Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 68: Thay con dâu dậy dỗ trà xanh
Cô mặt lộ rõ sự hoảng loạn chạy xuống dưới tầng. Đúng lúc đấy Nhược Vũ đi vừa về.
- Chị! hôm qua chị đi đâu vậy?
- À...chị...chị... có việc chị đi trước đây!!- Di Linh cười ngượng rồi đi ra ngoài..
- Chú Thẩm! có chuyện gì mà nhìn sắc mặt chị ấy kém quá vậy!.
Nhược Vũ vừa ngoái lại nhìn Di Linh vừa hỏi.
- Chuyện này...... tôi nghe thoang thoáng hình như Thiếu gia và Thiếu phu nhân đang cáu nhay về việc ly hôn.
- Cái gì? ly hôn? - Nhược Vũ không dám tin.
- Không phải mọi chuyện đang rất bình thường sao? sao lại ly hôn?.
Quản gia Thẩm nói cho Nhược Vũ nghe từ chuyện Kha Nguyệt ở cùng Nhất Long đến việc Nhất Long và Di Linh cãi nhau.
- Vậy Cô ta đâu? Kha Nguyệt ý chú!.
- Cô ấy đang trên phòng!.
Lúc này Nhược Vũ không muốn nể nang gì vì cô ta là bạn Di Linh nữa rồi.
Nhược Vũ không thèm gõ cửa mà mở cửa đi thẳng vào phòng cô ta luôn.
Kha Nguyệt đang ngồi trước bàn trang điểm chải chuốt. Thấy cửa phòng đột nhiên bị mở cô ta cau mày quay lại nhìn Nhược Vũ.
- Gì đây? cô vẫn còn ngồi đây ung dung được sao? sao còn chưa quấn gói đi ra đây hả?.
Nhược Vũ nóng nảy nói.
- Tại sao tôi phải đi khỏi đây? - Kha Nguyệt không còn giả bộ nhẹ nhàng hay nhẫn nhịn nữa mà cô ta vênh váo nhìn Nhược Vũ.
- Rốt cuộc cô làm gì trong phòng của cùng anh tôi mà kiến chị dâu tôi phải bỏ đi.
- 1 nam 2 nữ ở cùng phòng thì tất nhiên là làm chuyên lên làm rồi.
- Ha! Sao nước mình không lấy da mặt cô đem đi nghiên cứu áo chống đạn nhở?.
- Cô đừng có mà nói chuyện khó nghe như vậy! giờ tôi không nể cô nữa đâu! - Kha Nguyệt bị chửi cũng tức giận đẩy ghế đứng dậy đi tới nói tay đôi với Nhược Vũ..
- Cuối cùng cũng chịu hiện nguyên hình rồi!.
- Ra khỏi phòng tôi! tôi mệt rồi!.
- Cô không nghe tôi nói gì sao? dọn đồ rồi đi khỏi đây cho tôi.
- Lý do! lý do gì tôi phải làm theo lời cô!.
- Cô trơ trẽn thật đấy! ở nhờ nhà người khác, giờ đuổi đi thì không chịu dọn đi! Được! cô không dọn đi thì tôi sẽ có biện pháp.
Nhược Vũ nói rồi xoay người bỏ đi.
Cô đi tới phòng Nhất Long, thấy cửa không khóa cô liền đi vào.
Nhất Long đang ngồi thẫn dưới sàn nhà, xung quanh phòng bừa bộn.
- Rốt cuộc anh đã làm gì chị Di Linh mà chị ấy hớt hải bỏ đi vậy?
Nhất Long vẫn im lặng không nói câu nào.
- Anh đã làm chuyện có lỗi với Kha Nguyệt đúng không?
Câu trả lời vẫn là sự im lặng của Nhất Long. Truyện chính ở { TRU Мtruyen. O RG }
Thấy Nhất Long không trả lời và cũng không có ý định sẽ trả lời câu hỏi của cô. Nhược Vũ tức giận quay người bỏ đi cô còn không quên đóng mạnh cửa phòng để chút giận.
- Cái nhà này loạn hết rồi!.- Nhược Vũ tay chống hông càu nhàu y như mấy bà cô khó tính.
Tại biệt thự nhà họ Hoàng.
Hoàng phu nhân đang ngồi uống trà ngoài vườn cây cảnh mà bà trồng.
