Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 155-156
Chương 155: Có lầm hay không?
“Thưa cậu, cậu thật sự muốn xem Bentley sao?”
Tống Sơn hơi không chắc chắn hỏi.
Sở Bắc mặt không cảm xúc đứng nguyên tại chỗ: “Sao vậy, chẳng lẽ ông chủ Tống cũng cảm thấy tôi không mua nổi Bentley sao?”
Nghe thấy lời của Sở Bắc, Tống Sơn vội vàng xua xua tay, trên mặt lộ ra nụ cười lúng túng.
“Cậu hiểu lầm rồi, tôi chỉ là xác nhận lại với cậu, không có ý gì khác”.
Rõ ràng Tống Y Nhiên ở bên cạnh rất có ý kiến đối với Tống Sơn, thấy dáng vẻ này của đối phương, trong mắt không khỏi lộ vẻ khinh thường.
“Hừ, Tống Sơn, bố giả vờ cái gì chứ, cảm thấy anh ta không mua nổi thì cứ nói thẳng, làm bộ làm tịch như vậy, bố diễn cho ai xem?”
Nghe thấy lời của con gái, Tống Sơn tức đến độ sắc mặt lúc xanh lúc trắng.
Mặc dù vừa rồi ông ta thật sự nghĩ như vậy, nhưng là một người làm ăn, lời gì nên nói, lời gì không nên nói, ông ta hiểu rõ hơn bất kỳ người nào khác.
Đôi khi có mấy lời cứ giữ trong bụng là được, nếu như nói ra, khó tránh khỏi sẽ đắc tội với người ta.
Rõ ràng lời của Tống Y Nhiên đã đào một cái hố, hơn nữa còn là một cái hố rất lớn cho ông ta!
“Tống Y Nhiên, con… con thật sự càng ngày càng quá đáng rồi, tại sao bố lại có đứa con gái như con!”
Tống Sơn chỉ vào Tống Y Nhiên, tức đến cả người run rẩy.
“Có gì đâu, lời con nói vốn chính là sự thật”.
Tống Y Nhiên chẳng hề để ý hừ lạnh một tiếng, sau đó dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn về phía Sở Bắc.
“Với cái dáng vẻ nghèo kiết hủ lậu này của anh, vẫn nên mua Geely đi, xem Bentley chỉ lãng phí thời gian”.
Sở Bắc cũng không tức giận, mà lắc đầu cười, thản nhiên nói: “Sao cô biết là sẽ chỉ lãng phí thời gian chứ?”
“Thế mà còn phải hỏi sao?”
Tống Y Nhiên khinh bỉ liếc nhìn Sở Bắc, trong giọng nói tràn đầy coi thường: “Anh biết một chiếc Bentley bao nhiêu tiền không? Chỉ với cái dáng vẻ này của anh mà đòi xem Bentley, rõ ràng chính là phùng má giả làm người mập”.
Thanh Vũ hơi không vui, Chiến Thần là thân phận gì, lại có thể bị một cô nhóc làm nhục như vậy?
Cô đang định tiến lên nói chuyện thay Sở Bắc, lại bị Sở Bắc ngăn cản.
“Đợi lát nữa cô sẽ biết tôi có phải phùng má giả làm người mập hay không”.
Nói xong, anh không để ý đến Tống Y Nhiên nữa, mà dời mắt nhìn Tống Sơn.
“Ông chủ Tống, không biết, giảm hai mươi phần trăm mà ông vừa nói có còn tính hay không?”
Nghe thấy lời của Sở Bắc, khóe miệng Tống Sơn hơi co quắp.
Sở dĩ vừa rồi ông ta nói như vậy là bởi vì ông ta cũng cảm thấy, cho dù Sở Bắc mua xe thì cũng chỉ mua một chiếc xe giá rẻ mà thôi.
Xe giá rẻ, ông ta giảm hai mươi phần trăm, mặc dù hơi lỗ nhưng cũng không lỗ quá nhiều.
Nhưng mà, nếu như Sở Bắc thật sự muốn mua Bentley, sau khi giảm hai mươi phần trăm, số tiền sẽ ít hơn giá bán bình thường rất nhiều.
Cho dù là ông ta, trong lòng cũng khó tránh khỏi tiếc nuối.
Nhưng mà người làm ăn coi trọng giữ chữ tín, lời đã nói ra khỏi miệng, ông ta cũng chỉ có thể chấp nhận.
Nghĩ đến đây, ông ta nghiến răng nói ra: “Đương nhiên vẫn tính, cho dù cậu coi trọng chiếc xe nào ở nơi này của tôi, tôi đều giảm hai mươi phần trăm cho cậu”.
Sở Bắc cười gật đầu, nói: “Vậy thì xem Bentley đi, nhưng mà…”
Nói đến đây, anh dừng lại một chút, sau đó tiếp tục nói: “Tôi yêu cầu đổi một nhân viên tiêu thụ khác đến bán hàng cho tôi”.
Nghe thấy lời của Sở Bắc, Tống Y Nhiên lập tức không vui, sắc mặt chợt sầm lại.
“Anh có ý gì! Anh đang coi thường tôi?”
Sở Bắc lắc đầu, thản nhiên nói: “Cô Tống, thái độ của cô đã không còn thích hợp để tiếp tục phục vụ cho tôi nữa, tôi yêu cầu đổi một nhân viên tiêu thụ khác cũng không quá đáng đâu nhỉ?”
