• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Cự Long Thức Tỉnh - Lục Hi - Hoắc Tư Duệ (2 Viewers)

  • Chương 447: Ôn Thế Cung

Tây Kinh.

Hai ngày sau, tiệm tạp hóa của Lục Hi nhận được một gói hàng, Lục Hi lấy nó về mở ra xem, bên trong là một cái hộp gỗ, mở hộp gỗ ra, chỉ thấy bên trong là một đôi quân hàm thiếu tướng và một phong thư.

Lục Hi ngắm đôi quân hàm hồi lâu mới mỉm cười, mở phong thư ra xem.

Bên trong phong thư là một tờ giấy ủy nhiệm.

“Xét thấy đồng chí Lục Thiên Hành đã có cống hiến to lớn cho quân đội, Ủy ban Quân sự đã nghiên cứu và quyết định, đặc cách phong quân hàm thiếu tướng, đảm nhiệm chức giáo quan lính đặc chủng Viêm Long vĩnh viễn, tổng giáo quan binh đặc chủng tám quân khu lớn và chờ lệnh điều động tập trung bất cứ lúc nào”.

Cầm tờ giấy ủy nhiệm, Lục Hi hơi thất thần.

Nhưng phía sau sự vẻ vang này, đồng thời giấy ủy nhiệm này cũng là một lời niệm chú vòng kim cô.

Anh đã bị trói vào quân đội, chỉ cần một mệnh lệnh của quân đội thì anh phải bỏ lại mọi thứ để đi hoàn thành trách nhiệm của mình bất cứ lúc nào.

Nhưng Lục Hi tin rằng, chỉ cần mình không làm ra việc nguy hại đến an toàn quốc gia, và giữ quan hệ tốt với quân đội, tin rằng quân đội cũng sẽ không hạn chế tự do của mình.

Hồi lâu sau, Lục Hi cất giấy ủy nhiệm vào trong hộp gỗ, đóng nắp lại, đặt vào dị không gian, tạm thời anh không cần dùng đến thứ này.



Lúc này, Lâm Tiêu đang ở trong biệt thự của ông ta, nghe nhân viên nòng cốt của mấy gia tộc báo cáo.

Dạo này Tây Kinh bỗng có rất nhiều người lạ mặt đến, âm thầm thăm dò thông tin gì đó, là cường hào đứng đầu của Tây Kinh, tuy đối phương hành sự bí mật, nhưng Lâm Tiêu vẫn bắt được một số thông tin.

Lâm Tiêu tổng hợp phân tích những thông tin này, tất cả mũi nhọn đều chỉ vào Lục Thiên Hành.

Một lát sau, Lâm Tiêu đứng lên nói: “Các cậu tiếp tục thăm dò nghe ngóng thông tin, tạm thời đừng kinh động đến bọn họ, tôi phải đi gặp cậu Lục”.

Mọi người vội vàng hành lễ.

Sau đó Lâm Tiêu quay người rời đi, lên xe đến Thiên Nhân Cư.

Chỉ lúc sau Lâm Tiêu xuống xe trước cửa Thiên Nhân Cư, bảo lái xe đợi ở bên ngoài, một mình ông ta đi vào trong.

Đến phòng của Lục Hi, Lâm Tiêu cung kính nhẹ nhàng gõ cửa.

“Vào đi”.

Bên trong truyền ra giọng nói uể oải của Lục Hi.

Lâm Tiêu đẩy cửa đi vào, chỉ thấy Lục Hi nằm trên sofa đang ngáp dài.

“Xin lỗi cậu Lục, làm phiền cậu nghỉ ngơi rồi”, Lâm Tiêu vội nói.

Lục Hi lắc đầu nói: “Đâu có làm phiền gì, tôi thường hay ngủ gật thôi, có chuyện gì không?”

“Cậu Lục, dạo này có rất nhiều người lạ mặt đến Tây Kinh, đều đang thăm dò thông tin về cậu”, Lâm Tiêu nói.

“Ố?”, Lục Hi cau mày: “Thăm dò thông tin về tôi ư?”

“Đúng thế, nói một cách chính xác là thăm dò thông tin về Lục Thiên Hành”, Lâm Tiêu khom người nói.

Lục Hi gật đầu, chậm rãi nói: “Xem ra người của nhà họ Ôn đến rồi”.

Lâm Tiêu nghe vậy, thầm kinh hãi nói: “Cậu Lục, cậu nói nhà họ Ôn ở Giang Triết sao?”

“Ừm”, Lục Hi gật đầu nói.

Lâm Tiêu nghe vậy bất giác cau mày.

Nhà họ Ôn ở Giang Triết, căn cơ hùng hậu vững vàng, gia chủ của nhà họ Ôn là một tông sư cảnh giới Trung Kỳ, còn mạnh hơn ông ta vài phần.

Bất kể từ thực lực cá nhân hay là căn cơ gia tộc, ông ta cũng không đuổi kịp, đó là một trong số gia tộc lớn ít ỏi, sao cậu Lục và bọn họ lại có vướng mắc?

“Cậu Lục, nhà họ Ôn rất khó đối phó, sao cậu lại có vướng mắc với bọn họ?”, Lâm Tiêu lo lắng hỏi.

Lục Hi lại cười nói: “Quan hệ giữa tôi và nhà họ Ôn khá đặc biệt, bây giờ cũng không tiện nói cho ông, sau này ông sẽ hiểu, không cần lo lắng, ông là hổ đầu đàn ở đây, chắc chắn sớm muộn gì họ cũng tìm ông, đến lúc đó gặp bọn họ cũng không sao”.

Lâm Tiêu nghe vậy, hành lễ nói: “Xin nghe theo sự sắp xếp của cậu Lục”.

Lục Hi đã không nói, đương nhiên Lâm Tiêu sẽ không hỏi nhiều.

Lúc này, Lục Hi chỉ vào chiếc tủ bên cạnh, nói: “Trên đó là nhũ dịch Chung Linh đã được chia sẵn, về cơ bản có thể định ra được số lượng, mỗi nhà mười hai chai, ông cầm đi đi”.

“Vâng, cậu Lục, nhưng có cần hủy bỏ tư cách của nhà họ Ôn không?”, Lâm Tiêu trầm giọng nói.

Lục Hi cười, lắc đầu: “Không cần, không liên quan đến việc này, hơn nữa làm vậy dễ bị lộ”.

“Tôi biết rồi cậu Lục”, Lâm Tiêu gật đầu.



Hôm nay đã là ngày thứ ba Ôn Thế Cung đến Tây Kinh.

Lúc này, Ôn Thế Cung đang ở trong phòng VIP của khách sạn, mặc đồ ngủ xem tivi.

Bên cạnh ông ta là một cô gái Tây nằm ngủ lười biếng trong chiếc váy ngủ ngắn bằng tơ lụa.

Dường như cô gái Tây này vô cùng mệt mỏi, nằm trên sofa với bộ tóc vàng rối loạn, lộ ra sắc xuân phơi phới.

Lúc này điện thoại của Ôn Thế Cung không ngừng đổ chuông, ông ta cầm lên nhận điện.

Sau khi nhận bảy tám cuộc điện thoại liên tục, Ôn Thế Cung đứng lên bắt đầu đi tắm rửa.

Chỉ lúc sau, ông ta thay bộ quần áo hàng ngày của mình, đeo kính, nhìn cô gái Tây vẫn đang ngủ say, huýt sáo đi ra ngoài cửa.

Cô gái Tây này là người mà ông ta bắt được ở quán bar tối qua.

Ông ta gần bốn mươi tuổi, có khuôn mặt trưởng thành, khí chất tự nhiên được bồi dưỡng trong hào môn đại tộc, lại thêm ông ta vung tiền như nước, trong một đêm đã bắt được lòng của cô gái Tây này.

Đêm qua, ông ta dùng thể chất của võ giả Hậu Thiên, hoàn toàn khiến con ngựa Tây này phải quỳ phục, đến mức sắp đến buổi trưa rồi mà con ngựa Tây vẫn chưa dậy nổi.

Ôn Thế Cung đi ra khỏi khách sạn với tâm trạng vui vẻ, ngồi taxi nghênh ngang đi.

Hơn nửa tiếng sau, Ôn Thế Cung xuất hiện ở đường Triều Văn.

Ông ta tìm được đến tiệm tạp hóa Vong Ưu, đứng ở trước cửa, nhìn biển hiệu đã bạc màu, liếm khóe môi cười nói: “Thú vị”.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Long Đế Bất Diệt
  • Hoa Tiến Tửu
Chương 271-275
Giang Long chiến thần
Giang Long chiến thần
Long tế chí tôn
  • Cố Tiểu Tam

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom