Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-231
Chương 212: Video
Chương 212: Video
Tôi hơi lúng túng, muốn hỏi sứ mệnh của Nhà họ Tô là gì.
Nhưng nhìn bộ dáng đầy nghiêm nghị của cha Tô Mộc, tôi lại vừa mới nhanh miệng đồng ý, bây giờ hỏi lại thì giống như đổi ý vậy, không thể làm gì khác hơn là mỉm cười nuốt thắc mắc vào trong.
Nhưng còn có một vấn đề tôi không hiểu, bây giờ rõ ràng Nhà họ Tô có gia chủ, Tô Thịnh đã quản gia đình này chao nhiêu năm, còn kiếm được nhiều tiền như vậy, tại sao cha Tô Mộc còn nói chờ sau khi hoàn thành hôn lễ sẽ để tôi là gia chủ Nhà họ Tô?
Cũng không phải vì sau khi kết hôn thân phận của tôi sẽ lớn hơn Tô Thịnh chứ?
Tôi đem nghi vấn này hỏi ra, cha Tô Mộc nghe vậy liền trầm mặc hồi lâu, sau đó mới nói: “Giá trị của một thầy phong thủy cũng không phải ở chỗ hắn có thể kiếm được chao nhiêu tiền hay danh tiếng lớn dường nào mà là hắn có đảm đương nổi sứ mệnh trên người mình không. Thầy phong thủy sinh ra chính là vì điều hòa âm dương, ổn định hai giới, vừa không thể để cho quỷ tổn hại tới người ở dương gian, lại không thể để cho người ở dương gian sau khi chết biến thành cô hồn dã quỷ làm loạn âm phủ. Mỗi thầy phong thủy đều phải tỉnh ngộ điều này, duy trì hai giới ổn định, thầy phong thủy ở Nhà họ Tô chính là như vậy! Nhưng Tô Thịnh đứa nhỏ này từ nhỏ tư chất không cao, tâm tính lại không yên, thích nhất tranh cường háo thắng, những năm gần đây dựa vào xem nhà đuổi quỷ kiếm không ít tiền nhưng nó lại quên sứ mệnh của bản thân. Nhà họ Tô không thể lại do người như vậy lãnh đạo, nếu không chẳng chao lâu sẽ tàn.”
Trong nháy mắt tôi đã nhìn cha Tô Mộc với cặp mắt khác, ông ấy là lần đầu tiên đi lên dương gian lại có thể nhìn thấu triệt Tô Thịnh như vậy. Tô Thịnh quả thật không phải là người tốt lành gì, đã nhiều lần đào hố bẫy tôi, dựa vào ông ta bảo
vệ hòa bình hai giới quả thật không đáng tin cậy. Ông ta giúp không ít người đuổi quỷ nhưng ông ta đuổi quỷ cũng vì tiền, hơn nữa còn nhìn gia cảnh người nọ mới nhận việc, tôi thậm chí cũng nghi ngờ có phải ông ta nhìn nhà ai có nhiều tiền sẽ nói có quỷ, sau đó chính mình lại lấy giá cao để đuổi quỷ. Cho dù có bỏ qua ân oán cá nhân thì quả thật tôi cũng thấy ông ta không xứng đáng đứng đầu một nhà.
“Vậy Tô Mộc thì sao? Anh ấy lợi hại như vậy, lại tốt như vậy, sao cha không để cho anh ấy làm gia chủ?” Tôi lại hỏi.
“Tô Mộc là quỷ, rất nhiều pháp khí đều không thể đụng tới, cũng không thích hợp làm gia chủ.” Cha của Tô Mộc nói.
“Nhưng Nhà họ Tô cũng còn có Tô Đoàn, cậu ấy là người sống, hơn nữa nhân phẩm cũng rất tốt, cậu ấy làm gia chủ chắc chắn không thành vấn đề.” Tôi liệt nhiệt đề cử Tô Đoàn.
Ai ngờ lời còn chưa dứt thì nhiệt độ bên người bỗng giảm đi mấy độ, sắc mặt cha Tô Mộc có chút âm trầm nhìn tôi, hỏi có phải tôi đổi ý, không muốn nhận trách nhiệm nặng nề của Nhà họ Tô.
Người này, quả nhiên người già càng đáng sợ hơn con trai, ông tức giận khiến tôi sợ mền nhũn, vội vàng nói sao có thể, Tô Mộc là chồng tôi, trách nhiệm với Nhà họ Tô dù nặng nề cũng chính là trách nhiệm của tôi, chỉ cần có việc cần đến tôi thì đương nhiên là không thể chối từ. Chẳng qua dù sao tôi cũng chỉ là một nha đầu bình thường, thuật phép không tinh, cho dù có lòng cũng sợ không làm tốt địa vị gia chủ này.
“Chỉ cần con có lòng thì chắc chắn làm được, huống chi có Tô Mộc giúp con.” Thấy tôi không phải từ chối, sắc mặt của cha Tô Mộc lúc này mới ấm trở lại.
Nói xong ông ấy bảo tôi đem chiếc nhẫn cùng hộp Tử Ngọc cất đi, lại đem thư phòng khôi phục nguyên dạng, lúc này mới dẫn tôi rời khỏi thư phòng.
Trở lại phòng khách, cha Tô Mộc liếc nhìn ngoài cửa sổ, nói bọn họ bây giờ đã là quỷ, thời gian có thể đi lên dương gian không nhiều, hôm nay sẽ phải về trước, chờ đầu tháng sẽ đến nhà tôi viếng thăm.
Nói xong ông ấy mang mẹ Tô Mộc đi ra ngoài, mẹ Tô Mộc dường như có lời muốn nói với tôi nhưng ngại vì uy nghiêm của cha Tô Mộc nên cũng không trì hoãn, không thể làm gì khác hơn là vừa đi ra ngoài vừa hướng tôi nói sinh nhật vui vẻ, bà còn nói bà rất thích tôi, Tô Mộc có thể cùng tôi ở chung một chỗ là phúc phần của anh ấy, hy vọng tôi cùng Tô Mộc thật hạnh phúc.
Nói xong bọn họ đã đi tới cái miếu thờ tổ ở giữa sân kia, bóng người thẳng tắp hướng tới miếu, sau đó đi xuyên qua miếu biến mất không thấy.
Chờ sau khi cha mẹ Tô Mộc rời đi, Tô Thịnh không biết từ lúc nào xuất hiện ở sau lung tôi rất gần, cười lạnh nói: “Thím Hai vẫn khỏe chứ ạ, khoảng thời gian này có khỏe không? Từ sau khi thím mất tích chú Hai đã tìm thím khắp nơi, không biết gần đây thím đã đi đâu?”
“Nhờ phúc của ông tôi tương đối tốt, không chỉ du sơn ngoạn thủy khắp nơi mà còn thoát chết trong đường tơ kẽ tóc ở Nhà họ Tô, quả thật thần kỳ.”
Tôi cũng cười lạnh, vốn trước khi tới Nhà họ Tô tôi còn rất sợ Tô Thịnh, không biết lấy dạng mặt mũi nào xuất hiện trước mặt ông ta, bây giờ nghe được giọng điệu này của ông ta tôi lại lập tức thản nhiên, dù sao làm chuyện sai không phải là tôi thì tôi sợ cái gì. Cho dù bây giờ là ở Nhà họ Tô, có Thuồng luồng tiên cùng Tô Đoàn ở đây ông ta cũng không dám trở mặt với tôi.
Quả nhiên Tô Thịnh nghe được lời tôi sắc mặt liền biến đổi khó coi, nhưng dù sao ông ta cũng đã hơn bốn mươi, lại còn rất gian manh giảo hoạt, biểu tình mất tự nhiên nháy mắt liền biến mất, lần nữa thay bằng bộ mặt luôn mỉm cười, nói thím Hai thật lâu không về nhà, lần nay ở nhà nghỉ ngơi mấy ngày thật tốt, vừa vặn chờ chú Hai cùng ông quay lại bàn chuyện hôn sự.
Lý do này của ông ta thật đường đường chính chính, không biết thì sẽ thật sự cho rằng ông ta đối với tôi rất tôn kính, ngay cả Tô Đoàn nghe đề nghị này cũng gật đầu liên tục, theo cha mình khuyên nhủ tôi ở lại Nhà họ Tô chờ Tô Mộc quay về.
“Không được, dẫu sao tôi với Tô Mộc còn chưa làm hôn lễ, bây giờ ở lại Nhà họ Tô không tiện, huống chi đã rất lâu tôi không về nhà, cũng muốn gặp cha mẹ.” Tôi cười nói với Tô Đoàn.
Nói xong tôi cũng không để ý Tô Thịnh có ngăn trở không, gọi Thuồng luồng tiên đi về nhà.
Thuồng luồng tiên hỏi tôi đám trẻ con kia sẽ xử lý thế nào, là để lại Nhà họ Tô hay đem về biệt thự Phùng Đông. Tôi vốn không thích trẻ con, hơn nữa nhiều đứa trẻ ngây ngốc như vậy mang về nhà cũng không tốt cho cha mẹ tôi phải chăm sóc, nhưng nghĩ tới Tô Thịnh cùng Lâm Yến Nhi là một phe, Lâm Yến Nhi lại cùng Nhà họ Diệp có lui tới, để ngừa có gì xảy ra tôi liền bảo Thuồng luồng tiên cũng mang những đứa trẻ kia về biệt thự Phùng Đông, sau đó sẽ đem chúng từ sân lên thẳng lầu ba trên cùng.
Như vậy vừa không kinh động tới cha mẹ tôi cũng vừa có thể an trí cho chúng thật tốt, còn chuyện sau này chờ Tô Mộc về rồi tính.
Sau khi giải quyết những đứa trẻ kia tôi liền từ cửa chính tiến vào, muốn cho cha mẹ tôi chút bất ngờ.
Ai ngờ khi vào nhà thì lửa tối đèn tắt, liên tiếp tìm lầu một lầu hai cũng không có người.
Kỳ lạ, cũng đã hơn tám giờ rồi, sao trong nhà một người cũng không có?
Bình thường mẹ tôi cùng cha tôi đều không có thói quen đi dạo buổi tối, tôi vội vàng lấy điện thoại ra gọi điện cho mẹ tôi.
Điện thoại vang lên mấy tiếng nhưng bên kia nhanh chóng tắt đi.
Không chỉ mẹ tôi như vậy, điện thoại của cha tôi cũng đã tắt.
Đây rốt cuộc là thế nào, chẳng lẽ bọn họ thừa dịp tôi không có nhà đã tạo thế giới riêng của hai người?
Tôi trong nháy mắt không hiểu, lo lắng hơn cho sự an toàn của bọn họ, liền định tiếp tục gọi điện cho bọn họ, cũng bảo Thuồng luồng tiên nghĩ biện pháp tìm vị trí của cha mẹ tôi đang ở đâu.
Kết quả tôi còn chưa kịp gọi điện thoại đi thì điện thoại tôi đã vang lên.
Là cha tôi gửi tin nhắn tới, nói tôi không phải gọi, bây giờ bọn họ đang bận không nghe điện thoại được.
“Bận bịu gì chứ, ngay cả con gái mình gọi mà cha cũng không rảnh để nghe, gửi video qua wechat cho con xem một chút.” Tôi nói.
Không phải tôi muốn chen vào cuộc sống riêng của cha mẹ tôi, là tôi gặp nhiều chuyện như vậy khiến lòng luôn đề phòng, lỡ như cha mẹ tôi bị người khác bắt giữ, còn dùng điện thoại của ông gửi tin nhắn về cho tôi, chẳng lẽ tôi cứ ngu ngốc như vậy cũng tin.
Thừa dịp cha tôi đang gửi tin nhắn, tôi không ngừng giục Thuồng luồng tiên đi tìm vị trí của cha mẹ tôi.
Thuồng luồng tiên bị dày vò một ngày dường như cũng rất mệt mỏi, động tác chậm rãi, vừa bất đắc dĩ đưa tay làm phép vừa khạc ra ít cây cỏ trong miệng. Mặc dù nó không tìm được vị trí của cha mẹ tôi nhưng nó có dự cảm cha mẹ tôi bây giờ rất an toàn, cũng không gặp phải nguy hiểm gì.
Nói xong điện thoại của tôi lại vang lên, lần này là wechat, cha tôi thật sự gửi video cho tôi.
Chương 212: Video
Tôi hơi lúng túng, muốn hỏi sứ mệnh của Nhà họ Tô là gì.
Nhưng nhìn bộ dáng đầy nghiêm nghị của cha Tô Mộc, tôi lại vừa mới nhanh miệng đồng ý, bây giờ hỏi lại thì giống như đổi ý vậy, không thể làm gì khác hơn là mỉm cười nuốt thắc mắc vào trong.
Nhưng còn có một vấn đề tôi không hiểu, bây giờ rõ ràng Nhà họ Tô có gia chủ, Tô Thịnh đã quản gia đình này chao nhiêu năm, còn kiếm được nhiều tiền như vậy, tại sao cha Tô Mộc còn nói chờ sau khi hoàn thành hôn lễ sẽ để tôi là gia chủ Nhà họ Tô?
Cũng không phải vì sau khi kết hôn thân phận của tôi sẽ lớn hơn Tô Thịnh chứ?
Tôi đem nghi vấn này hỏi ra, cha Tô Mộc nghe vậy liền trầm mặc hồi lâu, sau đó mới nói: “Giá trị của một thầy phong thủy cũng không phải ở chỗ hắn có thể kiếm được chao nhiêu tiền hay danh tiếng lớn dường nào mà là hắn có đảm đương nổi sứ mệnh trên người mình không. Thầy phong thủy sinh ra chính là vì điều hòa âm dương, ổn định hai giới, vừa không thể để cho quỷ tổn hại tới người ở dương gian, lại không thể để cho người ở dương gian sau khi chết biến thành cô hồn dã quỷ làm loạn âm phủ. Mỗi thầy phong thủy đều phải tỉnh ngộ điều này, duy trì hai giới ổn định, thầy phong thủy ở Nhà họ Tô chính là như vậy! Nhưng Tô Thịnh đứa nhỏ này từ nhỏ tư chất không cao, tâm tính lại không yên, thích nhất tranh cường háo thắng, những năm gần đây dựa vào xem nhà đuổi quỷ kiếm không ít tiền nhưng nó lại quên sứ mệnh của bản thân. Nhà họ Tô không thể lại do người như vậy lãnh đạo, nếu không chẳng chao lâu sẽ tàn.”
Trong nháy mắt tôi đã nhìn cha Tô Mộc với cặp mắt khác, ông ấy là lần đầu tiên đi lên dương gian lại có thể nhìn thấu triệt Tô Thịnh như vậy. Tô Thịnh quả thật không phải là người tốt lành gì, đã nhiều lần đào hố bẫy tôi, dựa vào ông ta bảo
vệ hòa bình hai giới quả thật không đáng tin cậy. Ông ta giúp không ít người đuổi quỷ nhưng ông ta đuổi quỷ cũng vì tiền, hơn nữa còn nhìn gia cảnh người nọ mới nhận việc, tôi thậm chí cũng nghi ngờ có phải ông ta nhìn nhà ai có nhiều tiền sẽ nói có quỷ, sau đó chính mình lại lấy giá cao để đuổi quỷ. Cho dù có bỏ qua ân oán cá nhân thì quả thật tôi cũng thấy ông ta không xứng đáng đứng đầu một nhà.
“Vậy Tô Mộc thì sao? Anh ấy lợi hại như vậy, lại tốt như vậy, sao cha không để cho anh ấy làm gia chủ?” Tôi lại hỏi.
“Tô Mộc là quỷ, rất nhiều pháp khí đều không thể đụng tới, cũng không thích hợp làm gia chủ.” Cha của Tô Mộc nói.
“Nhưng Nhà họ Tô cũng còn có Tô Đoàn, cậu ấy là người sống, hơn nữa nhân phẩm cũng rất tốt, cậu ấy làm gia chủ chắc chắn không thành vấn đề.” Tôi liệt nhiệt đề cử Tô Đoàn.
Ai ngờ lời còn chưa dứt thì nhiệt độ bên người bỗng giảm đi mấy độ, sắc mặt cha Tô Mộc có chút âm trầm nhìn tôi, hỏi có phải tôi đổi ý, không muốn nhận trách nhiệm nặng nề của Nhà họ Tô.
Người này, quả nhiên người già càng đáng sợ hơn con trai, ông tức giận khiến tôi sợ mền nhũn, vội vàng nói sao có thể, Tô Mộc là chồng tôi, trách nhiệm với Nhà họ Tô dù nặng nề cũng chính là trách nhiệm của tôi, chỉ cần có việc cần đến tôi thì đương nhiên là không thể chối từ. Chẳng qua dù sao tôi cũng chỉ là một nha đầu bình thường, thuật phép không tinh, cho dù có lòng cũng sợ không làm tốt địa vị gia chủ này.
“Chỉ cần con có lòng thì chắc chắn làm được, huống chi có Tô Mộc giúp con.” Thấy tôi không phải từ chối, sắc mặt của cha Tô Mộc lúc này mới ấm trở lại.
Nói xong ông ấy bảo tôi đem chiếc nhẫn cùng hộp Tử Ngọc cất đi, lại đem thư phòng khôi phục nguyên dạng, lúc này mới dẫn tôi rời khỏi thư phòng.
Trở lại phòng khách, cha Tô Mộc liếc nhìn ngoài cửa sổ, nói bọn họ bây giờ đã là quỷ, thời gian có thể đi lên dương gian không nhiều, hôm nay sẽ phải về trước, chờ đầu tháng sẽ đến nhà tôi viếng thăm.
Nói xong ông ấy mang mẹ Tô Mộc đi ra ngoài, mẹ Tô Mộc dường như có lời muốn nói với tôi nhưng ngại vì uy nghiêm của cha Tô Mộc nên cũng không trì hoãn, không thể làm gì khác hơn là vừa đi ra ngoài vừa hướng tôi nói sinh nhật vui vẻ, bà còn nói bà rất thích tôi, Tô Mộc có thể cùng tôi ở chung một chỗ là phúc phần của anh ấy, hy vọng tôi cùng Tô Mộc thật hạnh phúc.
Nói xong bọn họ đã đi tới cái miếu thờ tổ ở giữa sân kia, bóng người thẳng tắp hướng tới miếu, sau đó đi xuyên qua miếu biến mất không thấy.
Chờ sau khi cha mẹ Tô Mộc rời đi, Tô Thịnh không biết từ lúc nào xuất hiện ở sau lung tôi rất gần, cười lạnh nói: “Thím Hai vẫn khỏe chứ ạ, khoảng thời gian này có khỏe không? Từ sau khi thím mất tích chú Hai đã tìm thím khắp nơi, không biết gần đây thím đã đi đâu?”
“Nhờ phúc của ông tôi tương đối tốt, không chỉ du sơn ngoạn thủy khắp nơi mà còn thoát chết trong đường tơ kẽ tóc ở Nhà họ Tô, quả thật thần kỳ.”
Tôi cũng cười lạnh, vốn trước khi tới Nhà họ Tô tôi còn rất sợ Tô Thịnh, không biết lấy dạng mặt mũi nào xuất hiện trước mặt ông ta, bây giờ nghe được giọng điệu này của ông ta tôi lại lập tức thản nhiên, dù sao làm chuyện sai không phải là tôi thì tôi sợ cái gì. Cho dù bây giờ là ở Nhà họ Tô, có Thuồng luồng tiên cùng Tô Đoàn ở đây ông ta cũng không dám trở mặt với tôi.
Quả nhiên Tô Thịnh nghe được lời tôi sắc mặt liền biến đổi khó coi, nhưng dù sao ông ta cũng đã hơn bốn mươi, lại còn rất gian manh giảo hoạt, biểu tình mất tự nhiên nháy mắt liền biến mất, lần nữa thay bằng bộ mặt luôn mỉm cười, nói thím Hai thật lâu không về nhà, lần nay ở nhà nghỉ ngơi mấy ngày thật tốt, vừa vặn chờ chú Hai cùng ông quay lại bàn chuyện hôn sự.
Lý do này của ông ta thật đường đường chính chính, không biết thì sẽ thật sự cho rằng ông ta đối với tôi rất tôn kính, ngay cả Tô Đoàn nghe đề nghị này cũng gật đầu liên tục, theo cha mình khuyên nhủ tôi ở lại Nhà họ Tô chờ Tô Mộc quay về.
