• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Chính phi không bằng tiểu thiếp (2 Viewers)

  • Chương 98

– Ngươi cũng biết ngươi đang nói cái gì?

Thân hình Thẩm trắc phi run rẩy kịch liệt, chỉ vào Mộ Dung Thư giận dữ quát lên. Chuyện này là Thẩm quý phi làm, sao bỗng nhiên lại đổ lên đầu nàng! Đây không phải là Mộ Dung Thư muốn nhân cơ hội đối phó nàng chứ?

Thẩm quý phi sững sờ chỉ chốc lát, nhìn ý tứ Mộ Dung Thư thì dường như Thu Cúc chưa khai nàng ra? Không ngờ nha đầu kia cũng rất thức thời! Có điều … Nàng nhíu nhíu mày, nhìn thái độ của Mộ Dung Thư vẻ như muốn hướng về phía Nhu nhi, thế này thì không được!

Trong phòng, mấy nha đầu kinh hãi, thất thần nhìn Mộ Dung Thư, lại nhìn Thẩm trắc phi. Đặc biệt là Tú Ngọc, khuôn mặt nàng ta tràn ngập vẻ khó tin. Nàng luôn luôn hầu hạ bên cạnh Thẩm trắc phi, chuyện của Thẩm trắc phi hầu như do một tay nàng lo liệu. Mà nay nàng căn bản không biết chuyện này, vậy thì khẳng định Thẩm trắc phi không hề ám hại vương phi!

– Ngươi đừng vu oan cho ta! Dù ngươi là vương phi, ngươi cũng không có quyền nói xấu ta. Hạ nhân phủ Nam Dương Vương người nào không biết tính tình của ta? Nói ta hại ngươi, căn bản là chuyện vô lí!

Thẩm trắc phi lời lẽ đầy chính nghĩa nói. Chuyện không làm tất nhiên có thể hiên ngang mà nói.

Mộ Dung Thư cười lạnh một tiếng:

– Thẩm trắc phi đừng vội tức giận như thế. Bổn vương phi đã có thể nói ra lời này, tất nhiên là phải có bằng chứng rồi. Nếu ăn nói bừa bãi, đừng nói Thẩm trắc phi không phục, chính là Vương gia, quý phi nương nương cũng sẽ không thể dễ dàng tha cho bổn vương phi.

Mộ Dung Thư vừa dứt lời, người khắp phòng đều nhìn nàng chằm chằm. Có bằng chứng ư?

Trong lòng Thẩm trắc phi lộp bộp một chút, nhìn về phía Thẩm quý phi, tim đập liên hồi, có chút hoảng hốt. Chẳng lẽ khi đại tỷ làm chuyện này lại dùng danh nghĩa của nàng?

Ánh mắt sắc bén, âm u của Thẩm quý phi nhìn Mộ Dung Thư chằm chằm, nàng biết lúc này nàng phải lên tiếng.

– Xem ra đã nhiều ngày tuy rằng thân thể vương phi không khoẻ, vậy mà cũng không nhàn rỗi.

– Lời ấy sai rồi. Nếu lúc quý phi nương nương tôn kính đang mang thai mà có người muốn hạ độc hại thai nhi, cũng tính toán cho người cả đời vô sinh, người còn có thể nói một cách nhẹ nhàng như thế không? Người có thể tùy ý cho kẻ tiểu nhân xấu xa kia tính kế sau lưng mình không? Quý phi nương nương khoan hồng độ lượng, tâm địa Bồ Tát, có lẽ sẽ không so đo cùng kẻ tiểu nhân hèn hạ vô sỉ kia. Nhưng thần thiếp là người rất hẹp hòi lại yêu con, đúng như lời quý phi nương nương vừa nói, hài nhi trong bụng thần thiếp vô cùng quan trọng, sao có thể mặc cho người khác làm hại?

Mộ Dung Thư cười lạnh nói.

Trong giọng nói mang đầy ý châm chọc chửi rủa khiến hai người Thẩm quý phi và Thẩm trắc phi biến sắc.

Mộ Dung Thư đưa mắt liếc hai người một cái, tiếp tục nói:

– May mà trời xanh có mắt, rất nhanh đã tra được người hại thần thiếp. Thế nhưng, hiển nhiên Thẩm trắc phi không chịu nhận tội, như vậy, bổn vương phi đành dẫn người vào gặp Thẩm trắc phi, không ngại đối chất một chút.

Thẩm trắc phi và Thẩm quý phi sửng sốt, còn chưa nghĩ ra cách ứng phó, Mộ Dung Thư đã ra tay. Nếu để Thu Cúc khai ra Thẩm quý phi thì làm sao cho phải đây? Nhưng Thẩm trắc phi cũng không muốn đeo trên lưng tội danh ấy, nếu không chắc chắn rơi vào kết cục bị hưu. Lúc này Thẩm quý phi lại vô cùng bình tĩnh, xem như đã nghĩ ra cách ứng đối.

– Vân Mai, đưa Lưu chưởng quỹ của Hoà Nhân Đường vào nhà kề hỏi vài chuyện.

Mộ Dung Thư từ trên giường đứng lên, Hồng Lăng thấy thế lập tức giúp nàng thay quần áo.

Lưu chưởng quỹ của Hoà Nhân Đường? Thẩm trắc phi hoảng hốt liếc nhìn Mộ Dung Thư, lại đưa mắt về phía Tú Ngọc. Tú Ngọc quá bất ngờ, sợ hãi nhìn về phía Vân Mai đã xoay người đi ra ngoài.

Sao có thể như thế? Sắc mặt Tú Ngọc bỗng trắng bệch. Nàng chắc chắn chuyện mua thuốc ở chỗ Lưu chưởng quỹ không bị người khác phát hiện! Mỗi khi ra ngoài mua thuốc, nàng đều vô cùng cẩn thận, sao hôm nay lại bị vương phi phát hiện?

Lúc này Thẩm quý phi lại vô cùng hoang mang, nàng dùng ánh mắt chất vấn nhìn Thẩm trắc phi.

Nếu nói vừa rồi Thẩm trắc phi tỏ ra thờ ơ lạnh nhạt với hành vi của Mộ Dung Thư thì giờ đây đã bắt đầu bối rối! Nàng biết Tú Ngọc là có mua bán với Lưu chưởng quỹ của Hoà Nhân Đường.

Đối lập với thái độ bất an của hai người, Mộ Dung Thư có vẻ quá mức vân đạm phong khinh (
nhẹ nhàng ung dung).

Sau khi mặc quần áo chỉnh tề, nàng đứng trước bàn trang điểm xoay người nhìn về phía hai người:

– Quý phi nương nương, Thẩm trắc phi, chúng ta đi nhìn một chút, để xem thần thiếp có oan uổng Thẩm trắc phi hay không.

Nghe vậy, thân hình Thẩm trắc phi run lên, lúc đứng dậy hơi lảo đảo.

Mộ Dung Thư nhìn lướt qua sự kích động của nàng ta, cười nhạt nói:

– Thẩm trắc phi không cần sốt ruột, không chừng thật sự là hiểu lầm thì sao. Đừng nói Thẩm trắc phi cảm thấy phẫn nộ, chính bổn vương phi cũng không tin ngươi sẽ làm chuyện này đâu.

Thân hình Thẩm trắc phi vừa đứng vững lại run lên.

– Còn không biết rõ là chuyện gì, Nam Dương vương phi vẫn không nên sớm đưa ra nhận định.

Thẩm quý phi cau mày lạnh giọng nói.

Mộ Dung Thư nhíu mày, khẽ cười một tiếng, cũng không nói nữa. Đi ở phía trước hai người, Hồng Lăng nhanh mắt, lập tức tiến đến đỡ nàng.

– Ngươi canh chừng Thu Cúc tốt chứ?

Mộ Dung Thư dùng giọng nói chỉ hai người nghe được hỏi.

Hồng Lăng gật đầu.

– Nô tì để Thanh Bình canh chừng, đang chờ ở nhà kề, lúc này hẳn là nàng ta còn chưa biết chuyện xảy ra đâu.

Khi nàng biết được Thu Cúc hạ độc trong thức ăn của Vương phi thì vô cùng căm hận. Ngày thường Vương phi đối với các nàng vô cùng tốt, rất hiếm chủ tử nào được như thế. Vậy mà nàng ta lại phản bội vương phi! Cứ nghĩ đến là giận sôi lên.

Phía sau bọn họ, Thẩm quý phi và Thẩm trắc phi hai mặt nhìn nhau. Sắc mặt Thẩm trắc phi tái nhợt, thấp giọng dò hỏi:

– Đại tỷ, chuyện này phải làm sao đây?

– Rốt cuộc là ngươi đã làm chuyện ngu xuẩn gì thế?

Thẩm quý phi hạ giọng, ánh mắt độc ác, lạnh giọng hỏi.

Thẩm trắc phi cắn răng.

– Sau khi gả vào phủ Nam Dương Vương ba tháng, bụng muội vẫn không có động tĩnh gì bèn tìm đại phu đến khám. Đại phu nói muội vốn thể hàn, cần điều dưỡng mới có thể có thai. Lúc ấy trong vương phủ cũng có thiếp, muội không thể để các ả có con trước nên mới lén mua thuốc tránh thai cho bọn họ dùng.

Đây cũng là lí do vì sao trong phủ không ai mang thai. Nước cờ sai lầm nhất của nàng là đã quên cho Mộ Dung Thư uống thuốc, mới khiến nàng ta có thai!

Có điều tuy nàng hơi lo lắng, nhưng cũng không đến nỗi hoảng loạn. Kết quả là Mộ Dung Thư muốn làm gì? Người hạ độc nàng ta là Thẩm quý phi, không phải nàng! Như vậy, sao Mộ Dung Thư có thể tìm được Lưu chưởng quỹ?

Nghe vậy, đôi mày Thẩm quý phi càng cau chặt.. Ánh mắt lóe lên, nhìn Thẩm trắc phi, có chút tức giận, cắn răng thấp giọng mắng:

– Ngươi thật là hồ đồ!

– Không phải đại tỷ cũng thế ư?

Thẩm trắc phi không chịu thua kém trả lời. Các nàng là kẻ tám lạng người nửa cân đó thôi.

Thẩm quý phi cắn chặt răng, cúi đầu nhìn cái bụng bằng phẳng của mình. Hiện thời nàng có bầu, tất nhiên không thể mạo hiểm nữa. Nếu vạn bất đắc dĩ cũng chỉ có thể dùng thủ đoạn đặc biệt!

Nhà kề.

Ở trước cửa, Thu Cúc đứng mà trong lòng thấp thỏm không thôi. Từ sau hôm qua thì tâm thần nàng bắt đầu không yên, bây giờ nhìn thấy Lưu chưởng quỹ đợi ở nhà kề, tuy rằng không biết là có chuyện gì nhưng tim của nàng càng đập nhanh hơn.

Đứng ở bên người Thu Cúc, Thanh Bình nhìn dáng vẻ tâm thần không yên của nàng, thấp giọng nói:

– Thu Cúc, trong khoảng thời gian này có phải ngươi đã làm chuyện có lỗi với vương phi không?

Trong khoảng thời gian này Thu Cúc luôn tìm cớ ra phủ, thần thần bí bí, cũng hầu hạ vương phi không tốt. Vừa rồi Hồng Lăng lại cố ý dặn nàng, để nàng canh chừngThu Cúc, cho nên nàng liền đoán là Thu Cúc đã làm chuyện có lỗi với vương phi.

Thu Cúc mở lớn hai mắt, vẻ ổn trọng của ngày xưa bay đâu mất, trên mặt thoáng chút hoảng loạn, không khỏi lên giọng nói:

– Thanh Bình, ngươi có biết ngươi đang nói cái gì không?

Thanh Bình cắn môi cúi đầu xuống không nói.

Trong lòng Thu Cúc vô cùng bất an, có vẻ như ngay cả Thanh Bình đều nhìn thấu, khôn khéo như vương phi chẳng lẽ không phát giác được sao? Nếu vương phi đã biết thì phải làm thế nào đây? Nàng do dự một chút, đến lúc cho là mình không nên ở lại thì lập tức nói:

– Thanh Bình, ta đi tiểu.

– Không được, vương phi sẽ đến ngay. Chờ Hồng Lăng tỷ tỷ lại đây ngươi hãy đi.

Thanh Bình lập tức mở miệng ngăn cản.

– Ta rất vội. Vả lại vương phi cũng không thể đến trong chốc lát. Ta đi rồi về ngay.

Thu Cúc giả vờ muốn rời khỏi.

Thanh Bình giữ chặt cổ tay nàng, khuôn mặt thanh tú luôn luôn mang vẻ đáng yêu trở nên lạnh lùng.

– Ngày xưa Thu Cúc tỷ tỷ ổn trọng nhất, sao hôm nay lại vội vàng như thế? Thu Cúc tỷ tỷ đừng gấp, Thanh Bình nói, vương phi sẽ đến ngay. Nếu lúc này Thu Cúc tỷ tỷ bỏ đi, chẳng phải là thất trách ư?

Đang lúc Thu Cúc gần như tránh thoát Thanh Bình thì đoàn người Mộ Dung Thư đã đến. Sắc mặt nàng trắng bệch, trong lòng biết không cách nào thoát thân đành cúi đầu đứng im.

Từ xa Mộ Dung Thư đã nhìn thấy động tác nhỏ đó của Thu Cúc và Thanh Bình, khẽ nhếch môi, ẩn sau nụ cười rực rỡ là một tia lãnh ý.

