.
Rõ ràng là Thất công chúa cũng rất nhanh đã hiểu cái gọi là “trừ phi” kia của Hàn Tam Thiên: “Ngươi muốn bọn họ xin lỗi người sao?"
Hàn Tam Thiên gật gật đầu: "Muốn bàn giao dịch
chẳng phải là nên ôn hòa nhã nhặn, bình bình tĩnh. tĩnh, công bằng công chính hay sao?"
vietwriter.vn
Quỷ Tôn cũng tức giận điên cuồng gầm lên, chỉ vào Hàn Tam Thiên mắng to: “Ngươi là cái đồ chết tiệt, người chờ đó cho ta, ông đây sẽ bẻ gãy cổ người rồi ném cái đầu chó của người xuống trước mặt Thất
công chúa để tạ lỗi."
Nhìn thấy hai tên kia gắt gỏng giận dữ như vậy, Hàn Tam Thiên không những không cảm thấy sợ hãi chút nào mà ngược lại còn thấy buồn cười, anh bất lực lắc lắc đầu, sau đó nhìn về phía Thất công chúa nói: “Ta đã nói rồi, nếu tâm tình của ta tốt thì biết đâu ta sẽ đồng ý, nhưng bây giờ hai người các người vừa mở miệng đã mắng chửi ta, ta rất không vui, vậy nên ta không cần nói nhiều nữa, ta không đồng ý"
“Trừ phi...." Hàn Tam Thiên nói đến đây, trên mặt liền hiện lên một nụ cười xấu xa......
vietwriter.vn
Nghe thấy hai từ “Trừ phi", lại nhìn thấy nụ cười xấu
xa trên khuôn mặt của Hàn Tam Thiên, Ngọc Diện Tu La và Quỷ Tôn liền biết rằng Hàn Tam Thiên căn bản là không có ý tốt.
“Thất công chúa, đừng để ý tới hắn, hắn chẳng qua chỉ là một Nhân tộc hạ đẳng, một tên du côn lưu manh mà thôi, ngài cược với hắn làm gì." Ngọc Diện Tu La vội vã nói.
Quỷ Tôn cũng gật đầu lia lịa nói: “Đúng vậy, ngài đánh cược với tên phế vật như hắn làm cái gì, hắn chẳng qua chỉ là một kẻ sắp chết mà thôi, hãy để hắn chết rồi xuống đánh cược với Diêm Vương đi."
"Trừ phi thế nào?" Thất công chúa vẫn không để ý tới lời can ngăn của bọn họ, thậm chí ánh mắt còn
chưa từng rời khỏi Hàn Tam Thiên nửa phần.
"Thất công chúa, cái này......"
Ngọc Diện Tu La và Quỷ Tô vô cùng bất đắc dĩ, nhưng thấy Thất công chúa căn bản không nhìn
mình một chút nào, bọn họ liền biết rằng nàng đã hạ quyết tâm, vì vậy chỉ có thể quay đầu lại trợn mắt nhìn Hàn Tam Thiên.
“Họ Hàn kia, đừng trách ta không cảnh cáo người, Thất công chúa của bọn ta chẳng qua chỉ là nổi hứng muốn chơi đùa, cũng chỉ là giống với lúc trước ngài ấy ở nhà thấy người khác đùa giỡn với chó nên nhất thời hứng thú mà thôi. Người chẳng qua cũng chỉ là con chó kia thôi, vậy nên tốt nhất là người hãy bỏ những suy nghĩ quá phận kia đi, nếu không
đừng trách ta không khách khí." Ngọc Diện Tu La
lạnh lùng quát lên.
“Nếu như nàng ta hứng thú với ta giống như với chó, vậy nếu ta là đùa giỡn với chó, thế thì người là gì?" Hàn Tam Thiên cười lạnh nói.
Một câu nói khiến cho sự kiêu ngạo của Ngọc Diện Tu La trực tiếp bị chặn lại, nghẹn nửa ngày cũng
không nghẹn ra được nửa cái rắm nào.
"Đồ đê tiện, người thật sự là một tên miệng lưỡi sắc bén." Thấy Ngọc Diện Tu La bị chọc tức, Quỷ Tôn sao có thể bỏ lỡ cơ hội biểu diễn trước mặt Thất
công chúa này được cơ chứ?
Đặc biệt là khi nãy hắn còn bị người ta trực tiếp phá
vỡ cơ thể bất tử ngay trước mặt Thất công chúa, quả thực là mất mặt chết đi được.
Nàng chính là nhân bánh của hắn, đồng thời cũng là đùi lớn của hắn, cho nên lúc này hơn ai hết Quỷ Tôn càng muốn lấy lại vị thế của mình, cảm xúc cũng đã sớm không còn bình tĩnh như lúc trước,
một lòng muốn phản kích lại Hàn Tam Thiên.
Hàn Tam Thiên không nói gì, chỉ nhìn về phía Thất
công chúa.
Rõ ràng là Thất công chúa cũng rất nhanh đã hiểu cái gọi là “trừ phi” kia của Hàn Tam Thiên: “Ngươi muốn bọn họ xin lỗi người sao?"
Hàn Tam Thiên gật gật đầu: "Muốn bàn giao dịch
chẳng phải là nên ôn hòa nhã nhặn, bình bình tĩnh. tĩnh, công bằng công chính hay sao?"
Quỷ Tôn cũng tức giận điên cuồng gầm lên, chỉ vào Hàn Tam Thiên mắng to: “Ngươi là cái đồ chết tiệt, người chờ đó cho ta, ông đây sẽ bẻ gãy cổ người rồi ném cái đầu chó của người xuống trước mặt Thất
công chúa để tạ lỗi."
Nhìn thấy hai tên kia gắt gỏng giận dữ như vậy, Hàn Tam Thiên không những không cảm thấy sợ hãi chút nào mà ngược lại còn thấy buồn cười, anh bất lực lắc lắc đầu, sau đó nhìn về phía Thất công chúa nói: “Ta đã nói rồi, nếu tâm tình của ta tốt thì biết đâu ta sẽ đồng ý, nhưng bây giờ hai người các người vừa mở miệng đã mắng chửi ta, ta rất không vui, vậy nên ta không cần nói nhiều nữa, ta không đồng ý"
“Trừ phi...." Hàn Tam Thiên nói đến đây, trên mặt liền hiện lên một nụ cười xấu xa......
vietwriter.vn
Nghe thấy hai từ “Trừ phi", lại nhìn thấy nụ cười xấu
xa trên khuôn mặt của Hàn Tam Thiên, Ngọc Diện Tu La và Quỷ Tôn liền biết rằng Hàn Tam Thiên căn bản là không có ý tốt.
“Thất công chúa, đừng để ý tới hắn, hắn chẳng qua chỉ là một Nhân tộc hạ đẳng, một tên du côn lưu manh mà thôi, ngài cược với hắn làm gì." Ngọc Diện Tu La vội vã nói.
Quỷ Tôn cũng gật đầu lia lịa nói: “Đúng vậy, ngài đánh cược với tên phế vật như hắn làm cái gì, hắn chẳng qua chỉ là một kẻ sắp chết mà thôi, hãy để hắn chết rồi xuống đánh cược với Diêm Vương đi."
"Trừ phi thế nào?" Thất công chúa vẫn không để ý tới lời can ngăn của bọn họ, thậm chí ánh mắt còn
chưa từng rời khỏi Hàn Tam Thiên nửa phần.
"Thất công chúa, cái này......"
Ngọc Diện Tu La và Quỷ Tô vô cùng bất đắc dĩ, nhưng thấy Thất công chúa căn bản không nhìn
mình một chút nào, bọn họ liền biết rằng nàng đã hạ quyết tâm, vì vậy chỉ có thể quay đầu lại trợn mắt nhìn Hàn Tam Thiên.
“Họ Hàn kia, đừng trách ta không cảnh cáo người, Thất công chúa của bọn ta chẳng qua chỉ là nổi hứng muốn chơi đùa, cũng chỉ là giống với lúc trước ngài ấy ở nhà thấy người khác đùa giỡn với chó nên nhất thời hứng thú mà thôi. Người chẳng qua cũng chỉ là con chó kia thôi, vậy nên tốt nhất là người hãy bỏ những suy nghĩ quá phận kia đi, nếu không
đừng trách ta không khách khí." Ngọc Diện Tu La
lạnh lùng quát lên.
“Nếu như nàng ta hứng thú với ta giống như với chó, vậy nếu ta là đùa giỡn với chó, thế thì người là gì?" Hàn Tam Thiên cười lạnh nói.
Một câu nói khiến cho sự kiêu ngạo của Ngọc Diện Tu La trực tiếp bị chặn lại, nghẹn nửa ngày cũng
không nghẹn ra được nửa cái rắm nào.
"Đồ đê tiện, người thật sự là một tên miệng lưỡi sắc bén." Thấy Ngọc Diện Tu La bị chọc tức, Quỷ Tôn sao có thể bỏ lỡ cơ hội biểu diễn trước mặt Thất
công chúa này được cơ chứ?
Đặc biệt là khi nãy hắn còn bị người ta trực tiếp phá
vỡ cơ thể bất tử ngay trước mặt Thất công chúa, quả thực là mất mặt chết đi được.
Nàng chính là nhân bánh của hắn, đồng thời cũng là đùi lớn của hắn, cho nên lúc này hơn ai hết Quỷ Tôn càng muốn lấy lại vị thế của mình, cảm xúc cũng đã sớm không còn bình tĩnh như lúc trước,
một lòng muốn phản kích lại Hàn Tam Thiên.
Hàn Tam Thiên không nói gì, chỉ nhìn về phía Thất
công chúa.
Rõ ràng là Thất công chúa cũng rất nhanh đã hiểu cái gọi là “trừ phi” kia của Hàn Tam Thiên: “Ngươi muốn bọn họ xin lỗi người sao?"
Hàn Tam Thiên gật gật đầu: "Muốn bàn giao dịch
chẳng phải là nên ôn hòa nhã nhặn, bình bình tĩnh. tĩnh, công bằng công chính hay sao?"
vietwriter.vn
Quỷ Tôn cũng tức giận điên cuồng gầm lên, chỉ vào Hàn Tam Thiên mắng to: “Ngươi là cái đồ chết tiệt, người chờ đó cho ta, ông đây sẽ bẻ gãy cổ người rồi ném cái đầu chó của người xuống trước mặt Thất
công chúa để tạ lỗi."
Nhìn thấy hai tên kia gắt gỏng giận dữ như vậy, Hàn Tam Thiên không những không cảm thấy sợ hãi chút nào mà ngược lại còn thấy buồn cười, anh bất lực lắc lắc đầu, sau đó nhìn về phía Thất công chúa nói: “Ta đã nói rồi, nếu tâm tình của ta tốt thì biết đâu ta sẽ đồng ý, nhưng bây giờ hai người các người vừa mở miệng đã mắng chửi ta, ta rất không vui, vậy nên ta không cần nói nhiều nữa, ta không đồng ý"
“Trừ phi...." Hàn Tam Thiên nói đến đây, trên mặt liền hiện lên một nụ cười xấu xa......
vietwriter.vn
Nghe thấy hai từ “Trừ phi", lại nhìn thấy nụ cười xấu
xa trên khuôn mặt của Hàn Tam Thiên, Ngọc Diện Tu La và Quỷ Tôn liền biết rằng Hàn Tam Thiên căn bản là không có ý tốt.
“Thất công chúa, đừng để ý tới hắn, hắn chẳng qua chỉ là một Nhân tộc hạ đẳng, một tên du côn lưu manh mà thôi, ngài cược với hắn làm gì." Ngọc Diện Tu La vội vã nói.
Quỷ Tôn cũng gật đầu lia lịa nói: “Đúng vậy, ngài đánh cược với tên phế vật như hắn làm cái gì, hắn chẳng qua chỉ là một kẻ sắp chết mà thôi, hãy để hắn chết rồi xuống đánh cược với Diêm Vương đi."
"Trừ phi thế nào?" Thất công chúa vẫn không để ý tới lời can ngăn của bọn họ, thậm chí ánh mắt còn
chưa từng rời khỏi Hàn Tam Thiên nửa phần.
"Thất công chúa, cái này......"
Ngọc Diện Tu La và Quỷ Tô vô cùng bất đắc dĩ, nhưng thấy Thất công chúa căn bản không nhìn
mình một chút nào, bọn họ liền biết rằng nàng đã hạ quyết tâm, vì vậy chỉ có thể quay đầu lại trợn mắt nhìn Hàn Tam Thiên.
“Họ Hàn kia, đừng trách ta không cảnh cáo người, Thất công chúa của bọn ta chẳng qua chỉ là nổi hứng muốn chơi đùa, cũng chỉ là giống với lúc trước ngài ấy ở nhà thấy người khác đùa giỡn với chó nên nhất thời hứng thú mà thôi. Người chẳng qua cũng chỉ là con chó kia thôi, vậy nên tốt nhất là người hãy bỏ những suy nghĩ quá phận kia đi, nếu không
đừng trách ta không khách khí." Ngọc Diện Tu La
lạnh lùng quát lên.
“Nếu như nàng ta hứng thú với ta giống như với chó, vậy nếu ta là đùa giỡn với chó, thế thì người là gì?" Hàn Tam Thiên cười lạnh nói.
Một câu nói khiến cho sự kiêu ngạo của Ngọc Diện Tu La trực tiếp bị chặn lại, nghẹn nửa ngày cũng
không nghẹn ra được nửa cái rắm nào.
"Đồ đê tiện, người thật sự là một tên miệng lưỡi sắc bén." Thấy Ngọc Diện Tu La bị chọc tức, Quỷ Tôn sao có thể bỏ lỡ cơ hội biểu diễn trước mặt Thất
công chúa này được cơ chứ?
Đặc biệt là khi nãy hắn còn bị người ta trực tiếp phá
vỡ cơ thể bất tử ngay trước mặt Thất công chúa, quả thực là mất mặt chết đi được.
Nàng chính là nhân bánh của hắn, đồng thời cũng là đùi lớn của hắn, cho nên lúc này hơn ai hết Quỷ Tôn càng muốn lấy lại vị thế của mình, cảm xúc cũng đã sớm không còn bình tĩnh như lúc trước,
một lòng muốn phản kích lại Hàn Tam Thiên.
Hàn Tam Thiên không nói gì, chỉ nhìn về phía Thất
công chúa.
Rõ ràng là Thất công chúa cũng rất nhanh đã hiểu cái gọi là “trừ phi” kia của Hàn Tam Thiên: “Ngươi muốn bọn họ xin lỗi người sao?"
Hàn Tam Thiên gật gật đầu: "Muốn bàn giao dịch
chẳng phải là nên ôn hòa nhã nhặn, bình bình tĩnh. tĩnh, công bằng công chính hay sao?"
Quỷ Tôn cũng tức giận điên cuồng gầm lên, chỉ vào Hàn Tam Thiên mắng to: “Ngươi là cái đồ chết tiệt, người chờ đó cho ta, ông đây sẽ bẻ gãy cổ người rồi ném cái đầu chó của người xuống trước mặt Thất
công chúa để tạ lỗi."
Nhìn thấy hai tên kia gắt gỏng giận dữ như vậy, Hàn Tam Thiên không những không cảm thấy sợ hãi chút nào mà ngược lại còn thấy buồn cười, anh bất lực lắc lắc đầu, sau đó nhìn về phía Thất công chúa nói: “Ta đã nói rồi, nếu tâm tình của ta tốt thì biết đâu ta sẽ đồng ý, nhưng bây giờ hai người các người vừa mở miệng đã mắng chửi ta, ta rất không vui, vậy nên ta không cần nói nhiều nữa, ta không đồng ý"
“Trừ phi...." Hàn Tam Thiên nói đến đây, trên mặt liền hiện lên một nụ cười xấu xa......
vietwriter.vn
Nghe thấy hai từ “Trừ phi", lại nhìn thấy nụ cười xấu
xa trên khuôn mặt của Hàn Tam Thiên, Ngọc Diện Tu La và Quỷ Tôn liền biết rằng Hàn Tam Thiên căn bản là không có ý tốt.
“Thất công chúa, đừng để ý tới hắn, hắn chẳng qua chỉ là một Nhân tộc hạ đẳng, một tên du côn lưu manh mà thôi, ngài cược với hắn làm gì." Ngọc Diện Tu La vội vã nói.
Quỷ Tôn cũng gật đầu lia lịa nói: “Đúng vậy, ngài đánh cược với tên phế vật như hắn làm cái gì, hắn chẳng qua chỉ là một kẻ sắp chết mà thôi, hãy để hắn chết rồi xuống đánh cược với Diêm Vương đi."
"Trừ phi thế nào?" Thất công chúa vẫn không để ý tới lời can ngăn của bọn họ, thậm chí ánh mắt còn
chưa từng rời khỏi Hàn Tam Thiên nửa phần.
"Thất công chúa, cái này......"
Ngọc Diện Tu La và Quỷ Tô vô cùng bất đắc dĩ, nhưng thấy Thất công chúa căn bản không nhìn
mình một chút nào, bọn họ liền biết rằng nàng đã hạ quyết tâm, vì vậy chỉ có thể quay đầu lại trợn mắt nhìn Hàn Tam Thiên.
“Họ Hàn kia, đừng trách ta không cảnh cáo người, Thất công chúa của bọn ta chẳng qua chỉ là nổi hứng muốn chơi đùa, cũng chỉ là giống với lúc trước ngài ấy ở nhà thấy người khác đùa giỡn với chó nên nhất thời hứng thú mà thôi. Người chẳng qua cũng chỉ là con chó kia thôi, vậy nên tốt nhất là người hãy bỏ những suy nghĩ quá phận kia đi, nếu không
đừng trách ta không khách khí." Ngọc Diện Tu La
lạnh lùng quát lên.
“Nếu như nàng ta hứng thú với ta giống như với chó, vậy nếu ta là đùa giỡn với chó, thế thì người là gì?" Hàn Tam Thiên cười lạnh nói.
Một câu nói khiến cho sự kiêu ngạo của Ngọc Diện Tu La trực tiếp bị chặn lại, nghẹn nửa ngày cũng
không nghẹn ra được nửa cái rắm nào.
"Đồ đê tiện, người thật sự là một tên miệng lưỡi sắc bén." Thấy Ngọc Diện Tu La bị chọc tức, Quỷ Tôn sao có thể bỏ lỡ cơ hội biểu diễn trước mặt Thất
công chúa này được cơ chứ?
Đặc biệt là khi nãy hắn còn bị người ta trực tiếp phá
vỡ cơ thể bất tử ngay trước mặt Thất công chúa, quả thực là mất mặt chết đi được.
Nàng chính là nhân bánh của hắn, đồng thời cũng là đùi lớn của hắn, cho nên lúc này hơn ai hết Quỷ Tôn càng muốn lấy lại vị thế của mình, cảm xúc cũng đã sớm không còn bình tĩnh như lúc trước,
một lòng muốn phản kích lại Hàn Tam Thiên.
Hàn Tam Thiên không nói gì, chỉ nhìn về phía Thất
công chúa.
Rõ ràng là Thất công chúa cũng rất nhanh đã hiểu cái gọi là “trừ phi” kia của Hàn Tam Thiên: “Ngươi muốn bọn họ xin lỗi người sao?"
Hàn Tam Thiên gật gật đầu: "Muốn bàn giao dịch
chẳng phải là nên ôn hòa nhã nhặn, bình bình tĩnh. tĩnh, công bằng công chính hay sao?"
vietwriter.vn
Quỷ Tôn cũng tức giận điên cuồng gầm lên, chỉ vào Hàn Tam Thiên mắng to: “Ngươi là cái đồ chết tiệt, người chờ đó cho ta, ông đây sẽ bẻ gãy cổ người rồi ném cái đầu chó của người xuống trước mặt Thất
công chúa để tạ lỗi."
Nhìn thấy hai tên kia gắt gỏng giận dữ như vậy, Hàn Tam Thiên không những không cảm thấy sợ hãi chút nào mà ngược lại còn thấy buồn cười, anh bất lực lắc lắc đầu, sau đó nhìn về phía Thất công chúa nói: “Ta đã nói rồi, nếu tâm tình của ta tốt thì biết đâu ta sẽ đồng ý, nhưng bây giờ hai người các người vừa mở miệng đã mắng chửi ta, ta rất không vui, vậy nên ta không cần nói nhiều nữa, ta không đồng ý"
“Trừ phi...." Hàn Tam Thiên nói đến đây, trên mặt liền hiện lên một nụ cười xấu xa......
vietwriter.vn
Nghe thấy hai từ “Trừ phi", lại nhìn thấy nụ cười xấu
xa trên khuôn mặt của Hàn Tam Thiên, Ngọc Diện Tu La và Quỷ Tôn liền biết rằng Hàn Tam Thiên căn bản là không có ý tốt.
“Thất công chúa, đừng để ý tới hắn, hắn chẳng qua chỉ là một Nhân tộc hạ đẳng, một tên du côn lưu manh mà thôi, ngài cược với hắn làm gì." Ngọc Diện Tu La vội vã nói.
Quỷ Tôn cũng gật đầu lia lịa nói: “Đúng vậy, ngài đánh cược với tên phế vật như hắn làm cái gì, hắn chẳng qua chỉ là một kẻ sắp chết mà thôi, hãy để hắn chết rồi xuống đánh cược với Diêm Vương đi."
"Trừ phi thế nào?" Thất công chúa vẫn không để ý tới lời can ngăn của bọn họ, thậm chí ánh mắt còn
chưa từng rời khỏi Hàn Tam Thiên nửa phần.
"Thất công chúa, cái này......"
Ngọc Diện Tu La và Quỷ Tô vô cùng bất đắc dĩ, nhưng thấy Thất công chúa căn bản không nhìn
mình một chút nào, bọn họ liền biết rằng nàng đã hạ quyết tâm, vì vậy chỉ có thể quay đầu lại trợn mắt nhìn Hàn Tam Thiên.
“Họ Hàn kia, đừng trách ta không cảnh cáo người, Thất công chúa của bọn ta chẳng qua chỉ là nổi hứng muốn chơi đùa, cũng chỉ là giống với lúc trước ngài ấy ở nhà thấy người khác đùa giỡn với chó nên nhất thời hứng thú mà thôi. Người chẳng qua cũng chỉ là con chó kia thôi, vậy nên tốt nhất là người hãy bỏ những suy nghĩ quá phận kia đi, nếu không
đừng trách ta không khách khí." Ngọc Diện Tu La
lạnh lùng quát lên.
“Nếu như nàng ta hứng thú với ta giống như với chó, vậy nếu ta là đùa giỡn với chó, thế thì người là gì?" Hàn Tam Thiên cười lạnh nói.
Một câu nói khiến cho sự kiêu ngạo của Ngọc Diện Tu La trực tiếp bị chặn lại, nghẹn nửa ngày cũng
không nghẹn ra được nửa cái rắm nào.
"Đồ đê tiện, người thật sự là một tên miệng lưỡi sắc bén." Thấy Ngọc Diện Tu La bị chọc tức, Quỷ Tôn sao có thể bỏ lỡ cơ hội biểu diễn trước mặt Thất
công chúa này được cơ chứ?
Đặc biệt là khi nãy hắn còn bị người ta trực tiếp phá
vỡ cơ thể bất tử ngay trước mặt Thất công chúa, quả thực là mất mặt chết đi được.
Nàng chính là nhân bánh của hắn, đồng thời cũng là đùi lớn của hắn, cho nên lúc này hơn ai hết Quỷ Tôn càng muốn lấy lại vị thế của mình, cảm xúc cũng đã sớm không còn bình tĩnh như lúc trước,
một lòng muốn phản kích lại Hàn Tam Thiên.
Hàn Tam Thiên không nói gì, chỉ nhìn về phía Thất
công chúa.
Rõ ràng là Thất công chúa cũng rất nhanh đã hiểu cái gọi là “trừ phi” kia của Hàn Tam Thiên: “Ngươi muốn bọn họ xin lỗi người sao?"
Hàn Tam Thiên gật gật đầu: "Muốn bàn giao dịch
chẳng phải là nên ôn hòa nhã nhặn, bình bình tĩnh. tĩnh, công bằng công chính hay sao?"
Quỷ Tôn cũng tức giận điên cuồng gầm lên, chỉ vào Hàn Tam Thiên mắng to: “Ngươi là cái đồ chết tiệt, người chờ đó cho ta, ông đây sẽ bẻ gãy cổ người rồi ném cái đầu chó của người xuống trước mặt Thất
công chúa để tạ lỗi."
Nhìn thấy hai tên kia gắt gỏng giận dữ như vậy, Hàn Tam Thiên không những không cảm thấy sợ hãi chút nào mà ngược lại còn thấy buồn cười, anh bất lực lắc lắc đầu, sau đó nhìn về phía Thất công chúa nói: “Ta đã nói rồi, nếu tâm tình của ta tốt thì biết đâu ta sẽ đồng ý, nhưng bây giờ hai người các người vừa mở miệng đã mắng chửi ta, ta rất không vui, vậy nên ta không cần nói nhiều nữa, ta không đồng ý"
“Trừ phi...." Hàn Tam Thiên nói đến đây, trên mặt liền hiện lên một nụ cười xấu xa......
vietwriter.vn
Nghe thấy hai từ “Trừ phi", lại nhìn thấy nụ cười xấu
xa trên khuôn mặt của Hàn Tam Thiên, Ngọc Diện Tu La và Quỷ Tôn liền biết rằng Hàn Tam Thiên căn bản là không có ý tốt.
“Thất công chúa, đừng để ý tới hắn, hắn chẳng qua chỉ là một Nhân tộc hạ đẳng, một tên du côn lưu manh mà thôi, ngài cược với hắn làm gì." Ngọc Diện Tu La vội vã nói.
Quỷ Tôn cũng gật đầu lia lịa nói: “Đúng vậy, ngài đánh cược với tên phế vật như hắn làm cái gì, hắn chẳng qua chỉ là một kẻ sắp chết mà thôi, hãy để hắn chết rồi xuống đánh cược với Diêm Vương đi."
"Trừ phi thế nào?" Thất công chúa vẫn không để ý tới lời can ngăn của bọn họ, thậm chí ánh mắt còn
chưa từng rời khỏi Hàn Tam Thiên nửa phần.
"Thất công chúa, cái này......"
Ngọc Diện Tu La và Quỷ Tô vô cùng bất đắc dĩ, nhưng thấy Thất công chúa căn bản không nhìn
mình một chút nào, bọn họ liền biết rằng nàng đã hạ quyết tâm, vì vậy chỉ có thể quay đầu lại trợn mắt nhìn Hàn Tam Thiên.
“Họ Hàn kia, đừng trách ta không cảnh cáo người, Thất công chúa của bọn ta chẳng qua chỉ là nổi hứng muốn chơi đùa, cũng chỉ là giống với lúc trước ngài ấy ở nhà thấy người khác đùa giỡn với chó nên nhất thời hứng thú mà thôi. Người chẳng qua cũng chỉ là con chó kia thôi, vậy nên tốt nhất là người hãy bỏ những suy nghĩ quá phận kia đi, nếu không
đừng trách ta không khách khí." Ngọc Diện Tu La
lạnh lùng quát lên.
“Nếu như nàng ta hứng thú với ta giống như với chó, vậy nếu ta là đùa giỡn với chó, thế thì người là gì?" Hàn Tam Thiên cười lạnh nói.
Một câu nói khiến cho sự kiêu ngạo của Ngọc Diện Tu La trực tiếp bị chặn lại, nghẹn nửa ngày cũng
không nghẹn ra được nửa cái rắm nào.
"Đồ đê tiện, người thật sự là một tên miệng lưỡi sắc bén." Thấy Ngọc Diện Tu La bị chọc tức, Quỷ Tôn sao có thể bỏ lỡ cơ hội biểu diễn trước mặt Thất
công chúa này được cơ chứ?
Đặc biệt là khi nãy hắn còn bị người ta trực tiếp phá
vỡ cơ thể bất tử ngay trước mặt Thất công chúa, quả thực là mất mặt chết đi được.
Nàng chính là nhân bánh của hắn, đồng thời cũng là đùi lớn của hắn, cho nên lúc này hơn ai hết Quỷ Tôn càng muốn lấy lại vị thế của mình, cảm xúc cũng đã sớm không còn bình tĩnh như lúc trước,
một lòng muốn phản kích lại Hàn Tam Thiên.
Hàn Tam Thiên không nói gì, chỉ nhìn về phía Thất
công chúa.
Rõ ràng là Thất công chúa cũng rất nhanh đã hiểu cái gọi là “trừ phi” kia của Hàn Tam Thiên: “Ngươi muốn bọn họ xin lỗi người sao?"
Hàn Tam Thiên gật gật đầu: "Muốn bàn giao dịch
chẳng phải là nên ôn hòa nhã nhặn, bình bình tĩnh. tĩnh, công bằng công chính hay sao?"
vietwriter.vn
Quỷ Tôn cũng tức giận điên cuồng gầm lên, chỉ vào Hàn Tam Thiên mắng to: “Ngươi là cái đồ chết tiệt, người chờ đó cho ta, ông đây sẽ bẻ gãy cổ người rồi ném cái đầu chó của người xuống trước mặt Thất
công chúa để tạ lỗi."
Nhìn thấy hai tên kia gắt gỏng giận dữ như vậy, Hàn Tam Thiên không những không cảm thấy sợ hãi chút nào mà ngược lại còn thấy buồn cười, anh bất lực lắc lắc đầu, sau đó nhìn về phía Thất công chúa nói: “Ta đã nói rồi, nếu tâm tình của ta tốt thì biết đâu ta sẽ đồng ý, nhưng bây giờ hai người các người vừa mở miệng đã mắng chửi ta, ta rất không vui, vậy nên ta không cần nói nhiều nữa, ta không đồng ý"
“Trừ phi...." Hàn Tam Thiên nói đến đây, trên mặt liền hiện lên một nụ cười xấu xa......
vietwriter.vn
Nghe thấy hai từ “Trừ phi", lại nhìn thấy nụ cười xấu
xa trên khuôn mặt của Hàn Tam Thiên, Ngọc Diện Tu La và Quỷ Tôn liền biết rằng Hàn Tam Thiên căn bản là không có ý tốt.
“Thất công chúa, đừng để ý tới hắn, hắn chẳng qua chỉ là một Nhân tộc hạ đẳng, một tên du côn lưu manh mà thôi, ngài cược với hắn làm gì." Ngọc Diện Tu La vội vã nói.
Quỷ Tôn cũng gật đầu lia lịa nói: “Đúng vậy, ngài đánh cược với tên phế vật như hắn làm cái gì, hắn chẳng qua chỉ là một kẻ sắp chết mà thôi, hãy để hắn chết rồi xuống đánh cược với Diêm Vương đi."
"Trừ phi thế nào?" Thất công chúa vẫn không để ý tới lời can ngăn của bọn họ, thậm chí ánh mắt còn
chưa từng rời khỏi Hàn Tam Thiên nửa phần.
"Thất công chúa, cái này......"
Ngọc Diện Tu La và Quỷ Tô vô cùng bất đắc dĩ, nhưng thấy Thất công chúa căn bản không nhìn
mình một chút nào, bọn họ liền biết rằng nàng đã hạ quyết tâm, vì vậy chỉ có thể quay đầu lại trợn mắt nhìn Hàn Tam Thiên.
“Họ Hàn kia, đừng trách ta không cảnh cáo người, Thất công chúa của bọn ta chẳng qua chỉ là nổi hứng muốn chơi đùa, cũng chỉ là giống với lúc trước ngài ấy ở nhà thấy người khác đùa giỡn với chó nên nhất thời hứng thú mà thôi. Người chẳng qua cũng chỉ là con chó kia thôi, vậy nên tốt nhất là người hãy bỏ những suy nghĩ quá phận kia đi, nếu không
đừng trách ta không khách khí." Ngọc Diện Tu La
lạnh lùng quát lên.
“Nếu như nàng ta hứng thú với ta giống như với chó, vậy nếu ta là đùa giỡn với chó, thế thì người là gì?" Hàn Tam Thiên cười lạnh nói.
Một câu nói khiến cho sự kiêu ngạo của Ngọc Diện Tu La trực tiếp bị chặn lại, nghẹn nửa ngày cũng
không nghẹn ra được nửa cái rắm nào.
"Đồ đê tiện, người thật sự là một tên miệng lưỡi sắc bén." Thấy Ngọc Diện Tu La bị chọc tức, Quỷ Tôn sao có thể bỏ lỡ cơ hội biểu diễn trước mặt Thất
công chúa này được cơ chứ?
Đặc biệt là khi nãy hắn còn bị người ta trực tiếp phá
vỡ cơ thể bất tử ngay trước mặt Thất công chúa, quả thực là mất mặt chết đi được.
Nàng chính là nhân bánh của hắn, đồng thời cũng là đùi lớn của hắn, cho nên lúc này hơn ai hết Quỷ Tôn càng muốn lấy lại vị thế của mình, cảm xúc cũng đã sớm không còn bình tĩnh như lúc trước,
một lòng muốn phản kích lại Hàn Tam Thiên.
Hàn Tam Thiên không nói gì, chỉ nhìn về phía Thất
công chúa.
Rõ ràng là Thất công chúa cũng rất nhanh đã hiểu cái gọi là “trừ phi” kia của Hàn Tam Thiên: “Ngươi muốn bọn họ xin lỗi người sao?"
Hàn Tam Thiên gật gật đầu: "Muốn bàn giao dịch
chẳng phải là nên ôn hòa nhã nhặn, bình bình tĩnh. tĩnh, công bằng công chính hay sao?"
Quỷ Tôn cũng tức giận điên cuồng gầm lên, chỉ vào Hàn Tam Thiên mắng to: “Ngươi là cái đồ chết tiệt, người chờ đó cho ta, ông đây sẽ bẻ gãy cổ người rồi ném cái đầu chó của người xuống trước mặt Thất
công chúa để tạ lỗi."
Nhìn thấy hai tên kia gắt gỏng giận dữ như vậy, Hàn Tam Thiên không những không cảm thấy sợ hãi chút nào mà ngược lại còn thấy buồn cười, anh bất lực lắc lắc đầu, sau đó nhìn về phía Thất công chúa nói: “Ta đã nói rồi, nếu tâm tình của ta tốt thì biết đâu ta sẽ đồng ý, nhưng bây giờ hai người các người vừa mở miệng đã mắng chửi ta, ta rất không vui, vậy nên ta không cần nói nhiều nữa, ta không đồng ý"
“Trừ phi...." Hàn Tam Thiên nói đến đây, trên mặt liền hiện lên một nụ cười xấu xa......
vietwriter.vn
Nghe thấy hai từ “Trừ phi", lại nhìn thấy nụ cười xấu
xa trên khuôn mặt của Hàn Tam Thiên, Ngọc Diện Tu La và Quỷ Tôn liền biết rằng Hàn Tam Thiên căn bản là không có ý tốt.
“Thất công chúa, đừng để ý tới hắn, hắn chẳng qua chỉ là một Nhân tộc hạ đẳng, một tên du côn lưu manh mà thôi, ngài cược với hắn làm gì." Ngọc Diện Tu La vội vã nói.
Quỷ Tôn cũng gật đầu lia lịa nói: “Đúng vậy, ngài đánh cược với tên phế vật như hắn làm cái gì, hắn chẳng qua chỉ là một kẻ sắp chết mà thôi, hãy để hắn chết rồi xuống đánh cược với Diêm Vương đi."
"Trừ phi thế nào?" Thất công chúa vẫn không để ý tới lời can ngăn của bọn họ, thậm chí ánh mắt còn
chưa từng rời khỏi Hàn Tam Thiên nửa phần.
"Thất công chúa, cái này......"
Ngọc Diện Tu La và Quỷ Tô vô cùng bất đắc dĩ, nhưng thấy Thất công chúa căn bản không nhìn
mình một chút nào, bọn họ liền biết rằng nàng đã hạ quyết tâm, vì vậy chỉ có thể quay đầu lại trợn mắt nhìn Hàn Tam Thiên.
“Họ Hàn kia, đừng trách ta không cảnh cáo người, Thất công chúa của bọn ta chẳng qua chỉ là nổi hứng muốn chơi đùa, cũng chỉ là giống với lúc trước ngài ấy ở nhà thấy người khác đùa giỡn với chó nên nhất thời hứng thú mà thôi. Người chẳng qua cũng chỉ là con chó kia thôi, vậy nên tốt nhất là người hãy bỏ những suy nghĩ quá phận kia đi, nếu không
đừng trách ta không khách khí." Ngọc Diện Tu La
lạnh lùng quát lên.
“Nếu như nàng ta hứng thú với ta giống như với chó, vậy nếu ta là đùa giỡn với chó, thế thì người là gì?" Hàn Tam Thiên cười lạnh nói.
Một câu nói khiến cho sự kiêu ngạo của Ngọc Diện Tu La trực tiếp bị chặn lại, nghẹn nửa ngày cũng
không nghẹn ra được nửa cái rắm nào.
"Đồ đê tiện, người thật sự là một tên miệng lưỡi sắc bén." Thấy Ngọc Diện Tu La bị chọc tức, Quỷ Tôn sao có thể bỏ lỡ cơ hội biểu diễn trước mặt Thất
công chúa này được cơ chứ?
Đặc biệt là khi nãy hắn còn bị người ta trực tiếp phá
vỡ cơ thể bất tử ngay trước mặt Thất công chúa, quả thực là mất mặt chết đi được.
Nàng chính là nhân bánh của hắn, đồng thời cũng là đùi lớn của hắn, cho nên lúc này hơn ai hết Quỷ Tôn càng muốn lấy lại vị thế của mình, cảm xúc cũng đã sớm không còn bình tĩnh như lúc trước,
một lòng muốn phản kích lại Hàn Tam Thiên.
Hàn Tam Thiên không nói gì, chỉ nhìn về phía Thất
công chúa.
Rõ ràng là Thất công chúa cũng rất nhanh đã hiểu cái gọi là “trừ phi” kia của Hàn Tam Thiên: “Ngươi muốn bọn họ xin lỗi người sao?"
Hàn Tam Thiên gật gật đầu: "Muốn bàn giao dịch
chẳng phải là nên ôn hòa nhã nhặn, bình bình tĩnh. tĩnh, công bằng công chính hay sao?"
vietwriter.vn
Bình luận facebook