Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2126
Chương 2126
Đột nhiên, ngoài dự đoán của anh ta, Trần Gia Bảo nhảy lên, trọng lượng của thanh bá đao cũng nhất thời trở nên nhẹ hơn. Sầm Kính Cung bất ngờ, không giữ được thăng bằng, thiếu chút nữa ngã xuống mặt đất.
Trần Gia Bảo nhân cơ hội này đạp một phát thật mạnh vào đầu Sầm Kính Cung, khiến anh ta bay về phía sau, sau đó lại hung hãn đuổi theo, tốc độ nhanh như gió.
“Đồ khốn, dừng tay lại cho tôi!”
Xà Dược Quang nhảy lên quát một tiếng, cùng với Tả Chí Bảo và đám người khác lần lượt đuổi theo.
Trần Gia Bảo không thèm đoái hoài đến bọn họ, tay phải chỉ đạn, thi triển Cực Ý Tiên Quyết, ba đạo Trảm Nhân Kiếm từ trong không trung xuất hiện, phóng về phía đám bọn họ.
Bốn người Xà Dược Quang sắc mặt thay đổi, đối mặt với ba đạo Trảm Nhân Kiếm, không dám tranh đấu cùng, vội vàng né sang bên cạnh, động tác đuổi theo Trần Gia Bảo nhất thời bị chậm lại.
Mà sắc mặt của Trần Gia Bảo cũng trắng bệch.
Rất rõ ràng, một loạt các trận đấu kịch liệt quá cấp khiến chân nguyên trong cơ thể anh bị tiêu hao quá nhiều.
Tuy nhiên, khí thế của Trần Gia Bảo không giảm bớt, thái độ càng đánh càng hùng dũng!
Sầm Kính Cung vừa rơi xuống đất còn chưa đứng vững, Trần Gia Bảo đã vọt tới trước mặt, dùng một trưởng, đánh vào đầu của Sầm Kính Cung.
Sầm Kính Cung vội vàng đưa tay ra cản lại, ai ngờ đây chỉ là chiêu lừa của Trần Gia Bảo. Bàn tay Trần Gia Bảo lật qua, một cây kim bạc xuất hiện, nó vô cùng chuẩn xác, đâm vào bàn tay có đại lăng huyệt của Sầm Kính Cung.
Đó chính là mũi kim thứ hai “Quỷ Tâm” của A tị quỷ phong châm.
Sầm Kính Cung chỉ cảm thấy tứ chi cứng nhắc, đứng trên mặt đất không thể cử động, kinh mạch trong cơ thể càng thêm ngưng trệ, ngay cả chân khí cũng khó có thể điều động, trong nháy mắt tràn ngập sự sợ hãi.
Tại thời điểm này, anh chính là con cá nằm trên thớt, là Trần Gia Bảo chính là con dao!
“Sau ba mũi kim, tính mạng của anh sẽ khó mà giữ!”
Trần Gia Bảo thở phào nhẹ nhõm, nhưng không dám có chút sơ hở nào, để tránh đêm dài lắm mộng. Bóng anh chợt lóe lên, sau đó đã xuất hiện ở phía sau Sầm Kính Cung, cầm kim bạc châm vào đốt sống của Sầm Kính Cung, đó chính là mũi kim thứ ba “Quỷ Chẩm.”
Sầm Kính Cung tuy rằng không nhìn thấy cảnh tượng phía sau, nhưng linh cảm mạnh mẽ và mẫn cảm nói cho anh ta biết nguy hiểm đang đến gần, đôi mắt anh hoảng sợ, tuyệt vọng.
Vũ Vô Song, Vũ Nhuận Nguyệt và những người khác đều vô cùng kích động, chỉ chờ cây kim thứ ba đâm vào, điều này tương đương với việc tuyên bố Trần Gia Bảo hoàn toàn chiến thắng nhà họ Sầm!
Đột nhiên có sự thay đổi đột ngột!
“Dừng tay lại cho tôi!”
Giữa không trung truyền đến một tiếng quát giận dữ, giống như một quả mìn nổ giữa trời, trấn động cả một rừng phong. Ở đây ngoại trừ mấy người có tu vi cao thâm như Vũ Vô Song, Phương Liên Uất và Ân Thập Phương ra, hầu hết những người khác đều ong ong khắp đầu, suýt chút nữa ngất xỉu luôn tại chỗ.
“Rốt cuộc là ai? Lại có thực lực đáng sợ đến vậy?”
Vũ Nhuận Nguyệt và Vũ Nhược Uyên nhìn nhau, tràn đầy sự kinh hãi. Hai người họ đã đạt đến cảnh giới Tông Sư, vậy mà lại bị người khác làm cho khí huyết dâng trào, thật là đáng sợ quá đi.
Vũ Vô Song và Phương Liên Uất trong đầu chợt lóe lên một tia sáng, cùng lúc vang lên một cái tên, sắc mặt cũng nhất thời tối sầm xuống. Nếu người đó đến, trận chiến này, chỉ sợ Trần Gia Bảo sẽ không còn đường mà trở về.
Đột nhiên, ngoài dự đoán của anh ta, Trần Gia Bảo nhảy lên, trọng lượng của thanh bá đao cũng nhất thời trở nên nhẹ hơn. Sầm Kính Cung bất ngờ, không giữ được thăng bằng, thiếu chút nữa ngã xuống mặt đất.
Trần Gia Bảo nhân cơ hội này đạp một phát thật mạnh vào đầu Sầm Kính Cung, khiến anh ta bay về phía sau, sau đó lại hung hãn đuổi theo, tốc độ nhanh như gió.
“Đồ khốn, dừng tay lại cho tôi!”
Xà Dược Quang nhảy lên quát một tiếng, cùng với Tả Chí Bảo và đám người khác lần lượt đuổi theo.
Trần Gia Bảo không thèm đoái hoài đến bọn họ, tay phải chỉ đạn, thi triển Cực Ý Tiên Quyết, ba đạo Trảm Nhân Kiếm từ trong không trung xuất hiện, phóng về phía đám bọn họ.
Bốn người Xà Dược Quang sắc mặt thay đổi, đối mặt với ba đạo Trảm Nhân Kiếm, không dám tranh đấu cùng, vội vàng né sang bên cạnh, động tác đuổi theo Trần Gia Bảo nhất thời bị chậm lại.
Mà sắc mặt của Trần Gia Bảo cũng trắng bệch.
Rất rõ ràng, một loạt các trận đấu kịch liệt quá cấp khiến chân nguyên trong cơ thể anh bị tiêu hao quá nhiều.
Tuy nhiên, khí thế của Trần Gia Bảo không giảm bớt, thái độ càng đánh càng hùng dũng!
Sầm Kính Cung vừa rơi xuống đất còn chưa đứng vững, Trần Gia Bảo đã vọt tới trước mặt, dùng một trưởng, đánh vào đầu của Sầm Kính Cung.
Sầm Kính Cung vội vàng đưa tay ra cản lại, ai ngờ đây chỉ là chiêu lừa của Trần Gia Bảo. Bàn tay Trần Gia Bảo lật qua, một cây kim bạc xuất hiện, nó vô cùng chuẩn xác, đâm vào bàn tay có đại lăng huyệt của Sầm Kính Cung.
Đó chính là mũi kim thứ hai “Quỷ Tâm” của A tị quỷ phong châm.
Sầm Kính Cung chỉ cảm thấy tứ chi cứng nhắc, đứng trên mặt đất không thể cử động, kinh mạch trong cơ thể càng thêm ngưng trệ, ngay cả chân khí cũng khó có thể điều động, trong nháy mắt tràn ngập sự sợ hãi.
Tại thời điểm này, anh chính là con cá nằm trên thớt, là Trần Gia Bảo chính là con dao!
“Sau ba mũi kim, tính mạng của anh sẽ khó mà giữ!”
Trần Gia Bảo thở phào nhẹ nhõm, nhưng không dám có chút sơ hở nào, để tránh đêm dài lắm mộng. Bóng anh chợt lóe lên, sau đó đã xuất hiện ở phía sau Sầm Kính Cung, cầm kim bạc châm vào đốt sống của Sầm Kính Cung, đó chính là mũi kim thứ ba “Quỷ Chẩm.”
Sầm Kính Cung tuy rằng không nhìn thấy cảnh tượng phía sau, nhưng linh cảm mạnh mẽ và mẫn cảm nói cho anh ta biết nguy hiểm đang đến gần, đôi mắt anh hoảng sợ, tuyệt vọng.
Vũ Vô Song, Vũ Nhuận Nguyệt và những người khác đều vô cùng kích động, chỉ chờ cây kim thứ ba đâm vào, điều này tương đương với việc tuyên bố Trần Gia Bảo hoàn toàn chiến thắng nhà họ Sầm!
Đột nhiên có sự thay đổi đột ngột!
“Dừng tay lại cho tôi!”
Giữa không trung truyền đến một tiếng quát giận dữ, giống như một quả mìn nổ giữa trời, trấn động cả một rừng phong. Ở đây ngoại trừ mấy người có tu vi cao thâm như Vũ Vô Song, Phương Liên Uất và Ân Thập Phương ra, hầu hết những người khác đều ong ong khắp đầu, suýt chút nữa ngất xỉu luôn tại chỗ.
“Rốt cuộc là ai? Lại có thực lực đáng sợ đến vậy?”
Vũ Nhuận Nguyệt và Vũ Nhược Uyên nhìn nhau, tràn đầy sự kinh hãi. Hai người họ đã đạt đến cảnh giới Tông Sư, vậy mà lại bị người khác làm cho khí huyết dâng trào, thật là đáng sợ quá đi.
Vũ Vô Song và Phương Liên Uất trong đầu chợt lóe lên một tia sáng, cùng lúc vang lên một cái tên, sắc mặt cũng nhất thời tối sầm xuống. Nếu người đó đến, trận chiến này, chỉ sợ Trần Gia Bảo sẽ không còn đường mà trở về.
Bình luận facebook