Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-330
CHƯƠNG 308: BỊ MẤT MẶT
CHƯƠNG 308: BỊ MẤT MẶT
"Mau nhìn!"Ngay lúc này cáo đỏ đột nhiên kêu lên một tiếng đầy sợ hãi, móng vuốt chỉ về hướng khách sạn Hilton.
Tôi cùng Đường Dũng liền nhìn sang bên đấy, chỉ thấy ở vị trí giữa khách sạn xuất hiện một miệng hố lớn, miệng hố giống như sâu không thấy đáy, gió đang thổi vù vù từ bên trong đó ra, hơn nữa gió kia lại có màu, chất khí màu xanh đậm, nhìn qua giống như có độc.
"yêu khí! yêu khí mang theo oán niệm mãnh liệt, mộ cáo bị
bọn họ đào ra rồi!" Đường Dũng nói
Nói xong anh ta không chút do dự nào nữa, trực tiếp vác tôi lên vai quay người chạy.
Nhưng chạy không được mấy bước chúng tôi liền va vào một thứ cứng rắn giống như mặt tường trong suốt.
Đường Dũng đau kêu lên một tiếng nhưng động tác của anh ta vẫn không dừng lại, đổi sang một hướng khác tiếp tục chạy.
Nhưng bất kể anh ta chạy về hướng nào thì chúng tôi cũng sẽ đụng vào một bức tường trong suốt không nhìn thấy đưọc.
Bức tượng như hình tròn, không có cửa ra, đem chúng tôi nhốt vào trong, mặc kệ Đường Dũng chạy thế nào cũng vẫn quanh quẩn một chỗ.
“Chúng ta không ra được, anh để tôi xuống đi." Lòng tôi trầm xuống, nói với Đường Dũng.
Cảnh tượng này không phải lần đầu tiên tôi thấy, lần trước khi ở trong mộ Võ Tắc Thiên, Lâm Yến Nhi cũng từng vây tôi bằng một bức tường trong suốt, rồi chiếm cơ thể tôi ngay trước mặt Tô Mộc.
Bây giờ cảnh tượng này lại xuất hiện, tôi không cần suy nghĩ cũng biết lần này lại là ai đang giở trò.
Tôi hận tới mức nghiến chặt răng, lúc ấy ở Thái Lan tôi rõ ràng có thể giết được Lâm Yên Nhi!
Nếu không phải Tô Mộc bất chấp hậu quả cứu cô ta thì bây giờ cô ta cũng không có cơ hội tìm thêm phiền toái cho tôi!
Nghe được tiếng tôi, Đường Dũng liền dừng lại, sau đó cũng bình tĩnh nhẹ nhàng đặt tôi xuống dưới mặt đất rồi thuận thế kéo tôi vào trong lòng, trầm giọng nói: "Em yên tâm, Dương Dương! Bất kể là ai anh cũng không để cho hắn làm hại em.”
“ Ôi, đúng là một con chó cảnh trung thành-" Một giọng quyến rũ bỗng vang lên, Lâm yến Nhi mặc một bộ đầm dài màu trắng đứng cách chỗ chúng tôi không xa, như một đóa phù dung trong nước.
Chẳng qua mặt mũi của cô ta lúc này không còn chút đơn thuần nào, đầy oán độc nhìn tôi, ánh mắtgiống như bọ cạp độc, căm ghét nói: "Lộc Dương, ngươi nhất định là hồ ly tinh chuyển thế, nếu không sao lại khiến tâm trí người ta u mê như vậy. Có một Tô Mộc còn chưa đủ, lại còn khiến một anh trang đẹp
trai mê đảo, anh chàng đẹp trai à, anh làm chó cảnh trung thành với cô ta thì có tác dụng gì, cô ta đã sớm là người đàn bà của người khác, hơn nữa còn bị người khác bỏ rơi vậy mà anh vẫn coi cô ta như bảo bối, Ha ha.”
Lâm Yến Nhi vừa nói vừa điên cuồng cười, mái tóc dài đen nhánh bởi vì cô ta cười quá mức kịch động đã rối tung lên.
Lúc này cô ta giống hệt ác quỷ, nhìn rất ghê người.
“Bị bỏ rơi? có vẻ người mới là người bị bỏ rơi?Một người đàn ông nằm cùng huyệt với ngươi hơn một trăm năm, sau khi đi ra ngoài trước tiên không phải tìm ngươi mà là tìm Dương Dương nhà ta, ngươi nói ai mới là kẻ bị bỏ rơi?
Từ đầu tôi đã khuyên bảo Dương Dương, lão quỷ không xứng với cô ấy, đều đã chết hơn trăm năm, người cổ lỗ sĩ sao có thể hợp vớỉ Dương Dương của chúng ta. Đáng tiếc cô ấy còn nhỏ không hiểu chuyện, sống chết không nghe, gần đây mới nhận ra ta tốt, ta còn vui vẻ chưa hết sao có thể chê Dương Dương nhà ta, cô ấy không chê ta đã coi như cám ơn trời đất." Đường Dũng nói.
Rõ ràng anh ta muốn thi chửi nhau với Lâm Yến Nhi, bộ dáng đanh đá chửi đổng khiến người tức chết.
Tôi thật sự đã bị Đường Dũng đánh bại, đã đến lúc nào rồi anh còn có tâm tình lời qua tiếng lại với Lâm Yến Nhi, đúng là gan lớn.
Cũng không biết bây giờ tlt thế nào, cáo đỏ có nói mộ phần bị mở ra sẽ khiến tai họa ập xuống thành phố Ciang Minh, người trong thành phố sẽ không chết hết chứ?
Nghĩ tớỉ đây trong lòng tôi liền lo lắng nhưng Đường Dũng vẫn bộ dạng bình chân như vại đó, biết chúng tôi dù sao cũng không ra được, anh bèn lấy ra chiếc ghế vừa nãy lấy từ công trường, gác chân ngồi lên ghế nói: “Ngươi là Lâm Yến Nhi đúng không? Cũng đã chết hơn một trăm năm, hơn một trăm năm ngươi lại không có tiến bộ nào, khi còn sống không có được lão quỷ kia, đến khi chết rồi cũng vẫn không có được lão quỷ, vậy hơn một trăm năm qua ngươi bận bịu làm gì?”
“Ôi? Dường như mỗi lần xuất hiện ngươi đều mặc bộ quần áo này? Hơn một trăm nam cho tới bây giờ đều không thay đổi? chẳng trách lão quỷ coi thường ngươi, một trăm năm không giặt quần áo sẽ thối thành cái dạng gì a?"
"Ngươi cũng không tắm đúng không? Chà chà, hơn một trăm năm không tắm, th ật bẩn, chẳng trách lỡo quỷ coi thường ngươi. Phụ nữ như ngươi thế gian này hiếm thấy, nếu ai có thể vừa ýy ngươi thì khẩu vị cũng quá nặng."
Miệng Đường Dũng liên thanh như pháo, cũng không cho Lâm Yến Nhi cơ hội nói chen vào.
Tôi có thể thay được sắc mặt Lâm Yến Nhi càng ngày càng khó coi, từ trắng chuyển thành xanh, gân xanh trên trán bắt đầu nổi lên, ánh mắt hận không giết người được.
Ngay cả tôi đang cuống cuồng trong lòng cũng không nhịn được bị những lời của Đường Dũng khiến cho buồn cười.Trước giờ còn không để ý, giờ suy nghĩ một chút, quần áo của cô ta đúng là giống như hơn một trăm năm không thay đổi.
Mà cô ta chắc cũng chưa tắm bao giờ.
"Tên tăng nhân chết tiệt! Đừng tưởng ta không giết được ngươi! Không phải ngươi thích ả đàn bà dâm đãng này hay sao, giờ ta thành toàn cho các ngươi, để cho các ngươi thành một đôi vợ chồng bỏ mạng bên nhau!"Lâm Yến Nhi nghiến răng nghiến lợi nói.
Cô tơ nói không lại Đường Dũng, lại nhịn không được cơn tức giận này, vừa nói xong đã xông về phía chúng tôi, hai tay biến thành quỷ trảo sắc bén trực tiếp xé bức tường trước mặt chúng tôi.
Tôii chỉ cảm thấy một cơn gió lạnh đánh tôi từ đối diện, giống như có cụn băng cứa vào mặt đau buốt.
"Chính là lúc này, đi!" Đường Dũng hét lớn lên một tiếng.
Vừa nói tôi đã nghiên người, bị Đường Dũng đẩy ra bên ngoài, đợi đến lúc tôi lấy lại tinh thần thì Đường Dũng đã buông tôi ra, nhanh chóng thủ ấn, miệng lẩm bẩm.
Tôi chỉ thấy nơi bức tường trong suốt hơi vặn vẹo, sau đó không khí hai bên nhanh chóng chồng lên nhau, giam Lâm Yến Nhi vào bên trong.
"A...!" Lâm Yến Nhi tức giận gầm lên một tiếng, muốn lao ra đã không kịp, bị Đường Dũng nhốt ngược lại trong mặt tường trong suốt.
Cục diện trong nháy mắt đổi ngược, bây giờ Lâm Yến Nhi bị nhốt bên trong, tôi và Đường Dũng trở thành người tự do.
Sau khi dẫn dự nhốt được Lâm Yến Nhi thì Đường Dũng không tiếp tục nói nhảm nữa, thậm chí ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn một cái, trực tiếp vác tôi lên tiếp tục chạy trốn.
Tôi bị sự tương phản trước sau của Đường Dũng khiến cho kinh động, vừa bị Đường Dũng vác chạy thoát thân vừa hỏi có phải vừa rồi anh ta cố ý chọc giận Lâm Yến Nhi, anh ta đặc biệt chọn lời khó nghe chính là hy vọng Lâm Yến Nhi không chịu nổi sẽ mở kết giới ra.
Đường Dũng nghe tôi hỏi liền cười ha hả, mặt đầy âm hiểm xảo trá, nói: “Đó là đương nhiên, nếu không có ai muốn nói chuyện với mụ đàn bà chết bầm đó, lại là mụ đàn bà chết bầm hơn trăm năm không tắm, nghĩ tới đã muốn nôn.”
“Anh thật…” Tôi im lặng một chút, tiếp tục nói: “Lâm Yến Nhi sẽ không đuổi theo chứ? Tôi thấy cô ta xé kết giới rất dễ dàng, thứ đó có thể vây khốn cô ta sao?”
“Chắc chắn Cô ta mở kết giới dễ dàng bởi vì đó chính là kết giới cô ta bố trí, còn kết giới của anh không bị phá dễ dàng như vậy, nếu không sau này anh làm sao còn có thể lăn lộn trong giới được nữa.” Đường Dũng nói.
Vừa dứt lời bỗng nhiên tôi cảm giác được một cơn gió lạnh từ phía sau ào tới, cùng theo đó là giọng Lâm Yến Nhi lạnh như băng truyền đến: “A, phải không? Vậy sau này ngươi cũng không cần lăn lộn.”
CHƯƠNG 308: BỊ MẤT MẶT
"Mau nhìn!"Ngay lúc này cáo đỏ đột nhiên kêu lên một tiếng đầy sợ hãi, móng vuốt chỉ về hướng khách sạn Hilton.
Tôi cùng Đường Dũng liền nhìn sang bên đấy, chỉ thấy ở vị trí giữa khách sạn xuất hiện một miệng hố lớn, miệng hố giống như sâu không thấy đáy, gió đang thổi vù vù từ bên trong đó ra, hơn nữa gió kia lại có màu, chất khí màu xanh đậm, nhìn qua giống như có độc.
"yêu khí! yêu khí mang theo oán niệm mãnh liệt, mộ cáo bị
bọn họ đào ra rồi!" Đường Dũng nói
Nói xong anh ta không chút do dự nào nữa, trực tiếp vác tôi lên vai quay người chạy.
Nhưng chạy không được mấy bước chúng tôi liền va vào một thứ cứng rắn giống như mặt tường trong suốt.
Đường Dũng đau kêu lên một tiếng nhưng động tác của anh ta vẫn không dừng lại, đổi sang một hướng khác tiếp tục chạy.
Nhưng bất kể anh ta chạy về hướng nào thì chúng tôi cũng sẽ đụng vào một bức tường trong suốt không nhìn thấy đưọc.
Bức tượng như hình tròn, không có cửa ra, đem chúng tôi nhốt vào trong, mặc kệ Đường Dũng chạy thế nào cũng vẫn quanh quẩn một chỗ.
“Chúng ta không ra được, anh để tôi xuống đi." Lòng tôi trầm xuống, nói với Đường Dũng.
Cảnh tượng này không phải lần đầu tiên tôi thấy, lần trước khi ở trong mộ Võ Tắc Thiên, Lâm Yến Nhi cũng từng vây tôi bằng một bức tường trong suốt, rồi chiếm cơ thể tôi ngay trước mặt Tô Mộc.
Bây giờ cảnh tượng này lại xuất hiện, tôi không cần suy nghĩ cũng biết lần này lại là ai đang giở trò.
Tôi hận tới mức nghiến chặt răng, lúc ấy ở Thái Lan tôi rõ ràng có thể giết được Lâm Yên Nhi!
Nếu không phải Tô Mộc bất chấp hậu quả cứu cô ta thì bây giờ cô ta cũng không có cơ hội tìm thêm phiền toái cho tôi!
Nghe được tiếng tôi, Đường Dũng liền dừng lại, sau đó cũng bình tĩnh nhẹ nhàng đặt tôi xuống dưới mặt đất rồi thuận thế kéo tôi vào trong lòng, trầm giọng nói: "Em yên tâm, Dương Dương! Bất kể là ai anh cũng không để cho hắn làm hại em.”
“ Ôi, đúng là một con chó cảnh trung thành-" Một giọng quyến rũ bỗng vang lên, Lâm yến Nhi mặc một bộ đầm dài màu trắng đứng cách chỗ chúng tôi không xa, như một đóa phù dung trong nước.
Chẳng qua mặt mũi của cô ta lúc này không còn chút đơn thuần nào, đầy oán độc nhìn tôi, ánh mắtgiống như bọ cạp độc, căm ghét nói: "Lộc Dương, ngươi nhất định là hồ ly tinh chuyển thế, nếu không sao lại khiến tâm trí người ta u mê như vậy. Có một Tô Mộc còn chưa đủ, lại còn khiến một anh trang đẹp
trai mê đảo, anh chàng đẹp trai à, anh làm chó cảnh trung thành với cô ta thì có tác dụng gì, cô ta đã sớm là người đàn bà của người khác, hơn nữa còn bị người khác bỏ rơi vậy mà anh vẫn coi cô ta như bảo bối, Ha ha.”
Lâm Yến Nhi vừa nói vừa điên cuồng cười, mái tóc dài đen nhánh bởi vì cô ta cười quá mức kịch động đã rối tung lên.
Lúc này cô ta giống hệt ác quỷ, nhìn rất ghê người.
“Bị bỏ rơi? có vẻ người mới là người bị bỏ rơi?Một người đàn ông nằm cùng huyệt với ngươi hơn một trăm năm, sau khi đi ra ngoài trước tiên không phải tìm ngươi mà là tìm Dương Dương nhà ta, ngươi nói ai mới là kẻ bị bỏ rơi?
Từ đầu tôi đã khuyên bảo Dương Dương, lão quỷ không xứng với cô ấy, đều đã chết hơn trăm năm, người cổ lỗ sĩ sao có thể hợp vớỉ Dương Dương của chúng ta. Đáng tiếc cô ấy còn nhỏ không hiểu chuyện, sống chết không nghe, gần đây mới nhận ra ta tốt, ta còn vui vẻ chưa hết sao có thể chê Dương Dương nhà ta, cô ấy không chê ta đã coi như cám ơn trời đất." Đường Dũng nói.
Rõ ràng anh ta muốn thi chửi nhau với Lâm Yến Nhi, bộ dáng đanh đá chửi đổng khiến người tức chết.
Tôi thật sự đã bị Đường Dũng đánh bại, đã đến lúc nào rồi anh còn có tâm tình lời qua tiếng lại với Lâm Yến Nhi, đúng là gan lớn.
Cũng không biết bây giờ tlt thế nào, cáo đỏ có nói mộ phần bị mở ra sẽ khiến tai họa ập xuống thành phố Ciang Minh, người trong thành phố sẽ không chết hết chứ?
Nghĩ tớỉ đây trong lòng tôi liền lo lắng nhưng Đường Dũng vẫn bộ dạng bình chân như vại đó, biết chúng tôi dù sao cũng không ra được, anh bèn lấy ra chiếc ghế vừa nãy lấy từ công trường, gác chân ngồi lên ghế nói: “Ngươi là Lâm Yến Nhi đúng không? Cũng đã chết hơn một trăm năm, hơn một trăm năm ngươi lại không có tiến bộ nào, khi còn sống không có được lão quỷ kia, đến khi chết rồi cũng vẫn không có được lão quỷ, vậy hơn một trăm năm qua ngươi bận bịu làm gì?”
“Ôi? Dường như mỗi lần xuất hiện ngươi đều mặc bộ quần áo này? Hơn một trăm nam cho tới bây giờ đều không thay đổi? chẳng trách lão quỷ coi thường ngươi, một trăm năm không giặt quần áo sẽ thối thành cái dạng gì a?"
"Ngươi cũng không tắm đúng không? Chà chà, hơn một trăm năm không tắm, th ật bẩn, chẳng trách lỡo quỷ coi thường ngươi. Phụ nữ như ngươi thế gian này hiếm thấy, nếu ai có thể vừa ýy ngươi thì khẩu vị cũng quá nặng."
Miệng Đường Dũng liên thanh như pháo, cũng không cho Lâm Yến Nhi cơ hội nói chen vào.
Tôi có thể thay được sắc mặt Lâm Yến Nhi càng ngày càng khó coi, từ trắng chuyển thành xanh, gân xanh trên trán bắt đầu nổi lên, ánh mắt hận không giết người được.
Ngay cả tôi đang cuống cuồng trong lòng cũng không nhịn được bị những lời của Đường Dũng khiến cho buồn cười.Trước giờ còn không để ý, giờ suy nghĩ một chút, quần áo của cô ta đúng là giống như hơn một trăm năm không thay đổi.
Mà cô ta chắc cũng chưa tắm bao giờ.
"Tên tăng nhân chết tiệt! Đừng tưởng ta không giết được ngươi! Không phải ngươi thích ả đàn bà dâm đãng này hay sao, giờ ta thành toàn cho các ngươi, để cho các ngươi thành một đôi vợ chồng bỏ mạng bên nhau!"Lâm Yến Nhi nghiến răng nghiến lợi nói.
Cô tơ nói không lại Đường Dũng, lại nhịn không được cơn tức giận này, vừa nói xong đã xông về phía chúng tôi, hai tay biến thành quỷ trảo sắc bén trực tiếp xé bức tường trước mặt chúng tôi.
Tôii chỉ cảm thấy một cơn gió lạnh đánh tôi từ đối diện, giống như có cụn băng cứa vào mặt đau buốt.
"Chính là lúc này, đi!" Đường Dũng hét lớn lên một tiếng.
Vừa nói tôi đã nghiên người, bị Đường Dũng đẩy ra bên ngoài, đợi đến lúc tôi lấy lại tinh thần thì Đường Dũng đã buông tôi ra, nhanh chóng thủ ấn, miệng lẩm bẩm.
Tôi chỉ thấy nơi bức tường trong suốt hơi vặn vẹo, sau đó không khí hai bên nhanh chóng chồng lên nhau, giam Lâm Yến Nhi vào bên trong.
"A...!" Lâm Yến Nhi tức giận gầm lên một tiếng, muốn lao ra đã không kịp, bị Đường Dũng nhốt ngược lại trong mặt tường trong suốt.
Cục diện trong nháy mắt đổi ngược, bây giờ Lâm Yến Nhi bị nhốt bên trong, tôi và Đường Dũng trở thành người tự do.
Sau khi dẫn dự nhốt được Lâm Yến Nhi thì Đường Dũng không tiếp tục nói nhảm nữa, thậm chí ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn một cái, trực tiếp vác tôi lên tiếp tục chạy trốn.
Tôi bị sự tương phản trước sau của Đường Dũng khiến cho kinh động, vừa bị Đường Dũng vác chạy thoát thân vừa hỏi có phải vừa rồi anh ta cố ý chọc giận Lâm Yến Nhi, anh ta đặc biệt chọn lời khó nghe chính là hy vọng Lâm Yến Nhi không chịu nổi sẽ mở kết giới ra.
Đường Dũng nghe tôi hỏi liền cười ha hả, mặt đầy âm hiểm xảo trá, nói: “Đó là đương nhiên, nếu không có ai muốn nói chuyện với mụ đàn bà chết bầm đó, lại là mụ đàn bà chết bầm hơn trăm năm không tắm, nghĩ tới đã muốn nôn.”
“Anh thật…” Tôi im lặng một chút, tiếp tục nói: “Lâm Yến Nhi sẽ không đuổi theo chứ? Tôi thấy cô ta xé kết giới rất dễ dàng, thứ đó có thể vây khốn cô ta sao?”
“Chắc chắn Cô ta mở kết giới dễ dàng bởi vì đó chính là kết giới cô ta bố trí, còn kết giới của anh không bị phá dễ dàng như vậy, nếu không sau này anh làm sao còn có thể lăn lộn trong giới được nữa.” Đường Dũng nói.
Vừa dứt lời bỗng nhiên tôi cảm giác được một cơn gió lạnh từ phía sau ào tới, cùng theo đó là giọng Lâm Yến Nhi lạnh như băng truyền đến: “A, phải không? Vậy sau này ngươi cũng không cần lăn lộn.”
Bình luận facebook