Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-374
CHƯƠNG 352: THẦN NHẬN THIÊN MỆNH
CHƯƠNG 352: THẦN NHẬN THIÊN MỆNH
Tôi còn chưa dứt lời thì nụ cười trên mặt Tô Mộc đã cứng lại.
“Anh… vừa nói như vậy sao?” Giọng Tô Mộc biến đổi, ánh mắt tránh tôi, đột nhiên muốn rời đi.
Tôi liền nắm tay anh ấy lại, nói: “Nói! Vừa rồi em nghe rõ ràng, anh nói ban đầu để em hấp thu cá âm nhỏ chính là vì hôm nay! Sao anh sẽ biết chuyện xảy ra hôm nay để sớm chuẩn bị sẵn sàng?”
Tôi vừa hỏi vừa kỳ quái nhìn Tô Mộc.Đột nhiên một ý niệm đáng sợ hiện lên trong đầu tôi, Tô Mộc đã sớm biết thân phận của tôi cho nên căn bản không phải là ngẫu nhiên khi anh ấy kết âm hôn với tôi?
Anh ấy một mực chờ tôi chính là vì đã biết tôi, để cho tôi yêu anh ấy, sau đó tự anh ấy đào tạo tôi thành lợi hại, cuối cùng là tìm yêu thân kiếp trước để đổi linh hồn?
Dẫu sao ngay từ khi bắt đầu đều là anh ấy dẫn dắt tôi đi, tự nhiên tôi phạm vào kiêng kỵ rồi kết âm hôn với anh ấy, sau đó anh ấy không có lý do gì tự nhiên đối xử tốt với tôi khiến tôi dần dần yêu anh ấy.
Cũng là anh ấy, người bị thương nặng khiến chúng tôi chỉ có thể đi tìm âm huyệt giúp anh ấy bồi bổ hồn phách cho nên chúng tôi mới tìm được mộ Võ Tắc Thiên, tìm được yêu thân kiếp trước của tôi.
Đáng sợ hơn là, nếu như ngay từ đầu Tô Mộc đã mang những mục đích này lại gần tôi vậy thì hẳn anh ấy luôn có một chủ nhân phía sau, cũng chính là Yêu Thần, từ đầu đến cuối anh ấy cùng Lâm Yến Nhi đều cùng một phe.
Cho nên cùng là cấp bậc lệ quỷ nhưng Lâm Yến Nhi lại có thể dễ dàng cướp đi thân thể tôi trước mặt anh ấy, ép hồn phách tôi tạm thời nương thân ở trong yêu thân kiếp trước.
Lúc ấy bọn họ có thể chưa xác định được thân phận của tôi cho nên mới thử một chút, dẫu sao chỉ có hồn phách của ‘Lộc Dương’ chân chính mới có thể đi vào trong yêu thân kiếp trước, mà tôi đã vào được cho nên sau đó Tô Mộc càng ra sức đào tạo tôi…
Nghĩ tới đây, ánh mắt tôi nhìn Tô Mộc trong nháy mắt liền thay đổi.
Không đúng, không đúng, Tô Mộc vì tôi mà ngay cả thân xác cũng bỏ không cần, huống chi nếu quả thật như vậy thì tại sao Tô Mộc còn muốn phản bội Yêu Thần, lại nhiều lần giúp tôi? Chỉ vì để tôi tin tưởng sao?
Nghĩ tới đây tôi cố gắng áp chế nghi ngờ trong lòng xuống. Tôi yêu Tô Mộc thì hẳn nên vứt bỏ hết mọi chuyện để tin tưởng anh ấy, vì anh ấy ngay cả chết tôi còn không sợ thì còn sợ gì? Tôi tin tưởng anh ấy vô điều kiện!
“Tô Mộc, anh không muốn giải thích với em một chút sao?” Tôi thấy Tô Mộc có chút trốn tránh liền mở miệng nói.
Tôi đột nhiên đặc biệt hy vọng anh ấy có thể giải thích một chút, bất kể anh ấy nói gì tôi cũng tin.
Nhưng Tô Mộc không nói gì.Bóng người anh ấy lại phai nhạt đi mấy phần, tôi thậm chí có thể nhìn xuyên qua người anh ấy, thấy bức tường rêu mốc phía sau anh ấy.
“Tô Mộc, anh đừng như vậy, anh không muốn nói thì em sẽ không hỏi, anh đừng rời em đi.” Giọng tôi mềm nhũn, khẩn trương nói.
Dù sao bất kể anh ấy có mục đích gì thì tôi đã yêu anh ấy, đã không có lựa chọn nào khác cho nên bây giờ quan trọng nhất chính là giữ được hồn phách của anh ấy, những thứ khác cũng không thành vấn đề.
Tô Mộc nghe vậy liền quay đầu lại, con ngươi thanh nhạt như nước nhìn thẳng vào mặt tôi, không nói câu nào.
Bất chợt anh ấy giang hai cánh tay ôm tôi thật chặt vào ngực, thân thể còn khẽ run lên.Thật giống như đang rất khó chịu, càng giống như đang có một quyết định rất chật vật nào đó.
“Không sai, anh đã sớm biết em sẽ trở lại yêu thân kiếp trước.” Tô Mộc mở miệng nói.
Lần nữa mở miệng giọng anh ấy đã trầm thấp mấy phần, giọng cũng thêm sự nghiêm túc: “Anh đã sớm biết thân phận kiếp trước của em, cùng em quen biết cũng không phải tình cờ…”
“Anh đừng nói nữa, em không muốn nghe…” Tôi nức nở nói.Tôi thế nào cũng không ngờ được, hơn một năm gần hai năm qua tôi quen Tô Mộc là tôi đang sống trong sự an bài của người khác, hơn nữa người này lại là người tôi thích nhất.
Điều này thật quá mức tàn nhẫn, tôi không tiếp nhận nổi.Tôi tình nguyện cho Tô Mộc lừa gạt tôi, là một đôi tình nhân yêu nhau sâu đậm, là người đàn ông bởi vì người phụ nữ của mình mà cắt thịt bỏ xương sấy thành thuốc cho người phụ nữ của mình sống lại, là một người phụ nữ không xa không giận luôn bầu bạn bên cạnh người đàn ông, từ đó cùng nhau đi qua cả đời.
Chuyện cổ tích đó tốt đẹp đến nhường nào, tại sao nhất định phải vạch trần?
Tôi có lúc thật hận không tát chết được chính mình, tại sao lại thích tìm tâm tư của người khác, suy đoán chuyện đã xảy ra để làm gì, cứ ngốc một chút chưa không phải quá phúc.
“Lúc này em hẳn cũng biết anh không thể bảo vệ em cả đời.” Tô Mộc ôm tôi chặt hơn, nói xong câu này anh ấy bỗng nhiên nhỏ giọng, cười yếu ớt như đang tự giễu mình, nói: “Dĩ nhiên, bây giờ anh cũng không có tư cách bảo vệ em cả đời…”
Lời anh ấy sau khi bắt đầu nói liền như nước thủy triều, mặc kệ tôi mấy lần ngăn trở đều không ngăn được.Thông qua lời Tô Mộc tôi mới biết được, hóa ra kiếp trước, không đúng, xác thực mà nói là kiếp mấy lần trước của tôi, cũng chính là kiếp Thiên yêu hồ tộc kia, bởi vì đấu tranh trong tộc mà tôi cùng Yêu Thần thành kẻ thù, từ khi tôi sinh ra Yêu Thần đã tìm cách giết chết tôi, đoạt lại vị trí trưởng tộc Thiên yêu hồ tộc.
