Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-207
Chương 190: Mối thù giết mẹ của Tô Đoàn
Chương 190: Mối thù giết mẹ của Tô Đoàn
Tôi đã không muốn cãi lý lẽ với anh ấy, yên lặng gật đầu một cái, sau đó vén chăn chui vào, trùm kín khắp xung quanh thật kín, hận không được trùm cả qua đầu, thật giống như chỉ như vậy tôi mới không bị mất mặt.
Tô Mộc thấy tôi như vậy chỉ cười cưng chiều một tiếng, không nói gì thêm.
Lúc ăn cơm tối quả nhiên Tô Mộc không để cho tôi đi xuống, bưng cơm lên cho tôi, còn bảo tôi nằm trên giường đút cho tôi ăn, giống như tôi thật sự là người bệnh.
Sau khi ăn cơm tối xong Tô Mộc thu dọn bát đũa, sau đó cúi đầu hôn lên trán tôi một cái, nói anh ấy phải đi, ngày mai sẽ tới tìm tôi.
Tôi liền níu anh ấy lại, không hiểu nói: “Anh đi đâu thế, tối không ngủ cùng em sao?”
Thật vất vả đổi cơ thể xong mới đoàn tụ cùng anh ấy, tôi thật sự không muốn lại phải xa anh ấy dù chỉ một khắc.
Tô Mộc nghe vậy hơi nhíu chân mày lại, nhìn tôi có vẻ hứng thú, cười nói: “Sao thế, em còn chưa thấy đủ à?”
Vừa nói anh ấy đã thuận thế ngồi xuống giường của tôi, hai tay vòng ôm lấy tôi, cúi đầu xuống.
Tôi có dự cảm không tốt, phía dưới dường như lại hơi nhói đau, vội vàng đưa đầu quay sang một bên phòng anh ấy lại dây dưa: “Không phải, ý em là buổi tối anh không ở nhà lại còn muốn đi đâu?”
“Trở về đại trạch nhà họ Tô, bây giờ ở trong mắt ba mẹ thì chúng ta vẫn chưa cưới, ngủ chung một chỗ không tốt, huống chi Lâm Yến Nhi đang bị thương nặng nhất định sẽ nghĩ tìm cách chữa thương, anh lo cô ta sẽ lần nữa sai khiến Vương quả phụ vào thành phố ra tay với thiếu nữ vô tội cho nên quay về bảo Lục Nhĩ tìm Lâm Yến Nhi.”
“Nhưng Tô Thịnh…” Tôi lo lắng nói, Tô Thịnh bây giờ là đồng bọn của Lâm Yến Nhi, Tô Mộc lại về nhà họ Tô có thể bị Tô Thịnh hại , hắn ta rất nham hiểm, trong thời gian ngắn ngủi đã hại tôi hai lần.
Tô Mộc nhận ra được tôi đang lo lắng điều gì, anh mỉm cười nói: “Yên tâm đi, bằng bản lãnh của nó vẫn còn chưa tạo được uy hiếp gì với anh.”
Nói xong anh ấy bảo tôi ngủ sớm một chút, nghỉ ngơi cho khỏe, sáng mai anh ấy tới đón tôi, chúng tôi cùng đi Lạc Dương trả lại yêu thân.
“Vâng.” Tôi ngoan ngoãn gật đầu một cái, nhắc tới chuyện đã chiếm yêu thân lâu như vậy, quả thật nên sớm trả về một chút, cũng thuận tiện để nói cảm ơn với yêu quái chuột túc trục bên linh sàng.
Một đêm yên lặng, buổi sáng hôm sau tôi vừa rửa mặt xong đã nghe thấy tiếng mẹ tôi ở dưới lầu gọi lên, nói Tô Mộc đến tìm tôi.
Tôi lập tức thu dọn đồ đạc xuống lầu, vốn nghĩ cùng Tô Mộc đem yêu thân đưa đi rồi sẽ về ngay, ai ngờ Tô Mộc thấy tôi mang theo balo nhỏ liền bảo tôi mang nhiều quần áo một chút, nói Lạc Dương dù sao cũng là cố đô, lần này đi sẽ đưa tôi đi chơi hai ngày ở đó.
Mẹ tôi bây giờ nhìn Tô Mộc đơn giản là cực kỳ vừa mắt, vừa nghe Tô Mộc bảo dẫn tôi đi Lạc Dương du lịch liền rất vui vẻ, không đợi tôi lên lầu thu dọn quần áo cũng đã đi lên chuẩn bị cho tôi, lúc đi xuống đã mang theo vali cao bằng nửa người, nặng muốn chết. Sau khi tôi mở vali ra cũng không biết phải nói gì với mẹ tôi, bên trong đầy ắp quần áo cũng được đi, đây lại còn đủ các loại mặt nạ, mỹ phẩm dưỡng da, đồ trang điểm… mẹ tôi cũng cho vào đầy đủ hết. Thấy tôi mở ra nhìn còn không quên trách tôi, nói con gái lớn mà sao cứ xuề xòa như đàn ông, rửa mặt xong ngay cả nước cũng không lau, càng không biết dùng mỹ phẩm dưỡng da. Tôi như vậy mà có thể tìm được bạn trai đẹp trai như Tô Mộc cũng không biết đời trước đã phải đốt bao nhiêu hương…
Người phụ nữ này chắc chắn không phải mẹ ruột tôi.
Tôi im lặng nhìn mẹ tôi, bà không chút nào thấy phiền phức, sợ tôi không nhớ được còn cầm mấy lọ mỹ phẩm lên đưa cho Tô Mộc nhìn, nói cho anh ấy đây là kem dưỡng da sau khi rửa mặt, rồi cái gì đó dưỡng mắt dưỡng môi, mỗi ngày ở bên ngoài phải đôn đốc tôi thực hiện đúng quy trình như bà nói.
Tô Mộc cũng không cảm thấy phiền, điều này khiến tôi không thể không hoài nghi Tô Mộc rốt cuộc là thích tôi hay thích mẹ tôi, bình thường anh ấy đối với tôi cũng không có sự kiên nhẫn này.
Chờ sau khi mẹ tôi giao phó xong, lại ăn cơm sáng xong xuôi thì cũng đã mười giờ, Tô Mộc tìm một lý do để mẹ tôi rời đi, sau đó rút hết lớp âm khí lạnh như băng bên ngoài lấy ra yêu thân, khiêng đi ra ngoài.
Bên ngoài đã có một chiếc xe chờ sẵn, tài xế lại là Tô Đoàn.
Tôi nhất thời sửng sốt một chút, trong đầu tôi liền xuất hiện dáng vẻ dữ tợn quyết tuyệt của cậu ta ngày đó.
Tô Đoàn nhìn tôi đang ngẩn người liền gọi một tiếng “Bà Hai” sau đó cười cười.
Nhìn nụ cười của cậu ta tôi bỗng nhiên vô cùng khổ sở.
Mặc dù Tô Thịnh là người âm hiểm xảo trả nhưng từ khi tôi biết Tô Đoàn đến nay, cậu ta đối với tôi rất thật lòng, trong lòng cậu thật sự coi tôi là bà hai, cũng rất cung kính với Tô Mộc, chỉ cần có lúc cần đến cậu thì cậu chưa bao giờ từ chối cả.
Nhưng cuối cùng cậu ấy vẫn không thể tránh khỏi bị Tô Thịnh lợi dụng, nếu cậu biết bùa xích luyện đã đánh lên người tôi, cũng không phải trả thù cho mẹ mình thì cậu ta sẽ cảm thấy như thế nào?
Hẳn cậu ấy và Tô Thịnh đều cho rằng yêu thân kia đã chết, thù giết mẹ cũng được báo, bây giờ gặp lại yêu thân không phải sẽ đỏ mắt khi nhìn thấy kẻ thù sao?
Tôi liền nhìn Tô Mộc một cái, anh ấy trước nay là người luôn làm việc cẩn thận sao hôm nay lại phạm phải sai lầm nghiêm trọng như vậy.
Quả nhiên, sau khi Tô Mộc đem yêu thân đặt ngồi vào ghế sau, mặt Tô Đoàn liền biến sắc, khiếp sợ nhìn Tô Mộc, hỏi Tô Mộc sao cô gái này lại ở cùng chúng tôi, không phải lúc đó cậu ta đã dùng một kiếm đâm xuyên tim cô ta rồi sao?
“Yêu thân này không phải là kẻ thù giết mẹ của cháu.” Tô Mộc nói, nói xong anh ấy nháy mắt với tôi, bảo tôi cũng lên xe, sau đó bảo Tô Đoàn lái xe đi Lạc Dương trước, chuyện này anh ấy sẽ nói với Tô Đoàn trên đường đi.
Tô Đoàn hiện vẻ mặt khó có thể tin, nhưng vẫn tôn trọng Tô Mộc, lái xe xuất phát
Trên đường Tô Mộc trò chuyện với Tô Đoàn, nói mặc dù anh ấy không rõ ràng chuyện mẹ Tô Đoàn năm đó nhưng hung thủ tuyệt đối không phải yêu nữ này, bằng yêu lực trong cơ thể cô gái này, đừng nói Tô Thịnh mà ngay cả chính anh ấy cũng chưa chắc có thể gây thương tổn cho nữ yêu này chứ còn chưa nói là để bị bắt.
“Nhưng cô ta quả thật bị bùa Xích Luyện của cháu làm thương, hơn nữa quả thật lúc đó cháu đã đâm xuyên qua tim cô ta, bây giờ làm sao lại…” Tô Đoàn vừa lái xe vừa liếc nhìn yêu thân qua kính chiếu hậu.
Tôi lập tức kéo Tô Mộc hai cái, ý bảo anh đừng kể mọi chuyện ra, dẫu sao bị cha ruột của mình lợi dụng, suýt chút nữa hại chết tôi, chuyện này mà nói với Tô Đoàn thì hết sức tàn nhẫn.
Tô Mộc nhìn tôi một cái, cũng không biết anh ấy có hiểu không, nói: “Không sai, đây chính là điều ông định nói. Cho dù cháu đâm xuyên tim nhưng yêu nữ này có yêu thân thuần khiết, khôi phục rất nhanh, thân thể cô ta là bảo vật khó gặp, ở trong tay chúng ta sẽ mang đại họa đến cho nhà họ Tô, cho nên chúng ta phải đến Lạc Dương một chuyến phong ấn cô ta lại. Chuyện này cháu không cần phải nói cho cha mình biết, cũng không cần nói là ông đưa cháu đi Lạc Dương, chỉ nói cháu đi với ông về phương Bắc tìm sách cấm Hoàn Dương Kinh của nhà họ Tô là được.
“À, dạ.” Tô Đoàn gật đầu một cái. Mặc dù cậu ta không nghi ngờ lời Tô Mộc nhưng có lẽ cũng đang ưu tư rất nhiều, một câu cũng không nói, dọc đường đi chỉ chuyên tâm lái xe.
Cũng phải, lá bùa cả đời mình luyện để báo thù nhưng lại sai người, thù còn chưa báo được, thậm chí kẻ thù là ai cũng chưa tìm được, loại cảm giác đó nhất định là rất tuyệt vọng.
Ánh mắt lúc cậu ta muốn giết tôi rất dữ tợn, thù này nhất định là tâm nguyện lâu năm của cậu ta.
Nghĩ tới đây tôi không khỏi thấy đáng thương cho Tô Đoàn, liền lại kéo Tô Mộc hai cái, nói sau khi đưa yêu thân trở về nếu không có việc gì thì giúp Tô Đoàn điều tra chuyện mẹ cậu ta năm đó một chút, Tô Đoàn một mình không báo được thù, chúng tôi nhiều người lực lớn không chừng có thể tìm ra hung thu giết mẹ Tô Đoàn.
Tô Mộc nghe vậy nghiêng đầu nhìn tôi một cái, không lên tiếng.
Tôi nhất thời căng thẳng trong lòng, sợ tôi nói sai điều gì, dẫu sao đã nhiều năm như vậy không chừng chuyện này cũng không dễ tra, tôi lại tìm thêm phiền phức cho Tô Mộc.
Ai ngờ Tô Mộc nhìn tôi một hồi rồi thở dài, nói: “Em thật đúng một khắc cũng không ngồi yên, thân thể mình còn chưa khôi phục hẳn đã định giúp người khác tra tìm hung thủ?”
Nghe giọng điệu này của anh ấy hình như không từ chối a?
Tôi liền chấn động một cái, ngẩng đầu lên nhìn anh ấy: “Vậy là anh đồng ý?”
Tô Mộc không lên tiếng, Tô Đoàn ngồi phía trước im lặng nãy giờ đột nhiên lại nói: “Cảm ơn ông Hai bà Hai.”
Chương 190: Mối thù giết mẹ của Tô Đoàn
Tôi đã không muốn cãi lý lẽ với anh ấy, yên lặng gật đầu một cái, sau đó vén chăn chui vào, trùm kín khắp xung quanh thật kín, hận không được trùm cả qua đầu, thật giống như chỉ như vậy tôi mới không bị mất mặt.
Tô Mộc thấy tôi như vậy chỉ cười cưng chiều một tiếng, không nói gì thêm.
Lúc ăn cơm tối quả nhiên Tô Mộc không để cho tôi đi xuống, bưng cơm lên cho tôi, còn bảo tôi nằm trên giường đút cho tôi ăn, giống như tôi thật sự là người bệnh.
Sau khi ăn cơm tối xong Tô Mộc thu dọn bát đũa, sau đó cúi đầu hôn lên trán tôi một cái, nói anh ấy phải đi, ngày mai sẽ tới tìm tôi.
Tôi liền níu anh ấy lại, không hiểu nói: “Anh đi đâu thế, tối không ngủ cùng em sao?”
Thật vất vả đổi cơ thể xong mới đoàn tụ cùng anh ấy, tôi thật sự không muốn lại phải xa anh ấy dù chỉ một khắc.
Tô Mộc nghe vậy hơi nhíu chân mày lại, nhìn tôi có vẻ hứng thú, cười nói: “Sao thế, em còn chưa thấy đủ à?”
Vừa nói anh ấy đã thuận thế ngồi xuống giường của tôi, hai tay vòng ôm lấy tôi, cúi đầu xuống.
Tôi có dự cảm không tốt, phía dưới dường như lại hơi nhói đau, vội vàng đưa đầu quay sang một bên phòng anh ấy lại dây dưa: “Không phải, ý em là buổi tối anh không ở nhà lại còn muốn đi đâu?”
“Trở về đại trạch nhà họ Tô, bây giờ ở trong mắt ba mẹ thì chúng ta vẫn chưa cưới, ngủ chung một chỗ không tốt, huống chi Lâm Yến Nhi đang bị thương nặng nhất định sẽ nghĩ tìm cách chữa thương, anh lo cô ta sẽ lần nữa sai khiến Vương quả phụ vào thành phố ra tay với thiếu nữ vô tội cho nên quay về bảo Lục Nhĩ tìm Lâm Yến Nhi.”
“Nhưng Tô Thịnh…” Tôi lo lắng nói, Tô Thịnh bây giờ là đồng bọn của Lâm Yến Nhi, Tô Mộc lại về nhà họ Tô có thể bị Tô Thịnh hại , hắn ta rất nham hiểm, trong thời gian ngắn ngủi đã hại tôi hai lần.
Tô Mộc nhận ra được tôi đang lo lắng điều gì, anh mỉm cười nói: “Yên tâm đi, bằng bản lãnh của nó vẫn còn chưa tạo được uy hiếp gì với anh.”
Nói xong anh ấy bảo tôi ngủ sớm một chút, nghỉ ngơi cho khỏe, sáng mai anh ấy tới đón tôi, chúng tôi cùng đi Lạc Dương trả lại yêu thân.
“Vâng.” Tôi ngoan ngoãn gật đầu một cái, nhắc tới chuyện đã chiếm yêu thân lâu như vậy, quả thật nên sớm trả về một chút, cũng thuận tiện để nói cảm ơn với yêu quái chuột túc trục bên linh sàng.
Một đêm yên lặng, buổi sáng hôm sau tôi vừa rửa mặt xong đã nghe thấy tiếng mẹ tôi ở dưới lầu gọi lên, nói Tô Mộc đến tìm tôi.
Tôi lập tức thu dọn đồ đạc xuống lầu, vốn nghĩ cùng Tô Mộc đem yêu thân đưa đi rồi sẽ về ngay, ai ngờ Tô Mộc thấy tôi mang theo balo nhỏ liền bảo tôi mang nhiều quần áo một chút, nói Lạc Dương dù sao cũng là cố đô, lần này đi sẽ đưa tôi đi chơi hai ngày ở đó.
Mẹ tôi bây giờ nhìn Tô Mộc đơn giản là cực kỳ vừa mắt, vừa nghe Tô Mộc bảo dẫn tôi đi Lạc Dương du lịch liền rất vui vẻ, không đợi tôi lên lầu thu dọn quần áo cũng đã đi lên chuẩn bị cho tôi, lúc đi xuống đã mang theo vali cao bằng nửa người, nặng muốn chết. Sau khi tôi mở vali ra cũng không biết phải nói gì với mẹ tôi, bên trong đầy ắp quần áo cũng được đi, đây lại còn đủ các loại mặt nạ, mỹ phẩm dưỡng da, đồ trang điểm… mẹ tôi cũng cho vào đầy đủ hết. Thấy tôi mở ra nhìn còn không quên trách tôi, nói con gái lớn mà sao cứ xuề xòa như đàn ông, rửa mặt xong ngay cả nước cũng không lau, càng không biết dùng mỹ phẩm dưỡng da. Tôi như vậy mà có thể tìm được bạn trai đẹp trai như Tô Mộc cũng không biết đời trước đã phải đốt bao nhiêu hương…
Người phụ nữ này chắc chắn không phải mẹ ruột tôi.
Tôi im lặng nhìn mẹ tôi, bà không chút nào thấy phiền phức, sợ tôi không nhớ được còn cầm mấy lọ mỹ phẩm lên đưa cho Tô Mộc nhìn, nói cho anh ấy đây là kem dưỡng da sau khi rửa mặt, rồi cái gì đó dưỡng mắt dưỡng môi, mỗi ngày ở bên ngoài phải đôn đốc tôi thực hiện đúng quy trình như bà nói.
Tô Mộc cũng không cảm thấy phiền, điều này khiến tôi không thể không hoài nghi Tô Mộc rốt cuộc là thích tôi hay thích mẹ tôi, bình thường anh ấy đối với tôi cũng không có sự kiên nhẫn này.
Chờ sau khi mẹ tôi giao phó xong, lại ăn cơm sáng xong xuôi thì cũng đã mười giờ, Tô Mộc tìm một lý do để mẹ tôi rời đi, sau đó rút hết lớp âm khí lạnh như băng bên ngoài lấy ra yêu thân, khiêng đi ra ngoài.
Bên ngoài đã có một chiếc xe chờ sẵn, tài xế lại là Tô Đoàn.
Tôi nhất thời sửng sốt một chút, trong đầu tôi liền xuất hiện dáng vẻ dữ tợn quyết tuyệt của cậu ta ngày đó.
Tô Đoàn nhìn tôi đang ngẩn người liền gọi một tiếng “Bà Hai” sau đó cười cười.
Nhìn nụ cười của cậu ta tôi bỗng nhiên vô cùng khổ sở.
Mặc dù Tô Thịnh là người âm hiểm xảo trả nhưng từ khi tôi biết Tô Đoàn đến nay, cậu ta đối với tôi rất thật lòng, trong lòng cậu thật sự coi tôi là bà hai, cũng rất cung kính với Tô Mộc, chỉ cần có lúc cần đến cậu thì cậu chưa bao giờ từ chối cả.
Nhưng cuối cùng cậu ấy vẫn không thể tránh khỏi bị Tô Thịnh lợi dụng, nếu cậu biết bùa xích luyện đã đánh lên người tôi, cũng không phải trả thù cho mẹ mình thì cậu ta sẽ cảm thấy như thế nào?
Hẳn cậu ấy và Tô Thịnh đều cho rằng yêu thân kia đã chết, thù giết mẹ cũng được báo, bây giờ gặp lại yêu thân không phải sẽ đỏ mắt khi nhìn thấy kẻ thù sao?
Tôi liền nhìn Tô Mộc một cái, anh ấy trước nay là người luôn làm việc cẩn thận sao hôm nay lại phạm phải sai lầm nghiêm trọng như vậy.
Quả nhiên, sau khi Tô Mộc đem yêu thân đặt ngồi vào ghế sau, mặt Tô Đoàn liền biến sắc, khiếp sợ nhìn Tô Mộc, hỏi Tô Mộc sao cô gái này lại ở cùng chúng tôi, không phải lúc đó cậu ta đã dùng một kiếm đâm xuyên tim cô ta rồi sao?
“Yêu thân này không phải là kẻ thù giết mẹ của cháu.” Tô Mộc nói, nói xong anh ấy nháy mắt với tôi, bảo tôi cũng lên xe, sau đó bảo Tô Đoàn lái xe đi Lạc Dương trước, chuyện này anh ấy sẽ nói với Tô Đoàn trên đường đi.
