Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1746
Chương 1746
Thứ mà Phạm Nhật Minh gửi là một món ăn nhẹ, là thứ mà gần đây sau khi Nguyễn Khánh Linh mang thai mới thích. Hơn nữa nó tốt cho em bé nên Phạm Nhật Minh cho phép cô ấy ăn. Không những vậy, nhớ kỹ những gì cô ấy thích ăn, còn đặc biệt mua cho cô và mang tới đây.
Nguyễn Khánh Linh và Lăng Huyền cùng chia cho nhau.
Lúc hai người ăn, Nguyễn Khánh Linh mới nhớ ra, hỏi cô ấy: “Mà này, sao hôm nay cậu lại ở đây?”
Trước đó Lăng Huyền chỉ nói trên điện thoại rằng cô ấy sẽ đến đây chứ không nói cụ thể là có chuyện gì.
Vừa rồi vì chuyện củ năn mà cô không kịp hỏi nên thừa dịp lúc này hỏi.
Lăng Huyền đột nhiên bật cười, trên mặt lộ ra vẻ ngượng ngùng hiếm thấy, cô ấy nói: “Lần này tớ đến là muốn cậu cùng tớ đi thử đồ cưới.”
“Thử đồ cưới?”
Nguyễn Khánh Linh nghe xong, trong lòng vừa ngạc nhiên vừa vui mừng.
“Xem trí nhớ của tớ này, tớ đã quên các cậu sắp kết hôn.”
Lăng Huyền nghe vậy cũng không trách cô, chỉ cười trêu chọc: “Nghe nói mang thai một cái là ngốc ba năm đấy nhé.”
“Biến đi.”
Nguyễn Khánh Linh cười, đẩy cô ấy.
Sau khi hai người ăn điểm tâm xong, Nguyễn Khánh Linh lại giao công việc còn lại cho trợ lý, sau đó cô đi cùng với Lăng Huyền đi đến trước cửa hàng đồ cưới.
Trên đường đi, Lăng Huyền nói với Nguyễn Khánh Linh rằng thời gian này Trần Hữu Nghị rất bận nên không có thời gian đi thử đồ cưới với cô ấy, nhưng tối nay anh ta vẫn sẽ đến đón cô ấy.
Nguyễn Khánh Linh nghe vậy tất nhiên là vui vẻ gật đầu, trong lòng cũng mừng cho người bạn tốt này.
Dù sao Lăng Huyền và Trần Hữu Nghị đã trải qua rất nhiều chuyện và cuối cùng họ cũng tu thành chín quả. Tận đáy lòng cô cảm thấy vui mừng cho bọn họ. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Khi đến cửa hàng đồ cưới, người quản lý biết Lăng Huyền.
Khi nhìn thấy Lăng Huyền bước vào cùng một người phụ nữ xinh đẹp nhỏ nhắn, cô ấy ngay lập tức mỉm cười chào hỏi.
“Chào cô, cô đến rồi à?”
“Ừ.” Lăng Huyền gật đầu.
Người quản lý lại nháy mắt với cô nhân viên và yêu cầu cô ta lấy chiếc váy cưới đã được làm công phu ra, trong khi đó nói với Lăng Huyền: “Mời hai cô sang bên này.”
Cô nhân viên lấy váy cưới ra sau đó Lăng Huyền đi theo cô ta vào phòng thay đồ. Vào lúc chuẩn bị rời đi, cô ấy nói với Nguyễn Khánh Linh: “Linh này, cậu cứ ngồi đây một lát. Chờ lúc tớ ra, cậu nhớ nhận xét cho tớ đấy.”
Nguyễn Khánh Linh nhìn thấy vẻ mặt không che giấu được nụ cười của Lăng Huyền, cô cũng bật cười, không khỏi gật đầu: “Được.”
Lăng Huyền cầm váy, trực tiếp chạy vào phòng thử đồ như một chú chim, còn Nguyễn Khánh Linh thì đợi ở bên ngoài.
Thứ mà Phạm Nhật Minh gửi là một món ăn nhẹ, là thứ mà gần đây sau khi Nguyễn Khánh Linh mang thai mới thích. Hơn nữa nó tốt cho em bé nên Phạm Nhật Minh cho phép cô ấy ăn. Không những vậy, nhớ kỹ những gì cô ấy thích ăn, còn đặc biệt mua cho cô và mang tới đây.
Nguyễn Khánh Linh và Lăng Huyền cùng chia cho nhau.
Lúc hai người ăn, Nguyễn Khánh Linh mới nhớ ra, hỏi cô ấy: “Mà này, sao hôm nay cậu lại ở đây?”
Trước đó Lăng Huyền chỉ nói trên điện thoại rằng cô ấy sẽ đến đây chứ không nói cụ thể là có chuyện gì.
Vừa rồi vì chuyện củ năn mà cô không kịp hỏi nên thừa dịp lúc này hỏi.
Lăng Huyền đột nhiên bật cười, trên mặt lộ ra vẻ ngượng ngùng hiếm thấy, cô ấy nói: “Lần này tớ đến là muốn cậu cùng tớ đi thử đồ cưới.”
“Thử đồ cưới?”
Nguyễn Khánh Linh nghe xong, trong lòng vừa ngạc nhiên vừa vui mừng.
“Xem trí nhớ của tớ này, tớ đã quên các cậu sắp kết hôn.”
Lăng Huyền nghe vậy cũng không trách cô, chỉ cười trêu chọc: “Nghe nói mang thai một cái là ngốc ba năm đấy nhé.”
“Biến đi.”
Nguyễn Khánh Linh cười, đẩy cô ấy.
Sau khi hai người ăn điểm tâm xong, Nguyễn Khánh Linh lại giao công việc còn lại cho trợ lý, sau đó cô đi cùng với Lăng Huyền đi đến trước cửa hàng đồ cưới.
Trên đường đi, Lăng Huyền nói với Nguyễn Khánh Linh rằng thời gian này Trần Hữu Nghị rất bận nên không có thời gian đi thử đồ cưới với cô ấy, nhưng tối nay anh ta vẫn sẽ đến đón cô ấy.
Nguyễn Khánh Linh nghe vậy tất nhiên là vui vẻ gật đầu, trong lòng cũng mừng cho người bạn tốt này.
Dù sao Lăng Huyền và Trần Hữu Nghị đã trải qua rất nhiều chuyện và cuối cùng họ cũng tu thành chín quả. Tận đáy lòng cô cảm thấy vui mừng cho bọn họ. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Khi đến cửa hàng đồ cưới, người quản lý biết Lăng Huyền.
Khi nhìn thấy Lăng Huyền bước vào cùng một người phụ nữ xinh đẹp nhỏ nhắn, cô ấy ngay lập tức mỉm cười chào hỏi.
“Chào cô, cô đến rồi à?”
“Ừ.” Lăng Huyền gật đầu.
Người quản lý lại nháy mắt với cô nhân viên và yêu cầu cô ta lấy chiếc váy cưới đã được làm công phu ra, trong khi đó nói với Lăng Huyền: “Mời hai cô sang bên này.”
Cô nhân viên lấy váy cưới ra sau đó Lăng Huyền đi theo cô ta vào phòng thay đồ. Vào lúc chuẩn bị rời đi, cô ấy nói với Nguyễn Khánh Linh: “Linh này, cậu cứ ngồi đây một lát. Chờ lúc tớ ra, cậu nhớ nhận xét cho tớ đấy.”
Nguyễn Khánh Linh nhìn thấy vẻ mặt không che giấu được nụ cười của Lăng Huyền, cô cũng bật cười, không khỏi gật đầu: “Được.”
Lăng Huyền cầm váy, trực tiếp chạy vào phòng thử đồ như một chú chim, còn Nguyễn Khánh Linh thì đợi ở bên ngoài.
Bình luận facebook