• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Cục Cưng Có Chiêu (36 Viewers)

  • Chương 2036-2039

CHƯƠNG 2036

“Kết quả như thế nào?”

Thật ra thì Diệp Ân Tuấn cũng có suy đoán về Nhan Du, nhưng mà lại không suy nghĩ sâu xa, bây giờ Thẩm Hạ Lan lại muốn điều tra chuyện này, rất có thể là cô muốn làm cái gì đó.

Nghĩ đến nếu như vợ của mình muốn làm gì, đương nhiên Diệp Ân Tuấn sẽ ủng hộ hết mình.

Thủ hạ vội vàng nói: “Chúng tôi đã lấy máu của Nhan Du cùng với ba mẹ của Cung Tuyết Dương để làm xét nghiệm, Nhan Du là con của nhà họ Cung, hơn nữa, bà Cung cũng đã nói lúc Cung Tuyết Dương mười tuổi thì bọn họ có sinh một đứa con gái, chỉ có điều là vừa mới ra đời thì đã bị tuyên bố chết do ngạt thở, lúc đó bệnh viện cũng có ghi chép lại chuyện này.”

“Chết do ngạt thở? Mới sinh được hai ngày? Vậy tại sao lại có sự tôn tại của Nhan Du?”

Nếu như dựa vào thời gian, hiện tại Nhan Du mới mười tám tuổi, Cung Tuyết Dương mới qua đời khoảng tám chín năm trước, mà lại được sinh ra lúc Cung Tuyết Dương mười tuổi, vậy thì số tuổi của Nhan Du thật sự chính xác.

Diệp Ân Tuấn nhíu mày suy nghĩ, anh hỏi: “Dáng dấp của Nhan Du và Cung Tuyết Dương giống ai?”

“Giống với ông Cung, bọn họ giống ba của bọn họ.”

Nói xong, thủ hạ đưa ảnh chụp cho Diệp Ân Tuấn.

Diệp Ân Tuấn đã từng gặp Cung Tuyết Dương, lúc nhìn thấy ảnh chụp thì có hơi ngây ra một lúc.

Đúng là Cung Tuyết Dương cực kỳ giống với ba của mình, mà vừa liếc mắt nhìn Nhan Du, cũng thấy giống y hệt, nhưng mà nhìn kỹ lại thì cặp mắt có hơi khác nhau.

Mắt của Nhan Du giống với mẹ hơn.

“Đã chắc chưa? Năm đó, Nhan Du nghẹt thở tử vong, sao lại có thể xuất hiện ở cô nhi viện nước ngoài được chứ?”

Diệp Ân Tuấn nói vậy, thủ hạ đưa tài liệu ở trong tay tới.

“Người của chúng tôi đã điều tra rồi, lúc trước bác sĩ đỡ đẻ cùng với y tá đã bị người ta mua chuộc, bọn họ nói với ba mẹ Cung rằng đứa nhỏ bị ngạt thở qua đời, bởi vì vừa mới ra đời đa phần dáng dấp của mấy đứa con nít đều không khác nhau là mấy, cho nên bọn họ đã dùng một đứa nhỏ qua đời vì ngạt thở để thay thế. Lúc đó, ba mẹ Cung đau lòng quá độ, căn bản không suy nghĩ tới việc làm xét nghiệm gì hết, huống hồ chi ai cũng không nghĩ rằng một bệnh viện lớn như thế lại có người làm ra loại chuyện này. Cho nên, lúc đó chuyện này không giải quyết được gì hết. Bà Cung cũng bởi vì chuyện này mà thu mình trong một thời gian rất dài mới có thể bước ra, người nhà cũng không dám nhắc tới chuyện của đứa bé này ở trước mặt của bà ấy, dân dân mọi người đều quên lãng, không có ai nhắc tới.”

Diệp Ân Tuấn im lặng lắng nghe, nhưng mà suy nghĩ lại chuyển động nhanh chóng.

“Bác sĩ cùng với y tá nhận hối lộ đã nói người sai bảo bọn họ làm như vậy là ai chưa?”

“Nói rồi, nhưng mà bọn họ nói là bọn họ không biết, là người ở bên ngoài, chỉ nói là buôn bán người muốn hợp tác với bọn họ.

Lúc ấy, người phụ nữ đó cho rất nhiều tiền, cho nên bọn họ mới dao động, còn muốn lợi dụng chức vụ mà bán thêm mấy đứa bé ra bên ngoài, nhưng mà người phụ nữ đó lại không xuất hiện nữa.”

Lời nói của thủ hạ làm lông mày của Diệp Ân Tuấn nhíu chặt lại.

“Phụ nữ?”

“Đúng vậy, bọn họ nói người lúc đó tìm bọn họ làm như vậy chính là một người phụ nữ hơn bốn mươi tuổi, nói là khẩu âm ở nơi khác, cách nói chuyện giống như là một con buôn. Huống hồ gì, người phụ nữ đó đều nói bà ta làm việc ở nước ngoài, chỉ cần đưa con nít cho bà ta, bà ta có biện pháp đưa con nít ra nước ngoài bán đi, đảm bảo sẽ không làm liên lụy tới bọn họ, cho nên bọn họ mới bí quá hóa lều.”
CHƯƠNG 2037

Ánh mắt của Diệp Ân Tuấn lạnh thêm mấy phần.

Mấy vụ làm ăn tán tận lương tâm như là lợi dụng sản phụ vừa mới sinh con, sức khỏe còn yếu ớt mà thừa cơ trục lợi, thế mà còn có nhân viên y tế tham gia vào trong đó, đúng là không thể tha.

“Lúc đó, chỉ có một mình Nhan Du bị đưa đi thôi hả?”

“Không phải, theo như lời khai của bọn họ, một tuần trước đó bọn họ đều buôn bán bảy tám đứa nhỏ vừa mới ra đời, sở dĩ ký ức đối với Nhan Du lại sâu sắc như thế là bởi vì ba mẹ của bảy tám đứa nhỏ ấy mặc dù cũng đau lòng khổ sở, nhưng mà không phản ứng dữ dội như là ba mẹ Cung. Nghe nói là lúc đó bà Cung thiếu chút nữa đã đập đầu vào tường mà chết, muốn đi theo con mình, bởi vì bác sĩ nói cho bà ta biết rằng do đứa nhỏ ở trong bụng của bà ta trong một khoảng thời gian dài, cho nên mới bị ngạt thở. Lúc đó, đúng là bà Cung muốn sinh tự nhiên, nhưng mà bốn ngày rồi lại không sinh ra được, cuối cùng phải sinh mổ. Bà ấy vẫn luôn rất tự trách, tưởng là bởi vì sai lâm của mình mới có thể làm con mình qua đời, cho nên không thể chấp nhận sự thật này. Sau đó, bà Cung mắc phải chứng bệnh trầm cảm rất nghiêm trọng, tự sát, mỗi ngày đều tự mình hại mình. Ông Cung cũng bởi vì chăm sóc cho bà ấy mà không lo lắng đi kiểm tra đứa nhỏ qua đời vì bị ngạt thở, chuyện này cứ bị bỏ qua như thế.”

Trong lòng Diệp Ân Tuấn dâng lên một ngọn lửa giận.

Anh cũng là một người ba, đương nhiên anh biết rõ một người mẹ hoài thai mười tháng vất vả, một khi sinh con ra, đứa nhỏ lại bị người khác xem như hàng hóa mà buôn bán ra ngoài, còn nói với mình là con mình bị ngạt thở mà chết, chuyện này làm sao có thể để mẹ chấp nhận được chứ?

Anh không khỏi nhớ đến hai đứa bé vô duyên với mình.

Trong lúc nhất thời, lồng ngực của Diệp Ân Tuấn bành trướng khó chịu.

“Điều tra cho tôi bác sĩ cùng với y tá này, dùng bất cứ thủ đoạn nào cũng phải tìm được người buôn bán trẻ con cho tôi, nếu như đền tội thì thôi đi, nếu như người phụ nữ này vẫn còn tiếp tục sống thoải mái, tiếp tục làm ra loại chuyện tàn nhẫn như thế này, vậy thì cứ đánh gãy tay chân của bà ta, rồi lại ném đến cục cảnh sát.”

“Rõ.”

Thủ hạ nhẹ gật đầu rồi đi ra ngoài.

Không biết là Thẩm Hạ Lan tỉnh dậy từ lúc nào, dựa ở trên cửa nhìn Diệp Ân Tuấn giải quyết sự việc, khóe miệng hơi cong lên.

Cô biết bản tính của Diệp Ân Tuấn rất tốt.

Dường như là ý thức được có người đang nhìn mình ở đằng sau, Diệp Ân Tuấn nhanh chóng quay đầu, liền nhìn thấy đôi mắt mỉm cười của Thẩm Hạ Lan.

Đôi mắt đó giống như gió xuân mưa phùn, làm cho đáy lòng của Diệp Ân Tuấn mềm mại.

“Sao em không ngủ thêm nữa đi?”

“Ngủ thêm một lát thì sẽ không nhìn thấy được dáng vẻ quyết đoán khi xử lý công việc của người đàn ông nhà mình.”

Thẩm Hạ Lan cười nhẹ, bước xuống.

Diệp Ân Tuấn kéo kéo quần áo của cô, phòng ngừa cô cảm mạo, sau đó mới nói: “Nghìn tính vạn tính, cũng không ngờ tới lại là bọn buôn người.”

“Đúng vậy đó, mấy ngày trước em còn đọc một tin tức, nói là bây giờ bọn buôn người đặc biệt ngang ngược càn rỡ, còn có nhân viên y tế tham gia vào trong đó, làm cho người ta căm hận đến tận xương tủy. Hơn nữa, quê hương của Cung Tuyết Dương chắc có lẽ là thị trấn, điều kiện chữa bệnh ở bên kia không biết như thế nào, nhưng mà xuất hiện nhân viên y tế như thế này, thật sự làm cho người ta vô cùng sợ hãi. Bây giờ đã xác định Nhan Du là em ruột của Cung Tuyết Dương, anh định làm như thế nào đây?”
CHƯƠNG 2038

Thẩm Hạ Lan nhìn Diệp Ân Tuấn, Diệp Ân Tuấn lại lắc đầu, anh nói: “Không biết nữa, anh đã nói rồi, chuyện này còn phải để Hạ Tử Thu làm chủ. Dù sao thì đây cũng là chuyện của anh ta, cho dù Định không phải là do Nhan Du giết chết, nhưng mà vết thương của Hạ Tử Thu cũng là do Nhan Du đã tạo thành, bây giờ oán khí của anh em ở Minh cũng rất lớn, nếu như chúng ta lại thả Nhan Du đi như vậy, sợ là bọn họ sẽ không phục. Huống hồ gì, mấy năm nay đều là do Tử Thu dẫn dắt anh em liêu mạng, tình nghĩa giữa bọn họ, anh không tiện nói cái gì, đương nhiên là phải chờ Tử Thu tỉnh dậy rồi hãy nói.”

“Tử Thu sẽ tỉnh lại ư?”

Thẩm Hạ Lan không chắc cho lắm.

Diệp Ân Tuấn lại cười nói: “Sẽ mà.”

“Có phải là anh biết cái gì đó không, hay là nói Hạ Tử Thu đang giả vờ?”

Thẩm Hạ Lan nhìn nụ cười đó của Diệp Ân Tuấn, cứ luôn cảm thấy là anh biết cái gì đó.

Diệp Ân Tuấn lại lắc đầu, anh nói: “Anh không biết, Tử Thu cũng không phải là đang giả vờ, nhưng mà tình cảm của Tử Thu đối với Cung Tuyết Dương là thật, chỉ cần có biện pháp, anh ta sẽ tỉnh lại.”

“Anh có cách hả?”

“Ừm, nhưng mà phải cần Nhan Du phối hợp.”

Thẩm Hạ Lan nhìn thấy Diệp Ân Tuấn như thế này, không khỏi cười nói: “Anh đúng là nhiều quỷ kế”

Đọc truyện Cục Cưng Có Chiêu Chương 1238 https://truyenonline123.net/cuc-cung-co-chieu/r2246695.html 2 trong 4 8:06 CH, 02/12/2021 “Em không thích hả?”

Nói xong, tay của Diệp Ân Tuấn liền ôm lấy cái eo thon của Thẩm Hạ Lan.

Thẩm Hạ Lan lập tức nhớ đến mây mưa gió lớn cách đây không lâu, trong lúc nhất thời, hai chân run rẩy.

“Chồng, em sai rồi.”

Giọng nói của cô mềm mại, mang theo vẻ run rẩy, lại làm cho người ta yêu thương.

Diệp Ân Tuấn thật sự hận không thể nuốt người phụ nữ với đôi mắt lấp lánh đầy ánh sao vào trong bụng, nhưng mà anh nhìn thấy sự mệt mỏi trong mắt của Thẩm Hạ Lan.

Anh kiềm chế tâm trạng của mình, khàn giọng nói: “Sao lại là em sai được chứ, là anh sai rồi. Được rồi, em đi tìm Nhan Du đi, anh đi nghỉ ngơi một hồi.”

“Được rồi.”

Thẩm Hạ Lan biết Diệp Ân Tuấn đã tha cho mình.

Cái mà anh gọi là nghỉ ngơi, chắc có lẽ là vê phòng tắm nước lạnh.

Thẩm Hạ Lan lại cười càng thêm hạnh phúc.

Diệp Ân Tuấn lắc đầu, cưng chiều hôn cô một cái, sau đó mới quay người trở về phòng ngủ.

Thẩm Hạ Lan cảm thấy trong lòng có rất nhiều bong bóng, ấm áp, ngọt ngào, vô cùng ngọt ngào.

Cô đi đến cửa phòng của Nhan Du, gõ cửa một cái, ở bên trong truyên đến âm thanh yếu ớt của Nhan Du.

“Vào đi.”

Thẩm Hạ Lan đẩy cửa vào liên nhìn thấy Nhan Du đang nửa ngôi nửa dựa lên cửa sổ, cũng không biết là đang suy nghĩ cái gì.
CHƯƠNG 2039

Bóng dáng của cô ta cô đơn tĩnh mịch, trong lúc nhất thời làm cho người ta cảm thấy có hơi đau lòng.

Thẩm Hạ Lan bước tới đưa tài liệu ở trong tay cho Nhan Du.

“Cái gì vậy?”

Nhan Du thắc mắc nhìn Thẩm Hạ Lan và tài liệu ở trong tay, không hiểu rõ cho lắm.

“Tư liệu về thân thế của cô, xem một chút đi.”

Thẩm Hạ Lan không biết phải nói như thế nào về thân thế của bản thân cho cô bé này nghe.

Có rất nhiều bọn buôn người sau khi mua con nít đều sẽ đánh gãy mất tay chân của bọn nó, rồi ném lên trên đường cho ăn xin, lợi dụng bọn nó để kiếm tiên. Giống như là Nhan Du, bị bán ra nước ngoài, bây giờ vẫn có thể sống trọn vẹn như thế, không biết nên nói là may mắn hay là bất hạnh.

Nhưng mà nếu như Nhan Du được gia đình khác mua, vậy thì cũng sẽ không trở thành sát thủ ngốc hết chỗ nói, còn đánh mất mối tình đầu của mình.

Thẩm Hạ Lan có chút đồng cảm với Nhan Du.

Một đứa nhỏ lớn lên trong tổ chức sát thủ, bạn có thể yêu câu cô ấy có tam quan chính xác như thế nào?

Ít nhất là hiện tại Nhan Du cũng không tính là không có thuốc chữa.

Nhan Du mở tài liệu ra dưới cái nhìn chăm chú của Thẩm Hạ Lan, nhưng mà cô ta càng xem lâu, sắc mặt của Nhan Du càng thay đổi, cuối cùng, những giọt nước mắt to như hạt đậu rơi lộp bộp xuống.

“Đây là thật à, chị của tôi thật sự là Cung Tuyết Dương?”

“Đúng vậy, cô xem mấy tấm hình này đi, đây đều là ảnh chụp của chị cô đó, cô có thể nhìn một chút, thật ra thì dáng dấp của hai người rất giống nhau, ngoại trừ cặp mắt đó. Đôi mắt của cô giống mẹ, còn đôi mắt của chị cô thì giống ba.”

Nghe Thẩm Hạ Lan nói vậy, Nhan Du khóc không thành tiếng.

Lúc Hạ Tử Thu kể chuyện của Cung Tuyết Dương cho cô ta nghe, cô ta còn không có cảm giác gì, nhưng mà khi biết được người phụ nữ này lại là người thân của mình, cảm giác khó chịu và đau lòng ãy lại dâng trào.

Có lẽ đây chính là sự kỳ diệu của huyết thống.

“Chị tôi làm binh, chị ấy là liệt sĩ?”

“Đúng vậy, Cung Tuyết Dương, chị gái của cô là liệt sĩ, là anh hùng, là niềm kiêu ngạo của nhân dân, mặc dù cô ấy chỉ sống có hai mươi mấy tuổi, nhưng mà cuộc đời của cô ấy đều được người ta truyền tụng, tên tuổi của cô ấy được vĩnh viễn ghi lại trên tấm bia anh hùng, lưu danh bách thế.”

Nghe Thẩm Hạ Lan nói thế, Nhan Du lại lắc đầu, cô ta khóc: “Nhưng mà chị ấy còn trẻ như vậy, chị ấy lại qua đời như thế, rốt cuộc không thể trở vê được nữa.”

Đột nhiên, nỗi tiếc thương vô hạn tràn ngập căn phòng, thoáng chốc làm cho người ta kiềm nén ngạt thở.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom