• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Có rể là chiến vương (2 Viewers)

  • Có rể là chiến vương - Chương 167

Người đàn ông trung niên cạn lời nói: “Đó là chuyện của ông, đừng tới làm phiền tôi nữa.”


“Dù sao lúc trước chính ông Hàng là người kêu tôi kiến nghị với dòng họ mà, chuyện này tôi.” Lệ Vân Sinh nhíu mày hỏi.


Đúng lúc này, mặt tiền của tòa nhà, một giọng nói nũng nịu truyền đến nói: “Anh yêu à, anh đang làm gì thế, người ta nằm trên giường đợi anh lâu lắm rồi đấy!”.


Người đàn ông trung niên nhíu nhíu mày, sau đó nhìn Lê Vân Sinh nói: “Hừ, một con chó ngồi tù thì có thể tạo ra sóng gì được chứ, nếu như cậu ta dám tìm tới ông thì ông tìm người trực tiếp đánh chết cậu ta là được rồi, xảy ra chuyện gì tôi chịu trách nhiệm. Nếu như ông thực sự sợ hãi vậy thì trực tiếp nói tôi là người bảo ông đưa ra kiến nghị đó là được rồi!”


Sau khi nói xong, ánh mắt ông ta lạnh lùng nói: “Ngoài ra, về những chuyện khác nếu ông dám nói lung tung chỉ một từ thôi, tôi sẽ giết chết ông!”


Thân thể Lê Vân Sinh run rẩy một cái nói: “Tôi cũng chỉ biết những chuyện đó thôi, những


chuyện khác tôi hoàn toàn không biết gì cả.”


“Ông hiểu được là tốt rồi!” Người đàn ông trung niên nói xong, đột nhiên đóng cửa lại!


Cùng lúc, ở một nơi khác của Lâm Hải, Diệp Mộng đang nằm trên giường của mình, cô nhìn tin tức trong tay mình, vẻ mặt lộ ra vẻ rất khó tin.


“Lễ đính hôn ngày mai của Diệp Mộng, cụ thể ngày nào chúng tôi sẽ thông báo sau!”


Đó là tin tức từ nhóm Wechat của dòng họ bọn họ.


“Thật sự hủy bỏ rồi” Trên mặt Diệp Mộng lộ ra vẻ kinh ngạc, trong đầu cô hiện lên dáng vẻ của Lê Văn Vân.


Cô không biết là Lê Văn Vân làm sao làm được nhưng trong lòng cô vô cùng rõ ràng, tất cả những thứ này trực tiếp có liên quan đến Lê Văn Vân.


Một đêm yên giấc, ngày hôm sau, khoảng chín giờ sáng Lê Văn Vân mới tỉnh dậy, anh duỗi thắt lưng, sờ điện thoại bên giường!


Cầm lên vừa xem thì phát hiện trên điện thoại có hai thông báo, một tin tức là Diệp Mộng gửi tới.


“Lễ đính hôn đã bị hủy rồi, cảm ơn anh!”


Lê Văn Vân mỉm cười, lướt qua tin nhắn đó.


Mà tin tức thứ hai, là Hoa Hồng Đỏ gửi đến.


“Điểu Nhân đã dẫn ba người Nguyễn Vũ Đồng đến Lâm Hải, địa chỉ ở số 79 đường Võ Thành, bên trong một căn tổ hợp viên.


Nhìn thấy tin tức này, khóe môi Lê Văn Vân hơi giương lên, lộ ra một tia hưng phấn.


Nhìn thấy tin tức này, ánh mắt của Lê Văn Vân khẽ động.


Anh có chút chần chừ!


Anh không biết Hoa Hồng Đỏ có lừa gạt anh hay không.


Trên thực tế, mặc dù cho đến hiện tại, anh đối với Hoa Hồng Đỏ không phải là hoàn toàn tin tưởng, Hoa Hồng Đỏ hoàn toàn có thể phát hiện ra anh, muốn trừ khử anh, giả vờ hợp tác!


Mà nơi này có khả năng chính là vỏ bọc Hoa Hồng Đỏ thiết kế để anh chui vào.


Lê Văn Vân do dự một lúc, vẫn lựa chọn đi!


Hai con dao đó, anh vẫn phải lấy về, về phần ba người Nguyễn Vũ Đồng và Ngô Thị Hương, có thể cứu thì cứu một phen! Mặc dù ba năm qua bọn họ đối với anh rất tệ, nhưng Nguyễn Sơn Nhạc đã cứu anh một mạng, cuối cùng cũng có cơ hội trả lại.


Anh rời giường đơn giản rửa mặt một cái, đồng thời trong đầu đã bắt đầu lóe lên tên sát thủ Hồng Nguyệt gọi là Điểu Nhân!


Sát thủ thứ mười chín trên bảng xếp hạng sát thủ của thế giới ngầm, Điểu Nhân!


Sở dĩ gọi là Điểu Nhân là bởi vì người này thích nuôi chim, lúc xuất hiện, bên người ông ta luôn có một lồng chim, hơn nữa lúc hoàn thành nhiệm vụ ám sát cũng sẽ để lại một con chim ở nơi đó.


Cho nên theo ý kiến của Lê Văn Vân, người trong bảng xếp hạng sát thủ của thế giới ngầm đều có chút biến thái, có chút cố chấp!


Ví dụ như đời sống cá nhân của Hoa Hồng Đỏ có hơi hỗn loạn, càng là người đàn ông từ chối cô ta càng phải giành được, hơn nữa còn xem đây là sự kích thích của bản thân.


Điểu Nhân này cũng giống như vậy.


Kể cả sát thủ số một trong truyền thuyết trong bảng xếp hạng sát thủ của thế giới ngầm cũng có một vài sở thích đặc biệt!


Chào hỏi bố mẹ mình một tiếng, Lê Văn Vân quần áo nhẹ nhàng đi ra khỏi cửa, xuống dưới lầu, anh lấy điện thoại ra, gọi một cuộc điện thoại rồi nói: “Alo!” .


Đầu bên kia điện thoại, Phạm Nhược Tuyết nhận máy hỏi: “Sao thế?”


“Điểu Nhân đã bắt cóc vợ trước của tôi đi, hơn nữa hai con dao của tôi cũng đã rơi vào tay ông ta, bây giờ tôi muốn đi lấy.” Lê Văn Vân nói: “Là Hoa Hồng Đỏ nói địa chỉ cho tôi, tôi lo lắng đó là một cái bẫy, cô liên lạc với Người Gác Đêm bên Lâm Hải một chút, địa chỉ là số 79 đường Võ Thành, nếu 11 giờ mà tôi vẫn chưa đi ra thì đi vào giải quyết tốt hậu quả!


Sắc mặt Phạm Nhược Tuyết khẽ động nói: “Anh đừng kích động, Hoa Hồng Đỏ rất có thể giả và hợp tác với anh … nếu như đây là cái bẫy của bọn chúng thì anh.”


“Nếu như là bẫy của bọn chúng, vậy đúng lúc bắt gọn bọn chúng luôn” Lê Văn Vân liếm liếm môi nói.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom