Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2083
Chương 2083
Vừa dứt lời thì Trần Gia Bảo đã xuất hiện trước mặt ông ta, Trảm Nhân Kiếm cũng thuận thế đánh xuống, ánh sáng đỏ vẽ thành một đường điên đảo trời đất.
Rất đẹp, lấp lánh sắc màu!
Kiếm ý mạnh mẽ đánh xuống, Ân Dương và Vũ Nhược Uyên vô thức lùi về phía sau, trong lòng cực kỳ sợ hãi.
Đối mặt với ánh sáng màu đỏ đang đánh xuống, ý chí chiến đấu trong mắt Ân Thập Phương dâng cao, hét lớn một tiếng, quần áo phía trên bị xé rách để lộ nửa người trên cường tráng nhưng tràn đầy vết sẹo.
Ông ta đột nhiên đạp lên đất, mặt đất rạn nứt giờ lại biến thành bột phấn, ông ta hét lớn, tay phải nắm lại thành quyền, một chiêu mạnh mẽ, dùng hết toàn lực đánh tới Trảm Nhân Kiếm!
“Ầm ầm”, một tiếng nổ lớn vang lên, mặt đất dường như hơi rung chuyển, nửa đình nghỉ mát bên cạnh bị dư lực tản ra ảnh hưởng, mấy cột đá chống đình đều nứt gãy hoàn toàn sau một tiếng “rắc”, toàn bộ đình nghỉ mát đều rơi vào trong hồ.
Đồng thời, từ tâm điểm là chỗ của Trần Gia Bảo và Ân Thập Phương, một luồng khí với lực rất mạnh tỏa ra xung quanh. Nó như một cơn bão, quét tới đâu thì chỗ đó bị tàn phá thành mảnh nhỏ, mặt nước cũng bị bắn văng lên, lá cây bay tán loạn, cực kỳ thê thảm.
Sắc mặt Ân Dương và Ân Kim Lỗi hoàn toàn thay đổi, chết tiệt, vườn hoa trị giá mấy chục triệu đã hoàn toàn bị hủy hoại.
Đột nhiên, một tiếng kêu đầy đau đớn vang lên, cả Trần Gia Bảo và Ân Thập Phương đồng loạt lui về sau, trong lòng đều cảm thấy bàng hoàng.
Điều khác biệt là Trần Gia Bảo lui về sau gần mười bước, khóe miệng cũng rỉ ra một dòng máu tươi, chắc hẳn không ít thì nhiều anh cũng đã bị thương sau khi đối đầu trực tiếp với nội kình của Ân Thập Phương.
Còn Ân Thập Phương thì đỡ hơn nhiều, chỉ lui về sau hai bước, cũng không bị thương gì.
Nhưng mà tay phải của ông ta rất đau đớn, cơ khóe mắt giật giật, trong lòng hoàn toàn kinh ngạc. Một chiêu này dùng toàn bộ sức mạnh của ông ta, nhưng cũng chỉ có thể làm cho Trần Gia Bảo bị thương. Sức mạnh của Trảm Nhân Kiếm thật sự không phải tầm thường.
Trần Gia Bảo lau vết máu trên khóe môi, ánh mắt càng thêm nguy hiểm, Trảm Nhân Kiếm lại xuất hiện trên đầu ngón tay, chuẩn bị tiếp tục chiến đấu.
Ngay lúc mà Trần Gia Bảo chạy tới được nửa đường.
Khí thế mạnh mẽ của Ân Thập Phương đột nhiên biến mất, ông ta phất tay, lên tiếng: “Không đánh nữa, không đánh. Tôi đã thấy được Trảm Nhân Kiếm, quả nhiên là phi phàm, trong lòng tôi bội phục.”
Bước chân Trần Gia Bảo dừng lại đột ngột, Trảm Nhân Kiếm trên đầu ngón tay cũng biến mất, cười nói: “Thực lực của ông cũng không tệ, không quá chênh lệch với Tô Kim Vũ.”
Kiếm ý tới nhanh mà đi cũng nhanh, có thể thấy được Trần Gia Bảo đã đạt tới cảnh giới cao thâm trong kiếm đạo.
Ân Dương và Ân Kim Lỗi thở phào nhẹ nhõm. Cũng may, nếu như tiếp tục đánh nữa thì vườn hoa này sẽ bị phá nát mất.
Ân Thập Phương cười lớn rồi nói: “Xem ra, lời đồn không phải giả. Cậu Trần dùng phối hợp Vô Cực Quyền và Trảm Nhân Kiếm thì có thể đạt tới thực lực cường giả Truyền Kỳ Trung Kỳ, thật sự khiến tôi mở rộng tầm mắt. Tôi đồng ý để nhà họ Ân liên thủ với cậu Trần!
Vũ Nhược Uyên lắc đầu, trong lòng rất tức giận. Trần Gia Bảo lại thành công đạt được mục đích, thật là tức chết người mà.
Ân Thập Phương mời Trần Gia Bảo và Vũ Nhược Uyên về lại phòng khách. Một là hoa viên đã tan nát cả rồi, không thích hợp để tiếp khách, hai là tới phòng khách bàn chuyện thì có vẻ chính thức hơn.
Ân Dương và Ân Kim Lỗi cũng đi cùng, Ân Thập Phương đi thay quần áo. Khi ông ta trở lại thì trên người mặc một chiếc áo dài nam màu trắng, toát lên vẻ nho nhã, trí thức.
“Cậu Trần, không biết cô Lưu Ly ở đâu? Nói thật với cậu, nếu như cô Lưu Ly không tham dự chuyện này, chỉ có cậu Trần và nhà họ Ân chúng tôi thì chắc chắn không phải là đối thủ của nhà họ Sầm.”
Vừa dứt lời thì Trần Gia Bảo đã xuất hiện trước mặt ông ta, Trảm Nhân Kiếm cũng thuận thế đánh xuống, ánh sáng đỏ vẽ thành một đường điên đảo trời đất.
Rất đẹp, lấp lánh sắc màu!
Kiếm ý mạnh mẽ đánh xuống, Ân Dương và Vũ Nhược Uyên vô thức lùi về phía sau, trong lòng cực kỳ sợ hãi.
Đối mặt với ánh sáng màu đỏ đang đánh xuống, ý chí chiến đấu trong mắt Ân Thập Phương dâng cao, hét lớn một tiếng, quần áo phía trên bị xé rách để lộ nửa người trên cường tráng nhưng tràn đầy vết sẹo.
Ông ta đột nhiên đạp lên đất, mặt đất rạn nứt giờ lại biến thành bột phấn, ông ta hét lớn, tay phải nắm lại thành quyền, một chiêu mạnh mẽ, dùng hết toàn lực đánh tới Trảm Nhân Kiếm!
“Ầm ầm”, một tiếng nổ lớn vang lên, mặt đất dường như hơi rung chuyển, nửa đình nghỉ mát bên cạnh bị dư lực tản ra ảnh hưởng, mấy cột đá chống đình đều nứt gãy hoàn toàn sau một tiếng “rắc”, toàn bộ đình nghỉ mát đều rơi vào trong hồ.
Đồng thời, từ tâm điểm là chỗ của Trần Gia Bảo và Ân Thập Phương, một luồng khí với lực rất mạnh tỏa ra xung quanh. Nó như một cơn bão, quét tới đâu thì chỗ đó bị tàn phá thành mảnh nhỏ, mặt nước cũng bị bắn văng lên, lá cây bay tán loạn, cực kỳ thê thảm.
Sắc mặt Ân Dương và Ân Kim Lỗi hoàn toàn thay đổi, chết tiệt, vườn hoa trị giá mấy chục triệu đã hoàn toàn bị hủy hoại.
Đột nhiên, một tiếng kêu đầy đau đớn vang lên, cả Trần Gia Bảo và Ân Thập Phương đồng loạt lui về sau, trong lòng đều cảm thấy bàng hoàng.
Điều khác biệt là Trần Gia Bảo lui về sau gần mười bước, khóe miệng cũng rỉ ra một dòng máu tươi, chắc hẳn không ít thì nhiều anh cũng đã bị thương sau khi đối đầu trực tiếp với nội kình của Ân Thập Phương.
Còn Ân Thập Phương thì đỡ hơn nhiều, chỉ lui về sau hai bước, cũng không bị thương gì.
Nhưng mà tay phải của ông ta rất đau đớn, cơ khóe mắt giật giật, trong lòng hoàn toàn kinh ngạc. Một chiêu này dùng toàn bộ sức mạnh của ông ta, nhưng cũng chỉ có thể làm cho Trần Gia Bảo bị thương. Sức mạnh của Trảm Nhân Kiếm thật sự không phải tầm thường.
Trần Gia Bảo lau vết máu trên khóe môi, ánh mắt càng thêm nguy hiểm, Trảm Nhân Kiếm lại xuất hiện trên đầu ngón tay, chuẩn bị tiếp tục chiến đấu.
Ngay lúc mà Trần Gia Bảo chạy tới được nửa đường.
Khí thế mạnh mẽ của Ân Thập Phương đột nhiên biến mất, ông ta phất tay, lên tiếng: “Không đánh nữa, không đánh. Tôi đã thấy được Trảm Nhân Kiếm, quả nhiên là phi phàm, trong lòng tôi bội phục.”
Bước chân Trần Gia Bảo dừng lại đột ngột, Trảm Nhân Kiếm trên đầu ngón tay cũng biến mất, cười nói: “Thực lực của ông cũng không tệ, không quá chênh lệch với Tô Kim Vũ.”
Kiếm ý tới nhanh mà đi cũng nhanh, có thể thấy được Trần Gia Bảo đã đạt tới cảnh giới cao thâm trong kiếm đạo.
Ân Dương và Ân Kim Lỗi thở phào nhẹ nhõm. Cũng may, nếu như tiếp tục đánh nữa thì vườn hoa này sẽ bị phá nát mất.
Ân Thập Phương cười lớn rồi nói: “Xem ra, lời đồn không phải giả. Cậu Trần dùng phối hợp Vô Cực Quyền và Trảm Nhân Kiếm thì có thể đạt tới thực lực cường giả Truyền Kỳ Trung Kỳ, thật sự khiến tôi mở rộng tầm mắt. Tôi đồng ý để nhà họ Ân liên thủ với cậu Trần!
Vũ Nhược Uyên lắc đầu, trong lòng rất tức giận. Trần Gia Bảo lại thành công đạt được mục đích, thật là tức chết người mà.
Ân Thập Phương mời Trần Gia Bảo và Vũ Nhược Uyên về lại phòng khách. Một là hoa viên đã tan nát cả rồi, không thích hợp để tiếp khách, hai là tới phòng khách bàn chuyện thì có vẻ chính thức hơn.
Ân Dương và Ân Kim Lỗi cũng đi cùng, Ân Thập Phương đi thay quần áo. Khi ông ta trở lại thì trên người mặc một chiếc áo dài nam màu trắng, toát lên vẻ nho nhã, trí thức.
“Cậu Trần, không biết cô Lưu Ly ở đâu? Nói thật với cậu, nếu như cô Lưu Ly không tham dự chuyện này, chỉ có cậu Trần và nhà họ Ân chúng tôi thì chắc chắn không phải là đối thủ của nhà họ Sầm.”
Bình luận facebook