Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 154: Người không thể chỉ trông mặt mà bắt hình dong!
“Chiếc này đi, ký hợp đồng thôi!”
Thanh Vũ đã quay lại nhanh chóng, chỉ vào chiếc xe phía sau rồi nhìn nhân viên bán hàng.
Nhân viên bán hàng ngẩng đầu, liếc nhìn chiếc xe Thanh Vũ chọn, ánh mắt lập tức xem thường!
“Đi bên kia tìm người ký, sau đó đi nộp phí, đừng đến làm phiền tôi!”
Nhân viên bán hàng như ăn phải thuốc súng vậy, bộ dạng vô cùng khó gần!
Thanh Vũ nhướng mày, ánh mắt chợt lóe lên!
Nhưng Sở Bắc không nói gì, nên cô ấy vẫn nhịn xuống.
Mà lúc này, Sở Bắc từ trên ghế đứng dậy.
Mặt nhìn về phía nhân viên bán hàng, khóe miệng lạnh nhạt khẽ nhếch lên.
“Đối xử với khách hàng như cô thì tiệm này sớm muộn gì cũng đóng cửa!”
Nói xong, Sở Bắc lắc đầu, cũng chẳng buồn chấp nhặt với nhân viên bán hàng kia!
“Đổi người khác đi!”
“Đổi người? Anh nghĩ mình là ai? Nói đổi người là đổi người?”
“Lại nói nữa, tiệm tôi không mở được nữa thì liên quan gì đến anh?”
Thái độ nhân viên bán hàng vẫn như pháo đốt, lập tức đứng dậy, nói chuyện cũng chẳng còn dáng dấp mà nhân viên bán hàng nên có!
“To gan, cô có biết…”
Thanh Vũ nhíu mày, dám đối xử với tướng trấn quốc như vậy, đúng là to gan!
“Không sao!”
Sở Bắc khẽ lắc đầu, ngăn Thanh Vũ lại!
Anh không muốn so đo, nhưng nhân viên bán hàng kia vẫn cứ ăn thua với anh!
“Thế nào, hay là anh không phục? Anh đợi đi, tôi tìm người đến cho anh!”
Nói xong, tức tối lấy điện thoại ra, gọi một cuộc điện thoại!
“Tống Sơn, tốt nhất là ông mau qua đây đi, có người nguyền rủa cửa hàng ông mở không được nữa kìa!”
Nói xong, trực tiếp cúp điện thoại, khoanh tay trước ngực, cười như không cười nhìn Sở Bắc và Thanh Vũ!
“Mấy người đợi đi, tôi đã gọi chủ cửa hàng này ra rồi, có chuyện gì anh cứ nói với người ta đi!”
Trông dáng vẻ kiêu ngạo của cô gái, Sở Bắc và Thanh Vũ ít nhiều cũng có chút bất ngờ!
Một nhân viên bán hàng mà lại dám gọi thẳng tên của chủ à?
Khá thú vị!
Sở Bắc cũng không vội, khẽ cười ngồi xuống.
Thanh Vũ yên lặng đứng sau lưng Sở Bắc, bọn họ đều muốn xem xem, cô gái này có thể chơi được bao nhiêu trò nữa!
“Tống Y Nhiên, rốt cuộc muốn làm gì? Thật sự muốn đóng cửa cửa hàng xe tôi thì mới cam tâm sao?”
Không lâu sau, trước cửa cửa hàng xe truyền đến âm thanh tức giận!
Quay đầu lại nhìn, chỉ thấy một đôi vợ chồng mặc đồ vest, tuổi gần năm mươi đi đến.
Mà người nói, chính là người đàn ông kia.
Lúc này đang hổn hển nhìn cô nhân viên bán hàng trẻ tuổi, rõ ràng tức giận không thôi!
Mà ở bên cạnh, người phụ nữ trang điểm như một quý bà kéo tay áo ông ta, nhỏ giọng khuyên nhủ.
“Ông Tống, ông đừng vội, ông không nghe thấy vừa nãy Y Nhiên nói có người nguyền rủa ông sao? Không chừng là có người kiếm chuyện kìa?”
“Kiếm chuyện con khỉ! Bà không nghe thấy vừa nãy nó xưng hô với tôi thế nào sao? Mẹ hiền chiều con hư, đúng là bà chiều nó quá mà!”
Tống Sơn trừng mắt, rõ ràng tức giận không nhẹ!
Đối với chuyện này, Tống Y Nhiên chỉ bĩu môi, hoàn toàn không quan tâm!
Tống Sơn đành chịu, chỉ có thể làm ra vẻ mặt làm hòa nhìn Sở Bắc và Thanh Vũ!
“Hai vị, thật sự xin lỗi, đều là do tôi chiều hư con gái, đắc tội với hai vị rồi!”
“Hai vị nhìn trúng xe nào thì cứ việc chọn, tôi giảm giá mười phần trăm!”
Nghe thấy lời này, Sở Bắc khẽ cười, hóa ra là hai bố con, chẳng trách nhân viên bán hàng này lại tạo cảm giác kiêu kỳ hơn cả chủ nữa!
“Thú vị đấy, cách thức làm ăn của mấy người đúng thật là kỳ lạ!”
Nghe thấy Sở Bắc trêu chọc, Tống Sơn chỉ có thể cười theo.
“Hết cách rồi, con gái tôi đây bị chiều hư rồi, tuần trước mới giáng chứ từ giám đốc kinh doanh xuống nhân viên bán hàng!”
Nói rồi, vẫn không quên trừng con gái: “Tống Y Nhiên, đừng nghĩ là có mẹ con bảo vệ thì bố không trị được con!”
“Nếu ngay cả nhân viên bán hàng cũng làm không tốt thì bố cho con đi dọn nhà vệ sinh!”
Mà ông ta vừa quát lên, rõ ràng cũng chọc giận Tống Y Nhiên!
“Bố hét cái gì mà hét? Cửa hàng này là của nhà chúng ta, đợi bố chết rồi, sau này cũng là của con, tại sao con phải bắt đầu từ nhân viên bán hàng chứ? Như vậy không công bằng!”
“Con... con... con, con đúng là đồ bất hiếu!”
Vừa nói ra, Tống Sơn tức đến mặt mũi trắng nhợt, suýt nữa đã không thở nổi!
Ngay cả Sở Bắc và Thanh Vũ, cũng có chút không nhịn được.
Chuyện kỳ lạ năm nào cũng có, năm nay lại cực kỳ nhiều!
Sở Bắc cũng xem như đã nhìn quen thói đời, nhưng người luôn ngóng trông cha mẹ chết rồi kế thừa gia sản thì đúng là lần đầu anh gặp!
“Y Nhiên, con bớt nói hai câu đi!”
Quý bà kia lúc này cũng không nhìn được nữa, kéo tay áo con gái!
“Mẹ, mẹ cũng không nhìn xem bố đối xử với con thế nào? Tốt xấu gì con cũng là thiên kim đại tiểu thư, ông ấy lại để con làm nhân viên bán hàng? Đây là chuyện do người làm sao?”
Rõ ràng Tống Y Nhiên không phục trong lòng, giận dỗi như muốn phản bác!
“Hừ, ngay cả nhân viên bán hàng mà con còn làm không được, con còn có thể làm được gì? Muốn kế thừa sản nghiệp của bố, con nằm mơ đi!”
Tống Sơn cũng tức giận, giọng điệu cũng lớn hơn không ít!
“Sao con lại làm không tốt chứ?”
Tống Y Nhiên không phục hừ một tiếng, vẫn không quên liếc mắt trừng Sở Bắc!
“Anh ta chỉ là mua một chiếc Geely thôi, có gì cao quý mà cần tiếp đãi? Nếu anh ta mua Bentley, chắc chắn con sẽ tiếp đãi anh ta thật tốt!”
“Con, con, con... đúng là tức chết tôi rồi!”
Nghe thấy lời này, Tống Sơn suýt nữa đã tức chết rồi.
Ông ta để Tống Y Nhiên làm nhân viên bán hàng, chính là muốn rèn luyện tính cách cô ta.
Nhưng không ngờ, cái nết Tống Y Nhiên lại còn trở nên tệ hại hơn.
Mà Sở Bắc không ngờ lửa mâu thuẫn lại có thể dẫn đến tới chỗ mình, thoáng chốc anh cũng thấy dở khóc dở cười.
Sau lưng Sở Bắc, Thanh Vũ cũng cảm thấy bó tay.
“Theo ý cô thì chê tôi không mua nổi Bentley?”
Sở Bắc khẽ cười, giọng điệu ít nhiều có chút trêu đùa!
Thanh Vũ âm thầm lắc đầu, đối với Tống Y Nhiên cũng có chút cạn lời.
Người ta thường bảo không thể trông mặt mà bắt hình dong, đường đường là thần tướng trấn quốc, mà lại không mua nổi một chiếc xe sao?
Nói ra sợ rằng cũng chẳng ai tin!
“Thế nào, chẳng lẽ tôi nói sai rồi sao?”
Tống Y Nhiên bĩu môi, ra vẻ thì đúng là như vậy!
“Một tên nghèo kiết xác như anh, quần áo trên người cũng không hơn một trăm đồng nữa!”
“Anh cũng chỉ có thể ngắm nhìn Bentley thôi, còn muốn mua Bentley? Đúng là cười chết tôi rồi!”
Ha!
Đối với chuyện này, Sở Bắc cũng chỉ cười lạnh!
Đời người chính là như vậy, khi anh xem thường người khác.
Người khác cũng cùng lúc xem thường anh vô tri!
“Đủ rồi! Nếu con còn nói bậy nữa thì cút đi cho bố!”
Tống Sơn nhìn thấy vậy, tức đến mặt cũng xanh xao.
Khiến Tống Y Nhiên cũng bị dọa sợ run rẩy cả người, cúi thấp đầu, trong lòng vẫn tức giận như cũ.
“Chẳng phải chỉ là một tên nghèo kiết xác sao? Khách sáo với anh ta làm gì?”
Tống Sơn quát xong, lúc này mới cười xòa nhìn Sở Bắc!
“Cậu trai, thật sự rất xin lỗi, dù cậu thích chiếc nào thì tôi cũng đều giảm hai mươi phần trăm cho cậu! Cả sảnh trưng bày này, cậu cứ tùy ý chọn!”
“Thật sao?”
Sở Bắc khẽ cười, vẻ mặt có chút trêu đùa.
Không thể không nói, Tống Sơn này cũng rất biết làm ăn.
Nếu đã như vậy…
“Nếu ông chủ Tống đã nói như vậy thì tôi không khách khí nữa!”
Nói xong, Sở Bắc nhìn về phía Thanh Vũ, giọng điệu trêu chọc.
“Thanh Vũ, ông chủ đã giảm giá hai mươi phần trăm rồi thì chiếc Geely này không cần nữa, chúng ta xem xem Bentley đi!”
“Vâng, thưa cậu!”
Thanh Vũ gật đầu, nhẹ giọng đồng ý.
Ba người Tống Sơn đều có chút bất ngờ!
Thanh Vũ đã quay lại nhanh chóng, chỉ vào chiếc xe phía sau rồi nhìn nhân viên bán hàng.
Nhân viên bán hàng ngẩng đầu, liếc nhìn chiếc xe Thanh Vũ chọn, ánh mắt lập tức xem thường!
“Đi bên kia tìm người ký, sau đó đi nộp phí, đừng đến làm phiền tôi!”
Nhân viên bán hàng như ăn phải thuốc súng vậy, bộ dạng vô cùng khó gần!
Thanh Vũ nhướng mày, ánh mắt chợt lóe lên!
Nhưng Sở Bắc không nói gì, nên cô ấy vẫn nhịn xuống.
Mà lúc này, Sở Bắc từ trên ghế đứng dậy.
Mặt nhìn về phía nhân viên bán hàng, khóe miệng lạnh nhạt khẽ nhếch lên.
“Đối xử với khách hàng như cô thì tiệm này sớm muộn gì cũng đóng cửa!”
Nói xong, Sở Bắc lắc đầu, cũng chẳng buồn chấp nhặt với nhân viên bán hàng kia!
“Đổi người khác đi!”
“Đổi người? Anh nghĩ mình là ai? Nói đổi người là đổi người?”
“Lại nói nữa, tiệm tôi không mở được nữa thì liên quan gì đến anh?”
Thái độ nhân viên bán hàng vẫn như pháo đốt, lập tức đứng dậy, nói chuyện cũng chẳng còn dáng dấp mà nhân viên bán hàng nên có!
“To gan, cô có biết…”
Thanh Vũ nhíu mày, dám đối xử với tướng trấn quốc như vậy, đúng là to gan!
“Không sao!”
Sở Bắc khẽ lắc đầu, ngăn Thanh Vũ lại!
Anh không muốn so đo, nhưng nhân viên bán hàng kia vẫn cứ ăn thua với anh!
“Thế nào, hay là anh không phục? Anh đợi đi, tôi tìm người đến cho anh!”
Nói xong, tức tối lấy điện thoại ra, gọi một cuộc điện thoại!
“Tống Sơn, tốt nhất là ông mau qua đây đi, có người nguyền rủa cửa hàng ông mở không được nữa kìa!”
Nói xong, trực tiếp cúp điện thoại, khoanh tay trước ngực, cười như không cười nhìn Sở Bắc và Thanh Vũ!
“Mấy người đợi đi, tôi đã gọi chủ cửa hàng này ra rồi, có chuyện gì anh cứ nói với người ta đi!”
Trông dáng vẻ kiêu ngạo của cô gái, Sở Bắc và Thanh Vũ ít nhiều cũng có chút bất ngờ!
Một nhân viên bán hàng mà lại dám gọi thẳng tên của chủ à?
Khá thú vị!
Sở Bắc cũng không vội, khẽ cười ngồi xuống.
Thanh Vũ yên lặng đứng sau lưng Sở Bắc, bọn họ đều muốn xem xem, cô gái này có thể chơi được bao nhiêu trò nữa!
“Tống Y Nhiên, rốt cuộc muốn làm gì? Thật sự muốn đóng cửa cửa hàng xe tôi thì mới cam tâm sao?”
Không lâu sau, trước cửa cửa hàng xe truyền đến âm thanh tức giận!
Quay đầu lại nhìn, chỉ thấy một đôi vợ chồng mặc đồ vest, tuổi gần năm mươi đi đến.
Mà người nói, chính là người đàn ông kia.
Lúc này đang hổn hển nhìn cô nhân viên bán hàng trẻ tuổi, rõ ràng tức giận không thôi!
Mà ở bên cạnh, người phụ nữ trang điểm như một quý bà kéo tay áo ông ta, nhỏ giọng khuyên nhủ.
“Ông Tống, ông đừng vội, ông không nghe thấy vừa nãy Y Nhiên nói có người nguyền rủa ông sao? Không chừng là có người kiếm chuyện kìa?”
“Kiếm chuyện con khỉ! Bà không nghe thấy vừa nãy nó xưng hô với tôi thế nào sao? Mẹ hiền chiều con hư, đúng là bà chiều nó quá mà!”
Tống Sơn trừng mắt, rõ ràng tức giận không nhẹ!
Đối với chuyện này, Tống Y Nhiên chỉ bĩu môi, hoàn toàn không quan tâm!
Tống Sơn đành chịu, chỉ có thể làm ra vẻ mặt làm hòa nhìn Sở Bắc và Thanh Vũ!
“Hai vị, thật sự xin lỗi, đều là do tôi chiều hư con gái, đắc tội với hai vị rồi!”
“Hai vị nhìn trúng xe nào thì cứ việc chọn, tôi giảm giá mười phần trăm!”
Nghe thấy lời này, Sở Bắc khẽ cười, hóa ra là hai bố con, chẳng trách nhân viên bán hàng này lại tạo cảm giác kiêu kỳ hơn cả chủ nữa!
“Thú vị đấy, cách thức làm ăn của mấy người đúng thật là kỳ lạ!”
Nghe thấy Sở Bắc trêu chọc, Tống Sơn chỉ có thể cười theo.
“Hết cách rồi, con gái tôi đây bị chiều hư rồi, tuần trước mới giáng chứ từ giám đốc kinh doanh xuống nhân viên bán hàng!”
Nói rồi, vẫn không quên trừng con gái: “Tống Y Nhiên, đừng nghĩ là có mẹ con bảo vệ thì bố không trị được con!”
“Nếu ngay cả nhân viên bán hàng cũng làm không tốt thì bố cho con đi dọn nhà vệ sinh!”
Mà ông ta vừa quát lên, rõ ràng cũng chọc giận Tống Y Nhiên!
“Bố hét cái gì mà hét? Cửa hàng này là của nhà chúng ta, đợi bố chết rồi, sau này cũng là của con, tại sao con phải bắt đầu từ nhân viên bán hàng chứ? Như vậy không công bằng!”
“Con... con... con, con đúng là đồ bất hiếu!”
Vừa nói ra, Tống Sơn tức đến mặt mũi trắng nhợt, suýt nữa đã không thở nổi!
Ngay cả Sở Bắc và Thanh Vũ, cũng có chút không nhịn được.
Chuyện kỳ lạ năm nào cũng có, năm nay lại cực kỳ nhiều!
Sở Bắc cũng xem như đã nhìn quen thói đời, nhưng người luôn ngóng trông cha mẹ chết rồi kế thừa gia sản thì đúng là lần đầu anh gặp!
“Y Nhiên, con bớt nói hai câu đi!”
Quý bà kia lúc này cũng không nhìn được nữa, kéo tay áo con gái!
“Mẹ, mẹ cũng không nhìn xem bố đối xử với con thế nào? Tốt xấu gì con cũng là thiên kim đại tiểu thư, ông ấy lại để con làm nhân viên bán hàng? Đây là chuyện do người làm sao?”
Rõ ràng Tống Y Nhiên không phục trong lòng, giận dỗi như muốn phản bác!
“Hừ, ngay cả nhân viên bán hàng mà con còn làm không được, con còn có thể làm được gì? Muốn kế thừa sản nghiệp của bố, con nằm mơ đi!”
Tống Sơn cũng tức giận, giọng điệu cũng lớn hơn không ít!
“Sao con lại làm không tốt chứ?”
Tống Y Nhiên không phục hừ một tiếng, vẫn không quên liếc mắt trừng Sở Bắc!
“Anh ta chỉ là mua một chiếc Geely thôi, có gì cao quý mà cần tiếp đãi? Nếu anh ta mua Bentley, chắc chắn con sẽ tiếp đãi anh ta thật tốt!”
“Con, con, con... đúng là tức chết tôi rồi!”
Nghe thấy lời này, Tống Sơn suýt nữa đã tức chết rồi.
Ông ta để Tống Y Nhiên làm nhân viên bán hàng, chính là muốn rèn luyện tính cách cô ta.
Nhưng không ngờ, cái nết Tống Y Nhiên lại còn trở nên tệ hại hơn.
Mà Sở Bắc không ngờ lửa mâu thuẫn lại có thể dẫn đến tới chỗ mình, thoáng chốc anh cũng thấy dở khóc dở cười.
Sau lưng Sở Bắc, Thanh Vũ cũng cảm thấy bó tay.
“Theo ý cô thì chê tôi không mua nổi Bentley?”
Sở Bắc khẽ cười, giọng điệu ít nhiều có chút trêu đùa!
Thanh Vũ âm thầm lắc đầu, đối với Tống Y Nhiên cũng có chút cạn lời.
Người ta thường bảo không thể trông mặt mà bắt hình dong, đường đường là thần tướng trấn quốc, mà lại không mua nổi một chiếc xe sao?
Nói ra sợ rằng cũng chẳng ai tin!
“Thế nào, chẳng lẽ tôi nói sai rồi sao?”
Tống Y Nhiên bĩu môi, ra vẻ thì đúng là như vậy!
“Một tên nghèo kiết xác như anh, quần áo trên người cũng không hơn một trăm đồng nữa!”
“Anh cũng chỉ có thể ngắm nhìn Bentley thôi, còn muốn mua Bentley? Đúng là cười chết tôi rồi!”
Ha!
Đối với chuyện này, Sở Bắc cũng chỉ cười lạnh!
Đời người chính là như vậy, khi anh xem thường người khác.
Người khác cũng cùng lúc xem thường anh vô tri!
“Đủ rồi! Nếu con còn nói bậy nữa thì cút đi cho bố!”
Tống Sơn nhìn thấy vậy, tức đến mặt cũng xanh xao.
Khiến Tống Y Nhiên cũng bị dọa sợ run rẩy cả người, cúi thấp đầu, trong lòng vẫn tức giận như cũ.
“Chẳng phải chỉ là một tên nghèo kiết xác sao? Khách sáo với anh ta làm gì?”
Tống Sơn quát xong, lúc này mới cười xòa nhìn Sở Bắc!
“Cậu trai, thật sự rất xin lỗi, dù cậu thích chiếc nào thì tôi cũng đều giảm hai mươi phần trăm cho cậu! Cả sảnh trưng bày này, cậu cứ tùy ý chọn!”
“Thật sao?”
Sở Bắc khẽ cười, vẻ mặt có chút trêu đùa.
Không thể không nói, Tống Sơn này cũng rất biết làm ăn.
Nếu đã như vậy…
“Nếu ông chủ Tống đã nói như vậy thì tôi không khách khí nữa!”
Nói xong, Sở Bắc nhìn về phía Thanh Vũ, giọng điệu trêu chọc.
“Thanh Vũ, ông chủ đã giảm giá hai mươi phần trăm rồi thì chiếc Geely này không cần nữa, chúng ta xem xem Bentley đi!”
“Vâng, thưa cậu!”
Thanh Vũ gật đầu, nhẹ giọng đồng ý.
Ba người Tống Sơn đều có chút bất ngờ!
Bình luận facebook