Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 39: Trang điểm một chút để dự tiệc
An Mạc Hạ còn chưa đến cửa nhà đã nhìn thấy một người đàn ông đứng cách đó không xa, anh mặc một bộ vest được đặt may riêng trông vô cùng tinh tế, nó tôn lên dáng người cao vút hoàn mỹ của anh, anh đi một đôi giày da thiết kế được đặt làm riêng khiến cho cả người anh tản ra khí chất cao quý, cho dù đứng cách xa một đoạn vẫn có thể hấp dẫn ánh mắt của bất kỳ người qua đường nào.
Đặc biệt là gương mặt của anh, mặc dù bị chìm trong ánh đèn đường vàng ám mờ lúc sáng lúc tối, nhưng vẫn có thể thấy được đây là một người đàn ông vô cùng điển trai, ngũ quan tinh xảo, mày kiếm anh tuấn, cùng với đôi mắt như một cái đầm sâu không thấy đáy, hoàn mỹ không thể bắt bẻ.
Mặc dù đã gặp Chu Dịch Phong không biết bao nhiêu lần nhưng An Mạc Hạ vẫn bị vẻ đẹp trai của người đàn ông đứng cách đó không xa làm cho hoảng hồn, tim cô đập thình thịch, cô bất giác đi đến trước mặt Chu Dịch Phong từ lúc nào không biết.
Sau khi đi đến trước mặt anh, Chu Dịch Phong không nói gì, kéo An Mạc Hạ vào trong chiếc xe thể thao đậu bên cạnh.
Sau khi lên xe, Chu Dịch Phong nhìn đồng hồ trên tay, mỉm cười nói: "An Mạc Hạ, cô đúng giờ nhỉ, đúng sáu giờ, một phút cũng không chệch".
An Mạc Hạ cười gượng hai tiếng, cô không nhận ra Chu Dịch Phong đang khen mình, nghe cứ như đang chế giễu vậy.
Vậy nên An Mạc Hạ cũng chỉ cười đáp: "Cảm ơn lời khen của anh".
Chu Dịch Phong cười nhếch mép, sau đó đánh vô lăng, chẳng mấy chốc, chiếc xe thể thao đã rời khỏi khu biệt thự, lái lên quốc lộ gần đó.
"Chu Dịch Phong, chúng ta tham gia tiệc ở đâu?", An Mạc Hạ vừa nhìn bóng cây chạy ngược về sau bên ngoài cửa sổ, vừa lo lắng hỏi.
Từ tối qua cô đã lo lắng về buổi tiệc rồi, Chu Dịch Phong chẳng nói gì cho cô biết, chỉ bảo cô yên tâm cùng anh tham gia tiệc tối, nhưng sao cô yên tâm nổi.
Với cô đây là lần đầu cô tham gia buổi tiệc dành cho người giàu như vậy, hơn nữa cô còn phải dùng thân phận phu nhân của Chu Dịch Phong tham gia, không thể nào không căng thẳng được.
Hơn nữa quan trọng hơn là, bộ đồ cô đang mặc còn rất tùy tiện, cô vốn định đổi bộ đồ khác, nhưng bị Chu Dịch Phong không chờ nổi lôi lên xe luôn, không để cho cô có thời gian thay đồ.
Chu Dịch Phong nhìn An Mạc Hạ một cái, không quan tâm cười nói: "Đây là dạ tiệc của nhà Lâm Thế Thư của tập đoàn Lâm Dịch, bữa tiệc này để chúc mừng con gái ông ta Lâm Mạn Mạn sinh nhật tuổi 23".
Lâm Mạn Mạn!
Nghe thấy cái tên Lâm Mạn Mạn, An Mạc Hạ trợn tròn mắt, cô có chút ấn tượng về cô gái này, trong buổi tiệc riêng của chị dâu Chu Dịch Phong Xa Ngọc Lệ, cô đã từng nhìn thấy cô gái này, cô ta hình như cực kỳ ghét An Mạc Hạ, còn luôn khiêu khích cô.
Không ngờ nay lại là tiệc sinh nhật của cô ta!
An Mạc Hạ mím môi, nếu như là tiệc sinh nhật của người không quen còn đơn giản, đằng này là tiệc sinh nhật của Lâm Mạn Mạn, lúc này cô mà bảo không đi chắc chắn sẽ bị Chu Dịch Phong phản đối, nhưng nếu đi cô không muốn mặc quần áo bình thường xuất hiện ở đó.
Không biết Chu Dịch Phong nghĩ thế nào mà cô ăn mặc tùy tiện thế này anh cũng không quan tâm.
Dường như thấy được sự bối rối của An Mạc Hạ, Chu Dịch Phong nghi ngờ hỏi: "Sao vậy, có vấn đề sao?"
"Chu Dịch Phong, anh không cảm thấy tạo hình của tôi có vấn đề sao?"
Chu Dịch Phong quay đầu nhìn cách ăn mặc của An Mạc Hạ: "Được mà, có gì có vấn đề sao?", anh thực sự không cảm thấy có gì không ổn cả, An Mạc Hạ mặc đồ thế này rất đẹp.
Nghe thấy đáp án của Chu Dịch Phong, An Mạc Hạ liếc xéo anh, cô nghi ngờ Chu Dịch Phong đang muốn thấy cô xấu mặt, mặc dù lúc trước chưa từng tham gia dạ tiệc, nhưng cô cũng từng nghe qua rồi, không thể ăn mặc tùy tiện tham gia tiệc tối của giới thượng lưu được.
Vậy nên An Mạc Hạ nghiến răng nghiến lợi nói: "Chu Dịch Phong, anh xem có cửa hàng nào không, thả tôi ở đó, tôi muốn mua một cái váy dự tiệc".
Hết cách rồi, cô chỉ có thể phung phí một lần.
Chu Dịch Phong nhướng mày: "Nếu phu nhân đã muốn giúp tôi nở mày nở mặt, tôi đương nhiên sẽ không phản đối".
Vừa dứt lời, không đợi An Mạc Hạ phản ứng lại, Chu Dịch Phong tăng tốc lái vào một lối nhỏ, chiếc xe nhanh chóng dừng ở cửa một câu lạc bộ tư nhân khá kín đáo.
An Mạc Hạ xuống xe, trên mặt ửng đỏ, câu hỏi mập mờ ban nãy còn đang quanh quẩn bên tai cô, nó mang theo chút gì đó ấm áp.
Tên tự kỷ này, ai muốn giúp anh nở mày nở mặt chứ! Còn cả tiếng "phu nhân" kia nữa, nói năng hùng hồn thật đó!
An Mạc Hạ bĩu môi, sau khi Chu Dịch Phong xuống xe, cô mới khó chịu đi theo anh vào câu lạc bộ.
Mấy chục phút sau, một người phụ nữ mặc một chiếc váy trắng kiểu dáng mới nhất của Dior bước ra từ trong phòng thử đồ.
Kiểu váy rất đơn giản, nhưng các chi tiết trên váy vô cùng tinh tế, tôn lên toàn bộ đường nét hoàn mỹ trên cơ thể cô, đôi vai gầy mảnh khảnh, cặp chân dài lộ ra bên ngoài, ánh đèn ấm áp chiếu xuống khiến người ta cảm thấy cuốn hút. Sau khi búi gọn lại mái tóc ra sau đầu, cô dùng một chiếc cài tóc tinh xảo để tô điểm thêm, trông đơn giản nhưng rất khéo léo.
Khuôn mặt nhỏ nhắn trang điểm nhạt nhưng động lòng người, sống mũi cao thẳng, đôi môi mỏng gợi cảm mím lại, con ngươi trong vắt chứa hàng ngàn tia sáng thu hút ánh nhìn của bất cứ ai.
Chu Dịch Phong ngồi nghỉ ngơi trên ghế sofa nhìn An Mạc Hạ trước mặt, con ngươi tối đen chớp chớp, trong mắt là vẻ kinh ngạc.
An Mạc Hạ hơi xấu hổ cúi đầu, gương mặt trắng nõn ửng hồng.
"Nhà tạo mẫu bảo trông tôi khá ổn, anh thấy thế nào?"
Chu Dịch Phong ngẩng đầu, dựa vào ghế sofa, dùng ánh mắt sâu thẳm nhìn An Mạc Hạ, sau đó mới gật đầu khen cô: "Tôi cảm thấy được đó".
Sau đó anh lại nghĩ đến gì đó, nói nhỏ bên tai nhà tạo mẫu thời trang đứng bên, chẳng bao lâu sau nhà tạo mẫu lấy ra một chiếc hộp tinh xảo, bên trong có một sợi dây chuyền kim cương trong suốt.
Chu Dịch Phong cầm sợi dây chuyền lên, đi đến trước mặt An Mạc Hạ, đích thân đeo lên cho cô, hơi thở ấm áp của anh phả lên cổ An Mạc Hạ, khiến cho khuôn mặt vốn đỏ của cô lại đỏ rực hơn nữa.
"Ừ, như này mới hoàn hảo", nhìn người phụ nữ đang xấu hổ trước mặt, Chu Dịch Phong hài lòng gật đầu.
Mà An Mạc Hạ thấy không tự nhiên chỉ có thể liếc sang chỗ khác, ánh mắt nóng rực của Chu Dịch Phong cứ nhìn lên người cô, khiến trái tim cô không kìm được mà run rẩy.
Người đàn ông này quá nguy hiểm, cô sợ cứ tiếp tục như vậy, cô sẽ có suy nghĩ gì không nên có với anh mất.
Đặc biệt là gương mặt của anh, mặc dù bị chìm trong ánh đèn đường vàng ám mờ lúc sáng lúc tối, nhưng vẫn có thể thấy được đây là một người đàn ông vô cùng điển trai, ngũ quan tinh xảo, mày kiếm anh tuấn, cùng với đôi mắt như một cái đầm sâu không thấy đáy, hoàn mỹ không thể bắt bẻ.
Mặc dù đã gặp Chu Dịch Phong không biết bao nhiêu lần nhưng An Mạc Hạ vẫn bị vẻ đẹp trai của người đàn ông đứng cách đó không xa làm cho hoảng hồn, tim cô đập thình thịch, cô bất giác đi đến trước mặt Chu Dịch Phong từ lúc nào không biết.
Sau khi đi đến trước mặt anh, Chu Dịch Phong không nói gì, kéo An Mạc Hạ vào trong chiếc xe thể thao đậu bên cạnh.
Sau khi lên xe, Chu Dịch Phong nhìn đồng hồ trên tay, mỉm cười nói: "An Mạc Hạ, cô đúng giờ nhỉ, đúng sáu giờ, một phút cũng không chệch".
An Mạc Hạ cười gượng hai tiếng, cô không nhận ra Chu Dịch Phong đang khen mình, nghe cứ như đang chế giễu vậy.
Vậy nên An Mạc Hạ cũng chỉ cười đáp: "Cảm ơn lời khen của anh".
Chu Dịch Phong cười nhếch mép, sau đó đánh vô lăng, chẳng mấy chốc, chiếc xe thể thao đã rời khỏi khu biệt thự, lái lên quốc lộ gần đó.
"Chu Dịch Phong, chúng ta tham gia tiệc ở đâu?", An Mạc Hạ vừa nhìn bóng cây chạy ngược về sau bên ngoài cửa sổ, vừa lo lắng hỏi.
Từ tối qua cô đã lo lắng về buổi tiệc rồi, Chu Dịch Phong chẳng nói gì cho cô biết, chỉ bảo cô yên tâm cùng anh tham gia tiệc tối, nhưng sao cô yên tâm nổi.
Với cô đây là lần đầu cô tham gia buổi tiệc dành cho người giàu như vậy, hơn nữa cô còn phải dùng thân phận phu nhân của Chu Dịch Phong tham gia, không thể nào không căng thẳng được.
Hơn nữa quan trọng hơn là, bộ đồ cô đang mặc còn rất tùy tiện, cô vốn định đổi bộ đồ khác, nhưng bị Chu Dịch Phong không chờ nổi lôi lên xe luôn, không để cho cô có thời gian thay đồ.
Chu Dịch Phong nhìn An Mạc Hạ một cái, không quan tâm cười nói: "Đây là dạ tiệc của nhà Lâm Thế Thư của tập đoàn Lâm Dịch, bữa tiệc này để chúc mừng con gái ông ta Lâm Mạn Mạn sinh nhật tuổi 23".
Lâm Mạn Mạn!
Nghe thấy cái tên Lâm Mạn Mạn, An Mạc Hạ trợn tròn mắt, cô có chút ấn tượng về cô gái này, trong buổi tiệc riêng của chị dâu Chu Dịch Phong Xa Ngọc Lệ, cô đã từng nhìn thấy cô gái này, cô ta hình như cực kỳ ghét An Mạc Hạ, còn luôn khiêu khích cô.
Không ngờ nay lại là tiệc sinh nhật của cô ta!
An Mạc Hạ mím môi, nếu như là tiệc sinh nhật của người không quen còn đơn giản, đằng này là tiệc sinh nhật của Lâm Mạn Mạn, lúc này cô mà bảo không đi chắc chắn sẽ bị Chu Dịch Phong phản đối, nhưng nếu đi cô không muốn mặc quần áo bình thường xuất hiện ở đó.
Không biết Chu Dịch Phong nghĩ thế nào mà cô ăn mặc tùy tiện thế này anh cũng không quan tâm.
Dường như thấy được sự bối rối của An Mạc Hạ, Chu Dịch Phong nghi ngờ hỏi: "Sao vậy, có vấn đề sao?"
"Chu Dịch Phong, anh không cảm thấy tạo hình của tôi có vấn đề sao?"
Chu Dịch Phong quay đầu nhìn cách ăn mặc của An Mạc Hạ: "Được mà, có gì có vấn đề sao?", anh thực sự không cảm thấy có gì không ổn cả, An Mạc Hạ mặc đồ thế này rất đẹp.
Nghe thấy đáp án của Chu Dịch Phong, An Mạc Hạ liếc xéo anh, cô nghi ngờ Chu Dịch Phong đang muốn thấy cô xấu mặt, mặc dù lúc trước chưa từng tham gia dạ tiệc, nhưng cô cũng từng nghe qua rồi, không thể ăn mặc tùy tiện tham gia tiệc tối của giới thượng lưu được.
Vậy nên An Mạc Hạ nghiến răng nghiến lợi nói: "Chu Dịch Phong, anh xem có cửa hàng nào không, thả tôi ở đó, tôi muốn mua một cái váy dự tiệc".
Hết cách rồi, cô chỉ có thể phung phí một lần.
Chu Dịch Phong nhướng mày: "Nếu phu nhân đã muốn giúp tôi nở mày nở mặt, tôi đương nhiên sẽ không phản đối".
Vừa dứt lời, không đợi An Mạc Hạ phản ứng lại, Chu Dịch Phong tăng tốc lái vào một lối nhỏ, chiếc xe nhanh chóng dừng ở cửa một câu lạc bộ tư nhân khá kín đáo.
An Mạc Hạ xuống xe, trên mặt ửng đỏ, câu hỏi mập mờ ban nãy còn đang quanh quẩn bên tai cô, nó mang theo chút gì đó ấm áp.
Tên tự kỷ này, ai muốn giúp anh nở mày nở mặt chứ! Còn cả tiếng "phu nhân" kia nữa, nói năng hùng hồn thật đó!
An Mạc Hạ bĩu môi, sau khi Chu Dịch Phong xuống xe, cô mới khó chịu đi theo anh vào câu lạc bộ.
Mấy chục phút sau, một người phụ nữ mặc một chiếc váy trắng kiểu dáng mới nhất của Dior bước ra từ trong phòng thử đồ.
Kiểu váy rất đơn giản, nhưng các chi tiết trên váy vô cùng tinh tế, tôn lên toàn bộ đường nét hoàn mỹ trên cơ thể cô, đôi vai gầy mảnh khảnh, cặp chân dài lộ ra bên ngoài, ánh đèn ấm áp chiếu xuống khiến người ta cảm thấy cuốn hút. Sau khi búi gọn lại mái tóc ra sau đầu, cô dùng một chiếc cài tóc tinh xảo để tô điểm thêm, trông đơn giản nhưng rất khéo léo.
Khuôn mặt nhỏ nhắn trang điểm nhạt nhưng động lòng người, sống mũi cao thẳng, đôi môi mỏng gợi cảm mím lại, con ngươi trong vắt chứa hàng ngàn tia sáng thu hút ánh nhìn của bất cứ ai.
Chu Dịch Phong ngồi nghỉ ngơi trên ghế sofa nhìn An Mạc Hạ trước mặt, con ngươi tối đen chớp chớp, trong mắt là vẻ kinh ngạc.
An Mạc Hạ hơi xấu hổ cúi đầu, gương mặt trắng nõn ửng hồng.
"Nhà tạo mẫu bảo trông tôi khá ổn, anh thấy thế nào?"
Chu Dịch Phong ngẩng đầu, dựa vào ghế sofa, dùng ánh mắt sâu thẳm nhìn An Mạc Hạ, sau đó mới gật đầu khen cô: "Tôi cảm thấy được đó".
Sau đó anh lại nghĩ đến gì đó, nói nhỏ bên tai nhà tạo mẫu thời trang đứng bên, chẳng bao lâu sau nhà tạo mẫu lấy ra một chiếc hộp tinh xảo, bên trong có một sợi dây chuyền kim cương trong suốt.
Chu Dịch Phong cầm sợi dây chuyền lên, đi đến trước mặt An Mạc Hạ, đích thân đeo lên cho cô, hơi thở ấm áp của anh phả lên cổ An Mạc Hạ, khiến cho khuôn mặt vốn đỏ của cô lại đỏ rực hơn nữa.
"Ừ, như này mới hoàn hảo", nhìn người phụ nữ đang xấu hổ trước mặt, Chu Dịch Phong hài lòng gật đầu.
Mà An Mạc Hạ thấy không tự nhiên chỉ có thể liếc sang chỗ khác, ánh mắt nóng rực của Chu Dịch Phong cứ nhìn lên người cô, khiến trái tim cô không kìm được mà run rẩy.
Người đàn ông này quá nguy hiểm, cô sợ cứ tiếp tục như vậy, cô sẽ có suy nghĩ gì không nên có với anh mất.