• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Cô vợ trẻ con của lăng thiếu bá đạo (3 Viewers)

  • Chương 343

Trong đêm tối se lạnh, một mình anh lái xe thong dong trên đường cái, chưa từng nghĩ tới cô là người như vậy, cho tới nay, vẫn luôn cảm thấy cô rất hiểu chuyện, biết đạo lý, là người phụ nữ thành thục, phóng khoáng....Không ngờ....
Càng làm anh khó chịu đó là, cô không tin tưởng anh. Một mực hoài nghi Lam Khả, lo lắng anh vượt quá giới hạn.
"A" Ảo não vỗ xuống tay lái, lúc này, điện thoại trên người vang lên, trong lòng anh căng thẳng, vội vàng nối ống nghe, "Lão Đại"
"Lam Tử!" Lúc nghe được âm thanh của Lam Khả thì anh kích động gầm nhẹ, trên mặt để lộ vẻ mừng rỡ, Lam Khả còn sống.
"Lão Đại, em không sao! Em đã thành công tiến vào, anh đừng lo lắng, em sẽ liên lạc với mọi người!" Lam Khả gấp rút nói, nghe ra được là cô đang lo lắng bị người phát hiện.
"Lam Tử! Em nhó cho anh, bất luận lúc nào thì bảo vệ tính mạng là quan trọng nhất! Biết không?! Bọn anh luôn luôn đợi em!" Lăng Bắc Diệp trầm giọng nói, âm thanh có chút kích động, để một cô gái hai mươi tư tuổi làm nằm vùng....
"Lão Đại, em hiểu! Trước tiên cứ như vậy, em rút lui trước." Lam Khả nhỏ giọng nói, vội vàng cắt đứt liên lạc.
Lăng Bắc Diệp hít sâu một hơi, ngay sau đó nổ máy, đi tới đồn cảnh sát, thấy đè trong phòng Lục Khải Chính vẫn sáng, anh đi vào, báo cáo tình hình cho anh ta.
"Lam Khả có đáng tin không?"
"Cục trưởng Lục, ý của anh là gì? !" Lăng Bắc Diệp lạnh lùng hỏi ngược lại.
"A Diệp! Bình tĩnh một chút! Đây là quy củ, chẳng lẽ cậu không hiểu sao?" Lục Khải Chính chỉ cảm thấy tối nay Lăng Bắc Diệp có chút khác thường, cậu ta không phải về nhà sao? Tại sao hơn nửa đêm rồi mà còn chạy tới đồn cảnh sát?
"Lam Khả, 24 tuổi, cô gái quốc tịch Trung Quốc, 21 tuổi từ bộ đội đặc công chuyển tới đại đội cảnh sát hình sự, làm việc cẩn thận, nhanh nhẹn, phản ứng linh hoạt. Nhận chức tới nay, từng...." , Lăng Bắc Diệp đọc làu làu tất cả tình hình, cùng với bối cảnh gia đình của Lam Khả.
Vừa nghe Lăng Bắc Diệp nói, vừa tra tư liệu của Lam Khả, Lục Khải Chính gật đầu, "Tố chất cơ thể không tệ, nhueng chưa từng chịu huấn luyện chuyên nghiệp, cậu cảm thấy cô ta có thể đảm nhiệm ư?" Lục Khải Chính lại hỏi.
"Trước đó bọn em cũng đã từng nói, nếu như lần này hành động có cơ hội, để cho cô ấy thăm dò bên cạnh King, lấy được tin tưởng của hắn ta, làm hộ vệ của hắn ta! Lấy tố chất tổng hợp trước đây của cô ấy để nhìn, thì cô ấy là người được chọn thích hợp nhất!" Lăng Bắc Diệp trầm giọng nói, Lục Khải Chính gật đầu.
"Vậy xem ra, người đêm đó cứu King, chính là Lam Khả" Ngón cái và ngón trỏ bên tay pahir của Lục Khải Chính xoa cằm, lại nói thêm, lúc này Lăng Bắc Diệp cũng gật đầu, nghĩ thầm nha đầu này thật đúng là cơ trí, ngay cả người mình cũng diệt trừ.
"Hơn nửa đêm, tại sao lại chạy quay lại? Cãi nhau với Lâm Lâm à?" LỤc Khải Chính tắt máy tính, liếc nhìn Lăng Bắc Diệp hỏi.
"Không có." Anh lạnh nhạt trả lời, đứng dậy.
Lục Khải Chính cũng không hỏi nữa, Lăng Bắc Diệp đã rời đi, anh cũng đi đến phòng nghỉ.
***
Thời gian từng ngày trôi qua, chỉ chớp mắt, cô đã mang thai sáu tháng, bụng nhô lên, trong vòng ba tháng, cô và Lăng Bắc Diệp gần như chưa từng gặp mặt mấy lần. Dì Tôn nói, có mấy lần anh trở lại lúc nửa đêm, nhìn cô một chút, lại rời đi.
Cô cũng biết anh vẫn luôn bận rộn ở nơi khác, cụ thể là vụ án gì, cô chưa từng hỏi.
Có mấy lần khám thai, đều là mẹ chồng và mẹ để đưa cô đi, anh cả Lục Khải Chính cũng từng đi cùng, thai nhi rất khỏe mạnh, làm người ta vui mừng chính là, thật sự là một trai một gái. Lục Khải Lâm cảm thấy, đây là ông trời ưu ái với cô.
Vốn Lăng Bắc Diệp là nhân viên công vụ, chỉ có thể sinh một, hiện tại một thai hai đứa, hơn nữa còn là thai long phượng....
Mặc dù không có Lăng Bắc Diệp ở bên cạnh, nhưng một mình cô trải qua vẫn rất tốt, đứa bé dần dần được cô đặt ở vị trí quan trọng nhất trong lòng, về phần Lăng Bắc Diệp, cô chỉ mong anh có thể bình an làm xong vụ án này.
"Khải lâm, gần đây Bắc Diệp xảy ra chuyện gì à?" Chu Tú Lan ngay trước mặt Mai Thanh, hơi oán giận nói.
"Mẹ, anh A Diệp có vụ án, anh con cũng là cảnh sát, mẹ nên hiểu." Lục Khải Lâm nắm tay của mẹ, nắm lấy thật chặt, cầu xin bà đừng nói nhiều.
"Đúng vậy, Bắc Diệp gần đây thật sự quá bận rộn, bà sui, đừng thấy lạ." Mai Thanh cũng nói, phụ trách vụ án gì, cô ít nhiều cũng hiểu. Cũng lo lắng vì sự an nguy của con trai, cả đời này bà chỉ có một đứa con trai bảo bối


chuong-344-ngoai-truyen-phan-2---chuong-202-thua-nhan-sai-lam-1416072537.6175.jpg
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom