Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2040-2043
CHƯƠNG 2040
Thẩm Hạ Lan cũng bị bầu không khí như thế này làm cho lây nhiễm, trong lòng vô cùng khó chịu.
“Nhan Du, sự hi sinh của chị gái cô là một kết cục mà không ai muốn nhìn thấy, nhưng mà chúng ta không có cách nào phỏng đoán được độ ghê tởm của phần tử khủng bố, có đúng không? Cũng may là cái chết của chị cô có ý nghĩa, mà Hạ Tử Thu cũng đã báo thù cho chị của cô, cho nên cô đừng có buồn nữa. Chuyện bây giờ có cần làm đó chính là ba mẹ của cô còn khỏe mạnh, bọn họ lại không biết sự tồn tại của cô, mười tám năm trước, bọn họ cho rằng cô đã qua đời. Đoạn thời gian đó, mẹ của cô đau lòng không muốn sống, lần nào tự sát cũng được cản lại, mười năm sau chị của cô lại hi sinh. Nói thật, mấy năm nay trạng thái tinh thần của ba mẹ cô không tốt cho lắm, cô có muốn về nhà không?”
Thẩm Hạ Lan vừa mới nói xong lời này, Nhan Du hoàn toàn ngây ngẩn cả người.
Nhà hả?
Mình là một đứa trẻ có gia đình?
Đến tận bây giờ, cô ta vẫn cho rằng mình là trẻ mồ côi, cho là mình là con gái cho nên mới bị người nhà vứt bỏ, hoặc là nói mình là con gái riêng gì đó, bị người ta khinh thường, cho nên mới vứt bỏ mình, chỉ là không ngờ tới cô ta lại bị bọn buôn người mua bán.
Mà ba mẹ của cô ta vì thế mà trả giá quá nhiều, chịu đựng quá nhiều.
Hóa ra là cô ta cũng có một gia đình hoàn mỹ.
Bây giờ chị gái của cô ta là liệt sĩ, là anh hùng, mà cô ta thì sao?
Cô ta đã làm cái gì?
Cô ta là sát thủ, người đầu tiên mà cô ta ám sát lại là anh rể của cô ta.
Hơn nữa, cô ta với anh rể còn lăn giường.
Mặc dù không phải là cô ta tự nguyện, nhưng mà cuối cùng chuyện đó đã biến thành sự thật.
Trong lòng của Nhan Du rất phức tạp, vô cùng rối rắm.
Cô ta đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, ngẩng đầu lên rồi hỏi: “Hàn Hi Thần đâu rồi, các người đã bắt được Hàn Hi Thần chưa?”
“Vẫn còn chưa, chúng tôi còn chưa điều tra rõ ràng chuyện liên quan đến Hàn Hi Thần.”
Đối với chuyện này, Thẩm Hạ Lan có hơi buồn bực.
Hàn Hi Thần bảo vệ cho mình quá tốt, thế mà lại làm anh em Minh không có chỗ xử lý.
Sắc mặt của Nhan Du trầm xuống.
Cô ta lắc đầu rồi nói: “Không biết là Hàn Hi Thần biết chuyện tôi là em gái của Cung Tuyết Dương được bao nhiêu phần, nhưng mà năm đó anh ta có thể lập tức đưa tôi trở về, bây giờ lại có thể đưa tôi đến trước mặt của Hạ Tử Thu, chưa chắc là hiện tại anh ta không biết thân phận thật sự của tôi. Nếu như các người đã có thể điều tra ra, có lẽ là anh ta đã sớm tra ra được rồi, chuyện bây giờ mà tôi cảm thấy sợ hãi đó chính là ba mẹ của tôi bị anh ta uy hiếp.”
“Chuyện này thì cô yên tâm đi, người của chúng tôi bảo vệ ba mẹ của cô rồi, bất luận kẻ nào muốn động vào ba mẹ của cô cũng là chuyện không thể nào.”
Nghe thấy Thẩm Hạ Lan nói như vậy, Nhan Du có hơi nghi ngờ mà hỏi: “Các người mạnh như vậy luôn à? Đừng có tưởng là thân thủ của tôi không tốt thì đánh giá thấp thủ hạ của Hàn Hi Thần, thủ hạ của anh ta toàn là nhân tài kiệt xuất, tôi là ngoài ý muốn thôi. Trước kia tôi còn tưởng là Hàn Hi Thần có ý với tôi, cho nên mới tha thứ cho tôi, bây giờ tôi mới biết được là bởi vì Hàn Hi Thần muốn lợi dụng gương mặt này của tôi, cho nên mới có thể tha thứ cho tôi nhiều lần.”
Nhan Du cười khổ, trong mắt đều là vẻ chua chát.
CHƯƠNG 2041
Dù sao thì bị người đàn ông mà mình yêu nhất lừa gạt, lợi dụng, cảm giác đó thật sự không tốt.
Thẩm Hạ Lan vỗ vỗ vai của cô ta, nhẹ giọng nói: “Không phải là chúng tôi cường đại đến cỡ nào, mà là chúng tôi đã nói chuyện này cho chính phủ biết, cũng đã thông báo cho quân đội. Chị gái của cô là liệt sĩ, cấp trên có trách nhiệm bảo vệ cho an toàn của ba mẹ cô, cho nên cô cứ yên tâm đi, bất cứ ai cũng không dám động vào ba mẹ cô dưới mắt của quân đội. Điều mà tôi muốn hỏi đó chính là, cô có muốn về nhà không? Nếu như muốn, tôi sẽ thông qua quan hệ mà nói cho ba mẹ cô biết cô vẫn còn tồn tại trên đời này, để cô có thể trở về đoàn tụ với bọn họ, đương nhiên là chuyện này phải chờ đến lúc giải quyết chuyện cô đâm Hạ Tử Thu bị thương rồi mới có thể nói được.”
Nhan Du dừng lại một chút, cười khổ nói: “Tôi biết chứ, tôi đã làm anh rể bị thương, chắc chắn là bọn họ muốn tôi chết.”
“Chưa chắc đâu, chỉ cần Hạ Tử Thu có thể còn sống, chỉ dựa vào việc cô là em gái ruột của Cung Tuyết Dương, Hạ Tử Thu sẽ không cho bất cứ một người nào động vào một cọng tóc gáy của cô. Có lẽ là cô không biết Hạ Tử Thu là một người bao che khuyết điểm, năm đó, bởi vì báo thù cho chị của cô, anh ta đã bỏ đi quân trang của mình, lẻ loi một mình chạy vào sào huyệt của phần tử khủng bố, một người chống chọi với đại bản doanh của bọn họ, thiếu chút nữa là đã bỏ mạng ở đó. Nhưng mà anh ta vẫn kiên trì tự tay giết chết kẻ thù, đây chính là anh ta. Mặc dù là những năm gần đây ba mẹ của cô không đồng ý cho anh ta cúng bái chị gái cô, nhưng mà Hạ Tử Thu vẫn lợi dụng tất cả thế lực và thủ đoạn của mình, vẫn luôn báo hiếu cho ba mẹ cô. Anh ta đã sai người mua bảo hiểm kết xù cho ba mẹ cô, thậm chí còn mua chuộc hàng xóm của ba mẹ cô, để bọn họ đối xử với ba mẹ cô tốt một chút. Bất cứ lúc nào mà ba mẹ cô cần, Hạ Tử Thu đều sẽ lập tức xuất hiện, cho dù anh ta không ra mặt, nhưng vẫn có thể giải quyết mọi chuyện rất chu toàn, anh ta đang dùng phương pháp của mình để báo hiếu thay cho Cung Tuyết Dương. Mấy năm nay, số tiền Hạ Tử Thu kiếm được cũng không ít, nhưng mà anh ta đều cung cấp cho nhà họ Cung của cô.”
Cũng là trong mấy ngày nay, Thẩm Hạ Lan mới biết được những chuyện mà Hạ Tử Thu làm cho nhà họ Cung.
Nói thật là một người phụ nữ có thể có một người đàn ông yêu mình giống như Hạ Tử Thu, đó chính là một niềm hạnh phúc, đáng tiếc, sinh mạng của Cung Tuyết Dương quá ngắn ngủi, không có vận may ấy.
Nhưng Hạ Tử Thu lại chịu khổ.
Nhan Du lắng nghe.
Càng nghe, càng cảm thấy mình thật sự rất khốn nạn.
Cô ta lại đâm anh rể của mình bị thương, một người anh rể tốt như thế.
“Tôi xin lỗi, tôi không biết, tôi thật sự không biết gì hết, tôi làm như thế nào mới có thể để anh ấy tỉnh lại được đây? Chỉ cần anh ấy có thể tỉnh lại, kêu tôi làm cái gì cũng được, tạm thời đừng nói cho ba mẹ của tôi biết, tôi sợ là bọn họ không vui.”
Nhan Du là một đứa trẻ thiếu thốn tình yêu, nếu không thì cũng sẽ không trao trọn trái tim của mình cho Hàn Hi Thần trong lần gặp gỡ đầu tiên.
Mấy năm nay không ngừng nỗ lực vì mục tiêu này, biết rõ là mình không thích máu me, nhưng mà cô ta vẫn huấn luyện mỗi ngày, thậm chí vì để làm cô dâu của anh ta, cô ta còn đi giết người.
Bây giờ suy nghĩ lại, Nhan Du cảm thấy mình là một người phụ nữ ngốc không còn chỗ để ngốc.
Nhưng mà Hạ Tử Thu lại yên lặng làm hết tất cả.
Nhan Du đã bước ra khỏi phạm vi của những cảm xúc đó và nhìn nhận lại vấn đề, Hạ Tử Thu không làm gì sai, ngược lại là do cô ta đã gieo gió gặt bão.
Cô ta cũng là phụ nữ, hơn nữa, còn là một người phụ nữ yêu nhưng không có được.
Bây giờ nhìn thấy Hạ Tử Thu đối xử với chị gái của mình thâm tình như thế, trong lòng của Nhan Du ngoại từ ghen tị, còn có xấu hổ.
Nếu như chị của mình còn sống, biết mình làm Hạ Tử Thu bị thương, chắc có lẽ là đau lòng muốn chết.
CHƯƠNG 2042
Bây giờ, Nhan Du hi vọng Hạ Tử Thu có thể tỉnh lại, cho dù để cô ta đánh đổi mạng sống của mình cũng được.
Thẩm Hạ Lan nhìn thấy Nhan Du như thế này, trong lòng cũng được an ủi.
Cuối cùng, Nhan Du vẫn là một cô gái có bản chất lương thiện.
“Yên tâm đi, tôi sẽ không để cô làm chuyện quá đáng đâu, chỉ là tôi muốn cô nói chuyện ở bên cạnh Hạ Tử Thu theo kịch bản của chúng tôi mà thôi.”
Thẩm Hạ Lan nói vậy, Nhan Du hơi sửng sờ.
“Cũng chỉ nói chuyện thôi hả?”
“Đúng vậy, chỉ nói chuyện thôi.”
Thẩm Hạ Lan vừa mới nói xong, ở bên ngoài liền truyền đến tiếng gõ cửa.
“Chị dâu, đại ca kêu chúng tôi đến đây đưa quần áo cho chị.”
“Vào đây.”
Thẩm Hạ Lan nhàn nhạt nói.
Thủ hạ cầm một cái váy màu trắng đi vào.
“Chị dâu, Đại ca nói là để Nhan Du mặc.”
“Đi xuống đi.”
Thẩm Hạ Lan nhận lấy cái váy, sau đó đưa cho Nhan Du.
“Mặc vào đi, đây chính là cái váy mà chị của cô rất thích mặc, cô ấy thích màu trắng, bây giờ cô giả làm chị gái mình để nói chuyện với Hạ Tử Thu, có lẽ là sẽ có tác dụng.”
Thẩm Hạ Lan cảm thấy là biện pháp của Diệp Ân Tuấn chưa chắc có hiệu quả, nhưng mà cũng chỉ có thể thử một lần.
Hiện tại, Hạ Tử Thu căn bản không có nhu cầu sống, chỉ có thể thử xem sự tồn tại của Cung Tuyết Dương có kích thích cảm giác của anh ta được không.
Nhan Du nhẹ gật đầu, đi thay quần áo, lại chải tóc giống như Cung Tuyết Dương.
Nhìn mình ở trong gương, vừa có chút quen thuộc vừa có chút xa lạ, Nhan Du bỗng chốc không thể phân biệt được. Nhưng mà cô ta không thèm quan tâm trong lòng của mình có cảm giác gì, chỉ cần có thể để Hạ Tử Thu tỉnh lại, cô ta đã yên lòng rồi.
Hai người đi đến bệnh viện.
Diệp Ân Tuấn đã đến đây từ sớm.
Thẩm Hạ Lan nhỏ giọng nói: “Trước khi đi, anh cũng không chịu gọi cho em?”
“Đến đây sắp xếp trước một chút.”
Diệp Ân Tuấn nắm tay của Thẩm Hạ Lan.
Nhan Du nhìn Thẩm Hạ Lan, Thẩm Hạ Lan nhẹ gật đầu với cô ta, cô ta liền đẩy cửa bước vào.
Đây là lần đầu tiên mà Nhan Du nhìn thấy dáng vẻ của Hạ Tử Thu sau khi cô ta làm Hạ Tử Thu bị thương.
Anh ta như là ngủ thiếp đi, lại giống như không có hô hấp.
Trên mặt của anh ta là một vẻ điềm tĩnh, không có ngang ngược và tàn nhẫn, cả người trông rất sạch sẽ.
Lúc này, Nhan Du mới phát hiện thật ra dáng dấp của Hạ Tử Thu rất dễ nhìn.
CHƯƠNG 2043
Nếu như không phải bị sự tàn bạo quấn thân lâu ngày, thật ra thì anh ta nhìn giống như là một thư sinh, đường nét thanh tú, giữa hai đầu lông mày mang theo một cảm giác ấm áp.
Đàn ông như thế này, đi đến đâu cũng làm cho người khác ưa thích.
Nhan Du đi tới kéo tay của Hạ Tử Thu, lại phát hiện tay của anh ta rất lạnh, lạnh không có nhiệt độ, lạnh làm cho người ta kinh ngạc.
“Anh…”
Nhan Du vừa định gọi một tiếng anh rể, đột nhiên lại nhớ đến bây giờ mình đang giả trang làm Cung Tuyết Dương, không khỏi gọi một tiếng: “Tử Thu, anh có thể nghe em nói chuyện không, em là Tuyết Dương đây.”
Thật ra thì giọng nói của Nhan Du và Cung Tuyết Dương không giống nhau, nhưng mà ba chữ Cung Tuyết Dương lại là chấp niệm của Hạ Tử Thu.
Lúc cái tên này thốt ra từ trong miệng của một người phụ nữ khác, vang lên ở bên tai của Hạ Tử Thu, thân thể của anh ta không khỏi run rẩy.
Nhan Du kích động, cô ta nói tiếp: “Tử Thu, anh mở mắt ra nhìn em đi, có được không? Em bị bọn họ bao vây, bọn họ đánh em, mắng em, ép buộc em làm những chuyện mà em không thích, anh có biết lúc đó em suy nghĩ như thế nào không? Em đang nhớ anh, em nhớ đến anh anh dũng như thế, kiên cường như thế, nghĩ đến anh sẽ đến cứu em, có đúng không? Tử Thu, em đang chờ anh, chờ anh đến cứu em, anh đang ở đâu vậy, có thể nghe em nói không?”
Nước mắt của Nhan Du rơi từng giọt từng giọt, chạm vào mu bàn tay của Hạ Tử Thu, cảm giác nóng bỏng ấy lập tức làm Hạ Tử Thu nhíu mày.
Tuyết Dương!
Tuyết Dương, em đừng sợ, anh đến cứu em, anh nhất định sẽ quay về cứu em.
Hạ Tử Thu bỗng dưng lại có khát vọng muốn sống.
Không được!
Anh ta không thể nằm ở đây được.
Đây là đâu vậy?
Đen tối không thể thấy gì hết.
Cung Tuyết Dương đâu rồi?
Tuyết Dương của anh ta đâu rồi?
Cô ấy yếu đuối như thế, mỏng manh như thế, những người đó đối xử với cô ấy như thế nào?
Hạ Tử Thu thở hổn hển.
Anh ta muốn xé tan màn đêm hắc ám, nhưng mà lại không nhìn thấy cửa ở đâu, anh ta chỉ có thể vùng vẫy tại chỗ, chạy thật nhanh, bên tai vẫn truyền đến tiếng khóc yếu ớt của Nhan Du.
“Hạ Tử Thu, có phải là anh không còn yêu em nữa không, anh không yêu em có đúng không? Cho nên anh mới không đến cứu em, nên anh mới có thể yên ổn ngủ ở đây. Anh nhìn em đi, cánh tay của em, chân của em đều đã bị chặt đứt hết rồi, anh có biết đau đến cỡ nào không hả? Hạ Tử Thu, anh có biết là em rất đau không?”
“Không!”
Hạ Tử Thu kêu lên một tiếng, ngồi phắt dậy, mồ hôi lạnh ở sau lưng chảy ròng ròng.
Thẩm Hạ Lan cũng bị bầu không khí như thế này làm cho lây nhiễm, trong lòng vô cùng khó chịu.
“Nhan Du, sự hi sinh của chị gái cô là một kết cục mà không ai muốn nhìn thấy, nhưng mà chúng ta không có cách nào phỏng đoán được độ ghê tởm của phần tử khủng bố, có đúng không? Cũng may là cái chết của chị cô có ý nghĩa, mà Hạ Tử Thu cũng đã báo thù cho chị của cô, cho nên cô đừng có buồn nữa. Chuyện bây giờ có cần làm đó chính là ba mẹ của cô còn khỏe mạnh, bọn họ lại không biết sự tồn tại của cô, mười tám năm trước, bọn họ cho rằng cô đã qua đời. Đoạn thời gian đó, mẹ của cô đau lòng không muốn sống, lần nào tự sát cũng được cản lại, mười năm sau chị của cô lại hi sinh. Nói thật, mấy năm nay trạng thái tinh thần của ba mẹ cô không tốt cho lắm, cô có muốn về nhà không?”
Thẩm Hạ Lan vừa mới nói xong lời này, Nhan Du hoàn toàn ngây ngẩn cả người.
Nhà hả?
Mình là một đứa trẻ có gia đình?
Đến tận bây giờ, cô ta vẫn cho rằng mình là trẻ mồ côi, cho là mình là con gái cho nên mới bị người nhà vứt bỏ, hoặc là nói mình là con gái riêng gì đó, bị người ta khinh thường, cho nên mới vứt bỏ mình, chỉ là không ngờ tới cô ta lại bị bọn buôn người mua bán.
Mà ba mẹ của cô ta vì thế mà trả giá quá nhiều, chịu đựng quá nhiều.
Hóa ra là cô ta cũng có một gia đình hoàn mỹ.
Bây giờ chị gái của cô ta là liệt sĩ, là anh hùng, mà cô ta thì sao?
Cô ta đã làm cái gì?
Cô ta là sát thủ, người đầu tiên mà cô ta ám sát lại là anh rể của cô ta.
Hơn nữa, cô ta với anh rể còn lăn giường.
Mặc dù không phải là cô ta tự nguyện, nhưng mà cuối cùng chuyện đó đã biến thành sự thật.
Trong lòng của Nhan Du rất phức tạp, vô cùng rối rắm.
Cô ta đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, ngẩng đầu lên rồi hỏi: “Hàn Hi Thần đâu rồi, các người đã bắt được Hàn Hi Thần chưa?”
“Vẫn còn chưa, chúng tôi còn chưa điều tra rõ ràng chuyện liên quan đến Hàn Hi Thần.”
Đối với chuyện này, Thẩm Hạ Lan có hơi buồn bực.
Hàn Hi Thần bảo vệ cho mình quá tốt, thế mà lại làm anh em Minh không có chỗ xử lý.
Sắc mặt của Nhan Du trầm xuống.
Cô ta lắc đầu rồi nói: “Không biết là Hàn Hi Thần biết chuyện tôi là em gái của Cung Tuyết Dương được bao nhiêu phần, nhưng mà năm đó anh ta có thể lập tức đưa tôi trở về, bây giờ lại có thể đưa tôi đến trước mặt của Hạ Tử Thu, chưa chắc là hiện tại anh ta không biết thân phận thật sự của tôi. Nếu như các người đã có thể điều tra ra, có lẽ là anh ta đã sớm tra ra được rồi, chuyện bây giờ mà tôi cảm thấy sợ hãi đó chính là ba mẹ của tôi bị anh ta uy hiếp.”
“Chuyện này thì cô yên tâm đi, người của chúng tôi bảo vệ ba mẹ của cô rồi, bất luận kẻ nào muốn động vào ba mẹ của cô cũng là chuyện không thể nào.”
Nghe thấy Thẩm Hạ Lan nói như vậy, Nhan Du có hơi nghi ngờ mà hỏi: “Các người mạnh như vậy luôn à? Đừng có tưởng là thân thủ của tôi không tốt thì đánh giá thấp thủ hạ của Hàn Hi Thần, thủ hạ của anh ta toàn là nhân tài kiệt xuất, tôi là ngoài ý muốn thôi. Trước kia tôi còn tưởng là Hàn Hi Thần có ý với tôi, cho nên mới tha thứ cho tôi, bây giờ tôi mới biết được là bởi vì Hàn Hi Thần muốn lợi dụng gương mặt này của tôi, cho nên mới có thể tha thứ cho tôi nhiều lần.”
Nhan Du cười khổ, trong mắt đều là vẻ chua chát.
CHƯƠNG 2041
Dù sao thì bị người đàn ông mà mình yêu nhất lừa gạt, lợi dụng, cảm giác đó thật sự không tốt.
Thẩm Hạ Lan vỗ vỗ vai của cô ta, nhẹ giọng nói: “Không phải là chúng tôi cường đại đến cỡ nào, mà là chúng tôi đã nói chuyện này cho chính phủ biết, cũng đã thông báo cho quân đội. Chị gái của cô là liệt sĩ, cấp trên có trách nhiệm bảo vệ cho an toàn của ba mẹ cô, cho nên cô cứ yên tâm đi, bất cứ ai cũng không dám động vào ba mẹ cô dưới mắt của quân đội. Điều mà tôi muốn hỏi đó chính là, cô có muốn về nhà không? Nếu như muốn, tôi sẽ thông qua quan hệ mà nói cho ba mẹ cô biết cô vẫn còn tồn tại trên đời này, để cô có thể trở về đoàn tụ với bọn họ, đương nhiên là chuyện này phải chờ đến lúc giải quyết chuyện cô đâm Hạ Tử Thu bị thương rồi mới có thể nói được.”
Nhan Du dừng lại một chút, cười khổ nói: “Tôi biết chứ, tôi đã làm anh rể bị thương, chắc chắn là bọn họ muốn tôi chết.”
“Chưa chắc đâu, chỉ cần Hạ Tử Thu có thể còn sống, chỉ dựa vào việc cô là em gái ruột của Cung Tuyết Dương, Hạ Tử Thu sẽ không cho bất cứ một người nào động vào một cọng tóc gáy của cô. Có lẽ là cô không biết Hạ Tử Thu là một người bao che khuyết điểm, năm đó, bởi vì báo thù cho chị của cô, anh ta đã bỏ đi quân trang của mình, lẻ loi một mình chạy vào sào huyệt của phần tử khủng bố, một người chống chọi với đại bản doanh của bọn họ, thiếu chút nữa là đã bỏ mạng ở đó. Nhưng mà anh ta vẫn kiên trì tự tay giết chết kẻ thù, đây chính là anh ta. Mặc dù là những năm gần đây ba mẹ của cô không đồng ý cho anh ta cúng bái chị gái cô, nhưng mà Hạ Tử Thu vẫn lợi dụng tất cả thế lực và thủ đoạn của mình, vẫn luôn báo hiếu cho ba mẹ cô. Anh ta đã sai người mua bảo hiểm kết xù cho ba mẹ cô, thậm chí còn mua chuộc hàng xóm của ba mẹ cô, để bọn họ đối xử với ba mẹ cô tốt một chút. Bất cứ lúc nào mà ba mẹ cô cần, Hạ Tử Thu đều sẽ lập tức xuất hiện, cho dù anh ta không ra mặt, nhưng vẫn có thể giải quyết mọi chuyện rất chu toàn, anh ta đang dùng phương pháp của mình để báo hiếu thay cho Cung Tuyết Dương. Mấy năm nay, số tiền Hạ Tử Thu kiếm được cũng không ít, nhưng mà anh ta đều cung cấp cho nhà họ Cung của cô.”
Cũng là trong mấy ngày nay, Thẩm Hạ Lan mới biết được những chuyện mà Hạ Tử Thu làm cho nhà họ Cung.
Nói thật là một người phụ nữ có thể có một người đàn ông yêu mình giống như Hạ Tử Thu, đó chính là một niềm hạnh phúc, đáng tiếc, sinh mạng của Cung Tuyết Dương quá ngắn ngủi, không có vận may ấy.
Nhưng Hạ Tử Thu lại chịu khổ.
Nhan Du lắng nghe.
Càng nghe, càng cảm thấy mình thật sự rất khốn nạn.
Cô ta lại đâm anh rể của mình bị thương, một người anh rể tốt như thế.
“Tôi xin lỗi, tôi không biết, tôi thật sự không biết gì hết, tôi làm như thế nào mới có thể để anh ấy tỉnh lại được đây? Chỉ cần anh ấy có thể tỉnh lại, kêu tôi làm cái gì cũng được, tạm thời đừng nói cho ba mẹ của tôi biết, tôi sợ là bọn họ không vui.”
Nhan Du là một đứa trẻ thiếu thốn tình yêu, nếu không thì cũng sẽ không trao trọn trái tim của mình cho Hàn Hi Thần trong lần gặp gỡ đầu tiên.
Mấy năm nay không ngừng nỗ lực vì mục tiêu này, biết rõ là mình không thích máu me, nhưng mà cô ta vẫn huấn luyện mỗi ngày, thậm chí vì để làm cô dâu của anh ta, cô ta còn đi giết người.
Bây giờ suy nghĩ lại, Nhan Du cảm thấy mình là một người phụ nữ ngốc không còn chỗ để ngốc.
Nhưng mà Hạ Tử Thu lại yên lặng làm hết tất cả.
Nhan Du đã bước ra khỏi phạm vi của những cảm xúc đó và nhìn nhận lại vấn đề, Hạ Tử Thu không làm gì sai, ngược lại là do cô ta đã gieo gió gặt bão.
Cô ta cũng là phụ nữ, hơn nữa, còn là một người phụ nữ yêu nhưng không có được.
Bây giờ nhìn thấy Hạ Tử Thu đối xử với chị gái của mình thâm tình như thế, trong lòng của Nhan Du ngoại từ ghen tị, còn có xấu hổ.
Nếu như chị của mình còn sống, biết mình làm Hạ Tử Thu bị thương, chắc có lẽ là đau lòng muốn chết.
CHƯƠNG 2042
Bây giờ, Nhan Du hi vọng Hạ Tử Thu có thể tỉnh lại, cho dù để cô ta đánh đổi mạng sống của mình cũng được.
Thẩm Hạ Lan nhìn thấy Nhan Du như thế này, trong lòng cũng được an ủi.
Cuối cùng, Nhan Du vẫn là một cô gái có bản chất lương thiện.
“Yên tâm đi, tôi sẽ không để cô làm chuyện quá đáng đâu, chỉ là tôi muốn cô nói chuyện ở bên cạnh Hạ Tử Thu theo kịch bản của chúng tôi mà thôi.”
Thẩm Hạ Lan nói vậy, Nhan Du hơi sửng sờ.
“Cũng chỉ nói chuyện thôi hả?”
“Đúng vậy, chỉ nói chuyện thôi.”
Thẩm Hạ Lan vừa mới nói xong, ở bên ngoài liền truyền đến tiếng gõ cửa.
“Chị dâu, đại ca kêu chúng tôi đến đây đưa quần áo cho chị.”
“Vào đây.”
Thẩm Hạ Lan nhàn nhạt nói.
Thủ hạ cầm một cái váy màu trắng đi vào.
“Chị dâu, Đại ca nói là để Nhan Du mặc.”
“Đi xuống đi.”
Thẩm Hạ Lan nhận lấy cái váy, sau đó đưa cho Nhan Du.
“Mặc vào đi, đây chính là cái váy mà chị của cô rất thích mặc, cô ấy thích màu trắng, bây giờ cô giả làm chị gái mình để nói chuyện với Hạ Tử Thu, có lẽ là sẽ có tác dụng.”
Thẩm Hạ Lan cảm thấy là biện pháp của Diệp Ân Tuấn chưa chắc có hiệu quả, nhưng mà cũng chỉ có thể thử một lần.
Hiện tại, Hạ Tử Thu căn bản không có nhu cầu sống, chỉ có thể thử xem sự tồn tại của Cung Tuyết Dương có kích thích cảm giác của anh ta được không.
Nhan Du nhẹ gật đầu, đi thay quần áo, lại chải tóc giống như Cung Tuyết Dương.
Nhìn mình ở trong gương, vừa có chút quen thuộc vừa có chút xa lạ, Nhan Du bỗng chốc không thể phân biệt được. Nhưng mà cô ta không thèm quan tâm trong lòng của mình có cảm giác gì, chỉ cần có thể để Hạ Tử Thu tỉnh lại, cô ta đã yên lòng rồi.
Hai người đi đến bệnh viện.
Diệp Ân Tuấn đã đến đây từ sớm.
Thẩm Hạ Lan nhỏ giọng nói: “Trước khi đi, anh cũng không chịu gọi cho em?”
“Đến đây sắp xếp trước một chút.”
Diệp Ân Tuấn nắm tay của Thẩm Hạ Lan.
Nhan Du nhìn Thẩm Hạ Lan, Thẩm Hạ Lan nhẹ gật đầu với cô ta, cô ta liền đẩy cửa bước vào.
Đây là lần đầu tiên mà Nhan Du nhìn thấy dáng vẻ của Hạ Tử Thu sau khi cô ta làm Hạ Tử Thu bị thương.
Anh ta như là ngủ thiếp đi, lại giống như không có hô hấp.
Trên mặt của anh ta là một vẻ điềm tĩnh, không có ngang ngược và tàn nhẫn, cả người trông rất sạch sẽ.
Lúc này, Nhan Du mới phát hiện thật ra dáng dấp của Hạ Tử Thu rất dễ nhìn.
CHƯƠNG 2043
Nếu như không phải bị sự tàn bạo quấn thân lâu ngày, thật ra thì anh ta nhìn giống như là một thư sinh, đường nét thanh tú, giữa hai đầu lông mày mang theo một cảm giác ấm áp.
Đàn ông như thế này, đi đến đâu cũng làm cho người khác ưa thích.
Nhan Du đi tới kéo tay của Hạ Tử Thu, lại phát hiện tay của anh ta rất lạnh, lạnh không có nhiệt độ, lạnh làm cho người ta kinh ngạc.
“Anh…”
Nhan Du vừa định gọi một tiếng anh rể, đột nhiên lại nhớ đến bây giờ mình đang giả trang làm Cung Tuyết Dương, không khỏi gọi một tiếng: “Tử Thu, anh có thể nghe em nói chuyện không, em là Tuyết Dương đây.”
Thật ra thì giọng nói của Nhan Du và Cung Tuyết Dương không giống nhau, nhưng mà ba chữ Cung Tuyết Dương lại là chấp niệm của Hạ Tử Thu.
Lúc cái tên này thốt ra từ trong miệng của một người phụ nữ khác, vang lên ở bên tai của Hạ Tử Thu, thân thể của anh ta không khỏi run rẩy.
Nhan Du kích động, cô ta nói tiếp: “Tử Thu, anh mở mắt ra nhìn em đi, có được không? Em bị bọn họ bao vây, bọn họ đánh em, mắng em, ép buộc em làm những chuyện mà em không thích, anh có biết lúc đó em suy nghĩ như thế nào không? Em đang nhớ anh, em nhớ đến anh anh dũng như thế, kiên cường như thế, nghĩ đến anh sẽ đến cứu em, có đúng không? Tử Thu, em đang chờ anh, chờ anh đến cứu em, anh đang ở đâu vậy, có thể nghe em nói không?”
Nước mắt của Nhan Du rơi từng giọt từng giọt, chạm vào mu bàn tay của Hạ Tử Thu, cảm giác nóng bỏng ấy lập tức làm Hạ Tử Thu nhíu mày.
Tuyết Dương!
Tuyết Dương, em đừng sợ, anh đến cứu em, anh nhất định sẽ quay về cứu em.
Hạ Tử Thu bỗng dưng lại có khát vọng muốn sống.
Không được!
Anh ta không thể nằm ở đây được.
Đây là đâu vậy?
Đen tối không thể thấy gì hết.
Cung Tuyết Dương đâu rồi?
Tuyết Dương của anh ta đâu rồi?
Cô ấy yếu đuối như thế, mỏng manh như thế, những người đó đối xử với cô ấy như thế nào?
Hạ Tử Thu thở hổn hển.
Anh ta muốn xé tan màn đêm hắc ám, nhưng mà lại không nhìn thấy cửa ở đâu, anh ta chỉ có thể vùng vẫy tại chỗ, chạy thật nhanh, bên tai vẫn truyền đến tiếng khóc yếu ớt của Nhan Du.
“Hạ Tử Thu, có phải là anh không còn yêu em nữa không, anh không yêu em có đúng không? Cho nên anh mới không đến cứu em, nên anh mới có thể yên ổn ngủ ở đây. Anh nhìn em đi, cánh tay của em, chân của em đều đã bị chặt đứt hết rồi, anh có biết đau đến cỡ nào không hả? Hạ Tử Thu, anh có biết là em rất đau không?”
“Không!”
Hạ Tử Thu kêu lên một tiếng, ngồi phắt dậy, mồ hôi lạnh ở sau lưng chảy ròng ròng.
Bình luận facebook