Đáng tiếc lúc ấy thực lực của tôi quá mạnh mẽ, hắn căn bản không tìm được cơ hội ra tay.Cho nên tôi mới sống được đến ba trăm tuổi.
Quên bổ sung một chút, Thiên yêu hồ tộc bởi vì vốn là yêu cho nên tuổi thọ lớn hơn nhiều so với người bình thường, khi tôi ba trăm tuổi thì thân thể cùng trí tuệ cũng mới chỉ giống như đứa trẻ bảy tám tuổi nên cứ coi là bảy tuổi đi.
Năm bảy tuổi ấy, Thiên yêu hồ tộc dưới sự dẫn dắt của thần là tôi, thực lực gia tộc tiến bộ rất nhanh, toàn bộ chủng tộc có một phần ba vượt qua thiên kiếp thành công cũng trở thành thần.
Phải biết thành thần vào lúc ấy tính tới tính lui cũng chỉ gần hai trăm người nhưng Thiên yêu hồ tộc chúng tôi đã chiếm hơn năm mươi.Tỉ lệ thành thần mất cân bằng nghiêm trọng, một phần tư thần kia đều nghe lệnh của một cô bé bảy tuổi là tôi.
Ông trời dĩ nhiên không thể cho phép tồn tại một chuyện như vậy, vì vậy một vị nữ thần tự nhận thiên mệnh đem tôi chuyển đi nơi khác, cắt đứt liên lạc giữa tôi cùng Thiên yêu hồ tộc.
Vốn chuyện này cũng không là gì, đường cùng tất phản, chẳng qua vị nữ thần kia thủ đoạn có chút tàn nhẫn. Lúc ấy bà ta liên hiệp cùng trưởng lão yêu thần trù tính một trận nội loạn, tôi ở trong trận loạn ấy bị thương nặng, bị ném ra khỏi thiên giới, rơi xuống dưới một chân núi.Vì vậy nên mới có cảnh trong giấc mơ kia.
Tôi được một tiểu đồng tu tiên trong núi mà tôi gọi là Quỳ ca ca cứu. Bởi vì cả người lẫn thần lực bị thương tổn cho nên lúc đó thực lực của tôi so với Quỳ ca ca thật sự kém hơn nhiều, hơn nữa tôi còn bị mất trí nhớ.Tôi thành cái đuôi phía sau Quỳ ca ca, anh ta đi đâu tôi liền đi tới đó.
Quỳ ca ca giúp tôi chữa thương, dạy tôi săn thú bắt cá, quãng thời gian đó hẳn là cuộc sống thoải mái nhất trong kiếp đó của tôi.
Đáng tiếc có vài người sinh ra đã được định trước không tầm thường. Tôi vốn là thần được Quỳ ca ca chú tâm chăm sóc khiến thực lực tăng vọt lên, rất nhanh thần lực của tôi đã quay lại.Lúc này số mạng tôi liền xảy ra chuyển biến.
Bởi vì thần lực của tôi quá nổi bật, lúc ấy tôi lại không biết cách giấu giếm cho nên sư phụ của Quỳ ca ca chú ý tới tôi, bảo anh ta đem tôi mang tới trước mặt sư phụ.
Sư phụ anh ta còn nói, tôi là người có thiên phú, là nhân tài đáng quý nên bà ấy muốn thu nhận tôi làm đồ đệ, làm sư muội của Quỳ ca ca, sau này hai chúng tôi có thể sống nương tựa lẫn nhau, cả đời ở cùng một chỗ, lại cũng không có kẻ nào dám khi dễ chúng tôi.
Cũng là tôi lúc ấy quá nhỏ tuổi không phân biệt được lòng người thiện ác, tôi cùng Quỳ ca ca cũng đặc biệt vui vẻ bái sư.
Mãi cho đến khi tới trước mặt sư phụ Quỳ ca ca tôi mới phát hiện sư phụ của Quỳ ca ca chính là nữ thần ban đầu tự nhận thiên mệnh phải loại trừ thần lực của tôi.