Nhược Vũ đi xe vào sân rồi hớt hải chạy vào nhà..
- Vú Minh! mẹ cháu đâu?.
Sự xuất hiện của Nhược Vũ làm người hầu trong nhà đều ngạc nhiên vì họ cứ nghĩ cô đang du học Pháp.
- Nhị tiểu thư! sao cô lại về sớm vậy? không phải cô đang bên Pháp sao? - Vú Minh đi ra hỏi han.
- Cháu trốn...à về lâu rồi! mẹ cháu đâu cháu đang có việc gấp!.
- À Phu Nhân đang ngoài vườn cây cảnh uống trà!.
Vú Minh chưa nói xong thì Nhược Vũ đã chạy bạt mạng ra ngoài vườn cây cảnh.
- Mẹ ơi! mẹ! có chuyện rồi! có chuyện lớn rồi!.
Nghe thấy giọng con gái mình Hoàng Phu Nhân liền ngớ người ra.
- Là Nhà đầu Nhược Vũ mà! sao nó lại ở đây?.- Bà đặt chén trà xuống đứng dậy.
- Mẹ ơi có chuyện rồi! anh chị.....
- Khoan! - Hoàng phu nhân đưa tay ra hiệu im lặng - Sao nha đầu nhà con lại ở đây?.
- Con....con ayza chuyện này từ từ hàng tính đã mẹ! Chuyện quan trọng bây giờ là anh chị đang định ly hôn kìa mẹ!
- Này! con đừng có nói vớ vẩn! mọi chuyện đang rất yên ổn đấy!..
- Con không nói đùa đâu! tối qua chị ấy không về! sáng nay vừa về đã cãi nhau lớn với anh rồi bỏ đi rồi!.
Sau đó Nhược Vũ kể cho Hoàng phu nhân nghe từ chuyện Kha Nguyệt ở nhờ rồi cô ta trà xanh ra sao..v...v...
Nửa tiếng sau Hoàng phu nhân đã tới cổng biệt thự. Nhược Vũ có việc lên không đi cùng bà được.
Hoàng phu nhân đi vào trong nhà. Thấy Kha Nguyệt đang ngồi bình thản ăn bánh uống trà mà máu nóng trong người bà nổi lên.
- Phu nhân! - Quản gia Thẩm đi tới cúi đầu chào Hoàng phu nhân.
- Xem kìa! chủ nhà thì không thấy đâu mà khách thì ngạo nghễ thật là khó coi.
Hoàng phu nhân đi tới ghế sofa ngồi xuống. Kha Nguyệt dáng vẻ e thẹn đứng dậy cúi chào bà.
- Vô sang chơi! để châu rót trà cho cô! - Nói rồi cô ta đi vào trong bếp.
- Nghe nói hai vợ chồng con tôi cãi nhau to nên tôi tới đây xem thử ngọn ngành ra sao.- Bà nói giọng đanh thép.
Kha Nguyệt đang đi chột dạ mà dừng lại.
- Chuyện này......
- Thằng tiểu quỷ kia đang trên phòng sao? ông gọi nó xuống giúp tôi nhá!.
- Vâng! tôi lên gọi ngay! - Nói rồi quản gia Thẩm đi lên tầng.
Kha Nguyệt bưng chén trà đi ra.
- Lần đầu gặp bác cháu lại không có....
- Tôi hỏi cô một câu!Con trai tôi đang rất yên ổn bên cạnh vợ nó cô có thấy không?.
- Con có biết! con biết mà mẹ....à không cô! - Cô ta tỏ vẻ vụng về.
- Cô dưỡng da mặt thế nào vậy? ghen tị quá đi mất! sao lại dưỡng được da mặt dày như thế này nhỉ! - Câu nói khinh bỉ của Hoàng phu nhân làm cho Kha Nguyệt lúng túng
- Cô gái trẻ à! trong số trà xanh tôi từng gặp cô chẳng qua cũng chỉ là bọt trà mà mà thôi! nếu tôi muốn tôi chỉ cầm búng tay cái là cô sẽ tan biến luôn đấy.
Hoàng phu nhân với túi sách bên cạnh mở ra. Bà lấy một mớ khóa nhà. Cả khóa xe ô tô vứt lên mặt bàn.
- Thích tiền hay thích nhà! cầm một ít rồi mau biến mất đi!.
- Cô à! cô hiểu nhầm rồi! Cháu không có ý gì đâu! thực ra cháu yêu anh ấy thật lòng! chỉ có điều anh ấy chưa nhận ra thôi.
- Yêu thật lòng! Ha! loại trà xanh dám bon chen chui vào nhà này ăn nhờ ở đậu còn mưu mô như cô mà có dám nói yêu thật lòng sao?.
- Cô à! điều kiện cô tốt như vậy! nhưng anh Long và Di Linh đến giờ vẫn chưa có con. Có mẹ chồng nào lại không muốn có cháu chứ.
Kha Nguyệt nịnh hót Hoàng phu nhân đến bóp vai cho bà.
- Nếu cô nhận cháu là con dâu! Tương lại gần chắc cô sẽ có đông cháu là thiên tài, cao phú soái.
Hoàng phu nhân đưa mắt suy nghĩ.
Đúng lúc ấy Nhất Long đi xuống. Anh mặc trên người bộ đồ ngủ bằng lụa, dáng vẻ bơ phờ làm Hoàng phu nhân phải cau mày.
- Con trai lại đây!.
Thấy mẹ mình gọi anh đi tới cạnh. Mắt anh hờ hững nhìn Kha Nguyệt đang đứng cạnh bóp vai bà.
- Con định để ả trà xanh này về làm con dâu mẹ sao? nếu vậy Di Linh của mẹ thì phải làm sao?
- Cô à! cháu có có thể....
- Im miệng và cút khỏi đây cho tôi! - Hoàng phu nhân quát lớn làm ả ta giật mình lùi ra sau.
Nhất Long không nói gì chỉ ung dung ngửa người ra sau nhắm mắt lại..
- Sao? không nghe tôi nói gì sao? cút khỏi nhà này!.
Câu nói của bà dứt khoát làm Kha Nguyệt sợ xanh mặt. Cô cứ nghĩ mấy bà phu nhân đều nhu nhược và dễ câu dẫn như nhau, ai ngờ bà lại đanh thép như vậy.
- Di Linh hiền quá thì để tôi cho cô biết tay! cái con bé này mọi khi cứng rắn lắm mà! sao gần đây mất khí chất quá vậy!.
- Chị! hôm qua chị đi đâu vậy?
- À...chị...chị... có việc chị đi trước đây!!- Di Linh cười ngượng rồi đi ra ngoài..
- Chú Thẩm! có chuyện gì mà nhìn sắc mặt chị ấy kém quá vậy!.
Nhược Vũ vừa ngoái lại nhìn Di Linh vừa hỏi.
- Chuyện này...... tôi nghe thoang thoáng hình như Thiếu gia và Thiếu phu nhân đang cáu nhay về việc ly hôn.
- Cái gì? ly hôn? - Nhược Vũ không dám tin.
- Không phải mọi chuyện đang rất bình thường sao? sao lại ly hôn?.
Quản gia Thẩm nói cho Nhược Vũ nghe từ chuyện Kha Nguyệt ở cùng Nhất Long đến việc Nhất Long và Di Linh cãi nhau.
- Vậy Cô ta đâu? Kha Nguyệt ý chú!.
- Cô ấy đang trên phòng!.
Lúc này Nhược Vũ không muốn nể nang gì vì cô ta là bạn Di Linh nữa rồi.
Nhược Vũ không thèm gõ cửa mà mở cửa đi thẳng vào phòng cô ta luôn.
Kha Nguyệt đang ngồi trước bàn trang điểm chải chuốt. Thấy cửa phòng đột nhiên bị mở cô ta cau mày quay lại nhìn Nhược Vũ.
- Gì đây? cô vẫn còn ngồi đây ung dung được sao? sao còn chưa quấn gói đi ra đây hả?.
Nhược Vũ nóng nảy nói.
- Tại sao tôi phải đi khỏi đây? - Kha Nguyệt không còn giả bộ nhẹ nhàng hay nhẫn nhịn nữa mà cô ta vênh váo nhìn Nhược Vũ.
- Rốt cuộc cô làm gì trong phòng của cùng anh tôi mà kiến chị dâu tôi phải bỏ đi.
- 1 nam 2 nữ ở cùng phòng thì tất nhiên là làm chuyên lên làm rồi.
- Ha! Sao nước mình không lấy da mặt cô đem đi nghiên cứu áo chống đạn nhở?.
- Cô đừng có mà nói chuyện khó nghe như vậy! giờ tôi không nể cô nữa đâu! - Kha Nguyệt bị chửi cũng tức giận đẩy ghế đứng dậy đi tới nói tay đôi với Nhược Vũ..
- Cuối cùng cũng chịu hiện nguyên hình rồi!.
- Ra khỏi phòng tôi! tôi mệt rồi!.
- Cô không nghe tôi nói gì sao? dọn đồ rồi đi khỏi đây cho tôi.
- Lý do! lý do gì tôi phải làm theo lời cô!.
- Cô trơ trẽn thật đấy! ở nhờ nhà người khác, giờ đuổi đi thì không chịu dọn đi! Được! cô không dọn đi thì tôi sẽ có biện pháp.
Nhược Vũ nói rồi xoay người bỏ đi.
Cô đi tới phòng Nhất Long, thấy cửa không khóa cô liền đi vào.
Nhất Long đang ngồi thẫn dưới sàn nhà, xung quanh phòng bừa bộn.
- Rốt cuộc anh đã làm gì chị Di Linh mà chị ấy hớt hải bỏ đi vậy?
Nhất Long vẫn im lặng không nói câu nào.
- Anh đã làm chuyện có lỗi với Kha Nguyệt đúng không?
Câu trả lời vẫn là sự im lặng của Nhất Long. Truyện chính ở { TRU Мtruyen. O RG }
Thấy Nhất Long không trả lời và cũng không có ý định sẽ trả lời câu hỏi của cô. Nhược Vũ tức giận quay người bỏ đi cô còn không quên đóng mạnh cửa phòng để chút giận.
- Cái nhà này loạn hết rồi!.- Nhược Vũ tay chống hông càu nhàu y như mấy bà cô khó tính.
Tại biệt thự nhà họ Hoàng.
Hoàng phu nhân đang ngồi uống trà ngoài vườn cây cảnh mà bà trồng.
Nhược Vũ đi xe vào sân rồi hớt hải chạy vào nhà..
- Vú Minh! mẹ cháu đâu?.
Sự xuất hiện của Nhược Vũ làm người hầu trong nhà đều ngạc nhiên vì họ cứ nghĩ cô đang du học Pháp.
- Nhị tiểu thư! sao cô lại về sớm vậy? không phải cô đang bên Pháp sao? - Vú Minh đi ra hỏi han.
- Cháu trốn...à về lâu rồi! mẹ cháu đâu cháu đang có việc gấp!.
- À Phu Nhân đang ngoài vườn cây cảnh uống trà!.
Vú Minh chưa nói xong thì Nhược Vũ đã chạy bạt mạng ra ngoài vườn cây cảnh.
- Mẹ ơi! mẹ! có chuyện rồi! có chuyện lớn rồi!.
Nghe thấy giọng con gái mình Hoàng Phu Nhân liền ngớ người ra.
- Là Nhà đầu Nhược Vũ mà! sao nó lại ở đây?.- Bà đặt chén trà xuống đứng dậy.
- Mẹ ơi có chuyện rồi! anh chị.....
- Khoan! - Hoàng phu nhân đưa tay ra hiệu im lặng - Sao nha đầu nhà con lại ở đây?.
- Con....con ayza chuyện này từ từ hàng tính đã mẹ! Chuyện quan trọng bây giờ là anh chị đang định ly hôn kìa mẹ!
- Này! con đừng có nói vớ vẩn! mọi chuyện đang rất yên ổn đấy!..
- Con không nói đùa đâu! tối qua chị ấy không về! sáng nay vừa về đã cãi nhau lớn với anh rồi bỏ đi rồi!.
Sau đó Nhược Vũ kể cho Hoàng phu nhân nghe từ chuyện Kha Nguyệt ở nhờ rồi cô ta trà xanh ra sao..v...v...
Nửa tiếng sau Hoàng phu nhân đã tới cổng biệt thự. Nhược Vũ có việc lên không đi cùng bà được.
Hoàng phu nhân đi vào trong nhà. Thấy Kha Nguyệt đang ngồi bình thản ăn bánh uống trà mà máu nóng trong người bà nổi lên.
- Phu nhân! - Quản gia Thẩm đi tới cúi đầu chào Hoàng phu nhân.
- Xem kìa! chủ nhà thì không thấy đâu mà khách thì ngạo nghễ thật là khó coi.
Hoàng phu nhân đi tới ghế sofa ngồi xuống. Kha Nguyệt dáng vẻ e thẹn đứng dậy cúi chào bà.
- Vô sang chơi! để châu rót trà cho cô! - Nói rồi cô ta đi vào trong bếp.
- Nghe nói hai vợ chồng con tôi cãi nhau to nên tôi tới đây xem thử ngọn ngành ra sao.- Bà nói giọng đanh thép.
Kha Nguyệt đang đi chột dạ mà dừng lại.
- Chuyện này......
- Thằng tiểu quỷ kia đang trên phòng sao? ông gọi nó xuống giúp tôi nhá!.
- Vâng! tôi lên gọi ngay! - Nói rồi quản gia Thẩm đi lên tầng.
Kha Nguyệt bưng chén trà đi ra.
- Lần đầu gặp bác cháu lại không có....
- Tôi hỏi cô một câu!Con trai tôi đang rất yên ổn bên cạnh vợ nó cô có thấy không?.
- Con có biết! con biết mà mẹ....à không cô! - Cô ta tỏ vẻ vụng về.
- Cô dưỡng da mặt thế nào vậy? ghen tị quá đi mất! sao lại dưỡng được da mặt dày như thế này nhỉ! - Câu nói khinh bỉ của Hoàng phu nhân làm cho Kha Nguyệt lúng túng
- Cô gái trẻ à! trong số trà xanh tôi từng gặp cô chẳng qua cũng chỉ là bọt trà mà mà thôi! nếu tôi muốn tôi chỉ cầm búng tay cái là cô sẽ tan biến luôn đấy.
Hoàng phu nhân với túi sách bên cạnh mở ra. Bà lấy một mớ khóa nhà. Cả khóa xe ô tô vứt lên mặt bàn.
- Thích tiền hay thích nhà! cầm một ít rồi mau biến mất đi!.
- Cô à! cô hiểu nhầm rồi! Cháu không có ý gì đâu! thực ra cháu yêu anh ấy thật lòng! chỉ có điều anh ấy chưa nhận ra thôi.
- Yêu thật lòng! Ha! loại trà xanh dám bon chen chui vào nhà này ăn nhờ ở đậu còn mưu mô như cô mà có dám nói yêu thật lòng sao?.
- Cô à! điều kiện cô tốt như vậy! nhưng anh Long và Di Linh đến giờ vẫn chưa có con. Có mẹ chồng nào lại không muốn có cháu chứ.
Kha Nguyệt nịnh hót Hoàng phu nhân đến bóp vai cho bà.
- Nếu cô nhận cháu là con dâu! Tương lại gần chắc cô sẽ có đông cháu là thiên tài, cao phú soái.
Hoàng phu nhân đưa mắt suy nghĩ.
Đúng lúc ấy Nhất Long đi xuống. Anh mặc trên người bộ đồ ngủ bằng lụa, dáng vẻ bơ phờ làm Hoàng phu nhân phải cau mày.
- Con trai lại đây!.
Thấy mẹ mình gọi anh đi tới cạnh. Mắt anh hờ hững nhìn Kha Nguyệt đang đứng cạnh bóp vai bà.
- Con định để ả trà xanh này về làm con dâu mẹ sao? nếu vậy Di Linh của mẹ thì phải làm sao?
- Cô à! cháu có có thể....
- Im miệng và cút khỏi đây cho tôi! - Hoàng phu nhân quát lớn làm ả ta giật mình lùi ra sau.
Nhất Long không nói gì chỉ ung dung ngửa người ra sau nhắm mắt lại..
- Sao? không nghe tôi nói gì sao? cút khỏi nhà này!.
Câu nói của bà dứt khoát làm Kha Nguyệt sợ xanh mặt. Cô cứ nghĩ mấy bà phu nhân đều nhu nhược và dễ câu dẫn như nhau, ai ngờ bà lại đanh thép như vậy.
- Di Linh hiền quá thì để tôi cho cô biết tay! cái con bé này mọi khi cứng rắn lắm mà! sao gần đây mất khí chất quá vậy!.
Bình luận facebook