Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 108: Cô ấy là vợ chưa cưới của tôi!
Mà ở một bên, Bạch Lăng Diệp đã nóng bừng cả mặt khi nghe anh giới thiệu về mình, anh trực tiếp bỏ qua thân phận bạn gái mà khẳng định luôn rằng cô là vợ chưa cưới của anh trước mặt người khác làm cho cô cảm thấy vô cùng ngượng ngùng.
Dì Tôn ở bên cạnh lại thỉnh thoảng lên tiếng khen ngợi cô khiến khuôn mặt cô dần dần đỏ bừng vì xấu hổ.
"Ai da, mải nói chuyện mà quên mất, hai đứa ăn gì để dì chuẩn bị?"
Hàn Trạch Dương đưa mắt nhìn Bạch Lăng Diệp: "Em muốn ăn gì?"
Bạch Lăng Diệp cầm thực đơn lên đơn giản gọi vài món.
Dì Tôn sau khi ghi chép xong liền kinh ngạc: "Ai da, vậy mà lại toàn là món Trạch Dương hay gọi!" Rồi bà quay sang nhìn Hàn Trạch Dương: "Trạch Dương, con đúng là có phúc đấy!"
Hàn Trạch Dương nhìn sang Bạch Lăng Diệp: "Em gọi toàn những món anh thích? Vậy em thì sao? có muốn gọi thêm gì không?"
Bạch Lăng Diệp lắc đầu: "Không cần, em cảm thấy như vậy là đủ rồi!" Cô vốn dĩ là theo thói quen chọn những món mà anh có thể ăn được.
Hàn Trạch Dương cười cười không nói gì, anh quay sang nhìn Dì Tôn, "Vậy dì Tôn, dì cho bọn cháu thêm một lẩu uyên ương đi!"
"Được!" Dì Tôn cười cười sau đó đi vào bếp.
Bạch Lăng Diệp nhíu mày nhìn Hàn Trạch Dương: "Anh chẳng phải không ăn được cay sao? Tại sao lại gọi lẩu uyên ương?"
Hàn Trạch Dương cười cưng chiều nhìn cô: "Anh không ăn được nhưng em ăn được mà! Hơn nữa lẩu uyên ương có hai ngăn cay và không cay, đến lúc đó em ăn phần cay, còn anh ăn phần không cay là được mà!"
Sau khi ăn xong Hàn Trạch Dương liền dẫn Bạch Lăng Diệp tới thủy cung. Nghe nói con gái đều thích những nơi như vậy.
Bạch Lăng Diệp quả thực rất thích nơi này, được đắm chìm trong không gian của thế giới biển, lại được ngắm nhìn những sinh vật biển bơi lội xung quanh quả thực là một điều rất thú vị.
Bạch Lăng Diệp đi tới phía trước chỉ vào một con cá mặt quỷ, "Trạch Dương, anh mau xem! Mặt của con cá này buồn cười không này?"
Hàn Trạch Dương mỉm cười nhìn cô, Bạch Lăng Diệp lại tiếp tục đi sang chỗ khác, lúc đi cô không cẩn thận va phải một người.
Cô gái vừa va phải Bạch Lăng Diệp lập tức ngẩng đầu nói xin lỗi: "Xin lỗi, cô có sao không?"
Bạch Lăng Diệp mỉm cười lắc đầu: "Tôi không sao! Là vừa nãy tôi không để ý nên là tôi xin lỗi mới phải!"
Lúc này Hàn Trạch Dương cũng đã chạy tới chỗ cô: "Em không sao chứ?" nói rồi anh vòng tay xoay người cô về phía mình, cẩn thận kiểm tra kĩ lưỡng.
Bạch Lăng Diệp lắc đầu, cười nói: "Em không sao! Chỉ là va phải người ta một chút mà thôi!"
"Học trưởng Hàn?"
Một tiếng gọi làm hai người giật mình nhìn cô gái vừa nãy va phải Bạch Lăng Diệp.
Hàn Trạch Dương cau mày, học trưởng Hàn chính là cách xưng hô của mọi người với anh trong trường trung học.
Cô gái tiếp tục nhìn Hàn Trạch Dương nói: "Đúng là anh rồi, anh còn nhận ra em chứ? Em chính là bạn thân của Y Y, năm đó chúng ta còn từng đi ăn cùng nhau, anh không nhớ sao?" Cô gái thử thăm dò hỏi.
Nhắc tới Y Y, Hàn Trạch Dương liền nhíu mày, anh nhớ ra, cô gái trước mặt này trước kia chính là bạn thân của Thẩm Nhạc Y, bọn họ là bạn thời trung học.
"À phải rồi, nhắc tới Y Y, hai người sao rồi? Năm đó sau khi tốt nghiệp thì em không còn liên lạc với cậu ấy nữa! Khi đó hai người chính là cặp đôi nổi tiếng nhất của trường trung học, nhưng sau khi tốt nghiệp em lại không nghe thấy tin tức gì về hai người nữa!" Cô gái thở dài nói.
Bạch Lăng Diệp nhíu mày, Y Y trong lời cô ấy nói sẽ không phải là Thẩm Nhạc Y đấy chứ.
Hàn Trạch Dương lạnh giọng nói: "Tôi và cô ấy chia tay rồi! Mong cô sau này đừng nhắc tới cô ấy trước mặt tôi nữa!"
"Chia tay? Nhưng không phải lúc đó hai người rất hợp nhau sao? Em còn tưởng hai người nhất định sẽ ở bên nhau chứ?"
Bạch Lăng Diệp đứng ở một bên không khỏi khó chịu, bây giờ thì cô biết chắc chắn Y Y trong lời cô ấy chính là Thẩm Nhạc Y, vì chính thái độ của Hàn Trạch Dương đã cho cô thấy điều đó.
Cô gái đó còn đang muốn nói thêm gì đó, Bạch Lăng Diệp thấy vậy liền lên tiếng: "Này cô, cô không biết là nhắc chuyện về bạn gái cũ của người khác trước mặt bạn gái hiện tại của anh ấy là một điều không nên sao?"
Cô gái nghe những lời này liền kinh ngạc nhìn Bạch Lăng Diệp sau đó quay sang nhìn Hàn Trạch Dương: "Anh, anh đã có bạn gái rồi sao?"
Hàn Trạch Dương lập tức đưa tay ra ôm eo Bạch Lăng Diệp, kéo cô vào lòng: "Đúng vậy, cô ấy là vợ chưa cưới của tôi!"
Lúc này cô gái cảm thấy xấu hổ liền cúi đầu nói: "Xin lỗi, học trưởng, là em đã làm phiền hai người rồi, em đi trước đây!" Nói xong cô gái liền chạy đi.
Chỉ là Hàn Trạch Dương và Bạch Lăng Diệp không biết cô gái đó vừa rời khỏi tầm mắt của hai người liền đi tới một góc, cô nhìn cô gái đứng ở trong góc nói: "Y Y, những gì cậu nhờ, mình đã làm rồi, chỉ là anh ấy đã có vợ chưa cưới rồi!"
"Mình biết!"
Cô gái kinh ngạc nhìn Thẩm Nhạc Y: "Cậu biết? Vậy tại sao cậu còn bảo mình làm những việc này?"
"Chuyện hôm nay cảm ơn cậu rất nhiều, lúc khác mình sẽ báo đáp! Không có gì thì mình đi trước đây!" Mặc dù chuyện hôm nay kết quả không được như cô ta mong muốn, nhưng mà như vậy cũng được rồi.
Cô gái nhìn bóng lưng Thẩm Nhạc Y chuẩn bị rời đi nói: "Y Y, cậu thay đổi rồi!"
Thẩm Nhạc Y không nói gì mà trực tiếp rời đi.
Dì Tôn ở bên cạnh lại thỉnh thoảng lên tiếng khen ngợi cô khiến khuôn mặt cô dần dần đỏ bừng vì xấu hổ.
"Ai da, mải nói chuyện mà quên mất, hai đứa ăn gì để dì chuẩn bị?"
Hàn Trạch Dương đưa mắt nhìn Bạch Lăng Diệp: "Em muốn ăn gì?"
Bạch Lăng Diệp cầm thực đơn lên đơn giản gọi vài món.
Dì Tôn sau khi ghi chép xong liền kinh ngạc: "Ai da, vậy mà lại toàn là món Trạch Dương hay gọi!" Rồi bà quay sang nhìn Hàn Trạch Dương: "Trạch Dương, con đúng là có phúc đấy!"
Hàn Trạch Dương nhìn sang Bạch Lăng Diệp: "Em gọi toàn những món anh thích? Vậy em thì sao? có muốn gọi thêm gì không?"
Bạch Lăng Diệp lắc đầu: "Không cần, em cảm thấy như vậy là đủ rồi!" Cô vốn dĩ là theo thói quen chọn những món mà anh có thể ăn được.
Hàn Trạch Dương cười cười không nói gì, anh quay sang nhìn Dì Tôn, "Vậy dì Tôn, dì cho bọn cháu thêm một lẩu uyên ương đi!"
"Được!" Dì Tôn cười cười sau đó đi vào bếp.
Bạch Lăng Diệp nhíu mày nhìn Hàn Trạch Dương: "Anh chẳng phải không ăn được cay sao? Tại sao lại gọi lẩu uyên ương?"
Hàn Trạch Dương cười cưng chiều nhìn cô: "Anh không ăn được nhưng em ăn được mà! Hơn nữa lẩu uyên ương có hai ngăn cay và không cay, đến lúc đó em ăn phần cay, còn anh ăn phần không cay là được mà!"
Sau khi ăn xong Hàn Trạch Dương liền dẫn Bạch Lăng Diệp tới thủy cung. Nghe nói con gái đều thích những nơi như vậy.
Bạch Lăng Diệp quả thực rất thích nơi này, được đắm chìm trong không gian của thế giới biển, lại được ngắm nhìn những sinh vật biển bơi lội xung quanh quả thực là một điều rất thú vị.
Bạch Lăng Diệp đi tới phía trước chỉ vào một con cá mặt quỷ, "Trạch Dương, anh mau xem! Mặt của con cá này buồn cười không này?"
Hàn Trạch Dương mỉm cười nhìn cô, Bạch Lăng Diệp lại tiếp tục đi sang chỗ khác, lúc đi cô không cẩn thận va phải một người.
Cô gái vừa va phải Bạch Lăng Diệp lập tức ngẩng đầu nói xin lỗi: "Xin lỗi, cô có sao không?"
Bạch Lăng Diệp mỉm cười lắc đầu: "Tôi không sao! Là vừa nãy tôi không để ý nên là tôi xin lỗi mới phải!"
Lúc này Hàn Trạch Dương cũng đã chạy tới chỗ cô: "Em không sao chứ?" nói rồi anh vòng tay xoay người cô về phía mình, cẩn thận kiểm tra kĩ lưỡng.
Bạch Lăng Diệp lắc đầu, cười nói: "Em không sao! Chỉ là va phải người ta một chút mà thôi!"
"Học trưởng Hàn?"
Một tiếng gọi làm hai người giật mình nhìn cô gái vừa nãy va phải Bạch Lăng Diệp.
Hàn Trạch Dương cau mày, học trưởng Hàn chính là cách xưng hô của mọi người với anh trong trường trung học.
Cô gái tiếp tục nhìn Hàn Trạch Dương nói: "Đúng là anh rồi, anh còn nhận ra em chứ? Em chính là bạn thân của Y Y, năm đó chúng ta còn từng đi ăn cùng nhau, anh không nhớ sao?" Cô gái thử thăm dò hỏi.
Nhắc tới Y Y, Hàn Trạch Dương liền nhíu mày, anh nhớ ra, cô gái trước mặt này trước kia chính là bạn thân của Thẩm Nhạc Y, bọn họ là bạn thời trung học.
"À phải rồi, nhắc tới Y Y, hai người sao rồi? Năm đó sau khi tốt nghiệp thì em không còn liên lạc với cậu ấy nữa! Khi đó hai người chính là cặp đôi nổi tiếng nhất của trường trung học, nhưng sau khi tốt nghiệp em lại không nghe thấy tin tức gì về hai người nữa!" Cô gái thở dài nói.
Bạch Lăng Diệp nhíu mày, Y Y trong lời cô ấy nói sẽ không phải là Thẩm Nhạc Y đấy chứ.
Hàn Trạch Dương lạnh giọng nói: "Tôi và cô ấy chia tay rồi! Mong cô sau này đừng nhắc tới cô ấy trước mặt tôi nữa!"
"Chia tay? Nhưng không phải lúc đó hai người rất hợp nhau sao? Em còn tưởng hai người nhất định sẽ ở bên nhau chứ?"
Bạch Lăng Diệp đứng ở một bên không khỏi khó chịu, bây giờ thì cô biết chắc chắn Y Y trong lời cô ấy chính là Thẩm Nhạc Y, vì chính thái độ của Hàn Trạch Dương đã cho cô thấy điều đó.
Cô gái đó còn đang muốn nói thêm gì đó, Bạch Lăng Diệp thấy vậy liền lên tiếng: "Này cô, cô không biết là nhắc chuyện về bạn gái cũ của người khác trước mặt bạn gái hiện tại của anh ấy là một điều không nên sao?"
Cô gái nghe những lời này liền kinh ngạc nhìn Bạch Lăng Diệp sau đó quay sang nhìn Hàn Trạch Dương: "Anh, anh đã có bạn gái rồi sao?"
Hàn Trạch Dương lập tức đưa tay ra ôm eo Bạch Lăng Diệp, kéo cô vào lòng: "Đúng vậy, cô ấy là vợ chưa cưới của tôi!"
Lúc này cô gái cảm thấy xấu hổ liền cúi đầu nói: "Xin lỗi, học trưởng, là em đã làm phiền hai người rồi, em đi trước đây!" Nói xong cô gái liền chạy đi.
Chỉ là Hàn Trạch Dương và Bạch Lăng Diệp không biết cô gái đó vừa rời khỏi tầm mắt của hai người liền đi tới một góc, cô nhìn cô gái đứng ở trong góc nói: "Y Y, những gì cậu nhờ, mình đã làm rồi, chỉ là anh ấy đã có vợ chưa cưới rồi!"
"Mình biết!"
Cô gái kinh ngạc nhìn Thẩm Nhạc Y: "Cậu biết? Vậy tại sao cậu còn bảo mình làm những việc này?"
"Chuyện hôm nay cảm ơn cậu rất nhiều, lúc khác mình sẽ báo đáp! Không có gì thì mình đi trước đây!" Mặc dù chuyện hôm nay kết quả không được như cô ta mong muốn, nhưng mà như vậy cũng được rồi.
Cô gái nhìn bóng lưng Thẩm Nhạc Y chuẩn bị rời đi nói: "Y Y, cậu thay đổi rồi!"
Thẩm Nhạc Y không nói gì mà trực tiếp rời đi.
Bình luận facebook