Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2085
Chương 2085
Vì vậy nên ông đoán là Trần Gia Bảo và Lưu Ly xuất thân từ Thánh Địa thần bí đó, tạo được mối quan hệ với Trần Gia Bảo thì nói không chừng có thể biết được vị trí của Thánh Địa. Nhà họ Ân cũng có thể nhanh chóng phát triển như nhà họ Sầm, đối với nhà chúng ta thì chuyện này mới là kế hoạch lâu dài!”
Ân Kim Lỗi ngây người nói: “Nhưng mà chẳng phải Trần Gia Bảo đã phủ nhận chuyện hắn xuất thân từ Thánh Địa sao?”
“Cháu ngây thơ quá rồi.” Ân Thập Phương lắc đầu cười: “Chuyện bí mật riêng liên quan tới thân phận và bối cảnh như vậy thì sao có thể nói thật chứ? Hơn nữa, coi như Trần Gia Bảo không xuất thân từ Thánh Địa thì đã sao?
Với biểu hiện hiện tại của Trần Gia Bảo và Lưu Ly, người có thể bồi dưỡng được hai người đó nhất định là một người cực kì mạnh mẽ lại không muốn xuất hiện. Nếu như có thể được Trần Gia Bảo tin tưởng thì có thể xây dựng được tình bạn với người mạnh mẽ như vậy, đối với nhà họ Ân có ích rất nhiều.”
Ông ta suy đoán rất hợp tình hợp lý, nhưng mà lại khác xa với tình trạng thật sự của Trần Gia Bảo và Lưu Ly.
Ân Kim Lỗi hoàn toàn kinh ngạc, cảm thấy ông nội của cậu thật sáng suốt, so với mình thì dự tính còn lâu dài hơn nhiều. Cậu cảm thấy hơi xấu hổ.
Ân Thập Phương tỏ vẻ đắc ý, tiếp tục nói: “Cho dù là thật lui lại mười ngàn bước, Trần Gia Bảo và Lưu Ly đều được sinh ra từ tảng đá, bọn họ cũng không có cường giả nào dạy dỗ, vậy thì cũng đủ chứng minh bọn họ là người rất may mắn, còn trẻ mà có được thành tựu to lớn như vậy thì sau này, hai người đó có xác suất rất lớn sẽ đột phá tới “cảnh giới Tiên Thiên” trong truyền thuyết.”
“Còn chuyện thua nhà họ Sầm, hừ, cháu không nhìn ra được à. Trần Gia Bảo không phải một kẻ hữu dũng vô mưu, nếu như cậu ta đánh giá thời cuộc rồi mà cảm thấy bản thân không phải đối thủ của nhà họ Sầm thì việc cậu ta làm không phải là đến nhà họ Ân tìm người liên thủ mà là chạy suốt đêm để rời khỏi tỉnh Trung Thiên rồi.”
Ân Kim Lỗi kinh ngạc cực kì, hóa ra ông nội đánh giá Trần Gia Bảo cao như vậy à!
“Cháu phải nhớ kỹ. có thể xây dựng được tình hữu nghị lâu dài với những người có tiềm lực như Trần Gia Bảo và Lưu Ly, sẽ mang lại lợi ích rất lớn đối với nhà họ Ân. Sau này, nếu không phải là bất đắc dĩ thì không được đối đầu với hai người họ.”
Vâng, cháu nhớ rồi, cảm ơn ông nội dạy bảo.” Ân Kim Lỗi trịnh trọng gật đầu.
Lại nói tới Trần Gia Bảo và Vũ Nhược Uyên rời khỏi nhà lớn của họ Ân, đi thẳng tới bãi đậu xe với ánh mắt cung kính của hai người bảo vệ.
Trần Gia Bảo vừa định lên xe thì đột nhiên một tiếng “keng” vang lên, Vũ Nhược Uyên rút kiếm ra khỏi vỏ, ánh sáng lạnh lẽo lướt qua. Một phần váy dài trắng của cô ta nhẹ nhàng rơi xuống, như cánh bướm màu trắng đang bay lượn.
Vũ Nhược Uyên lại dùng một chiêu kiếm cắt váy của mình.
Trần Gia Bảo nhíu mày nhìn Vũ Nhược Uyên, giữa hai chân mày của anh lộ ra vẻ khó hiểu: “Cô cắt váy của mình để làm gì? Chẳng lẽ cô muốn học theo người xưa, cắt áo đoạn nghĩa với tôi à?”
Lời vừa nói xong thì chính anh cũng bật cười, giữa anh và Vũ Nhược Uyên có “nghĩa” sao?
Khuôn mặt cười của cô ta biến đổi mấy lần, lên tiếng nói rất quyết liệt: “Sau này, tôi sẽ không mặc váy trắng dài nữa.”
“Tại sao?” Trần Gia Bảo hỏi theo bản năng, sau đó đột nhiên hiểu được vấn đề.
“Tôi là Vũ Nhược Uyên, là Vũ Nhược Uyên độc nhất vô nhị trong trời đất này, chứ không phải cái bóng của Lưu Ly!” Vũ Nhược Uyên lên tiếng với giọng điệu bình thản nhưng lại thể hiện được sự kiên trì và nguyên tắc của cô ta.
Trần Gia Bảo không nói gì nữa, Vũ Nhược Uyên chỉ vì muốn để người khác không nhận nhầm cô ta là Lưu Ly lại có thể quyết định từ bỏ sở thích mặc đồ trắng của mình, cô gái này rất cá tính.
Điều này cũng nói rõ một mặt là Lưu Ly khiến cho cô ta cảm thấy áp lực lớn tới mức nào, ít nhất thì Vũ Nhược Uyên không thấy được chút khả năng nào chiến thắng được Lưu Ly. Nghĩ lại thì nếu như đổi lại là cô ta mặc đồ trắng, cầm trường kiếm, đồng thời người khác lại nhận nhầm Vũ Nhược Uyên thành người khác, với tính cách của cô ta thì chắc là không phải từ bỏ váy trắng dài mà sẽ trực tiếp đi giết chết đối phương.
Vì vậy nên ông đoán là Trần Gia Bảo và Lưu Ly xuất thân từ Thánh Địa thần bí đó, tạo được mối quan hệ với Trần Gia Bảo thì nói không chừng có thể biết được vị trí của Thánh Địa. Nhà họ Ân cũng có thể nhanh chóng phát triển như nhà họ Sầm, đối với nhà chúng ta thì chuyện này mới là kế hoạch lâu dài!”
Ân Kim Lỗi ngây người nói: “Nhưng mà chẳng phải Trần Gia Bảo đã phủ nhận chuyện hắn xuất thân từ Thánh Địa sao?”
“Cháu ngây thơ quá rồi.” Ân Thập Phương lắc đầu cười: “Chuyện bí mật riêng liên quan tới thân phận và bối cảnh như vậy thì sao có thể nói thật chứ? Hơn nữa, coi như Trần Gia Bảo không xuất thân từ Thánh Địa thì đã sao?
Với biểu hiện hiện tại của Trần Gia Bảo và Lưu Ly, người có thể bồi dưỡng được hai người đó nhất định là một người cực kì mạnh mẽ lại không muốn xuất hiện. Nếu như có thể được Trần Gia Bảo tin tưởng thì có thể xây dựng được tình bạn với người mạnh mẽ như vậy, đối với nhà họ Ân có ích rất nhiều.”
Ông ta suy đoán rất hợp tình hợp lý, nhưng mà lại khác xa với tình trạng thật sự của Trần Gia Bảo và Lưu Ly.
Ân Kim Lỗi hoàn toàn kinh ngạc, cảm thấy ông nội của cậu thật sáng suốt, so với mình thì dự tính còn lâu dài hơn nhiều. Cậu cảm thấy hơi xấu hổ.
Ân Thập Phương tỏ vẻ đắc ý, tiếp tục nói: “Cho dù là thật lui lại mười ngàn bước, Trần Gia Bảo và Lưu Ly đều được sinh ra từ tảng đá, bọn họ cũng không có cường giả nào dạy dỗ, vậy thì cũng đủ chứng minh bọn họ là người rất may mắn, còn trẻ mà có được thành tựu to lớn như vậy thì sau này, hai người đó có xác suất rất lớn sẽ đột phá tới “cảnh giới Tiên Thiên” trong truyền thuyết.”
“Còn chuyện thua nhà họ Sầm, hừ, cháu không nhìn ra được à. Trần Gia Bảo không phải một kẻ hữu dũng vô mưu, nếu như cậu ta đánh giá thời cuộc rồi mà cảm thấy bản thân không phải đối thủ của nhà họ Sầm thì việc cậu ta làm không phải là đến nhà họ Ân tìm người liên thủ mà là chạy suốt đêm để rời khỏi tỉnh Trung Thiên rồi.”
Ân Kim Lỗi kinh ngạc cực kì, hóa ra ông nội đánh giá Trần Gia Bảo cao như vậy à!
“Cháu phải nhớ kỹ. có thể xây dựng được tình hữu nghị lâu dài với những người có tiềm lực như Trần Gia Bảo và Lưu Ly, sẽ mang lại lợi ích rất lớn đối với nhà họ Ân. Sau này, nếu không phải là bất đắc dĩ thì không được đối đầu với hai người họ.”
Vâng, cháu nhớ rồi, cảm ơn ông nội dạy bảo.” Ân Kim Lỗi trịnh trọng gật đầu.
Lại nói tới Trần Gia Bảo và Vũ Nhược Uyên rời khỏi nhà lớn của họ Ân, đi thẳng tới bãi đậu xe với ánh mắt cung kính của hai người bảo vệ.
Trần Gia Bảo vừa định lên xe thì đột nhiên một tiếng “keng” vang lên, Vũ Nhược Uyên rút kiếm ra khỏi vỏ, ánh sáng lạnh lẽo lướt qua. Một phần váy dài trắng của cô ta nhẹ nhàng rơi xuống, như cánh bướm màu trắng đang bay lượn.
Vũ Nhược Uyên lại dùng một chiêu kiếm cắt váy của mình.
Trần Gia Bảo nhíu mày nhìn Vũ Nhược Uyên, giữa hai chân mày của anh lộ ra vẻ khó hiểu: “Cô cắt váy của mình để làm gì? Chẳng lẽ cô muốn học theo người xưa, cắt áo đoạn nghĩa với tôi à?”
Lời vừa nói xong thì chính anh cũng bật cười, giữa anh và Vũ Nhược Uyên có “nghĩa” sao?
Khuôn mặt cười của cô ta biến đổi mấy lần, lên tiếng nói rất quyết liệt: “Sau này, tôi sẽ không mặc váy trắng dài nữa.”
“Tại sao?” Trần Gia Bảo hỏi theo bản năng, sau đó đột nhiên hiểu được vấn đề.
“Tôi là Vũ Nhược Uyên, là Vũ Nhược Uyên độc nhất vô nhị trong trời đất này, chứ không phải cái bóng của Lưu Ly!” Vũ Nhược Uyên lên tiếng với giọng điệu bình thản nhưng lại thể hiện được sự kiên trì và nguyên tắc của cô ta.
Trần Gia Bảo không nói gì nữa, Vũ Nhược Uyên chỉ vì muốn để người khác không nhận nhầm cô ta là Lưu Ly lại có thể quyết định từ bỏ sở thích mặc đồ trắng của mình, cô gái này rất cá tính.
Điều này cũng nói rõ một mặt là Lưu Ly khiến cho cô ta cảm thấy áp lực lớn tới mức nào, ít nhất thì Vũ Nhược Uyên không thấy được chút khả năng nào chiến thắng được Lưu Ly. Nghĩ lại thì nếu như đổi lại là cô ta mặc đồ trắng, cầm trường kiếm, đồng thời người khác lại nhận nhầm Vũ Nhược Uyên thành người khác, với tính cách của cô ta thì chắc là không phải từ bỏ váy trắng dài mà sẽ trực tiếp đi giết chết đối phương.
Bình luận facebook