CHƯƠNG 352: THẦN NHẬN THIÊN MỆNH
Tôi còn chưa dứt lời thì nụ cười trên mặt Tô Mộc đã cứng lại.
“Anh… vừa nói như vậy sao?” Giọng Tô Mộc biến đổi, ánh mắt tránh tôi, đột nhiên muốn rời đi.
Tôi liền nắm tay anh ấy lại, nói: “Nói! Vừa rồi em nghe rõ ràng, anh nói ban đầu để em hấp thu cá âm nhỏ chính là vì hôm nay! Sao anh sẽ biết chuyện xảy ra hôm nay để sớm chuẩn bị sẵn sàng?”
Tôi vừa hỏi vừa kỳ quái nhìn Tô Mộc.Đột nhiên một ý niệm đáng sợ hiện lên trong đầu tôi, Tô Mộc đã sớm biết thân phận của tôi cho nên căn bản không phải là ngẫu nhiên khi anh ấy kết âm hôn với tôi?
Anh ấy một mực chờ tôi chính là vì đã biết tôi, để cho tôi yêu anh ấy, sau đó tự anh ấy đào tạo tôi thành lợi hại, cuối cùng là tìm yêu thân kiếp trước để đổi linh hồn?
Dẫu sao ngay từ khi bắt đầu đều là anh ấy dẫn dắt tôi đi, tự nhiên tôi phạm vào kiêng kỵ rồi kết âm hôn với anh ấy, sau đó anh ấy không có lý do gì tự nhiên đối xử tốt với tôi khiến tôi dần dần yêu anh ấy.
Cũng là anh ấy, người bị thương nặng khiến chúng tôi chỉ có thể đi tìm âm huyệt giúp anh ấy bồi bổ hồn phách cho nên chúng tôi mới tìm được mộ Võ Tắc Thiên, tìm được yêu thân kiếp trước của tôi.
Đáng sợ hơn là, nếu như ngay từ đầu Tô Mộc đã mang những mục đích này lại gần tôi vậy thì hẳn anh ấy luôn có một chủ nhân phía sau, cũng chính là Yêu Thần, từ đầu đến cuối anh ấy cùng Lâm Yến Nhi đều cùng một phe.
Cho nên cùng là cấp bậc lệ quỷ nhưng Lâm Yến Nhi lại có thể dễ dàng cướp đi thân thể tôi trước mặt anh ấy, ép hồn phách tôi tạm thời nương thân ở trong yêu thân kiếp trước.
Lúc ấy bọn họ có thể chưa xác định được thân phận của tôi cho nên mới thử một chút, dẫu sao chỉ có hồn phách của ‘Lộc Dương’ chân chính mới có thể đi vào trong yêu thân kiếp trước, mà tôi đã vào được cho nên sau đó Tô Mộc càng ra sức đào tạo tôi…
Nghĩ tới đây, ánh mắt tôi nhìn Tô Mộc trong nháy mắt liền thay đổi.
Không đúng, không đúng, Tô Mộc vì tôi mà ngay cả thân xác cũng bỏ không cần, huống chi nếu quả thật như vậy thì tại sao Tô Mộc còn muốn phản bội Yêu Thần, lại nhiều lần giúp tôi? Chỉ vì để tôi tin tưởng sao?
Nghĩ tới đây tôi cố gắng áp chế nghi ngờ trong lòng xuống. Tôi yêu Tô Mộc thì hẳn nên vứt bỏ hết mọi chuyện để tin tưởng anh ấy, vì anh ấy ngay cả chết tôi còn không sợ thì còn sợ gì? Tôi tin tưởng anh ấy vô điều kiện!
“Tô Mộc, anh không muốn giải thích với em một chút sao?” Tôi thấy Tô Mộc có chút trốn tránh liền mở miệng nói.
Tôi đột nhiên đặc biệt hy vọng anh ấy có thể giải thích một chút, bất kể anh ấy nói gì tôi cũng tin.
Nhưng Tô Mộc không nói gì.Bóng người anh ấy lại phai nhạt đi mấy phần, tôi thậm chí có thể nhìn xuyên qua người anh ấy, thấy bức tường rêu mốc phía sau anh ấy.
“Tô Mộc, anh đừng như vậy, anh không muốn nói thì em sẽ không hỏi, anh đừng rời em đi.” Giọng tôi mềm nhũn, khẩn trương nói.
Dù sao bất kể anh ấy có mục đích gì thì tôi đã yêu anh ấy, đã không có lựa chọn nào khác cho nên bây giờ quan trọng nhất chính là giữ được hồn phách của anh ấy, những thứ khác cũng không thành vấn đề.
Tô Mộc nghe vậy liền quay đầu lại, con ngươi thanh nhạt như nước nhìn thẳng vào mặt tôi, không nói câu nào.
Bất chợt anh ấy giang hai cánh tay ôm tôi thật chặt vào ngực, thân thể còn khẽ run lên.Thật giống như đang rất khó chịu, càng giống như đang có một quyết định rất chật vật nào đó.
“Không sai, anh đã sớm biết em sẽ trở lại yêu thân kiếp trước.” Tô Mộc mở miệng nói.
Lần nữa mở miệng giọng anh ấy đã trầm thấp mấy phần, giọng cũng thêm sự nghiêm túc: “Anh đã sớm biết thân phận kiếp trước của em, cùng em quen biết cũng không phải tình cờ…”
“Anh đừng nói nữa, em không muốn nghe…” Tôi nức nở nói.Tôi thế nào cũng không ngờ được, hơn một năm gần hai năm qua tôi quen Tô Mộc là tôi đang sống trong sự an bài của người khác, hơn nữa người này lại là người tôi thích nhất.
Điều này thật quá mức tàn nhẫn, tôi không tiếp nhận nổi.Tôi tình nguyện cho Tô Mộc lừa gạt tôi, là một đôi tình nhân yêu nhau sâu đậm, là người đàn ông bởi vì người phụ nữ của mình mà cắt thịt bỏ xương sấy thành thuốc cho người phụ nữ của mình sống lại, là một người phụ nữ không xa không giận luôn bầu bạn bên cạnh người đàn ông, từ đó cùng nhau đi qua cả đời.
Chuyện cổ tích đó tốt đẹp đến nhường nào, tại sao nhất định phải vạch trần?
Tôi có lúc thật hận không tát chết được chính mình, tại sao lại thích tìm tâm tư của người khác, suy đoán chuyện đã xảy ra để làm gì, cứ ngốc một chút chưa không phải quá phúc.
“Lúc này em hẳn cũng biết anh không thể bảo vệ em cả đời.” Tô Mộc ôm tôi chặt hơn, nói xong câu này anh ấy bỗng nhiên nhỏ giọng, cười yếu ớt như đang tự giễu mình, nói: “Dĩ nhiên, bây giờ anh cũng không có tư cách bảo vệ em cả đời…”
Lời anh ấy sau khi bắt đầu nói liền như nước thủy triều, mặc kệ tôi mấy lần ngăn trở đều không ngăn được.Thông qua lời Tô Mộc tôi mới biết được, hóa ra kiếp trước, không đúng, xác thực mà nói là kiếp mấy lần trước của tôi, cũng chính là kiếp Thiên yêu hồ tộc kia, bởi vì đấu tranh trong tộc mà tôi cùng Yêu Thần thành kẻ thù, từ khi tôi sinh ra Yêu Thần đã tìm cách giết chết tôi, đoạt lại vị trí trưởng tộc Thiên yêu hồ tộc.
Đáng tiếc lúc ấy thực lực của tôi quá mạnh mẽ, hắn căn bản không tìm được cơ hội ra tay.Cho nên tôi mới sống được đến ba trăm tuổi.
Quên bổ sung một chút, Thiên yêu hồ tộc bởi vì vốn là yêu cho nên tuổi thọ lớn hơn nhiều so với người bình thường, khi tôi ba trăm tuổi thì thân thể cùng trí tuệ cũng mới chỉ giống như đứa trẻ bảy tám tuổi nên cứ coi là bảy tuổi đi.
Năm bảy tuổi ấy, Thiên yêu hồ tộc dưới sự dẫn dắt của thần là tôi, thực lực gia tộc tiến bộ rất nhanh, toàn bộ chủng tộc có một phần ba vượt qua thiên kiếp thành công cũng trở thành thần.
Phải biết thành thần vào lúc ấy tính tới tính lui cũng chỉ gần hai trăm người nhưng Thiên yêu hồ tộc chúng tôi đã chiếm hơn năm mươi.Tỉ lệ thành thần mất cân bằng nghiêm trọng, một phần tư thần kia đều nghe lệnh của một cô bé bảy tuổi là tôi.
Ông trời dĩ nhiên không thể cho phép tồn tại một chuyện như vậy, vì vậy một vị nữ thần tự nhận thiên mệnh đem tôi chuyển đi nơi khác, cắt đứt liên lạc giữa tôi cùng Thiên yêu hồ tộc.
Vốn chuyện này cũng không là gì, đường cùng tất phản, chẳng qua vị nữ thần kia thủ đoạn có chút tàn nhẫn. Lúc ấy bà ta liên hiệp cùng trưởng lão yêu thần trù tính một trận nội loạn, tôi ở trong trận loạn ấy bị thương nặng, bị ném ra khỏi thiên giới, rơi xuống dưới một chân núi.Vì vậy nên mới có cảnh trong giấc mơ kia.
Tôi được một tiểu đồng tu tiên trong núi mà tôi gọi là Quỳ ca ca cứu. Bởi vì cả người lẫn thần lực bị thương tổn cho nên lúc đó thực lực của tôi so với Quỳ ca ca thật sự kém hơn nhiều, hơn nữa tôi còn bị mất trí nhớ.Tôi thành cái đuôi phía sau Quỳ ca ca, anh ta đi đâu tôi liền đi tới đó.
Quỳ ca ca giúp tôi chữa thương, dạy tôi săn thú bắt cá, quãng thời gian đó hẳn là cuộc sống thoải mái nhất trong kiếp đó của tôi.
Đáng tiếc có vài người sinh ra đã được định trước không tầm thường. Tôi vốn là thần được Quỳ ca ca chú tâm chăm sóc khiến thực lực tăng vọt lên, rất nhanh thần lực của tôi đã quay lại.Lúc này số mạng tôi liền xảy ra chuyển biến.
Bởi vì thần lực của tôi quá nổi bật, lúc ấy tôi lại không biết cách giấu giếm cho nên sư phụ của Quỳ ca ca chú ý tới tôi, bảo anh ta đem tôi mang tới trước mặt sư phụ.
Sư phụ anh ta còn nói, tôi là người có thiên phú, là nhân tài đáng quý nên bà ấy muốn thu nhận tôi làm đồ đệ, làm sư muội của Quỳ ca ca, sau này hai chúng tôi có thể sống nương tựa lẫn nhau, cả đời ở cùng một chỗ, lại cũng không có kẻ nào dám khi dễ chúng tôi.
Cũng là tôi lúc ấy quá nhỏ tuổi không phân biệt được lòng người thiện ác, tôi cùng Quỳ ca ca cũng đặc biệt vui vẻ bái sư.
Mãi cho đến khi tới trước mặt sư phụ Quỳ ca ca tôi mới phát hiện sư phụ của Quỳ ca ca chính là nữ thần ban đầu tự nhận thiên mệnh phải loại trừ thần lực của tôi.
Bình luận facebook