Tống Y Nhiên bị nói cho ngậm miệng không trả lời được, không biết nên nói gì cho phải.
Tống Sơn ở bên cạnh thấy vậy, vội vàng nói: “Được, cậu chờ một lát, tôi sắp xếp nhân viên tiêu thụ mới cho cậu”.
Nói xong ông ta gọi một cú điện thoại, không lâu sau, một cô gái trông trẻ tuổi trí thức vội vàng đi tới.
“Tổng giám đốc Tống, ông tìm tôi?”
Cô gái đi đến trước mặt Tống Sơn, tỏ vẻ cung kính nhìn Tống Sơn hỏi.
Tống Sơn gật đầu, chỉ vào Sở Bắc.
“Tiểu Ngô, cậu Sở muốn xem Bentley, cô giới thiệu cho anh ta đi”.
Cô gái nghe xong, bỗng nhiên sửng sốt.
Ngay sau đó, trong mắt cô ta lộ ra vẻ hưng phấn.
“Cảm ơn tổng giám đốc Tống, tôi nhất định sẽ dốc hết lòng hết dạ phục vụ cậu Sở thật tốt”.
Tống Y Nhiên ở bên cạnh nhìn thấy cảnh này, trong lòng càng tức giận, dứt khoát quay mặt đi.
Thoáng chốc, dưới sự hướng dẫn của Tống Sơn và nhân viên tiêu thụ Tiểu Ngô, đám người Sở Bắc đã đi đến khu Bentley.
“Thưa cậu, Bentley trong cửa hàng chúng tôi có rất nhiều kiểu dáng, không biết cậu có yêu cầu gì?”
Tiểu Ngô mỉm cười nhìn Sở Bắc.
Sở Bắc do dự một chút, khẽ lắc đầu: “Cô giới thiệu cho tôi đi, thích hợp cho phụ nữ lái là được”.
Tiểu Ngô nghe vậy, trong mắt toát vẻ hâm mộ.
Rõ ràng, cô ta đang hâm mộ người phụ nữ được Sở Bắc tặng xe, vậy mà có thể được người ta tặng chiếc xe đắt như vậy.
“Tiểu Ngô, cô ngơ ngẩn cái gì thế, mau giới thiệu cho cậu Sở đi”.
Tống Sơn thấy Tiểu Ngô ngẩn ra tại chỗ, vội vàng thúc giục.
Tiểu Ngô lấy lại tinh thần, hơi lúng túng nở nụ cười áy náy với Sở Bắc.
Sau đó, chỉ thấy cô ta hít sâu một hơi, đi đến trước một chiếc xe trông vô cùng độc đáo, giới thiệu cho Sở Bắc.
“Thưa cậu, nếu cậu muốn tặng xe cho phụ nữ, tôi đề cử chiếc Bentley Bentayga này, chiếc xe này giá cả vừa phải, dễ dàng sử dụng, tính năng ở các mặt đều vô cùng ổn định, định vị thị trường cũng là hướng tới chị em phụ nữ, nếu cậu dùng để tặng thì vô cùng thích hợp”.
Sở Bắc nghe vậy, trên mặt lộ ra nụ cười hài lòng.
“Được, vậy chiếc này đi, bao nhiêu tiền?”
Nghe thấy lời của Sở Bắc, trong mắt Tiểu Ngô xuất hiện vẻ ngạc nhiên và vui mừng khôn xiết.
Cô ta vốn cho rằng phải giới thiệu cả buổi thì Sở Bắc mới có thể đưa ra quyết định, lại không ngờ, cô ta mới giới thiệu chiếc đầu tiên mà Sở Bắc đã đồng ý rồi.
“Cậu Sở, hiện giờ ở chỗ của chúng tôi chiếc xe này có giá ưu đãi là hai triệu năm trăm nghìn, nếu như cậu chắc chắn muốn mua, bây giờ tôi dẫn cậu đi đăng ký thủ tục cho vay”.
Tiểu Ngô vừa dứt lời, Tống Y Nhiên ở bên cạnh lập tức nở nụ cười lạnh lùng.
“Thôi đi, chỉ với anh ta? Còn làm thủ tục cho vay, đây chính là hai triệu năm trăm nghìn đấy, cô nhìn dáng vẻ nghèo kiết hủ lậu này của anh ta đi, anh ta đủ tiêu chuẩn để làm thủ tục cho vay sao?”
Trong mắt Tống Sơn cũng lộ vẻ nghi ngờ.
Bentley là xe hạng sang, khi làm thủ tục cho vay, ngân hàng đều vô cùng cẩn thận, cũng kiểm tra cực kỳ nghiêm ngặt khả năng chi trả của khách hàng.
Nhìn cách ăn mặc của Sở Bắc, anh không giống khách hàng có khả năng chi trả tốt, chắc chắn không trả được nhiều tiền đặt cọc.
Nếu như khoản cho vay quá nhiều, mà khả năng chi trả bình thường, vậy sẽ rất khó thực hiện được khoản vay này.
Nghĩ tới đây, Tống Sơn cẩn thận hỏi: “Cậu Sở, thứ cho tôi mạo muội hỏi một câu, cậu có thể lấy ra bao nhiêu tiền đặt cọc?”
Tiền đặt cọc?
Sở Bắc lắc đầu.
“Tôi nghĩ các ông hiểu nhầm rồi, tôi muốn thanh toán toàn bộ tiền mua xe, không cần vay”.
Cái gì!
Nghe thấy lời của Sở Bắc, ngoài Thanh Vũ bên cạnh anh thì tất cả mọi người đều choáng váng.
Thanh toán toàn bộ tiền mua Bentley, có lầm hay không?
Chương 156: Của ăn của để!
“Cậu Sở, cậu, cậu chắc chắn mình không nói nhầm chứ, muốn trả toàn bộ một lần?”
Tống Sơn kinh ngạc một lúc mới định thần lại, có phần không tin nhìn Sở Bắc.
Dù sao đây cũng không phải con số nhỏ đâu!
Sở Bắc gật đầu.
“Đương nhiên! Thế nào, chẳng lẽ chỗ này của mọi người, không thể mua xe trả một lần sao?”
Tống Sơn vội lắc đầu, cười xòa nói: “Đương nhiên có thể, chỉ là, chiếc Bentley Bentayga này, sau khi làm giấy tờ xong, tính ra cũng phải gần hai triệu năm trăm nghìn tệ, cậu…”
Lời phía sau, Tống Sơn không nói gì thêm, bởi vì ông ta biết, Sở Bắc chắc chắn đã hiểu ý mình.
Sở Bắc lạnh nhạt cười, không hề bận tâm: “Tôi hiểu rồi, ông là sợ tôi không trả được nhiều tiền như vậy, đúng không?”
Tống Sơn nghe vậy, bất giác chợt xấu hổ, không biết nên nói với Sở Bắc thế nào.
Bởi vì vừa này, lời nói của ông ta đúng thực là muốn nói như vậy.
“Xì, tôi nói này Tống Sơn, ông sống như vậy có mệt hay không vậy, bộ dạng ông như vậy tôi cũng sốt ruột thay cho ông”.
Tống Y Nhiên ở bên cạnh vẻ mặt khinh thường liếc nhìn Tống Sơn, sau đó ánh mắt coi khinh liếc nhìn Sở Bắc.
“Anh nói không sai, chúng tôi là cảm thấy, anh căn bản không bỏ ra được hai triệu năm trăm nghìn”.
Sở Bắc cũng không buồn bực, khẽ cười, rồi lạnh nhạt lên tiếng: “Vậy nếu tôi lấy ra được thì sao?”
Tống Y Nhiên cười lạnh một tiếng, ánh mắt vẫn châm chọc: “Nếu anh có thể lấy được tiền, thì tôi sẽ nhận lỗi với anh”.
Rõ ràng, cô ta cũng không nghĩ là Sở Bắc thật sự có thể lấy ra được nhiều tiền như vậy.
“Được, chốt kèo!”
Sở Bắc lạnh nhạt nói một tiếng, sau đó nhìn Tống Sơn: “Ông chủ Tống, lúc trước ông hứa giảm giá hai mươi phần trăm cho tôi, chiếc Bentley này tính là hai triệu năm trăm nghìn, sau khi giảm hai mươi phần trăm thì còn hai triệu, đúng chứ?”
Nghe thấy lời của Sở Bắc, khóe miệng Tống Sơn cũng run rẩy.
Lúc này, ông ta thật sự hận không thể tự tát mình mấy cái, sao ông ta lại không nghĩ đến, một câu tùy tiện của ông ta lại khiến mình thất thoát đến năm trăm nghìn chứ.
Bây giờ, dù hối hận cũng không kịp rồi.
Ông ta hít sâu một hơi, cắn răng, gật đầu thật mạnh: “Không sai, trừ phần giảm thì chiếc xe này có giá hai triệu”.
Sở Bắc gật đầu, ra ý với Thanh Vũ, Thanh Vũ lập tức lấy một tấm thẻ ngân hàng đưa đến trước mặt Tiểu Ngô.
“Trong tiệm mấy người, chắc là có máy quẹt thẻ chứ?”
Tiểu Ngô định thần lại, vội gật đầu: “Có, anh đợi một lát, tôi sẽ đi lấy”.
Nói xong, cô ta lập tức quay người chạy chậm rời đi.
Nhìn thẻ ngân hàng trong tay Thanh Vũ, sắc mặt Tống Y Nhiên cũng trở nên lo lắng hơn,
Cô ta nhìn Sở Bắc chằm chằm một lúc rồi mới lên tiếng nói: “Anh thật sự có hai triệu?”
Sở Bắc khẽ cười, khẽ gật đầu: “Thế nào, hai triệu rất nhiều sao?”
Nghe thấy lời của Sở Bắc, Tống Y Nhiên lại càng lo lắng hơn, Sở Bắc chính là đang giả vờ, anh căn bản không lấy ra được hai triệu.
“Hừ, anh cứ giả vờ đi, để tôi coi anh có thể giả vờ được đến lúc nào, đợi lát nữa có máy POS rồi, nếu thẻ quẹt không ra tiền, tôi muốn xem anh làm thế nào?”
Vợ chồng Tống Sơn ở bên cạnh nghe thấy lời của con gái, ánh mắt nhìn Sở Bắc cũng trở nên có chút nghi hoặc.
Có lẽ thật sự như lời Tống Y Nhiên, Sở Bắc căn bản không có nhiều tiền như vậy.
Hành động vừa rồi của anh, rất có khả năng là để lòe mọi người.
Trong lúc mọi người đều có suy nghĩ riêng thì nhân viên bán hàng Tiểu Ngô thở hổn hển chạy về.
Trong tay ôm theo một máy POS.
“Cậu Sở, đây là quy trình mua xe và thủ tục giấy tờ, anh xem trước thử, nếu anh không có ý kiến gì thì bây giờ anh có thể quẹt thẻ rồi”.
Tiểu Ngô nói rồi đưa cuốn sổ hướng dẫn mua xe vào tay Sở Bắc.
Đương nhiên Sở Bắc không xem, anh đưa sổ cho Thanh Vũ.
Thanh Vũ mở cuốn sổ ra nhìn một lúc, sau đó vẻ mặt kính cẩn gật đầu với Sở Bắc.
“Được rồi, có thể rồi, quẹt thẻ đi”.
Thanh Vũ tiến lên một bước, đưa thẻ ngân hàng cho nhân viên Tiểu Ngô.
Tiểu Ngô nhận lấy thẻ, ở bên cạnh chuẩn bị quẹt thẻ.
Mấy người Tống Sơn và Tống Y Nhiên thấy vậy thì đều ngừng thở, hai mắt nhìn chằm chằm máy POS trong tay Tiểu Ngô.
Bọn họ muốn nhìn xem, thẻ của Sở Bắc, rốt cuộc có hai triệu hay không?
Tích!
Nhưng lúc này, âm thanh quét thẻ thành công đột nhiên vang lên.
Phù!
Nghe thấy âm thanh này, vợ chồng Tống Sơn và Tống Y Nhiên lập tức trừng lớn mắt.
Đây… Thẻ của Sở Bắc, thật sự có nhiều tiền như vậy?
Đó không phải là hai trăm đồng mà là hai triệu đấy, Sở Bắc lại có nhiều tiền đến vậy!
Tống Y Nhiên có phần không dám tin, vẻ mặt cô ta khó tin nhìn Tiểu Ngô, lớn tiếng hỏi.
“Tiểu Ngô, có phải cô quét không thành công không?”
Tiểu Ngô nhìn số dư còn lại của thẻ trên màn hình máy POS, ánh mắt chỉ còn mỗi vẻ kinh ngạc!
Vì vậy, cô ấy căn bản không nghe thấy lời của Tống Y Nhiên.
Mãi đến khi Tống Y Nhiên hỏi lại lần nữa, cô ấy mới định thần lại.
Chỉ thấy cô ấy nuốt nước bọt, âm thanh run rẩy nói: “Thẻ quẹt thành công rồi, hai triệu không thiếu một đồng, số tiền đã bị trừ, không xảy ra lỗi gì”.
Tống Y Nhiên có phần không dám tin, vẻ mặt thảng thốt: “Sao có thể, sao anh ta có thể có hai triệu chứ, Tiểu Ngô, chắc chắn cô làm sai rồi, đúng không?”
Tiểu Ngô cười khổ một tiếng, lắc đầu.
Nhất là khi cô ấy nhớ đến số dư còn lại của thể trên màn hình, quả thực không dám tin vào mắt mình.
Tiền trong thẻ ngân hàng của Sở Bắc, cả đời này cô ấy có nghĩ cũng không dám nghĩ!
Dù mua cả đại lý xe cũng đủ nữa!
“Không thể có sai sót, trong thẻ của cậu Sở không chỉ có hai triệu này, mà còn rất nhiều tiền”.
Rất nhiều tiền?
Ba người Tống Sơn đều ngây người, rất nhiều là bao nhiêu?
Sắc mặt Tống Y Nhiên khó coi, nhưng lại không cam tâm: “Trong thẻ anh ta có bao nhiêu tiền?”
Tiểu Ngô nghe vậy, lập tức có chút khó xử.
Con số đó quá lớn, vừa nãy cô ấy kinh ngạc không thôi, cũng không nhìn kỹ, nên căn bản không thể trả lời được Tống Y Nhiên.
Nhưng, cô ấy biết rõ tính cách Tống Y Nhiên.
Cô ấy biết, nếu cô ấy không nói, Tống Y Nhiên nhất định sẽ không bỏ qua, thậm chí sẽ ghi hận cả cô ấy.
Nghĩ đến đây, cô ấy hít sâu một hơi: “Số dư thẻ của cậu Sở hiện tại, cho dù mua cả showroom và toàn bộ xe của chúng ta, cũng còn dư dả!”
Cái gì?
Nghe thấy lời của Tiểu Ngô, ba người Tống Sơn lập tức trợn mắt há miệng.
Mua cả showroom xe mà còn dư?
Sở Bắc này chẳng lẽ thật sự có tiền như vậy?
Tống Sơn cố nén kinh ngạc trong lòng, vẻ mặt bình tĩnh nhìn Tiểu Ngô: “Tiểu Ngô, những lời vừa nãy cô nói là thật sao?”
Thấy Tống Sơn có phần không tin lời mình, Tiểu Ngô cười khổ một tiếng: “Tổng giám đốc Tống, chuyện như vậy thì sao tôi dám đùa được chứ, vừa nãy tôi nói đều là thật cả”.
Có Tiểu Ngô xác nhận, vẻ mặt vợ chồng Tống Sơn thoáng chốc trở nên hoảng sợ.
Còn Tống Y Nhiên, sắc mặt dần trở nên trắng nhợt.
Sở Bắc, cái tên không nổi bật gì mà lại thật sự có nhiều tiền như vậy?
Nghĩ đến lời bản thân từng nói với Sở Bắc, Tống Y Nhiên lập tức cảm thấy mặt nóng rát cả lên!
“Thưa cậu, cậu thật sự muốn xem Bentley sao?”
Tống Sơn hơi không chắc chắn hỏi.
Sở Bắc mặt không cảm xúc đứng nguyên tại chỗ: “Sao vậy, chẳng lẽ ông chủ Tống cũng cảm thấy tôi không mua nổi Bentley sao?”
Nghe thấy lời của Sở Bắc, Tống Sơn vội vàng xua xua tay, trên mặt lộ ra nụ cười lúng túng.
“Cậu hiểu lầm rồi, tôi chỉ là xác nhận lại với cậu, không có ý gì khác”.
Rõ ràng Tống Y Nhiên ở bên cạnh rất có ý kiến đối với Tống Sơn, thấy dáng vẻ này của đối phương, trong mắt không khỏi lộ vẻ khinh thường.
“Hừ, Tống Sơn, bố giả vờ cái gì chứ, cảm thấy anh ta không mua nổi thì cứ nói thẳng, làm bộ làm tịch như vậy, bố diễn cho ai xem?”
Nghe thấy lời của con gái, Tống Sơn tức đến độ sắc mặt lúc xanh lúc trắng.
Mặc dù vừa rồi ông ta thật sự nghĩ như vậy, nhưng là một người làm ăn, lời gì nên nói, lời gì không nên nói, ông ta hiểu rõ hơn bất kỳ người nào khác.
Đôi khi có mấy lời cứ giữ trong bụng là được, nếu như nói ra, khó tránh khỏi sẽ đắc tội với người ta.
Rõ ràng lời của Tống Y Nhiên đã đào một cái hố, hơn nữa còn là một cái hố rất lớn cho ông ta!
“Tống Y Nhiên, con… con thật sự càng ngày càng quá đáng rồi, tại sao bố lại có đứa con gái như con!”
Tống Sơn chỉ vào Tống Y Nhiên, tức đến cả người run rẩy.
“Có gì đâu, lời con nói vốn chính là sự thật”.
Tống Y Nhiên chẳng hề để ý hừ lạnh một tiếng, sau đó dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn về phía Sở Bắc.
“Với cái dáng vẻ nghèo kiết hủ lậu này của anh, vẫn nên mua Geely đi, xem Bentley chỉ lãng phí thời gian”.
Sở Bắc cũng không tức giận, mà lắc đầu cười, thản nhiên nói: “Sao cô biết là sẽ chỉ lãng phí thời gian chứ?”
“Thế mà còn phải hỏi sao?”
Tống Y Nhiên khinh bỉ liếc nhìn Sở Bắc, trong giọng nói tràn đầy coi thường: “Anh biết một chiếc Bentley bao nhiêu tiền không? Chỉ với cái dáng vẻ này của anh mà đòi xem Bentley, rõ ràng chính là phùng má giả làm người mập”.
Thanh Vũ hơi không vui, Chiến Thần là thân phận gì, lại có thể bị một cô nhóc làm nhục như vậy?
Cô đang định tiến lên nói chuyện thay Sở Bắc, lại bị Sở Bắc ngăn cản.
“Đợi lát nữa cô sẽ biết tôi có phải phùng má giả làm người mập hay không”.
Nói xong, anh không để ý đến Tống Y Nhiên nữa, mà dời mắt nhìn Tống Sơn.
“Ông chủ Tống, không biết, giảm hai mươi phần trăm mà ông vừa nói có còn tính hay không?”
Nghe thấy lời của Sở Bắc, khóe miệng Tống Sơn hơi co quắp.
Sở dĩ vừa rồi ông ta nói như vậy là bởi vì ông ta cũng cảm thấy, cho dù Sở Bắc mua xe thì cũng chỉ mua một chiếc xe giá rẻ mà thôi.
Xe giá rẻ, ông ta giảm hai mươi phần trăm, mặc dù hơi lỗ nhưng cũng không lỗ quá nhiều.
Nhưng mà, nếu như Sở Bắc thật sự muốn mua Bentley, sau khi giảm hai mươi phần trăm, số tiền sẽ ít hơn giá bán bình thường rất nhiều.
Cho dù là ông ta, trong lòng cũng khó tránh khỏi tiếc nuối.
Nhưng mà người làm ăn coi trọng giữ chữ tín, lời đã nói ra khỏi miệng, ông ta cũng chỉ có thể chấp nhận.
Nghĩ đến đây, ông ta nghiến răng nói ra: “Đương nhiên vẫn tính, cho dù cậu coi trọng chiếc xe nào ở nơi này của tôi, tôi đều giảm hai mươi phần trăm cho cậu”.
Sở Bắc cười gật đầu, nói: “Vậy thì xem Bentley đi, nhưng mà…”
Nói đến đây, anh dừng lại một chút, sau đó tiếp tục nói: “Tôi yêu cầu đổi một nhân viên tiêu thụ khác đến bán hàng cho tôi”.
Nghe thấy lời của Sở Bắc, Tống Y Nhiên lập tức không vui, sắc mặt chợt sầm lại.
“Anh có ý gì! Anh đang coi thường tôi?”
Sở Bắc lắc đầu, thản nhiên nói: “Cô Tống, thái độ của cô đã không còn thích hợp để tiếp tục phục vụ cho tôi nữa, tôi yêu cầu đổi một nhân viên tiêu thụ khác cũng không quá đáng đâu nhỉ?”
Tống Y Nhiên bị nói cho ngậm miệng không trả lời được, không biết nên nói gì cho phải.
Tống Sơn ở bên cạnh thấy vậy, vội vàng nói: “Được, cậu chờ một lát, tôi sắp xếp nhân viên tiêu thụ mới cho cậu”.
Nói xong ông ta gọi một cú điện thoại, không lâu sau, một cô gái trông trẻ tuổi trí thức vội vàng đi tới.
“Tổng giám đốc Tống, ông tìm tôi?”
Cô gái đi đến trước mặt Tống Sơn, tỏ vẻ cung kính nhìn Tống Sơn hỏi.
Tống Sơn gật đầu, chỉ vào Sở Bắc.
“Tiểu Ngô, cậu Sở muốn xem Bentley, cô giới thiệu cho anh ta đi”.
Cô gái nghe xong, bỗng nhiên sửng sốt.
Ngay sau đó, trong mắt cô ta lộ ra vẻ hưng phấn.
“Cảm ơn tổng giám đốc Tống, tôi nhất định sẽ dốc hết lòng hết dạ phục vụ cậu Sở thật tốt”.
Tống Y Nhiên ở bên cạnh nhìn thấy cảnh này, trong lòng càng tức giận, dứt khoát quay mặt đi.
Thoáng chốc, dưới sự hướng dẫn của Tống Sơn và nhân viên tiêu thụ Tiểu Ngô, đám người Sở Bắc đã đi đến khu Bentley.
“Thưa cậu, Bentley trong cửa hàng chúng tôi có rất nhiều kiểu dáng, không biết cậu có yêu cầu gì?”
Tiểu Ngô mỉm cười nhìn Sở Bắc.
Sở Bắc do dự một chút, khẽ lắc đầu: “Cô giới thiệu cho tôi đi, thích hợp cho phụ nữ lái là được”.
Tiểu Ngô nghe vậy, trong mắt toát vẻ hâm mộ.
Rõ ràng, cô ta đang hâm mộ người phụ nữ được Sở Bắc tặng xe, vậy mà có thể được người ta tặng chiếc xe đắt như vậy.
“Tiểu Ngô, cô ngơ ngẩn cái gì thế, mau giới thiệu cho cậu Sở đi”.
Tống Sơn thấy Tiểu Ngô ngẩn ra tại chỗ, vội vàng thúc giục.
Tiểu Ngô lấy lại tinh thần, hơi lúng túng nở nụ cười áy náy với Sở Bắc.
Sau đó, chỉ thấy cô ta hít sâu một hơi, đi đến trước một chiếc xe trông vô cùng độc đáo, giới thiệu cho Sở Bắc.
“Thưa cậu, nếu cậu muốn tặng xe cho phụ nữ, tôi đề cử chiếc Bentley Bentayga này, chiếc xe này giá cả vừa phải, dễ dàng sử dụng, tính năng ở các mặt đều vô cùng ổn định, định vị thị trường cũng là hướng tới chị em phụ nữ, nếu cậu dùng để tặng thì vô cùng thích hợp”.
Sở Bắc nghe vậy, trên mặt lộ ra nụ cười hài lòng.
“Được, vậy chiếc này đi, bao nhiêu tiền?”
Nghe thấy lời của Sở Bắc, trong mắt Tiểu Ngô xuất hiện vẻ ngạc nhiên và vui mừng khôn xiết.
Cô ta vốn cho rằng phải giới thiệu cả buổi thì Sở Bắc mới có thể đưa ra quyết định, lại không ngờ, cô ta mới giới thiệu chiếc đầu tiên mà Sở Bắc đã đồng ý rồi.
“Cậu Sở, hiện giờ ở chỗ của chúng tôi chiếc xe này có giá ưu đãi là hai triệu năm trăm nghìn, nếu như cậu chắc chắn muốn mua, bây giờ tôi dẫn cậu đi đăng ký thủ tục cho vay”.
Tiểu Ngô vừa dứt lời, Tống Y Nhiên ở bên cạnh lập tức nở nụ cười lạnh lùng.
“Thôi đi, chỉ với anh ta? Còn làm thủ tục cho vay, đây chính là hai triệu năm trăm nghìn đấy, cô nhìn dáng vẻ nghèo kiết hủ lậu này của anh ta đi, anh ta đủ tiêu chuẩn để làm thủ tục cho vay sao?”
Trong mắt Tống Sơn cũng lộ vẻ nghi ngờ.
Bentley là xe hạng sang, khi làm thủ tục cho vay, ngân hàng đều vô cùng cẩn thận, cũng kiểm tra cực kỳ nghiêm ngặt khả năng chi trả của khách hàng.
Nhìn cách ăn mặc của Sở Bắc, anh không giống khách hàng có khả năng chi trả tốt, chắc chắn không trả được nhiều tiền đặt cọc.
Nếu như khoản cho vay quá nhiều, mà khả năng chi trả bình thường, vậy sẽ rất khó thực hiện được khoản vay này.
Nghĩ tới đây, Tống Sơn cẩn thận hỏi: “Cậu Sở, thứ cho tôi mạo muội hỏi một câu, cậu có thể lấy ra bao nhiêu tiền đặt cọc?”
Tiền đặt cọc?
Sở Bắc lắc đầu.
“Tôi nghĩ các ông hiểu nhầm rồi, tôi muốn thanh toán toàn bộ tiền mua xe, không cần vay”.
Cái gì!
Nghe thấy lời của Sở Bắc, ngoài Thanh Vũ bên cạnh anh thì tất cả mọi người đều choáng váng.
Thanh toán toàn bộ tiền mua Bentley, có lầm hay không?
Chương 156: Của ăn của để!
“Cậu Sở, cậu, cậu chắc chắn mình không nói nhầm chứ, muốn trả toàn bộ một lần?”
Tống Sơn kinh ngạc một lúc mới định thần lại, có phần không tin nhìn Sở Bắc.
Dù sao đây cũng không phải con số nhỏ đâu!
Sở Bắc gật đầu.
“Đương nhiên! Thế nào, chẳng lẽ chỗ này của mọi người, không thể mua xe trả một lần sao?”
Tống Sơn vội lắc đầu, cười xòa nói: “Đương nhiên có thể, chỉ là, chiếc Bentley Bentayga này, sau khi làm giấy tờ xong, tính ra cũng phải gần hai triệu năm trăm nghìn tệ, cậu…”
Lời phía sau, Tống Sơn không nói gì thêm, bởi vì ông ta biết, Sở Bắc chắc chắn đã hiểu ý mình.
Sở Bắc lạnh nhạt cười, không hề bận tâm: “Tôi hiểu rồi, ông là sợ tôi không trả được nhiều tiền như vậy, đúng không?”
Tống Sơn nghe vậy, bất giác chợt xấu hổ, không biết nên nói với Sở Bắc thế nào.
Bởi vì vừa này, lời nói của ông ta đúng thực là muốn nói như vậy.
“Xì, tôi nói này Tống Sơn, ông sống như vậy có mệt hay không vậy, bộ dạng ông như vậy tôi cũng sốt ruột thay cho ông”.
Tống Y Nhiên ở bên cạnh vẻ mặt khinh thường liếc nhìn Tống Sơn, sau đó ánh mắt coi khinh liếc nhìn Sở Bắc.
“Anh nói không sai, chúng tôi là cảm thấy, anh căn bản không bỏ ra được hai triệu năm trăm nghìn”.
Sở Bắc cũng không buồn bực, khẽ cười, rồi lạnh nhạt lên tiếng: “Vậy nếu tôi lấy ra được thì sao?”
Tống Y Nhiên cười lạnh một tiếng, ánh mắt vẫn châm chọc: “Nếu anh có thể lấy được tiền, thì tôi sẽ nhận lỗi với anh”.
Rõ ràng, cô ta cũng không nghĩ là Sở Bắc thật sự có thể lấy ra được nhiều tiền như vậy.
“Được, chốt kèo!”
Sở Bắc lạnh nhạt nói một tiếng, sau đó nhìn Tống Sơn: “Ông chủ Tống, lúc trước ông hứa giảm giá hai mươi phần trăm cho tôi, chiếc Bentley này tính là hai triệu năm trăm nghìn, sau khi giảm hai mươi phần trăm thì còn hai triệu, đúng chứ?”
Nghe thấy lời của Sở Bắc, khóe miệng Tống Sơn cũng run rẩy.
Lúc này, ông ta thật sự hận không thể tự tát mình mấy cái, sao ông ta lại không nghĩ đến, một câu tùy tiện của ông ta lại khiến mình thất thoát đến năm trăm nghìn chứ.
Bây giờ, dù hối hận cũng không kịp rồi.
Ông ta hít sâu một hơi, cắn răng, gật đầu thật mạnh: “Không sai, trừ phần giảm thì chiếc xe này có giá hai triệu”.
Sở Bắc gật đầu, ra ý với Thanh Vũ, Thanh Vũ lập tức lấy một tấm thẻ ngân hàng đưa đến trước mặt Tiểu Ngô.
“Trong tiệm mấy người, chắc là có máy quẹt thẻ chứ?”
Tiểu Ngô định thần lại, vội gật đầu: “Có, anh đợi một lát, tôi sẽ đi lấy”.
Nói xong, cô ta lập tức quay người chạy chậm rời đi.
Nhìn thẻ ngân hàng trong tay Thanh Vũ, sắc mặt Tống Y Nhiên cũng trở nên lo lắng hơn,
Cô ta nhìn Sở Bắc chằm chằm một lúc rồi mới lên tiếng nói: “Anh thật sự có hai triệu?”
Sở Bắc khẽ cười, khẽ gật đầu: “Thế nào, hai triệu rất nhiều sao?”
Nghe thấy lời của Sở Bắc, Tống Y Nhiên lại càng lo lắng hơn, Sở Bắc chính là đang giả vờ, anh căn bản không lấy ra được hai triệu.
“Hừ, anh cứ giả vờ đi, để tôi coi anh có thể giả vờ được đến lúc nào, đợi lát nữa có máy POS rồi, nếu thẻ quẹt không ra tiền, tôi muốn xem anh làm thế nào?”
Vợ chồng Tống Sơn ở bên cạnh nghe thấy lời của con gái, ánh mắt nhìn Sở Bắc cũng trở nên có chút nghi hoặc.
Có lẽ thật sự như lời Tống Y Nhiên, Sở Bắc căn bản không có nhiều tiền như vậy.
Hành động vừa rồi của anh, rất có khả năng là để lòe mọi người.
Trong lúc mọi người đều có suy nghĩ riêng thì nhân viên bán hàng Tiểu Ngô thở hổn hển chạy về.
Trong tay ôm theo một máy POS.
“Cậu Sở, đây là quy trình mua xe và thủ tục giấy tờ, anh xem trước thử, nếu anh không có ý kiến gì thì bây giờ anh có thể quẹt thẻ rồi”.
Tiểu Ngô nói rồi đưa cuốn sổ hướng dẫn mua xe vào tay Sở Bắc.
Đương nhiên Sở Bắc không xem, anh đưa sổ cho Thanh Vũ.
Thanh Vũ mở cuốn sổ ra nhìn một lúc, sau đó vẻ mặt kính cẩn gật đầu với Sở Bắc.
“Được rồi, có thể rồi, quẹt thẻ đi”.
Thanh Vũ tiến lên một bước, đưa thẻ ngân hàng cho nhân viên Tiểu Ngô.
Tiểu Ngô nhận lấy thẻ, ở bên cạnh chuẩn bị quẹt thẻ.
Mấy người Tống Sơn và Tống Y Nhiên thấy vậy thì đều ngừng thở, hai mắt nhìn chằm chằm máy POS trong tay Tiểu Ngô.
Bọn họ muốn nhìn xem, thẻ của Sở Bắc, rốt cuộc có hai triệu hay không?
Tích!
Nhưng lúc này, âm thanh quét thẻ thành công đột nhiên vang lên.
Phù!
Nghe thấy âm thanh này, vợ chồng Tống Sơn và Tống Y Nhiên lập tức trừng lớn mắt.
Đây… Thẻ của Sở Bắc, thật sự có nhiều tiền như vậy?
Đó không phải là hai trăm đồng mà là hai triệu đấy, Sở Bắc lại có nhiều tiền đến vậy!
Tống Y Nhiên có phần không dám tin, vẻ mặt cô ta khó tin nhìn Tiểu Ngô, lớn tiếng hỏi.
“Tiểu Ngô, có phải cô quét không thành công không?”
Tiểu Ngô nhìn số dư còn lại của thẻ trên màn hình máy POS, ánh mắt chỉ còn mỗi vẻ kinh ngạc!
Vì vậy, cô ấy căn bản không nghe thấy lời của Tống Y Nhiên.
Mãi đến khi Tống Y Nhiên hỏi lại lần nữa, cô ấy mới định thần lại.
Chỉ thấy cô ấy nuốt nước bọt, âm thanh run rẩy nói: “Thẻ quẹt thành công rồi, hai triệu không thiếu một đồng, số tiền đã bị trừ, không xảy ra lỗi gì”.
Tống Y Nhiên có phần không dám tin, vẻ mặt thảng thốt: “Sao có thể, sao anh ta có thể có hai triệu chứ, Tiểu Ngô, chắc chắn cô làm sai rồi, đúng không?”
Tiểu Ngô cười khổ một tiếng, lắc đầu.
Nhất là khi cô ấy nhớ đến số dư còn lại của thể trên màn hình, quả thực không dám tin vào mắt mình.
Tiền trong thẻ ngân hàng của Sở Bắc, cả đời này cô ấy có nghĩ cũng không dám nghĩ!
Dù mua cả đại lý xe cũng đủ nữa!
“Không thể có sai sót, trong thẻ của cậu Sở không chỉ có hai triệu này, mà còn rất nhiều tiền”.
Rất nhiều tiền?
Ba người Tống Sơn đều ngây người, rất nhiều là bao nhiêu?
Sắc mặt Tống Y Nhiên khó coi, nhưng lại không cam tâm: “Trong thẻ anh ta có bao nhiêu tiền?”
Tiểu Ngô nghe vậy, lập tức có chút khó xử.
Con số đó quá lớn, vừa nãy cô ấy kinh ngạc không thôi, cũng không nhìn kỹ, nên căn bản không thể trả lời được Tống Y Nhiên.
Nhưng, cô ấy biết rõ tính cách Tống Y Nhiên.
Cô ấy biết, nếu cô ấy không nói, Tống Y Nhiên nhất định sẽ không bỏ qua, thậm chí sẽ ghi hận cả cô ấy.
Nghĩ đến đây, cô ấy hít sâu một hơi: “Số dư thẻ của cậu Sở hiện tại, cho dù mua cả showroom và toàn bộ xe của chúng ta, cũng còn dư dả!”
Cái gì?
Nghe thấy lời của Tiểu Ngô, ba người Tống Sơn lập tức trợn mắt há miệng.
Mua cả showroom xe mà còn dư?
Sở Bắc này chẳng lẽ thật sự có tiền như vậy?
Tống Sơn cố nén kinh ngạc trong lòng, vẻ mặt bình tĩnh nhìn Tiểu Ngô: “Tiểu Ngô, những lời vừa nãy cô nói là thật sao?”
Thấy Tống Sơn có phần không tin lời mình, Tiểu Ngô cười khổ một tiếng: “Tổng giám đốc Tống, chuyện như vậy thì sao tôi dám đùa được chứ, vừa nãy tôi nói đều là thật cả”.
Có Tiểu Ngô xác nhận, vẻ mặt vợ chồng Tống Sơn thoáng chốc trở nên hoảng sợ.
Còn Tống Y Nhiên, sắc mặt dần trở nên trắng nhợt.
Sở Bắc, cái tên không nổi bật gì mà lại thật sự có nhiều tiền như vậy?
Nghĩ đến lời bản thân từng nói với Sở Bắc, Tống Y Nhiên lập tức cảm thấy mặt nóng rát cả lên!