• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Chỉ muốn hành hạ em cả ngày lẫn đêm- Anh muốn em (11 Viewers)

  • Chap-111

Chương 111: Quá mê người




Bầu không khí nóng nảy lửa lắng đọng lại, tựa như bất cứ lúc nào cũng có thể nổ ra một cuộc chiến loạn khó kiểm soát, Tưởng Lan không nói tiếng nào bắt đầu thay đổi vị trí của những bình rượu trên kệ, cô ta im lặng hồi lâu, bầu không khí vẫn không thay đổi, cô ta do dự kéo ống tay áo Trương Thành Nam nói:"Anh Hào, người chia bài đang đợi."



Anh ta không hề để ý đến những lời cô ta nói mà lại đưa tay gõ vài cái vào góc bàn, anh ta bày ra vẻ mặt vô lại nói:"Viện trưởng Thẩm, có muốn đánh cược không?"



"Cược cái gì?"



Trương Thành Nam cười khẽ nói:"Trên bàn cược không phân vai đắc tội rồi." anh đốt một điếu thuốc, làn khói dày đặc tản ra, một loại mùi gay mũi xộc đến, khó chịu hơn loại thuốc mà anh thường hút rất nhiều, Tổ Tông ngửi không quen thế nên lấy bao thuốc của mình ra, châm một điều hoàng hạc lâu ngậm trong khỏe miệng, Trương Thành Nam chậm rãi nói:"Quả thật là tôi có chút hứng thú đối với cô Trình, người của viện trưởng Thẩm."



Động tác châm lửa của Tổ Tông bỗng chốc khựng lại, anh híp mắt không nói, khuôn mặt có chút tái đi.



Tưởng Lan đứng kế bên vì quá sợ hãi nên bàn tay đang kéo áo kia bất chợt nắm chặt, vô tình tạo nên những đường nhăn trên phần áo mà cô ta câm.



Tôi hiểu rõ cô ta sợ tôi đến mức nào, người trong lòng của Trương Thành Nam chiếm mãi không được, thứ mà anh ta thích nhất chính là thuần phục ngựa hoang, cho dù là một quân cờ hay quan hệ tình cảm, giá trị của tôi luôn cao hơn những người phụ nữ khác.



Đối với một người luôn sống trong quyền thế như Tổ Tông thì tiền tài, địa vị cũng như tính mạng của anh vậy, không thể đánh mất, dùng một tình nhân thấp hèn để đổi lấy sự yên ổn, hòa bình, cuộc trao đổi này thực quá hời rồi, mấy cuộc giao dịch này trên đường có rất nhiều.



Nhưng một khi tôi đổi chủ, trở thành tình nhân của Trương Thành Nam thì nhất định sẽ xảy ra một cuộc biến động lớn.



Đương nhiên, cô ta cũng không phải là một người phụ nữ hẹp hòi gì, trước đây Lỗ Mạn độc chiếm Trương Thành Nam, thậm chí có đôi khi còn tranh giành lợi ích với cô ta thế nhưng cô ta nhịn được, sự tự chủ của cô, kế hoạch dài lâu của cô cũng không hề thua kém Lỗ Mạn, cô ta chỉ hoảng sợ vì sự ngông cuồng, tự đại của Trương Thành Nam mà thôi, anh ta trực tiếp mở miệng đòi tôi từ trong tay Tổ Tông, đây là một điều cấm kỵ đối với bất kỳ người đàn ông nào.



Trong con người đen láy của Tổ Tông ảnh lên sự kinh hoàng, đường tơ máu đỏ tươi từ đuôi mắt tràn ra gần giữa tròng mắt, tôi rất ít khi trông thấy một Tổ Tông vừa an tĩnh, không nói chuyện nhưng lại toát ra vẻ dữ tợn, thô bạo như bây giờ, anh vừa có vẻ vô cùng tức giận vừa tỏ ra thờ ơ khiến tôi không dám lại gần, tôi cứ mãi chần chừ nằm rồi lại thả chốt cửa, mùi khói thuốc xộc vào mũi khiến tôi không nhịn được mà ho khan, âm thanh phát ra khiến Tổ Tông phải quay đầu lại nhìn.



Tôi nặn ra một nụ cười nhẹ rồi nhào đến chỗ anh, thân mật hôn lên yết hầu và cằm, đây là hai nơi mẫn cảm nhất trên người anh,cho dù TỔ Tông không có ý định làm tình đi nữa thì chỉ cần tôi chạm nhẹ lên hai vùng đấy thì đảm bảo anh sẽ nổi lên hứng thú ngay.



Mễ Loan nói đường dọc đi qua giữa cằm dưới của đàn ông, có một đầu nối với giao điểm của mũi và huyệt nhân trung, một đầu khác nối với phần nóng hổi của thân dưới, râu ria càng nhiều thì dục vọng càng mạnh, hơn nữa lông mao ở chỗ đó cũng nhiều, sau khi so sánh với vài tên kim chủ thì tôi thấy cũng có lý nhưng bây giờ tôi lại thấy một người khác biệt, Trương Nam Thành.



Làn da anh ta trắng nõn, lớp râu dưới cằm thưa thớt, màu nhạt nhưng thằng nhỏ của anh ta lại vừa lớn vừa cứng hơn nữa lông mao cũng rất nhiều.



Tôi chăm chú hôn anh, nước bọt vương đầy trên những nơi được tôi hôn qua, Tổ Tông có chút tức giận nhưng dưới sự lấy lòng và vỗ về của tôi, cơn tức giận của anh giảm dần, tựa như những gì tôi thấy ban nãy là ảo giác do mình tưởng tượng ra mà thôi, anh vươn tay vuốt nhẹ phần tóc che trên hàng lông mày của tôi: "Sao tới trễ vậy?"



Do đã thân mật với nhau rất nhiều lần thế nên những nơi mà Tổ Tông yêu thích, thích làm gì, chúng tôi đều hiểu rõ hết, anh rất ít khi làm những động tác ôn nhu như thế này, tôi hiểu ngay anh muốn gì thế là tôi lập tức tựa vào lồng ngực anh cười nói do bận trang điểm nên lỡ mất thời gian.



Dáng vẻ lẳng lơ, phóng đãng của tôi lọt vào trong đôi mắt đỏ ngầu của Tổ Tông, anh đưa tay vỗ vào mông tôi mấy cái, âm thanh vang lên thanh thủy khiến người nghe thấy phải đỏ cả mặt mũi.



Trương Thành Nam thuận tay dập điều thuốc trên tay, mắt vẫn nhìn chằm chằm vào đốm lửa đến khi nó tắt hoàn toàn, trở về với cát bụi, anh ta hững hờ nâng ly rượu lên thưởng thức nó như đang thưởng thức một tách trà, ngửi qua mùi rượu phỏng đoán xem vị rượu này có hợp với khẩu vị của anh ta không rồi mới nâng ly uống cạn phân nửa:"Viện trưởng Thẩm hẹn tôi đến thử vận may ấy thế mà khi tôi đưa ra điều kiện thuận lợi anh lại không dám theo, không cược nữa sao. Những tên chẳng dám đánh cuộc tôi cũng thấy nhiều rồi."



Tổ Tông vốn không muốn nhắc lại vấn đề này nữa nhưng Trương Thành Nam vẫn cứ nhất quyết muốn cược đến cùng, mặt mũi anh sa sầm: "Ông chủ Trương cược lớn thế phải chăng là do thử vận may đã không còn thỏa mãn được anh nữa nên muốn chen chân vào mối quan hệ của tôi."



Nếp nhăn nhỏ trên khóe mắt Trương Thành Nam khiến đuôi mắt anh trông dài ra không ít, trông có chút phong tình lại có chút phong thái trưởng thành được năm tháng hun đúc nên:"Có trách thì chỉ trách vị kia của viện trưởng Thẩm quá mức mê người. Cho dù là ai đi nữa, sống trên đời mà không có người đẹp mỹ miều trong tay thì sao mà chịu nổi đây."



Tổ Tông cười khẽ: "Ông chủ Trương cảm thấy tờ séc này thế nào?"



Anh trở tay đẩy cô gái chia bài vừa mới dọn xong đống mạt chược ngã xuống đất, một đợt sấm đùng đùng nổ ngoài cửa sổ, từng tia sét thi nhau bổ xuống.



Ánh mắt Tổ Tông lạnh lẽo xa cách tựa như ánh trăng ngày đông trên trời cao, lạnh lẽo đến mức khiến người khác không nhịn được mà run ray.



Nếu cứ tiếp tục như vậy thì người gặp họa chắc chắn sẽ là tôi, Tổ Tông vốn có tính đa nghi mà tôi và Trương Thành Nam lại có nhiều điều dây dưa với nhau, dù sao đối với tôi cũng chẳng có ích lợi gì, tôi ôm cổ hắn nũng nịu hỏi sao không đánh cuộc, tôi muốn xem.



Cô gái chia bài nhẹ giọng hỏi chúng tôi có muốn đổi bài không.



Tổ Tông không nói gì, Trương Thành Nam thì gật đầu một cái, đầu ngón tay của cô gái chia bài kia vô cùng tinh xảo và linh hoạt, chỉ sau vài động tác rút bài, chia bài, xoay bài thì sáu lá bài đã được bày ra bàn, chia làm hai phần, xếp thành hình vòng cung đẹp đẽ.



Trước đây, trong một lần chị em tụ tập lại nhậu nhẹt, Kiều Mỹ từng tặc lưỡi nói cái món đồ chơi tình thú mà kim chủ của cô ta mới làm kia xài còn đã hơn món đồ ở nửa phần dưới của hẳn nữa, vừa có thể cong, có thể duỗi, có thể câu, có thể vặn, thực sự là sống đến từng này tuổi rồi, cô vẫn chưa gặp được ngón tay nào có thể đưa cô ta đến cao trào cả.







Tôi nghĩ, hàng của Tổ Tông, đầu lưỡi của Trương Nam Thành hẳn đều có thể xếp cùng hàng cao cấp với món đồ tình thú mà Kiều Mỹ nói đến.



Trương Thành Nam bình tĩnh xem bài, ngón cái đặt trên mặt bàn, miết một đường từ trái sang phải, chỉ lật một góc nhỏ của lá bài, đường nét và màu sắc mơ hồ của lá bài lọt vào trong mắt cũng đủ để anh ta nhận ra đây là lá bài gì.



Nụ cười trên mặt anh ngày càng sâu, độ cong bên khóe miệng kéo cao, vung tay ném bài ra, anh dùng lực rất chuẩn, bài được đánh ra ngay hàng thẳng lối, không bị phân tán rải rác, xuất hiện dưới ánh đèn chiếu sáng là ba lá át, át cơ, át chuồn, át bích, ba con át lớn nhất bộ bài.



Anh ngẩng đầu liếc mắt nhìn Tổ Tông:"Viện trưởng Thẩm, vậy tôi cũng không cần khách sáo gì rồi."



Tổ Tông cũng không ngờ đến bản thân được mệnh danh là thần bài, trăm trận trăm thắng vậy mà hôm nay lại thua thảm hại đến thế. Bài của hai người chênh lệch quá lớn, không có cách nào phản kích lại được.



Nhưng Tổ Tông cũng không dễ dàng chịu thua, anh lật từng lá bài lên, mỗi một lá được lật lên thì hàng lông mày của anh lại cau lại thêm một chút, Trương Thành Nam cười một cách cợt nhả:"Viện trưởng Thẩm, bài tốt đều nằm trong tay tôi rồi. Mắt thấy là thật còn gì mà không cam lòng nữa. Từ khi anh bước vào tỉnh Cát Lâm này thì đã rơi vào thế chó cùng rút giậu rồi."



Dây dưa lâu như vậy cuối cùng cũng có một bên đề cập đến chính sự.



Mục đích chuyến đi lần này của Tổ Tông đương nhiên không phải để đánh bài, anh ở thế dưới Trương Thành Nam ở vị trí phòng thủ.



Nói toạc ra rồi thì không cần mấy lá bài này làm vật ngụy trang nữa, Tổ Tông vung hết bài trong tay ra, JQK cũng là một tổ hợp bài mạnh nhưng đáng tiếc lại bại dưới ba con át của Trương Thành Nam.



Anh không nói gì chỉ mỉm cười nắm lấy cằm tôi để tôi nhìn thẳng vào anh, anh cất giọng khàn khàn nói:"Bảo Ái, anh thua rồi."



Tôi không hiểu ý anh chỉ dè dặt gật đầu.



Ngón tay anh nhẹ nhàng mân mê đôi môi đỏ mọng của tôi, bàn tay to lớn lướt qua bộ áo dài tinh xảo tôi đang mặc trên người, thân thể thướt tha, ái muội rơi vào trong mắt anh, mê hoặc vô cùng.



"Nếu như sau đó anh vẫn thua thì sao."



Nghe ngữ khí mập mờ của Tổ Tông tôi lập tức hiểu ra.



Tôi đã từng bày tỏ thái độ trung trinh, thề chết không phản bội với Tổ Tông trước mặt biết bao người ở hội từ thiện, cũng dùng hành động thực tế phân rõ giới hạn với Trương Thành Nam, không còn bất cứ liên quan nào đến anh ta nữa. Thế nhưng bây giờ, mới qua mấy tháng thôi đã xảy ra chuyện rồi.



Tôi thuận theo anh nói:"Anh có thua thì vẫn là người đàn ông của em. Không ai có thể thay đổi điều này cả."



Cảm xúc biểu hiện trên mặt anh thay đổi từ bất ngờ, trấn tĩnh đến ôn nhu, anh nhếch mép cười cười, nghiêng đầu nhìn đảm bài tán loạn trên bàn và Trương Thành Nam ngồi đối diện.



Tôi cảm thấy anh không còn ôm tôi chặt cứng nữa thì thoảng thở phào nhẹ nhõm.



Có lẽ câu trả lời của tôi đã đúng ý anh, chẳng lẽ tôi lại mong tên đàn ông khác thắng kim chủ của mình. Cho dù thắng bại chưa rõ, cho dù Tổ Tông thua là điều hiển nhiên thì tôi vẫn phải nói như vậy.



Hai ngón tay bóp cằm tôi từ từ dịch chuyển khắp khuôn mặt, sờ đến nốt ruồi son trên mặt tôi thì dừng lại, dưới ánh sáng đỏ của ngọn đèn dầu nó trông càng thêm phần tinh xảo, chói mắt.



Anh yêu thích không nỡ buông tay, không ngừng xoa xoa lên nó: "Ông chủ Trương thực am hiểu mấy thủ đoạn há miệng chờ sung ấy đấy, thủ đoạn âm hiểm không ai địch nổi. Còn thứ mà tôi am hiểu lại là mưu kế, xét về cờ bạc, tình trường ai cao tay hơn ai, ông chủ Trương đưa lời nhận định hơi sớm rồi đấy."



Ánh mắt Trương Thành Nam lộ ra vẻ trào phúng, hiểm ác như một con rắn độc đang lè lưỡi cảnh báo, âm trầm lạnh lẽo, thứ chất độc không có thuốc giải đang từ từ thấm vào cơ thể, mạnh mẽ tàn phá một thân thể hoàn mỹ, thương tích khắp nơi.



Tôi cảm thấy thật không dễ chịu gì khi phải đón nhận ánh mắt lạnh lùng ấy của anh, anh ta thực sự có năng lực dày vò, hành hạ tôi trong âm thầm lặng lẽ.



Ngay từ đầu mối quan hệ giữa tôi và anh đã là điều cấm kỵ thế nhưng anh vẫn cố chấp khiến cho điều cấm
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom