• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Cục Cưng Có Chiêu (100 Viewers)

  • Chương 2020-2023

CHƯƠNG 2020

“Em đừng khóc!”

Trong lòng của Diệp Ân Tuấn cũng không dễ chịu gì, anh phẫn nộ, anh tức giận, nhưng mà mặc kệ loại cảm xúc nào đi nữa cũng không làm trái tim của anh đau đớn bằng nước mắt của Thẩm Hạ Lan.

Anh thở dài một hơi, bước lên ôm lấy Thẩm Hạ Lan, một khắc sau lại bị Thẩm Hạ Lan trực tiếp quăng đi.

Rõ ràng là cô muốn ném anh qua vai, mà do thân thủ của Diệp Ân Tuấn quá tốt, lúc cô đang vung mình thì anh đã có thể bình ổn rơi xuống đất từ không trung.

“Hạ Lan.”

Anh bất đắc dĩ kêu lên một tiếng, trong ánh mắt mang theo một tia đau lòng.

Thẩm Hạ Lan lại không kìm chế được tâm trạng.

“Anh đừng có gọi em! Không phải là anh ghét bỏ em tự tác chủ trương hả, không phải là anh cảm thấy lúc đó em không nên làm anh hôn mê? Đúng vậy, em chỉ là một người phụ nữ nhiều chuyện đó, em biết rõ là anh có thể xử lý tốt hơn em, có thể có uy lực hơn em, càng có thể gọn gàng linh hoạt hơn em, nhưng mà mẹ nó em vẫn cứ già mồm mà không muốn anh dính dáng tới máu của người thân. Em vẫn hy vọng có một số việc anh không tiện ra mặt, em có thể xử lý giúp cho anh. Đúng vậy, em không ngờ tới Diệp Tử lại phát điên như thế, ngay cả cháu ruột của mình mà cũng có thể đâm bị thương, em càng không biết cô ta sẽ muốn giết em. Là do em không hiểu chuyện, là em tự mình đa tình, tự cho mình là đúng, là do em làm sai, có được chưa? Anh phạt em cũng được, mắng em cũng được, giận em cũng được, anh không có tư cách, không có quyền tước đoạt quyền lợi làm mẹ của em!”
1638171072843.png

Vô dụng thôi.

Lúc nãy anh đã thô lỗ, nắm lấy tay của Thẩm Hạ Lan rồi đẩy cô khỏi phòng phẫu thuật, anh không có cách nào phủ nhận chuyện này.

“Hạ Lan, anh…”

“Anh đừng tới đây!”

Thẩm Hạ Lan nhìn thấy Diệp Ân Tuấn nhấc chân lên, cô vội vàng gầm nhẹ.

Nước mắt của cô giống như là vô số con dao đang lăng trì trái tim của Diệp Ân Tuấn, làm cho cảm xúc giận dữ của anh lại càng thêm rõ ràng.

Nhưng mà anh không thể nổi giận, hiện tại Thẩm Hạ Lan rất đau lòng, anh không thể nổi giận.

Diệp Ân Tuấn kiềm chế lại, có hơi không thể kiềm chế được, dường như là trong thân thể có một con côn trùng vô hình đang gặm cắn lồng ngực của anh, cơn đau cùng sự nóng nảy càng trở nên mãnh liệt hơn.

Anh nắm chặt nắm đấm, thấp giọng nói: “Anh đi ra ngoài mua nước, em bình tĩnh một chút đi.”
CHƯƠNG 2021

Nói xong, Diệp Ân Tuấn không quay đầu lại mà đi khỏi.

Thẩm Hạ Lan nhìn bóng lưng kiên quyết của anh, đột nhiên lại ấm ức hơn nữa.

Anh cứ thế mà đi?

Hay là vẫn đang trách mình, có đúng không?

Trong lòng Thẩm Hạ Lan khó chịu muốn chết đi được, cô ngồi trên ghế dài ở hành lang, gắt gao cắn chặt môi, có làm như thế nào cũng không kiềm chế được sự tủi thân.

Lúc này, Tống Dật Hiên lại gọi điện thoại tới.

Thẩm Hạ Lan nói với mình là phải kiềm chế cảm xúc, nếu không thì Tống Dật Hiên sẽ lo lắng, nhưng mà sau khi cô nghe điện thoại, sau khi nghe thấy giọng nói của Tống Dật Hiên, Thẩm Hạ Lan lập tức tủi thân không chịu được.

“Anh ơi…”

“Sao vậy? Em khóc hả, Diệp Ân Tuấn bắt nạt em?”

Giọng nói của Tống Dật Hiên đột nhiên cất cao.

Thẩm Hạ Lan nhanh chóng nói: “Không có, là Minh Triết, Minh Triết đang bị thương, bị Diệp Tử đâm làm cho bị thương, bây giờ đang được cấp cứu. Anh ơi, em rất sợ, từ nhỏ Minh Triết đã rất hiểu chuyện rồi, nếu như lần này có chuyện gì xảy ra, em…”

Cảm giác ấm ức đến bên miệng, nhưng mà khi nghe thấy Tống Dật Hiên chất vấn có phải là Diệp Ân Tuấn bắt nạt cô, cuối cùng, Thẩm Hạ Lan lại không nói ra những ấm ức đó.

Suy cho cùng, Diệp Ân Tuấn trong lòng cô vẫn là rất tốt, cho dù anh làm cô ấm ức, cô cũng không cho phép người khác nói anh một câu không tốt.

Lời nói của Thẩm Hạ Lan làm cho Tống Dật Hiên đau lòng: “Có cần anh cho người đến đó không? Hạ Lan, bây giờ anh không thể ra ngoài được, Ngọc Duyên đang mang thai.”

Lời này làm Thẩm Hạ Lan thấy bất ngờ.

Mang thai?

Hồ Ngọc Duyên mang thai hả?

Đây chính là chuyện mà bọn họ đều không hi vọng nhìn thấy.

Thân thể của Tống Dật Hiên xảy ra vấn đề, mà lúc này Hồ Ngọc Duyên lại có thai, hiển nhiên đây chính là một tin tức không tốt.

Đứa nhỏ này, tuyệt đối không thể giữ lại.

Nhưng mà Hồ Ngọc Duyên lại yêu Tống Dật Hiên như thế.

Thẩm Hạ Lan có thể hiểu tâm trạng hiện tại của Tống Dật Hiên, anh gọi điện thoại cho mình, chắc là trong lòng cũng không dễ chịu.

Tống Hải Đình vừa mới qua đời không lâu, vốn dĩ Tống Dật Hiên đã không có nhiều người thân, nhưng mà bây giờ cốt nhục của mình còn chưa có cơ hội bước đến thế giới này mà đã phải nhìn nó bị mất đi quyền lợi sống. Là một người chồng, là một người ba, chắc chắn là Tống Dật Hiên rất suy sụp.

Nhưng mà anh ta không thể sụp đổ được.

Bởi vì bây giờ Hồ Ngọc Duyên rất cần anh ta.

Anh ta chỉ có thể cố nén khó chịu mà gọi điện thoại cho Thẩm Hạ Lan, làm sao Thẩm Hạ Lan có thể để Tống Dật Hiên bởi vì chuyện của mình mà khó chịu được chứ?

“Anh, chị dâu định làm như thế nào?”

Thẩm Hạ Lan là phụ nữ, cô có thể hiểu được sự khó chịu và đau lòng của phụ nữ.

Tống Dật Hiên không vui, anh ta nói: “Ngọc Duyên biết là không thể giữ lại đứa bé này, bọn anh đã liên lạc với bác sĩ, chỉ có điều là Bạch Tử Đồng sắp sinh, có lẽ không có cách nào làm phẫu thuật, những người khác làm phẫu thuật thì anh không yên tâm cho lắm, dù sao thì Ngọc Duyên vẫn còn trẻ như vậy, anh…”
CHƯƠNG 2022

“Anh, để em gọi điện thoại cho Niệm Vi, cô ấy được gọi là quốc tế nhất đao, mặc dù không thể nói là có kỹ thuật cao về phương diện này, nhưng mà vẫn có thể làm phẫu thuật cho chị dâu.”

Lời nói của Thẩm Hạ Lan khiến cho Tống Dật Hiên thấy cảm kích.

“Thẩm Hạ Lan, cảm ơn em, anh biết là hiện tại em với Diệp Ân Tuấn cũng đang có chuyện phải làm, nếu như không phải là bất đắc dĩ, anh cũng sẽ không gọi điện thoại cho em, huống hồ gì hiện tại Minh Triết còn đang bị thương, anh…”

“Anh là người một nhà, đừng có nói như vậy, mà em cũng hi vọng chị dâu có thể khỏe mạnh, Niệm Vi đã ra tay, em yên tâm hơn một chút.”

“Cảm ơn em.”

Tống Dật Hiên cúp điện thoại.

Thẩm Hạ Lan cũng không dám chậm trễ, vội vàng gọi điện thoại cho Tiêu Niệm Vi, cô nói chuyện của Tống Dật Hiên ra một lần, bên kia nhanh chóng đồng ý.

Sau khi làm xong những chuyện này, cảm xúc của Thẩm Hạ Lan đã ổn định lại.

Không còn ấm ức như lúc nãy nữa, suy nghĩ kỹ một chút, hình như là mình lại mắc bệnh cũ.

Còn nhớ rõ lúc trước khi mà mình hành động một mình, hậu quả sau khi làm cho Diệp Ân Tuấn hôn mê, hình như không được đồng ý cho lắm. Mình cũng đã nói là sau này có bất cứ chuyện gì cũng sẽ không hành động một mình, tại sao bây giờ lại làm ra loại chuyện ngu ngốc như thế.

Khó trách Diệp Ân Tuấn sẽ tức giận.

Nếu như lập trường thay đổi, mình có chuyện gì mà lại bị Diệp Ân Tuấn vứt bỏ ở bên ngoài, mình có chấp nhận không đây?

Thẩm Hạ Lan tự hỏi ngược lại mình, cô lập tức có đáp án.

Nhưng mà hiểu là một chuyện, nhớ tới hành động và sự phẫn nộ lúc nãy của Diệp Ân Tuấn, Thẩm Hạ Lan vẫn cảm thấy rất buồn.

Cô biết kể từ khi tiếp xúc với Hoàng kim Cổ, cảm xúc của Diệp Ân Tuấn bị thay đổi rất nhiều, anh làm như vậy là sợ không thể khống chế nổi tâm trạng của mình rồi làm cô bị thương.

Sau khi nghĩ thông suốt nhận định này, Thẩm Hạ Lan thở dài một hơi.

Anh đi mua nước ở đâu vậy chứ?

Sao vẫn còn chưa về?

Hay là anh cho rằng mình vẫn còn đang tức giận, cho nên bây giờ muốn tránh mình?

Thẩm Hạ Lan nghĩ không sai.

Lúc này, Diệp Ân Tuấn đang ngồi trên bậc thang ở cửa bệnh viện, không thèm để ý đến cái quần chục triệu của mình có bị dơ hay không.

Đã lâu lắm rồi anh không hút thuốc, lúc này, ngồi trên bậc thang, mua một hộp thuốc lá rút một điếu thuốc ra, hít mạnh một hơi.

Nên làm cái gì bây giờ?

Anh không thích mình nổi giận như thế này.

Có hù dọa Thẩm Hạ Lan không đây?

Chắc là bị hù dọa rồi?

Trước kia, anh chưa từng nói chuyện lớn tiếng với cô một lần nào, bây giờ anh lại có thể thô lỗ đẩy cô ra khỏi phòng phẫu thuật như thế.
CHƯƠNG 2023

Sau lưng của Diệp Ân Tuấn phát lạnh.

Thiếu chút nữa là hôm nay anh đã ra tay với Thẩm Hạ Lan!

Người này sao có thể là anh được chứ?

Anh cẩn thận đặt Thẩm Hạ Lan trên đầu tim của mình như thế, nhưng mà bây giờ anh đã không khống chế nổi, muốn ra tay với Thẩm Hạ Lan rồi à?

Làm sao bây giờ?

Bản thân như thế này, anh phải làm sao đây?

Diệp Ân Tuấn hung hăng hút thuốc lá, không khỏi bị sặc, ho khan liên tục.

Cảm giác cay xè dường như xông vào trong yết hầu, cay đến nỗi hốc mắt của anh chua xót, có một chất lỏng ấm áp muốn trào ra.

Anh đột nhiên giống như bị điên mà lấy con dao ra, bỗng nhiên lại rạch động mạch cổ tay của mình, trong nháy mắt, dòng máu đỏ tươi phun trào, mà đáy mắt của anh cũng là vẻ điên cuồng liều mạng.

Nếu như máu tươi của anh chính là nguồn suối để tẩm bổ cho Hoàng kim Cổ, vậy thì mình hoàn toàn trút bỏ đi dòng máu này là đã có thể ép Hoàng kim Cổ ra ngoài rồi, đúng không?

Anh nhìn máu tươi đang không ngừng tuôn trào từ cổ tay, mắt không hề chớp mà nhìn chằm chằm, muốn xem xem có con trùng màu vàng nào chui ra từ trong máu tươi.

Anh nhớ lúc Thẩm Hạ Lan bị trúng cổ, Diệp Tranh cũng đã rút máu của Thẩm Hạ Lan.

Nhưng mà máu tươi chảy ra rất nhiều, mắt của Diệp Ân Tuấn nhìn chằm chằm vào nó, nhưng mà không nhìn thấy có con trùng nào xuất hiện.

Anh biết, nếu như cứ tiếp tục thì rất có thể là anh sẽ cạn máu mà chết.

Vẻ điên cuồng từ từ thu lại, một tia lý trí kéo anh lại, Diệp Ân Tuấn đột nhiên ý thức được anh không thể chết.

Anh chết rồi thì Thẩm Hạ Lan phải làm sao đây?

Hai người bọn họ là bởi vì cãi nhau nên anh mới đi ra ngoài mua nước, nếu xảy ra chuyện gì đó sẽ làm Thẩm Hạ Lan cảm thấy áy náy cả đời.

Còn có Diệp Minh Triết.

Con của anh vẫn còn đang sống chết chưa rõ, nếu như anh chết, bọn nhỏ phải làm sao đây?

Trong mắt của Diệp Ân Tuấn lướt qua một chút tức giận và ảo não.

Anh nhất định phải nghỉ biện pháp diệt trừ Hoàng kim Cổ mới được, nhưng mà không phải là hiện tại.

Diệp Ân Tuấn nhanh chóng chặn miệng vết thương của mình lại, sau đó nhấc chân đi vào phòng làm việc của bác sĩ.

“Cầm máu cho tôi, băng bó cho thật kỹ.”

Dáng vẻ lạnh lùng của Diệp Ân Tuấn đã dọa bác sĩ không thể không nghe theo.

Sau khi băng bó kỹ vết thương, lúc này, Diệp Ân Tuấn mới đi ra ngoài mua hai chai nước quay về cửa phòng phẫu thuật.

Ở phía xa xa, anh liền nhìn thấy Thẩm Hạ Lan đang ngồi trên ghế dài, ánh mắt một lúc cứ nhìn chằm chằm vào phòng phẫu thuật, một lúc cứ nhìn ra hành lang, thẳng cho đến khi Diệp Ân Tuấn xuất hiện, trong mắt của cô mới có hơi thả lỏng và thoải mái.

Quả nhiên là cô quan tâm mình, cô đang đợi mình.

Trong mắt của Diệp Ân Tuấn xẹt qua một tia ấm áp.

Lúc nãy làm mình bị thương, e là cũng bởi vì cái tay này đã đẩy Thẩm Hạ Lan.

Không có người nào có thể làm tổn thương Thẩm Hạ Lan, anh cũng không được.

Nghĩ như vậy, Diệp Ân Tuấn cầm chai nước đi đến ngồi xuống bên cạnh Thẩm Hạ Lan.

“Uống nước đi cho thấm giọng, nếu như cảm thấy còn chưa hết giận, sau khi thấm giọng rồi thì anh để em tiếp tục mắng.”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom