Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 256: Nhà họ Yến ở Danh Bắc
Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net
Chương 256: Nhà họ Yến ở Danh Bắc
Hai người Lương Thiếu Thu và Châu Thiên Bắc tức đến độ tải xanh mặt mày. Nhưng điều Uống Giang Cần nói là sự thật. "Uống Giang Cân, vậy tôi thì sao?" Rốt cuộc Âu Dương Chanh Kỳ cũng đứng lên: “Nhà họ Âu Dương ở Danh Nam sẽ ủng hộ Liễu Kiến Quốc về mọi mặt!" Cô ta vừa dứt lời, tất cả mọi người ai cũng vô cùng kinh hãi.
Nhà họ Âu Dương đã tỏ thái độ rồi!
Vốn dĩ, cho dù có ở thành phố Danh Nam thì các thế lực khác cũng không muốn ủng hộ Liễu Kiến Quốc, nhưng ngay khi Âu Dương Chanh Kỳ vừa tuyên bố xong, hầu hết các thế lực lớn nhỏ ở thành phố Danh Nam lại nói rằng sẽ ủng hộ cho Liễu Kiến Quốc!
Uông Giang Cần có thể không để nhà họ Châu và nhà họ Lương vào mắt, nhưng nhà họ Âu Dương lợi hại hơn nhà họ Uông rất nhiều!
Từ lúc Âu Dương Chanh Kỳ đứng về phía Tiêu Hào, Uống Giang Cần đã sớm đoán được Âu Dương Chanh Kỳ ra mặt giùm Tiêu Hào. "Em gái Chanh Kỳ à." Uông Giang Cần sầm mặt lại, hỏi: “Ủng hộ Liễu Kiến Quốc là ý kiến của riêng em, hay là ý của toàn bộ nhà họ Âu Dương vậy?" Âu Dương Chanh Kỳ đáp: "Anh đoán xem? Đại hội chủ tịch, mỗi một người đều phải chịu trách nhiệm cho lời mình đã nói. Ủng hộ nhà họ Tiêu không chỉ là ý của tôi mà còn là ý của toàn thể nhà họ Âu Dương!”
Rất nhiều người không thể hiểu nổi, rốt cuộc Tiêu Hào và Liễu Kiến Quốc gặp được vận chó gì mà sao có thể trèo lên được nhà họ Âu Dương chứ?
Đường Minh Tam đứng kế bên nãy giờ chau mày, rơi vào trầm tư.
Mặt mũi Uông Giang Cần ngày càng đen: “Em Chanh Kỳ, hai người chúng ta trước giờ luôn là bạn tốt của nhau, nhà họ Uông và nhà họ Âu Dương cũng có rất nhiều mối làm ăn trên thương trường. Nhà họ Âu Dương các em luôn bận rộn nhiều việc, đã nhiều năm qua chưa từng xuất đầu lộ diện, hôm nay vừa ra mặt đã đi một nước cờ như vậy là thật lòng muốn làm khó anh sao?"
Âu Dương Chanh Kỳ nói: "Nếu anh Uông đây không gây khó dễ cho người khác thì sao tôi phải làm anh Uông khó xử làm gì? Nếu anh Uông đã xem hai chúng ta là bạn bè, vậy sao không cho tôi chút mặt mũi, rút khỏi chuyện này đi?”
Uông Giang Cân sẽ không thoái nhượng: “Nếu là những chuyện khác, anh sẽ làm theo ý em Chanh Kỳ, nhưng chuyện này anh sẽ không nhường đâu. Việc cải cách thương mại của ba thành phố giao cho nhà họ Uông anh đây là thích hợp nhất."
Âu Dương Chanh Kỳ cười cười: “Tôi cảm thấy vẫn là nhà họ Âu Dương thích hợp hơn. Dù sao nhà họ Uông các anh không hơn được nhà họ Âu Dương chúng tôi."
Hiện tại, cục diện đã trở nên phức tạp gấp mấy lần
Không phải Liễu Kiến Quốc và Liễu Vĩnh cùng nhau tranh giành vị trí tổng hội trưởng hội thương mại nữa mà đã trực tiếp thăng cấp thành cuộc chiến chiếm quyền kiểm soát việc cải cách thương mại của ba thành phố giữa nhà họ Âu Dương và nhà họ Uông!
Khi hai người trò chuyện, những người khác không hề xen mồm vào, bởi vì họ không cùng một cấp bậc với hai người đó. Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất
Băng Sương cũng vui vẻ đứng xem kịch, Tiêu Hào cũng không mở miệng, anh đang quan sát xu hướng phát triển của thế cục.
Quản lý cùng với đám người của chủ tịch ba thành phố cũng sẽ không xía vào, bởi vì nếu không phải chuyện trong cùng một ngành, bọn họ sẽ không tham dự.
Cạnh tranh trong thường trường và cạnh tranh giữa những người quản lý vốn đã không liên quan gì mấy, ai cũng là người có chức quyền.
Giờ phút này, người có tâm tình phức tạp nhất chính là Liễu Kiến Quốc. Ông ta tham gia đại hội chủ tịch chỉ vì muốn trở thành trưởng phòng kĩ thuật và xây dựng của ba thành phố, cho dù không thành thì ít ra cũng bảo vệ được chức vị của bản thân.
Bây giờ ông ta lại bay lên thành người tranh đoạt vị trí tổng hội trưởng hội thương mại với ông trùm ba thành phố.
Âu Dương Chanh Kỳ tiếp tục uy hiếp: “Uống Giang Cân, tôi khuyên anh hãy từ bỏ đi. Dù là cứng đầu cứng hay mềm đấu mềm anh cũng không phải là đối thủ của tôi. Nếu so về thế lực và tài phú, nhà họ Uông của anh cũng không sánh bằng nhà tôi!"
Quả thật nhà họ Uông hơi kém hơn nhà họ Âu Dương trên mọi phương diện.
Nhưng Uông Giang Cần không hề sợ Âu Dương Chanh Kỳ, anh ta đã thương lượng xong với cậu Yến ở Danh Bắc rồi, tức một cái là giờ mà cậu Yến vẫn chưa đến!
Đúng lúc này, từ phía cửa chính có một người bước vào. Đó là một người thanh niên ăn mặc vô cùng sặc sỡ hoa hòe. Anh ta mặc một chiếc áo sơ mi màu hồng nhạt, một chiếc quần hoa đầy màu sắc, dưới chân đi một đôi giày da.
Thoạt trông đúng là bộ dạng điển hình của một đứa công tử thích ăn chơi, hơn nữa... cả người toàn là mùi rượu. Ở một nơi nghiêm trang như vầy, nhìn thật chẳng ra sao.
Khi Tiêu Hào nhìn thấy người này, ánh mắt anh híp lại. Cái tên trông cực kỳ lôi thôi lếch thếch này, thật ra lại là cường giả Tiên Thiên. "Cậu Yến, ha ha, rốt cuộc cậu cũng tới, tôi chờ cậu hơi lâu rồi đấy. Uống Giang Cần nhìn thấy người tới thì cười to hai tiếng, vội vàng bước lên nghênh đón nhiệt tình.
Người này chính là đứa con của Yến Tam Viên, nhà giàu thành phố Danh Bắc, Yến Mục Huy.
Các thế lực lớn chốn Danh Bắc đều bước tới chào đón, thế lực ở thành phố Danh Tây theo phía sau Uông Giang Cân cũng vội vàng chào mừng anh ta.
Người tới chào hỏi, người tới nịnh nọt, kẻ hùa theo, tất cả cùng tiến lên. "Được rồi, đều về chỗ hết đi!" Yến Mục Huy cực kỳ không thích trường hợp này: “Tôi chỉ có hứng thú với người đẹp, còn ông già như các ông thì không đâu. Mọi người ngồi xuống đi nào!”
Yến Mục Huy đã nói họ ngồi xuống, những người bước tới chào đón đều thối lui. "Em gái Chanh Kỳ!" Yến Mục Huy trước tiên nhìn thấy Âu Dương Chanh Kỳ đứng bên phía Tiêu Hào thì cất bước đi nhanh về phía đó.
Mặt mày Uống Giang Cần tối sầm lại.
Lúc này là lúc nào rồi, sao cậu còn không quên được bệnh cũ! "Em gái Chanh Kỳ, sao em lại ở đây? Nhìn thấy em anh thật sự rất vui đó. Ý cười niềm nở tràn khắp khuôn mặt Yến Mục Huy, trông cực kỳ nhiệt tình. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net
Sau đó, anh ta ngồi thẳng xuống chiếc ghế bên cạnh Âu Dương Chanh Kỳ. Âu Dương Chanh Kỳ cảm thấy có hơi không đúng, Yến
Mục Huy xuất hiện ở đây, nhất định là do Uống Giang Cần mời tới.
Cô ta biết, mặc dù trông Yến Mục Huy có vẻ như không đứng đắn, nhưng nếu đụng tới công việc, thì còn lợi hại hơn cả Uông Giang Cần.
Người nhà giàu ấy, không một ai có tài trí tầm thường, từ nhỏ bọn họ đã tiếp nhận nền giáo dục mạnh hơn hẳn người thường gấp mấy lần.
Âu Dương Chanh Kỳ là người tu võ, cô ta từng nghe ông nội nói rằng, sở dĩ nhà họ Yến trở thành nhà giàu có nhất ở thành phố Danh Bắc, phần lớn là dựa vào vũ lực mạnh mẽ.
Toàn bộ người nhà họ Yến, đều là tu võ giả. "Thì ra là anh Mục Huy" Âu Dương Chanh Kỳ cười nói: "Hôm nay ngọn gió nào đưa anh tới đây?" "Còn không phải là do Uống Giang Cần gọi anh tới sao" Yến Mục Huy thuận miệng nói: "Trước đó, khi Uông Giang Cần gọi điện cho anh, cậu ta nói hai người các em sao lại cãi nhau nhỉ? Hai người đang tranh giành quyền kiểm soát việc cải cách ba thành phố hả?” "Đúng vậy." Âu Dương Chanh Kỳ đi thẳng vào vấn đề, hỏi: “Anh Mục Huy, anh tới đây là để giúp Uông Giang Cần sao?" "Đó là đương nhiên." Yến Mục Huy cười nói: "Một tảng thịt lớn như vậy, đương nhiên anh cũng muốn cắn một miếng rồi. Nhưng mà chỉ cần em Chanh Kỳ đây đồng ý làm bạn gái của anh, anh sẽ lập tức thay đổi lập trường, đứng về phía em gái Chanh Kỳ liền." Yến Mục Huy thẳng mặt đùa giỡn ngả ngớn với Âu Dương Chanh Kỳ.
Trong lòng Âu Dương Chanh Kỳ vô cùng tức giận, nhưng cô ta không thể phát tác bây giờ được.
Âu Dương Chanh Kỳ nở nụ cười ôn nhu: “Anh Mục Huy, chỉ cần hôm nay anh đứng về phía em, em sẽ suy nghĩ một chút về chuyện làm bạn gái của anh" "Anh cũng muốn vậy lắm, nhưng anh sẽ không bị lừa đâu nha." Yến Mục Huy cười: "Em gái Chanh Kỳ, nếu anh là em, anh sẽ không nhúng tay vào chuyện ở đây, bằng không tí nữa sẽ khó xử cho anh lắm"
Uống Giang Cần không nhìn nổi nữa, đây là đại hội chủ tịch, không phải nơi để các người chim chuột nhau! Uông Giang Cần bước thẳng tới, lôi Yến Mục Huy đi.
Uống Giang Cân và Yến Mục Huy bước lên hàng đầu, nói với tất cả mọi người: "Tôi sẽ không giới thiệu lại cậu Yến cho mọi người, tôi tin ai cũng biết rồi. Cậu Yến là bạn bè của tôi, cũng là anh em tốt nhất của tôi. Dù tôi có làm cái gì, cậu Yến cũng sẽ đứng đằng sau ủng hộ tôi.
Yến Mục Huy ra vẻ ung dung, bình thản tiếp lời: "Cậu Uông nói không sai, cậu Uông là anh em của tôi, cậu ấy muốn làm cái gì, nhà họ Yến chúng tôi sẽ ủng hộ toàn lực. Nếu nhà họ Âu Dương chèn ép nhà họ Uông, Yến Mục Huy tôi đây nhất định sẽ không bàng quan đứng nhìn."
Dứt lời, Yến Mục Huy còn nhìn về phía Âu Dương Chanh kỳ thêm vài lần, anh ta mỉm cười.
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Chương 256: Nhà họ Yến ở Danh Bắc
Hai người Lương Thiếu Thu và Châu Thiên Bắc tức đến độ tải xanh mặt mày. Nhưng điều Uống Giang Cần nói là sự thật. "Uống Giang Cân, vậy tôi thì sao?" Rốt cuộc Âu Dương Chanh Kỳ cũng đứng lên: “Nhà họ Âu Dương ở Danh Nam sẽ ủng hộ Liễu Kiến Quốc về mọi mặt!" Cô ta vừa dứt lời, tất cả mọi người ai cũng vô cùng kinh hãi.
Nhà họ Âu Dương đã tỏ thái độ rồi!
Vốn dĩ, cho dù có ở thành phố Danh Nam thì các thế lực khác cũng không muốn ủng hộ Liễu Kiến Quốc, nhưng ngay khi Âu Dương Chanh Kỳ vừa tuyên bố xong, hầu hết các thế lực lớn nhỏ ở thành phố Danh Nam lại nói rằng sẽ ủng hộ cho Liễu Kiến Quốc!
Uông Giang Cần có thể không để nhà họ Châu và nhà họ Lương vào mắt, nhưng nhà họ Âu Dương lợi hại hơn nhà họ Uông rất nhiều!
Từ lúc Âu Dương Chanh Kỳ đứng về phía Tiêu Hào, Uống Giang Cần đã sớm đoán được Âu Dương Chanh Kỳ ra mặt giùm Tiêu Hào. "Em gái Chanh Kỳ à." Uông Giang Cần sầm mặt lại, hỏi: “Ủng hộ Liễu Kiến Quốc là ý kiến của riêng em, hay là ý của toàn bộ nhà họ Âu Dương vậy?" Âu Dương Chanh Kỳ đáp: "Anh đoán xem? Đại hội chủ tịch, mỗi một người đều phải chịu trách nhiệm cho lời mình đã nói. Ủng hộ nhà họ Tiêu không chỉ là ý của tôi mà còn là ý của toàn thể nhà họ Âu Dương!”
Rất nhiều người không thể hiểu nổi, rốt cuộc Tiêu Hào và Liễu Kiến Quốc gặp được vận chó gì mà sao có thể trèo lên được nhà họ Âu Dương chứ?
Đường Minh Tam đứng kế bên nãy giờ chau mày, rơi vào trầm tư.
Mặt mũi Uông Giang Cần ngày càng đen: “Em Chanh Kỳ, hai người chúng ta trước giờ luôn là bạn tốt của nhau, nhà họ Uông và nhà họ Âu Dương cũng có rất nhiều mối làm ăn trên thương trường. Nhà họ Âu Dương các em luôn bận rộn nhiều việc, đã nhiều năm qua chưa từng xuất đầu lộ diện, hôm nay vừa ra mặt đã đi một nước cờ như vậy là thật lòng muốn làm khó anh sao?"
Âu Dương Chanh Kỳ nói: "Nếu anh Uông đây không gây khó dễ cho người khác thì sao tôi phải làm anh Uông khó xử làm gì? Nếu anh Uông đã xem hai chúng ta là bạn bè, vậy sao không cho tôi chút mặt mũi, rút khỏi chuyện này đi?”
Uông Giang Cân sẽ không thoái nhượng: “Nếu là những chuyện khác, anh sẽ làm theo ý em Chanh Kỳ, nhưng chuyện này anh sẽ không nhường đâu. Việc cải cách thương mại của ba thành phố giao cho nhà họ Uông anh đây là thích hợp nhất."
Âu Dương Chanh Kỳ cười cười: “Tôi cảm thấy vẫn là nhà họ Âu Dương thích hợp hơn. Dù sao nhà họ Uông các anh không hơn được nhà họ Âu Dương chúng tôi."
Hiện tại, cục diện đã trở nên phức tạp gấp mấy lần
Không phải Liễu Kiến Quốc và Liễu Vĩnh cùng nhau tranh giành vị trí tổng hội trưởng hội thương mại nữa mà đã trực tiếp thăng cấp thành cuộc chiến chiếm quyền kiểm soát việc cải cách thương mại của ba thành phố giữa nhà họ Âu Dương và nhà họ Uông!
Khi hai người trò chuyện, những người khác không hề xen mồm vào, bởi vì họ không cùng một cấp bậc với hai người đó. Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất
Băng Sương cũng vui vẻ đứng xem kịch, Tiêu Hào cũng không mở miệng, anh đang quan sát xu hướng phát triển của thế cục.
Quản lý cùng với đám người của chủ tịch ba thành phố cũng sẽ không xía vào, bởi vì nếu không phải chuyện trong cùng một ngành, bọn họ sẽ không tham dự.
Cạnh tranh trong thường trường và cạnh tranh giữa những người quản lý vốn đã không liên quan gì mấy, ai cũng là người có chức quyền.
Giờ phút này, người có tâm tình phức tạp nhất chính là Liễu Kiến Quốc. Ông ta tham gia đại hội chủ tịch chỉ vì muốn trở thành trưởng phòng kĩ thuật và xây dựng của ba thành phố, cho dù không thành thì ít ra cũng bảo vệ được chức vị của bản thân.
Bây giờ ông ta lại bay lên thành người tranh đoạt vị trí tổng hội trưởng hội thương mại với ông trùm ba thành phố.
Âu Dương Chanh Kỳ tiếp tục uy hiếp: “Uống Giang Cân, tôi khuyên anh hãy từ bỏ đi. Dù là cứng đầu cứng hay mềm đấu mềm anh cũng không phải là đối thủ của tôi. Nếu so về thế lực và tài phú, nhà họ Uông của anh cũng không sánh bằng nhà tôi!"
Quả thật nhà họ Uông hơi kém hơn nhà họ Âu Dương trên mọi phương diện.
Nhưng Uông Giang Cần không hề sợ Âu Dương Chanh Kỳ, anh ta đã thương lượng xong với cậu Yến ở Danh Bắc rồi, tức một cái là giờ mà cậu Yến vẫn chưa đến!
Đúng lúc này, từ phía cửa chính có một người bước vào. Đó là một người thanh niên ăn mặc vô cùng sặc sỡ hoa hòe. Anh ta mặc một chiếc áo sơ mi màu hồng nhạt, một chiếc quần hoa đầy màu sắc, dưới chân đi một đôi giày da.
Thoạt trông đúng là bộ dạng điển hình của một đứa công tử thích ăn chơi, hơn nữa... cả người toàn là mùi rượu. Ở một nơi nghiêm trang như vầy, nhìn thật chẳng ra sao.
Khi Tiêu Hào nhìn thấy người này, ánh mắt anh híp lại. Cái tên trông cực kỳ lôi thôi lếch thếch này, thật ra lại là cường giả Tiên Thiên. "Cậu Yến, ha ha, rốt cuộc cậu cũng tới, tôi chờ cậu hơi lâu rồi đấy. Uống Giang Cần nhìn thấy người tới thì cười to hai tiếng, vội vàng bước lên nghênh đón nhiệt tình.
Người này chính là đứa con của Yến Tam Viên, nhà giàu thành phố Danh Bắc, Yến Mục Huy.
Các thế lực lớn chốn Danh Bắc đều bước tới chào đón, thế lực ở thành phố Danh Tây theo phía sau Uông Giang Cân cũng vội vàng chào mừng anh ta.
Người tới chào hỏi, người tới nịnh nọt, kẻ hùa theo, tất cả cùng tiến lên. "Được rồi, đều về chỗ hết đi!" Yến Mục Huy cực kỳ không thích trường hợp này: “Tôi chỉ có hứng thú với người đẹp, còn ông già như các ông thì không đâu. Mọi người ngồi xuống đi nào!”
Yến Mục Huy đã nói họ ngồi xuống, những người bước tới chào đón đều thối lui. "Em gái Chanh Kỳ!" Yến Mục Huy trước tiên nhìn thấy Âu Dương Chanh Kỳ đứng bên phía Tiêu Hào thì cất bước đi nhanh về phía đó.
Mặt mày Uống Giang Cần tối sầm lại.
Lúc này là lúc nào rồi, sao cậu còn không quên được bệnh cũ! "Em gái Chanh Kỳ, sao em lại ở đây? Nhìn thấy em anh thật sự rất vui đó. Ý cười niềm nở tràn khắp khuôn mặt Yến Mục Huy, trông cực kỳ nhiệt tình. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net
Sau đó, anh ta ngồi thẳng xuống chiếc ghế bên cạnh Âu Dương Chanh Kỳ. Âu Dương Chanh Kỳ cảm thấy có hơi không đúng, Yến
Mục Huy xuất hiện ở đây, nhất định là do Uống Giang Cần mời tới.
Cô ta biết, mặc dù trông Yến Mục Huy có vẻ như không đứng đắn, nhưng nếu đụng tới công việc, thì còn lợi hại hơn cả Uông Giang Cần.
Người nhà giàu ấy, không một ai có tài trí tầm thường, từ nhỏ bọn họ đã tiếp nhận nền giáo dục mạnh hơn hẳn người thường gấp mấy lần.
Âu Dương Chanh Kỳ là người tu võ, cô ta từng nghe ông nội nói rằng, sở dĩ nhà họ Yến trở thành nhà giàu có nhất ở thành phố Danh Bắc, phần lớn là dựa vào vũ lực mạnh mẽ.
Toàn bộ người nhà họ Yến, đều là tu võ giả. "Thì ra là anh Mục Huy" Âu Dương Chanh Kỳ cười nói: "Hôm nay ngọn gió nào đưa anh tới đây?" "Còn không phải là do Uống Giang Cần gọi anh tới sao" Yến Mục Huy thuận miệng nói: "Trước đó, khi Uông Giang Cần gọi điện cho anh, cậu ta nói hai người các em sao lại cãi nhau nhỉ? Hai người đang tranh giành quyền kiểm soát việc cải cách ba thành phố hả?” "Đúng vậy." Âu Dương Chanh Kỳ đi thẳng vào vấn đề, hỏi: “Anh Mục Huy, anh tới đây là để giúp Uông Giang Cần sao?" "Đó là đương nhiên." Yến Mục Huy cười nói: "Một tảng thịt lớn như vậy, đương nhiên anh cũng muốn cắn một miếng rồi. Nhưng mà chỉ cần em Chanh Kỳ đây đồng ý làm bạn gái của anh, anh sẽ lập tức thay đổi lập trường, đứng về phía em gái Chanh Kỳ liền." Yến Mục Huy thẳng mặt đùa giỡn ngả ngớn với Âu Dương Chanh Kỳ.
Trong lòng Âu Dương Chanh Kỳ vô cùng tức giận, nhưng cô ta không thể phát tác bây giờ được.
Âu Dương Chanh Kỳ nở nụ cười ôn nhu: “Anh Mục Huy, chỉ cần hôm nay anh đứng về phía em, em sẽ suy nghĩ một chút về chuyện làm bạn gái của anh" "Anh cũng muốn vậy lắm, nhưng anh sẽ không bị lừa đâu nha." Yến Mục Huy cười: "Em gái Chanh Kỳ, nếu anh là em, anh sẽ không nhúng tay vào chuyện ở đây, bằng không tí nữa sẽ khó xử cho anh lắm"
Uống Giang Cần không nhìn nổi nữa, đây là đại hội chủ tịch, không phải nơi để các người chim chuột nhau! Uông Giang Cần bước thẳng tới, lôi Yến Mục Huy đi.
Uống Giang Cân và Yến Mục Huy bước lên hàng đầu, nói với tất cả mọi người: "Tôi sẽ không giới thiệu lại cậu Yến cho mọi người, tôi tin ai cũng biết rồi. Cậu Yến là bạn bè của tôi, cũng là anh em tốt nhất của tôi. Dù tôi có làm cái gì, cậu Yến cũng sẽ đứng đằng sau ủng hộ tôi.
Yến Mục Huy ra vẻ ung dung, bình thản tiếp lời: "Cậu Uông nói không sai, cậu Uông là anh em của tôi, cậu ấy muốn làm cái gì, nhà họ Yến chúng tôi sẽ ủng hộ toàn lực. Nếu nhà họ Âu Dương chèn ép nhà họ Uông, Yến Mục Huy tôi đây nhất định sẽ không bàng quan đứng nhìn."
Dứt lời, Yến Mục Huy còn nhìn về phía Âu Dương Chanh kỳ thêm vài lần, anh ta mỉm cười.
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Bình luận facebook