Khi Thu Cúc cúi đầu cũng là lúc nhìn thấy Thẩm quý phi đi sau Mộ Dung Thư, lập tức khom người, trên mặt hiện ra vẻ bối rối.

Vì vậy lúc đoàn người đi tới trước cửa, Thu Cúc đang cúi gằm mặt, đầu sắp chạm ngực, không dám nhìn thẳng Mộ Dung Thư mà cũng không dám nhìn Thẩm quý phi đằng sau Mộ Dung Thư.

Thẩm quý phi lạnh lùng nhìn lướt qua Thu Cúc, đáy mắt hiện ra sát khí. Không ngờ nha đầu kia thật vô dụng! Chuyện đơn giản như vậy cũng làm không được! Nhìn dáng vẻ này thì hình như còn không biết chuyện gì xảy ra, hơn nữa Mộ Dung Thư dường như vẫn chưa thẩm vấn nàng ta, trách không được Mộ Dung Thư tưởng Nhu nhi gây ra!

Sau khi ném cho Thu Cúc một ánh mắt cảnh cáo, Thẩm quý phi dời tầm mắt, tảng đá lơ lửng nãy giờ như rơi xuống đất. Chỉ cần Thu Cúc không mở miệng, như vậy hết thảy đều dễ rồi!

Tuy Thẩm trắc phi chưa hề gặp qua Lưu chưởng quỹ nhưng khi nhìn thấy một người đàn ông ngồi đợi trong nhà kề liền biết đó chính là ông ta! Lại bắt gặp Tú Ngọc biến sắc khi nhìn thấy người này thì trong lòng càng thêm chắc chắn!

– Sao cứ im lặng đứng ở cửa làm gì? Đều lên tiếng nói chuyện đi chứ.

Mộ Dung Thư quay đầu nhìn mấy người cười nói. Tiếp đó lại nói với Thu Cúc đang không ngừng run rẩy:

– Thu Cúc, vào nhà hầu hạ đi. Thanh Bình, ngươi ở bên ngoài trông chừng.

– Vâng.

Thu Cúc vàThanh Bình cùng đáp. Thu Cúc rất không yên lòng. Hiện giờ nàng thật không biết là có chuyện gì, kết quả vương phi nghe phong thanh cái gì sao? Hoặc là vương phi căn bản cái gì cũng không biết, chẳng qua là nàng có tật giật mình?

Mỗi người một tâm tư tiến vào nhà kề.

Lưu chưởng quỹ đang dùng trà, vừa nhìn thấy đoàn người tiến vào thì đặt chén trà xuống, nhờ Mã hộ vệ bên cạnh nhắc nhở, lập tức đứng lên nói:

– Tiểu nhân tham kiến quý phi nương nương, Nam Dương vương phi, Thẩm trắc phi.

– Không cần đa lễ.

Ba người đồng thời đáp.

Khi Lưu chưởng quỹ ngẩng đầu nhìn thấy Tú Ngọc đứng phía sau Thẩm trắc phi thì nhất thời sửng sốt.

Bắt gặp vẻ mặt của hắn, Mộ Dung Thư cười nhạt nói:

– Lưu chưởng quỹ ngồi xuống đi. Bổn vương phi mời ngươi tới, chủ yếu là có chút nghi vấn muốn hỏi rõ ràng. Ngươi chỉ cần nếu biết thì không được giấu diếm, vậy thì sẽ không bị liên luỵ đến lao tù gì cả.

– Vâng. Tiểu nhân hiểu được.

Sau khi mọi người ngồi xuống, Mộ Dung Thư nhìn quanh bốn phía, ánh mắt mang ý cười rơi vào trên người Thẩm trắc phi, nói:

– Bổn vương phi không lãng phí thời gian của mọi người, đi thẳng vào vấn đề vậy. Chuyện Thẩm trắc phi không thể mang thai chỉ sợ mọi người đều biết đúng không? Thế nhưng, nhìn lại vương phủ trong ba năm nay, bốn người thiếp thất ở Bắc Viên cũng không có con cái gì, vốn tưởng do ít có cơ hội thị tẩm, cũng không ai nghĩ nhiều. Nhưng thật không ngờ, mọi chuyện đều không phải như thế. Thật ra là có người âm thầm kê đơn. Nếu bổn vương phi không nhớ lầm, một năm trước, Tam phu nhân từng có thai một lần, cũng không biết là nguyên nhân gì, thế nhưng thai nhi vừa ba tháng thì cũng là lúc không giữ được nữa.
Truyện đang hot:
Tình Nhân Đẳng Cấp Thế Giới
Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Cám ơn các bạn đọc đã ủng hộ
Top truyện hay nhất do độc giả bình chọn trên Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom