Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1744
Chương 1744
Lúc trợ lý bước vào, trông thấy chủ tịch Linh đang ngồi trên ghế cười tươi như hoa, xinh đẹp vô cùng.
Đến một cô gái như cô ta nhìn còn không kìm được rung động, huống gì đàn ông?
Lúc này, Nguyễn Khánh Linh phát hiện ra cô ta, cô hơi ngại ngùng. Dáng vẻ vừa rồi của mình không bị trợ lý nhìn thấy chứ?
Lúc trước trợ lý của Nguyễn Khánh Linh là Amber, nhưng mà sau này bởi vì Phạm Nhật Minh ghen, cộng thêm việc cô cũng hiểu được năng lực Amber mà chỉ làm trợ lý cô thật quá lãng phí tài năng nên đã điều anh ta đến bộ phận khác, cô lại tự tìm một nữ trợ lý mới.
Nguyễn Khánh Linh khẽ ho một tiếng, hỏi: “Có chuyện gì vậy?”
Trợ lý liền vội vàng bước đến. Nguyễn Khánh Linh để ý thấy trong tay cô ta có mang theo một cái giỏ, bên trong hình như có thứ gì đó.
Trợ lý nói: “Chủ tịch Linh, vừa rồi có người đưa tới cái này, nói là đưa cho cô.”
“Là cái gì vậy?”
Nguyễn Khánh Linh hỏi.
“Là củ năng.”
Lúc trợ lý nói, mắt lấp lánh giống như người được cho là cô ta vậy.
Nguyễn Khánh Linh nghĩ đến vừa rồi Phạm Nhật Minh gửi tin nhắn cho cô, anh nói chuyện ăn, liệu có phải là giỏ củ năng này chăng?
Lúc này, cô lại trông thấy vẻ mặt cô bé trợ lý sáng ngời, nhìn giỏ củ năng không chớp mắt. Nguyễn Khánh Linh chỉ cảm thấy cô ta đáng yêu, liền cười nói: “Em đi rửa, lột vỏ, rồi gọi mấy người ở ngoài vào, chúng ta cùng ăn.”
“Dạ! Cám ơn chủ tịch Linh!”
Cô bé trợ lý phấn khởi đồng ý, sau đó cầm giỏ đi ra.
Vào lúc trợ lý đi rửa củ năng, Nguyễn Khánh Linh cũng đã gửi hết những ảnh đã chọn cho quản lý bộ phận truyền thông. Không lâu sau đó, trợ lý bưng chén đĩa vào.
Bên ngoài, các nhân viên thích ăn củ năng cũng đến.
Do bình thường Nguyễn Khánh Linh rất hoà thuận với các cô. Các cô cũng biết vị sếp này không hề giống kiểu sếp bá đạo không coi ai ra gì, trái lại cô rất thân thiện, cho nên vừa nghe nói ở chỗ chủ tịch Linh có củ năng, các cô đương nhiên háo hức vào ăn.
Trợ lý bê một cái bàn lớn vào, vây quanh là một đám người ngồi trên ghế salon, trên bàn để sẵn mấy đĩa củ năng lột vỏ rửa sạch sẽ.
Nguyễn Khánh Linh thấy các cô thích ăn nên cô cũng ăn có hai củ.
Có điều cô thật sự không thích ăn thứ này, vì vậy sau khi ăn hai củ cũng không đụng tới nữa, hơn phân nửa năn rơi vào trong bụng cô bé trợ lý kia.
Đang lúc mọi người ăn vui vẻ, Lăng Huyền đến tìm Nguyễn Khánh Linh.
“Lăng Huyền!” Nguyễn Khánh Linh nhìn thấy cô ấy cũng không bất ngờ, gọi cô ấy tới ăn năn: “Mau tới đây ăn trái cây này.”
Ai ngờ khi Lăng Huyền đi tới, vừa nhìn thấy những củ năng đó, sắc mặt cô ấy bỗng thay đổi.
Thấy vậy, Nguyễn Khánh Linh cũng bị dọa một phen. Không biết đã xảy ra chuyện gì, cô vừa định hỏi, Lăng Huyền đã kéo cô vào một góc của căn phòng. Cô ấy còn khóa trái cửa nữa.
Sự im lặng bao trùm cả căn phòng.
Nguyễn Khánh Linh bối rối hỏi: “Lăng Huyền, sao thế?”
Lăng Huyền nhíu mày, nhìn cô nói: “Khánh Linh, cậu đã ăn củ đó chưa?”
Lúc trợ lý bước vào, trông thấy chủ tịch Linh đang ngồi trên ghế cười tươi như hoa, xinh đẹp vô cùng.
Đến một cô gái như cô ta nhìn còn không kìm được rung động, huống gì đàn ông?
Lúc này, Nguyễn Khánh Linh phát hiện ra cô ta, cô hơi ngại ngùng. Dáng vẻ vừa rồi của mình không bị trợ lý nhìn thấy chứ?
Lúc trước trợ lý của Nguyễn Khánh Linh là Amber, nhưng mà sau này bởi vì Phạm Nhật Minh ghen, cộng thêm việc cô cũng hiểu được năng lực Amber mà chỉ làm trợ lý cô thật quá lãng phí tài năng nên đã điều anh ta đến bộ phận khác, cô lại tự tìm một nữ trợ lý mới.
Nguyễn Khánh Linh khẽ ho một tiếng, hỏi: “Có chuyện gì vậy?”
Trợ lý liền vội vàng bước đến. Nguyễn Khánh Linh để ý thấy trong tay cô ta có mang theo một cái giỏ, bên trong hình như có thứ gì đó.
Trợ lý nói: “Chủ tịch Linh, vừa rồi có người đưa tới cái này, nói là đưa cho cô.”
“Là cái gì vậy?”
Nguyễn Khánh Linh hỏi.
“Là củ năng.”
Lúc trợ lý nói, mắt lấp lánh giống như người được cho là cô ta vậy.
Nguyễn Khánh Linh nghĩ đến vừa rồi Phạm Nhật Minh gửi tin nhắn cho cô, anh nói chuyện ăn, liệu có phải là giỏ củ năng này chăng?
Lúc này, cô lại trông thấy vẻ mặt cô bé trợ lý sáng ngời, nhìn giỏ củ năng không chớp mắt. Nguyễn Khánh Linh chỉ cảm thấy cô ta đáng yêu, liền cười nói: “Em đi rửa, lột vỏ, rồi gọi mấy người ở ngoài vào, chúng ta cùng ăn.”
“Dạ! Cám ơn chủ tịch Linh!”
Cô bé trợ lý phấn khởi đồng ý, sau đó cầm giỏ đi ra.
Vào lúc trợ lý đi rửa củ năng, Nguyễn Khánh Linh cũng đã gửi hết những ảnh đã chọn cho quản lý bộ phận truyền thông. Không lâu sau đó, trợ lý bưng chén đĩa vào.
Bên ngoài, các nhân viên thích ăn củ năng cũng đến.
Do bình thường Nguyễn Khánh Linh rất hoà thuận với các cô. Các cô cũng biết vị sếp này không hề giống kiểu sếp bá đạo không coi ai ra gì, trái lại cô rất thân thiện, cho nên vừa nghe nói ở chỗ chủ tịch Linh có củ năng, các cô đương nhiên háo hức vào ăn.
Trợ lý bê một cái bàn lớn vào, vây quanh là một đám người ngồi trên ghế salon, trên bàn để sẵn mấy đĩa củ năng lột vỏ rửa sạch sẽ.
Nguyễn Khánh Linh thấy các cô thích ăn nên cô cũng ăn có hai củ.
Có điều cô thật sự không thích ăn thứ này, vì vậy sau khi ăn hai củ cũng không đụng tới nữa, hơn phân nửa năn rơi vào trong bụng cô bé trợ lý kia.
Đang lúc mọi người ăn vui vẻ, Lăng Huyền đến tìm Nguyễn Khánh Linh.
“Lăng Huyền!” Nguyễn Khánh Linh nhìn thấy cô ấy cũng không bất ngờ, gọi cô ấy tới ăn năn: “Mau tới đây ăn trái cây này.”
Ai ngờ khi Lăng Huyền đi tới, vừa nhìn thấy những củ năng đó, sắc mặt cô ấy bỗng thay đổi.
Thấy vậy, Nguyễn Khánh Linh cũng bị dọa một phen. Không biết đã xảy ra chuyện gì, cô vừa định hỏi, Lăng Huyền đã kéo cô vào một góc của căn phòng. Cô ấy còn khóa trái cửa nữa.
Sự im lặng bao trùm cả căn phòng.
Nguyễn Khánh Linh bối rối hỏi: “Lăng Huyền, sao thế?”
Lăng Huyền nhíu mày, nhìn cô nói: “Khánh Linh, cậu đã ăn củ đó chưa?”
Bình luận facebook