“Không được, dẫu sao tôi với Tô Mộc còn chưa làm hôn lễ, bây giờ ở lại Nhà họ Tô không tiện, huống chi đã rất lâu tôi không về nhà, cũng muốn gặp cha mẹ.” Tôi cười nói với Tô Đoàn.
Nói xong tôi cũng không để ý Tô Thịnh có ngăn trở không, gọi Thuồng luồng tiên đi về nhà.
Thuồng luồng tiên hỏi tôi đám trẻ con kia sẽ xử lý thế nào, là để lại Nhà họ Tô hay đem về biệt thự Phùng Đông. Tôi vốn không thích trẻ con, hơn nữa nhiều đứa trẻ ngây ngốc như vậy mang về nhà cũng không tốt cho cha mẹ tôi phải chăm sóc, nhưng nghĩ tới Tô Thịnh cùng Lâm Yến Nhi là một phe, Lâm Yến Nhi lại cùng Nhà họ Diệp có lui tới, để ngừa có gì xảy ra tôi liền bảo Thuồng luồng tiên cũng mang những đứa trẻ kia về biệt thự Phùng Đông, sau đó sẽ đem chúng từ sân lên thẳng lầu ba trên cùng.
Như vậy vừa không kinh động tới cha mẹ tôi cũng vừa có thể an trí cho chúng thật tốt, còn chuyện sau này chờ Tô Mộc về rồi tính.
Sau khi giải quyết những đứa trẻ kia tôi liền từ cửa chính tiến vào, muốn cho cha mẹ tôi chút bất ngờ.
Ai ngờ khi vào nhà thì lửa tối đèn tắt, liên tiếp tìm lầu một lầu hai cũng không có người.
Kỳ lạ, cũng đã hơn tám giờ rồi, sao trong nhà một người cũng không có?
Bình thường mẹ tôi cùng cha tôi đều không có thói quen đi dạo buổi tối, tôi vội vàng lấy điện thoại ra gọi điện cho mẹ tôi.
Điện thoại vang lên mấy tiếng nhưng bên kia nhanh chóng tắt đi.
Không chỉ mẹ tôi như vậy, điện thoại của cha tôi cũng đã tắt.
Đây rốt cuộc là thế nào, chẳng lẽ bọn họ thừa dịp tôi không có nhà đã tạo thế giới riêng của hai người?
Tôi trong nháy mắt không hiểu, lo lắng hơn cho sự an toàn của bọn họ, liền định tiếp tục gọi điện cho bọn họ, cũng bảo Thuồng luồng tiên nghĩ biện pháp tìm vị trí của cha mẹ tôi đang ở đâu.
Kết quả tôi còn chưa kịp gọi điện thoại đi thì điện thoại tôi đã vang lên.
Là cha tôi gửi tin nhắn tới, nói tôi không phải gọi, bây giờ bọn họ đang bận không nghe điện thoại được.
“Bận bịu gì chứ, ngay cả con gái mình gọi mà cha cũng không rảnh để nghe, gửi video qua wechat cho con xem một chút.” Tôi nói.
Không phải tôi muốn chen vào cuộc sống riêng của cha mẹ tôi, là tôi gặp nhiều chuyện như vậy khiến lòng luôn đề phòng, lỡ như cha mẹ tôi bị người khác bắt giữ, còn dùng điện thoại của ông gửi tin nhắn về cho tôi, chẳng lẽ tôi cứ ngu ngốc như vậy cũng tin.
Thừa dịp cha tôi đang gửi tin nhắn, tôi không ngừng giục Thuồng luồng tiên đi tìm vị trí của cha mẹ tôi.
Thuồng luồng tiên bị dày vò một ngày dường như cũng rất mệt mỏi, động tác chậm rãi, vừa bất đắc dĩ đưa tay làm phép vừa khạc ra ít cây cỏ trong miệng. Mặc dù nó không tìm được vị trí của cha mẹ tôi nhưng nó có dự cảm cha mẹ tôi bây giờ rất an toàn, cũng không gặp phải nguy hiểm gì.
Nói xong điện thoại của tôi lại vang lên, lần này là wechat, cha tôi thật sự gửi video cho tôi.
Bình luận facebook