Tô Đoàn hiện vẻ mặt khó có thể tin, nhưng vẫn tôn trọng Tô Mộc, lái xe xuất phát
Trên đường Tô Mộc trò chuyện với Tô Đoàn, nói mặc dù anh ấy không rõ ràng chuyện mẹ Tô Đoàn năm đó nhưng hung thủ tuyệt đối không phải yêu nữ này, bằng yêu lực trong cơ thể cô gái này, đừng nói Tô Thịnh mà ngay cả chính anh ấy cũng chưa chắc có thể gây thương tổn cho nữ yêu này chứ còn chưa nói là để bị bắt.
“Nhưng cô ta quả thật bị bùa Xích Luyện của cháu làm thương, hơn nữa quả thật lúc đó cháu đã đâm xuyên qua tim cô ta, bây giờ làm sao lại…” Tô Đoàn vừa lái xe vừa liếc nhìn yêu thân qua kính chiếu hậu.
Tôi lập tức kéo Tô Mộc hai cái, ý bảo anh đừng kể mọi chuyện ra, dẫu sao bị cha ruột của mình lợi dụng, suýt chút nữa hại chết tôi, chuyện này mà nói với Tô Đoàn thì hết sức tàn nhẫn.
Tô Mộc nhìn tôi một cái, cũng không biết anh ấy có hiểu không, nói: “Không sai, đây chính là điều ông định nói. Cho dù cháu đâm xuyên tim nhưng yêu nữ này có yêu thân thuần khiết, khôi phục rất nhanh, thân thể cô ta là bảo vật khó gặp, ở trong tay chúng ta sẽ mang đại họa đến cho nhà họ Tô, cho nên chúng ta phải đến Lạc Dương một chuyến phong ấn cô ta lại. Chuyện này cháu không cần phải nói cho cha mình biết, cũng không cần nói là ông đưa cháu đi Lạc Dương, chỉ nói cháu đi với ông về phương Bắc tìm sách cấm Hoàn Dương Kinh của nhà họ Tô là được.
“À, dạ.” Tô Đoàn gật đầu một cái. Mặc dù cậu ta không nghi ngờ lời Tô Mộc nhưng có lẽ cũng đang ưu tư rất nhiều, một câu cũng không nói, dọc đường đi chỉ chuyên tâm lái xe.
Cũng phải, lá bùa cả đời mình luyện để báo thù nhưng lại sai người, thù còn chưa báo được, thậm chí kẻ thù là ai cũng chưa tìm được, loại cảm giác đó nhất định là rất tuyệt vọng.
Ánh mắt lúc cậu ta muốn giết tôi rất dữ tợn, thù này nhất định là tâm nguyện lâu năm của cậu ta.
Nghĩ tới đây tôi không khỏi thấy đáng thương cho Tô Đoàn, liền lại kéo Tô Mộc hai cái, nói sau khi đưa yêu thân trở về nếu không có việc gì thì giúp Tô Đoàn điều tra chuyện mẹ cậu ta năm đó một chút, Tô Đoàn một mình không báo được thù, chúng tôi nhiều người lực lớn không chừng có thể tìm ra hung thu giết mẹ Tô Đoàn.
Tô Mộc nghe vậy nghiêng đầu nhìn tôi một cái, không lên tiếng.
Tôi nhất thời căng thẳng trong lòng, sợ tôi nói sai điều gì, dẫu sao đã nhiều năm như vậy không chừng chuyện này cũng không dễ tra, tôi lại tìm thêm phiền phức cho Tô Mộc.
Ai ngờ Tô Mộc nhìn tôi một hồi rồi thở dài, nói: “Em thật đúng một khắc cũng không ngồi yên, thân thể mình còn chưa khôi phục hẳn đã định giúp người khác tra tìm hung thủ?”
Nghe giọng điệu này của anh ấy hình như không từ chối a?
Tôi liền chấn động một cái, ngẩng đầu lên nhìn anh ấy: “Vậy là anh đồng ý?”
Tô Mộc không lên tiếng, Tô Đoàn ngồi phía trước im lặng nãy giờ đột nhiên lại nói: “Cảm ơn ông Hai bà Hai.”