• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Có rể là chiến vương (1 Viewer)

  • Có rể là chiến vương - Chương 417

“Bốn cậu chủ Yến Kinh cũng không phải là chuyện tốt đẹp gì cả!”


Trong tại Lê Văn Vân thỉnh thoảng lại có tiếng thảo luận vang lên.


Anh vừa ăn uống vừa nghe những người này tám chuyện với nhau.


Tôn Hạo và Vương Giai Kỳ đứng cùng nhau, anh ta phát hiện hình như Vương Giai Kỳ có chút thất thần, ánh mắt cô ta không ngừng nhìn về phía một góc. Anh ta ngước lên nhìn theo hướng đó, phát hiện Lê Văn Vân đang ngồi ở góc bên kia.


Anh ta cau mày, sau đó lại dùng vẻ mặt tươi cười giao lưu trao đổi với người trước mặt anh


ta.


“Mấy người cứ nói chuyện trước đi, em đi qua bên kia xem một lát.” Lúc này, Vương Giai Kỳ cười nói.


Tôn Hạo khẽ nhíu mày. Anh ta nhìn thấy Vương Giai Kỳ cầm theo ly rượu đi thẳng đến chỗ Lê Văn Vân bên kia.


Lâm Bình cũng không quấy rầy bọn họ, tự mình đi tìm bạn bè nói chuyện cùng nhau.


Vương Giai Kỳ đi tới bên cạnh Lê Văn Vân sau đó ngồi xuống bên cạnh anh, nói: “Sao anh. lại chạy một mình đến đây ăn uống rồi. Anh là người đại diện cho tập đoàn Trí Đạt qua đây, không phải nên đi làm quen thêm một vài người hay sao?”


Lê Văn Vân cứng họng không đáp được bèn cười cười nói: “Ăn no bụng trước rồi nói sau.”


Vương Giai Kỳ cau mày nói: “Hay là tôi giới thiệu cho anh nhé?”


“Không cần đâu, cô cứ làm việc của cô là được rồi.” Lê Văn Vân nói: “Bây giờ cô qua bên này, anh Tôn Hạo kia sẽ không vui lắm đâu.”


Nghe thấy lời Lê Văn Vân nói, trên khuôn mặt Vương Giai Kỳ lộ ra một tia bất đắc dĩ nói: “Aizz, đừng nói nữa, tôi đang phiền lắm đây. Hết cách rồi, nhà tôi và nhà họ Tôn đều có một vài sự hợp tác trên mọi mặt. Trong thế hệ trẻ tuổi đồng lứa ở Yến Kinh, Tôn Hạo này xem như cũng là người tương đối xuất sắc. Sau đó người của hai nhà vẫn luôn tác hợp hai chúng tôi… Bây giờ tôi còn chưa tốt nghiệp, nhưng mà lại không có cách nào ứng phó lại được.”


Lê Văn Vân nở nụ cười nói: “Xoáy nước nhà giàu cũng sâu thật đấy.”


Vương Giai Kỳ bĩu môi nói: “Vẫn là đi làm Người Gác Đêm thoải mái hơn.”


Nói xong, cô ta lặng lẽ nhìn quanh bốn phía vài lần nói: “Lê Văn Vân, hay là anh âm thầm đưa tôi đến Người Gác Đêm đi. Không phải bây giờ tôi đang gặp nguy hiểm sao? Tôi cảm giác ở Người Gác Đêm chắc chắn là an toàn. Dùng chuyện này để lấy cớ..”


Bởi vì những lời này cô ta nói rất nhỏ cho nên không nhịn được nhích lại gần bên người Lê Văn Vân.


Đứng cách đó không xa, Tôn Hạo nhìn cảnh tượng này rất rõ ràng, ánh mắt của anh ta càng thêm băng lạnh hơn.


“Anh Hạo, có chuyện gì vậy?” Lúc này, người đang tán gẫu với Tôn Hạo cũng chú ý tới vẻ mặt của anh ta, bèn nhìn theo hướng anh ta đang nhìn, cau mày nói: “Thằng nhóc kia là ai thế?”


“Người thay mặt cho tập đoàn Trí Đạt.” Tôn Hạo nói.


Người đàn ông đang nói chuyện cùng Tôn Hạo nhíu mày thật chặt nói với anh ta: “Thay mặt cho tập đoàn Trí Đạt sao? Con trai Bành Hàn Đông à? Hơn nữa… Cho dù là con trai của Bành Hàn Đông đi nữa cũng không có tư cách đến được nơi này.”


“Không phải, có lẽ là nhân viên làm việc trong tập đoàn Trí Đạt thôi.” Tôn Hạo nói.


Người đối diện với anh ta cười nhạo một tiếng nói: “Là nhân viên đi làm trong tập đoàn Trí Đạt? Anh ta cũng xứng đáng cùng với cô Vương Giai Kỳ sao?”


“Tiền Kiệt.” Tôn Hạo gọi anh ta, ghé người hạ giọng thì thầm bên tai anh ta vài điều gì đó.


Tiền Kiệt liên tục gật đầu.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom